Con Đường Bá Chủ

Tên số 169 là a...

Akay Hau

2024-10-31 00:31:40

Toàn bộ quảng trường đang dần nóng lên, sự xuất hiện của Hằng La Cảnh với công dụng vượt trội đã mở đầu cho cuộc đấu giá lần này chắc chắn sẽ có nhiều vật phẩm ngoài ý muốn, không chỉ riêng Lạc Nam mà vô số người khác đều đang mong đợi.

Không để tất cả phải đợi chờ, Hải Mạn Sa lại nhẹ lắc lư bàn tay tinh tế thon dài, Nhẫn Trữ Vật lóe sáng, một quyển trục xưa cũ đã chậm rãi hiện ra trong lòng bàn tay của nàng.

Từ trên quyển trục, tất cả mọi người đều cảm nhận được một cổ kiếm khí xung thiên bắn lên tận trời, duệ khí sắt bén cực kỳ bá đạo.

“Chắc hẳn chư vị ở đây không ai xa lạ với đại danh của Trấn Hải Kiếm Đế, y là một vị Thánh Đế Kiếm Tu đơn độc thành danh tại Hằng La Đại Hải chúng ta, nay đã rời khỏi vùng biển này để phiêu bạt đến phương trời khác, đến nay chưa rõ tung tích…”

“Tuy nhiên kiếm kỹ thành danh nhất của Trấn Hải Kiếm Đế lại như sấm bên tai, e rằng tất cả tu sĩ ở Hằng La Đại Hải không người không biết…”

Hải Mạn Sa nói chưa hết câu đã có không ít Kiếm Tu có mặt tại quảng trường kích động đứng lên, đầy kích động và run rẩy nói:

“Hải Lộ Nhất Kiếm!”

“Không sai, chính là Hải Lộ Nhất Kiếm.” Hải Mạn Sa gật mạnh đầu:

“Hải Lộ Nhất Kiếm tên như ý nghĩa, tương truyền Trấn Hải Kiếm Đế từng chém ra một kiếm kinh thiên động địa, uy lực khủng khiếp đến mức phân tách một vùng hàng chục vạn dặm hải dương mênh mông ra làm đôi để lộ ra một con đường đáy biển bằng phẳng…”

“Mãi cho đến hiện tại, vết kiếm quỷ khốc thần sầu ấy vẫn còn tồn tại dưới đáy Hằng La Đại Hải, không người không biết.”

Đã có Kiếm Tu hai mắt gắt gao nhìn quyển trục trong tay nàng, thiếu kiên nhẫn hỏi:

“Phải chăng đó thật sự là Hải Lộ Nhất Kiếm?”

“Chính xác!” Hải Mạn Sa nhoẻn miệng cười rạng rỡ: “Phụ thân của ta từng có lần ra tay giúp đỡ với Trấn Hải Kiếm Đế, bởi vì không biết làm sao để đền đáp ân tình, trước khi rời đi tiêu dao thiên hạ hắn đã để lại môn kiếm kỹ quý trọng nhất của mình để tỏ lòng biết ơn.”

“Tuy nhiên Hải Long Cung chẳng có ai là kiếm tu, giữ lại thì thật hoang phí cho môn Kiếm Kỹ lợi hại này, vậy nên sau khi cân nhắc…Hải Long Cung quyết định đem ra đấu giá, nhằm trao đổi với vật phẩm mình cần.”

“Tại hạ ra giá 100 mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm!” Lập tức đã có người nhảy vào miệng của nàng, đủ thấy sức hấp dẫn của Hải Lộ Nhất Kiếm đạt đến mức độ nào.

Vừa mở miệng đã đưa ra cái giá trên trời, Kiếm Kỹ thành danh của Kiếm Đế thật sự chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, Nguyên Thạch khó lòng ước tính.

Đáng tiếc Hải Mạn Sa lại chậm rãi lắc đầu, nâng lên quyển trục Hải Lộ Nhất Kiếm trong tay, nhấn mạnh nói:

“Hải Long Cung muốn dùng Hải Lộ Nhất Kiếm để trao đổi với thủ đoạn chiến đấu của Long Tộc tương ứng, ngoài ra không nhận bất kỳ thứ gì khác.”

Nàng vừa dứt câu, sắc mặt của vô số Kiếm Tu có mặt ở hiện trường liền trở nên vô cùng khó coi, mà những tu sĩ khác cũng im lặng.

Thủ đoạn chiến đấu của Long Tộc từ trước đến nay đều là thứ bất truyền thụ, cực kỳ quý hiếm, thường nhân làm sao sở hữu?

Trong lúc nhất thời, toàn bộ quảng trường bị bầu không khí tĩnh lặng bao phủ.

Rất nhiều Kiếm Tu đồng loạt đề nghị: “Chúng ta xem ra giao dịch này khó mà hoàn thành, không biết Hải Long Cung có thể đổi ý, dùng thứ khác để đổi với Hải Lộ Nhất Kiếm hay không?”

Hải Mạn Sa nhàn nhạt lắc đầu, nếu như không có thì nàng chỉ đành thu lại Hải Lộ Nhất Kiếm.

“Giao Linh, kiếm kỹ này thật sự lợi hại như lời đồn không hả?” Lạc Nam truyền âm cho Giao Linh hỏi thăm.

Thú thật hắn đối với môn Kiếm Kỹ này có chút hứng thú, thê tử của hắn không thiếu Kiếm Tu, bản thân của hắn cũng là một Kiếm Tu.

Hải Lộ Nhất Kiếm nằm ở dạng quyển trục ghi chép, điều này chứng tỏ nó không hạn chế số lượng người tu luyện, khi đổi chắc chắn sẽ không lỗ.

Giao Linh có chút giật mình trước câu hỏi của Lạc Nam, chợt nhớ ra hắn từng dùng Lạc Hồng Kiếm xém chút chém mình, biết hắn có hứng thú liền khẳng định nói:

“Phụ thân của ta nói Hải Lộ Nhất Kiếm là một trong những Kiếm Kỹ mạnh nhất Tây Châu, nếu Chí Tôn thi triển cũng có thể kiếm trảm Chí Tôn.”

Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, trong lòng liền suy nghĩ vô số ý niệm, hắn đang chọn lọc thủ đoạn có thể mang ra trao đổi.

Trong lúc Hải Mạn Sa đang thất vọng, lại nghe vị khách ở ghế số 169 nhàn nhạt lên tiếng:

“Long Hồn Hộ Thể, đây là tầng thứ ba của công pháp Hóa Long Chiến Quyết, không biết Hải Long Công Chúa có hứng thú hay không?”

Hải Mạn Sa toàn thân chấn động, thanh âm thánh thót cao vút lên: “Hóa Long Chiến Quyết? đây không phải là công pháp của Chân Long Tộc sao?”

Hải Long Cung là do Thủy Long Tộc thành lập, bọn họ đương nhiên không có được công pháp của Chân Long Tộc.

“Không sai, Long Hồn Hộ Thể đích thực là đến từ Chân Long Tộc.” Lạc Nam thoải mái thừa nhận.

Ánh mắt Hải Mạn Sa có chút ý động, liền nhoẻn miệng cười nói: “Tuy nhiên thiếp thân nghe nói Hóa Long Chiến Quyết chỉ là công pháp cấp thấp nhất trong Chân Long Tộc, vị khách nhân này còn không đem trọn vẹn công pháp ra đổi, chỉ dùng tầng thứ 3 là Long Hồn Hộ Thể mà muốn Hải Lộ Nhất Kiếm, liệu có quá tham lam không hả?”

“Hết cách rồi…” Lạc Nam ra vẻ điềm nhiên nhún nhún vai: “Tại hạ chỉ tình cờ hữu duyên đạt được tầng thứ 3 từ động phủ của một vị Chân Long tiền bối sau khi chết để lại mà thôi, làm sao có cả công pháp hoàn chỉnh?”

“Chỉ có Long Hồn Hộ Thể? Những tầng khác của Hóa Long Chiến Quyết thật sự không có?” Ánh mắt Hải Mạn Sa lóe lên một tia quyến rũ nhìn thẳng về phía Lạc Nam.

Vẻ đẹp của nàng khiến rất nhiều nam nhân thất thần, e rằng người bình thường đã sớm khoe khoang tất cả những gì mình có.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đáng tiếc Lạc Nam vẫn thản nhiên như không: “Ta chỉ có Long Hồn Hộ Thể, nếu công chúa không muốn thì thôi vậy…”

Lấy ra Long Hồn Hộ Thể đã là giới hạn cho phép của hắn.

Nếu Lạc Nam có thể lấy ra trọn vẹn công pháp hoàn chỉnh của Long Tộc, khó tránh khỏi Hải Long Cung sẽ ngấm ngầm chú ý đến hắn.

Dù hiện tại cũng bị chú ý nhưng mức độ chắc hẳn còn chưa đến mức tham lam cướp đoạt.

Long Hồn Hộ Thể được Lạc Nam đánh giá cũng là thủ đoạn chiến đấu cường đại của Chân Long rồi, tu vi càng cao, Long Hồn càng mạnh thì công pháp này càng phát huy tối đa khả năng của nó.

Hải Mạn Sa không vội lên tiếng, ngược lại đang âm thầm trao đổi ý niệm với một vài vị cao tầng của Hải Long Cung.

Cuối cùng khóe môi nàng nhếch lên, hài lòng gật đầu:

“Vị khách quý này xem như cùng Long Tộc chúng ta hữu duyên, thiếp thân chấp nhận chịu thiệt đổi với ngươi vậy.”

“Đa tạ.” Lạc Nam nhàn nhạt cười, liền hướng về phía nàng ném ra một khối ngọc bội có phong ấn khẩu quyết của Long Hồn Hộ Thể.

Hải Mạn Sa tiếp nhận ngọc bội, cũng sảng khoái đem quyển trục Hải Lộ Nhất Kiếm ném về phía hắn.

VÙ.

Chợt một thân ảnh từ trong góc quảng trường điên cuồng bay lên, tu vi Thánh Hoàng bạo phát, Kiếm Thế bảo vệ toàn thân, cố gắng đoạt lấy Hải Lộ Nhất Kiếm, trong tay đã cầm sẳn một tấm Dịch Không Phù hung hăng bóp nát.

Hiển nhiên kẻ này là một Kiếm Tu nổi lòng tham với Hải Lộ Nhất Kiếm đến mất đi lý trí, muốn cướp cho bằng được dù chỉ có một tia hy vọng.

“Làm càn!”

Đáng tiếc một thanh âm như phích lịch nổ vang từ trong không gian vọng ra, ầm ầm oanh tạc về phía kiếm tu cấp Thánh Hoàng.

BÙM!

Ngay cả Dịch Không Phù còn chưa kịp thể hiện công năng của nó, vùng không gian xung quanh tên cướp đã nổ tung, Kiếm Thế của hắn như màn trinh thiếu nữ mỏng manh băng liệt, cơ thể hóa thành một bãi mưa máu rơi xuống giữa không trung.

Điều đáng nói ở chỗ là vị cường giả bí ẩn vừa xuất thủ có khả năng thao túng lực lượng cực kỳ chuẩn xác, tên Thánh Hoàng đã bị nổ chết nhưng quyển trục Hải Lộ Nhất Kiếm bị hắn nắm vào trong tay thì hoàn hảo vô hại, tiếp tục bay đến vị trí của Lạc Nam như chưa có gì xảy ra.

Toàn trường khiếp sợ nuốt nước miếng, thủ đoạn này quá mức kinh khủng.

Lạc Nam cũng dâng lên sóng to gió lớn trong lòng, tuyệt đối là nhân vật cấp Chí Tôn vừa mới ra tay.

Không, không phải ra tay…mà chỉ dùng giọng nói đã oanh sát một vị Thánh Hoàng Kiếm Tu sở hữu Kiếm Thế.

Đè nén trong lòng kinh dị, trong ánh mắt hâm mộ của toàn trường, Lạc Nam tiếp nhận Hải Lộ Nhất Kiếm, chắp tay nói:

“Đa tạ rồi.”

Hải Mạn Sa lắc đầu ý bảo không sao, ánh mắt băng lãnh nhấn mạnh lại một lần nữa:

“Như các vị đã thấy đó chính là hạ tràng của người dám làm loạn trong buổi đấu giá, trừ khi các vị có được thực lực vượt qua Chí Tôn, bằng không thì phải tuân thủ quy tắc do Hải Long Cung đề ra.”

Toàn trường nghiêm nghị, tận mắt chứng kiến một vị Thánh Hoàng cường đại chết không kịp ngáp, đầu óc bọn hắn còn chưa điên đến mức liều mạng như vậy.

“Chuyện không vui tạm gác lại, mời các vị đến với vật phẩm kế tiếp….” Hải Mạn Sa mỉm cười như chưa có gì xảy ra, ánh sáng lóe lên, trước mặt liền lơ lửng một con thuyền.

Chỉ thấy thuyền có màu trắng, toàn thân đầy uy nghiêm quý khí, xung quanh loáng thoáng có Không Gian chi lực.

“Đây là Na Di Thuyền, Bát Tinh Thánh Bảo được Luyện Khí Sư cao cấp nhất của Hải Long Cung chế tác, trong lúc di chuyển có thể na di một khoảng không gian nhất định, giá khởi điểm 20 mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm.”

Nghe thấy nàng giới thiệu rất nhiều đại thế lực động ý niệm, đặc biệt là Thương Lan Thương Hội vừa mới hư hại một du thuyền, Đại Trưởng Lão Thương Diệp ngồi yên tĩnh từ đầu cao giọng hô:

“40 mỏ Nguyên Thạch.”

Vừa ra giá đã nâng lên gấp đôi so với giá ban đầu, bởi ai cũng biết rằng giá trị của Na Di Thuyền tuyệt đối không chỉ dừng lại ở đó.

Quả nhiên liền có người khác ứng tiếng:

“45 mỏ Nguyên Thạch.”

Các thương hội lớn đều muốn tranh giành, ngay cả Ngọc Đại Trưởng Lão của Ngọc Giao Đảo cũng hứng thú ra giá:

“60 mỏ Nguyên Thạch.”

Thấy mọi người náo nhiệt như vậy, Giao Linh tò mò nhìn Lạc Nam hỏi:

“Huynh không có hứng với pháp bảo dạng này à?”

Lạc Nam cười cười lắc đầu, Na Di Thuyền này sao có thể sánh bằng Bá Vũ Điện của hắn?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Ta có pháp bảo phi hành khác rồi…” Hắn nhẹ nhàng đáp.

“Vì sao trước giờ chưa thấy ngươi dùng?” Quân Tư Tình tò mò liếc qua.

“Nó hơi phô trương, đợi khi nào có cơ hội sẽ để các nàng chiêm ngưỡng.” Lạc Nam cười haha.

Mà lúc này Na Di Thuyền cũng rơi vào tay một thương hội lớn ở Hằng La Đại Hải với giá lên đến con số kinh người 90 mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm.

Lần này đã không còn kẻ nào đui mù nhảy lên cướp vật phẩm, giao dịch diễn ra thuận lợi.

NGAO!

Một tiếng long ngâm vọng lên thiên không làm kinh động tất cả.

Hải Mạn Sa lại lấy ra một viên trái cây màu xanh thẳm, bên trên lớp vỏ ngoài là từng lớp vảy rồng xanh thẳm khảm nạm kín vào, hư ảnh một con Thủy Long lượn lờ xung quanh gào thét.

Mà chứng kiến vật phẩm này, Bạch Giao Thiên đã kích động đến đứng lên, hai mắt đầy nóng bỏng.

Đây rồi, đây chính là lý do chính hắn đến tham gia đấu giá hội lần này.

“Hải Long Quả, đây là loại tài nguyên cao cấp phụ trợ Long Tộc tu luyện gia tăng Long Lực chính yếu của Hải Long Cung chúng ta, ngàn năm kết hoa, ngàn năm ra quả, phải dùng Thủy Long Khí bồi dưỡng chăm sóc cực kỳ tỉ mỉ…” Hải Mạn Sa kiêu ngạo giới thiệu:

“Ngoài ra nó có tác dụng vượt trội đối với những yêu thú sở hữu một chút huyết thống Long Tộc, gia tăng cường độ huyết mạch, thay da đổi thịt, nói không chừng có cả cơ hội hóa long chân chính.”

Càng nghe nàng nói, Bạch Giao Thiên càng liếm liếm môi, đúng vậy…đây chính là khao khát của hắn.

Hắn muốn từ Bạch Giao Long tiến hóa thành Thủy Long, mà Hải Long Quả chính là thứ cần thiết.

“Hải Long Quả này có thể dùng Nguyên Thạch hoặc tài nguyên tu luyện tương ứng trao đổi, giá trị của từng mức giá các vị đưa ra sẽ do đích thân thiếp thẩm định…” Hải Mạn Sa mày liễu lã lướt:

“Khởi điểm 20 mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm.”

Bạch Giao Thiên tim đập thình thịch, đang định mở miệng muốn tăng giá gấp 3 lần để tất cả đám đông khuất phục.

“Một Quả Bàn Đào!”

Thanh âm khác điềm tĩnh vang lên khiến lời từ miệng Bạch Giao Thiên chưa kịp thốt lên đã vội vàng nuốt trở lại.

Ánh mắt như muốn nứt ra, hắn đưa mắt nhìn về phía người vừa lên tiếng.

Vẫn là tên khách nhân bí ẩn ở ghế 169, kẻ vừa thu được Hải Lộ Nhất Kiếm.

“Quả Bàn Đào? Đây không phải là loại tài nguyên do Thần Thụ Bàn Đào sản xuất sao? Trời ạ ngay cả vật phẩm từ trên thần thụ cũng xuất hiện rồi.”

“Hít, vừa rồi lấy ra công pháp long tộc, nay lại lấy ra bàn đào quả, kẻ này rốt cuộc là ai?”

Vô số người bàn tán ầm ĩ, ý niệm liên tục trao đổi về thân phận của vị khách nhân ở ghế 169.

Hải Mạn Sa cũng là mắt đẹp rung động, Bàn Đào Quả có thể gia tăng 3000 năm đạo hạnh, giá trị không kém gì so với Hải Long Quả rồi.

Hơn nữa Hải Long Cung dùng Hải Long Quả quá nhiều nên cũng có phần lờn thuốc, không còn tác dụng quá nhiều bằng Bàn Đào Quả.

Lạc Nam trong lòng cực kỳ tự tin, hắn tin chắc Bàn Đào Quả sẽ đủ sức đổi với Hải Long Quả.

Hắn cảm nhận được Hải Long Quả có thể tăng trưởng số lượng Nghịch Long Văn của mình nên mới có hứng thú với nó.

Giao Linh mắt đẹp lóe sáng, nàng cứ tưởng nam nhân này chỉ may mắn đạt được một quả bàn đào rồi đem cho mình mà thôi, không ngờ hắn còn có thể lấy ra quả thứ hai.

Điều này chứng minh khả năng rất lớn hắn sở hữu Bàn Đào Thụ nha.

“80 mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm!” Bạch Giao Thiên thở hổn hển đưa ra cái giá gấp bốn lần.

Hắn hy vọng có thể dùng lượng lớn Nguyên Thạch áp đảo ngược lại Bàn Đào Quả.

Hải Mạn Sa cũng bắt đầu cân nhắc thiệt hơn, nàng đưa mắt nhìn về phía Lạc Nam nói:

“Quý khách có muốn tăng giá thêm không?”

Lạc Nam lắc đầu, thản nhiên ngồi xuống cười đáp: “Thật đáng tiếc, tại hạ chỉ may mắn được bằng hữu tặng một quả Bàn Đào mà thôi, không thể lấy thêm.”

Hải Mạn Sa liếc xéo hắn, trong sự chờ mong của Bạch Giao Thiên, nàng dứt khoát nói:

“Phần thắng thuộc về vị khách 169, Hải Long Quả đổi ngang Bàn Đào Quả!”

Bạch Giao Thiên xém chút ngất đi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con Đường Bá Chủ

Số ký tự: 0