Con Đường Bá Chủ

Thuyết phục, ch...

Akay Hau

2024-11-24 09:35:36

“Chúng ta gặp qua Hộ Pháp, từ nay về sau kính xin Hộ Pháp chiếu cố nhiều hơn!”

Vong Kiếm Tam Lão vui mừng chắp tay, hướng Lạc Nam quỳ xuống một chân.

“Các vị đứng lên đi, thân là Khách Khanh Trưởng Lão của Thanh Long Khu, từ nay về sau chẳng cần phải quỳ trước mặt bất kỳ ai.” Lạc Nam nghiêm mặt phất tay ra hiệu bọn họ đứng lên.

Trong lòng hắn âm thầm hài lòng, đường đường là Thánh Đế Viên Mãn nhưng có thể bỏ qua tôn nghiêm để quỳ xuống một chân, chứng tỏ Vong Kiếm Tam Lão đã thật sự xem hắn như chủ công của mình.

“Tuân mệnh Hộ Pháp!” Vong Kiếm Tam Lão trịnh trọng đứng lên, liếc mắt nhìn nhau đều chứng kiến trong mắt đối phương sự vui mừng.

Mặc dù trước mặt đám người Huyết Thống, Vong Kiếm Tam Lão từng mạnh miệng tuyên bố có thể chạy thoát khỏi tay Chí Tôn là bản lĩnh lợi hại của bản thân, nhưng không có nghĩa là ba người có được thực lực chống lại Chí Tôn.

Lần này được Lạc Nam cứu sống, trong lòng vẫn còn âm thầm lo lắng Niên Thú Chí Tôn nghe tin tìm kiếm truy sát, phải sống trong cảnh trốn chui trốn lũi, bất quá hiện tại gia nhập Thanh Long Khu thuộc Nam Thiên Môn, Niên Thú Chí Tôn muốn động vào các nàng cũng không dễ dàng như vậy.

“Chúc mừng Lạc tiểu hữu chiêu mộ được ba vị trưởng lão.” Nhàn Văn Đạo Sĩ cười nói:

“Không ngờ chỉ trong thời gian ngắn mà đại danh của tiểu hữu đã vang vọng Kiếm Châu, thật khiến người bằng hữu như ta phải ngưỡng mộ.”

“Haha, nếu không có đạo sĩ dẫn dắt, ta cũng không có được ngày hôm nay.” Lạc Nam nở nụ cười:

“Đợi Đúc Kiếm Đại Hội diễn ra, ta sẽ đích thân vì đạo sĩ luyện chế một thanh kiếm, cam đoan ngươi sẽ hài lòng.”

“Hahaha, nếu được như vậy thì còn gì bằng, lão phu cung kính không bằng tuân mệnh vậy.” Nhàn Văn Đạo Sĩ khoái chí cười to.

“Được rồi, hai vị đừng kẻ sướng người họa nữa.” Nhàn Phong nhịn không được lắc đầu, lại giúp Lạc Nam hướng mấy vị quái nhân còn lại mỉm cười hỏi:

“Còn các vị thì sao? có giống như Vong Kiếm Tam Lão, nguyện ý gia nhập Thanh Long Khu hay chăng?”

“Thật xin lỗi, phu phụ chúng ta xin được từ chối.” Hai người Đế Kiếm Thánh và Đế Kiếm Ma dùng ánh mắt cảm kích nhìn Lạc Nam, Đế Kiếm Thánh hạnh phúc nói:

“Di chứng của Tiểu La chính là sự đau đớn và dằn vặt nhất nhiều năm qua của phu phụ chúng ta, Thanh Long Hộ Pháp đã hỗ trợ giải quyết, phu phụ chúng ta cảm kích muôn vàn.”

Đế Kiếm Ma tiếp lời: “Nhưng hai chúng ta đã quyết định ẩn cư nơi thế ngoại hẻo lánh, dốc sức bồi dưỡng Tiểu La thành tài, đợi khi hắn đã trở thành một nam nhân chân chính không cần cánh chim phụ mẫu che chở, hai người chúng ta lại tìm đến đầu quân, trở thành hai tiểu tốt dưới trướng Hộ Pháp!”

“Tốt lắm…” Lạc Nam sảng khoái nói: “Vậy ta chờ ngày Tiểu La kế thừa bản lĩnh của phụ mẫu hắn.”

Tiểu La chính là nhi tử ruột của Đế Kiếm Thánh và Đế Kiếm Ma.

Năm đó khi phu phụ Đế Kiếm Thánh và Đế Kiếm Ma tung hoành ngang dọc, tình cảm dâng trào, Đế Kiếm Thánh đã mang thai.

Nhưng kẻ thù tìm đến tận cửa, đôi bên xảy ra đại chiến khốc liệt.

Cuối cùng dù rằng kẻ thù đã bị phu thê hai người liên thủ giết chết, nhưng cái thai trong bụng của Đế Kiếm Thánh vẫn tổn thương nghiêm trọng, sợ rằng sẽ hỏng.

Sau khi sử dụng tất cả tài sản tích lũy được, hai người thành công nhờ vả một vị Luyện Đan Sư tiệm cận Chí Tôn cứu mạng cái thai, thành công hạ sinh ra nam hài tử, chính là Tiểu La.

Bất quá mặc dù thành công sống được, nhưng di chứng để lại vẫn cực kỳ nặng nề, linh hồn của Tiểu La bị khiếm khuyết, linh trí ngu ngơ, tứ chi phát triển nhưng đầu óc khờ khạo.

Điều này vẫn luôn là sự dằn vặt và khổ tâm của Đế Kiếm Thánh cùng Đế Kiếm Ma.

Cho đến khi Lạc Nam tìm đến, hắn sử dụng lực lượng của Thánh Hồn Pháp Tướng, kết hợp với huyết dịch Cửu Diệp Liên Hoa, Hồn Thạch Nhũ hòa quyện cùng một giọt Dịch Thần Kỳ, rốt cuộc mới có thể đem Linh Hồn của Tiểu La bù đắp trở lại.

Điều này không thể nghi ngờ khiến Đế Kiếm Ma và Đế Kiếm Thánh cảm kích vạn phần, đừng nói là đứng ra chiến đấu, dù là bán mạng vì hắn cũng cam lòng.

Nhưng hai người đã quyết định giai đoạn tới sẽ dùng để bồi đắp những thiệt thòi mà Tiểu La phải chịu, vì vậy tạm thời chưa thể theo hầu Lạc Nam.

“Nhận lấy đi!” Lạc Nam hướng về Đế Kiếm Ma và Đế Kiếm Thánh đưa đến một kiện Không Gian Pháp Bảo.

“Đây là…” Đôi phu phụ giật nảy mình.

“Xem như là chút lễ vật ta tặng cho Tiểu La, hai người đừng từ chối.” Lạc Nam mỉm cười:

“Hai người đã muốn lánh đời, đâu thể nào đi tranh giành tài nguyên được đúng không? Mà Tiểu La cũng cần có tài nguyên để phát triển mà.”

Đôi phu phụ cảm động vạn phần, rất muốn mở miệng gọi một tiếng chủ công nhưng cuối cùng vẫn áp chế được.

“Lần này các vị xuất thủ vì Thanh Long Khu, tin chắc cũng đã đắc tội với các Chí Tôn Thế Lực.” Nhàn Phong nhắc nhở:

“Vậy nên có muốn ẩn cư lánh đời thì lựa chọn nơi nào bí mật một chút, đừng để bị phát hiện.”

“Nhàn Phong tiền bối không cần lo lắng, phu phụ chúng ta đã sớm có nơi lý tưởng, chỉ cần chúng ta không chủ động ra mặt, ai cũng tìm không thấy.” Hai người tự tin đáp.

“Vậy thì tốt rồi…” Lạc Nam gật gù.

“Haizz, đời này Thất Tuyệt Kiếm ta chưa từng phục ai, không ngờ người đầu tiên ta tâm phục khẩu phục lại là một vị Thánh Tướng.” Tên thanh niên anh tuấn mở miệng, hướng Lạc Nam nâng lên chén rượu:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Kính Hộ Pháp một chén!”

“Thất Tuyệt Kiếm huynh, ngươi vì sao không cùng ta giành thiên hạ?” Lạc Nam tiếc nuối thở dài.

“Haha, cái này liền không dám giấu.” Thất Tuyệt Kiếm thẳng thừng cười:

“Nhờ có Hộ Pháp trợ giúp ký ức và tu vi kiếp trước của ta thức tỉnh, Thất Tuyệt Kiếm rất biết ơn ngươi, vốn cũng định đầu quân vào dưới trướng.”

“Nhưng hiện tại tâm tính của ta trở về thời trẻ tuổi, ham chơi hơn ham làm, muốn ngao du thiên hạ một phen, sống một cuộc đời phong lưu khoái hoạt, kết giao bằng hữu, yêu đương cùng mỹ nhân, làm những thứ mà một kẻ chém chém giết giết đời trước như ta chưa có cơ hội hưởng thụ.”

“Rất đúng ý ta.” Nhàn Văn Đạo Sĩ như gặp được đồng đạo, vỗ tay tán thưởng:

“Lão phu cũng đã ngao du vài chục vạn năm, nhờ vậy mới gặp được kỳ nhân như Lạc tiểu hữu, nói không chừng Thất Tuyệt ngươi cũng sẽ tìm thấy tri kỷ của đời mình giữa biển người mênh mông, bất quá cẩn thận kẻ thù truy sát.”

“Hy vọng là thế đi.” Thất Tuyệt Kiếm vui vẻ nói:

“Thiên hạ Nguyên Giới to lớn, ta sẽ rời xa Kiếm Châu, không tin rằng đám Chí Tôn Thế Lực có thể tìm đến tận cửa!”

“Mỗi người đều có hoài bão riêng của mình, Thất Tuyệt huynh bảo trọng vậy.” Lạc Nam cũng nâng lên một chén rượu làm động tác mời.

Đời trước Thất Tuyệt bị địch nhân vây công tiêu diệt, trước khi chết thi triển một môn Tuyệt Thế Thần Thông để truyền thừa tu vi và ký ức của bản thân đầu thai chuyển thế, lâm vào ngủ say.

Chính Lạc Nam đã tìm đến thôn xóm nhỏ và giúp hắn thức tỉnh sớm hơn dự kiến, thuận lợi hơn rất nhiều.

Bằng không chẳng may vô tình bị một tiểu tu sĩ nào đó giết trước khi kịp thời thức tỉnh, Thất Tuyệt Kiếm sẽ khóc không ra nước mắt.

Thất Tuyệt Kiếm đảo mắt nhìn sang Tà Kiếm Lão Nhân, mở miệng khuyên bảo:

“Lão đầu, năm đó chúng ta cũng từng là bằng hữu, thấy ngươi một thân một mình mãi cũng chán, vì sao không đầu quân vào dưới trướng Hộ Pháp?”

“Hừ, ngươi thích ngao du thiên hạ, lão đầu ta lại không thích ồn ào náo nhiệt.” Tà Kiếm Lão Nhân trừng mắt đáp:

“Đã từ Thanh Long Hộ Pháp đạt được tin tức liên quan đến Chí Tôn Pháp Tướng mình cần, thời gian tới toàn bộ tâm huyết của ta sẽ dồn vào đó, không thể giúp gì được cho Thanh Long Hộ Pháp phát triển thế lực.”

“Được rồi, bổn Hộ Pháp đương nhiên biết mấy người các vị đều có chí hướng của riêng mình, vì vậy cũng không dám cưỡng cầu.” Lạc Nam mỉm cười nhìn Tà Kiếm Lão Nhân, chân thành nói:

“Nhưng đừng quên rằng vị trí Trưởng Lão của Thanh Long Học Cung vĩnh viễn sẽ vì Tà Kiếm Lão Nhân rộng mở.”

“Đa tạ Hộ Pháp hậu ái, tương lai lão phu sẽ cân nhắc.” Tà Kiếm Lão Nhân trịnh trọng chắp tay.

“Cuồng Thiên Kiếm, còn ngươi thì sao?” Vong Kiếm Tam Lão hừ lạnh, muốn vì chủ công của mình thu phục thêm một vài cường giả.

“Khà khà, mấy người các ngươi cũng biết tính cách của ta ngông cuồng hiếu thắng, kêu ta đi gây sự thì được, còn muốn ta làm đại sự thì khó lắm.” Cuồng Thiên Kiếm nhe răng cười thô bỉ:

“Cảm tạ Hộ Pháp đã thuyết phục Đúc Kiếm Sơn thả ta ra sớm hơn kỳ hẹn để ta khôi phục tự do, khi nào Hộ Pháp cần, ta sẽ cố gắng chạy đến giúp ngươi chiến đấu, nhưng xin thứ lỗi ta không thích gia nhập thế lực đâu.”

Lạc Nam khóe miệng giật giật, nói thật hắn cũng không tự tin sẽ thu phục được con hàng Cuồng Thiên Kiếm bất tuần khó thuần này.

Tên này từng xông vào Đúc Kiếm Sơn trộm kiếm, đủ thấy gan to bằng trời đến mức nào, bị trấn áp dưới chân núi hơn vạn năm, Lạc Nam phải dùng hai nhánh Tre Cổ Việt mới dụ dỗ được mấy lão già Đúc Kiếm Sơn thả hắn.

Bất quá có lời hứa hẹn vừa rồi của Cuồng Thiên Kiếm đã là kết quả tốt đẹp rồi.

Cái tên này thuộc dạ vô kỷ luật, muốn hắn huấn luyện quân đội hay điều binh khiển tướng như Cự A Man, Ngưu Đại Lực đã từng làm thì khó lắm.

“Khặc khặc, lão phu cũng đành xin Hộ Pháp thứ lỗi, cả đời ta chỉ si mê với độc, những chuyện khác như phát triển thế lực, đánh nam dẹp bắt không có hứng thú.” Đến lượt Ngũ Độc Kiếm Đế cười quỷ dị:

“Hộ Pháp đã giúp Ngũ Độc của lão phu thuận lợi trưởng thành, ân tình này khắc ghi trong tâm khảm, Độc Giang Hà của ta tùy thời chào đón Hộ Pháp đến làm khách, cùng nhau nghiên cứu, đàm đạo Độc Đạo.”

Lạc Nam âm thầm bĩu môi, nếu có hứng nghiên cứu đàm đạo về độc, ta tìm Liễu Ngọc Thanh bảo bối chẳng tốt hơn tìm lão già xấu xí như ngươi?

Cái tên Ngũ Độc Kiếm Đế này thật sự là say mê với độc, những người khác ẩn cư là có nguyên nhân, còn hắn trốn ở dưới Độc Giang Hà mấy vạn năm chỉ vì để nuôi dưỡng đám Ngũ Độc.

Vốn phải mất thêm hàng vạn năm nữa thì Ngũ Độc mới trưởng thành, nào ngờ Lạc Nam tìm đến tận cửa, dùng lực lượng khổng lồ của Độc Đỉnh, đặc biệt là độc từ Mang Cổ Cáp Vương cho chúng nó hấp thụ, nhờ vậy mới nhanh chóng lớn lên, Ngũ Độc Kiếm Đế vì vậy vô cùng mừng rỡ, xém chút còn muốn cùng Lạc Nam kết bái huynh đệ.

Người cuối cùng còn chưa mở miệng chính là Cốt Thi Kiếm Đế.

Ánh mắt của cả đám tập trung vào hắn, chỉ thấy Cốt Thi Kiếm Đế toàn thân trắng bệch như cái xác không hồn, sắc mặt si mê, trong tay ôm khúc xương cốt Chí Tôn với thần tình sung sướng.

Khúc xương cốt Chí Tôn đó là Lạc Nam thông qua Thiên Cơ Lâu tìm kiếm đến cho hắn, cũng là cái giá để hắn ra tay chiến đấu trong lần này.

Cốt Thi Kiếm Đế tuổi thọ đã tận từ lâu, lại thông qua loại Bí Pháp đặc biệt biến cơ thể thành một cương thi có linh trí, ẩn mình trong quan tài dưới lòng đất.

Nhờ vậy mà tiếp tục tồn tại ở thế gian, lại còn sở hữu cơ thể đao thương bất nhập.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng cái giá phải trả chính là kẹt ở cảnh giới Thánh Đế Viên Mãn, không thể trở thành Chí Tôn, bởi vì cơ thể và linh hồn đâu còn hoàn chỉnh.

Nhận ra tất cả mọi người nhìn về phía mình, Cốt Thi Kiếm Đế mới mở ra đôi mắt trống rỗng như hai lỗ đen, khàn khàn nói:

“Lão phu đời này đã vô pháp đột phá Chí Tôn, đã sớm nãn lòng, không còn muốn tranh đấu với thiên hạ nữa, chỉ ưa thích ngủ trong quan tài…”

Dường như việc biến mình thành một cương thi khiến hắn cũng có luôn những tập tính của cương thi, không muốn lộ diện quá nhiều ngoài ánh sáng.

“Nếu ta có giải pháp trợ giúp Cốt Thi Kiếm Đế đột phá Chí Tôn thì sao?” Lạc Nam cười tủm tỉm hỏi.

Toàn thân đám người nhất thời chấn động.

“Không thể.” Cốt Thi Kiếm Đế là người đầu tiên phản đối:

“Ta đã sử dụng Bí Pháp – Hủ Thực Thi Hóa, thực lực sẽ vĩnh viễn ngưng đọng tại chỗ, làm sao có thể tiến thêm?”

“Không biết Cốt Thi Kiếm Đế có nghe qua phương pháp Thi Tu, hay còn gọi là Thi Đạo?” Lạc Nam ung dung hỏi.

“Đương nhiên nghe qua, khi còn sống…à không, khi chưa thi triển Hủ Thực Thi Hóa bản thân ta là một người chuyên luyện chế cương thi để chiến đấu, vì vậy cũng có tìm hiểu về Thi Tu.” Cốt Thi Kiếm Đế nói:

“Đó là con đường tu luyện chuyên biệt giành cho cương thi, ngay cả cương thi cũng sẽ đột phá tu vi, hấp thụ tài nguyên như người bình thường.”

Nói đến đây, ông ta lại tiếc nuối thở dài: “Đáng tiếc phương pháp này lão phu không sở hữu, mà hình như đã thất truyền từ rất lâu tại Kiếm Châu này rồi…”

“Ta có.” Lạc Nam thoải mái nhún vai:

“Ta đã từng may mắn đạt được một phần cơ duyên về di tích của Thi Thần Tông, không biết ở đây có ai từng nghe qua?”

“Không thể nào.” Cốt Thi Kiếm Đế đứng bật người dậy:

“Thi Thần Tông là thế lực Thi Tu nổi danh thời thượng cổ, đã tuyệt tích từ lâu, không ai tìm thấy vị trí của nó.”

“Ta chẳng những có thể triệu hồi nó, mà còn rõ ràng từng ngõ ngách của Thi Thần Tông.” Lạc Nam dụ dỗ nói:

“Chỉ cần Cốt Thi Kiếm Đế đầu quân cho ta, trong tương lai ta sẽ tạo điều kiện để ngươi tiếp nhận truyền thừa của một vị Chí Tôn thuộc Thi Thần Tông.”

“Làm sao để chứng minh lời Hộ Pháp là thật?” Cốt Thi Kiếm Đế giọng điệu run rẩy.

Vốn đã tuyệt vọng tưởng rằng cả đời không còn cơ hội đột phá Chí Tôn, nào ngờ lúc này lại hiện ra trước mặt.

Tuy rằng mỏng manh, Cốt Thi Kiếm Đế vẫn nguyện ý thử một lần.

“Chúng ta có thể lập giao ước!” Lạc Nam tự tin nói:

“Ta sẽ trợ giúp Cốt Thi Kiếm Đế đột phá Chí Tôn, chậm nhất hai vạn năm!”

“Thành giao!” Cốt Thi Kiếm Đế hít sâu một hơi, trịnh trọng cúi đầu:

“Cái mạng già này từ nay sẽ cống hiến cho Hộ Pháp!”

“Sảng khoái!” Lạc Nam hài lòng cười to.

Trong ánh mắt của đám người, Lạc Nam cùng Cốt Thi Kiếm Đế lập Thiên Đạo Giao Ước, lại thành công thu thêm một vị cường giả.

Có thể thu được bốn trong tổng số mười vị quái nhân, kết quả như thế này đã khiến hắn cực kỳ hài lòng.

Không ngờ cơ duyên mà tiểu nha đầu Niếp Niếp và mẫu thân của nàng tặng cho mình tại Thi Địa lại phát huy tác dụng, giúp bản thân thành công thuyết phục và chiêu mộ một vị Thánh Đế tối đỉnh, đúng là ở hiền gặp lành.

“KENG, Rương Đặc Biệt lại xuất hiện!”



Chúc cả nhà ngủ ngon 3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:

- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con Đường Bá Chủ

Số ký tự: 0