Hắc Kim đường g...
Akay Hau
2024-10-31 00:31:40
“Hiểu lầm…tất cả chỉ là hiểu lầm!”
Huyết Hồn Ma Đế hướng Lạc Nam cười làm lành nói:
“Lão phu bế quan nhiều năm, không rành thế sự…xém chút nữa bị đám nghiệt đồ dụ dỗ làm hại người vô tội, thật là đáng trách!”
“Ngươi nói nhảm quá nhiều!” Thanh âm trong không gian hết sức lạnh nhạt, lại là một chân đạp ra.
“Không xong!” Huyết Hồn Ma Đế sắc mặt tái nhợt, vội vàng chạy trốn.
Chỉ là một chân khổng lồ mang theo sức mạnh như thái sơn áp đỉnh, che khuất cả bầu trời, Huyết Hồn Ma Đế làm sao có thể tránh thoát?
“Đáng chết!”
Huyết Hồn Ma Đế căm giận quát một tiếng, Huyết Hồn Lâu ném lên thiên không, mang theo vô tận máu huyết và oan hồn thét gào, lực lượng đủ sức oanh phá một nửa Nam Vực, cùng cái chân cự đại va chạm.
Ánh mắt Lạc Nam nhìn chăm chú một màn này…
Quả nhiên phát hiện đối mặt với Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo, số đường gân bên trên cái chân trở nên gia tăng…
Từ 31 đường, đạt đến 35 đường…
Bên trong các đường gân màu Hoàng Kim lấp lóe, có nguồn năng lượng khổng lồ bùng nổ, trực tiếp đạp xuống Huyết Hồn Lâu.
Khoảnh khắc này, vô tận máu huyết và oan hồn bị hung hăng nghiền ép, một chân đạp vỡ tất cả, Huyết Hồn Lâu xuất hiện vết rạn…
PHỐC!
Huyết Hồn Ma Đế bị phản phệ phun một ngụm máu tươi, lại bị dẫm vào trong lòng đất, cùng chung số phận với Lôi Cực.
Tĩnh…toàn bộ Tiên Ma Vực một lần nữa lâm vào tĩnh lặng đến đáng sợ.
Vô số luồng hơi thở không thông và tiếng nuốt nước bọt khô khốc, đủ thấy tâm trạng của toàn thể tu sĩ Tiên Ma Vực lúc này.
Trong thời gian ngắn ngũi, nhìn thấy hai vị Địa Đế oai phong lẫm liệt, ngạo nghễ không ai sánh bằng rơi vào cảnh tượng như vậy, chỉ sợ bất kỳ ai cũng không thể giữ vững bình tĩnh.
Bọn hắn điên cuồng suy nghĩ, điên cuồng phán đoán thân phận của Cự A Man, cũng điên cuồng phán đoán cường giả thần bí chỉ tung ra hai chân đã đạp rơi hai vị Địa Đế.
Đáng tiếc, một người từ đầu đến cuối khuất dạng sau lớp áo choàng bạc, một người khác chỉ lộ ra hai chân, thông tin và dữ kiện quá ít, muốn nhận biết cũng không đủ kiến thức.
Chỉ có số ít cường giả lão làng, đến từ thế lực đỉnh cấp, mơ hồ nghĩ đến một chủng tộc đáng sợ trong quá khứ…
“Không thể nào…” Tại Săn Ma Điện, Hàng Ma Đại Đế ánh mắt trừng trừng nhìn bàn chân khổng lồ vừa thu hồi, ánh mắt khóa chặt những đường gân Hoàng Kim đó, khó có thể tin lẩm bẩm:
“Chẳng lẽ thật sự là chủng tộc đó? Bọn hắn chẳng phải bị ép phải lánh đời rồi sao? lúc này đột nhiên xuất hiện…không sợ gây nên hỗn loạn? không sợ bị vây công à?”
“Hơn nữa…nếu thật sự là chủng tộc đó, tại sao lại ra mặt vì một tiểu tử như Lạc Nam? còn xuất động cường giả cấp cao đến như vậy?”
Hàng Ma Đại Đế thất thần ngồi ngây ra tại chỗ, khó có thể tin một vị Đại Đế như hắn sẽ có lúc thất thố đến như vậy.
“Khốn kiếp, Lạc Nam này rốt cuộc là ai? Cường giả như vậy lại đứng ra che chở hắn?” Dịch Thập Cửu ghen ghét như điên, sắc mặt đỏ bừng vì tức giận.
Hắn an bài kế hoạch hoàn mỹ như vậy, để Lạc Nam phải đối mặt với hàng loạt kẻ thù hùng mạnh, thế như thập diện mai phục.
Mặc dù Lạc Nam và Làng Nhất Thế lợi hại nhiều lần khiến kẻ thù phải thua thiệt, nhưng khi hai vị Địa Đế hàng lâm, Dịch Thập Cửu đã cho rằng ván này mình thắng chắc rồi.
Cảm giác thản nhiên ngồi nhâm nhi ly rượu lại tính kế kẻ thù rơi vào hiểm cảnh, Dịch Thập Cửu sảng khoái và tự mãn vô cùng, cho rằng mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay của mình.
Nào ngờ vào ngay phút cuối, Lạc Nam bỗng có quý nhân phò trợ, hơn nữa còn xuất động cường giả một chân đạp một Địa Đế xuống lòng đất.
Phải biết rằng ngay cả Dịch Gia của hắn cũng chưa có Địa Đế đâu, gia chủ Dịch gia chỉ là một Đại Đế mà thôi.
“Thật đáng hận!” Hồng Hài cũng tức giận đến rung rẩy cả người, nghiến răng nghiến lợi:
“Lạc Nam thậm chí còn chưa vận dụng đến ân tình của Vạn Yêu Thánh Địa, lần sau muốn đối phó hắn sẽ càng thêm khó khăn!”
“Đem mọi việc báo cho Nhị Lang Đế Tử!” Hàng Ma Đại Đế sắc mặt âm trầm, phân phó nói:
“Toàn lực điều tra về cường giả thần bí kia, một khi có thể xác định thân phận chính xác của hắn là Cự Chiến Cổ Tộc, lại đem tin tức phát tán ra ngoài!”
“Ồ? Cự Chiến Cổ Tộc này có vấn đề gì?” Dịch Thập Cửu hứng thú hỏi, với trình độ của hắn còn chưa đủ tư cách nhận biết chủng tộc này.
“Nếu cường giả thần bí kia thật sự là Cự Chiến Cổ Tộc, như vậy bọn hắn cũng chỉ dám bảo vệ Lạc Nam một lần!” Hàng Ma Đại Đế cười lạnh nói.
…
Tru Tiên Điện…
Phục Tiên Ma Đế mắt già rung động, hít sâu một hơi:
“Những đường gân mạnh mẽ kia quá mức bá đạo, chỉ sợ không kém Hồng Hoang Ma Văn năm nào, vị cường giả này chắc chắn không thuộc về Ma Giới!”
Nhắc đến Hồng Hoang Ma Văn, trong mắt Phục Tiên Ma Đế hiện lên vẻ kiêng kỵ và hoảng sợ, lại phẫn hận đến cực điểm.
Khi còn là một thiếu nữ, bà ta lấy tư cách đệ tử Tru Tiên Điện từng tham dự cuộc càn quét Tiên Ma Cung, tận mắt chứng kiến một vị trưởng bối của mình bị Tộc Trưởng của Hồng Hoang Ma Tộc tung quyền oanh sát thành bọt máu.
Tiên Ma Cung còn có vô số cường giả khủng bố khác, nếu không phải Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện liên thủ, lại xuất động gần như toàn lực, chỉ sợ kết quả khó mà nói được.
“Phải tăng giá cái đầu Lạc Nam bên trên Tru Tiên Bảng!” Phục Tiên Ma Đế hít sâu một hơi, âm thầm đưa ra quyết định.
Lạc Nam thiên phú quá kinh khủng, hiện tại lộ ra chỗ dựa phi phàm, cường giả bình thường muốn săn giết hắn khó mà làm được.
Muốn để cường giả lợi hại hơn săn giết Lạc Nam, chỉ có thể treo giá cái mạng của hắn cao hơn, cái giá đủ để các cường giả Ma Tu động lòng.
Bất quá muốn nâng giá truy sát một người đến giới hạn nhất định, quyền hạn của Phục Tiên Ma Đế vẫn còn chưa đủ, cần phải hỏi ý kiến bề trên.
Nhưng bất kể như thế nào, qua hàng loạt trận chiến lần này, Lạc Nam đã chính thức lọt vào tầm mắt của Tru Tiên Điện.
Với mục tiêu tru diệt Tiên Tu, Tru Tiên Điện hận không thể khiến thiên tài của Tiên giới toàn bộ chết sạch, nhất là những quái thai như Lạc Nam.
“Không chỉ Lạc Nam, cả những nữ nhân của Làng Nhất Thế cũng phải có tên trên Tru Tiên Bảng!”
Phục Tiên Ma Đế âm thầm quyết định.
…
Thiên Địa Hội…
“Cự Chiến Cổ Tộc…không ngờ lại xuất hiện, hơn nữa còn bảo hộ Lạc công tử?” Mộng Tung Hoành hít sâu một hơi, kinh ngạc vô cùng nói ra.
Mặc dù thực lực của Mộng Tung Hoành có thể không bằng Hàng Ma Đại Đế đám người, nhưng xét về kiến thức và tình báo…cam đoan Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện không thể sánh bằng Thiên Địa Hội.
Khi nhìn thấy những đường gân Hoàng Kim trên bắp chân kia, Mộng Tung Hoành lập tức xác định người ra tay là cường giả Cự Chiến Cổ Tộc.
Chỉ là không hiểu vì sao chủng tộc này sẽ giúp đỡ Lạc Nam.
Mộng Chi Tiên cùng Liễu Tú Quyên nhìn nhau, phát hiện trong mắt đối phương sự kinh ngạc.
Lạc Nam từng tìm tin tức của một người có bề ngoài giống với Đế Tử Cự Thiên Cuồng của Cự Chiến Cổ Tộc, bên trong chẳng lẽ có ẩn tình gì?
Hơn nữa theo các nàng được biết, Cự Chiến Cổ Tộc lánh đời nhiều thế hệ, đã vô số năm chưa từng có thành viên của bọn hắn hành tẩu thiên hạ, vậy mà lúc này một lần ra mặt hai người, còn đều là cường giả khủng bố.
Mục tiêu là hỗ trợ Lạc Nam?
Nam nhân này…rốt cuộc còn ẩn giấu bao nhiêu bí mật?
Nghe nói, người giống với Cự Thiên Cuồng kia còn là em vợ của hắn?
“Cự Chiến Cổ Tộc xuất thế, chỉ sợ thời gian sắp tới sẽ có nhiều thế lực rụt rịt hành động, phúc họa khó lường a…” Mộng Tung Hoành thở dài một tiếng.
“Phụ thân vì sao nói lời ấy?” Mộng Chi Tiên nhịn không được liếc mắt hỏi.
“Bởi vì…” Mộng Tung Hoành ánh mắt phức tạp, như vừa sùng bái lại vừa tiếc hận, cuối cùng mơ hồ không rõ nói ra một câu:
“Cự Chiến Cổ Tộc từng được gọi tắt là Sơn Cự, bọn hắn phò tá qua một nhân vật…”
…
“Bọn hắn tính sao?”
Không tiếp tục để ý Huyết Hồn Ma Đế và Lôi Cực đã trọng thương, Cự A Man nhìn mấy người Bắc Vỹ, quay sang Lạc Nam hỏi một tiếng.
“Đương nhiên là giết!” Lạc Nam lạnh lùng nói, không có chút ý đồ hạ thủ lưu tình.
Không có Cự A Man đột nhiên xuất hiện, hắn chắc chắn bị mấy tên này gây phiền toái không nhỏ.
Thả hổ về rừng là một thói quen không tốt, Lạc Nam phán định án tử cho mấy tên này…
“Tốt!” Cự A Man hứng thú cười một tiếng: “Vừa lúc ta cũng muốn biết qua nhiều năm, ngươi đã tiến bộ đến mức độ nào!”
Nói xong, trong sắc mặt trắng bệch của Đồ Minh ba người, Cự A Man đột nhiên lấy ra một vật cầm trên tay.
Đó là một cái Bát màu đổng cổ, bên trên khảm nạm các loại hoa văn thần bí, khí tức thương lão thần bí quấn quanh, nhìn qua đã biết vật không đơn giản.
“Không ổn!” Vừa nhìn thấy cái Bát xuất hiện, Đồ Minh ba người hoảng sợ hét ầm lên.
Không chút do dự, muốn chia nhau ra chạy trốn…
“Chạy được sao? vào trong Bát mà chiến đi!” Cự A Man cười ha ha, ném Bát lên không trung.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Trong khoảnh khắc, Bát đồng nhanh chóng bành trướng, che phủ thiên địa vạn vật, đem một phần ba Nam Vực úp vào bên trong.
Ba vị Đại Đế muốn chạy, lại bị cưỡng ép thu vào bên trong Bát.
Bên trong bát lúc này chỉ có năm người, Lạc Nam và Cự A Man, Bắc Vỹ, Đồ Minh cùng Hùng Bách.
Đánh giá bốn phía xung quanh, Lạc Nam có cảm giác mình bị nhốt vào một phiến thiên địa làm bằng đồng, tách biệt với thế giới bên ngoài, chỉ sợ một ít thủ đoạn cực kỳ đặc biệt mới có thể thoát khốn.
Ánh mắt hắn hiện lên một tia hừng hực, nhìn sang Cự A Man hỏi: “Đây là…?”
“Một kiện Pháp Bảo, Địa Đế muốn thoát ra cũng không hề dễ dàng, ở bên trong này chiến đấu đến khi nào chết mới thôi!” Cự A Man trầm ngâm, nghiêm túc nói:
“Bất quá còn chưa đủ che giấu khí tức của loại Huyết Mạch trong cơ thể ngươi nếu mang ra luyện hóa!”
Lạc Nam ánh mắt co rụt lại, trong lòng lại thở ra một hơi…
Quả nhiên, A Man biết được bí mật của hắn.
Năm đó ở Man Hoang Tinh, Lạc Nam từng dùng qua Nghịch Long Lực chiến đấu, từng dùng Đồ Long Thập Bát Chưởng trước mặt A Man.
Con hàng này khi đó ngây thơ khù khờ chưa biết gì, nhưng hiện tại thân phận đã thay đổi, kiến thức cũng trở nên siêu quần, nhớ lại chuyện quá khứ, không khó nhìn ra Lạc Nam có Nghịch Long Huyết Mạch.
Vì để Lạc Nam tận tình chiến đấu mà không sợ bại lộ, Cự A Man mới ném ra cái Bát này nhốt đối thủ vào bên trong.
Nhưng cũng nhắc nhở hắn, vẫn chưa đủ để che giấu quá trình luyện hóa phần còn lại của Nghịch Long Huyết Mạch.
Nếu là người khác biết mình có Nghịch Long Huyết, Lạc Nam chắc chắn sẽ tìm cách kéo kẻ đó xuống mồ.
Nhưng A Man lại không được, mặc kệ thế nào, tên này vẫn là em vợ hắn, vẫn là ân nhân cứu mạng bốn người Võ Tam Nương, vẫn tại trong lúc hắn gặp nguy hiểm đứng về phía hắn.
Huống hồ với thân phận và địa vị hiện tại của Cự A Man, nếu muốn hại hắn…chỉ cần nhờ vị cường giả khủng bố kia đạp ra hai chân, chỉ sợ Vạn Cổ Bất Hủ Thân cũng chỉ trụ nổi một cước đầu tiên mà thôi.
“Trước hết giết bọn chúng, lại tiếp tục tán gẫu!” Cự A Man nghiêm túc nói: “Ta biết ngươi có nhiều chuyện muốn hỏi, mà ta cũng có nhiều chuyện muốn nói!”
“Được rồi!” Lạc Nam gật đầu, nhếch miệng: “Chiến Đại Đế, ta chờ mong đã lâu…”
“Hai ngươi thật sự muốn cùng chúng ta đồng quy vu tận?” Bắc Vỹ kiêng dè, mở miệng uy hiếp:
“Dù bọn ta đánh không lại, nhưng nếu bị ép vào đường cùng vẫn có thể tự bạo…đến lúc đó chỉ có thể chết chung!”
“Không sai, thả chúng ta rời đi…mọi chuyện xem như chưa từng xảy ra!” Đồ Minh cắn răng nói.
Hùng Bách không nói tiếng nào, nhưng một nửa thân thể bị nổ tung khiến hắn sắc mặt không còn chút máu.
Chỉ có chính thức va chạm mới biết Cự A Man mạnh mẽ đến mức nào, Hùng Bách hắn còn chưa muốn chết a.
So với tính mạng, trả thù trở nên không đáng chú ý.
Nếu còn sống, dù chỉ là tán tu…hắn vẫn là Đại Đế cao cao tại thượng, được vô số sinh linh sùng kính.
Nhưng nếu chết ở trong này rồi, chỉ sợ một thời gian ngắn ngũi trôi qua, vũ trụ này lại không ai nhớ tên hắn.
Dù sao thì trong một ngày, cường giả đứng lên và nằm xuống nhiều lắm…
Thêm ba vị Đại Đế không nhiều, bớt ra ba vị Đại Đế cũng không ít…
“Đừng nói nhảm! ta đã luôn muốn sóng vai cùng hắn chiến một trận, các ngươi đừng làm ta mất hứng!” Cự A Man nặng nề hưng phấn nói một tiếng.
Áo Choàng Bạc trên thân cởi xuống…
Lạc Nam lập tức kinh dị nhìn thằng em vợ này của mình…
Thân thể khổng lồ lực lưỡng, đặc trưng của Cự Nhân Tộc vẫn chưa hề thay đổi…
Ngũ quan quen thuộc, cương trực và hàm hậu, tuy nhiên lúc này đã có thêm nhiều tia thành thục và sự uy nghiêm thiên bẩm, thân thể nặng nề vô thức lan ra một luồng sức ép tác động lên đối thủ…
Quan trọng nhất, toàn thân Cự A Man lúc này là rất nhiều đường gân…lít nha lít nhít trải rộng toàn thân, số lượng khoảng hơn 40 đường…
Đặc biệt, những đường gân này không có màu Hoàng Kim như cường giả thần bí kia sử dụng…
Mà là màu Hắc Kim…
Không sai! Chính là Hắc Kim…
So với Hoàng Kim, Hắc Kim càng thêm cô động, thâm bất khả trắc, lực lượng bên trong như tùy thời có thể bùng nổ, mỗi một đường gân Hắc Kim ẩn chứa uy thế hủy thiên diệt địa…
Mặc dù không rõ về đường gân này, nhưng Lạc Nam dám chắc chắn một điều, Hắc Kim cao cấp hơn Hoàng Kim.
Hơn nữa, số lượng đường gân trên thân Cự A Man so với vị cường giả kia lấy ra sử dụng càng là nhiều hơn…
“Tu vi của ngươi đang là?” Lạc Nam không nhịn được hỏi.
Cự A Man hàm hậu nhếch miệng cười, có chút đắc ý nói:
“Thể Tôn Viên Mãn!”
Huyết Hồn Ma Đế hướng Lạc Nam cười làm lành nói:
“Lão phu bế quan nhiều năm, không rành thế sự…xém chút nữa bị đám nghiệt đồ dụ dỗ làm hại người vô tội, thật là đáng trách!”
“Ngươi nói nhảm quá nhiều!” Thanh âm trong không gian hết sức lạnh nhạt, lại là một chân đạp ra.
“Không xong!” Huyết Hồn Ma Đế sắc mặt tái nhợt, vội vàng chạy trốn.
Chỉ là một chân khổng lồ mang theo sức mạnh như thái sơn áp đỉnh, che khuất cả bầu trời, Huyết Hồn Ma Đế làm sao có thể tránh thoát?
“Đáng chết!”
Huyết Hồn Ma Đế căm giận quát một tiếng, Huyết Hồn Lâu ném lên thiên không, mang theo vô tận máu huyết và oan hồn thét gào, lực lượng đủ sức oanh phá một nửa Nam Vực, cùng cái chân cự đại va chạm.
Ánh mắt Lạc Nam nhìn chăm chú một màn này…
Quả nhiên phát hiện đối mặt với Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo, số đường gân bên trên cái chân trở nên gia tăng…
Từ 31 đường, đạt đến 35 đường…
Bên trong các đường gân màu Hoàng Kim lấp lóe, có nguồn năng lượng khổng lồ bùng nổ, trực tiếp đạp xuống Huyết Hồn Lâu.
Khoảnh khắc này, vô tận máu huyết và oan hồn bị hung hăng nghiền ép, một chân đạp vỡ tất cả, Huyết Hồn Lâu xuất hiện vết rạn…
PHỐC!
Huyết Hồn Ma Đế bị phản phệ phun một ngụm máu tươi, lại bị dẫm vào trong lòng đất, cùng chung số phận với Lôi Cực.
Tĩnh…toàn bộ Tiên Ma Vực một lần nữa lâm vào tĩnh lặng đến đáng sợ.
Vô số luồng hơi thở không thông và tiếng nuốt nước bọt khô khốc, đủ thấy tâm trạng của toàn thể tu sĩ Tiên Ma Vực lúc này.
Trong thời gian ngắn ngũi, nhìn thấy hai vị Địa Đế oai phong lẫm liệt, ngạo nghễ không ai sánh bằng rơi vào cảnh tượng như vậy, chỉ sợ bất kỳ ai cũng không thể giữ vững bình tĩnh.
Bọn hắn điên cuồng suy nghĩ, điên cuồng phán đoán thân phận của Cự A Man, cũng điên cuồng phán đoán cường giả thần bí chỉ tung ra hai chân đã đạp rơi hai vị Địa Đế.
Đáng tiếc, một người từ đầu đến cuối khuất dạng sau lớp áo choàng bạc, một người khác chỉ lộ ra hai chân, thông tin và dữ kiện quá ít, muốn nhận biết cũng không đủ kiến thức.
Chỉ có số ít cường giả lão làng, đến từ thế lực đỉnh cấp, mơ hồ nghĩ đến một chủng tộc đáng sợ trong quá khứ…
“Không thể nào…” Tại Săn Ma Điện, Hàng Ma Đại Đế ánh mắt trừng trừng nhìn bàn chân khổng lồ vừa thu hồi, ánh mắt khóa chặt những đường gân Hoàng Kim đó, khó có thể tin lẩm bẩm:
“Chẳng lẽ thật sự là chủng tộc đó? Bọn hắn chẳng phải bị ép phải lánh đời rồi sao? lúc này đột nhiên xuất hiện…không sợ gây nên hỗn loạn? không sợ bị vây công à?”
“Hơn nữa…nếu thật sự là chủng tộc đó, tại sao lại ra mặt vì một tiểu tử như Lạc Nam? còn xuất động cường giả cấp cao đến như vậy?”
Hàng Ma Đại Đế thất thần ngồi ngây ra tại chỗ, khó có thể tin một vị Đại Đế như hắn sẽ có lúc thất thố đến như vậy.
“Khốn kiếp, Lạc Nam này rốt cuộc là ai? Cường giả như vậy lại đứng ra che chở hắn?” Dịch Thập Cửu ghen ghét như điên, sắc mặt đỏ bừng vì tức giận.
Hắn an bài kế hoạch hoàn mỹ như vậy, để Lạc Nam phải đối mặt với hàng loạt kẻ thù hùng mạnh, thế như thập diện mai phục.
Mặc dù Lạc Nam và Làng Nhất Thế lợi hại nhiều lần khiến kẻ thù phải thua thiệt, nhưng khi hai vị Địa Đế hàng lâm, Dịch Thập Cửu đã cho rằng ván này mình thắng chắc rồi.
Cảm giác thản nhiên ngồi nhâm nhi ly rượu lại tính kế kẻ thù rơi vào hiểm cảnh, Dịch Thập Cửu sảng khoái và tự mãn vô cùng, cho rằng mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay của mình.
Nào ngờ vào ngay phút cuối, Lạc Nam bỗng có quý nhân phò trợ, hơn nữa còn xuất động cường giả một chân đạp một Địa Đế xuống lòng đất.
Phải biết rằng ngay cả Dịch Gia của hắn cũng chưa có Địa Đế đâu, gia chủ Dịch gia chỉ là một Đại Đế mà thôi.
“Thật đáng hận!” Hồng Hài cũng tức giận đến rung rẩy cả người, nghiến răng nghiến lợi:
“Lạc Nam thậm chí còn chưa vận dụng đến ân tình của Vạn Yêu Thánh Địa, lần sau muốn đối phó hắn sẽ càng thêm khó khăn!”
“Đem mọi việc báo cho Nhị Lang Đế Tử!” Hàng Ma Đại Đế sắc mặt âm trầm, phân phó nói:
“Toàn lực điều tra về cường giả thần bí kia, một khi có thể xác định thân phận chính xác của hắn là Cự Chiến Cổ Tộc, lại đem tin tức phát tán ra ngoài!”
“Ồ? Cự Chiến Cổ Tộc này có vấn đề gì?” Dịch Thập Cửu hứng thú hỏi, với trình độ của hắn còn chưa đủ tư cách nhận biết chủng tộc này.
“Nếu cường giả thần bí kia thật sự là Cự Chiến Cổ Tộc, như vậy bọn hắn cũng chỉ dám bảo vệ Lạc Nam một lần!” Hàng Ma Đại Đế cười lạnh nói.
…
Tru Tiên Điện…
Phục Tiên Ma Đế mắt già rung động, hít sâu một hơi:
“Những đường gân mạnh mẽ kia quá mức bá đạo, chỉ sợ không kém Hồng Hoang Ma Văn năm nào, vị cường giả này chắc chắn không thuộc về Ma Giới!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhắc đến Hồng Hoang Ma Văn, trong mắt Phục Tiên Ma Đế hiện lên vẻ kiêng kỵ và hoảng sợ, lại phẫn hận đến cực điểm.
Khi còn là một thiếu nữ, bà ta lấy tư cách đệ tử Tru Tiên Điện từng tham dự cuộc càn quét Tiên Ma Cung, tận mắt chứng kiến một vị trưởng bối của mình bị Tộc Trưởng của Hồng Hoang Ma Tộc tung quyền oanh sát thành bọt máu.
Tiên Ma Cung còn có vô số cường giả khủng bố khác, nếu không phải Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện liên thủ, lại xuất động gần như toàn lực, chỉ sợ kết quả khó mà nói được.
“Phải tăng giá cái đầu Lạc Nam bên trên Tru Tiên Bảng!” Phục Tiên Ma Đế hít sâu một hơi, âm thầm đưa ra quyết định.
Lạc Nam thiên phú quá kinh khủng, hiện tại lộ ra chỗ dựa phi phàm, cường giả bình thường muốn săn giết hắn khó mà làm được.
Muốn để cường giả lợi hại hơn săn giết Lạc Nam, chỉ có thể treo giá cái mạng của hắn cao hơn, cái giá đủ để các cường giả Ma Tu động lòng.
Bất quá muốn nâng giá truy sát một người đến giới hạn nhất định, quyền hạn của Phục Tiên Ma Đế vẫn còn chưa đủ, cần phải hỏi ý kiến bề trên.
Nhưng bất kể như thế nào, qua hàng loạt trận chiến lần này, Lạc Nam đã chính thức lọt vào tầm mắt của Tru Tiên Điện.
Với mục tiêu tru diệt Tiên Tu, Tru Tiên Điện hận không thể khiến thiên tài của Tiên giới toàn bộ chết sạch, nhất là những quái thai như Lạc Nam.
“Không chỉ Lạc Nam, cả những nữ nhân của Làng Nhất Thế cũng phải có tên trên Tru Tiên Bảng!”
Phục Tiên Ma Đế âm thầm quyết định.
…
Thiên Địa Hội…
“Cự Chiến Cổ Tộc…không ngờ lại xuất hiện, hơn nữa còn bảo hộ Lạc công tử?” Mộng Tung Hoành hít sâu một hơi, kinh ngạc vô cùng nói ra.
Mặc dù thực lực của Mộng Tung Hoành có thể không bằng Hàng Ma Đại Đế đám người, nhưng xét về kiến thức và tình báo…cam đoan Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện không thể sánh bằng Thiên Địa Hội.
Khi nhìn thấy những đường gân Hoàng Kim trên bắp chân kia, Mộng Tung Hoành lập tức xác định người ra tay là cường giả Cự Chiến Cổ Tộc.
Chỉ là không hiểu vì sao chủng tộc này sẽ giúp đỡ Lạc Nam.
Mộng Chi Tiên cùng Liễu Tú Quyên nhìn nhau, phát hiện trong mắt đối phương sự kinh ngạc.
Lạc Nam từng tìm tin tức của một người có bề ngoài giống với Đế Tử Cự Thiên Cuồng của Cự Chiến Cổ Tộc, bên trong chẳng lẽ có ẩn tình gì?
Hơn nữa theo các nàng được biết, Cự Chiến Cổ Tộc lánh đời nhiều thế hệ, đã vô số năm chưa từng có thành viên của bọn hắn hành tẩu thiên hạ, vậy mà lúc này một lần ra mặt hai người, còn đều là cường giả khủng bố.
Mục tiêu là hỗ trợ Lạc Nam?
Nam nhân này…rốt cuộc còn ẩn giấu bao nhiêu bí mật?
Nghe nói, người giống với Cự Thiên Cuồng kia còn là em vợ của hắn?
“Cự Chiến Cổ Tộc xuất thế, chỉ sợ thời gian sắp tới sẽ có nhiều thế lực rụt rịt hành động, phúc họa khó lường a…” Mộng Tung Hoành thở dài một tiếng.
“Phụ thân vì sao nói lời ấy?” Mộng Chi Tiên nhịn không được liếc mắt hỏi.
“Bởi vì…” Mộng Tung Hoành ánh mắt phức tạp, như vừa sùng bái lại vừa tiếc hận, cuối cùng mơ hồ không rõ nói ra một câu:
“Cự Chiến Cổ Tộc từng được gọi tắt là Sơn Cự, bọn hắn phò tá qua một nhân vật…”
…
“Bọn hắn tính sao?”
Không tiếp tục để ý Huyết Hồn Ma Đế và Lôi Cực đã trọng thương, Cự A Man nhìn mấy người Bắc Vỹ, quay sang Lạc Nam hỏi một tiếng.
“Đương nhiên là giết!” Lạc Nam lạnh lùng nói, không có chút ý đồ hạ thủ lưu tình.
Không có Cự A Man đột nhiên xuất hiện, hắn chắc chắn bị mấy tên này gây phiền toái không nhỏ.
Thả hổ về rừng là một thói quen không tốt, Lạc Nam phán định án tử cho mấy tên này…
“Tốt!” Cự A Man hứng thú cười một tiếng: “Vừa lúc ta cũng muốn biết qua nhiều năm, ngươi đã tiến bộ đến mức độ nào!”
Nói xong, trong sắc mặt trắng bệch của Đồ Minh ba người, Cự A Man đột nhiên lấy ra một vật cầm trên tay.
Đó là một cái Bát màu đổng cổ, bên trên khảm nạm các loại hoa văn thần bí, khí tức thương lão thần bí quấn quanh, nhìn qua đã biết vật không đơn giản.
“Không ổn!” Vừa nhìn thấy cái Bát xuất hiện, Đồ Minh ba người hoảng sợ hét ầm lên.
Không chút do dự, muốn chia nhau ra chạy trốn…
“Chạy được sao? vào trong Bát mà chiến đi!” Cự A Man cười ha ha, ném Bát lên không trung.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Trong khoảnh khắc, Bát đồng nhanh chóng bành trướng, che phủ thiên địa vạn vật, đem một phần ba Nam Vực úp vào bên trong.
Ba vị Đại Đế muốn chạy, lại bị cưỡng ép thu vào bên trong Bát.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bên trong bát lúc này chỉ có năm người, Lạc Nam và Cự A Man, Bắc Vỹ, Đồ Minh cùng Hùng Bách.
Đánh giá bốn phía xung quanh, Lạc Nam có cảm giác mình bị nhốt vào một phiến thiên địa làm bằng đồng, tách biệt với thế giới bên ngoài, chỉ sợ một ít thủ đoạn cực kỳ đặc biệt mới có thể thoát khốn.
Ánh mắt hắn hiện lên một tia hừng hực, nhìn sang Cự A Man hỏi: “Đây là…?”
“Một kiện Pháp Bảo, Địa Đế muốn thoát ra cũng không hề dễ dàng, ở bên trong này chiến đấu đến khi nào chết mới thôi!” Cự A Man trầm ngâm, nghiêm túc nói:
“Bất quá còn chưa đủ che giấu khí tức của loại Huyết Mạch trong cơ thể ngươi nếu mang ra luyện hóa!”
Lạc Nam ánh mắt co rụt lại, trong lòng lại thở ra một hơi…
Quả nhiên, A Man biết được bí mật của hắn.
Năm đó ở Man Hoang Tinh, Lạc Nam từng dùng qua Nghịch Long Lực chiến đấu, từng dùng Đồ Long Thập Bát Chưởng trước mặt A Man.
Con hàng này khi đó ngây thơ khù khờ chưa biết gì, nhưng hiện tại thân phận đã thay đổi, kiến thức cũng trở nên siêu quần, nhớ lại chuyện quá khứ, không khó nhìn ra Lạc Nam có Nghịch Long Huyết Mạch.
Vì để Lạc Nam tận tình chiến đấu mà không sợ bại lộ, Cự A Man mới ném ra cái Bát này nhốt đối thủ vào bên trong.
Nhưng cũng nhắc nhở hắn, vẫn chưa đủ để che giấu quá trình luyện hóa phần còn lại của Nghịch Long Huyết Mạch.
Nếu là người khác biết mình có Nghịch Long Huyết, Lạc Nam chắc chắn sẽ tìm cách kéo kẻ đó xuống mồ.
Nhưng A Man lại không được, mặc kệ thế nào, tên này vẫn là em vợ hắn, vẫn là ân nhân cứu mạng bốn người Võ Tam Nương, vẫn tại trong lúc hắn gặp nguy hiểm đứng về phía hắn.
Huống hồ với thân phận và địa vị hiện tại của Cự A Man, nếu muốn hại hắn…chỉ cần nhờ vị cường giả khủng bố kia đạp ra hai chân, chỉ sợ Vạn Cổ Bất Hủ Thân cũng chỉ trụ nổi một cước đầu tiên mà thôi.
“Trước hết giết bọn chúng, lại tiếp tục tán gẫu!” Cự A Man nghiêm túc nói: “Ta biết ngươi có nhiều chuyện muốn hỏi, mà ta cũng có nhiều chuyện muốn nói!”
“Được rồi!” Lạc Nam gật đầu, nhếch miệng: “Chiến Đại Đế, ta chờ mong đã lâu…”
“Hai ngươi thật sự muốn cùng chúng ta đồng quy vu tận?” Bắc Vỹ kiêng dè, mở miệng uy hiếp:
“Dù bọn ta đánh không lại, nhưng nếu bị ép vào đường cùng vẫn có thể tự bạo…đến lúc đó chỉ có thể chết chung!”
“Không sai, thả chúng ta rời đi…mọi chuyện xem như chưa từng xảy ra!” Đồ Minh cắn răng nói.
Hùng Bách không nói tiếng nào, nhưng một nửa thân thể bị nổ tung khiến hắn sắc mặt không còn chút máu.
Chỉ có chính thức va chạm mới biết Cự A Man mạnh mẽ đến mức nào, Hùng Bách hắn còn chưa muốn chết a.
So với tính mạng, trả thù trở nên không đáng chú ý.
Nếu còn sống, dù chỉ là tán tu…hắn vẫn là Đại Đế cao cao tại thượng, được vô số sinh linh sùng kính.
Nhưng nếu chết ở trong này rồi, chỉ sợ một thời gian ngắn ngũi trôi qua, vũ trụ này lại không ai nhớ tên hắn.
Dù sao thì trong một ngày, cường giả đứng lên và nằm xuống nhiều lắm…
Thêm ba vị Đại Đế không nhiều, bớt ra ba vị Đại Đế cũng không ít…
“Đừng nói nhảm! ta đã luôn muốn sóng vai cùng hắn chiến một trận, các ngươi đừng làm ta mất hứng!” Cự A Man nặng nề hưng phấn nói một tiếng.
Áo Choàng Bạc trên thân cởi xuống…
Lạc Nam lập tức kinh dị nhìn thằng em vợ này của mình…
Thân thể khổng lồ lực lưỡng, đặc trưng của Cự Nhân Tộc vẫn chưa hề thay đổi…
Ngũ quan quen thuộc, cương trực và hàm hậu, tuy nhiên lúc này đã có thêm nhiều tia thành thục và sự uy nghiêm thiên bẩm, thân thể nặng nề vô thức lan ra một luồng sức ép tác động lên đối thủ…
Quan trọng nhất, toàn thân Cự A Man lúc này là rất nhiều đường gân…lít nha lít nhít trải rộng toàn thân, số lượng khoảng hơn 40 đường…
Đặc biệt, những đường gân này không có màu Hoàng Kim như cường giả thần bí kia sử dụng…
Mà là màu Hắc Kim…
Không sai! Chính là Hắc Kim…
So với Hoàng Kim, Hắc Kim càng thêm cô động, thâm bất khả trắc, lực lượng bên trong như tùy thời có thể bùng nổ, mỗi một đường gân Hắc Kim ẩn chứa uy thế hủy thiên diệt địa…
Mặc dù không rõ về đường gân này, nhưng Lạc Nam dám chắc chắn một điều, Hắc Kim cao cấp hơn Hoàng Kim.
Hơn nữa, số lượng đường gân trên thân Cự A Man so với vị cường giả kia lấy ra sử dụng càng là nhiều hơn…
“Tu vi của ngươi đang là?” Lạc Nam không nhịn được hỏi.
Cự A Man hàm hậu nhếch miệng cười, có chút đắc ý nói:
“Thể Tôn Viên Mãn!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro