Con Đường Bá Chủ

Cơ duyên

Akay Hau

2024-11-25 00:01:00

Nghe đề nghị của Lạc Nam, Ngọc Lộ hầu như không chút do dự gật mạnh đầu:

“Ta đồng ý!”

Nàng không phải nữ nhân ngu xuẩn, ngược lại có thể quản lý Ngọc Linh Tông trở thành thế lực cường đại nhất ở Ngọc Hàn Giới cho thấy nàng có bản lĩnh và đầu óc.

Vậy nên mặc dù Khải Ngọc Băng là thứ khiến nàng có được chiến lực cường đại, nhưng ở trong tình cảnh mà ngay cả tông môn sau lưng mình đều không giữ được…nàng đồng ý đánh đổi tất cả để thoát khỏi hiểm cảnh.

Đừng nói là Khải Ngọc Băng, dù dùng cả tính mạng và danh dự của bản thân, nàng cũng đồng ý đổi lấy.

“Ở đâu ra tên tiểu tử không biết trời cao đất dày?”

Chứng kiến Lạc Nam đột ngột xuất hiện ngăn cản, Huyền Viêm Môn Chủ cười lạnh một tiếng, công kích liền hung hăng vồ xuống đầu hắn thay vì Ngọc Lộ.

Chỉ là trong ánh mắt ngơ ngác của toàn trường, khi Lạc Nam chậm rãi quay đầu lại, ánh mắt khẽ híp.

RĂNG RẮC…

Không gian chi lực gào thét, không gian bên cạnh bốn tên cường giả Huyền Viêm Môn bỗng nhiên xoắn chặt vào và nghiền ép dữ dội.

Bùm…bùm…bùm…bùm…

Chỉ trong một khoảnh khắc, thân thể của bốn người bọn hắn đồng loạt nổ tung, bị nghiền thành bọt máu, ngay cả linh hồn cũng bị chấn thành hư vô, ngay cả cơ hội gào thét thảm thiết cũng không có.

Hai Đế Giả, một Đại Đế và một Địa Đế chết đến không thể chết hơn được nữa.

Thậm chí ngay cả đến lúc chết, bọn hắn cũng chưa kịp phản ứng là mình chết như thế nào.

Quá nhanh, quá bá đạo…

Không gian trở nên tĩnh lặng đến quỷ dị.

Gió tuyết tự nhiên u tịch ở Ngọc Hàn Giới thổi qua, lại không lạnh bằng sống lưng và tâm hồn của tất cả thành viên Ngọc Linh Tông lúc này.

Bọn hắn dùng ánh mắt như gặp quỷ xem lấy Lạc Nam, đứng im như trời trồng.

Ngọc Lộ toàn thân run lẩy bẩy, thần trí như trở nên mơ hồ, không có bất kỳ can đảm nào dám nhìn khuôn mặt hắn, chỉ có thể cúi thấp đầu, cố gắng dùng giọng điệu bình tĩnh nhất có thể lên tiếng:

“Đội…đội ơn…đội ơn tiền bối nghĩa hiệp cứu giúp!”

Cảnh tượng như một giấc mơ.

Bốn vị cường giả kiêu căng không ai bì nổi của Huyền Viêm Môn, những kẻ đã ép Ngọc Linh Tông vào đường cùng, tất cả đều là Đế Cấp cường giả lại bị ánh mắt của nam nhân trước mặt này tiêu diệt.

Như một con kiến…

À không, ngay cả một con kiến cũng không bằng.

“Không cần tạ ơn ta!” Lạc Nam ôn tồn nói: “Đây là một cuộc giao dịch, ta muốn Khải Ngọc Băng!”

“Vâng!” Ngọc Lộ ngoan ngoãn hồi đáp.

Nàng không dám có một chút do dự nào, bàn tay ngưng lực đánh vào đan điền mình.

Phốc!

Máu tươi cuồng phún, một luồng Dị Băng có hình dạng áo giáp tinh xảo như ngọc được phun ra khỏi miệng.

Cưỡng ép giải trừ Dị Băng ra khỏi cơ thể, Ngọc Lộ đã bị phản phệ không nhẹ.

Nhưng nàng không còn cách nào khác.

Nam nhân trước mặt này mạnh đến mức khiến nàng không sinh ra nổi một chút ý niệm phản kháng nào, hơn nữa nàng cũng không có ý định phản kháng.

So với những kẻ tiểu nhân muốn ỷ vào thực lực mà trắng trợn cướp đoạt, vị tiền bối này thẳng thắng muốn giao dịch công bằng, không ỷ vào thực lực mà hà hiếp nàng, Ngọc Lộ đã cảm nhận được sự tôn trọng.

Ở trước mặt hắn, tuy nàng nhỏ yếu vô cùng…nhưng hắn lại mang đến cảm giác ngang hàng luận giao với nàng, không ra vẻ cao cao tại thượng như những cường giả khác.

Chứng kiến Tông Chủ giao ra Dị Thuộc Tính cho người khác, Ngọc Linh Tông biểu lộ phức tạp, nhưng cũng chẳng ai có bất kỳ ý kiến gì.

Như đã nói, đây là một cuộc giao dịch công bằng, bọn hắn có chơi có chịu.

“Tốt lắm!” Lạc Nam hài lòng thu hồi Khải Ngọc Băng, lấy ra một chiếc Nhẫn Trữ Vật đặt vào tay Ngọc Lộ.

Không gian gợn sóng, thân ảnh của hắn đã biến mất.

Không có quá nhiều lời thừa thãi, hành động vô cùng nhanh chóng và dứt khoát.

Dù Ngọc Lộ cũng là mỹ nhân hiếm có, nhưng Lạc Nam hiện tại không còn tâm trạng để ý đến trêu hoa ghẹo nguyệt.

Mục đích duy nhất của hắn là mạnh lên!



Mãi đến khi Lạc Nam biến mất, Ngọc Lộ vẫn còn thoáng chút thất thần.

Nàng hít sâu một hơi, trở về bên trong Ngọc Linh Tông, việc mất đi Khải Ngọc Băng khiến tu vi của nàng có phần suy nhược.

Vội vàng dùng thần thức quét vào bên trong Nhẫn Trữ Vật, toàn thân Ngọc Lộ chấn động, hai mắt trừng lớn, gắt gao dùng tay che miệng không để bản thân mình kinh hô thành tiếng.

Tiên Thạch chất chồng như núi, Đế Đan hàng chục viên, một môn Công Pháp Băng Hệ cao cấp, một giọt huyết mạch Bán Thần Thú, Đế Cấp Pháp Bảo.

Ngọc Lộ có cảm giác như mình đang nằm mộng.

Khải Ngọc Băng tuy quý giá, nhưng so giá trị với những vật phẩm này dường như kém hơn rất nhiều.

Vị tiền bối kia vậy mà xuất thủ hào phóng đến như vậy?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chứng kiến vẻ mặt của Ngọc Lộ, cao tầng Ngọc Linh Tông tò mò ngứa ngáy đến cực điểm:

“Tông Chủ, bên trong có thứ gì?”

Ngọc Lộ không rảnh đáp trả bọn hắn, nàng vẫn đang cố gắng bình phục tâm tình bất ổn của mình.

Nhìn thấy bên trong Nhẫn Trữ Vật còn có một tấm Lệnh Bài kỳ quái, Ngọc Lộ lấy ra quan sát.

Chỉ thấy bên trên Lệnh Bài có điêu khắc những dòng chữ:

“Đây là Lệnh Bài kích hoạt Truyền Tống Trận đến Côn Lôn Đế Thiên, nếu như còn gặp nạn…cứ đến đó quy hàng, sẽ nhận được bảo vệ, Lạc Nam!”

“Lạc Nam!” Toàn thân Ngọc Lộ như gặp phải sét đánh, đầu não nổ vang.

Chẳng trách…chẳng trách nàng đối với vị tiền bối vừa rồi cảm thấy có chút ấn tượng nhưng trong thời gian ngắn không hề nghĩ ra.

Bởi vì nàng vô pháp tưởng tượng nhân vật tồn tại trong truyền thuyết đó sẽ đích thân xuất hiện trước mặt mình.

Cẩn thận từng li từng tí nâng niu chiếc Nhẫn Trữ Vật trong tay, ánh mắt Ngọc Lộ trở nên thất thần, có chút si ngốc.

“Tông Chủ bị sao thế nhỉ?”

Đám trưởng lão vây quanh cho rằng nàng bị đả kích vì mất đi Khải Ngọc Băng, vội vàng xúm lại an ủi.

Ngọc Lộ quay người đứng bật dậy, giọng điệu trong trẻo nhưng đầy kiên quyết:

“Nhanh chóng chuẩn bị những đặc sản của Ngọc Hàn Giới làm lễ vật và thu gom hành lý!”

“Để làm gì vậy Tông Chủ?” Đám người giật mình không hiểu lý do.

Ngọc Lộ mắt đẹp lấp lóe tràn đầy thần thái, chậm rãi nói ra:

“Cùng ta đầu nhập vào dưới trướng của Nghịch Long Liên Quân!”



Rời khỏi Ngọc Hàn Giới, Lạc Nam tiến hành kiểm kê thu hoạch.

Trong thời gian ngắn, tđan điền của hắn lại có thêm hai cái hành tinh, tổng cộng tất cả đã là năm hành tinh xoay tròn, ẩn chứa lực lượng khủng bố.

Hóa Vũ Bá Thần Thể là mục tiêu chính nhưng niềm vui ngoài ý muốn của Lạc Nam chính là cái phôi Không Gian Đỉnh.

Có Không Gian Chi Lực, tốc độ hành tẩu và săn tìm Ngũ Hành Hỗn Độn Khí cùng Thiên Địa Dị Vật nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.

Lúc này dù rằng một mình hắn di chuyển, tốc độ so với cưỡi trên lưng Tiểu Tinh hành tẩu cũng chẳng kém là bao.

Về phần các loại Thiên Địa Dị Vật ngoại trừ Khải Ngọc Băng, trước đó hắn cũng thu phục và giao dịch với người khác được thêm vài loại.

Trong đó tiêu biểu nhất là một loại Dị Thổ khá mạnh đã sinh ra linh trí và hóa hình nhân loại, tu vi Thiên Đế, Lạc Nam ước tính nếu mình luyện hóa nó…Linh Thổ Đỉnh cũng sẽ có được Thổ Thiên Đế Lực.

Tên của nó là Đại Hạn Thiên Thổ.

Đây là một loại Dị Thổ chuyên dùng để khắc chế những tu sĩ Thủy Hệ Thuộc Tính.

Bởi vì Đại Hạn Thiên Thổ là Dị Thổ mang đến thiên tai, hạn hán kéo dài và khắc nghiệt, có thể hút sạch Thủy Thuộc Tính có đẳng cấp cao hơn cả nó.

Ví như một người sở hữu Đại Hạn Thiên Thổ tu vi Địa Đế, có thể dùng nó để khắc chế cả những Thiên Đế chủ tu Thủy Hệ.

Lạc Nam đã thử dùng sức mạnh của Huyền Thủy Đỉnh đối chiến với nó, kết quả phải tốn không ít công sức mới có thể thu phục.

Phải biết rằng bên trong Huyền Thủy Đỉnh có không ít Dị Thủy kết hợp đấy.

Chỉ là tính cách của Đại Hạn Thiên Thổ có phần bạo lệ và cực đoan, Lạc Nam quyết định xóa đi linh trí của nó.

Vạn năm qua, Đại Hạn Thiên Thổ hóa hình thành một tên Đế Vương, ỷ vào thực lực hùng mạnh cai quản một phương thế giới.

Dưới sự cai trị của nó, phương thế giới này trở nên cằn cõi đến đáng thương, cả đất trời không tồn tại dù chỉ là một giọt nước, ngay cả các loại Tiên Khí trong trời đất cũng bị hút sạch, chỉ để lại Thổ Hệ Tiên Khí.

Nhưng đó chưa phải là điều khiến Lạc Nam tức giận.

Khiến hắn quyết định xóa linh trí của Đại Hạn Thiên Thổ là do tên này có sở thích cực kỳ tàn bạo.

Nuôi nhốt vô số nô lệ, bắt giữ vô số người vô tội tu luyện Thủy Hệ Thuộc Tính, sau đó sẽ hút sạch nước trong cơ thể đến khi bọn hắn trở thành thây khô, sau cùng trở về cát bụi.

Hành vi này chẳng mang lại chút ý nghĩa nào cho Đại Hạn Thiên Thổ, chẳng qua bản thân nó ghét Thủy Hệ cho nên muốn tra tấn những người tu luyện loại lực lượng này mà thôi.

Cũng may cho Đại Hạn Thiên Thổ là gặp phải Lạc Nam, nếu nó đụng độ Vô Chi Kỳ, chỉ sợ sẽ bị Vô Chi Kỳ phẫn nộ tiêu diệt.

Sở thích của Đại Hạn Thiên Thổ chẳng khác nào gây sự với một kẻ tôn sùng Thủy Thuộc Tính như Vô Chi Kỳ.

Từ trong số tài sản mà Đại Hạn Thiên Thổ tích lũy, Lạc Nam cũng tìm được tận ba luồng Hỗn Độn Khí Thổ Hệ, xem như thu hoạch không tệ.

Đương nhiên, hắn tạm thời chưa luyện hóa các loại Thiên Địa Dị Vật mà bản thân tìm được.

Hắn muốn chia sẽ với các thê tử sau khi trở về, cùng các nàng luyện hóa.

Lạc Nam nhếch miệng, ý niệm vừa động, thân thể liền biến mất tại chỗ.

Hắn muốn nâng cấp tất cả Đế Lực còn lại của mình thành Thiên Đế Lực.



Tây Phương Giáo…

Kết giới hình thành không gian rộng lớn, bao phủ trung tâm như phân tách thành hai thế giới riêng biệt, độc lập với cảnh tượng bên ngoài.

Tại nơi này tồn tại một gốc đại thụ hoang sơ, cổ lão, tán cây um tùm, sáng rực thất thải quang minh, vô số cái lá cây ẩn chứa Phật văn thần thánh đang ngâm tụng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Càng tiến đến gần gốc cây Bồ Đề, Lạc Kỳ Nam và Tiểu Thiên Ý như được rột rửa tất cả tạp niệm trong lòng, mọi thứ trở nên yên tĩnh đến kỳ lạ.

“Nghe baba nói qua, Bồ Đề Thụ có thể giúp tu sĩ lĩnh ngộ đến cực hạn của bản thân, bài từ toàn bộ Tâm Ma trong trời đất!” Tiểu Thiên Ý cong môi nói:

“Lá cây, nhánh cây của Bồ Đề Thụ ẩn chứa Phật Văn, có thể khắc chế tà vật, chướng khí gây mê hoặc!”

Lạc Kỳ Nam không nói lời nào, chỉ tiến đến gần Bồ Đề Thụ chắp tay hành lễ:

“Tiểu nữ gặp mặt Bồ Đề tiền bối!”

Theo lời của Ngộ Thiền Giáo Chủ, sở dĩ Tây Phương Giáo dễ dàng chấp nhận liên minh là nhờ Bồ Đề Thụ đề nghị, Lạc Kỳ Nam muốn thành tâm cảm tạ.

“Không cần khách sáo!” Giọng điệu già nua, hiền lành từ cây Bồ Đề vang lên:

“Nói đến tương lai của vũ trụ này còn phải dựa vào mấy người các ngươi, ta có bị đám cường giả cao cấp phía trên nhắm đến hay không cũng là phụ thuộc vào các ngươi, vì vậy không giúp các ngươi còn có thể giúp ai đây?”

Lạc Kỳ Nam sắc mặt nghiêm túc: “Xem ra Bồ Đề Tiền Bối đã biết tất cả…”

“Haha, sống lâu như vậy rồi…có nhiều chuyện nhìn nhận cực kỳ rõ ràng!” Bồ Đề Thụ mỉm cười hòa ái:

“Huống hồ còn có một lão bạn già chuyên thám thính tình báo buôn chuyện!”

“Bạn già? Là ai vậy Bồ Đề Tiền Bối?” Tiểu Thiên Ý tò mò hỏi.

Nàng vừa dứt lời, Lạc Kỳ Nam sắc mặt liền trở nên ngưng trọng, Hỗn Nguyên Thủ Trạc trên cổ tay nàng run lên, nhất là viên Luân Hồi Châu như gặp phải đồng căn đồng mệnh.

Không gian và thời gian luân chuyển, bên cạnh Bồ Đề Thụ lại hiện ra hư ảnh một gốc cây cổ thụ khác, trong suốt mờ mịt, hư ảo và huyền bí.

“Luân Hồi Thụ?” Lạc Kỳ Nam hít sâu một hơi.

“Tiểu nữ oa không sai!” Luân Hồi Thụ hiện diện bên cạnh Bồ Đề Thụ, tán thưởng nói:

“Tiểu tử Lạc Nam kia sinh được hai cô con gái tốt a!”

“Người nhận biết baba ta sao tiền bối?” Tiểu Thiên Ý chớp chớp đôi mắt đẹp hỏi thăm.

“Không những nhận biết mà còn ấn tượng!” Luân Hồi Thụ cảm khái lên tiếng:

“Hắn là kẻ có ý chí và nghị lực nhất mà ta từng thấy, thiên phú càng không cần phải nói…chỉ có hai từ siêu quần mới đủ để hình dung!”

“Oa, baba thật là lợi hại!” Tiểu Thiên Ý hưng phấn vỗ tay, vui vẻ cười toe toét.

Người khác tán thưởng baba của nàng càng khiến nàng sung sướng hơn việc tán thưởng bản thân nàng.

Bồ Đề Thụ cũng phụ họa lên tiếng: “Hai tiểu nữ oa này cũng không tệ đâu, một người mang theo Thời Không Thánh Thể, một người trên thân có thể tụ tập đại lượng khí vận!”

“Giá như Tây Phương Giáo có được một hậu bối xuất sắc như vậy, lão già như ta có chết cũng mãn nguyện a!”

“Yên tâm đi, chỉ cần Tây Phương Giáo các ngươi thật tâm thật ý, tiểu tử Lạc Nam kia sẽ giúp các ngươi vĩnh thế trường tồn, không cần đến hậu bối quá mức xuất chúng!” Luân Hồi Thụ nhàn nhạt cười.

“Được rồi!” Bồ Đề Thụ nhẹ gật đầu, nhìn lấy Lạc Kỳ Nam và Tiểu Thiên Ý mở miệng:

“Tình huống vũ trụ nguy cấp, gia tăng thực lực càng nhanh càng tốt, hai lão già chúng ta có chút tâm ý trợ giúp các ngươi!”

Hắn vừa dứt lời, phía dưới hai gốc Thần Thụ liền hiện ra hai cái bồ đoàn.

“Ngồi xuống lĩnh ngộ đi!!” Luân Hồi Thụ mỉm cười hòa ái:

“Vừa được trải nghiệm các kiếp Luân Hồi, vừa được lĩnh ngộ những thứ mà Bồ Đề Thụ mang lại, cơ duyên như thế này ngay cả tiểu tử Lạc Nam cũng chưa được hưởng thụ đâu!”

Nhịp tim Lạc Kỳ Nam và Tiểu Thiên Ý đập lên thình thịch.

Các nàng không phải ngu xuẩn, đương nhiên nhận ra điều này mang lại lợi ích khổng lồ.

Không nghĩ đến chuyến này nhận được cơ duyên khủng bố như vậy, cùng lúc ngồi dưới Bồ Đề Thụ và cả Luân Hồi Thụ.

Hai đại thần thụ kết hợp ban phát lực lượng.

Nói không chừng các nàng sẽ càng trở nên toàn diện hơn, lợi hại hơn sau khi tiếp nhận.

Chẳng có quá nhiều do dự, Lạc Kỳ Nam kéo tay muội muội tiến đến, khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, mắt đẹp nhẹ khép lại.

Bồ Đề Thụ cùng Luân Hồi Thụ rủ xuống tán cây, che phủ lấy thân thể các nàng…

Sau khi thức tỉnh, chắc chắn sẽ có đại thu hoạch…

Hai nữ quyết tâm đuổi theo bóng lưng của baba.



Chúc cả nhà ngủ ngon 3

...

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ :D

Số TK: 1809205083252

NGUYEN PHUOC HAU

Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)

Paypal: [email protected]

Momo: 0942973261

Viettelpay: 9704229212704295

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con Đường Bá Chủ

Số ký tự: 0