Các thế lực phả...
Akay Hau
2024-10-31 00:31:40
Tổng đà Bích Loan Phái…
Đây là một Thánh Hoàng Thế Lực tọa lạc bên bờ hồ Bích Loan, nghe nói các đời Phái Chủ của Bích Loan Phái đều kế thừa một tia huyết mạch Thanh Loan Thần Thú, chiến lực cường đại, trong thế lực còn có một loài Loan Điểu được xưng là Thánh Thú hộ tông, chiến lực không thua kém Phái Chủ chút nào.
Hôm nay Bích Loan Phái cử hành Tinh Anh Võ Hội, đây là cuộc luận võ, chiến đấu tranh tài giữa những đệ tử tinh anh nhất của Bích Loan Phái, hòng chọn ra những chân truyền đệ tử xuất sắc nhất, từ đó tiếp nhận truyền thừa cao cấp hơn của thế lực.
Vì thế lúc này toàn bộ quảng trường náo nhiệt vô cùng, ngay cả các vị Trưởng Lão và Phái Chủ cũng xuất hiện, ngồi trên chủ vị đón nhận hàng vạn ánh mắt cung kính của các đệ tử bên dưới.
Trước khi võ hội bắt đầu, như thường lệ…Phái Chủ sẽ đứng lên phát biểu cảm nghĩ, động viên các đệ tử chiến đấu hết mình, không sử dụng thủ đoạn bẩn thiểu để giành chiến thắng vân vân…
Bích Loan Phái Chủ là một nữ tử trung niên, tuy trên mặt đã lắng đọng dấu vết năm tháng nhưng mỹ nhân vẫn còn, là một vị mỹ phụ nhân thành thục, đoan trang cao quý.
Màn phát biểu còn chưa chấm dứt, thì từ trên bầu trời Bích Loan, một tiếng kiếm minh vang vọng thương khung.
KENG!
Kiếm minh chấn nhiếp toàn trường, có kiếm khí mang theo một loại uy nghiêm vô thượng hàng lâm mà xuống.
“Kẻ nào đến Bích Loan Phái dương oai?”
Bích Loan Phái Chủ phẫn nộ quát lớn, cùng chư vị trưởng lão ngự không mà lên, đồng loạt phát động thế công.
GÁY!
Hư ảnh một con Thanh Loan hiện lên giữa bầu trời, hướng về đạo kiếm khí khủng bố nghênh đón.
XOẸT.
RĂNG RẮC…
Bất quá tình cảnh tiếp theo khiến tất cả đệ tử khiếp sợ.
Hư ảnh Thanh Loan uy phong không gì tả nổi lại bị đạo kiếm khí kia bá đạo nghiền nát.
KENG!
Kiếm khí đâm xuyên Thanh Loan hư ảnh, cắm thẳng xuống mặt đất khiến toàn bộ địa bàn Bích Loan Phái chấn động.
“Mau kiểm tra thương vong.” Bích Loan Phái Chủ biến sắc phân phó.
Các vị Trưởng Lão nhao nhao tán đi, rất nhanh liền báo cáo: “Bẩm Phái Chủ, không có ai tổn hại.”
“Kỳ quái…” Bích Loan Phái Chủ ngây ngẩn cả người, vội vàng tiến đến gần nơi đạo kiếm khí kia vừa hàng lâm.
Khói bụi tán đi, một thanh kiếm hoa lệ, sắc bén không cách nào để hình dung cắm thẳng giữa quảng trường Bích Loan Phái, Đế Uy ngập tràn quét ngang bốn phương…
Đồng tử Bích Loan Phái Chủ co rút lại, nhìn thấy có một phong thư trên thân kiếm.
Hít sâu một hơi, Bích Loan Phái Chủ bước đến cẩn thận đem phong thư tháo xuống.
Đập vào mắt chính là dòng chữ như rồng bay phượng múa: “Thanh Long Hộ Pháp triệu tập quần hùng!”
“Đây là…triệu tập lệnh của Thanh Long Hộ Pháp!” Bích Loan Phái Chủ cùng các vị trưởng lão hai mặt nhìn nhau, chứng kiến trong mắt đối phương lóe lên sự kinh dị.
KENG!
Mà như nhận ra nhiệm vụ của mình đã xong, thanh kiếm lại một lần nữa ngân vang, sau đó bay vọt lên thiên không, như lưu tinh biến mất nơi chân trời.
“Làm sao có thể? Vị Thanh Long Hộ Pháp này đứng từ nơi nào ngự kiếm? làm sao phi kiếm của hắn như có được sinh mệnh chân chính?” Các vị trưởng lão đều hít một ngụm khí lạnh.
KENG KENG KENG…
Trong lúc cả đám còn chưa hết kinh ngạc, lại có vài đạo kiếm khí như sao băng xẹt ngang bầu trời, băng qua địa bàn của Bích Loan Phái, rơi vào địa bàn của các Thánh Hoàng Thế Lực lân cận.
“Nếu vị Hộ Pháp kia ở tại Hộ Pháp Phủ làm ra hành vi như thế này, đơn giản là không thể tưởng tượng.” Đại Trưởng Lão Bích Loan Phái chân mày run rẩy.
Phải biết rằng Thánh Hoàng như bọn họ điều động một kiện Cửu Tinh Thánh Bảo đã vô cùng khó khăn, trong khi Thanh Long Phái Chủ lấy sức một người điều động hàng loạt Phi Kiếm truyền thư như vậy, hơn nữa còn chuẩn xác hàng lâm đến từng thế lực sau đó quay về, xuyên suốt quá trình không ảnh hưởng đến nhân mạng.
“Thủ đoạn này quá khủng khiếp.” Bích Loan Phái Chủ trầm giọng ca tụng.
“Tính sao đây?” Các vị trưởng lão hỏi.
“Còn tính toán cái gì?” Bích Loan Phái Chủ trừng mắt quát:
“Lập tức dời Tinh Anh Võ Hội đến thời điểm khác, chuẩn bị lễ vật, một tháng sau phải có mặt diện kiến Thanh Long Hộ Pháp.”
“Tuân lệnh!” Các vị trưởng lão rùng mình, nhanh chân chuẩn bị.
…
Trong cùng thời điểm, đồng loạt tất cả các Thánh Hoàng và Thánh Đế Thế Lực tại Thanh Long Khu đều nhận được phi kiếm truyền thư.
Mà cảnh tượng hàng loạt phi kiếm cường thế băng qua bầu trời hiển nhiên cũng lọt vào mắt hầu hết các tu sĩ.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Thanh Long Khu đều náo động lên, bắt đầu nghị luận ầm ĩ về chuyện lần này.
Thanh Long Hộ Pháp chính thức tiếp quản Thanh Long Khu, triệu tập quần hùng một tháng sau có mặt tại thảo nguyên bên ngoài Thanh Long Phủ.
Sau một phen điều tra, không khó để tất cả tu sĩ biết được vị Thanh Long Hộ Pháp thi triển thủ đoạn lợi hại phi kiếm truyền thư là ai.
Thì ra là Lạc Nam, nhân vật đại danh đỉnh đỉnh từng đánh bại Triệu Lăng Tà trước sự chứng kiến của vô số thế lực.
Trong lúc nhất thời, quần hùng xôn xao.
Vô số thanh thiếu niên nam nữ trẻ tuổi ở Thanh Long Khu âm thầm sùng bái, biểu lộ cuồng nhiệt…
Trái ngược với đó, các cường giả tự cho mình là nhân vật lão làng, tu vi cao thâm lại chẳng vui vẻ chút nào.
Mỗi người một thái độ khác nhau, trong lòng sinh ra vô vàn ý niệm.
…
Mấy ngày sau…
Tại nghị sự phòng Kiếm Vũ Thành, một nhóm cường giả bí mật tập hợp.
Tất cả bọn hắn đều là đại nhân vật hàng đầu ở Thanh Long Khu, đại diện cho các Thánh Đế Cấp Thế Lực.
“Các vị cảm thấy chuyện này thế nào?” Một nam tử khí vũ hiên ngang, anh tuấn lẫm liệt đảo mắt nhìn toàn trường một vòng, mở miệng hỏi.
Nam tử này chính là người chủ trì cuộc họp lần này, Kiếm Vũ Thành Chủ - Vũ Hằng, Thánh Đế Viên Mãn cấp cường giả.
Thanh Long Khu tuy rằng có 21 Thánh Đế Cấp Thế Lực, nhưng trước đó chỉ có tam đại Thế Lực là Thánh Đế Viên Mãn, phân biệt là Kiếm Vũ Thành, Tuyệt Tình Cốc, Đoạn Kiếm Tông.
Gần nhất có thêm một thế lực vừa bước vào hàng ngũ Thánh Đế Viên Mãn là Tuyết Kiếm Sơn, khi đại trưởng lão Tuyết Lãnh cũng vừa đột phá, trở thành cường giả cao cấp nhất dưới Chí Tôn.
Tổng cộng tứ đại Thánh Đế Viên Mãn Thế Lực.
Số còn lại dao động từ Thánh Đế Hậu Kỳ đến Thánh Đế Sơ Kỳ.
Mà trước câu hỏi của Vũ Luân, Đoạn Kiếm Tông Chủ - Đoạn Diên trầm giọng nói:
“Hừ, mặc kệ phản ứng của đám Thánh Hoàng Thế Lực, riêng bổn đế không chấp nhận việc một tên tiểu tử Thánh Tướng leo lên đầu của ta.”
Lời này của Đoàn Diên khiến không ít Thánh Đế ánh mắt lấp lóe, hiển nhiên là cảm thấy đồng cảm.
Nói thật, bọn hắn là Thánh Đế nên cũng có sự kiêu ngạo nhất định của Thánh Đế.
Trở thành thuộc hạ dưới trướng một Thánh Tướng, chênh lệch tận năm đại cảnh giới, thử hỏi có bao nhiêu người nguyện ý?
Nếu Lạc Nam là một Thánh Đế ngang hàng với bọn hắn, bọn hắn sẽ vui lòng phục tùng, tuân theo chỉ đạo của Nam Thiên Môn.
Nhưng đáng tiếc, Lạc Nam chỉ là một Thánh Tướng.
Mặc dù chiến tích đánh bại Triệu Lăng Tà nghe qua rất uy phong, nhưng Triệu Lăng Tà cũng chỉ là Thánh Hoàng mà thôi, hơn nữa còn là Thánh Hoàng Trung Kỳ, làm sao có thể so sánh với một Thánh Đế?
Lạc Nam có thể đánh bại Triệu Lăng Tà, không có nghĩa hắn sẽ đánh bại được Thánh Đế Sơ Kỳ, chưa kể bọn hắn ở đây có cả Thánh Đế Hậu Kỳ, Thánh Đế Viên Mãn.
“Bổn tọa cũng tán thành, một tháng sau ta cứ không đến, xem hắn có thể làm gì được ta.” Một ông lão đại diện cho Thánh Đế Hậu Kỳ Thế Lực vuốt râu nói:
“Nên để tổng bộ hiểu rằng, chỉ một Thánh Tướng muốn tiếp quản Thanh Long Khu là không thể, chờ Lạc Nam trở thành Thánh Đế, hay kém nhất là Thánh Hoàng như Tần Lộng Ngọc rồi tính.”
“Ý các vị khác thì sao?” Vũ Hằng nhìn những người khác hỏi.
“Thế ý của Kiếm Vũ Thành Chủ thế nào?” Đám người hỏi ngược lại.
“Hừ, chỉ vì Lạc Nam ra mặt chậm trễ mà nhi tử Vũ Luân của ta bị Triệu Lăng Tà dọa vỡ tâm cảnh.” Sắc mặt Vũ Hằng âm trầm như nước, nghiến răng nói:
“Nhi tử ta ra mặt ứng chiến Triệu Lăng Tà cũng vì danh dự của Nam Thiên Môn, kết quả tất cả danh tiếng đều bị Lạc Nam đoạt mất, bổn thành chủ không phục hắn.”
“Nếu hắn ra mặt sớm hơn, nhi tử Vũ Luân của ta đã bình an vô sự.”
Đám người âm thầm gật gù, việc Vũ Luân không biết lượng sức ứng chiến Triệu Lăng Tà, bị đả kích khiến tâm cảnh rạn nứt cũng chẳng phải chuyện bí mật gì.
Khi đó Triệu Lăng Tà khiêu chiến Lạc Nam, Vũ Luân lại ra mặt chịu trận đầu tiên, có thể nói là cực kỳ thê thảm.
Mà Vũ Hằng là phụ thân của Vũ Luân, đương nhiên sẽ không hài lòng đối với Lạc Nam.
“Được lắm, ta cũng sẽ không đến Phủ Hộ Pháp!” Tuyệt Tình Cốc Chủ thản nhiên nói:
“Nên để Lạc Nam biết khó mà lui, hắn còn chưa đủ bản lĩnh tiếp quản toàn bộ Thanh Long Khu này.”
“Tán thành.” Những vị Thánh Đế khác đồng loạt biểu quyết.
Ngay cả Đại Trưởng Lão của Tuyết Kiếm Sơn là Tuyết Lãnh cũng đồng ý với cách làm của đám người.
Bà ta truy sát Tuyết Tình nhiều ngày không được, lại trùng hợp Thanh Long Hộ Pháp đến tiếp quản Thanh Long Khu, trong lòng đoán ra tám phần mười Tuyết Tình đã đầu quân cho Lạc Nam.
Nếu đã ở phía đối nghịch, vậy bà ta cũng không cần khách khí nữa, trực tiếp không cho Lạc Nam mặt mũi, ép hắn phải rời Thanh Long Khu.
“Khoan đã, chúng ta có tất cả 21 Thánh Đế Thế Lực, sao ở đây chỉ có 20 vị?” Một nam tử trung niên nghiêm mặt hỏi.
“Haha, thế lực kia vừa mới gia nhập không lâu, chắc còn chưa quen biết chúng ta, cứ mặc kệ bọn họ.” Vũ Hằng cười nhạt:
“Một tháng sau chúng ta đều không đến, xem thử Lạc Nam còn mặt mũi nào đảm nhiệm chức vụ Thanh Long Hộ Pháp?”
“Nói không sai.” Tất cả Thánh Đế Thế Lực tìm cho mình một lý do:
“Chúng ta chỉ vì muốn tốt cho Nam Thiên Môn mà thôi, để một tiểu tử Thánh Tướng đảm nhiệm chức trách quan trọng như vậy là sai lầm.”
“Chính xác, nên để Tổng Bộ nhận ra hắn còn chưa đủ năng lực.”
…
Trái ngược với ý định của đại đa số Thánh Đế Thế Lực, các Thánh Hoàng Thế Lực lại đang gấp rút chuẩn bị lễ vật diện kiến Lạc Nam.
Đơn giản thôi, Triệu Lăng Tà gần như là nhân vật vô địch bên trong Thánh Hoàng, Lạc Nam lại có thể đánh bại Triệu Lăng Tà, những Thánh Hoàng như bọn hắn có chỗ nào không phục?
Các Thánh Tôn Thế Lực trở xuống vì không được mời nên cũng án binh bất động, chờ đợi sự kiện một tháng sau diễn ra, khi đó gió thổi chiều nào, bọn hắn chỉ cần nghiêng theo chiều đó là được…
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Thanh Long Khu đều xôn xao lên.
…
“Bẩm Hộ Pháp, tình hình hiện tại các Thánh Đế Thế Lực có vẻ không phục ngài, chẳng thấy bọn hắn chuẩn bị đến tham gia triệu tập, thái độ rất hờ hững.”
Bên trong phủ Hộ Pháp, vị Thánh Đế Trung Kỳ của Tuyết Kiếm Sơn sau khi điều tra đã bẩm báo nói.
Đây là Tam Trưởng Lão của Tuyết Kiếm Sơn, cực kỳ trung thành với Tuyết Tuyền, cũng là người lần trước dẫn đầu chiến đấu với Hắc Lang Trại.
“Ồ, thú vị…” Lạc Nam mỉm cười: “Còn các Thánh Hoàng Thế Lực thì sao?”
“Các Thánh Hoàng Thế Lực đều đang xôn xao chuẩn bị lễ vật để dâng cho ngài.” Tam Trưởng Lão Tuyết Kiếm Sơn thành thật báo.
“Haha, nếu bọn hắn đã có lòng như vậy, ta đương nhiên cũng phải có quà hồi đáp.” Lạc Nam ung dung nói:
“Ta đến Thiên Cơ Lâu có chút chuyện, các ngươi cứ gấp rút xây dựng quảng trường cho tốt.”
“Không thành vấn đề.” Tuyết Kiếm Sơn Tam Trưởng Lão gật đầu, đối với tu sĩ thần thông quảng đại như bọn hắn, xây dựng kiến trúc bình thường là chuyện quá đỗi dễ dàng.
“Ngươi đi Thiên Cơ Lâu làm gì?” Mỹ Mộng khó hiểu nhìn Lạc Nam hỏi.
Nàng cũng nghe qua về đại danh của Thiên Cơ Lâu, biết đó là nơi chuyên cung cấp tin tức chuẩn xác sự thật, ngoài ra còn có bán hàng loạt kỳ trân dị bảo chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
“Bí mật…” Lạc Nam nhún nhún vai, gọi ra Tiểu Tinh leo lên lưng nó.
Thời Không Môn mở ra, thân ảnh của hắn liền biến mất.
“Hừ, đúng là ra vẻ thần bí.” Mỹ Mộng không vui bĩu môi:
“Một tháng rất nhanh sẽ qua, để xem ngươi sẽ xử lý thế nào!”
Lần này xem như là bài khảo nghiệm đầu tiên của Lạc Nam, nàng sẽ không nhúng tay vào, thành hay bại đều do hắn.
Ở phía bên cạnh, Tuyết Tuyền đã gấp rút chỉ đạo thuộc hạ dựng lên một quảng trường ngay giữa thảo nguyên để tiếp đón các Thánh Hoàng Thế Lực.
…
Lạc Nam cố tình xuất hiện ở bên ngoài Thiên Cơ Lâu, sau đó tiến vào bên trong làm giao dịch bí mật.
Cảnh tượng này rất nhiều người đều nhìn thấy…
Trong lúc nhất thời, đám đông hiếu kỳ vị Thanh Long Hộ Pháp này chạy đến Thiên Cơ Lâu làm gì.
Chẳng lẽ muốn tìm hiểu tin tức những thế lực nào không chịu phục tùng hắn?
…
Liên Tâm Kỹ Viện.
Mặc kệ người khác đoán già đoán non, thân ảnh Lạc Nam đã hiện ra tại tầng cao nhất của tòa kỹ viện có hình dạng như hoa sen này.
Thần thức đảo quanh tìm kiếm, không phát hiện tung tích Dạ Thanh Thu đâu cả, hắn thần thần bí bí lẻn vào phòng của bà chủ, phát hiện một mỹ nhân mặc sườn xám máu tìm đang khoanh chân ngồi tu luyện trên giường, triển lộ những đường cong hoàn mỹ dụ nhân đến cực hạn.
Đang muốn cho nàng bất ngờ, giai nhân bỗng nhiên mở ra đôi mắt nhìn về phía hắn, nhu hòa nói:
“Nhanh như vậy đã trở về?”
Lạc Nam âm thầm buồn bực, xém chút quên mất có Long Tiên Thánh Điển liên kết, hắn làm sao có thể che giấu nữ nhân của mình khi ở gần nhau?
Vuốt mũi cười hề hề, Lạc Nam chạy đến ngồi xuống bên cạnh nàng: “Bà chủ đang làm gì thế?”
“Tu luyện bí pháp Không Gian Loạn Xích ngươi cho ta lần trước, đã ngưng tụ ra được hơn trăm sợi loạn xích, hiệu quả không tệ.” Tử Toàn Cơ bờ môi hơi mỉm, đẹp đến nao lòng.
“Thanh Thu đâu rồi?” Hắn tò mò nhìn quanh.
“Tìm kiếm nguyên liệu rèn đúc Chí Tôn Pháp Tướng, đã rời đi mấy ngày trước, bất quá nàng nói sẽ trở về tìm ngươi khi Đúc Kiếm Đại Hội bắt đầu.” Tử Toàn Cơ vuốt tóc đáp.
Lạc Nam chép chép miệng, nữ nhân này đúng là không ưa thích ngồi yên a, còn chưa biết nên đúc Pháp Tướng loại nào đã chạy đi tìm nguyên liệu.
“Chuyện của ngươi tại Nam Thiên Môn thế nào rồi? ổn chưa mà trở về?” Tử Toàn Cơ quan tâm hỏi.
Lạc Nam lười biếng nằm xuống, kéo Tử Toàn Cơ vào lòng ôm lấy, hít thở hương thơm như u lan của nàng, thủ thỉ đem mọi chuyện kể lại một lần.
Tử Toàn Cơ lúc đầu còn hơi không quen động tác thân mật của hắn, bất quá nghĩ đến cái gì cũng đã cùng nam nhân này làm rồi, thoải mái thả lỏng nằm nghe hắn tâm sự.
“Xem ra không dễ đối phó đám Thánh Đế Thế Lực, đến thời điểm triệu tập có cần ta đến trợ giúp hay không?” Tử Toàn Cơ ân cần hỏi, nàng dù sao cũng là Thánh Đế Viên Mãn, sẽ ra sức được phần nào.
“Không cần nàng động thủ.” Lạc Nam mỉm cười lắc đầu: “Ta đã có biện pháp ứng đối, lần này đến đây chỉ muốn nói với nàng nếu có thời gian rảnh cứ đến Thanh Long Khu tìm ta, dù sao việc chúng ta từng đi với nhau cả Kiếm Châu đều biết, chẳng cần che giấu quan hệ làm gì.”
“Chúng ta có quan hệ gì chứ.” Tử Toàn Cơ đỏ hồng cả mặt.
“Chính là quan hệ này.” Lạc Nam cười xấu xa cúi đầu hôn phớt lên môi nàng, bàn tay nghịch ngợm tìm đến bầu sữa đặt lên nắn bóp.
“Đừng làm rộn.” Tử Toàn Cơ đè lên tay hắn, hơi thở gấp rút hơn.
Lạc Nam càng tham lam, bạo phát lực lượng đem y phục của nàng chấn vỡ, hắn giải trừ Bá Y, hai thân thể trần trụi ma sát lấy nhau.
Hắn trêu đùa tiểu anh đào săn cứng trên bầu sữa, thủ thỉ nói:
“Thời điểm đó Thanh Long Khu sẽ có kịch vui để nhìn, ta muốn nhờ phương diện tình báo rộng rãi của Liên Tâm Kỹ Viện tuyên truyền diễn biến để danh tiếng lan xa, từ đó càng dễ thu hút người tài đến cống hiến cho ta.”
Một nguyên nhân khác là hắn muốn vơ vét Điểm Danh Vọng càng nhiều càng tốt.
“Không thành vấn đề, ta chỉ sợ ngươi một mình khó địch lại đám Thánh Đế Thế Lực.” Tử Toàn Cơ lo lắng.
Mỗi Thánh Đế Thế Lực đâu chỉ có một vị Thánh Đế tọa trấn, 21 thế lực đồng nghĩa có ít nhất vài chục vị Thánh Đế chống lại Lạc Nam.
“Haha, chuyện đó nam nhân của nàng lo được.” Lạc Nam nở nụ cười tự tin, xoay người đem nàng đè xuống thân thể mình, cúi đầu hôn lên môi thơm, đầu lưỡi quái ác tham lam duỗi ra.
“Ưm…”
Tử Toàn Cơ xốp giòn rên rỉ một tiếng, vong tình đáp lại nam nhân âu yếm.
Trong lúc nhất thời, xuân sắc tràn ngập…
…
Chúc cả nhà chiều vui vẻ 3
Đây là một Thánh Hoàng Thế Lực tọa lạc bên bờ hồ Bích Loan, nghe nói các đời Phái Chủ của Bích Loan Phái đều kế thừa một tia huyết mạch Thanh Loan Thần Thú, chiến lực cường đại, trong thế lực còn có một loài Loan Điểu được xưng là Thánh Thú hộ tông, chiến lực không thua kém Phái Chủ chút nào.
Hôm nay Bích Loan Phái cử hành Tinh Anh Võ Hội, đây là cuộc luận võ, chiến đấu tranh tài giữa những đệ tử tinh anh nhất của Bích Loan Phái, hòng chọn ra những chân truyền đệ tử xuất sắc nhất, từ đó tiếp nhận truyền thừa cao cấp hơn của thế lực.
Vì thế lúc này toàn bộ quảng trường náo nhiệt vô cùng, ngay cả các vị Trưởng Lão và Phái Chủ cũng xuất hiện, ngồi trên chủ vị đón nhận hàng vạn ánh mắt cung kính của các đệ tử bên dưới.
Trước khi võ hội bắt đầu, như thường lệ…Phái Chủ sẽ đứng lên phát biểu cảm nghĩ, động viên các đệ tử chiến đấu hết mình, không sử dụng thủ đoạn bẩn thiểu để giành chiến thắng vân vân…
Bích Loan Phái Chủ là một nữ tử trung niên, tuy trên mặt đã lắng đọng dấu vết năm tháng nhưng mỹ nhân vẫn còn, là một vị mỹ phụ nhân thành thục, đoan trang cao quý.
Màn phát biểu còn chưa chấm dứt, thì từ trên bầu trời Bích Loan, một tiếng kiếm minh vang vọng thương khung.
KENG!
Kiếm minh chấn nhiếp toàn trường, có kiếm khí mang theo một loại uy nghiêm vô thượng hàng lâm mà xuống.
“Kẻ nào đến Bích Loan Phái dương oai?”
Bích Loan Phái Chủ phẫn nộ quát lớn, cùng chư vị trưởng lão ngự không mà lên, đồng loạt phát động thế công.
GÁY!
Hư ảnh một con Thanh Loan hiện lên giữa bầu trời, hướng về đạo kiếm khí khủng bố nghênh đón.
XOẸT.
RĂNG RẮC…
Bất quá tình cảnh tiếp theo khiến tất cả đệ tử khiếp sợ.
Hư ảnh Thanh Loan uy phong không gì tả nổi lại bị đạo kiếm khí kia bá đạo nghiền nát.
KENG!
Kiếm khí đâm xuyên Thanh Loan hư ảnh, cắm thẳng xuống mặt đất khiến toàn bộ địa bàn Bích Loan Phái chấn động.
“Mau kiểm tra thương vong.” Bích Loan Phái Chủ biến sắc phân phó.
Các vị Trưởng Lão nhao nhao tán đi, rất nhanh liền báo cáo: “Bẩm Phái Chủ, không có ai tổn hại.”
“Kỳ quái…” Bích Loan Phái Chủ ngây ngẩn cả người, vội vàng tiến đến gần nơi đạo kiếm khí kia vừa hàng lâm.
Khói bụi tán đi, một thanh kiếm hoa lệ, sắc bén không cách nào để hình dung cắm thẳng giữa quảng trường Bích Loan Phái, Đế Uy ngập tràn quét ngang bốn phương…
Đồng tử Bích Loan Phái Chủ co rút lại, nhìn thấy có một phong thư trên thân kiếm.
Hít sâu một hơi, Bích Loan Phái Chủ bước đến cẩn thận đem phong thư tháo xuống.
Đập vào mắt chính là dòng chữ như rồng bay phượng múa: “Thanh Long Hộ Pháp triệu tập quần hùng!”
“Đây là…triệu tập lệnh của Thanh Long Hộ Pháp!” Bích Loan Phái Chủ cùng các vị trưởng lão hai mặt nhìn nhau, chứng kiến trong mắt đối phương lóe lên sự kinh dị.
KENG!
Mà như nhận ra nhiệm vụ của mình đã xong, thanh kiếm lại một lần nữa ngân vang, sau đó bay vọt lên thiên không, như lưu tinh biến mất nơi chân trời.
“Làm sao có thể? Vị Thanh Long Hộ Pháp này đứng từ nơi nào ngự kiếm? làm sao phi kiếm của hắn như có được sinh mệnh chân chính?” Các vị trưởng lão đều hít một ngụm khí lạnh.
KENG KENG KENG…
Trong lúc cả đám còn chưa hết kinh ngạc, lại có vài đạo kiếm khí như sao băng xẹt ngang bầu trời, băng qua địa bàn của Bích Loan Phái, rơi vào địa bàn của các Thánh Hoàng Thế Lực lân cận.
“Nếu vị Hộ Pháp kia ở tại Hộ Pháp Phủ làm ra hành vi như thế này, đơn giản là không thể tưởng tượng.” Đại Trưởng Lão Bích Loan Phái chân mày run rẩy.
Phải biết rằng Thánh Hoàng như bọn họ điều động một kiện Cửu Tinh Thánh Bảo đã vô cùng khó khăn, trong khi Thanh Long Phái Chủ lấy sức một người điều động hàng loạt Phi Kiếm truyền thư như vậy, hơn nữa còn chuẩn xác hàng lâm đến từng thế lực sau đó quay về, xuyên suốt quá trình không ảnh hưởng đến nhân mạng.
“Thủ đoạn này quá khủng khiếp.” Bích Loan Phái Chủ trầm giọng ca tụng.
“Tính sao đây?” Các vị trưởng lão hỏi.
“Còn tính toán cái gì?” Bích Loan Phái Chủ trừng mắt quát:
“Lập tức dời Tinh Anh Võ Hội đến thời điểm khác, chuẩn bị lễ vật, một tháng sau phải có mặt diện kiến Thanh Long Hộ Pháp.”
“Tuân lệnh!” Các vị trưởng lão rùng mình, nhanh chân chuẩn bị.
…
Trong cùng thời điểm, đồng loạt tất cả các Thánh Hoàng và Thánh Đế Thế Lực tại Thanh Long Khu đều nhận được phi kiếm truyền thư.
Mà cảnh tượng hàng loạt phi kiếm cường thế băng qua bầu trời hiển nhiên cũng lọt vào mắt hầu hết các tu sĩ.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Thanh Long Khu đều náo động lên, bắt đầu nghị luận ầm ĩ về chuyện lần này.
Thanh Long Hộ Pháp chính thức tiếp quản Thanh Long Khu, triệu tập quần hùng một tháng sau có mặt tại thảo nguyên bên ngoài Thanh Long Phủ.
Sau một phen điều tra, không khó để tất cả tu sĩ biết được vị Thanh Long Hộ Pháp thi triển thủ đoạn lợi hại phi kiếm truyền thư là ai.
Thì ra là Lạc Nam, nhân vật đại danh đỉnh đỉnh từng đánh bại Triệu Lăng Tà trước sự chứng kiến của vô số thế lực.
Trong lúc nhất thời, quần hùng xôn xao.
Vô số thanh thiếu niên nam nữ trẻ tuổi ở Thanh Long Khu âm thầm sùng bái, biểu lộ cuồng nhiệt…
Trái ngược với đó, các cường giả tự cho mình là nhân vật lão làng, tu vi cao thâm lại chẳng vui vẻ chút nào.
Mỗi người một thái độ khác nhau, trong lòng sinh ra vô vàn ý niệm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
…
Mấy ngày sau…
Tại nghị sự phòng Kiếm Vũ Thành, một nhóm cường giả bí mật tập hợp.
Tất cả bọn hắn đều là đại nhân vật hàng đầu ở Thanh Long Khu, đại diện cho các Thánh Đế Cấp Thế Lực.
“Các vị cảm thấy chuyện này thế nào?” Một nam tử khí vũ hiên ngang, anh tuấn lẫm liệt đảo mắt nhìn toàn trường một vòng, mở miệng hỏi.
Nam tử này chính là người chủ trì cuộc họp lần này, Kiếm Vũ Thành Chủ - Vũ Hằng, Thánh Đế Viên Mãn cấp cường giả.
Thanh Long Khu tuy rằng có 21 Thánh Đế Cấp Thế Lực, nhưng trước đó chỉ có tam đại Thế Lực là Thánh Đế Viên Mãn, phân biệt là Kiếm Vũ Thành, Tuyệt Tình Cốc, Đoạn Kiếm Tông.
Gần nhất có thêm một thế lực vừa bước vào hàng ngũ Thánh Đế Viên Mãn là Tuyết Kiếm Sơn, khi đại trưởng lão Tuyết Lãnh cũng vừa đột phá, trở thành cường giả cao cấp nhất dưới Chí Tôn.
Tổng cộng tứ đại Thánh Đế Viên Mãn Thế Lực.
Số còn lại dao động từ Thánh Đế Hậu Kỳ đến Thánh Đế Sơ Kỳ.
Mà trước câu hỏi của Vũ Luân, Đoạn Kiếm Tông Chủ - Đoạn Diên trầm giọng nói:
“Hừ, mặc kệ phản ứng của đám Thánh Hoàng Thế Lực, riêng bổn đế không chấp nhận việc một tên tiểu tử Thánh Tướng leo lên đầu của ta.”
Lời này của Đoàn Diên khiến không ít Thánh Đế ánh mắt lấp lóe, hiển nhiên là cảm thấy đồng cảm.
Nói thật, bọn hắn là Thánh Đế nên cũng có sự kiêu ngạo nhất định của Thánh Đế.
Trở thành thuộc hạ dưới trướng một Thánh Tướng, chênh lệch tận năm đại cảnh giới, thử hỏi có bao nhiêu người nguyện ý?
Nếu Lạc Nam là một Thánh Đế ngang hàng với bọn hắn, bọn hắn sẽ vui lòng phục tùng, tuân theo chỉ đạo của Nam Thiên Môn.
Nhưng đáng tiếc, Lạc Nam chỉ là một Thánh Tướng.
Mặc dù chiến tích đánh bại Triệu Lăng Tà nghe qua rất uy phong, nhưng Triệu Lăng Tà cũng chỉ là Thánh Hoàng mà thôi, hơn nữa còn là Thánh Hoàng Trung Kỳ, làm sao có thể so sánh với một Thánh Đế?
Lạc Nam có thể đánh bại Triệu Lăng Tà, không có nghĩa hắn sẽ đánh bại được Thánh Đế Sơ Kỳ, chưa kể bọn hắn ở đây có cả Thánh Đế Hậu Kỳ, Thánh Đế Viên Mãn.
“Bổn tọa cũng tán thành, một tháng sau ta cứ không đến, xem hắn có thể làm gì được ta.” Một ông lão đại diện cho Thánh Đế Hậu Kỳ Thế Lực vuốt râu nói:
“Nên để tổng bộ hiểu rằng, chỉ một Thánh Tướng muốn tiếp quản Thanh Long Khu là không thể, chờ Lạc Nam trở thành Thánh Đế, hay kém nhất là Thánh Hoàng như Tần Lộng Ngọc rồi tính.”
“Ý các vị khác thì sao?” Vũ Hằng nhìn những người khác hỏi.
“Thế ý của Kiếm Vũ Thành Chủ thế nào?” Đám người hỏi ngược lại.
“Hừ, chỉ vì Lạc Nam ra mặt chậm trễ mà nhi tử Vũ Luân của ta bị Triệu Lăng Tà dọa vỡ tâm cảnh.” Sắc mặt Vũ Hằng âm trầm như nước, nghiến răng nói:
“Nhi tử ta ra mặt ứng chiến Triệu Lăng Tà cũng vì danh dự của Nam Thiên Môn, kết quả tất cả danh tiếng đều bị Lạc Nam đoạt mất, bổn thành chủ không phục hắn.”
“Nếu hắn ra mặt sớm hơn, nhi tử Vũ Luân của ta đã bình an vô sự.”
Đám người âm thầm gật gù, việc Vũ Luân không biết lượng sức ứng chiến Triệu Lăng Tà, bị đả kích khiến tâm cảnh rạn nứt cũng chẳng phải chuyện bí mật gì.
Khi đó Triệu Lăng Tà khiêu chiến Lạc Nam, Vũ Luân lại ra mặt chịu trận đầu tiên, có thể nói là cực kỳ thê thảm.
Mà Vũ Hằng là phụ thân của Vũ Luân, đương nhiên sẽ không hài lòng đối với Lạc Nam.
“Được lắm, ta cũng sẽ không đến Phủ Hộ Pháp!” Tuyệt Tình Cốc Chủ thản nhiên nói:
“Nên để Lạc Nam biết khó mà lui, hắn còn chưa đủ bản lĩnh tiếp quản toàn bộ Thanh Long Khu này.”
“Tán thành.” Những vị Thánh Đế khác đồng loạt biểu quyết.
Ngay cả Đại Trưởng Lão của Tuyết Kiếm Sơn là Tuyết Lãnh cũng đồng ý với cách làm của đám người.
Bà ta truy sát Tuyết Tình nhiều ngày không được, lại trùng hợp Thanh Long Hộ Pháp đến tiếp quản Thanh Long Khu, trong lòng đoán ra tám phần mười Tuyết Tình đã đầu quân cho Lạc Nam.
Nếu đã ở phía đối nghịch, vậy bà ta cũng không cần khách khí nữa, trực tiếp không cho Lạc Nam mặt mũi, ép hắn phải rời Thanh Long Khu.
“Khoan đã, chúng ta có tất cả 21 Thánh Đế Thế Lực, sao ở đây chỉ có 20 vị?” Một nam tử trung niên nghiêm mặt hỏi.
“Haha, thế lực kia vừa mới gia nhập không lâu, chắc còn chưa quen biết chúng ta, cứ mặc kệ bọn họ.” Vũ Hằng cười nhạt:
“Một tháng sau chúng ta đều không đến, xem thử Lạc Nam còn mặt mũi nào đảm nhiệm chức vụ Thanh Long Hộ Pháp?”
“Nói không sai.” Tất cả Thánh Đế Thế Lực tìm cho mình một lý do:
“Chúng ta chỉ vì muốn tốt cho Nam Thiên Môn mà thôi, để một tiểu tử Thánh Tướng đảm nhiệm chức trách quan trọng như vậy là sai lầm.”
“Chính xác, nên để Tổng Bộ nhận ra hắn còn chưa đủ năng lực.”
…
Trái ngược với ý định của đại đa số Thánh Đế Thế Lực, các Thánh Hoàng Thế Lực lại đang gấp rút chuẩn bị lễ vật diện kiến Lạc Nam.
Đơn giản thôi, Triệu Lăng Tà gần như là nhân vật vô địch bên trong Thánh Hoàng, Lạc Nam lại có thể đánh bại Triệu Lăng Tà, những Thánh Hoàng như bọn hắn có chỗ nào không phục?
Các Thánh Tôn Thế Lực trở xuống vì không được mời nên cũng án binh bất động, chờ đợi sự kiện một tháng sau diễn ra, khi đó gió thổi chiều nào, bọn hắn chỉ cần nghiêng theo chiều đó là được…
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Thanh Long Khu đều xôn xao lên.
…
“Bẩm Hộ Pháp, tình hình hiện tại các Thánh Đế Thế Lực có vẻ không phục ngài, chẳng thấy bọn hắn chuẩn bị đến tham gia triệu tập, thái độ rất hờ hững.”
Bên trong phủ Hộ Pháp, vị Thánh Đế Trung Kỳ của Tuyết Kiếm Sơn sau khi điều tra đã bẩm báo nói.
Đây là Tam Trưởng Lão của Tuyết Kiếm Sơn, cực kỳ trung thành với Tuyết Tuyền, cũng là người lần trước dẫn đầu chiến đấu với Hắc Lang Trại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ồ, thú vị…” Lạc Nam mỉm cười: “Còn các Thánh Hoàng Thế Lực thì sao?”
“Các Thánh Hoàng Thế Lực đều đang xôn xao chuẩn bị lễ vật để dâng cho ngài.” Tam Trưởng Lão Tuyết Kiếm Sơn thành thật báo.
“Haha, nếu bọn hắn đã có lòng như vậy, ta đương nhiên cũng phải có quà hồi đáp.” Lạc Nam ung dung nói:
“Ta đến Thiên Cơ Lâu có chút chuyện, các ngươi cứ gấp rút xây dựng quảng trường cho tốt.”
“Không thành vấn đề.” Tuyết Kiếm Sơn Tam Trưởng Lão gật đầu, đối với tu sĩ thần thông quảng đại như bọn hắn, xây dựng kiến trúc bình thường là chuyện quá đỗi dễ dàng.
“Ngươi đi Thiên Cơ Lâu làm gì?” Mỹ Mộng khó hiểu nhìn Lạc Nam hỏi.
Nàng cũng nghe qua về đại danh của Thiên Cơ Lâu, biết đó là nơi chuyên cung cấp tin tức chuẩn xác sự thật, ngoài ra còn có bán hàng loạt kỳ trân dị bảo chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
“Bí mật…” Lạc Nam nhún nhún vai, gọi ra Tiểu Tinh leo lên lưng nó.
Thời Không Môn mở ra, thân ảnh của hắn liền biến mất.
“Hừ, đúng là ra vẻ thần bí.” Mỹ Mộng không vui bĩu môi:
“Một tháng rất nhanh sẽ qua, để xem ngươi sẽ xử lý thế nào!”
Lần này xem như là bài khảo nghiệm đầu tiên của Lạc Nam, nàng sẽ không nhúng tay vào, thành hay bại đều do hắn.
Ở phía bên cạnh, Tuyết Tuyền đã gấp rút chỉ đạo thuộc hạ dựng lên một quảng trường ngay giữa thảo nguyên để tiếp đón các Thánh Hoàng Thế Lực.
…
Lạc Nam cố tình xuất hiện ở bên ngoài Thiên Cơ Lâu, sau đó tiến vào bên trong làm giao dịch bí mật.
Cảnh tượng này rất nhiều người đều nhìn thấy…
Trong lúc nhất thời, đám đông hiếu kỳ vị Thanh Long Hộ Pháp này chạy đến Thiên Cơ Lâu làm gì.
Chẳng lẽ muốn tìm hiểu tin tức những thế lực nào không chịu phục tùng hắn?
…
Liên Tâm Kỹ Viện.
Mặc kệ người khác đoán già đoán non, thân ảnh Lạc Nam đã hiện ra tại tầng cao nhất của tòa kỹ viện có hình dạng như hoa sen này.
Thần thức đảo quanh tìm kiếm, không phát hiện tung tích Dạ Thanh Thu đâu cả, hắn thần thần bí bí lẻn vào phòng của bà chủ, phát hiện một mỹ nhân mặc sườn xám máu tìm đang khoanh chân ngồi tu luyện trên giường, triển lộ những đường cong hoàn mỹ dụ nhân đến cực hạn.
Đang muốn cho nàng bất ngờ, giai nhân bỗng nhiên mở ra đôi mắt nhìn về phía hắn, nhu hòa nói:
“Nhanh như vậy đã trở về?”
Lạc Nam âm thầm buồn bực, xém chút quên mất có Long Tiên Thánh Điển liên kết, hắn làm sao có thể che giấu nữ nhân của mình khi ở gần nhau?
Vuốt mũi cười hề hề, Lạc Nam chạy đến ngồi xuống bên cạnh nàng: “Bà chủ đang làm gì thế?”
“Tu luyện bí pháp Không Gian Loạn Xích ngươi cho ta lần trước, đã ngưng tụ ra được hơn trăm sợi loạn xích, hiệu quả không tệ.” Tử Toàn Cơ bờ môi hơi mỉm, đẹp đến nao lòng.
“Thanh Thu đâu rồi?” Hắn tò mò nhìn quanh.
“Tìm kiếm nguyên liệu rèn đúc Chí Tôn Pháp Tướng, đã rời đi mấy ngày trước, bất quá nàng nói sẽ trở về tìm ngươi khi Đúc Kiếm Đại Hội bắt đầu.” Tử Toàn Cơ vuốt tóc đáp.
Lạc Nam chép chép miệng, nữ nhân này đúng là không ưa thích ngồi yên a, còn chưa biết nên đúc Pháp Tướng loại nào đã chạy đi tìm nguyên liệu.
“Chuyện của ngươi tại Nam Thiên Môn thế nào rồi? ổn chưa mà trở về?” Tử Toàn Cơ quan tâm hỏi.
Lạc Nam lười biếng nằm xuống, kéo Tử Toàn Cơ vào lòng ôm lấy, hít thở hương thơm như u lan của nàng, thủ thỉ đem mọi chuyện kể lại một lần.
Tử Toàn Cơ lúc đầu còn hơi không quen động tác thân mật của hắn, bất quá nghĩ đến cái gì cũng đã cùng nam nhân này làm rồi, thoải mái thả lỏng nằm nghe hắn tâm sự.
“Xem ra không dễ đối phó đám Thánh Đế Thế Lực, đến thời điểm triệu tập có cần ta đến trợ giúp hay không?” Tử Toàn Cơ ân cần hỏi, nàng dù sao cũng là Thánh Đế Viên Mãn, sẽ ra sức được phần nào.
“Không cần nàng động thủ.” Lạc Nam mỉm cười lắc đầu: “Ta đã có biện pháp ứng đối, lần này đến đây chỉ muốn nói với nàng nếu có thời gian rảnh cứ đến Thanh Long Khu tìm ta, dù sao việc chúng ta từng đi với nhau cả Kiếm Châu đều biết, chẳng cần che giấu quan hệ làm gì.”
“Chúng ta có quan hệ gì chứ.” Tử Toàn Cơ đỏ hồng cả mặt.
“Chính là quan hệ này.” Lạc Nam cười xấu xa cúi đầu hôn phớt lên môi nàng, bàn tay nghịch ngợm tìm đến bầu sữa đặt lên nắn bóp.
“Đừng làm rộn.” Tử Toàn Cơ đè lên tay hắn, hơi thở gấp rút hơn.
Lạc Nam càng tham lam, bạo phát lực lượng đem y phục của nàng chấn vỡ, hắn giải trừ Bá Y, hai thân thể trần trụi ma sát lấy nhau.
Hắn trêu đùa tiểu anh đào săn cứng trên bầu sữa, thủ thỉ nói:
“Thời điểm đó Thanh Long Khu sẽ có kịch vui để nhìn, ta muốn nhờ phương diện tình báo rộng rãi của Liên Tâm Kỹ Viện tuyên truyền diễn biến để danh tiếng lan xa, từ đó càng dễ thu hút người tài đến cống hiến cho ta.”
Một nguyên nhân khác là hắn muốn vơ vét Điểm Danh Vọng càng nhiều càng tốt.
“Không thành vấn đề, ta chỉ sợ ngươi một mình khó địch lại đám Thánh Đế Thế Lực.” Tử Toàn Cơ lo lắng.
Mỗi Thánh Đế Thế Lực đâu chỉ có một vị Thánh Đế tọa trấn, 21 thế lực đồng nghĩa có ít nhất vài chục vị Thánh Đế chống lại Lạc Nam.
“Haha, chuyện đó nam nhân của nàng lo được.” Lạc Nam nở nụ cười tự tin, xoay người đem nàng đè xuống thân thể mình, cúi đầu hôn lên môi thơm, đầu lưỡi quái ác tham lam duỗi ra.
“Ưm…”
Tử Toàn Cơ xốp giòn rên rỉ một tiếng, vong tình đáp lại nam nhân âu yếm.
Trong lúc nhất thời, xuân sắc tràn ngập…
…
Chúc cả nhà chiều vui vẻ 3
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro