Nhiều như cỏ dạ...
Akay Hau
2024-10-31 00:31:40
“Đệ vừa nói cái gì?” Tây Thi hoài nghi mình vừa nghe lầm.
“Đệ nói mình có hứng thú với vị trí Ngự Thú Minh Chủ, vậy nên Thú Thần Hội sắp tới đệ sẽ tham gia!” Lạc Nam nghiêm mặt nói.
Tây Thi đánh giá hắn từ trên xuống dưới một vòng, hỏi: “Đệ thật sự là Tiểu Ngự Sư hay đang áp chế tu vi?”
“Thật sự là Tiểu Ngự Sư!” Lạc Nam cười đáp.
Tây Thi dùng ánh mắt như nhìn thằng ngốc xem lấy hắn, lắc đầu nói: “Tỷ thừa nhận thiên phú của đệ rất mạnh, tuổi còn trẻ đã thu được Thần Thú, lại không hề bị khí thế áp bách của Yêu Thánh Tôn dọa sợ, tiền đồ bất khả hạn lượng.”
“Chỉ cần đợi thêm mười vạn năm sau, ngôi vị Minh Chủ không thoát khỏi tay đệ, nhưng sắp tới thì không, đệ vẫn chưa trưởng thành để tham gia, huống hồ theo như tỷ thấy đệ không phải người của Bát Đại Thế Lực, cũng không đủ điều kiện.”
“Đệ có đủ khả năng hay không tự bản thân mình biết rõ.” Lạc Nam nhún nhún vai:
“Ngược lại hiện tại đệ đã giúp tỷ cứu sống Bạch Long, Hồ Điệp Cốc nên đáp ứng một yêu cầu của đệ.”
Tây Thi gật đầu, nàng đương nhiên sẽ giữ đúng lời hứa, nhẹ giọng hỏi hắn: “Nói ra yêu cầu của đệ đi!”
“Đệ muốn gia nhập Hồ Điệp Cốc và lấy tư cách cao tầng của Hồ Điệp Cốc tham gia Thú Thần Chiến!” Lạc Nam nói thẳng vào trọng tâm vấn đề.
Tây Thi hơi nhíu mày, chậm rãi lắc đầu: “Yêu cầu này sợ rằng tỷ không thể đáp ứng, Hồ Điệp Cốc từ trước đến nay không thu nam nhân, hơn nữa tỷ cũng không muốn đệ dấn thân vào nguy hiểm.”
Bản thân nàng rất tán thưởng Lạc Nam tuổi trẻ tài cao, phong cách hành sự của hắn cũng vượt qua đại đa số người mà nàng nhận biết, chỉ riêng việc hắn không sợ cường quyền như Tô Thần Y cũng đủ khiến nàng tôn trọng.
Vì vậy nàng thật tâm muốn làm bằng hữu với hắn, không muốn hắn đi vào chỗ chết.
“Tây Thi tỷ sai rồi.” Lạc Nam gọi thẳng tên nàng:
“Chúng ta chỉ mới gặp nhau một ngày mà thôi, tỷ hiểu biết được bao nhiêu về đệ, vì sao dám khẳng định đệ không đủ thực lực tham gia Thú Thần Chiến?”
“Hơn nữa khoảng cách Thú Thần Chiến bắt đầu còn có gần 4 năm, trong thời gian này thực lực của đệ lại đạt đến một tầng cao mới.”
Tây Thi trầm mặc, xác thực là nàng có chút đánh giá vội vàng, nàng hoàn toàn chưa hiểu gì về con người thật của Lạc Nam, xuất thân, bối cảnh hay thực lực còn chưa lộ ra của hắn.
Nhưng thử nghĩ mà xem, thế gian này làm gì có chuyện hoang đường đến mức một Tiểu Ngự Sư dám mơ ước ngôi vị Ngự Thú Minh Chủ? Tây Thi có căn cứ để tin vào phán đoán của mình.
“Đệ đã làm chuyện mà không ai dám làm, đắc tội với Ngự Thú Minh Chủ để cứu trị Bạch Long!” Lạc Nam nhìn thẳng vào ánh mắt u buồn của nàng, bình tĩnh nói:
“Vậy nên đệ cũng hy vọng tỷ cũng làm ra chuyện mà chưa ai dám làm, đó là phá vỡ luật lệ của Hồ Điệp Cốc mà thu nhận đệ, giúp đệ đủ điều kiện tham gia Thú Thần Chiến vào bốn năm tới.”
“Điều đó hoàn toàn nằm trong khả năng của một vị Cốc Chủ như tỷ.”
Tây Thi thật sâu nhìn lấy hắn, hỏi thêm một lần nữa: “Đệ thật sự đã quyết định? một khi đệ tham gia Thú Thần Chiến, một trong các đối thủ trực tiếp của đệ sẽ là tỷ!”
Lạc Nam bật cười: “Yên tâm đi! đệ sẽ dịu dàng với tỷ, không khiến tỷ thất bại quá thảm.”
“Tiểu tử thúi!” Tây Thi phi một tiếng, chưa thấy ai cuồng vọng như con hàng này.
“Được rồi, cho tỷ tối đa hai tháng thời gian để thu xếp chuyện đệ gia nhập Hồ Điệp Cốc.” Nàng nhẹ giọng nói.
Lạc Nam gật đầu, nhưng chẳng hiểu vì sao nghe trong giọng điệu của nàng một tia cảm xúc kỳ lạ.
Hắn cũng lắc đầu không thèm để ý, việc muốn thay đổi quy định của một thế lực chẳng hề dễ dàng, còn phải thông qua các Trưởng Lão, hai tháng không phải thời gian dài.
Năm xưa nếu không phải hắn ở trong thân phận Lạc Yên làm ra quá nhiều cống hiến, e rằng đã bị Âu Dương Thương Lan sút khỏi Bồng Lai Tiên Đảo.
“Trong hai tháng này đệ cứ thoải mái ở trong Hồ Điệp Cốc, thân phận hiện tại của đệ là khách quý.” Tây Thi nói tiếp:
“Đến nơi này của tỷ nghỉ lại cũng được.”
“Vậy thì đệ không khách khí.” Lạc Nam thoải mái nói, tùy tâm sở dục bước chân ra khỏi kết giới.
Hắn phát hiện đám người Lam Mục, Tôn Thần Y và hai đồ đệ trẻ tuổi của ông ta vẫn chưa rời đi.
“Haha, ra nhanh như vậy? xem bộ dạng tiểu tử này cũng không khá hơn là bao.” Tô Thanh cười lạnh nói.
“Ngay cả sư phụ chúng ta cũng bất lực, e rằng thế gian này đã không ai cứu được Chiến Thú của Hồ Điệp Cốc Chủ nữa rồi.” Tô Ngọc ra vẻ thương cảm thở dài.
Lạc Nam nhàn nhạt liếc mắt nhìn Tô Thần Y nói: “Tô Thần Y lòng dạ như biển nhưng hình như không có thiên phú trong việc dạy dỗ đệ tử?”
“Ngươi vừa nói cái gì?” Tô Thanh và Tô Ngọc bất mãn nổi giận.
Đúng lúc này, thanh âm trong veo của Tây Thi đã vọng khắp Hồ Điệp Cốc:
“Chiến Thú của ta đã hoàn toàn khôi phục, kể từ ngày hôm nay Lạc Nam chính là khách quý, Hồ Điệp Cốc cũng tạm dừng tiếp đón khách nhân.”
Thông báo vừa ra, từ trên xuống dưới Hồ Điệp Cốc nhất thời hân hoan vui sướng đến cực điểm, từ đệ tử cho đến trưởng lão đều âm thầm thán phục, biết ơn đối với Lạc Nam.
Chiến Thú của Cốc Chủ khôi phục đồng nghĩa thực lực của Cốc Chủ không còn bị suy yếu, đây là chuyện đáng mừng của toàn bộ Hồ Điệp Cốc nha.
“Thật sự có thể làm được!” Lam Mục kích động đến thân già run rẩy, nắm chặt tay Lạc Nam nói:
“Đa tạ tiểu hữu, Hồ Điệp Cốc thiếu nợ ân tình của ngươi.”
“Sao có thể chứ?” Tô Thanh và Tô Ngọc lớn tiếng la lên, nhìn Lạc Nam như nhìn thấy quỷ.
Việc mà sư phụ cao cao tại thượng của hai người không làm được lại bị Lạc Nam hoàn thành rồi?
Tôn Thần Y dùng ánh mắt phức tạp xem lấy Lạc Nam, thở dài một tiếng thán phục:
“Lòng dạ của tiểu hữu mới đáng giá để lão phu kính nể, thật sự không dám nghe ngươi ca tụng.”
Mộc Kỳ Lân cúi thấp đầu, hiển nhiên cũng cảm thấy mất mặt.
Lạc Nam lại là lắc đầu, nghiêm túc chân thành nói:
“Vấn đề này có nhiều góc nhìn, theo cách nhìn nhận của ta…Y Sư có y đức không thể thấy chết mà không cứu, nhưng một khi cứu xong lại ảnh hưởng đến thật nhiều sinh mệnh vô tội khác thì thật không nên, dù rằng hàng vạn người của Đại Lâm Phái là thế lực của Tô Thần Y hay bất kỳ ai khác thì bọn họ cũng chẳng đáng bị liên lụy.”
“Rơi vào hoàn cảnh như vậy, Tô Thần Y lựa chọn tự dằn vặt chính bản thân mình, để lương tâm cắn rứt mà không muốn toàn bộ Đại Lâm Phái bị liên lụy cũng đáng được tôn trọng.”
Tô Thần Y toàn thân rung mạnh, ngay cả Mộc Kỳ Lân cũng vô thức ngẩng đầu, nó dường như hiểu được nỗi khổ tâm của chủ nhân mình.
“Vậy…vậy tại sao tiểu hữu lại làm được…ngươi không sợ người thân của mình bị liên lụy vào?” Tô Thần Y lo lắng hỏi.
“Haha, ta ở nơi này một thân một mình, không nhà không cửa, còn sợ cái rắm a?” Lạc Nam cười lớn:
“Chỉ có một cái mạng này mà thôi, ai thích cứ việc đến lấy!”
Tô Thần Y như được giác ngộ điều gì đó sau khi nghe xong lời này, nhìn chăm chú Lạc Nam một lúc lâu, bất chợt hướng hắn cúi thấp đầu hành lễ.
“Sư phụ ngươi làm gì thế?” Tô Thanh và Tô Ngọc không dám tin kinh hô.
“Câm miệng!” Tô Thần Y nghiêm mặt nhìn bọn hắn hừ lạnh:
“Cho lão phu trở về diện bích hối lỗi, từ nay về sau gặp Lạc Nam tiểu hữu phải cung kính hành lễ như gặp lão phu, càng không được mắt cao hơn đầu đánh giá người khác.”
Tô Thanh cùng Tô Ngọc ủy khuất mím môi, nhưng lại không dám cãi lời thầy.
“Trẻ nhỏ dễ dạy, haha.” Lạc Nam cất tiếng cười to trong sự bực tức đến nghiến răng của đôi thiếu niên nam nữ.
…
Lam Mục Đại Trưởng Lão nhận được lệnh triệu tập họp khẩn cấp từ Cốc Chủ nên muốn rời đi, bà ta nhìn Lạc Nam cười hỏi:
“Lạc tiểu hữu có cần ta cử nữ đệ tử xinh đẹp bồi tiếp, hướng dẫn ngươi tham quan Hồ Điệp Cốc không hả?”
“Đa tạ ý tốt của Đại Trưởng Lão, bất quá cứ để ta một người tự nhiên là được.” Lạc Nam lắc đầu từ chối.
“Vậy được rồi, xém chút lão bà ta quên mất Lạc tiểu hữu có thê tử như hoa như ngọc.” Lam Mục Đại Trưởng Lão cười haha, vội vàng cưỡi lấy Loan Hạc bay đi.
Thoáng chốc hiện trường chỉ còn lại một thân một mình Lạc Nam.
Tâm trạng hắn tương đối thoải mái, không cần cưỡi lấy Tiểu Tinh, cất bước đi dạo bên trong Hồ Điệp Cốc.
Không thể không nói cảnh vật của Hồ Điệp Cốc thật sự quá đẹp, ngoại trừ võ trường và nơi ở của các đệ tử thì Lạc Nam có thể tìm thấy sự yên bình ở rất nhiều nơi.
Một bên du sơn ngoạn thủy, một bên trong đầu Lạc Nam lưu chuyển những suy nghĩ.
Bách Thú Vũ Trụ đang dạng giống loài Thần Thú vượt qua cả Nhất Thế Vũ Trụ.
Chỉ tính Long Tộc hắn đã gặp được Bạch Long, lại nghe nói Ngự Thú Minh Chủ sở hữu một tôn Ma Long cường đại.
Điều này chứng tỏ ở Bách Thú Vũ Trụ chắc chắn sẽ có tài nguyên cho Long Tộc tu luyện.
Lạc Nam mong muốn khai mở được 1000 đường Long Văn, hắn cảm thấy mình có thể tìm thấy những tài nguyên cần thiết này ở Bách Thú Vũ Trụ.
Quá trình trị liệu cho Bạch Long của Tây Thi nhanh chóng hơn dự kiến, chỉ cần gia nhập Hồ Điệp Cốc, hắn có đến vài năm rảnh rỗi trước khi Thú Thần Chiến bắt đầu.
Đó cũng là giai đoạn để tăng cường chiến lực cho các thê tử.
Bất quá trước hết cần tìm Hóa Hình Thảo.
Nghĩ đến đây Lạc Nam liền tìm đến dược viên của Hồ Điệp Cốc…
Bước vào bên trong dược viên, đập vào mắt là đa dạng các loại thiên tài bảo địa đang được những nữ đệ tử của Hồ Điệp Cốc chăm sóc.
Phương thức của các nàng cũng rất độc đáo, đó là điều khiển những Chiến Thú có khả năng thúc đẩy thực vật phát triển làm việc, thụ phấn, nhân giống…
Những loại hình Chiến Thú này đa phần là Ong, Bướm và các loại côn trùng có ích cho cây trồng, kích thước của chúng nó lớn hơn nhiều lần côn trùng thông thường.
Lạc Nam nhìn mà âm thầm thú vị, gọi lại một vị nữ đệ tử cười hỏi:
“Mấy loại côn trùng này của các vị là gì thế?”
“Công tử là Lạc Nam sao?” Thấy có nam nhân đến gần, các nữ đệ tử đều dừng lại công việc trong tay, oanh oanh yến yến vây quanh hắn cười nói:
“Đa tạ công tử trợ giúp Cốc Chủ, ân tình của ngươi Hồ Điệp Cốc không dám quên đấy.”
“Đúng đó, Cốc Chủ vì Chiến Thú bị thương mà rất buồn bã trong nhiều năm qua, rầu rỉ không vui, hiện tại nhờ công tử mà người rốt cuộc cũng vui trở lại.”
“Cốc Chủ u sầu, toàn bộ Hồ Điệp Cốc đều cảm thấy thương xót, ngay cả cảnh vật cũng ảm đạm vô sắc.”
Lạc Nam mỉm cười: “Xem ra Tây Thi tỷ rất được lòng mọi người…”
“Đương nhiên rồi, Cốc Chủ chính là nữ nhân hoàn mỹ nhất thế gian này đấy.” Mấy nữ nhân gật đầu không ngừng:
“Nàng cưu mang những nữ tử không nơi nương tựa như chúng ta, cũng mặc kệ chúng ta có thiên phú thấp kém, địa vị đê hèn…để cho chúng có thể trở thành đệ tử của đại thế lực, cung cấp Chiến Thú cho chúng ta, thay đổi cả vận mệnh của chúng ta.”
Nhìn biểu lộ trên mặt và lời nói, có thể thấy Tây Thi là đối tượng mà tất cả những nữ đệ tử này đều sùng kính, ngưỡng mộ.
“Tây Thi tỷ đúng là nữ nhân tốt, bất quá các vị còn chưa trả lời câu hỏi của ta.” Lạc Nam mỉm cười, đưa mắt đánh giá bầy Chiến Thú như côn trùng.
“Xém chút quên mất.” Nữ đệ tử đứng đầu cười hì hì, chỉ vào từng loại đáp:
“Đây là Địa Bọ Hung và Thổ Trùng, bọn chúng có tác dụng làm đất tơi xốp, gia tăng dinh dưỡng để thực vật cắm rể…”
“Đây là Kim Ong Mật và Phong Phấn Điệp với khả năng thụ phấn, đẩy nhanh tốc độ sinh trưởng, gia tăng năng suất và chất lượng tài nguyên.”
Lạc Nam hứng thú đề nghị: “Không biết ta có thể mua một số con non của Địa Bọ Hung, Thổ Trùng, Kim Ong Mật và Phong Phấn Điệp hay không?”
“Không thể!” Các nữ đệ tử cùng nhau lắc đầu, nghiêm mặt đáp: “Công tử là khách quý của Hồ Điệp Cốc, mấy Chiến Thú này chúng ta có thể tặng miễn phí cho ngươi, làm sao mua bán được chứ?”
Nói xong các nàng dẫn Lạc Nam vào một khu vườn chuyên nuôi dưỡng các loại Ong, Bướm, Bọ để hắn thoải mái lựa chọn.
Lạc Nam cũng không hề khách khí, hắn tuyển chọn mỗi loại 10 con đưa vào Linh Giới Châu, để chúng nữ Mộc Linh Tộc và Tinh Linh Tộc nhận làm trợ thủ, vừa giúp các nàng có thời gian rảnh để nghỉ ngơi, vừa tăng cường khả năng phát triển của Linh Dược Điền.
Quả nhiên nhìn thấy đám Chiến Thú hỗ trợ này, Mộc Ái My, Á Hy Thần mấy nữ vô cùng vui vẻ, bắt đầu ký khế ước thu phục chúng nó.
Có thêm đám côn trùng có lợi này trợ giúp, các nàng tin rằng quá trình trưởng thành của Tiên Thiên Hồ Lô Đằng sẽ nhanh chóng hơn.
“Không biết ở đây các vị có Hóa Hình Thánh Thảo?” Lạc Nam lại tiếp tục cười hỏi.
“Hóa Hình Thánh Thảo? loại tài nguyên cấp thấp đó công tử hỏi để làm gì?” Các nữ đệ tử hai mặt nhìn nhau.
“Đẳng cấp của nó thấp nhưng công dụng thì hữu ích mà.” Lạc Nam nhíu mày.
“Có gì hữu ích đâu chứ? Chiến Thú không cần Hóa Hình Thánh Thảo thì luyện đến Yêu Thánh Tướng cũng có thể tự động hóa thành nhân loại rồi.” Các nàng bĩu môi nói:
“Hơn nữa bất kể là Yêu Thú hay Chiến Thú chỉ mạnh nhất khi ở trạng thái bản thể, hóa thành nhân loại làm gì cho phiền toái?”
Lạc Nam giật mình, lúc này mới nhớ đến quan niệm của Bách Thú Vũ Trụ khác biệt so với nhận thức của hắn.
Bởi lẽ ở Bách Thú Vũ Trụ ưa dùng Chiến Thú để chiến đấu, mà thật sự thì Chiến Thú chỉ mạnh nhất khi ở dạng bản thể của chúng, cho nên các Ngự Thú Sư cũng chẳng có nhu cầu dùng đến Hóa Hình Thánh Thảo.
Hơn nữa Ngự Thú Sư tu luyện hấp thụ tài nguyên thì Chiến Thú ở trong Thú Giới cũng sẽ được lợi mà không cần tự thân tu luyện, vì vậy cũng chẳng cần gấp gáp hóa hình nhân loại.
Không giống như các thê tử của Lạc Nam, các nàng vừa phải tự mình tu luyện, vừa muốn lấy hình dạng nhân loại xuất hiện bên cạnh hắn ở Nguyên Giới, cho nên mới cần gấp Hóa Hình Thánh Thảo.
“Thế rốt cuộc ta cần tìm Hóa Hình Thánh Thảo ở đâu?” Lạc Nam nói.
“Nếu công tử cần đến như thế thì tỷ muội chúng ta đi hái giúp ngươi.” Nữ đệ tử nhún nhún vai:
“Phía sau sơn cốc mọc nhiều như cỏ dại, đều là do đám Hồ Điệp tha phấn mang về, cần bao nhiêu cũng có.”
…
“Đệ nói mình có hứng thú với vị trí Ngự Thú Minh Chủ, vậy nên Thú Thần Hội sắp tới đệ sẽ tham gia!” Lạc Nam nghiêm mặt nói.
Tây Thi đánh giá hắn từ trên xuống dưới một vòng, hỏi: “Đệ thật sự là Tiểu Ngự Sư hay đang áp chế tu vi?”
“Thật sự là Tiểu Ngự Sư!” Lạc Nam cười đáp.
Tây Thi dùng ánh mắt như nhìn thằng ngốc xem lấy hắn, lắc đầu nói: “Tỷ thừa nhận thiên phú của đệ rất mạnh, tuổi còn trẻ đã thu được Thần Thú, lại không hề bị khí thế áp bách của Yêu Thánh Tôn dọa sợ, tiền đồ bất khả hạn lượng.”
“Chỉ cần đợi thêm mười vạn năm sau, ngôi vị Minh Chủ không thoát khỏi tay đệ, nhưng sắp tới thì không, đệ vẫn chưa trưởng thành để tham gia, huống hồ theo như tỷ thấy đệ không phải người của Bát Đại Thế Lực, cũng không đủ điều kiện.”
“Đệ có đủ khả năng hay không tự bản thân mình biết rõ.” Lạc Nam nhún nhún vai:
“Ngược lại hiện tại đệ đã giúp tỷ cứu sống Bạch Long, Hồ Điệp Cốc nên đáp ứng một yêu cầu của đệ.”
Tây Thi gật đầu, nàng đương nhiên sẽ giữ đúng lời hứa, nhẹ giọng hỏi hắn: “Nói ra yêu cầu của đệ đi!”
“Đệ muốn gia nhập Hồ Điệp Cốc và lấy tư cách cao tầng của Hồ Điệp Cốc tham gia Thú Thần Chiến!” Lạc Nam nói thẳng vào trọng tâm vấn đề.
Tây Thi hơi nhíu mày, chậm rãi lắc đầu: “Yêu cầu này sợ rằng tỷ không thể đáp ứng, Hồ Điệp Cốc từ trước đến nay không thu nam nhân, hơn nữa tỷ cũng không muốn đệ dấn thân vào nguy hiểm.”
Bản thân nàng rất tán thưởng Lạc Nam tuổi trẻ tài cao, phong cách hành sự của hắn cũng vượt qua đại đa số người mà nàng nhận biết, chỉ riêng việc hắn không sợ cường quyền như Tô Thần Y cũng đủ khiến nàng tôn trọng.
Vì vậy nàng thật tâm muốn làm bằng hữu với hắn, không muốn hắn đi vào chỗ chết.
“Tây Thi tỷ sai rồi.” Lạc Nam gọi thẳng tên nàng:
“Chúng ta chỉ mới gặp nhau một ngày mà thôi, tỷ hiểu biết được bao nhiêu về đệ, vì sao dám khẳng định đệ không đủ thực lực tham gia Thú Thần Chiến?”
“Hơn nữa khoảng cách Thú Thần Chiến bắt đầu còn có gần 4 năm, trong thời gian này thực lực của đệ lại đạt đến một tầng cao mới.”
Tây Thi trầm mặc, xác thực là nàng có chút đánh giá vội vàng, nàng hoàn toàn chưa hiểu gì về con người thật của Lạc Nam, xuất thân, bối cảnh hay thực lực còn chưa lộ ra của hắn.
Nhưng thử nghĩ mà xem, thế gian này làm gì có chuyện hoang đường đến mức một Tiểu Ngự Sư dám mơ ước ngôi vị Ngự Thú Minh Chủ? Tây Thi có căn cứ để tin vào phán đoán của mình.
“Đệ đã làm chuyện mà không ai dám làm, đắc tội với Ngự Thú Minh Chủ để cứu trị Bạch Long!” Lạc Nam nhìn thẳng vào ánh mắt u buồn của nàng, bình tĩnh nói:
“Vậy nên đệ cũng hy vọng tỷ cũng làm ra chuyện mà chưa ai dám làm, đó là phá vỡ luật lệ của Hồ Điệp Cốc mà thu nhận đệ, giúp đệ đủ điều kiện tham gia Thú Thần Chiến vào bốn năm tới.”
“Điều đó hoàn toàn nằm trong khả năng của một vị Cốc Chủ như tỷ.”
Tây Thi thật sâu nhìn lấy hắn, hỏi thêm một lần nữa: “Đệ thật sự đã quyết định? một khi đệ tham gia Thú Thần Chiến, một trong các đối thủ trực tiếp của đệ sẽ là tỷ!”
Lạc Nam bật cười: “Yên tâm đi! đệ sẽ dịu dàng với tỷ, không khiến tỷ thất bại quá thảm.”
“Tiểu tử thúi!” Tây Thi phi một tiếng, chưa thấy ai cuồng vọng như con hàng này.
“Được rồi, cho tỷ tối đa hai tháng thời gian để thu xếp chuyện đệ gia nhập Hồ Điệp Cốc.” Nàng nhẹ giọng nói.
Lạc Nam gật đầu, nhưng chẳng hiểu vì sao nghe trong giọng điệu của nàng một tia cảm xúc kỳ lạ.
Hắn cũng lắc đầu không thèm để ý, việc muốn thay đổi quy định của một thế lực chẳng hề dễ dàng, còn phải thông qua các Trưởng Lão, hai tháng không phải thời gian dài.
Năm xưa nếu không phải hắn ở trong thân phận Lạc Yên làm ra quá nhiều cống hiến, e rằng đã bị Âu Dương Thương Lan sút khỏi Bồng Lai Tiên Đảo.
“Trong hai tháng này đệ cứ thoải mái ở trong Hồ Điệp Cốc, thân phận hiện tại của đệ là khách quý.” Tây Thi nói tiếp:
“Đến nơi này của tỷ nghỉ lại cũng được.”
“Vậy thì đệ không khách khí.” Lạc Nam thoải mái nói, tùy tâm sở dục bước chân ra khỏi kết giới.
Hắn phát hiện đám người Lam Mục, Tôn Thần Y và hai đồ đệ trẻ tuổi của ông ta vẫn chưa rời đi.
“Haha, ra nhanh như vậy? xem bộ dạng tiểu tử này cũng không khá hơn là bao.” Tô Thanh cười lạnh nói.
“Ngay cả sư phụ chúng ta cũng bất lực, e rằng thế gian này đã không ai cứu được Chiến Thú của Hồ Điệp Cốc Chủ nữa rồi.” Tô Ngọc ra vẻ thương cảm thở dài.
Lạc Nam nhàn nhạt liếc mắt nhìn Tô Thần Y nói: “Tô Thần Y lòng dạ như biển nhưng hình như không có thiên phú trong việc dạy dỗ đệ tử?”
“Ngươi vừa nói cái gì?” Tô Thanh và Tô Ngọc bất mãn nổi giận.
Đúng lúc này, thanh âm trong veo của Tây Thi đã vọng khắp Hồ Điệp Cốc:
“Chiến Thú của ta đã hoàn toàn khôi phục, kể từ ngày hôm nay Lạc Nam chính là khách quý, Hồ Điệp Cốc cũng tạm dừng tiếp đón khách nhân.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thông báo vừa ra, từ trên xuống dưới Hồ Điệp Cốc nhất thời hân hoan vui sướng đến cực điểm, từ đệ tử cho đến trưởng lão đều âm thầm thán phục, biết ơn đối với Lạc Nam.
Chiến Thú của Cốc Chủ khôi phục đồng nghĩa thực lực của Cốc Chủ không còn bị suy yếu, đây là chuyện đáng mừng của toàn bộ Hồ Điệp Cốc nha.
“Thật sự có thể làm được!” Lam Mục kích động đến thân già run rẩy, nắm chặt tay Lạc Nam nói:
“Đa tạ tiểu hữu, Hồ Điệp Cốc thiếu nợ ân tình của ngươi.”
“Sao có thể chứ?” Tô Thanh và Tô Ngọc lớn tiếng la lên, nhìn Lạc Nam như nhìn thấy quỷ.
Việc mà sư phụ cao cao tại thượng của hai người không làm được lại bị Lạc Nam hoàn thành rồi?
Tôn Thần Y dùng ánh mắt phức tạp xem lấy Lạc Nam, thở dài một tiếng thán phục:
“Lòng dạ của tiểu hữu mới đáng giá để lão phu kính nể, thật sự không dám nghe ngươi ca tụng.”
Mộc Kỳ Lân cúi thấp đầu, hiển nhiên cũng cảm thấy mất mặt.
Lạc Nam lại là lắc đầu, nghiêm túc chân thành nói:
“Vấn đề này có nhiều góc nhìn, theo cách nhìn nhận của ta…Y Sư có y đức không thể thấy chết mà không cứu, nhưng một khi cứu xong lại ảnh hưởng đến thật nhiều sinh mệnh vô tội khác thì thật không nên, dù rằng hàng vạn người của Đại Lâm Phái là thế lực của Tô Thần Y hay bất kỳ ai khác thì bọn họ cũng chẳng đáng bị liên lụy.”
“Rơi vào hoàn cảnh như vậy, Tô Thần Y lựa chọn tự dằn vặt chính bản thân mình, để lương tâm cắn rứt mà không muốn toàn bộ Đại Lâm Phái bị liên lụy cũng đáng được tôn trọng.”
Tô Thần Y toàn thân rung mạnh, ngay cả Mộc Kỳ Lân cũng vô thức ngẩng đầu, nó dường như hiểu được nỗi khổ tâm của chủ nhân mình.
“Vậy…vậy tại sao tiểu hữu lại làm được…ngươi không sợ người thân của mình bị liên lụy vào?” Tô Thần Y lo lắng hỏi.
“Haha, ta ở nơi này một thân một mình, không nhà không cửa, còn sợ cái rắm a?” Lạc Nam cười lớn:
“Chỉ có một cái mạng này mà thôi, ai thích cứ việc đến lấy!”
Tô Thần Y như được giác ngộ điều gì đó sau khi nghe xong lời này, nhìn chăm chú Lạc Nam một lúc lâu, bất chợt hướng hắn cúi thấp đầu hành lễ.
“Sư phụ ngươi làm gì thế?” Tô Thanh và Tô Ngọc không dám tin kinh hô.
“Câm miệng!” Tô Thần Y nghiêm mặt nhìn bọn hắn hừ lạnh:
“Cho lão phu trở về diện bích hối lỗi, từ nay về sau gặp Lạc Nam tiểu hữu phải cung kính hành lễ như gặp lão phu, càng không được mắt cao hơn đầu đánh giá người khác.”
Tô Thanh cùng Tô Ngọc ủy khuất mím môi, nhưng lại không dám cãi lời thầy.
“Trẻ nhỏ dễ dạy, haha.” Lạc Nam cất tiếng cười to trong sự bực tức đến nghiến răng của đôi thiếu niên nam nữ.
…
Lam Mục Đại Trưởng Lão nhận được lệnh triệu tập họp khẩn cấp từ Cốc Chủ nên muốn rời đi, bà ta nhìn Lạc Nam cười hỏi:
“Lạc tiểu hữu có cần ta cử nữ đệ tử xinh đẹp bồi tiếp, hướng dẫn ngươi tham quan Hồ Điệp Cốc không hả?”
“Đa tạ ý tốt của Đại Trưởng Lão, bất quá cứ để ta một người tự nhiên là được.” Lạc Nam lắc đầu từ chối.
“Vậy được rồi, xém chút lão bà ta quên mất Lạc tiểu hữu có thê tử như hoa như ngọc.” Lam Mục Đại Trưởng Lão cười haha, vội vàng cưỡi lấy Loan Hạc bay đi.
Thoáng chốc hiện trường chỉ còn lại một thân một mình Lạc Nam.
Tâm trạng hắn tương đối thoải mái, không cần cưỡi lấy Tiểu Tinh, cất bước đi dạo bên trong Hồ Điệp Cốc.
Không thể không nói cảnh vật của Hồ Điệp Cốc thật sự quá đẹp, ngoại trừ võ trường và nơi ở của các đệ tử thì Lạc Nam có thể tìm thấy sự yên bình ở rất nhiều nơi.
Một bên du sơn ngoạn thủy, một bên trong đầu Lạc Nam lưu chuyển những suy nghĩ.
Bách Thú Vũ Trụ đang dạng giống loài Thần Thú vượt qua cả Nhất Thế Vũ Trụ.
Chỉ tính Long Tộc hắn đã gặp được Bạch Long, lại nghe nói Ngự Thú Minh Chủ sở hữu một tôn Ma Long cường đại.
Điều này chứng tỏ ở Bách Thú Vũ Trụ chắc chắn sẽ có tài nguyên cho Long Tộc tu luyện.
Lạc Nam mong muốn khai mở được 1000 đường Long Văn, hắn cảm thấy mình có thể tìm thấy những tài nguyên cần thiết này ở Bách Thú Vũ Trụ.
Quá trình trị liệu cho Bạch Long của Tây Thi nhanh chóng hơn dự kiến, chỉ cần gia nhập Hồ Điệp Cốc, hắn có đến vài năm rảnh rỗi trước khi Thú Thần Chiến bắt đầu.
Đó cũng là giai đoạn để tăng cường chiến lực cho các thê tử.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bất quá trước hết cần tìm Hóa Hình Thảo.
Nghĩ đến đây Lạc Nam liền tìm đến dược viên của Hồ Điệp Cốc…
Bước vào bên trong dược viên, đập vào mắt là đa dạng các loại thiên tài bảo địa đang được những nữ đệ tử của Hồ Điệp Cốc chăm sóc.
Phương thức của các nàng cũng rất độc đáo, đó là điều khiển những Chiến Thú có khả năng thúc đẩy thực vật phát triển làm việc, thụ phấn, nhân giống…
Những loại hình Chiến Thú này đa phần là Ong, Bướm và các loại côn trùng có ích cho cây trồng, kích thước của chúng nó lớn hơn nhiều lần côn trùng thông thường.
Lạc Nam nhìn mà âm thầm thú vị, gọi lại một vị nữ đệ tử cười hỏi:
“Mấy loại côn trùng này của các vị là gì thế?”
“Công tử là Lạc Nam sao?” Thấy có nam nhân đến gần, các nữ đệ tử đều dừng lại công việc trong tay, oanh oanh yến yến vây quanh hắn cười nói:
“Đa tạ công tử trợ giúp Cốc Chủ, ân tình của ngươi Hồ Điệp Cốc không dám quên đấy.”
“Đúng đó, Cốc Chủ vì Chiến Thú bị thương mà rất buồn bã trong nhiều năm qua, rầu rỉ không vui, hiện tại nhờ công tử mà người rốt cuộc cũng vui trở lại.”
“Cốc Chủ u sầu, toàn bộ Hồ Điệp Cốc đều cảm thấy thương xót, ngay cả cảnh vật cũng ảm đạm vô sắc.”
Lạc Nam mỉm cười: “Xem ra Tây Thi tỷ rất được lòng mọi người…”
“Đương nhiên rồi, Cốc Chủ chính là nữ nhân hoàn mỹ nhất thế gian này đấy.” Mấy nữ nhân gật đầu không ngừng:
“Nàng cưu mang những nữ tử không nơi nương tựa như chúng ta, cũng mặc kệ chúng ta có thiên phú thấp kém, địa vị đê hèn…để cho chúng có thể trở thành đệ tử của đại thế lực, cung cấp Chiến Thú cho chúng ta, thay đổi cả vận mệnh của chúng ta.”
Nhìn biểu lộ trên mặt và lời nói, có thể thấy Tây Thi là đối tượng mà tất cả những nữ đệ tử này đều sùng kính, ngưỡng mộ.
“Tây Thi tỷ đúng là nữ nhân tốt, bất quá các vị còn chưa trả lời câu hỏi của ta.” Lạc Nam mỉm cười, đưa mắt đánh giá bầy Chiến Thú như côn trùng.
“Xém chút quên mất.” Nữ đệ tử đứng đầu cười hì hì, chỉ vào từng loại đáp:
“Đây là Địa Bọ Hung và Thổ Trùng, bọn chúng có tác dụng làm đất tơi xốp, gia tăng dinh dưỡng để thực vật cắm rể…”
“Đây là Kim Ong Mật và Phong Phấn Điệp với khả năng thụ phấn, đẩy nhanh tốc độ sinh trưởng, gia tăng năng suất và chất lượng tài nguyên.”
Lạc Nam hứng thú đề nghị: “Không biết ta có thể mua một số con non của Địa Bọ Hung, Thổ Trùng, Kim Ong Mật và Phong Phấn Điệp hay không?”
“Không thể!” Các nữ đệ tử cùng nhau lắc đầu, nghiêm mặt đáp: “Công tử là khách quý của Hồ Điệp Cốc, mấy Chiến Thú này chúng ta có thể tặng miễn phí cho ngươi, làm sao mua bán được chứ?”
Nói xong các nàng dẫn Lạc Nam vào một khu vườn chuyên nuôi dưỡng các loại Ong, Bướm, Bọ để hắn thoải mái lựa chọn.
Lạc Nam cũng không hề khách khí, hắn tuyển chọn mỗi loại 10 con đưa vào Linh Giới Châu, để chúng nữ Mộc Linh Tộc và Tinh Linh Tộc nhận làm trợ thủ, vừa giúp các nàng có thời gian rảnh để nghỉ ngơi, vừa tăng cường khả năng phát triển của Linh Dược Điền.
Quả nhiên nhìn thấy đám Chiến Thú hỗ trợ này, Mộc Ái My, Á Hy Thần mấy nữ vô cùng vui vẻ, bắt đầu ký khế ước thu phục chúng nó.
Có thêm đám côn trùng có lợi này trợ giúp, các nàng tin rằng quá trình trưởng thành của Tiên Thiên Hồ Lô Đằng sẽ nhanh chóng hơn.
“Không biết ở đây các vị có Hóa Hình Thánh Thảo?” Lạc Nam lại tiếp tục cười hỏi.
“Hóa Hình Thánh Thảo? loại tài nguyên cấp thấp đó công tử hỏi để làm gì?” Các nữ đệ tử hai mặt nhìn nhau.
“Đẳng cấp của nó thấp nhưng công dụng thì hữu ích mà.” Lạc Nam nhíu mày.
“Có gì hữu ích đâu chứ? Chiến Thú không cần Hóa Hình Thánh Thảo thì luyện đến Yêu Thánh Tướng cũng có thể tự động hóa thành nhân loại rồi.” Các nàng bĩu môi nói:
“Hơn nữa bất kể là Yêu Thú hay Chiến Thú chỉ mạnh nhất khi ở trạng thái bản thể, hóa thành nhân loại làm gì cho phiền toái?”
Lạc Nam giật mình, lúc này mới nhớ đến quan niệm của Bách Thú Vũ Trụ khác biệt so với nhận thức của hắn.
Bởi lẽ ở Bách Thú Vũ Trụ ưa dùng Chiến Thú để chiến đấu, mà thật sự thì Chiến Thú chỉ mạnh nhất khi ở dạng bản thể của chúng, cho nên các Ngự Thú Sư cũng chẳng có nhu cầu dùng đến Hóa Hình Thánh Thảo.
Hơn nữa Ngự Thú Sư tu luyện hấp thụ tài nguyên thì Chiến Thú ở trong Thú Giới cũng sẽ được lợi mà không cần tự thân tu luyện, vì vậy cũng chẳng cần gấp gáp hóa hình nhân loại.
Không giống như các thê tử của Lạc Nam, các nàng vừa phải tự mình tu luyện, vừa muốn lấy hình dạng nhân loại xuất hiện bên cạnh hắn ở Nguyên Giới, cho nên mới cần gấp Hóa Hình Thánh Thảo.
“Thế rốt cuộc ta cần tìm Hóa Hình Thánh Thảo ở đâu?” Lạc Nam nói.
“Nếu công tử cần đến như thế thì tỷ muội chúng ta đi hái giúp ngươi.” Nữ đệ tử nhún nhún vai:
“Phía sau sơn cốc mọc nhiều như cỏ dại, đều là do đám Hồ Điệp tha phấn mang về, cần bao nhiêu cũng có.”
…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro