Thế nào là nghi...
Akay Hau
2024-11-24 09:35:36
“Ngươi…ngươi vậy mà có được Cấm Kỵ.”
Thiên Lang Thiếu Chủ dùng ánh mắt nồng đậm đố kỵ, oán độc nhìn chằm chằm Quỷ Đỏ, gằn lên từng chữ một:
“Chỉ có Cấm Kỵ mới nghịch thiên như ngươi, bằng không chẳng thể giải thích nổi vì sao một Pháp Tướng của Thánh Hoàng lại có thể nghiền ép triệt để Chí Tôn Pháp Tướng.”
Phải biết rằng Pháp Tướng của tu sĩ bên dưới Chí Tôn chỉ được xem là một bộ khung của Chí Tôn Pháp Tướng chân chính mà thôi, nhưng bộ khung đó thế mà lại có thể biểu hiện kinh khủng như vậy, khả năng rất cao đó là do sự nghịch thiên mà chỉ Cấm Kỵ mới có thể mang đến.
“Hả?” Lạc Nam có chút ngoài ý muốn nhìn lấy Thiên Lang Thiếu Chủ, không ngờ được hiểu biết của tên này cũng rất khá, vậy mà chỉ vì quan sát một trận chiến đã biết được Quỷ Đỏ sở hữu Cấm Kỵ.
Như nhận ra thắc mắc của Lạc Nam, Hắc Trư nằm thở hổn hển ở một bên mở miệng giải thích:
“Có gì khó hiểu đâu, đám Thiên Lang Môn này là chó săn của một đại năng cấp Cấm Kỵ, kiến thức của bọn hắn vượt xa Chí Tôn Thế Lực bình thường.”
“Thì ra là thế.” Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ.
Cấm Kỵ là một cái gì đó quá mức viễn siêu lẽ thường, Chí Tôn bình thường cũng rất ít khi liên tưởng đến phương diện Cấm Kỵ…nhưng Thiên Lang Môn là thuộc hạ của một vị Cấm Kỵ, vậy cũng không khó hiểu vì sao bọn hắn nhận ra được sự đặc biệt của Quỷ Đỏ.
Nhưng càng là như thế càng khiến sát cơ trong lòng Lạc Nam dữ dội hơn, nếu Thiên Lang Môn vừa có bối cảnh, vừa có hiểu biết…càng không để bọn hắn sống sót.
“Mau đến đây đi! nhanh cho bổn thiếu!”
Thiên Lang Thiếu Chủ ngửa đầu nhìn cán cân sinh tử đã nghiêng về phía mình lên tiếng thét dài.
Lúc này ngay cả hắn và lão già Chí Tôn còn lại đều thở ồ ồ, hai mắt càng ngày càng đỏ, không thể che giấu sự tham lam ẩn sâu bên trong.
Bọn hắn đã thật sự mất bình tĩnh.
Mặc dù Quỷ Đỏ đã giành chiến thắng, mặc dù Quỷ Đỏ đã áp đảo hoàn toàn Lang Tham, khiến Thiên Lang Môn tổn thất một vị trưởng lão, nhưng điều đó không khiến Thiên Lang Thiếu Chủ phẫn nộ, ngược lại trong lòng tràn ngập vui mừng.
Bởi vì trận chiến tiếp theo sẽ không phải đối mặc với Quỷ Đỏ, mà là một tên vô danh tiểu tốt tu vi chỉ mới ở mức trên dưới Thánh Vương.
Đến khi đó, bất kể là Thiên Lang Thiếu Chủ hắn hay vị trưởng lão còn lại của Thiên Lang Môn xuất thủ, tỷ lệ giành được phần thắng đều rất cao.
Mà một khi chiến thắng, Quỷ Đỏ cũng không thoát khỏi kết cục hủy diệt, như vậy chẳng phải Cấm Kỵ sẽ rơi vào tay Thiên Lang Môn hay sao?
Đối mặt với sức hấp dẫn từ Cấm Kỵ, không ai có thể phản kháng được, không ai có thể không thèm thuồng.
Vào giờ phút này, Thiên Lang Thiếu Chủ đã gần như phát rồ, hắn muốn chấm dứt càng nhanh càng tốt, chiếm đoạt Cấm Kỵ càng nhanh càng tốt.
“Thiếu Chủ sử dụng Sinh Tử Ngũ Đấu Luân Bàn quả thật là một quyết định sáng suốt, bằng không e rằng tất cả chúng ta liên thủ cũng chưa chắc có thể chống lại Quỷ Đỏ, nhất là khi hoàn cảnh ở Thi Thần Tông giới hạn tu vi.” Lão già còn lại liếm liếm bờ môi khô khốc:
“Hy vọng trận tiếp theo lão phu sẽ được xuất thủ.”
“Hừ, ta và ngươi ai xuất thủ thì kết quả cũng giống nhau.” Thiên Lang Thiếu Chủ đề phòng nhìn lão già:
“Nhưng Tứ Trưởng Lão ngươi đừng nảy sinh lòng tham, nên nhớ rằng chúng ta là đồng tộc.”
Đối diện với Cấm Kỵ dụ dỗ, Thiên Lang Thiếu Chủ thậm chí cảm thấy lo lắng một khi phe mình giành chiến thắng, vị Trưởng Lão này sẽ trở mặt thành thù, cướp Cấm Kỵ làm của riêng.
“Thiếu chủ an tâm đi, ở trong cùng cấp độ Thánh Đế…lão phu nào phải đối thủ của ngươi.” Trưởng lão cười khổ.
“Nói cũng đúng, là bổn thiếu chủ lo quá hóa loạn.” Thiên Lang Thiếu Chủ gật gật đầu, ánh mắt nhìn sang Lạc Nam như nhìn con mồi hấp dẫn:
“Nhanh đến đây đi, ngươi sẽ vinh hạnh chết dưới tay kẻ sắp sở hữu Cấm Kỵ là bổn thiếu.”
CHIẾU…CHIẾU…
Mà như số phận đáp ứng thỉnh cầu của hắn, hai luồng sáng từ cán cân sinh tử chiếu rọi mà xuống, vừa vặn chiếu ngay lồng của Thiên Lang Thiếu Chủ.
Ở phía đối diện, chỉ còn duy nhất lồng của Lạc Nam rồi.
“HAHAHA, trời cũng giúp ta!” Thiên Lang Thiếu Chủ lên tiếng cười dài, bản thân hắn xuất chiến tỷ lệ thắng sẽ cao hơn.
KẼO KẸT…
Cửa lồng vừa mở, Thiên Lang Thiếu Chủ đã không nhịn nổi như lưu tinh lao vọt ra ngoài.
Lạc Nam ngược lại tương đối thong thả, chắp tay ung dung rời khỏi lồng.
Vừa lúc Quỷ Đỏ cũng đang trở lại, đi lướt ngang bên cạnh hắn…Lạc Nam khẽ cười truyền âm:
“Sau chuyện lần này, nàng nợ ta một ân tình, có muốn cống hiến cho thế lực của ta không?”
“Hừ, ta là Thiếu Chí Tôn của Trụ Việt Tông.” Quỷ Đỏ lạnh nhạt đáp.
“Thì sao chứ? Chúng ta có thể kết minh mà.” Lạc Nam nhún nhún vai.
Hắn hận không thể lôi kéo Quỷ Đỏ về bên cạnh của mình, nàng là tồn tại khủng bố, một người có thể tọa trấn một thiên hạ, nếu thu phục thành công chẳng phải quá mức hoàn mỹ?
Thậm chí Lạc Nam đã nghĩ đến việc sử dụng Chiêu Tướng Lệnh…
“Công tử đừng nghĩ nhiều, Chiêu Tướng Lệnh không thể chiêu mộ nhân vật có Cấm Kỵ gia thân.” Kim Nhi nhắc nhở.
Lạc Nam bất đắc dĩ lắc đầu, nào ngờ Quỷ Đỏ lại tiếp tục lên tiếng:
“Chờ ngươi đánh thắng trận rồi tính sau!”
“Chuyện nhỏ.” Lạc Nam cất tiếng cười dài, xem ra còn chưa hết hy vọng.
“Sắp chết đến nơi còn dám cười?” Thiên Lang Thiếu Chủ lạnh lùng nói:
“Là ngươi chủ động tìm đường chết, mau xưng tên ra! bổn thiếu không đánh kẻ vô danh tiểu tốt.”
Quy tắc của Sinh Tử Ngũ Đấu Luân Bàn là 5 đấu 5, vậy nên một khi lồng chim còn bị bỏ trống, bất kỳ ai cũng có thể tiến vào, bất quá khi đã vào là chẳng thể tiến ra, buộc phải hoàn thành chiến đấu.
Thế cho nên hành vi tự động chạy vào lồng chim của Lạc Nam ở trong mắt Thiên Lang Thiếu Chủ chẳng khác nào tự sát.
Đối mặt với sự ngạo mạn của đối phương, Lạc Nam nhún nhún vai:
“Ta không có hứng thú để một con chó biết tên của mình, càng không có hứng biết tên của con chó.”
“Ngươi!” Thiên Lang Thiếu Chủ biến sắc, từng sợi gân xanh nổi cộm lên trên trán.
“Hắc hắc, tiểu tử này khá…thật khá vô cùng.” Hắc Trư khoái chí cười to:
“Công phu miệng lưỡi còn sắc bén hơn cả Trư Gia, ta phát hiện mình ngày càng thích ngươi.”
“Ngươi sẽ trả giá đắt khi dám xem thường Thiên Lang cao quý.” Thiên Lang Thiếu Chủ phẫn nộ gầm lên.
HÚ…HÚ…
Theo hai tiếng thú dài cùng lúc vang lên, đầu sói ở hai bên bả vai trên áo giáp của Thiên Lang Thiếu Chủ cùng lúc mở mắt, sau đó phá thể mà ra.
Một con sói khổng lồ với hai cái đầu chậm rãi hiện thân.
Trong đó một đầu nồng nặc Hắc Ám Thánh Lực và Ma Lực, một đầu còn lại chính là Quang Minh Thánh Lực và Hồn Lực.
Hiển nhiên đây là một con Thiên Lang Biến Dị vốn dung hợp trong cơ thể Thiên Lang Thiếu Chủ, lúc này đã tách ra.
“Ồ, khá giống Nhân Long Tuyên Thệ Công…” Lạc Nam vuốt vuốt cằm.
Hắn vẫn luôn cảm thấy kỳ quái vì sao đám Thiên Lang Môn này là nhân loại nhưng lại có thể biến thành trạng thái người sói.
Hiện tại nhìn thấy thủ đoạn của Thiên Lang Thiếu Chủ là hiểu nguyên nhân.
Thiên Lang Môn này cũng có công pháp tương tự Nhân Long Tuyên Thệ Công của Giao Linh Công Chúa, chẳng qua thay vì liên kết với rồng, bọn hắn lại liên kết với sói mà thôi.
Những kẻ như Lang Dương, Lang Liệt, Lang Tham cũng giống như thế…bất quá con sói mà bọn hắn liên kết không thể sánh bằng Thiên Lang Biến Dị của Thiên Lang Thiếu Chủ, sở hữu tận bốn loại lực lượng mạnh mẽ riêng biệt.
Nếu chiến đấu trong cùng cấp, Thiên Lang Biến Dị của Thiên Lang Thiếu Chủ sẽ áp chế tất cả Thiên Lang cùng bầy, đó là lý do ngay cả Trưởng Lão của Thiên Lang Môn cũng không thể cùng cấp chiến thắng Thiên Lang Thiếu Chủ.
“HÚ…”
Hai cái đầu sói hung tàn trừng trừng nhìn Lạc Nam, hiển nhiên bị Lạc Nam sỉ nhục trước đó khiến nó cực độ căm hận.
“Chọc giận Song Đầu Thiên Lang của bổn thiếu, không ai cứu được ngươi.”
Thiên Lang Thiếu Chủ cất tiếng cười dài, nhảy lên lưng Song Đầu Thiên Lang, trong tay xuất hiện một thanh Hắc Sắc Lang Thương điên cuồng vũ động.
Hắn lúc này như một vị đại tướng chinh chiến bát phương, kỵ sói cầm thương, uy phong dũng mãnh.
“Thiên Lang Thương Pháp – Thiên Lang Trấn Ngục Thức!”
Thương Thế, Sát Thế, Chiến Thế hùng hậu từ cơ thể Thiên Lang Thiếu Chủ nổ ra, tu vi Thánh Đế Hậu Kỳ bạo phát dữ dội.
HÚ…
Song Đầu Thiên Lang cõng chủ nhân trên lưng lao vọt đến Lạc Nam, trong quá trình này nó còn bắt đầu ngưng tụ Hắc Ám dung hợp Ma Lực, Quang Minh dung hợp Hồn Lực trong hai cái miệng dữ tợn, sẳn sàng bắn phá oanh tạc.
“Tọa kỵ của ngươi sẽ không nghe lời.” Lạc Nam nở nụ cười quỷ dị.
“Hừ, ăn nói ngu xuẩn.” Thiên Lang Thiếu Chủ không hề bận tâm, một thương mang theo sức mạnh hủy diệt đâm thẳng.
Đúng lúc này, Lạc Nam ánh mắt trở nên lăng lệ.
Bên trong lồng ngực, Lục Đạo Luân Hồi Tâm xoay tròn dữ dội, Yêu Đạo mở ra.
Khí chất Lạc Nam lập tức trở nên yêu dị chưa từng có, đầu tóc hóa tím, yêu khí hoành thiên.
“HÚ…”
Song Đầu Thiên Lang hú lên quái dị, một cảm giác kinh sợ tự tận đáy lòng khiến nó rùng mình, xém chút nữa mất đi ý chí chiến đấu.
“Lên cho ta!” Thiên Lang Thiếu Chủ thông qua khế ước chủ tớ cưỡng bức điều động, ép buộc Song Đầu Thiên Lang không được gục ngã, tiếp tục điên cuồng tấn công.
Nhưng mọi thứ vẫn chưa dừng lại…
NGAO!
Thể nội Lạc Nam vang lên tiếng gầm hoang sơ cổ lão như đến từ thời đại nguyên thủy.
Long Thần Biến triển khai, hư ảnh Long Thần bá đạo tột đỉnh ngự trị trên đỉnh đầu Lạc Nam, một đôi long nhãn uy nghiêm vô thượng nhìn thẳng xuống Song Đầu Thiên Lang.
PHỐC!
Song Đầu Thiên Lang phun ra hai ngụm máu, toàn thân run rẩy lẩy bẩy ngã quỵ xuống tại chỗ trong ánh mắt không tưởng tượng nổi của tất cả mọi người.
Cũng không thể trách nó, đối mặt với Yêu Đạo kết hợp Long Thần, hai loại tồn tại khủng bố có thể đàn áp vạn yêu, Song Đầu Thiên Lang cũng không tránh khỏi sự khuất phục.
Đây là hậu quả khi chơi thú trước mặt Lạc Nam, kẻ có thể áp đảo vạn thú.
“Ngươi…ngươi rốt cuộc là kẻ nào?” Thiên Lang Thiếu Chủ đồng tử lần đầu xuất hiện vẻ ngưng trọng.
Bởi vì tọa kỵ sợ hãi không dám tiến lên, hắn cũng chưa kịp xách thương công kích đến Lạc Nam.
“Thấy chưa? Ta đã nói tọa kỵ của ngươi sẽ phản chủ.” Lạc Nam cười nhạt:
“Ta cũng có tọa kỵ đấy!”
GÁY!
Thiên Phạt Điểu Sư uy mãnh giương cánh mang theo Lạc Nam, Xích Tà Kích hiện ra trong tay.
ẦM ẦM ẦM…
Kiếp Lôi hiện thế, một thức Xích Tà Diệt Thế được Lạc Nam thi triển, cưỡi trên lưng Tiểu Sư, từ trên không giáng thẳng mà xuống, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ, 200 hành tinh và Oanh Thiên Tổ Phù cuồn cuộn cung cấp lực lượng.
Tuy rằng tọa kỵ đối phương đã bị áp chế, nhưng Lạc Nam cũng không dám xem thường một Thánh Đế Hậu Kỳ, vừa ra tay chính là toàn lực.
“Đừng hòng!” Thiên Lang Thiếu Chủ phẫn nộ rít gào, Hắc Sắc Lang Thương quét lên nghênh đón.
ĐÙNG!
Ngay khoảnh khắc va chạm giữa Kích và Thương, hắn lại nhận ra Hắc Sắc Lang Thương run rẩy đầy sợ hãi, Linh Hồn chó sói phong ấn bên trong hú lên thảm thiết.
HỰ…
Thiên Lang Thiếu Chủ liên tục lùi bước, toàn thân tê rần, đè nén cảm giác máu tươi sắp phun ra, càng như phát rồ rống lên:
“Con mẹ mày lại sở hữu Binh Nhân Tộc?”
Khinh người quá đáng, khinh người quá đáng a…
Áp chế tọa kỵ của hắn thì cũng thôi, hiện tại ngay cả vũ khí của hắn cũng áp chế.
Mà càng khó tin hơn, đối thủ lại sở hữu quá nhiều thủ đoạn gia tăng chiến lực, rút ngắn cả khoảng cách tu vi chênh lệch tận mấy đại cảnh giới a.
“Thiếu chủ cẩn thận.” Tứ Trưởng Lão lo lắng siết chặt tay, chiến lực của Lạc Nam quá mức khủng bố rồi, vừa mới thi triển đã mang tính đàn áp.
“Tên này thật khủng…” Quỷ Đỏ hít sâu một hơi, cũng bị thủ đoạn của Lạc Nam làm cho kinh dị liên tục, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.
“Khốn nạn, nếu ngươi đã sợ, vậy thì cùng bổn thiếu dung hợp đi.” Thiên Lang Thiếu Chủ giận dữ quát lớn.
Song Đầu Thiên Lang ngoan ngoãn nghe lời, tiến hành dung hợp vào cơ thể Thiên Lang Thiếu Chủ.
XOẸT.
Hắn cấp tốc lột xác, cơ thể trở nên khổng lồ, hai cái đầu sói mọc ra, tứ chi lực lưỡng, từng khối cớ bắp tràn trề sức mạnh.
Hiển nhiên ở trạng thái Nhân Lang Hợp Nhất với một nhân loại, Song Đầu Thiên Lang sẽ hạn chế tối đa bị Yêu Đạo và Long Thần Biến ảnh hưởng nữa.
Không thể không nói Thiên Lang Thiếu Chủ cũng rất thông minh.
Đáng tiếc, hắn gặp phải Lạc Nam.
“Cổ Ngữ - Đoạt!”
Lạc Nam ánh mắt híp lại, Đoạt được triển khai, cướp lấy công pháp chủ tu của Thiên Lang Thiếu Chủ.
“Ngự Lang Thiên Kinh!?”
Rất nhanh, công pháp chủ đạo của Thiên Lang Thiếu Chủ đã xuất hiện trong đầu Lạc Nam, không ngoài dự đoán của hắn…Ngự Lang Thiên Kinh cho phép tu sĩ của Thiên Lang Môn thống ngự và ký kết khế ước với tất cả yêu thú hay thần thú có huyết mạch liên quan đến Lang Tộc.
Mà khi Ngự Lang Thiên Kinh bị tước đoạt, đồng nghĩa với toàn bộ trí nhớ liên quan của Thiên Lang Thiếu Chủ bị xóa sạch.
PHỐC!
Hắn phun ra một ngụm máu tươi, Song Đầu Thiên Lang tách khỏi cơ thể, không còn khả năng thi triển Thiên Lang Hợp Nhất, mà ngay cả khế ước thông qua Ngự Lang Thiên Kinh ký kết với Song Đầu Thiên Lang cũng hoàn toàn biến mất.
“Trời ơi, chuyện gì xảy ra?” Tứ Trưởng Lão như phát rồ, hai tay ôm đầu, cảnh tượng còn hơn cả ác mộng:
“Lại là thủ đoạn gì thế này?”
“Không thể…không thể nào…không thể nào…” Thiên Lang Thiếu Chủ hoảng loạn cùng cực:
“Vì sao? vì sao công pháp chủ tu mà ta tu luyện từ nhỏ đến giờ bỗng nhiên biến mất? ngươi đã thi triển cái gì? Bí Tự hay Cổ Ngữ?”
“Thật kinh khủng, kẻ này không thể trêu vào, tuyệt đối không thể trêu vào…” Hắc Trư và Quỷ Đỏ cũng cảm thấy toàn thân lạnh lẽo nhìn bóng lưng của Lạc Nam.
Hoàn toàn không tưởng tượng nổi đường đường là Thiên Lang Thiếu Chủ khi đối mặt với Lạc Nam lại bị quay như dế như thế.
Mọi thứ chưa dừng lại ở đó…
Lạc Nam ra lệnh cho Thiên Phạt Điểu Sư kích hoạt Yêu Hoàng Chiến Thể, bản thân mình cũng vận dụng Yêu Đạo và Long Thần Biến tác động lên tinh thần của Song Đầu Thiên Lang vừa bị tách ra.
“Giết hắn cho ta!”
Lạc Nam hạ lệnh cho Song Đầu Thiên Lang làm thịt Thiên Lang Thiếu Chủ.
“Đừng…hoang đường…” Tứ trưởng lão bờ môi run rẩy.
Trong mắt Song Đầu Thiên Lang hiện lên vẻ giãy dụa, nó tuy rằng mất đi liên kết với Thiên Lang Thiếu Chủ nhưng linh tính vẫn còn, hiểu rằng trước đó đây là chủ nhân của mình.
“Hừ!” Lạc Nam lạnh lùng gầm lên, Long Thần Chỉ Lệnh ngự trị trên đỉnh đầu, Long Thần Quyền Trượng sản sàng giáng xuống.
GÁY!
Tiểu Sư cũng gia tăng áp bách đến từ Yêu Hoàng Chiến Thể.
RỐNG!
Song Đầu Thiên Lang rốt cuộc mất khống chế, điên cuồng lao đến tấn công chủ nhân của mình.
“Đồ súc sinh phản bội, đừng trách bổn thiếu!” Thiên Lang Thiếu Chủ nộ hống.
Lúc này hắn như chó cùng giứt chậu, từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra một kiện Chí Bảo có hình dạng như Nanh Sói.
Chí Bảo ném lên không trung…
HÚ!
Từ bên trong đó, hư ảnh một con Hồn Thiên Lang khi còn sống là Yêu Chí Tôn hiện ra, phát động Hồn Lực dữ dội trấn sát xuống Song Đầu Thiên Lang.
“Định Hồn – Định!”
Lạc Nam cùng lúc kích hoạt cả Cổ Ngữ và Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn.
HỰ.
Bất kể là Chí Bảo, Thiên Lang Thiếu Chủ đều bị định trụ trong giây lát, mất khả năng phản kháng.
GẶM…
Đó cũng là lúc Song Đầu Thiên Lang hung tàn cắn vào cổ hắn.
Máu tươi như suối, không ngừng phun lên…
…
Chúc cả nhà ngủ ngon 3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn
Thiên Lang Thiếu Chủ dùng ánh mắt nồng đậm đố kỵ, oán độc nhìn chằm chằm Quỷ Đỏ, gằn lên từng chữ một:
“Chỉ có Cấm Kỵ mới nghịch thiên như ngươi, bằng không chẳng thể giải thích nổi vì sao một Pháp Tướng của Thánh Hoàng lại có thể nghiền ép triệt để Chí Tôn Pháp Tướng.”
Phải biết rằng Pháp Tướng của tu sĩ bên dưới Chí Tôn chỉ được xem là một bộ khung của Chí Tôn Pháp Tướng chân chính mà thôi, nhưng bộ khung đó thế mà lại có thể biểu hiện kinh khủng như vậy, khả năng rất cao đó là do sự nghịch thiên mà chỉ Cấm Kỵ mới có thể mang đến.
“Hả?” Lạc Nam có chút ngoài ý muốn nhìn lấy Thiên Lang Thiếu Chủ, không ngờ được hiểu biết của tên này cũng rất khá, vậy mà chỉ vì quan sát một trận chiến đã biết được Quỷ Đỏ sở hữu Cấm Kỵ.
Như nhận ra thắc mắc của Lạc Nam, Hắc Trư nằm thở hổn hển ở một bên mở miệng giải thích:
“Có gì khó hiểu đâu, đám Thiên Lang Môn này là chó săn của một đại năng cấp Cấm Kỵ, kiến thức của bọn hắn vượt xa Chí Tôn Thế Lực bình thường.”
“Thì ra là thế.” Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ.
Cấm Kỵ là một cái gì đó quá mức viễn siêu lẽ thường, Chí Tôn bình thường cũng rất ít khi liên tưởng đến phương diện Cấm Kỵ…nhưng Thiên Lang Môn là thuộc hạ của một vị Cấm Kỵ, vậy cũng không khó hiểu vì sao bọn hắn nhận ra được sự đặc biệt của Quỷ Đỏ.
Nhưng càng là như thế càng khiến sát cơ trong lòng Lạc Nam dữ dội hơn, nếu Thiên Lang Môn vừa có bối cảnh, vừa có hiểu biết…càng không để bọn hắn sống sót.
“Mau đến đây đi! nhanh cho bổn thiếu!”
Thiên Lang Thiếu Chủ ngửa đầu nhìn cán cân sinh tử đã nghiêng về phía mình lên tiếng thét dài.
Lúc này ngay cả hắn và lão già Chí Tôn còn lại đều thở ồ ồ, hai mắt càng ngày càng đỏ, không thể che giấu sự tham lam ẩn sâu bên trong.
Bọn hắn đã thật sự mất bình tĩnh.
Mặc dù Quỷ Đỏ đã giành chiến thắng, mặc dù Quỷ Đỏ đã áp đảo hoàn toàn Lang Tham, khiến Thiên Lang Môn tổn thất một vị trưởng lão, nhưng điều đó không khiến Thiên Lang Thiếu Chủ phẫn nộ, ngược lại trong lòng tràn ngập vui mừng.
Bởi vì trận chiến tiếp theo sẽ không phải đối mặc với Quỷ Đỏ, mà là một tên vô danh tiểu tốt tu vi chỉ mới ở mức trên dưới Thánh Vương.
Đến khi đó, bất kể là Thiên Lang Thiếu Chủ hắn hay vị trưởng lão còn lại của Thiên Lang Môn xuất thủ, tỷ lệ giành được phần thắng đều rất cao.
Mà một khi chiến thắng, Quỷ Đỏ cũng không thoát khỏi kết cục hủy diệt, như vậy chẳng phải Cấm Kỵ sẽ rơi vào tay Thiên Lang Môn hay sao?
Đối mặt với sức hấp dẫn từ Cấm Kỵ, không ai có thể phản kháng được, không ai có thể không thèm thuồng.
Vào giờ phút này, Thiên Lang Thiếu Chủ đã gần như phát rồ, hắn muốn chấm dứt càng nhanh càng tốt, chiếm đoạt Cấm Kỵ càng nhanh càng tốt.
“Thiếu Chủ sử dụng Sinh Tử Ngũ Đấu Luân Bàn quả thật là một quyết định sáng suốt, bằng không e rằng tất cả chúng ta liên thủ cũng chưa chắc có thể chống lại Quỷ Đỏ, nhất là khi hoàn cảnh ở Thi Thần Tông giới hạn tu vi.” Lão già còn lại liếm liếm bờ môi khô khốc:
“Hy vọng trận tiếp theo lão phu sẽ được xuất thủ.”
“Hừ, ta và ngươi ai xuất thủ thì kết quả cũng giống nhau.” Thiên Lang Thiếu Chủ đề phòng nhìn lão già:
“Nhưng Tứ Trưởng Lão ngươi đừng nảy sinh lòng tham, nên nhớ rằng chúng ta là đồng tộc.”
Đối diện với Cấm Kỵ dụ dỗ, Thiên Lang Thiếu Chủ thậm chí cảm thấy lo lắng một khi phe mình giành chiến thắng, vị Trưởng Lão này sẽ trở mặt thành thù, cướp Cấm Kỵ làm của riêng.
“Thiếu chủ an tâm đi, ở trong cùng cấp độ Thánh Đế…lão phu nào phải đối thủ của ngươi.” Trưởng lão cười khổ.
“Nói cũng đúng, là bổn thiếu chủ lo quá hóa loạn.” Thiên Lang Thiếu Chủ gật gật đầu, ánh mắt nhìn sang Lạc Nam như nhìn con mồi hấp dẫn:
“Nhanh đến đây đi, ngươi sẽ vinh hạnh chết dưới tay kẻ sắp sở hữu Cấm Kỵ là bổn thiếu.”
CHIẾU…CHIẾU…
Mà như số phận đáp ứng thỉnh cầu của hắn, hai luồng sáng từ cán cân sinh tử chiếu rọi mà xuống, vừa vặn chiếu ngay lồng của Thiên Lang Thiếu Chủ.
Ở phía đối diện, chỉ còn duy nhất lồng của Lạc Nam rồi.
“HAHAHA, trời cũng giúp ta!” Thiên Lang Thiếu Chủ lên tiếng cười dài, bản thân hắn xuất chiến tỷ lệ thắng sẽ cao hơn.
KẼO KẸT…
Cửa lồng vừa mở, Thiên Lang Thiếu Chủ đã không nhịn nổi như lưu tinh lao vọt ra ngoài.
Lạc Nam ngược lại tương đối thong thả, chắp tay ung dung rời khỏi lồng.
Vừa lúc Quỷ Đỏ cũng đang trở lại, đi lướt ngang bên cạnh hắn…Lạc Nam khẽ cười truyền âm:
“Sau chuyện lần này, nàng nợ ta một ân tình, có muốn cống hiến cho thế lực của ta không?”
“Hừ, ta là Thiếu Chí Tôn của Trụ Việt Tông.” Quỷ Đỏ lạnh nhạt đáp.
“Thì sao chứ? Chúng ta có thể kết minh mà.” Lạc Nam nhún nhún vai.
Hắn hận không thể lôi kéo Quỷ Đỏ về bên cạnh của mình, nàng là tồn tại khủng bố, một người có thể tọa trấn một thiên hạ, nếu thu phục thành công chẳng phải quá mức hoàn mỹ?
Thậm chí Lạc Nam đã nghĩ đến việc sử dụng Chiêu Tướng Lệnh…
“Công tử đừng nghĩ nhiều, Chiêu Tướng Lệnh không thể chiêu mộ nhân vật có Cấm Kỵ gia thân.” Kim Nhi nhắc nhở.
Lạc Nam bất đắc dĩ lắc đầu, nào ngờ Quỷ Đỏ lại tiếp tục lên tiếng:
“Chờ ngươi đánh thắng trận rồi tính sau!”
“Chuyện nhỏ.” Lạc Nam cất tiếng cười dài, xem ra còn chưa hết hy vọng.
“Sắp chết đến nơi còn dám cười?” Thiên Lang Thiếu Chủ lạnh lùng nói:
“Là ngươi chủ động tìm đường chết, mau xưng tên ra! bổn thiếu không đánh kẻ vô danh tiểu tốt.”
Quy tắc của Sinh Tử Ngũ Đấu Luân Bàn là 5 đấu 5, vậy nên một khi lồng chim còn bị bỏ trống, bất kỳ ai cũng có thể tiến vào, bất quá khi đã vào là chẳng thể tiến ra, buộc phải hoàn thành chiến đấu.
Thế cho nên hành vi tự động chạy vào lồng chim của Lạc Nam ở trong mắt Thiên Lang Thiếu Chủ chẳng khác nào tự sát.
Đối mặt với sự ngạo mạn của đối phương, Lạc Nam nhún nhún vai:
“Ta không có hứng thú để một con chó biết tên của mình, càng không có hứng biết tên của con chó.”
“Ngươi!” Thiên Lang Thiếu Chủ biến sắc, từng sợi gân xanh nổi cộm lên trên trán.
“Hắc hắc, tiểu tử này khá…thật khá vô cùng.” Hắc Trư khoái chí cười to:
“Công phu miệng lưỡi còn sắc bén hơn cả Trư Gia, ta phát hiện mình ngày càng thích ngươi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ngươi sẽ trả giá đắt khi dám xem thường Thiên Lang cao quý.” Thiên Lang Thiếu Chủ phẫn nộ gầm lên.
HÚ…HÚ…
Theo hai tiếng thú dài cùng lúc vang lên, đầu sói ở hai bên bả vai trên áo giáp của Thiên Lang Thiếu Chủ cùng lúc mở mắt, sau đó phá thể mà ra.
Một con sói khổng lồ với hai cái đầu chậm rãi hiện thân.
Trong đó một đầu nồng nặc Hắc Ám Thánh Lực và Ma Lực, một đầu còn lại chính là Quang Minh Thánh Lực và Hồn Lực.
Hiển nhiên đây là một con Thiên Lang Biến Dị vốn dung hợp trong cơ thể Thiên Lang Thiếu Chủ, lúc này đã tách ra.
“Ồ, khá giống Nhân Long Tuyên Thệ Công…” Lạc Nam vuốt vuốt cằm.
Hắn vẫn luôn cảm thấy kỳ quái vì sao đám Thiên Lang Môn này là nhân loại nhưng lại có thể biến thành trạng thái người sói.
Hiện tại nhìn thấy thủ đoạn của Thiên Lang Thiếu Chủ là hiểu nguyên nhân.
Thiên Lang Môn này cũng có công pháp tương tự Nhân Long Tuyên Thệ Công của Giao Linh Công Chúa, chẳng qua thay vì liên kết với rồng, bọn hắn lại liên kết với sói mà thôi.
Những kẻ như Lang Dương, Lang Liệt, Lang Tham cũng giống như thế…bất quá con sói mà bọn hắn liên kết không thể sánh bằng Thiên Lang Biến Dị của Thiên Lang Thiếu Chủ, sở hữu tận bốn loại lực lượng mạnh mẽ riêng biệt.
Nếu chiến đấu trong cùng cấp, Thiên Lang Biến Dị của Thiên Lang Thiếu Chủ sẽ áp chế tất cả Thiên Lang cùng bầy, đó là lý do ngay cả Trưởng Lão của Thiên Lang Môn cũng không thể cùng cấp chiến thắng Thiên Lang Thiếu Chủ.
“HÚ…”
Hai cái đầu sói hung tàn trừng trừng nhìn Lạc Nam, hiển nhiên bị Lạc Nam sỉ nhục trước đó khiến nó cực độ căm hận.
“Chọc giận Song Đầu Thiên Lang của bổn thiếu, không ai cứu được ngươi.”
Thiên Lang Thiếu Chủ cất tiếng cười dài, nhảy lên lưng Song Đầu Thiên Lang, trong tay xuất hiện một thanh Hắc Sắc Lang Thương điên cuồng vũ động.
Hắn lúc này như một vị đại tướng chinh chiến bát phương, kỵ sói cầm thương, uy phong dũng mãnh.
“Thiên Lang Thương Pháp – Thiên Lang Trấn Ngục Thức!”
Thương Thế, Sát Thế, Chiến Thế hùng hậu từ cơ thể Thiên Lang Thiếu Chủ nổ ra, tu vi Thánh Đế Hậu Kỳ bạo phát dữ dội.
HÚ…
Song Đầu Thiên Lang cõng chủ nhân trên lưng lao vọt đến Lạc Nam, trong quá trình này nó còn bắt đầu ngưng tụ Hắc Ám dung hợp Ma Lực, Quang Minh dung hợp Hồn Lực trong hai cái miệng dữ tợn, sẳn sàng bắn phá oanh tạc.
“Tọa kỵ của ngươi sẽ không nghe lời.” Lạc Nam nở nụ cười quỷ dị.
“Hừ, ăn nói ngu xuẩn.” Thiên Lang Thiếu Chủ không hề bận tâm, một thương mang theo sức mạnh hủy diệt đâm thẳng.
Đúng lúc này, Lạc Nam ánh mắt trở nên lăng lệ.
Bên trong lồng ngực, Lục Đạo Luân Hồi Tâm xoay tròn dữ dội, Yêu Đạo mở ra.
Khí chất Lạc Nam lập tức trở nên yêu dị chưa từng có, đầu tóc hóa tím, yêu khí hoành thiên.
“HÚ…”
Song Đầu Thiên Lang hú lên quái dị, một cảm giác kinh sợ tự tận đáy lòng khiến nó rùng mình, xém chút nữa mất đi ý chí chiến đấu.
“Lên cho ta!” Thiên Lang Thiếu Chủ thông qua khế ước chủ tớ cưỡng bức điều động, ép buộc Song Đầu Thiên Lang không được gục ngã, tiếp tục điên cuồng tấn công.
Nhưng mọi thứ vẫn chưa dừng lại…
NGAO!
Thể nội Lạc Nam vang lên tiếng gầm hoang sơ cổ lão như đến từ thời đại nguyên thủy.
Long Thần Biến triển khai, hư ảnh Long Thần bá đạo tột đỉnh ngự trị trên đỉnh đầu Lạc Nam, một đôi long nhãn uy nghiêm vô thượng nhìn thẳng xuống Song Đầu Thiên Lang.
PHỐC!
Song Đầu Thiên Lang phun ra hai ngụm máu, toàn thân run rẩy lẩy bẩy ngã quỵ xuống tại chỗ trong ánh mắt không tưởng tượng nổi của tất cả mọi người.
Cũng không thể trách nó, đối mặt với Yêu Đạo kết hợp Long Thần, hai loại tồn tại khủng bố có thể đàn áp vạn yêu, Song Đầu Thiên Lang cũng không tránh khỏi sự khuất phục.
Đây là hậu quả khi chơi thú trước mặt Lạc Nam, kẻ có thể áp đảo vạn thú.
“Ngươi…ngươi rốt cuộc là kẻ nào?” Thiên Lang Thiếu Chủ đồng tử lần đầu xuất hiện vẻ ngưng trọng.
Bởi vì tọa kỵ sợ hãi không dám tiến lên, hắn cũng chưa kịp xách thương công kích đến Lạc Nam.
“Thấy chưa? Ta đã nói tọa kỵ của ngươi sẽ phản chủ.” Lạc Nam cười nhạt:
“Ta cũng có tọa kỵ đấy!”
GÁY!
Thiên Phạt Điểu Sư uy mãnh giương cánh mang theo Lạc Nam, Xích Tà Kích hiện ra trong tay.
ẦM ẦM ẦM…
Kiếp Lôi hiện thế, một thức Xích Tà Diệt Thế được Lạc Nam thi triển, cưỡi trên lưng Tiểu Sư, từ trên không giáng thẳng mà xuống, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ, 200 hành tinh và Oanh Thiên Tổ Phù cuồn cuộn cung cấp lực lượng.
Tuy rằng tọa kỵ đối phương đã bị áp chế, nhưng Lạc Nam cũng không dám xem thường một Thánh Đế Hậu Kỳ, vừa ra tay chính là toàn lực.
“Đừng hòng!” Thiên Lang Thiếu Chủ phẫn nộ rít gào, Hắc Sắc Lang Thương quét lên nghênh đón.
ĐÙNG!
Ngay khoảnh khắc va chạm giữa Kích và Thương, hắn lại nhận ra Hắc Sắc Lang Thương run rẩy đầy sợ hãi, Linh Hồn chó sói phong ấn bên trong hú lên thảm thiết.
HỰ…
Thiên Lang Thiếu Chủ liên tục lùi bước, toàn thân tê rần, đè nén cảm giác máu tươi sắp phun ra, càng như phát rồ rống lên:
“Con mẹ mày lại sở hữu Binh Nhân Tộc?”
Khinh người quá đáng, khinh người quá đáng a…
Áp chế tọa kỵ của hắn thì cũng thôi, hiện tại ngay cả vũ khí của hắn cũng áp chế.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mà càng khó tin hơn, đối thủ lại sở hữu quá nhiều thủ đoạn gia tăng chiến lực, rút ngắn cả khoảng cách tu vi chênh lệch tận mấy đại cảnh giới a.
“Thiếu chủ cẩn thận.” Tứ Trưởng Lão lo lắng siết chặt tay, chiến lực của Lạc Nam quá mức khủng bố rồi, vừa mới thi triển đã mang tính đàn áp.
“Tên này thật khủng…” Quỷ Đỏ hít sâu một hơi, cũng bị thủ đoạn của Lạc Nam làm cho kinh dị liên tục, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.
“Khốn nạn, nếu ngươi đã sợ, vậy thì cùng bổn thiếu dung hợp đi.” Thiên Lang Thiếu Chủ giận dữ quát lớn.
Song Đầu Thiên Lang ngoan ngoãn nghe lời, tiến hành dung hợp vào cơ thể Thiên Lang Thiếu Chủ.
XOẸT.
Hắn cấp tốc lột xác, cơ thể trở nên khổng lồ, hai cái đầu sói mọc ra, tứ chi lực lưỡng, từng khối cớ bắp tràn trề sức mạnh.
Hiển nhiên ở trạng thái Nhân Lang Hợp Nhất với một nhân loại, Song Đầu Thiên Lang sẽ hạn chế tối đa bị Yêu Đạo và Long Thần Biến ảnh hưởng nữa.
Không thể không nói Thiên Lang Thiếu Chủ cũng rất thông minh.
Đáng tiếc, hắn gặp phải Lạc Nam.
“Cổ Ngữ - Đoạt!”
Lạc Nam ánh mắt híp lại, Đoạt được triển khai, cướp lấy công pháp chủ tu của Thiên Lang Thiếu Chủ.
“Ngự Lang Thiên Kinh!?”
Rất nhanh, công pháp chủ đạo của Thiên Lang Thiếu Chủ đã xuất hiện trong đầu Lạc Nam, không ngoài dự đoán của hắn…Ngự Lang Thiên Kinh cho phép tu sĩ của Thiên Lang Môn thống ngự và ký kết khế ước với tất cả yêu thú hay thần thú có huyết mạch liên quan đến Lang Tộc.
Mà khi Ngự Lang Thiên Kinh bị tước đoạt, đồng nghĩa với toàn bộ trí nhớ liên quan của Thiên Lang Thiếu Chủ bị xóa sạch.
PHỐC!
Hắn phun ra một ngụm máu tươi, Song Đầu Thiên Lang tách khỏi cơ thể, không còn khả năng thi triển Thiên Lang Hợp Nhất, mà ngay cả khế ước thông qua Ngự Lang Thiên Kinh ký kết với Song Đầu Thiên Lang cũng hoàn toàn biến mất.
“Trời ơi, chuyện gì xảy ra?” Tứ Trưởng Lão như phát rồ, hai tay ôm đầu, cảnh tượng còn hơn cả ác mộng:
“Lại là thủ đoạn gì thế này?”
“Không thể…không thể nào…không thể nào…” Thiên Lang Thiếu Chủ hoảng loạn cùng cực:
“Vì sao? vì sao công pháp chủ tu mà ta tu luyện từ nhỏ đến giờ bỗng nhiên biến mất? ngươi đã thi triển cái gì? Bí Tự hay Cổ Ngữ?”
“Thật kinh khủng, kẻ này không thể trêu vào, tuyệt đối không thể trêu vào…” Hắc Trư và Quỷ Đỏ cũng cảm thấy toàn thân lạnh lẽo nhìn bóng lưng của Lạc Nam.
Hoàn toàn không tưởng tượng nổi đường đường là Thiên Lang Thiếu Chủ khi đối mặt với Lạc Nam lại bị quay như dế như thế.
Mọi thứ chưa dừng lại ở đó…
Lạc Nam ra lệnh cho Thiên Phạt Điểu Sư kích hoạt Yêu Hoàng Chiến Thể, bản thân mình cũng vận dụng Yêu Đạo và Long Thần Biến tác động lên tinh thần của Song Đầu Thiên Lang vừa bị tách ra.
“Giết hắn cho ta!”
Lạc Nam hạ lệnh cho Song Đầu Thiên Lang làm thịt Thiên Lang Thiếu Chủ.
“Đừng…hoang đường…” Tứ trưởng lão bờ môi run rẩy.
Trong mắt Song Đầu Thiên Lang hiện lên vẻ giãy dụa, nó tuy rằng mất đi liên kết với Thiên Lang Thiếu Chủ nhưng linh tính vẫn còn, hiểu rằng trước đó đây là chủ nhân của mình.
“Hừ!” Lạc Nam lạnh lùng gầm lên, Long Thần Chỉ Lệnh ngự trị trên đỉnh đầu, Long Thần Quyền Trượng sản sàng giáng xuống.
GÁY!
Tiểu Sư cũng gia tăng áp bách đến từ Yêu Hoàng Chiến Thể.
RỐNG!
Song Đầu Thiên Lang rốt cuộc mất khống chế, điên cuồng lao đến tấn công chủ nhân của mình.
“Đồ súc sinh phản bội, đừng trách bổn thiếu!” Thiên Lang Thiếu Chủ nộ hống.
Lúc này hắn như chó cùng giứt chậu, từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra một kiện Chí Bảo có hình dạng như Nanh Sói.
Chí Bảo ném lên không trung…
HÚ!
Từ bên trong đó, hư ảnh một con Hồn Thiên Lang khi còn sống là Yêu Chí Tôn hiện ra, phát động Hồn Lực dữ dội trấn sát xuống Song Đầu Thiên Lang.
“Định Hồn – Định!”
Lạc Nam cùng lúc kích hoạt cả Cổ Ngữ và Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn.
HỰ.
Bất kể là Chí Bảo, Thiên Lang Thiếu Chủ đều bị định trụ trong giây lát, mất khả năng phản kháng.
GẶM…
Đó cũng là lúc Song Đầu Thiên Lang hung tàn cắn vào cổ hắn.
Máu tươi như suối, không ngừng phun lên…
…
Chúc cả nhà ngủ ngon 3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro