Con Đường Bá Chủ

Bốc hơi...

Akay Hau

2024-11-27 03:57:15

“Kỳ quái, cô nàng này hôm nay ra ngoài lâu như vậy?”

Bên trong phòng, Lạc Nam có chút lo lắng nhíu nhíu mày.

Như thường lệ, sau khi nguyên liệu nấu cháo đã hết, thiếu nữ sẽ mang theo hắn ngồi phi thuyền, tìm đến một số hành tinh hoang vắng bên trong vũ trụ tìm kiếm các loại Tiên Dược hoặc săn bắt Yêu Thú lấy Yêu Đan.

Lần này cũng không ngoại lệ, phi thuyền mang theo hai người tiến đến một cái Đế Giả Giới bỏ hoang, bởi vì các thế lực ở thế giới này từng xảy ra đại chiến, hầu hết lãnh thổ đều đã bị phá hủy, không thể tiếp tục sinh tồn nên hầu như chẳng còn thế lực nào tọa trấn.

Qua nhiều năm, ở những nơi lành lặn ít ỏi còn số lại sẽ có Tiên Dược hoặc thiên tài địa bảo sinh trưởng, chúng nó vì vậy cũng trở thành mục tiêu tìm kiếm của thiếu nữ.

Bất quá vì thực lực của nàng không tệ, bình thường chỉ rời thuyền tầm bảo một ngày là có kết quả, nhưng lần này đã kéo dài đến tận ba ngày.

Không quá yên lòng, Lạc Nam mở ra Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, Thấu Thị Vạn Lý triển khai.

Trong khoảnh khắc, tầm mắt của hắn xuyên qua thành vách và trận pháp bên trên phi thuyền, gần như có thể quan sát toàn bộ Đế Giả Giới.

Ngay lập tức, sắc mặt Lạc Nam trầm xuống, ánh mắt hiện lên sát cơ.



“Giao ra toàn bộ tài vật ngươi đạt được, chúng ta sẽ xem xét tha ngươi một mạng!”

Bên trong thế giới, một nhóm năm người nữ nhân mặc áo choàng đỏ rực vừa mở miệng uy hiếp, vừa cấp tốc truy đuổi một thiếu nữ.

Trong năm nữ nhân, có hai kẻ tu vi Đế Giả, không ngừng bùng phát Đế Kỹ oanh kích, khiến số vết thương trên người thiếu nữ ngày một nhiều hơn mặc dù nàng đã cố gắng phản kích trong quá trình tháo chạy.

“Hừ, muốn bổn cô nương giao tài vật cho các ngươi? Nằm mơ đi!” Thiếu nữ mở miệng mắng, nhờ vào thân pháp cao cấp, nàng như hiệp nữ bay lượn giữa bầu trời, chỉ để lại một luồng tàn ảnh màu tím, ngay cả Đế Giả trong lúc nhất thời cũng khó thể tiếp cận.

“Thân pháp của con ả này còn cao thâm hơn thân pháp của Sát Nữ Môn chúng ta, bối cảnh không nhỏ đâu…” Nhận ra điều này, một nữ Đế Giả ánh mắt nhỏ hẹp nói.

“Sợ cái gì? Nơi này hoang vu như vậy, chỉ cần đem ả giết chết, ai biết do chúng ta làm?” Nữ Đế Giả còn lại chanh chua nói.

“Không tệ…” Ba nữ Tiên Tôn gật đầu, tán thành lời của nàng, ánh mắt lại tham lam nhìn bóng lưng thiếu nữ.

Bất kỳ thế lực nào trong vũ trụ đều có những đội ngũ tổ chức thám hiểm, thu nạp tài nguyên.

Sát Nữ Môn cũng không ngoại lệ.

Lần này nhóm năm người các nàng ra ngoài rèn luyện, nhân tiện tìm kiếm thiên tài địa bảo, tài nguyên tu luyện.

Vô tình tìm đến hành tinh này, vốn định tiến vào tầm bảo một phen, nào ngờ tất cả đã bị một con ả vơ vét sạch sẽ.

Lòng tham phát sinh, lại thêm giết người đoạt bảo vốn là chuyện thường tình của thế giới này, thế là không chút do dự, năm người triển khai thế công.

Nào ngờ thực lực của mục tiêu vượt qua dự đoán, bùng nổ Tử Vong Đế Lực, tay cầm Trường Kiếm chống trả quyết liệt.

Nếu không phải bọn hắn ỷ vào nhân số đông đảo, sợ rằng ngay cả Đế Giả đơn đấu cũng khó mà chống lại.

Thiếu nữ vừa đánh vừa chạy, muốn lợi dụng hoàn cảnh hư hại của thế giới để đối phó năm nữ nhân hung ác.

Nàng chạy vào các vùng không gian đổ nát, các chiến trường tan hoang, các hiểm địa rậm rạp, muốn lợi dụng địa thế ẩn mình, tìm cách phản kích.

Nhưng mà đáng tiếc, Sát Nữ Môn có biện pháp truy lùng vô cùng đặc biệt, bọn hắn có thể đánh hơi được tất cả mùi vị mà nữ nhân lưu lại trong không khí để tìm ra đối tượng truy sát.

Sát Nữ Môn cũng không phải thế lực tầm thường gì, là một cái Địa Đế Cấp Thế Lực, chuyên bồi dưỡng những nữ nhân có lòng dạ lạnh lùng sát phạt quả đoán, kinh doanh đủ mọi lĩnh vực như tổ chức nữ sát thủ, cơ cấu thanh lâu thu nạp tình báo, các hoạt động liên quan đến xác thịt nữ nhân thái dương bổ âm, quyến rũ câu dẫn Đế Tử của các thế lực lớn, trở thành gián điệp, cướp của giết người…

Chỉ cần có lợi, hầu như rất ít chuyện Sát Nữ Môn không làm.

Thiếu nữ là một cô nàng chưa trải sự đời, mặc dù lanh lợi hoạt bát nhưng ngây thơ chiếm đa số, chút thủ đoạn của nàng sao có thể qua mắt được năm nữ nhân ?

Cũng vì thế, mặc dù tạm thời chưa bị bắt, nhưng số vết thương trên người nàng đã ngày một nhiều hơn, máu tươi chồng chất.

“Đứa ngốc này!” Lạc Nam nhìn thấy tình cảnh này, vừa cảm động lại vừa trách cứ.

Rõ ràng là nàng có thể chạy khỏi Đế Giả Giới ra ngoài vũ trụ để tăng tỷ lệ chạy trốn thành công nhưng lại không làm như vậy.

Đơn giản, bởi vì một khi nàng chạy khỏi Đế Giả Giới, năm nữ nhân kia chắc chắn sẽ đuổi theo và phát hiện phi thuyền của hai người.

Lo lắng cho năm nữ nhân độc ác phát hiện Lạc Nam, sợ hắn gặp nguy hiểm nên nàng thà chấp nhận đương đầu với kẻ địch mạnh mẽ chứ không muốn liên lụy đến hắn.

Nghĩ đến đây, sát cơ trong mắt Lạc Nam càng thêm đậm.

“Không được, con ả này quá gian xảo, nếu cứ tiếp tục như vậy còn rất lâu mới bắt được nó!” Một Nữ Đế Giả nghiến răng nghiến lợi, quá tốn thời gian.

“Chúng ta tách nhau ra, chặn ở các hướng, khi có người chạm mặt con ả, bốn người còn lại sẽ lập tức chi viện!” Nữ Đế Giả còn lại nói.

“Tuân mệnh!” Ba nữ Tiên Tôn không có ý kiến gật gật đầu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thế là, năm nữ nhân Sát Nữ Môn tách nhau ra hành động.

Chỉ là chính các nàng không hề biết rằng, quyết định này mới là sai lầm nhất.

Bên trên phi thuyền, nhìn thấy năm nữ nhân phân tách mà ra, Lạc Nam nở nụ cười.

Hồn Lực cuồn cuộn tiến ra, xâm nhập Đế Giả Giới, phân thành năm cái Đế Hồn Ấn xuyên toa không gian, tập kích ở các phương hướng khác nhau.

“Á!”

Trong không gian lần lượt vang lên tiếng hét thảm, năm nữ nhân chỉ cảm thấy Linh Hồn đột nhiên bị oanh tạc, đau đến tê tâm liệt phế, lập tức bất tỉnh nhân sự.

Vì lo lắng giết người lại bị dính nhân quả khó lường, Lạc Nam chỉ đánh hôn mê năm người, sau đó dùng Hồn Lực kéo thân thể của các nàng đến một thung lũng ném vào.

“Hồng…hộc…hồng hộc…”

Thiếu nữ thở hổn hển ẩn nấp trong một hang động hồi lâu, không phát hiện có công kích đánh tới, trong lòng cảm thấy có chút nghi hoặc.

Bất quá vì đề phòng, nàng vẫn cẩn thận lẫn trốn.

Lại thêm một ngày trôi qua, thiếu nữ như con thỏ nhỏ rời hang, cẩn thận từng li từng tí quan sát bốn phía, trong lòng thầm nghĩ:

“Kỳ quái, các nàng đâu rồi?”

Đế Giả Giới hoang vắng cực kỳ, nào còn bóng dáng của ai?

“Chẳng lẽ truy đuổi bổn cô nương không thành, bỏ cuộc rồi?” Thiếu nữ miệng cười rạng rỡ như hoa, thầm hô bản thân mình lợi hại.

“Không được, bỏ đói đại thúc mấy ngày rồi!” Thiếu nữ vỗ trán tự trách một tiếng, vội vàng hướng phi thuyền chạy về.

Đợi đến khi nàng an toàn về đến phi thuyền, Lạc Nam mới nhắm lại ánh mắt.

Nhưng hắn không hề biết rằng, năm nữ nhân vừa bị hắn ném vào thung lũng lúc này đang bị xé xác.

Như đã nói, Đế Giả Giới này đã sớm bị tàn phá nặng nề, vết rách không gian vô số, hoàn cảnh cực kỳ không ổn định.

Một con Tinh Không Thú từ vết rách không gian của Đế Giả Giới vô tình chui ra, chứng kiến năm nữ nhân loại hôn mê bất tỉnh, hưng phấn xém chút phát rồ.

Trên đời này lại có bữa ăn miễn phí như vậy?

Không hề do dự, nó lao vào ngấu nghiến, phanh thây.



RĂNG RẮC…

Năm khối Hồn Bài đồng loạt vỡ nát, toàn bộ Sát Nữ Môn chấn động.

Dừ ở bất kỳ thế lực nào, Đế Cấp cường giả và Tôn Cấp cường giả đều có địa vị và vai trò quan trọng.

Sát Nữ Môn đương nhiên cũng chẳng ngoại lệ.

Năm kiện Hồn Bài của hai Tiên Đế và hai Tiên Tôn nát vụn, chứng minh Sát Nữ Môn đã tổn thất nặng nề.

“Đại Trưởng Lão, ngươi mang người tra rõ chuyện này, chỉ cần hung thủ không phải người của Thiên Đế Cấp Thế Lực, bằng mọi giá phải giết!”

Thanh âm thanh lãnh mang theo sát cơ ngập trời của Sát Nữ Môn Chủ vang vọng mười vạn dặm lãnh thổ.

“Tuân lệnh Môn Chủ!” Đại Trưởng Lão ngửa đầu cười dài, tu vi Địa Đế bùng nổ, triệu tập một đống cường giả.

Căn cứ vào Bí Pháp của tông môn, bọn hắn có thể tìm ra vị trí trước khi tắt thở của các thành viên.

Sát khí đằng đằng, một kiện Pháp Bảo Phi Hành rời khỏi tổng bộ, phá không lao đi.



Thiếu nữ trở về phi thuyền, nàng không có thời gian chăm sóc vết thương trên người mình, ngược lại vội vàng đem một đống nguyên liệu thu thập được ra nấu cháo.

Kẽo kẹt…

Cửa phòng lại mở ra, bát cháo đen kịch nóng hổi lại đập vào tầm quan sát của Lạc Nam.

Bất quá lúc này hắn không rảnh để ý, toàn bộ lực chú ý đều bị các vết thương trên người nàng thu hút.

Có chỗ da thịt bầm tím, có chỗ rạn nứt, máu tươi vẫn còn đỏ thẳm nằm trên làn da trắng như tuyết của nàng vô cùng bắt mắt.

Lạc Nam hít sâu một hơi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ý niệm vừa động, vài sợi rể cây từ Sinh Mệnh Huyền Mộc từ thân thể hắn chui ra, quấn lấy các vết thương trên người nàng.

“Ưm…”

Cảm giác tươi mát dễ chịu kéo đến, thiếu nữ thoải mái rên lên một tiếng.

Có Sinh Mệnh Huyền Mộc chăm sóc, nàng thư thái vô cùng.

Thiếu nữ cảm động xém chút rơi lệ, lầu bầu nói: “Đại thúc ngươi hôn mê vẫn biết quan tâm đến ta, chắc hẳn ngươi là một người có lòng dạ rất ấm áp…”

“Nhưng trị thương cho ta, ngươi lại làm sao bây giờ?” Nàng mỉm cười, ngồi xuống bên giường.

Lần này không thô bạo đổ cả bát cháo vào miệng hắn, trái lại biết ôn nhu dùng đút từng thìa một.

Lạc Nam trong lòng hồi hộp, rất sợ ném thử cái mùi vị khủng khiếp từng chút từng chút một của nàng.

Nhưng mà rất nhanh, hắn lại không nhịn được liếm liếm mép.

Cô nàng này tay nghề tiến bộ qua thời gian, mặc dù lần này nấu chưa đến mức quá ngon, nhưng nêm nếm đã không tệ, khá vừa miệng hắn…chỉ có điều màu sắc vẫn còn kinh khủng.

Hơn nữa khiến hắn mừng rỡ chính là, các nguyên liệu nàng vừa thu thập được rất tốt, vậy mà bổ sung năng lượng không kém một viên Đế Đan.

Rốt cuộc, tôn Đại Đỉnh thứ hai là Huyền Thủy Đỉnh thức tỉnh.

Niết Bàn Linh Thủy được điều động chui ra, bao trùm thân thể thiếu nữ, rột rửa máu tươi cho nàng, cũng đem các vết thương trên người nàng chữa trị.

Thương thế của nàng không thể nào nặng bằng hắn, vì lẽ đó rất nhanh đã lấy lại làn da mịn màng xinh đẹp, hồi phục như lúc ban đầu.

“Dị Thủy?” Thiếu nữ chớp chớp mắt, nhìn thấy vô số miệng vết thương trên cơ thể Lạc Nam đang khép lại, nàng mở to đôi mắt đẹp.

Với tốc độ khôi phục này, sợ rằng hơn một tuần nữa, đại thúc sẽ hoàn toàn tỉnh lại a.

Nghĩ như vậy, đôi mắt đẹp của nàng tràn ngập chờ mong và lo lắng, không biết đại thúc sẽ nghĩ sao về mình.

Trong lúc bâng quơ, như một thói quen, bàn tay mềm mại thon dài của nàng vô thức trượt xuống dưới, nắm lấy côn thịt to khỏe chậm rãi vuốt ve.

“Đại thúc, ngươi rốt cuộc là ai nha? Bị thương nặng như vậy nhưng không chết, có lẽ trước đây ngươi là một cường giả rất lợi hại!” Nàng lẩm bẩm một mình:

“Nhưng hiện tại đan điền của đại thúc đã vỡ, dù hai loại Dị Vật cũng không thể trị được, ngươi sẽ thành phế nhân mất thôi…”

“Đả kích lớn như vậy, đại thúc ngươi có thể vượt qua hay không? Ta nhất định sẽ ở bên cạnh ngươi…”

Nói xong, nàng cúi đầu hôn vào trán hắn, đầu lưỡi nhẹ nhàng trượt dài xuống bên dưới.

Cuối cùng, bờ môi hồng nhuận ướt át lại mở ra, ngậm thứ quen thuộc vào trong miệng, say mê bú mút.

Nàng rất thích cảm giác cương cứng nóng rực như lửa này, nó khiến tim nàng đập rộn ràng, trong lòng lại bồi hồi khó tả.

Dư vị dương cương mạnh mẽ của đại thúc, nếu một tuần không được nhấm nháp, nàng sẽ cảm thấy không quen.

Lạc Nam trong lòng thở dài, tận hưởng bờ môi mềm mại, cái miệng ấm áp và đầu lưỡi đinh hương của nàng.

Hắn cảm giác mình bị cô nàng này làm hư, thói quen cũng thay đổi theo nàng.

Nếu vài ngày không có nàng cúi đầu phục thị, hắn cũng cảm thấy trống trải...



Một tuần sau…

Kẽo kẹt…

Cửa phòng lại mở ra, thiếu nữ vui cười rạng rỡ tiến vào, bát cháo chứa đựng tình cảm và công sức một ngày dài của nàng vẫn còn nghi ngút khói.

“Đại thúc…”

Nàng vừa mới cất lời, “loảng xoảng” một tiếng, bát cháo trên tay rơi xuống đất vỡ nát.

Nụ cười trên môi thiếu nữ đông cứng lại.

Nàng lảo đảo lùi về phía sau vài bước, sắc mặt hồng hào trở nên tái nhợt…

Cuối cùng bất lực ngồi bệch dưới mặt đất, lòng ngực đau như muốn nghẹt thở.

Chẳng biết từ bao giờ, căn phòng trở nên trống trải, nam nhân quen thuộc nằm bất động trên giường đâu mất rồi?

Như bốc hơi giữa nhân gian, mọi thứ hóa thành hư không.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con Đường Bá Chủ

Số ký tự: 0