Thuyết phục
Akay Hau
2024-11-27 03:57:15
“Thiên Hậu?”
Lạc Nam có chút ngoài ý muốn, hiển nhiên không nghĩ đến người mua mất Xương Cốt của Nữ Thiên Đế lại là Thiên Hậu.
“Đúng, chính là Thiên Hậu…” Liễu Tú Quyên yêu kiều thở ra:
“Theo lý mà nói, Thiên Hậu lẽ ra không có động cơ để dùng đến thứ đó mới đúng, bởi vì nàng là Nữ Thiên Đế duy nhất của Thiên Đình, còn cần dùng đến xương cốt của người khác làm gì?”
“Bất quá cường giả thường hành sự cao thâm khó dò, thiếp cũng không đoán ra động cơ của Thiên Hậu…”
“Ừm…” Lạc Nam có chút suy tư…
Hắn gom đủ nguyên liệu để đúc lại thân thể cho Bắc Cung Hàm Ngọc, thứ duy nhất còn thiếu là xương cốt hoàn chỉnh của Nữ Thiên Đế mà thôi.
Đáng tiếc, khung xương cốt kia đã được Thiên Hậu mua nhiều năm về trước, sợ rằng đã được sử dụng nhằm mục đích nào đó mất rồi.
Huống hồ Thiên Hậu là chính cung của Thiên Đế, tính luôn cả Đại Tướng Quân Lý Tịnh…Thiên Đình có tận ba vị Thiên Đế, Côn Lôn Giới còn chưa đủ lực để liều lĩnh tranh đoạt xương cốt.
Sư phụ Nữ Hoàng mặc dù lợi hại, nhưng Lạc Nam không cho rằng một mình nàng đối kháng được ba vị cường giả đồng cấp, Thiên Đế còn là cường giả nổi danh hùng mạnh.
Đó là chưa kể Thiên Đình vô số năm qua nhờ vào Bàn Đào Thụ, không ít lần tổ chức Bàn Đào Đại Hội, mối quan hệ với các thế lực Đế Cấp rộng lớn vô cùng, căn cơ cực kỳ vững chắc, không dễ dây vào…
Một khi phát động chiến tranh, lực hiệu triệu của Thiên Đình cực kỳ to lớn…
Về phần nhờ đến Tuế Nguyệt Nữ Đế đứng ra hỗ trợ, Lạc Nam và Bắc Cung Hàm Ngọc đều không muốn nợ ân tình của nàng.
Lạc Nam cảm thấy mình nợ Tuế Nguyệt Nữ Đế đã đủ nhiều…
Hiện tại Cửa Hàng May Mắn đã tăng cấp, bên trong có bán vật phẩm đạt đến Đế Cấp.
Điểm Danh Vọng còn hơn 2000 tỷ để mua sắm không tiếc tay, Nguyên Thạch cũng mang về một đống lớn.
Cái mà Côn Lôn Giới và Làng Nhất Thế cần lúc này là thời gian để tiêu hóa tất cả những thứ vừa kể trên nhằm gia tăng sức mạnh.
Xung đột cùng thế lực mạnh mẽ bây giờ không phải lựa chọn sáng suốt…
Phân tích lợi và hại, Lạc Nam gạt bỏ xương cốt trong tay Thiên Hậu sang một bên.
Mặc dù khung xương của Nữ Thiên Đế thật sự hiếm có, nhưng còn chưa đến mức độc nhất vô nhị.
Lạc Nam dự định hỏi thăm Tiểu Đậu Bỉ một phen, nếu rơi vào bước đường cùng sẽ dùng đến Thiên Cơ Bảng dò xét.
Về phần mục đích mua xương cốt của Thiên Hậu, Lạc Nam cũng không có hứng thú điều tra về nữ nhân của người khác, nhất là khi trước đó ở Thiếu Đế Chi Chiến, Nữ Hoàng và Thiên Đế xảy ra mâu thuẫn, hắn càng là đem Thiên Lãm phế bỏ, mâu thuẫn giữa đôi bên đã đạt đến mức cao trào.
Gạt bỏ khung xương và Thiên Hậu ra khỏi đầu, Lạc Nam tập trung vào thục phục mỹ lệ mê người trong lòng ngực.
Lúc này trên làn da trắng như phấn của Liễu Tú Quyên đã phủ lấy một lớp hồng hào, cơ thể phát nhiệt, hai mắt khép hờ mê ly, môi đỏ hé mở…
Nàng đang ngồi trên đùi hắn, hai chân nhẹ nhàng tách ra, côn thịt đâm sâu vào bên trong nhẹ nhàng ma sát…
Bàn tay nam nhân không bỏ qua bất kỳ ngõ ngách nào trên thân thể của nàng, hắn khám phá mọi chỗ, lướt đến đâu nàng rùng mình đến đấy…
Từ nãy đến giờ bàn chuyện chính sự không tập trung, lúc này chăm chú cảm nhận xúc cảm thân thể nhau mang lại, tiểu huynh đệ của Lạc Nam ở trong cô bé nàng càng trở nên cứng rắn hơn, to hơn tận một vòng.
“Ưm, sướng…Tiểu Nam…” Liễu Tú Quyên nhịn không được nỉ non, bên dưới của nàng càng siết chặt, dâm thủy tuôn trào lầy lội đến không chịu nổi.
Lạc Nam gầm lên một tiếng, lực lượng bạo phát đem y phục còn sót lại trên người nàng chấn vỡ, xoay người mạnh bạo đè nàng xuống đệm.
Liễu Tú Quyên chỉ cảm thấy trái tim rung lên vì bị chinh phục, không phải là thiếu nữ mới lớn thẹn thùng, đôi chân dài của nàng chủ động kẹp lấy hông nam nhân, môi đỏ kề vào tai hắn ngâm nga quyến rũ:
“Thô bạo đi chàng, làm thiếp mạnh vào, thiếp muốn…”
Tiếng rên của nàng như chất kích thích cực mạnh, Lạc Nam cười lớn một tiếng.
Hắn nâng đôi chân của nàng lên thật cao, đầu gối như sắp chạm đến bả vai, khiến cái khe đỏ màu mỡ vô cùng lộ liễu trong tầm mắt.
Lạc Nam dùng sức thật mạnh cắm vào, liên miên bất tận như mũi khoan.
Liễu Tú Quyên mắt đẹp trợn tròn, hồn lìa khỏi xác, vong tình hét lớn…
Trong lúc nhất thời, thanh âm thở dốc của nam nhân cùng tiếng rên rỉ phóng đãng của nữ nhân vang vọng khắp không gian.
Không biết qua bao lâu, Liễu Tú Quyên như một bãi bùn nhão nằm im bất động trên giường, cơ thể trắng nõn tràn ngập những dấu vết sau cuộc bão táp.
Lạc Nam tinh thần phấn chấn đứng lên, sắp xếp lại mái tóc rối tung của nàng, cúi đầu hôn lên trán giai nhân một ngụm, ôn nhu cười nói:
“Lần này ta có mang quà về cho nàng!”
Nói xong, đem Truyền Thừa của Trùng Cổ Tộc truyền vào ký ức của nàng.
Đồng thời không quên đem tất cả Cổ Trùng lấy được từ Dịch Thập Cửu lấy ra giao cho Liễu Tú Quyên.
Môi đỏ nở nụ cười ngọt ngào, Liễu Tú Quyên đem đám Cổ Trùng thu vào Không Gian Pháp Bảo, lười biếng nhắm mắt lại, bờ môi cong lên u oán:
“Thiếp muốn nghỉ ngơi, chàng giày vò thiếp dữ quá, khỏe còn hơn trâu…”
“Hắc hắc, là ai kêu phu quân ơi đừng có ngừng? làm mạnh lên?” Lạc Nam cười xấu xa hỏi, bàn tay ngắt yêu bầu sữa căng đầy của nàng.
“Hứ…” Liễu Tú Quyên xấu hổ yêu kiều gắt một tiếng, đẩy tay hắn ra không cho phép tiếp tục làm loạn.
Lạc Nam mỉm cười, Bá Y bao trùm cơ thể, đẩy cửa ra ngoài.
“Thiếu Chủ…”
Tứ đại cung nữ bốn người đứng ở bên ngoài, từng khuôn mặt đỏ bừng như mật đào nhín lấy hắn, hiển nhiên bị động tĩnh bên trong của Lạc Nam và Liễu Tú Quyên làm cho chấn kinh.
Kiếp Tâm ngạo kiều lạnh lùng, Kiếp Thiền ôn nhu dịu dàng, Kiếp Nhược rụt rè xấu hổ, Kiếp Linh cao quý đoan trang.
Mỗi người mỗi vẻ, Lạc Nam cũng tán thưởng không thôi cười nói:
“Thời gian ngắn không gặp, các nàng lại xinh đẹp hơn…”
Tứ nữ nghe hắn ca ngợi trong mắt hiện lên nét mừng, bất quá sắc mặt lại thập phần u oán, nghĩ thầm chúng ta đẹp thì có lợi ích gì, Thiếu Chủ ngươi còn chẳng phải không thèm ngó tới?
Lạc Nam nhìn các nàng giống thâm cung oán phụ, trong lòng hơi chột dạ.
Hắn sao có thể không biết tình ý các nàng dành cho mình, bất quá giữa hắn và tứ nữ thật sự còn thiếu giai đoạn phát triển tình cảm.
Huống chi hắn phát hiện, sự ngưỡng mộ các nàng dành cho hắn còn vượt qua cả tình ý…
Bản thân Lạc Nam không thích vội vàng gấp rút, ngược lại thích mọi thứ phát triển từng bước, sớm muộn gì cũng nước chảy thành sông.
Ho khan một tiếng, Lạc Nam đổi đề tài, quan tâm nói: “Nguyên Thạch ta nhờ sư phụ mang về, các nàng có đủ để tu luyện hay không? Nếu thiếu thì báo với ta!”
Côn Lôn có các nàng là lực lượng nồng cốt, phải cố gắng bồi dưỡng.
Kiếp Tâm trong trẻo đáp: “Đa tạ Thiếu Chủ quan tâm, Nguyên Thạch ẩn chứa Nguyên Lực cực kỳ khổng lồ, chúng ta mỗi người đều được Nữ Hoàng phân phối ngàn khối, đủ để tu luyện mấy năm!”
“Tốt rồi…” Lạc Nam gật gật đầu.
Theo hắn được biết, tất cả Đế Cấp cường giả của Côn Lôn đều được phân phát Nguyên Thạch.
Về phần bên dưới Đế Cấp, có Tiên Thạch Cực Phẩm đã đủ tu luyện rồi, Nguyên Thạch số lượng hạn chế, không thể tùy tiện phân phát được.
“Bọn thiếp đến đây mang chàng đến Ngự Thư Phòng, Nữ Hoàng và Đế Sư đã sớm chờ đợi!” Kiếp Nhược ôn nhu nói ra.
“Ừm, ta cũng đang định đến đó…” Lạc Nam sắc mặt trở nên trịnh trọng, hô hấp cũng dồn dập hơn mấy phần.
Hắn biết mình sắp biết những khổ tâm mà sư phụ vẫn luôn che giấu.
…
Ngự Thư Phòng…
Đây là nơi Nữ Hoàng giải quyết chính sự của toàn Côn Lôn, tất cả quyết sách, tấu chương đều được đưa đến nơi này để nàng phê duyệt.
Đừng tưởng đứng đầu một Đế Thiên Giới là đơn giản, vô số vấn đề phát sinh có thể khiến ngươi đau đầu.
Cũng may ngày thường có Đế Sư Côn Lôn Lão Nhân trợ giúp, giảm bớt không ít áp lực của Nữ Hoàng.
Lạc Nam theo tứ đại cung nữ đến Ngự Thư Phòng, lại ngoài ý muốn không nhìn thấy Nữ Hoàng.
“Vốn Nữ Hoàng ở nơi này gặp ngươi, nhưng lâm thời có khách nhân bái phỏng, nàng đã đến Đại Điện đón tiếp!” Côn Lôn Lão Nhân giải thích nói.
“Khách nhân?” Tứ đại cung nữ hai mặt nhìn nhau.
“Khách nhân nào uy phong lớn như vậy, để đích thân Nữ Hoàng tiếp đón?” Kiếp Thiền tò mò.
Phải biết rằng, dù là Địa Đế Cấp cường giả đến Côn Lôn làm khách, người đón tiếp cũng là một trong số các nàng mà thôi.
“Đi xem chẳng phải sẽ biết?” Lạc Nam mỉm cười, thật ra trong lòng đã có chút suy đoán.
…
Côn Lôn Đại Điện…
Ba thân ảnh tuyệt sắc khuynh thành ung dung mà ngồi, lưng thẳng eo thon, khoe đường cong hoàn mỹ không thể bắt bẻ.
Nữ Hoàng một thân Kim Sắc Đế Bào, cao quý uy nghiêm, khí chất khiến vô số nam nhân phải tự ti mặc cảm.
Đối diện với nàng là hai vị mỹ nhân mang khăn che mặt, một người toàn thân cung trang màu trắng mang theo một cổ vị đạo siêu nhiên thoát tục, như thiên sơn tuyết liên, một người khác thân khoác áo dài thiên thanh, không nhiễm khói lửa trần gian, như u lan nơi băng cốc.
“Hai vị Nữ Đế giáng lâm Côn Lôn thật khiến Trẫm cảm thấy vinh hạnh, nói đến…chúng ta vừa gặp mặt không lâu!” Côn Lôn Nữ Hoàng điềm nhiên lên tiếng, ánh mắt như cười như không quét ngang hai mỹ nữ đối diện.
Trong lòng không nhịn được cảm thán, Thường Nga và Lăng Ba không hổ là tình nhân trong mộng của vô số nam nhân, dung nhan và khí chất có thể nói là hoàn mỹ.
Dù Côn Lôn Nữ Hoàng có chút tự kiêu về nhan sắc của mình, vẫn phải công nhận Thường Nga và Lăng Ba là cùng cấp bậc.
“Không biết Côn Lôn Thiếu Chủ đã về chưa?” Không thích dây dưa lòng vòng, Lăng Ba Nữ Đế lạnh nhạt lên tiếng hỏi.
Thường Nga Nữ Đế hiển nhiên cũng quan tâm đến điều này, lẳng lặng chờ đợi Nữ Hoàng trả lời.
“Tiểu Nam đã trở về…” Côn Lôn Nữ Hoàng thản nhiên cười nói:
“Bất quá hắn vừa trải qua Thiếu Đế Chi Chiến dẫn đến có phần mệt mỏi, hiện tại chắc đang nghỉ ngơi với các kiều thê!”
Nghe đến cái này, chân mày hai vị Nữ Đế không nhịn được nhướn lên.
Nghĩ đến hai nữ đồ đệ mà mình sủng ái cùng với một đám nữ nhân khác cùng nhau hầu hạ một người nam nhân, trong lòng các nàng cảm thấy không thoải mái.
Bất kể là Thường Nga Nữ Đế hay Lăng Ba Nữ Đế…mặc dù không tu luyện Vô Tình Đạo, nhưng nội tâm như băng tuyết qua vô số năm khiến các nàng xem nhẹ chuyện tình cảm nam nữ.
Cảm thấy Lạc Nam mặc dù là một yêu nghiệt, nhưng thói phong lưu đa tình của hắn có thể làm ảnh hưởng đến tốc độ phát triển và tương lai của đệ tử, bởi vì những hạn chế của Quảng Hàn Huyết Mạch.
“Làm phiền Nữ Hoàng cho gọi Côn Lôn Thiếu Chủ, chúng ta có chuyện muốn gặp hắn!” Thường Nga Nữ Đế không mặn không nhạt lên tiếng.
“Muốn đón Cơ Băng và Cơ Nhã về sao?” Côn Lôn Nữ Hoàng thẳng thừng hỏi.
“Không sai…” Hai vị Nữ Đế cũng chẳng phủ nhận.
“Haha…” Côn Lôn Nữ Hoàng khẽ cười: “Theo trẫm được biết, Cơ Nhã và Cơ Băng cùng Tiểu Nam trước kết phu thê, sau mới bái hai vị làm sư…”
“Phu thê bọn hắn khó khăn lắm mới gặp lại nhau, hai vị có phải chăng quá mức nóng vội?”
Thường Nga cùng Lăng Ba trong lòng trầm xuống.
Các nàng đương nhiên biết lời của Nữ Hoàng là thật, nhưng nếu không phải Lạc Nam trước đã cùng hai nữ kết làm phu thê, các nàng đã sớm ngăn cản hắn và hai nữ tiếp cận, nào để mọi chuyện phát sinh?
“Quảng Hàn Huyết Mạch chú trọng nội tâm phẳng lặng, trong suốt lạnh giá như băng tuyết…mới có thể tiến bộ và đạt đến đỉnh cao!” Lăng Ba Nữ Đế lạnh lùng nói:
“Lạc Nam kéo theo các nàng ân ái, nội tâm luôn bị ái tình lắp đầy, nóng rực như lửa, đi ngược với sự phát triển của Quảng Hàn Huyết Mạch, chúng ta chỉ muốn tốt cho Nhã Nhi và Băng Nhi, lo lắng các nàng tẩu hỏa nhập ma!”
“Nếu Lạc Nam cũng muốn tốt cho các nàng, nên chờ các nàng tu đến Thiên Đế, triệt để làm chủ được cảm xúc nội tâm…khi đó chúng ta đương nhiên sẽ không xen vào!” Thường Nga Nữ Đế tán thành lên tiếng.
Côn Lôn Nữ Hoàng đang định nói điều gì, bất chợt tiếng cười của Lạc Nam đã vọng vào đến:
“Đa tạ hai vị Nữ Đế quan tâm đến Nhã Nhi và Băng Nhi, tiểu tử lấy lòng cảm kích!”
Lạc Nam chậm rãi bước vào Đại Điện, hướng về ba vị Nữ Đế phong độ chắp tay hành lễ.
“Nếu biết chúng ta quan tâm đến các nàng, ngươi nên để các nàng trở về tiếp tục chuyên chú tu luyện, tránh ảnh hưởng xấu đến căn cơ!” Lăng Ba Nữ Đế trực tiếp nói, hương môi phiêu tán khắp bốn phương.
Thường Nga Nữ Đế gật đầu, biểu lộ bình tĩnh xem lấy hắn.
Lạc Nam nhìn các nàng một trận, trong lòng cảm thán…
Mặc dù vẫn che mặt và lạnh lùng, nhưng không thể phủ nhận Lăng Ba Nữ Đế và Thường Nga Nữ Đế thật sự là quá đẹp.
Nếu là hắn khi còn ở Hạ giới, chắc chắn sẽ động tâm không thôi, quyết ý theo đuổi các nàng cho bằng được.
Đáng tiếc, đã nhìn quen Âu Dương Thương Lan, Sư Phụ Nữ Hoàng, Độc Nhi, Đế Vũ Phong Ảnh, Cửu Thánh Chủ, Vô Tướng Chi Ma…
Các nàng cũng đều là mỹ nhân tuyệt đỉnh, không thua kém Thường Nga và Lăng Ba chút nào…vì thế sức kháng cự về nữ sắc của Lạc Nam cũng tăng lên.
Trước sắc đẹp đỉnh cấp của hai vị Nữ Đế, hắn vẫn bình thản như không, tự tin nói ra:
“Người sở hữu Quảng Hàn Huyết Mạch xác thực sẽ bị ảnh hưởng nếu mang quá nhiều cảm xúc, đặc biệt là chuyện nam nữ ân ái dẫn đến dục vọng nảy sinh, gây hại rất nhiều!”
“Nói rất đúng, ngươi nên vì tương lai của các nàng mà tạm thời buông bỏ…” Hai vị Nữ Đế chân thành nói.
“Đáng tiếc, đó là đối với nam nhân bình thường khác, nhưng ta là một ngoại lệ…” Lạc Nam vỗ vỗ lòng ngực, hai mắt bắn rực tinh quang nhìn thẳng các nàng.
“Ngoại lệ?” Lăng Ba Nữ Đế bất mãn hừ một tiếng: “Ăn nói hàm hồ!”
Ngay cả Thường Nga Nữ Đế cũng nhíu nhíu mày, cảm thấy Lạc Nam quá mức tự phụ.
Phải biết rằng, khi các nàng thu nhận Cơ Băng và Cơ Nhã làm đồ đệ, hai nữ vẫn chưa hoàn toàn luyện hóa hết Quảng Hàn Huyết Mạch, vì thế dù trước đó có ân ái với Lạc Nam cũng không ảnh hưởng quá nhiều.
Nhưng từ khi luyện hóa hết Quảng Hàn Huyết Mạch, các nàng ấy đã chính thức trở thành tộc nhân Quảng Hàn, từ đó phải tuân theo nội tâm bình lặng, lạnh giá, càng ít cảm xúc càng tốt nếu muốn phát triển đến đỉnh cao thuận buồm xuôi gió.
Nghĩ đến đây, hai vị Nữ Đế trong mắt thoáng hiện vẻ lo âu, sợ rằng thời gian qua ở bên cạnh Lạc Nam đã khiến căn cơ của Cơ Nhã và Cơ Băng dao động.
Chứng kiến vẻ lo lắng trong mắt các nàng, Lạc Nam biết Thường Nga Nữ Đế và Lăng Ba Nữ Đế thật sự quan tâm đến thê tử của mình.
Hắn không dây dưa dài dòng, phất tay đem Cơ Nhã và Cơ Băng từ Linh Giới Châu đi ra.
“Sư phụ…” Hai nữ vừa thấy Thường Nga và Lăng Ba, nhất thời vừa mừng vừa sợ chạy đến.
Mà lúc này, Thường Nga Nữ Đế vươn tay, lực lượng tiến vào cơ thể Cơ Băng thăm dò.
Lăng Ba Nữ Đế cũng làm điều tương tự, quan sát trạng thái của Cơ Nhã.
Rất nhanh, sắc mặt hai vị Nữ Đế hơi dịu lại, thở ra một hơi nhẹ nhõm.
“May mắn, căn cơ vẫn còn ổn định, xem ra mấy ngày qua hắn cũng không động vào thân thể các ngươi!” Lăng Ba Nữ Đế hài lòng nói.
Nào ngờ nàng vừa dứt lời, gò má Cơ Nhã với Cơ Băng trở nên đỏ bừng, hận không thể tìm một cái lỗ chui vào.
Các nàng nhiều lần bị hắn đâm vào rút ra đến suy nhược, ngay cả u cốc giữa chân cũng đã tạo thành hình dạng côn thịt của hắn, sao có thể nói là không làm cái gì?
Chú ý đến thần sắc của hai nữ, Côn Lôn Nữ Hoàng cố nén cười, nàng biết rõ tính cách của tiểu tử thúi kia, hắn không làm gì mới là chuyện lạ.
Lạc Nam cười xấu xa, ra vẻ nghiêm túc chắp tay nói: “Đừng trách lời tiếp theo của tiểu tử bất kính, ta cũng chỉ muốn chứng minh việc ở cùng ta không làm ảnh hưởng đến Nhã Nhi và Băng Nhi mà thôi…”
“Thời gian vừa qua, ta cùng Nhã Nhi ân ái chín lần, cùng Băng Nhi cũng không thiên vị, đồng dạng chín lần!”
Côn Lôn Nữ Hoàng thầm mắng một tiếng lưu manh.
“Không có khả năng!” Mà Thường Nga Nữ Đế cùng Lăng Ba Nữ Đế lại trừng lớn hai đôi mắt đẹp, biểu lộ không tin nhìn lấy hắn.
Chẳng lẽ khi cùng Lạc Nam ân ái, nội tâm của Cơ Nhã và Cơ Băng vẫn bình lặng như và lạnh lẽo như băng hay sao?
Bằng không chỉ cần dục vọng và cảm xúc cao triều nảy sinh, đủ để ảnh hưởng đến căn cơ rồi…
Các nàng là Thiên Đế, tâm cảnh cực kỳ vững vàng, vì vậy cũng không xấu hổ hay thẹn thùng khi Lạc Nam khoe khoang số lần ân ái với hai nữ.
Bất quá các nàng hiển nhiên không tin, nếu thật sự như vậy…vì sao căn cơ của hai nữ vẫn vững chắc? thậm chí ẩn ẩn còn hơi tiến bộ.
“Chàng đáng ghét…” Chỉ có Cơ Nhã với Cơ Băng là bực mình muốn chết, cái tên này làm sao khoe khoang chuyện đó với các vị Nữ Thiên Đế?
Chú ý đến biểu hiện của hai nữ, Thường Nga và Lăng Ba liếc mắt nhìn nhau.
“Hắn nói là thật?” Rốt cuộc hai nàng nhịn không được hỏi.
Cơ Nhã với Cơ Băng gò má càng đỏ dữ dội, bất quá nam nhân đã nói vậy…các nàng cũng không thể phủ nhận, chỉ có thể che mặt gật gật đầu.
“Làm sao có thể?” Hai vị Nữ Thiên Đế nhíu mày: “Chẳng lẽ hắn yếu đến mức không gây nên nổi nội tâm bất ổn cho các ngươi?”
“Phốc!” Lạc Nam phun ra một ngụm, hô to oan uổng:
“Ta đã nói mình là trường hợp đặc biệt!”
“Đặc biệt gì?” Lăng Ba Nữ Đế liếc xéo mắt nhìn hắn.
Lạc Nam chăm chú nhìn nàng giải thích: “Ta và các thê tử đều tu luyện một môn Song Tu Công Pháp đặc biệt, dù bình thường không kích hoạt công pháp, quá trình ân ái vẫn vô thức trợ giúp song phương gia tăng thiên phú, khôi phục lực lượng, ổn định căn cơ!”
“Vì lẽ đó hạn chế của Tộc Nhân Quảng Hàn không thể ảnh hưởng đến chúng ta!”
“Công pháp gì lợi hại như vậy?” Ba vị Nữ Thiên Đế đều cảm thấy hứng thú.
“Long Tiên Thánh Điển – Siêu Việt Đế Cấp Song Tu Công Pháp!” Lạc Nam ngạo nghễ nói.
“Siêu Việt Đế Cấp?” Ba vị Nữ Thiên Đế toàn thân chấn động.
“Chẳng trách…” Thường Nga Nữ Đế với Lăng Ba Nữ Đế phức tạp nhìn nhau.
Các nàng lúc này mới hiểu vì sao khi ân ái cùng với Lạc Nam, căn cơ của Cơ Nhã và Cơ Băng không bị ảnh hưởng chút nào, ngược lại còn vững vàng hơn một chút.
Công Pháp Song Tu Siêu Việt Đế Cấp, thật sự có thể xóa bỏ hạn chế của Quảng Hàn Tộc Nhân.
Dù sao thì suy cho cùng, Quảng Hàn Tộc chỉ là chủng tộc nằm trong phiến vũ trụ này, còn Siêu Việt Đế Cấp đã thuộc phạm trù cao cấp hơn.
Bất quá tiểu tử này rốt cuộc có lai lịch gì? Ngay cả Siêu Việt Đế Cấp Song Tu Công Pháp cũng có?
Côn Lôn Nữ Hoàng trong mắt xuất hiện một tia thú vị, nhìn sang Thường Nga Nữ Đế.
Vô số năm qua, vì là tộc nhân của Quảng Hàn…Thường Nga Nữ Đế không phát sinh quan hệ với bất kỳ nam nhân nào, nội tâm phẳng lặng không một gợn sóng, ngay cả Thiên Đế phí tâm thiết kế vô số cạm bẫy để chiếm được nàng, nhưng cuối cùng vẫn là thất bại, Thường Nga Nữ Đế không bận tâm đến hắn.
Hiện tại đồ đệ mình có giải pháp khắc phục, Thường Nga nếu muốn chọn nam nhân chỉ có thể tuyển Lạc Nam…
Cảm nhận được ánh mắt quỷ dị của Nữ Hoàng, Thường Nga Nữ Đế hơi lúng túng, vẫn là nói:
“Mặc dù như thế, nhưng Nhã Nhi và Băng Nhi vẫn nên theo chúng ta trở về, chỉ có Quảng Hàn Cung mới có hoàn cảnh giúp các ngươi nhanh chóng thành Đế!”
Lăng Ba Nữ Đế không phủ nhận gật đầu.
Nào ngờ Lạc Nam kéo Cơ Nhã và Cơ Băng lại bên cạnh mình, không vui hỏi:
“Theo ta được biết, Quảng Hàn Cung là một kiện Pháp Bảo Kiến Trúc, các vị Nữ Đế có thể mang theo nó đến Côn Lôn Giới cho Băng Nhi và Nhã Nhi tu luyện, vì sao phải ép ác nàng rời xa ta?”
Hắn đã quyết định sẽ không phụ một phen hảo ý của Tuế Nguyệt, cố gắng thuyết phục Thường Nga và Lăng Ba về phía mình.
Khi đó, Côn Lôn Giới lập tức có thêm hai vị Nữ Thiên Đế làm đồng minh.
“Sư phụ…” Cơ Nhã với Cơ Băng cũng là thần sắc cầu khẩn.
Khó khăn lắm mới được ở cùng phu quân, các nàng không muốn lại tiếp tục rời xa hắn.
“Cái này…” Thường Nga Nữ Đế và Lăng Ba Nữ Đế bắt đầu do dự.
Lúc đầu, các nàng không muốn Lạc Nam ở cùng hai nữ đồ đệ là vì lo lắng làm hại căn cơ của các nàng.
Nhưng hiện tại chuyện này đã được giải quyết bằng Long Tiên Thánh Điển, vì lẽ đó cũng chẳng còn lý do phản đối.
Côn Lôn Nữ Hoàng lúc này cũng đứng ra, thân mật nói:
“Hại vị tỷ muội chớ khách khí, Côn Lôn này là của Tiểu Nam, Nhã Nhi và Băng Nhi là thê tử hắn, hai vị tỷ muội lại là sư phụ của các nàng, vì thế nơi này cũng là nhà của các ngươi!”
“Quảng Hàn Cung cô tịch một mình vô số năm, chẳng lẽ Thường Nga ngươi muốn tiếp tục như thế sao?”
Thường Nga Nữ Đế bộ ngực hơi nhấp nhô, vẫn chưa làm ra quyết định.
“Haizz…” Lăng Ba lúc này lên tiếng thở dài, nhìn Thường Nga lên tiếng nói:
“Là bằng hữu nhiều năm, ta biết trong lòng ngươi rất hận Thiên Đế vì muốn chiếm ngươi mà hãm hại Quảng Hàn Cung xuống dốc!”
“Tương tự, Côn Lôn và Thiên Đình mâu thuẫn, Lạc Nam càng là chính tay phế bỏ Thiên Lãm…”
“Có cấu kẻ thù của kẻ thù là bằng hữu, huống hồ hắn còn là phu quân của Nhã Nhi và Băng Nhi?”
Thường Nga Nữ Đế điềm tĩnh mà xem nàng, Lăng Ba Nữ Đế biểu lộ nhu hòa:
“Đương nhiên đó chỉ là lời khuyên, ta vẫn tôn trọng quyết định cuối cùng của ngươi!”
Thường Nga Nữ Đế nhẹ nhàng nhắm mắt…
Sau khi mở ra, bên trong đã là một mảnh thanh tịnh như mặt hồ, không chút tạp niệm.
Mắt của nàng đẹp như pha lê, tinh khiết khiến không người dám khinh nhờn, sợ vấy bẩn sự hoàn mỹ ấy…
Trong sự chờ mong của Lạc Nam và mấy nữ, Thường Nga Nữ Đế bất chợt đứng lên, hướng về Côn Lôn Nữ Hoàng thi lễ:
“Nếu là như vậy…Thường Nga xin làm phiền Côn Lôn Giới trong thời gian tới!”
Lạc Nam có chút ngoài ý muốn, hiển nhiên không nghĩ đến người mua mất Xương Cốt của Nữ Thiên Đế lại là Thiên Hậu.
“Đúng, chính là Thiên Hậu…” Liễu Tú Quyên yêu kiều thở ra:
“Theo lý mà nói, Thiên Hậu lẽ ra không có động cơ để dùng đến thứ đó mới đúng, bởi vì nàng là Nữ Thiên Đế duy nhất của Thiên Đình, còn cần dùng đến xương cốt của người khác làm gì?”
“Bất quá cường giả thường hành sự cao thâm khó dò, thiếp cũng không đoán ra động cơ của Thiên Hậu…”
“Ừm…” Lạc Nam có chút suy tư…
Hắn gom đủ nguyên liệu để đúc lại thân thể cho Bắc Cung Hàm Ngọc, thứ duy nhất còn thiếu là xương cốt hoàn chỉnh của Nữ Thiên Đế mà thôi.
Đáng tiếc, khung xương cốt kia đã được Thiên Hậu mua nhiều năm về trước, sợ rằng đã được sử dụng nhằm mục đích nào đó mất rồi.
Huống hồ Thiên Hậu là chính cung của Thiên Đế, tính luôn cả Đại Tướng Quân Lý Tịnh…Thiên Đình có tận ba vị Thiên Đế, Côn Lôn Giới còn chưa đủ lực để liều lĩnh tranh đoạt xương cốt.
Sư phụ Nữ Hoàng mặc dù lợi hại, nhưng Lạc Nam không cho rằng một mình nàng đối kháng được ba vị cường giả đồng cấp, Thiên Đế còn là cường giả nổi danh hùng mạnh.
Đó là chưa kể Thiên Đình vô số năm qua nhờ vào Bàn Đào Thụ, không ít lần tổ chức Bàn Đào Đại Hội, mối quan hệ với các thế lực Đế Cấp rộng lớn vô cùng, căn cơ cực kỳ vững chắc, không dễ dây vào…
Một khi phát động chiến tranh, lực hiệu triệu của Thiên Đình cực kỳ to lớn…
Về phần nhờ đến Tuế Nguyệt Nữ Đế đứng ra hỗ trợ, Lạc Nam và Bắc Cung Hàm Ngọc đều không muốn nợ ân tình của nàng.
Lạc Nam cảm thấy mình nợ Tuế Nguyệt Nữ Đế đã đủ nhiều…
Hiện tại Cửa Hàng May Mắn đã tăng cấp, bên trong có bán vật phẩm đạt đến Đế Cấp.
Điểm Danh Vọng còn hơn 2000 tỷ để mua sắm không tiếc tay, Nguyên Thạch cũng mang về một đống lớn.
Cái mà Côn Lôn Giới và Làng Nhất Thế cần lúc này là thời gian để tiêu hóa tất cả những thứ vừa kể trên nhằm gia tăng sức mạnh.
Xung đột cùng thế lực mạnh mẽ bây giờ không phải lựa chọn sáng suốt…
Phân tích lợi và hại, Lạc Nam gạt bỏ xương cốt trong tay Thiên Hậu sang một bên.
Mặc dù khung xương của Nữ Thiên Đế thật sự hiếm có, nhưng còn chưa đến mức độc nhất vô nhị.
Lạc Nam dự định hỏi thăm Tiểu Đậu Bỉ một phen, nếu rơi vào bước đường cùng sẽ dùng đến Thiên Cơ Bảng dò xét.
Về phần mục đích mua xương cốt của Thiên Hậu, Lạc Nam cũng không có hứng thú điều tra về nữ nhân của người khác, nhất là khi trước đó ở Thiếu Đế Chi Chiến, Nữ Hoàng và Thiên Đế xảy ra mâu thuẫn, hắn càng là đem Thiên Lãm phế bỏ, mâu thuẫn giữa đôi bên đã đạt đến mức cao trào.
Gạt bỏ khung xương và Thiên Hậu ra khỏi đầu, Lạc Nam tập trung vào thục phục mỹ lệ mê người trong lòng ngực.
Lúc này trên làn da trắng như phấn của Liễu Tú Quyên đã phủ lấy một lớp hồng hào, cơ thể phát nhiệt, hai mắt khép hờ mê ly, môi đỏ hé mở…
Nàng đang ngồi trên đùi hắn, hai chân nhẹ nhàng tách ra, côn thịt đâm sâu vào bên trong nhẹ nhàng ma sát…
Bàn tay nam nhân không bỏ qua bất kỳ ngõ ngách nào trên thân thể của nàng, hắn khám phá mọi chỗ, lướt đến đâu nàng rùng mình đến đấy…
Từ nãy đến giờ bàn chuyện chính sự không tập trung, lúc này chăm chú cảm nhận xúc cảm thân thể nhau mang lại, tiểu huynh đệ của Lạc Nam ở trong cô bé nàng càng trở nên cứng rắn hơn, to hơn tận một vòng.
“Ưm, sướng…Tiểu Nam…” Liễu Tú Quyên nhịn không được nỉ non, bên dưới của nàng càng siết chặt, dâm thủy tuôn trào lầy lội đến không chịu nổi.
Lạc Nam gầm lên một tiếng, lực lượng bạo phát đem y phục còn sót lại trên người nàng chấn vỡ, xoay người mạnh bạo đè nàng xuống đệm.
Liễu Tú Quyên chỉ cảm thấy trái tim rung lên vì bị chinh phục, không phải là thiếu nữ mới lớn thẹn thùng, đôi chân dài của nàng chủ động kẹp lấy hông nam nhân, môi đỏ kề vào tai hắn ngâm nga quyến rũ:
“Thô bạo đi chàng, làm thiếp mạnh vào, thiếp muốn…”
Tiếng rên của nàng như chất kích thích cực mạnh, Lạc Nam cười lớn một tiếng.
Hắn nâng đôi chân của nàng lên thật cao, đầu gối như sắp chạm đến bả vai, khiến cái khe đỏ màu mỡ vô cùng lộ liễu trong tầm mắt.
Lạc Nam dùng sức thật mạnh cắm vào, liên miên bất tận như mũi khoan.
Liễu Tú Quyên mắt đẹp trợn tròn, hồn lìa khỏi xác, vong tình hét lớn…
Trong lúc nhất thời, thanh âm thở dốc của nam nhân cùng tiếng rên rỉ phóng đãng của nữ nhân vang vọng khắp không gian.
Không biết qua bao lâu, Liễu Tú Quyên như một bãi bùn nhão nằm im bất động trên giường, cơ thể trắng nõn tràn ngập những dấu vết sau cuộc bão táp.
Lạc Nam tinh thần phấn chấn đứng lên, sắp xếp lại mái tóc rối tung của nàng, cúi đầu hôn lên trán giai nhân một ngụm, ôn nhu cười nói:
“Lần này ta có mang quà về cho nàng!”
Nói xong, đem Truyền Thừa của Trùng Cổ Tộc truyền vào ký ức của nàng.
Đồng thời không quên đem tất cả Cổ Trùng lấy được từ Dịch Thập Cửu lấy ra giao cho Liễu Tú Quyên.
Môi đỏ nở nụ cười ngọt ngào, Liễu Tú Quyên đem đám Cổ Trùng thu vào Không Gian Pháp Bảo, lười biếng nhắm mắt lại, bờ môi cong lên u oán:
“Thiếp muốn nghỉ ngơi, chàng giày vò thiếp dữ quá, khỏe còn hơn trâu…”
“Hắc hắc, là ai kêu phu quân ơi đừng có ngừng? làm mạnh lên?” Lạc Nam cười xấu xa hỏi, bàn tay ngắt yêu bầu sữa căng đầy của nàng.
“Hứ…” Liễu Tú Quyên xấu hổ yêu kiều gắt một tiếng, đẩy tay hắn ra không cho phép tiếp tục làm loạn.
Lạc Nam mỉm cười, Bá Y bao trùm cơ thể, đẩy cửa ra ngoài.
“Thiếu Chủ…”
Tứ đại cung nữ bốn người đứng ở bên ngoài, từng khuôn mặt đỏ bừng như mật đào nhín lấy hắn, hiển nhiên bị động tĩnh bên trong của Lạc Nam và Liễu Tú Quyên làm cho chấn kinh.
Kiếp Tâm ngạo kiều lạnh lùng, Kiếp Thiền ôn nhu dịu dàng, Kiếp Nhược rụt rè xấu hổ, Kiếp Linh cao quý đoan trang.
Mỗi người mỗi vẻ, Lạc Nam cũng tán thưởng không thôi cười nói:
“Thời gian ngắn không gặp, các nàng lại xinh đẹp hơn…”
Tứ nữ nghe hắn ca ngợi trong mắt hiện lên nét mừng, bất quá sắc mặt lại thập phần u oán, nghĩ thầm chúng ta đẹp thì có lợi ích gì, Thiếu Chủ ngươi còn chẳng phải không thèm ngó tới?
Lạc Nam nhìn các nàng giống thâm cung oán phụ, trong lòng hơi chột dạ.
Hắn sao có thể không biết tình ý các nàng dành cho mình, bất quá giữa hắn và tứ nữ thật sự còn thiếu giai đoạn phát triển tình cảm.
Huống chi hắn phát hiện, sự ngưỡng mộ các nàng dành cho hắn còn vượt qua cả tình ý…
Bản thân Lạc Nam không thích vội vàng gấp rút, ngược lại thích mọi thứ phát triển từng bước, sớm muộn gì cũng nước chảy thành sông.
Ho khan một tiếng, Lạc Nam đổi đề tài, quan tâm nói: “Nguyên Thạch ta nhờ sư phụ mang về, các nàng có đủ để tu luyện hay không? Nếu thiếu thì báo với ta!”
Côn Lôn có các nàng là lực lượng nồng cốt, phải cố gắng bồi dưỡng.
Kiếp Tâm trong trẻo đáp: “Đa tạ Thiếu Chủ quan tâm, Nguyên Thạch ẩn chứa Nguyên Lực cực kỳ khổng lồ, chúng ta mỗi người đều được Nữ Hoàng phân phối ngàn khối, đủ để tu luyện mấy năm!”
“Tốt rồi…” Lạc Nam gật gật đầu.
Theo hắn được biết, tất cả Đế Cấp cường giả của Côn Lôn đều được phân phát Nguyên Thạch.
Về phần bên dưới Đế Cấp, có Tiên Thạch Cực Phẩm đã đủ tu luyện rồi, Nguyên Thạch số lượng hạn chế, không thể tùy tiện phân phát được.
“Bọn thiếp đến đây mang chàng đến Ngự Thư Phòng, Nữ Hoàng và Đế Sư đã sớm chờ đợi!” Kiếp Nhược ôn nhu nói ra.
“Ừm, ta cũng đang định đến đó…” Lạc Nam sắc mặt trở nên trịnh trọng, hô hấp cũng dồn dập hơn mấy phần.
Hắn biết mình sắp biết những khổ tâm mà sư phụ vẫn luôn che giấu.
…
Ngự Thư Phòng…
Đây là nơi Nữ Hoàng giải quyết chính sự của toàn Côn Lôn, tất cả quyết sách, tấu chương đều được đưa đến nơi này để nàng phê duyệt.
Đừng tưởng đứng đầu một Đế Thiên Giới là đơn giản, vô số vấn đề phát sinh có thể khiến ngươi đau đầu.
Cũng may ngày thường có Đế Sư Côn Lôn Lão Nhân trợ giúp, giảm bớt không ít áp lực của Nữ Hoàng.
Lạc Nam theo tứ đại cung nữ đến Ngự Thư Phòng, lại ngoài ý muốn không nhìn thấy Nữ Hoàng.
“Vốn Nữ Hoàng ở nơi này gặp ngươi, nhưng lâm thời có khách nhân bái phỏng, nàng đã đến Đại Điện đón tiếp!” Côn Lôn Lão Nhân giải thích nói.
“Khách nhân?” Tứ đại cung nữ hai mặt nhìn nhau.
“Khách nhân nào uy phong lớn như vậy, để đích thân Nữ Hoàng tiếp đón?” Kiếp Thiền tò mò.
Phải biết rằng, dù là Địa Đế Cấp cường giả đến Côn Lôn làm khách, người đón tiếp cũng là một trong số các nàng mà thôi.
“Đi xem chẳng phải sẽ biết?” Lạc Nam mỉm cười, thật ra trong lòng đã có chút suy đoán.
…
Côn Lôn Đại Điện…
Ba thân ảnh tuyệt sắc khuynh thành ung dung mà ngồi, lưng thẳng eo thon, khoe đường cong hoàn mỹ không thể bắt bẻ.
Nữ Hoàng một thân Kim Sắc Đế Bào, cao quý uy nghiêm, khí chất khiến vô số nam nhân phải tự ti mặc cảm.
Đối diện với nàng là hai vị mỹ nhân mang khăn che mặt, một người toàn thân cung trang màu trắng mang theo một cổ vị đạo siêu nhiên thoát tục, như thiên sơn tuyết liên, một người khác thân khoác áo dài thiên thanh, không nhiễm khói lửa trần gian, như u lan nơi băng cốc.
“Hai vị Nữ Đế giáng lâm Côn Lôn thật khiến Trẫm cảm thấy vinh hạnh, nói đến…chúng ta vừa gặp mặt không lâu!” Côn Lôn Nữ Hoàng điềm nhiên lên tiếng, ánh mắt như cười như không quét ngang hai mỹ nữ đối diện.
Trong lòng không nhịn được cảm thán, Thường Nga và Lăng Ba không hổ là tình nhân trong mộng của vô số nam nhân, dung nhan và khí chất có thể nói là hoàn mỹ.
Dù Côn Lôn Nữ Hoàng có chút tự kiêu về nhan sắc của mình, vẫn phải công nhận Thường Nga và Lăng Ba là cùng cấp bậc.
“Không biết Côn Lôn Thiếu Chủ đã về chưa?” Không thích dây dưa lòng vòng, Lăng Ba Nữ Đế lạnh nhạt lên tiếng hỏi.
Thường Nga Nữ Đế hiển nhiên cũng quan tâm đến điều này, lẳng lặng chờ đợi Nữ Hoàng trả lời.
“Tiểu Nam đã trở về…” Côn Lôn Nữ Hoàng thản nhiên cười nói:
“Bất quá hắn vừa trải qua Thiếu Đế Chi Chiến dẫn đến có phần mệt mỏi, hiện tại chắc đang nghỉ ngơi với các kiều thê!”
Nghe đến cái này, chân mày hai vị Nữ Đế không nhịn được nhướn lên.
Nghĩ đến hai nữ đồ đệ mà mình sủng ái cùng với một đám nữ nhân khác cùng nhau hầu hạ một người nam nhân, trong lòng các nàng cảm thấy không thoải mái.
Bất kể là Thường Nga Nữ Đế hay Lăng Ba Nữ Đế…mặc dù không tu luyện Vô Tình Đạo, nhưng nội tâm như băng tuyết qua vô số năm khiến các nàng xem nhẹ chuyện tình cảm nam nữ.
Cảm thấy Lạc Nam mặc dù là một yêu nghiệt, nhưng thói phong lưu đa tình của hắn có thể làm ảnh hưởng đến tốc độ phát triển và tương lai của đệ tử, bởi vì những hạn chế của Quảng Hàn Huyết Mạch.
“Làm phiền Nữ Hoàng cho gọi Côn Lôn Thiếu Chủ, chúng ta có chuyện muốn gặp hắn!” Thường Nga Nữ Đế không mặn không nhạt lên tiếng.
“Muốn đón Cơ Băng và Cơ Nhã về sao?” Côn Lôn Nữ Hoàng thẳng thừng hỏi.
“Không sai…” Hai vị Nữ Đế cũng chẳng phủ nhận.
“Haha…” Côn Lôn Nữ Hoàng khẽ cười: “Theo trẫm được biết, Cơ Nhã và Cơ Băng cùng Tiểu Nam trước kết phu thê, sau mới bái hai vị làm sư…”
“Phu thê bọn hắn khó khăn lắm mới gặp lại nhau, hai vị có phải chăng quá mức nóng vội?”
Thường Nga cùng Lăng Ba trong lòng trầm xuống.
Các nàng đương nhiên biết lời của Nữ Hoàng là thật, nhưng nếu không phải Lạc Nam trước đã cùng hai nữ kết làm phu thê, các nàng đã sớm ngăn cản hắn và hai nữ tiếp cận, nào để mọi chuyện phát sinh?
“Quảng Hàn Huyết Mạch chú trọng nội tâm phẳng lặng, trong suốt lạnh giá như băng tuyết…mới có thể tiến bộ và đạt đến đỉnh cao!” Lăng Ba Nữ Đế lạnh lùng nói:
“Lạc Nam kéo theo các nàng ân ái, nội tâm luôn bị ái tình lắp đầy, nóng rực như lửa, đi ngược với sự phát triển của Quảng Hàn Huyết Mạch, chúng ta chỉ muốn tốt cho Nhã Nhi và Băng Nhi, lo lắng các nàng tẩu hỏa nhập ma!”
“Nếu Lạc Nam cũng muốn tốt cho các nàng, nên chờ các nàng tu đến Thiên Đế, triệt để làm chủ được cảm xúc nội tâm…khi đó chúng ta đương nhiên sẽ không xen vào!” Thường Nga Nữ Đế tán thành lên tiếng.
Côn Lôn Nữ Hoàng đang định nói điều gì, bất chợt tiếng cười của Lạc Nam đã vọng vào đến:
“Đa tạ hai vị Nữ Đế quan tâm đến Nhã Nhi và Băng Nhi, tiểu tử lấy lòng cảm kích!”
Lạc Nam chậm rãi bước vào Đại Điện, hướng về ba vị Nữ Đế phong độ chắp tay hành lễ.
“Nếu biết chúng ta quan tâm đến các nàng, ngươi nên để các nàng trở về tiếp tục chuyên chú tu luyện, tránh ảnh hưởng xấu đến căn cơ!” Lăng Ba Nữ Đế trực tiếp nói, hương môi phiêu tán khắp bốn phương.
Thường Nga Nữ Đế gật đầu, biểu lộ bình tĩnh xem lấy hắn.
Lạc Nam nhìn các nàng một trận, trong lòng cảm thán…
Mặc dù vẫn che mặt và lạnh lùng, nhưng không thể phủ nhận Lăng Ba Nữ Đế và Thường Nga Nữ Đế thật sự là quá đẹp.
Nếu là hắn khi còn ở Hạ giới, chắc chắn sẽ động tâm không thôi, quyết ý theo đuổi các nàng cho bằng được.
Đáng tiếc, đã nhìn quen Âu Dương Thương Lan, Sư Phụ Nữ Hoàng, Độc Nhi, Đế Vũ Phong Ảnh, Cửu Thánh Chủ, Vô Tướng Chi Ma…
Các nàng cũng đều là mỹ nhân tuyệt đỉnh, không thua kém Thường Nga và Lăng Ba chút nào…vì thế sức kháng cự về nữ sắc của Lạc Nam cũng tăng lên.
Trước sắc đẹp đỉnh cấp của hai vị Nữ Đế, hắn vẫn bình thản như không, tự tin nói ra:
“Người sở hữu Quảng Hàn Huyết Mạch xác thực sẽ bị ảnh hưởng nếu mang quá nhiều cảm xúc, đặc biệt là chuyện nam nữ ân ái dẫn đến dục vọng nảy sinh, gây hại rất nhiều!”
“Nói rất đúng, ngươi nên vì tương lai của các nàng mà tạm thời buông bỏ…” Hai vị Nữ Đế chân thành nói.
“Đáng tiếc, đó là đối với nam nhân bình thường khác, nhưng ta là một ngoại lệ…” Lạc Nam vỗ vỗ lòng ngực, hai mắt bắn rực tinh quang nhìn thẳng các nàng.
“Ngoại lệ?” Lăng Ba Nữ Đế bất mãn hừ một tiếng: “Ăn nói hàm hồ!”
Ngay cả Thường Nga Nữ Đế cũng nhíu nhíu mày, cảm thấy Lạc Nam quá mức tự phụ.
Phải biết rằng, khi các nàng thu nhận Cơ Băng và Cơ Nhã làm đồ đệ, hai nữ vẫn chưa hoàn toàn luyện hóa hết Quảng Hàn Huyết Mạch, vì thế dù trước đó có ân ái với Lạc Nam cũng không ảnh hưởng quá nhiều.
Nhưng từ khi luyện hóa hết Quảng Hàn Huyết Mạch, các nàng ấy đã chính thức trở thành tộc nhân Quảng Hàn, từ đó phải tuân theo nội tâm bình lặng, lạnh giá, càng ít cảm xúc càng tốt nếu muốn phát triển đến đỉnh cao thuận buồm xuôi gió.
Nghĩ đến đây, hai vị Nữ Đế trong mắt thoáng hiện vẻ lo âu, sợ rằng thời gian qua ở bên cạnh Lạc Nam đã khiến căn cơ của Cơ Nhã và Cơ Băng dao động.
Chứng kiến vẻ lo lắng trong mắt các nàng, Lạc Nam biết Thường Nga Nữ Đế và Lăng Ba Nữ Đế thật sự quan tâm đến thê tử của mình.
Hắn không dây dưa dài dòng, phất tay đem Cơ Nhã và Cơ Băng từ Linh Giới Châu đi ra.
“Sư phụ…” Hai nữ vừa thấy Thường Nga và Lăng Ba, nhất thời vừa mừng vừa sợ chạy đến.
Mà lúc này, Thường Nga Nữ Đế vươn tay, lực lượng tiến vào cơ thể Cơ Băng thăm dò.
Lăng Ba Nữ Đế cũng làm điều tương tự, quan sát trạng thái của Cơ Nhã.
Rất nhanh, sắc mặt hai vị Nữ Đế hơi dịu lại, thở ra một hơi nhẹ nhõm.
“May mắn, căn cơ vẫn còn ổn định, xem ra mấy ngày qua hắn cũng không động vào thân thể các ngươi!” Lăng Ba Nữ Đế hài lòng nói.
Nào ngờ nàng vừa dứt lời, gò má Cơ Nhã với Cơ Băng trở nên đỏ bừng, hận không thể tìm một cái lỗ chui vào.
Các nàng nhiều lần bị hắn đâm vào rút ra đến suy nhược, ngay cả u cốc giữa chân cũng đã tạo thành hình dạng côn thịt của hắn, sao có thể nói là không làm cái gì?
Chú ý đến thần sắc của hai nữ, Côn Lôn Nữ Hoàng cố nén cười, nàng biết rõ tính cách của tiểu tử thúi kia, hắn không làm gì mới là chuyện lạ.
Lạc Nam cười xấu xa, ra vẻ nghiêm túc chắp tay nói: “Đừng trách lời tiếp theo của tiểu tử bất kính, ta cũng chỉ muốn chứng minh việc ở cùng ta không làm ảnh hưởng đến Nhã Nhi và Băng Nhi mà thôi…”
“Thời gian vừa qua, ta cùng Nhã Nhi ân ái chín lần, cùng Băng Nhi cũng không thiên vị, đồng dạng chín lần!”
Côn Lôn Nữ Hoàng thầm mắng một tiếng lưu manh.
“Không có khả năng!” Mà Thường Nga Nữ Đế cùng Lăng Ba Nữ Đế lại trừng lớn hai đôi mắt đẹp, biểu lộ không tin nhìn lấy hắn.
Chẳng lẽ khi cùng Lạc Nam ân ái, nội tâm của Cơ Nhã và Cơ Băng vẫn bình lặng như và lạnh lẽo như băng hay sao?
Bằng không chỉ cần dục vọng và cảm xúc cao triều nảy sinh, đủ để ảnh hưởng đến căn cơ rồi…
Các nàng là Thiên Đế, tâm cảnh cực kỳ vững vàng, vì vậy cũng không xấu hổ hay thẹn thùng khi Lạc Nam khoe khoang số lần ân ái với hai nữ.
Bất quá các nàng hiển nhiên không tin, nếu thật sự như vậy…vì sao căn cơ của hai nữ vẫn vững chắc? thậm chí ẩn ẩn còn hơi tiến bộ.
“Chàng đáng ghét…” Chỉ có Cơ Nhã với Cơ Băng là bực mình muốn chết, cái tên này làm sao khoe khoang chuyện đó với các vị Nữ Thiên Đế?
Chú ý đến biểu hiện của hai nữ, Thường Nga và Lăng Ba liếc mắt nhìn nhau.
“Hắn nói là thật?” Rốt cuộc hai nàng nhịn không được hỏi.
Cơ Nhã với Cơ Băng gò má càng đỏ dữ dội, bất quá nam nhân đã nói vậy…các nàng cũng không thể phủ nhận, chỉ có thể che mặt gật gật đầu.
“Làm sao có thể?” Hai vị Nữ Thiên Đế nhíu mày: “Chẳng lẽ hắn yếu đến mức không gây nên nổi nội tâm bất ổn cho các ngươi?”
“Phốc!” Lạc Nam phun ra một ngụm, hô to oan uổng:
“Ta đã nói mình là trường hợp đặc biệt!”
“Đặc biệt gì?” Lăng Ba Nữ Đế liếc xéo mắt nhìn hắn.
Lạc Nam chăm chú nhìn nàng giải thích: “Ta và các thê tử đều tu luyện một môn Song Tu Công Pháp đặc biệt, dù bình thường không kích hoạt công pháp, quá trình ân ái vẫn vô thức trợ giúp song phương gia tăng thiên phú, khôi phục lực lượng, ổn định căn cơ!”
“Vì lẽ đó hạn chế của Tộc Nhân Quảng Hàn không thể ảnh hưởng đến chúng ta!”
“Công pháp gì lợi hại như vậy?” Ba vị Nữ Thiên Đế đều cảm thấy hứng thú.
“Long Tiên Thánh Điển – Siêu Việt Đế Cấp Song Tu Công Pháp!” Lạc Nam ngạo nghễ nói.
“Siêu Việt Đế Cấp?” Ba vị Nữ Thiên Đế toàn thân chấn động.
“Chẳng trách…” Thường Nga Nữ Đế với Lăng Ba Nữ Đế phức tạp nhìn nhau.
Các nàng lúc này mới hiểu vì sao khi ân ái cùng với Lạc Nam, căn cơ của Cơ Nhã và Cơ Băng không bị ảnh hưởng chút nào, ngược lại còn vững vàng hơn một chút.
Công Pháp Song Tu Siêu Việt Đế Cấp, thật sự có thể xóa bỏ hạn chế của Quảng Hàn Tộc Nhân.
Dù sao thì suy cho cùng, Quảng Hàn Tộc chỉ là chủng tộc nằm trong phiến vũ trụ này, còn Siêu Việt Đế Cấp đã thuộc phạm trù cao cấp hơn.
Bất quá tiểu tử này rốt cuộc có lai lịch gì? Ngay cả Siêu Việt Đế Cấp Song Tu Công Pháp cũng có?
Côn Lôn Nữ Hoàng trong mắt xuất hiện một tia thú vị, nhìn sang Thường Nga Nữ Đế.
Vô số năm qua, vì là tộc nhân của Quảng Hàn…Thường Nga Nữ Đế không phát sinh quan hệ với bất kỳ nam nhân nào, nội tâm phẳng lặng không một gợn sóng, ngay cả Thiên Đế phí tâm thiết kế vô số cạm bẫy để chiếm được nàng, nhưng cuối cùng vẫn là thất bại, Thường Nga Nữ Đế không bận tâm đến hắn.
Hiện tại đồ đệ mình có giải pháp khắc phục, Thường Nga nếu muốn chọn nam nhân chỉ có thể tuyển Lạc Nam…
Cảm nhận được ánh mắt quỷ dị của Nữ Hoàng, Thường Nga Nữ Đế hơi lúng túng, vẫn là nói:
“Mặc dù như thế, nhưng Nhã Nhi và Băng Nhi vẫn nên theo chúng ta trở về, chỉ có Quảng Hàn Cung mới có hoàn cảnh giúp các ngươi nhanh chóng thành Đế!”
Lăng Ba Nữ Đế không phủ nhận gật đầu.
Nào ngờ Lạc Nam kéo Cơ Nhã và Cơ Băng lại bên cạnh mình, không vui hỏi:
“Theo ta được biết, Quảng Hàn Cung là một kiện Pháp Bảo Kiến Trúc, các vị Nữ Đế có thể mang theo nó đến Côn Lôn Giới cho Băng Nhi và Nhã Nhi tu luyện, vì sao phải ép ác nàng rời xa ta?”
Hắn đã quyết định sẽ không phụ một phen hảo ý của Tuế Nguyệt, cố gắng thuyết phục Thường Nga và Lăng Ba về phía mình.
Khi đó, Côn Lôn Giới lập tức có thêm hai vị Nữ Thiên Đế làm đồng minh.
“Sư phụ…” Cơ Nhã với Cơ Băng cũng là thần sắc cầu khẩn.
Khó khăn lắm mới được ở cùng phu quân, các nàng không muốn lại tiếp tục rời xa hắn.
“Cái này…” Thường Nga Nữ Đế và Lăng Ba Nữ Đế bắt đầu do dự.
Lúc đầu, các nàng không muốn Lạc Nam ở cùng hai nữ đồ đệ là vì lo lắng làm hại căn cơ của các nàng.
Nhưng hiện tại chuyện này đã được giải quyết bằng Long Tiên Thánh Điển, vì lẽ đó cũng chẳng còn lý do phản đối.
Côn Lôn Nữ Hoàng lúc này cũng đứng ra, thân mật nói:
“Hại vị tỷ muội chớ khách khí, Côn Lôn này là của Tiểu Nam, Nhã Nhi và Băng Nhi là thê tử hắn, hai vị tỷ muội lại là sư phụ của các nàng, vì thế nơi này cũng là nhà của các ngươi!”
“Quảng Hàn Cung cô tịch một mình vô số năm, chẳng lẽ Thường Nga ngươi muốn tiếp tục như thế sao?”
Thường Nga Nữ Đế bộ ngực hơi nhấp nhô, vẫn chưa làm ra quyết định.
“Haizz…” Lăng Ba lúc này lên tiếng thở dài, nhìn Thường Nga lên tiếng nói:
“Là bằng hữu nhiều năm, ta biết trong lòng ngươi rất hận Thiên Đế vì muốn chiếm ngươi mà hãm hại Quảng Hàn Cung xuống dốc!”
“Tương tự, Côn Lôn và Thiên Đình mâu thuẫn, Lạc Nam càng là chính tay phế bỏ Thiên Lãm…”
“Có cấu kẻ thù của kẻ thù là bằng hữu, huống hồ hắn còn là phu quân của Nhã Nhi và Băng Nhi?”
Thường Nga Nữ Đế điềm tĩnh mà xem nàng, Lăng Ba Nữ Đế biểu lộ nhu hòa:
“Đương nhiên đó chỉ là lời khuyên, ta vẫn tôn trọng quyết định cuối cùng của ngươi!”
Thường Nga Nữ Đế nhẹ nhàng nhắm mắt…
Sau khi mở ra, bên trong đã là một mảnh thanh tịnh như mặt hồ, không chút tạp niệm.
Mắt của nàng đẹp như pha lê, tinh khiết khiến không người dám khinh nhờn, sợ vấy bẩn sự hoàn mỹ ấy…
Trong sự chờ mong của Lạc Nam và mấy nữ, Thường Nga Nữ Đế bất chợt đứng lên, hướng về Côn Lôn Nữ Hoàng thi lễ:
“Nếu là như vậy…Thường Nga xin làm phiền Côn Lôn Giới trong thời gian tới!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro