Chí Tôn Độc Tuy...
Akay Hau
2024-10-30 06:45:38
“Hộ Pháp, thật sự là ngài?”
Ngũ Độc Kiếm Đế không dám tin vào mắt mình, cũng không thể tưởng tượng nổi ở tại nơi này gặp được thân ảnh trước mặt.
Đối với cả một cuộc đời làm bạn với độc của lão, có quá ít người để lão có thể nhớ rõ…
Lạc Nam là một trong số ít những người đó.
Năm xưa khi vừa tiếp nhận Thanh Long Khu, Lạc Nam căn cơ nông cạn yếu kém, một thân một mình khó lòng chống lại sự cường công của hàng loạt Thánh Đế do đám Chí Tôn Thế Lực cử ra.
Đã lường trước được điều đó, Lạc Nam thông qua Thiên Cơ Lâu tìm đến một đám tán tu thực lực cường đại ở Kiếm Châu, đáp ứng nguyện vọng của bọn họ và đổi lấy ân tình, từ đó một tiếng hiệu triệu quần hùng ngăn cơn sóng dữ, đẩy lùi bước tiến của các Chí Tôn Thế Lực khỏi Thanh Long Khu, là sự kiện vang danh châu lục.
Sau khi cuộc chiến kết thúc, Lạc Nam đã có nhã ý mời những cường giả tán tu này ở lại làm việc cho mình nhưng đại đa số người đều từ chối vì yêu thích tự do tự tại.
Ngũ Độc Kiếm Đế là một trong những cường giả này…
Ngay cả Lạc Nam cũng không nghĩ đến sẽ gặp lại lão già này ở Tây Châu, thông qua Xích Nha Hắc Ám nhìn thấy lão ta đang gặp nạn, hắn quyết định nể mặt tình xưa đến hỗ trợ.
Mà Ngũ Độc Kiếm Đế cũng không thể quên được Lạc Nam, bởi lẽ đây là nhân vật tuổi trẻ bất phàm và khó lường nhất mà cuộc đời lão được nhìn thấy, hơn nữa Lạc Nam còn trực tiếp cung cấp Độc Lực từ Mang Cổ Cáp Vương hỗ trợ Ngũ Độc của lão rút ngắn thời gian trưởng thành, từ đó đổi lấy ân tình của lão.
“Ngươi là kẻ nào? vì sao xen vào chuyện này?”
Tiếng quát giận dữ của nam nhân khiến Ngũ Độc Kiếm Đế rời khỏi hồi ức, nhất thời giật mình, khó tin kinh hô:
“Vừa rồi là Hộ Pháp đã đẩy lùi bọn hắn sao?”
Phải biết rằng năm đó khi nhận thức Lạc Nam, mặc dù vị này là một yêu nghiệt với tiềm lực kinh người nhưng dù sao vẫn chỉ là hậu bối mà thôi, tu vi quá thấp, đánh với thiên tài như Triệu Lăng Tà cũng chật vật để có thể giành thắng lợi, vì vậy mới cần nhờ đến một đám tán tu bọn họ hỗ trợ.
Vậy mà ngày hôm nay, chính tay Lạc Nam đem hai vị Thánh Đế Viên Mãn đẩy lùi, phải biết rằng đôi nam nữ này một khi kết hợp, chiến lực gia tăng kinh khủng vô cùng, còn vượt qua cả Thánh Đế Viên Mãn bình thường, làm sao Ngũ Độc Kiếm Đế không cảm thấy khiếp sợ và khó tin?
Lạc Nam âm thầm lắc đầu, xem ra Ngũ Độc Kiếm Đế đã rời khỏi Kiếm Châu một thời gian nên không biết chiến tích của mình tiêu diệt Kiếm Trũng, bằng không sẽ không cảm thấy bất ngờ đến mức như vậy.
“Chỉ là một Thánh Tôn?” Ngay cả nữ nhân vốn lạnh lùng từ đầu đến giờ cũng dùng ánh mắt kinh dị nhìn Lạc Nam, thật sự người trẻ tuổi này đã đẩy lùi nàng?
Ngũ Độc Kiếm Đế lúc này gồng mình đứng lên, truyền âm vào tai Lạc Nam:
“Hộ Pháp, chúng ta chuồn thôi, bọn hắn được mệnh danh là Lữ Độc Song Đế, tu luyện Âm Dương Độc Kinh lợi hại vô cùng, nếu không có thủ đoạn đặc thù sẽ khó lòng chống lại.”
“Muốn chạy? hỏi qua ý ta chưa?” Nam nhân gầm lên phẫn nộ:
“Âm Dương Độc Võng!”
Thanh âm vừa dứt, hắn và nữ nhân đã cùng nhau kết ấn, tạo ra tầng tầng lớp lớp kịch động liên kết thành thiên la địa võng, bao phủ trăm dặm xung quanh, vây nhốt tất cả vào bên trong, ngăn ngừa ý định chạy trốn của Ngũ Độc Kiếm Đế.
“Khốn kiếp, các ngươi có biết đây là…” Ngũ Độc Kiếm Đế đang muốn đem thân phận của Lạc Nam ra dọa lùi kẻ địch, lại bị hắn khoác tay ngăn cản không cho mở miệng.
“Ngươi và bọn họ làm sao xung đột?” Lạc Nam nhàn nhạt hỏi.
“Bọn họ tham lam Ngũ Độc của ta.” Nhắc đến chuyện này, Ngũ Độc Kiếm Đế nghiến răng nghiến lợi:
“Vốn dĩ đôi bên không thù không oán, nào ngờ vừa nhìn thấy ta sử dụng Ngũ Độc, cả hai bọn chúng đều nổi lòng tham.”
“Hừ.” Nam nhân trợn mắt nhìn Lạc Nam uy hiếp:
“Tiểu tử, vừa rồi mặc dù không biết ngươi dùng thủ đoạn gì đẩy lùi hai người chúng ta, nhưng tốt nhất đừng xen vào chuyện của Lữ Độc Song Đế.”
Hiển nhiên hắn vẫn chưa tin một tên tiểu tử Thánh Tôn có thể đẩy lùi mình, cho rằng Lạc Nam sử dụng ngoại lực nào đó như Phù Chú, Công Kích của trưởng bối phong ấn trong ngọc bội chẳng hạn.
Vừa rồi mọi thứ xảy ra quá nhanh và bất chợt, Lữ Độc Song Đế chỉ cảm nhận được hai luồng công kích cực mạnh khiến mình lùi bước mà thôi, chưa hề tận mắt nhìn thấy Lạc Nam tự tay thi triển.
“Ta và Ngũ Độc Kiếm Đế có giao tình xưa, hai người có thể rời đi!” Lạc Nam ung dung mở miệng.
Ngũ Độc Kiếm Đế còn chưa đủ trọng lượng để Lạc Nam vì lão ta mà làm thịt Lữ Độc Song Đế, cùng lắm thì ra tay cứu mạng một phen vì đã từng quen biết mà thôi.
Hắn và Lữ Độc Song Đế chưa từng có ân oán, vì vậy cũng không muốn xử lý bọn họ.
Bất quá lời nói của Lạc Nam lại khiến Lữ Độc Song Đế giận quá hóa cười:
“Muốn chúng ta cút? Ngươi còn chưa có bản lĩnh đó!”
Cả hai người cùng lúc bạo phát Thánh Đế Viên Mãn uy áp, điên cuồng nghiền ép trực diện đến Lạc Nam.
Bên trong uy áp này còn ẩn chứa cả kịch độc mãnh liệt, đủ sức độc chết bất kỳ Thánh Đế thông thường nào nếu rơi vào.
Đáng tiếc Lạc Nam chỉ thản nhiên đứng ở nơi đó, đón nhận tất cả uy áp lẫn kịch độc của đôi nam nữ mà chẳng hề hấn gì, thậm chí còn không đủ để Độc Đỉnh hóa giải.
“Không thể như thế được.” Nữ nhân hít sâu một hơi:
“Dùng toàn lực, tiểu tử này không đơn giản!”
“Hiểu!” Nam nhân gật mạnh đầu.
“Âm Dương Độc Kinh – Âm Dương Độc Trảo!”
Lữ Độc Song Đế đồng thanh quát lên, chỉ thấy từ trên thân nam nhân bùng lên một loại Độc Lực có màu trắng tượng trưng cho tính dương, trên thân nữ nhân lại là Độc Lực có màu đen đại diện cho tính âm.
Hai loại Độc Lực dung hợp hòa quyện như vốn là nhất thể, hình thành một cái móng vuốt thấm đẳm âm dương độc nguy hiểm khôn lường, trấn thẳng xuống đầu của Lạc Nam.
Hai vị Thánh Đế Viên Mãn Độc Tu kết hợp, uy lực không thể xem thường.
Chỉ tiếc bọn họ đụng phải Lạc Nam.
Ý niệm vừa động, Độc Đỉnh đã xoay tròn trong lòng bàn tay của hắn.
Đối mặt Âm Dương Độc Trảo toàn lực trấn xuống, Lạc Nam mặt không biểu tình đem Độc Đỉnh nâng lên.
VÙ…
Độc Đỉnh biến lớn dữ dội trong ánh mắt ngờ vực của Lữ Độc Song Đế, miệng đỉnh mở rộng đem toàn bộ Âm Dương Độc Trảo nuốt vào.
Trong nháy mắt, Âm Dương Độc Trảo do hai vị Thánh Đế Viên Mãn đánh ra bị phân giải thành hư vô, hoàn toàn không có một chút ảnh hưởng đến Độc Đỉnh.
“Làm sao có thể?”
Lúc này đừng nói là Lữ Độc Song Đế, ngay cả Ngũ Độc Kiếm Đế cũng kinh hãi dị thường, chẳng lẽ cái đỉnh mà Lạc Nam vừa lấy ra là một kiện Chí Bảo cao cấp có thể khắc chế độc tu, thôn phệ mọi loại độc hay sao?
“Đã cho các vị cơ hội rời đi nhưng không muốn, vậy đừng trách ta.” Lạc Nam nhàn nhạt nói.
Dịch Chuyển Tức Thời triển khai, thân ảnh của hắn đã xuất hiện trên đầu Lữ Độc Song Đế.
Đối mặt hai vị Thánh Đế Viên Mãn, Lạc Nam vậy mà chủ động xuất thủ.
Tay phải nâng lên, Bá Lực Chưởng với Oanh Thiên Tổ Phù mang theo sóng xung kích và 200 hành tinh mang tính hủy diệt trấn xuống
Tay trái nâng lên, Hoa Tàn Thế Vẫn xoay tròn cùng hàng vạn Đường Văn ầm ầm nổ tung.
“Đừng hòng!” Lữ Độc Song Đế gầm lên một tiếng, tay hai người nắm chặt, lực lượng kết hợp với nhau, muốn làm ra đối ứng.
Nào ngờ Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn trong mắt của Lạc Nam đã sáng lên, uy nghiêm kích hoạt:
“Định Hồn!”
Chí Bảo tác động, Lữ Độc Song Đế thân thể dừng lại một nhịp…
Nhưng cũng chỉ từng ấy thời gian, Bá Lực Chưởng cùng Hoa Tàn Thế Vẫn đã thành công chọn đúng mục tiêu.
OÀNH…OÀNH…
PHỐC…PHỐC…
Kinh thiên động địa và máu tươi phun trào, cơ thể đôi nam nữ Lữ Độc Song Đế nát bấy bay ngược trở ra.
Da thịt của bọn hắn vỡ vụn, máu huyết tuôn trào, xương cốt bên trong xuất hiện vết rạn…
“Hít…làm sao lại khủng bố đến mức này?” Ngũ Độc Kiếm Đế vội vàng dụi dụi mắt, hoài nghi nhân sinh.
Nhìn Lạc Nam áp đảo toàn diện Lữ Độc Song Đế, lão có cảm giác như nhìn thấy một vị Chí Tôn đang hành hạ hai tên Thánh Đế Viên Mãn.
Nhưng rõ ràng tu vi của Lạc Nam chỉ là Thánh Tôn mà thôi, yêu nghiệt cũng đừng đến mức độ này chứ.
Ngũ Độc Kiếm Đế nếu biết Lạc Nam từng đích thân làm thịt Chí Tôn, cũng không biết sẽ có cảm tưởng gì.
“Không xong rồi, Độc không có tác dụng với kẻ này, cần đổi chiến thuật.” Nam nhân trong lòng cuồng loạn truyền âm.
Nữ nhân tán thành gật đầu.
Đã nhận ra Âm Dương Độc của hai người không có tác dụng với Độc Đỉnh, bọn hắn tạm ẩn Độc Lực sang một bên, ngược lại chỉ điều động Thánh Đế Lực thông thường nhanh chóng kết thành đại ấn trấn áp về phía Lạc Nam.
BÙM BÙM!
Chỉ là cả hai còn chưa kịp phát động thế công, sau lưng đã truyền ra hai tiếng nổ tung.
Thông qua Vô Ảnh Thiên Lôi, hai đóa Hoa Tàn Thế Vẫn bất chợt nở rộ, mỹ lệ không cách nào hình dung nhưng lại ẩn chứa sức phá hủy kinh thiên động địa.
Lữ Độc Song Đế còn chưa kịp phát động tấn công hoàn tất đã một lần nữa thổ huyết tại chỗ, toàn thân bị nổ đầy rẫy vết thương, máu me cuồng phún.
“Đây là lực lượng gì? Vì sao bá đạo như vậy?” Lữ Độc Song Đế hãi hùng khiếp viếp, bọn hắn phát hiện Thánh Đế Lực của mình lại không tài nào phân tán được Bá Lực đang tàn phá trong cơ thể.
Bá Lực do quá nhiều loại Thiên Địa Dị Vật và Vĩnh Hằng Thuộc Tính tạo thành, trong đó có cả những Vĩnh Hằng Thuộc Tính đã luyện đến Chí Tôn như Vô Ảnh Thiên Lôi, mặc dù một mình Vô Ảnh Thiên Lôi không thể kéo toàn bộ Bá Đỉnh thành Chí Tôn Lực, nhưng rõ ràng không phải Thánh Đế có thể hóa giải.
“Cái gì thế này…”
Nhìn thấy đường đường là Lữ Độc Song Đế hoàn toàn không có chút sức phản kháng nào trước mặt Lạc Nam, Ngũ Độc Kiếm Đế có cảm giác mình đang ở trong mộng.
Nói vậy thì lão ở trước mặt hắn chẳng phải cũng chỉ là một con kiến hôi?
Lạc Nam nhàn nhạt liếc nhìn Lữ Độc Song Đế, chiến lực của hai kẻ này thật sự quá yếu.
Cũng không thể trách được, bọn hắn là Độc Tu…chín phần mười chiến lực đều phụ thuộc vào Độc.
Nhưng Độc Đỉnh của Lạc Nam lại hóa giải hoàn toàn lượng Độc đủ khiến cả Chí Tôn cũng phải trọng thương đó, vậy Lữ Độc Song Đế còn đánh cái rắm a.
“Giao bọn hắn cho ngươi giải quyết.” Lạc Nam hướng Ngũ Độc Kiếm Đế nói.
“Thật sao?” Ngũ Độc Kiếm Đế giật mình.
Phải biết rằng hai kẻ này dù sao cũng là Thánh Đế Viên Mãn a, trong giới Độc Sư rất có danh tiếng, hiếm có vị Độc Đế nào là đối thủ của bọn họ.
Nghĩ đến đây, Ngũ Độc Kiếm Đế hướng Lạc Nam chắp tay cúi đầu:
“Vậy lão phu sẽ thu bọn chúng làm thuộc hạ, sau đó cùng nhau gia nhập Thanh Long Khu của ngài.”
“Ngươi đổi ý?” Lạc Nam cười cười: “Năm đó khi bổn hộ pháp mời ngươi, không thấy ngươi đồng ý.”
“Khà khà…” Ngũ Độc Kiếm Đế cất tiếng cười quái dị:
“Hôm nay được hộ pháp cứu mạng ở nơi xa xôi này, lão phu nhận ra mình và ngài thật sự hữu duyên, có lẽ là vận mệnh đã sắp đặt để ta về dưới trướng của ngài.”
Nói xong, Ngũ Độc Kiếm Đế đến phía trước Lữ Độc Song Đế đang hấp hối đoạt lấy Linh Hồn Bổn Nguyên của hai người, sau đó chủ động đến trước mặt Lạc Nam quỳ gối, dâng lên Linh Hồn Bổn Nguyên của mình.
Lạc Nam nở nụ cười, lão già này còn biết dùng miệng lưỡi nịnh nọt, rõ ràng năm đó thấy hắn còn là tiểu bối nên chưa xem trọng, hiện tại thấy hắn biểu hiện chiến lực nghịch thiên nên đổi ý đây mà.
Bất quá đây chính là điều mà Lạc Nam muốn, cũng không phản cảm với quyết định của Ngũ Độc Kiếm Đế.
Ở một Nguyên Giới mạnh được yếu thua, bất kỳ ai có lòng kiêu ngạo đều không dễ dàng đầu nhập vào dưới trướng người khác, nếu có đầu nhập thì phải lựa chọn đầu nhập vào cường giả, đầu nhập vào những người đủ khiến mình tâm phục khẩu phục về cả nhân phẩm lẫn chiến lực.
Năm đó Ngũ Độc Kiếm Đế nể trọng Lạc Nam về nhân phẩm…còn hiện tại tôn sùng luôn cả chiến lực của hắn, điều này cho thấy Lạc Nam đã tiến bộ khủng bố đến mức đủ để thay đổi cách nhìn nhận của một vị Thánh Đế Viên Mãn trong thoáng chốc.
“Ý của ngươi là tốt, bất quá hiện tại Thanh Long Khu đã đổi thành Thanh Long Thánh Địa, mà bổn hộ pháp cũng là Nam Thiên Đại Hộ Pháp chứ không còn là Thanh Long Hộ Pháp.” Lạc Nam gật đầu, tiếp nhận Linh Hồn Bổn Nguyên của Ngũ Độc Kiếm Đế.
“Cái này quả thật lão phu không biết, ngài cũng hiểu ta chỉ thích trốn dưới đầm, ít nghe ngóng chuyện thiên hạ.” Ngũ Độc Kiếm Đế vuốt vuốt mũi:
“Sau đó ta một đường lặn lội đến Tây Châu, rốt cuộc lại được ngài cứu mạng.”
“Vạn Độc Lâm này có thứ gì tốt khiến ngươi tìm đến?” Lạc Nam cảm thấy kỳ quái.
So với năm loại độc vật của Ngũ Độc Kiếm Đế, hắn cảm thấy Vạn Độc Lâm này chẳng còn gì hấp dẫn.
“Hộ Pháp có điều không biết.” Ngũ Độc Kiếm Đế liếm liếm môi:
“Vạn Độc Lâm này tuy rằng không quá lợi hại nhưng thứ tạo nên nó mới khiến độc tu thèm thuồng.”
“Thứ tạo nên Vạn Độc Lâm?” Lạc Nam ánh mắt lóe lên.
“Không sai, tương truyền Vạn Độc Lâm là do một loại Chí Tôn Độc Tuyền hình thành, tất cả thực vật, động vật và côn trùng tại nơi này cũng vì bị Chí Tôn Độc Tuyền ảnh hưởng nên mới nhiễm độc…” Ngũ Độc Kiếm Đế hưng phấn nói.
“Chí Tôn Độc Tuyền? đây chẳng phải là tài nguyên luyện độc hàng đầu, còn là nguyên liệu chủ chốt để đúc Chí Tôn Pháp Tướng hệ Độc à?” Lạc Nam nhếch miệng cười tà.
“Hộ Pháp kiến thức bất phàm, lão phu bội phụ.” Ngũ Độc Kiếm Đế vội vàng vuốt mông ngựa.
“Chí Tôn Độc Tuyền ở đâu? Ta muốn kiến thức một phen.” Lạc Nam hỏi.
“Truyền thuyết nói rằng Chí Tôn Độc Tuyền vẫn luôn ngấm ngầm di chuyển trong các mạch nước ngầm dưới lòng đất Vạn Độc Lâm, nó chỉ ngưng tụ và hiện thế vào ngày 11 tháng 11 cách chu kỳ 11111 năm một lần.” Ngũ Độc Kiếm Đế chắp tay nói.
“Ồ, chẳng phải chỉ còn nửa tháng là đến 11 tháng 11 sao?” Lạc Nam hứng thú nói.
“Chính xác, đây là nguyên nhân vì sao lão phu từ Kiếm Châu lặn lội đến tận đây, đôi cẩu nam nữ này cũng thế.” Ngũ Độc Kiếm Đế chỉ vào Lữ Độc Song Đế nói:
“Trong thời gian tới, Vạn Độc Lâm sẽ xuất hiện rất nhiều Độc Tu đến từ khắp nơi trong thiên hạ.”
“Tất cả đều vì Chí Tôn Độc Tuyền mà đến.”
Ngũ Độc Kiếm Đế không dám tin vào mắt mình, cũng không thể tưởng tượng nổi ở tại nơi này gặp được thân ảnh trước mặt.
Đối với cả một cuộc đời làm bạn với độc của lão, có quá ít người để lão có thể nhớ rõ…
Lạc Nam là một trong số ít những người đó.
Năm xưa khi vừa tiếp nhận Thanh Long Khu, Lạc Nam căn cơ nông cạn yếu kém, một thân một mình khó lòng chống lại sự cường công của hàng loạt Thánh Đế do đám Chí Tôn Thế Lực cử ra.
Đã lường trước được điều đó, Lạc Nam thông qua Thiên Cơ Lâu tìm đến một đám tán tu thực lực cường đại ở Kiếm Châu, đáp ứng nguyện vọng của bọn họ và đổi lấy ân tình, từ đó một tiếng hiệu triệu quần hùng ngăn cơn sóng dữ, đẩy lùi bước tiến của các Chí Tôn Thế Lực khỏi Thanh Long Khu, là sự kiện vang danh châu lục.
Sau khi cuộc chiến kết thúc, Lạc Nam đã có nhã ý mời những cường giả tán tu này ở lại làm việc cho mình nhưng đại đa số người đều từ chối vì yêu thích tự do tự tại.
Ngũ Độc Kiếm Đế là một trong những cường giả này…
Ngay cả Lạc Nam cũng không nghĩ đến sẽ gặp lại lão già này ở Tây Châu, thông qua Xích Nha Hắc Ám nhìn thấy lão ta đang gặp nạn, hắn quyết định nể mặt tình xưa đến hỗ trợ.
Mà Ngũ Độc Kiếm Đế cũng không thể quên được Lạc Nam, bởi lẽ đây là nhân vật tuổi trẻ bất phàm và khó lường nhất mà cuộc đời lão được nhìn thấy, hơn nữa Lạc Nam còn trực tiếp cung cấp Độc Lực từ Mang Cổ Cáp Vương hỗ trợ Ngũ Độc của lão rút ngắn thời gian trưởng thành, từ đó đổi lấy ân tình của lão.
“Ngươi là kẻ nào? vì sao xen vào chuyện này?”
Tiếng quát giận dữ của nam nhân khiến Ngũ Độc Kiếm Đế rời khỏi hồi ức, nhất thời giật mình, khó tin kinh hô:
“Vừa rồi là Hộ Pháp đã đẩy lùi bọn hắn sao?”
Phải biết rằng năm đó khi nhận thức Lạc Nam, mặc dù vị này là một yêu nghiệt với tiềm lực kinh người nhưng dù sao vẫn chỉ là hậu bối mà thôi, tu vi quá thấp, đánh với thiên tài như Triệu Lăng Tà cũng chật vật để có thể giành thắng lợi, vì vậy mới cần nhờ đến một đám tán tu bọn họ hỗ trợ.
Vậy mà ngày hôm nay, chính tay Lạc Nam đem hai vị Thánh Đế Viên Mãn đẩy lùi, phải biết rằng đôi nam nữ này một khi kết hợp, chiến lực gia tăng kinh khủng vô cùng, còn vượt qua cả Thánh Đế Viên Mãn bình thường, làm sao Ngũ Độc Kiếm Đế không cảm thấy khiếp sợ và khó tin?
Lạc Nam âm thầm lắc đầu, xem ra Ngũ Độc Kiếm Đế đã rời khỏi Kiếm Châu một thời gian nên không biết chiến tích của mình tiêu diệt Kiếm Trũng, bằng không sẽ không cảm thấy bất ngờ đến mức như vậy.
“Chỉ là một Thánh Tôn?” Ngay cả nữ nhân vốn lạnh lùng từ đầu đến giờ cũng dùng ánh mắt kinh dị nhìn Lạc Nam, thật sự người trẻ tuổi này đã đẩy lùi nàng?
Ngũ Độc Kiếm Đế lúc này gồng mình đứng lên, truyền âm vào tai Lạc Nam:
“Hộ Pháp, chúng ta chuồn thôi, bọn hắn được mệnh danh là Lữ Độc Song Đế, tu luyện Âm Dương Độc Kinh lợi hại vô cùng, nếu không có thủ đoạn đặc thù sẽ khó lòng chống lại.”
“Muốn chạy? hỏi qua ý ta chưa?” Nam nhân gầm lên phẫn nộ:
“Âm Dương Độc Võng!”
Thanh âm vừa dứt, hắn và nữ nhân đã cùng nhau kết ấn, tạo ra tầng tầng lớp lớp kịch động liên kết thành thiên la địa võng, bao phủ trăm dặm xung quanh, vây nhốt tất cả vào bên trong, ngăn ngừa ý định chạy trốn của Ngũ Độc Kiếm Đế.
“Khốn kiếp, các ngươi có biết đây là…” Ngũ Độc Kiếm Đế đang muốn đem thân phận của Lạc Nam ra dọa lùi kẻ địch, lại bị hắn khoác tay ngăn cản không cho mở miệng.
“Ngươi và bọn họ làm sao xung đột?” Lạc Nam nhàn nhạt hỏi.
“Bọn họ tham lam Ngũ Độc của ta.” Nhắc đến chuyện này, Ngũ Độc Kiếm Đế nghiến răng nghiến lợi:
“Vốn dĩ đôi bên không thù không oán, nào ngờ vừa nhìn thấy ta sử dụng Ngũ Độc, cả hai bọn chúng đều nổi lòng tham.”
“Hừ.” Nam nhân trợn mắt nhìn Lạc Nam uy hiếp:
“Tiểu tử, vừa rồi mặc dù không biết ngươi dùng thủ đoạn gì đẩy lùi hai người chúng ta, nhưng tốt nhất đừng xen vào chuyện của Lữ Độc Song Đế.”
Hiển nhiên hắn vẫn chưa tin một tên tiểu tử Thánh Tôn có thể đẩy lùi mình, cho rằng Lạc Nam sử dụng ngoại lực nào đó như Phù Chú, Công Kích của trưởng bối phong ấn trong ngọc bội chẳng hạn.
Vừa rồi mọi thứ xảy ra quá nhanh và bất chợt, Lữ Độc Song Đế chỉ cảm nhận được hai luồng công kích cực mạnh khiến mình lùi bước mà thôi, chưa hề tận mắt nhìn thấy Lạc Nam tự tay thi triển.
“Ta và Ngũ Độc Kiếm Đế có giao tình xưa, hai người có thể rời đi!” Lạc Nam ung dung mở miệng.
Ngũ Độc Kiếm Đế còn chưa đủ trọng lượng để Lạc Nam vì lão ta mà làm thịt Lữ Độc Song Đế, cùng lắm thì ra tay cứu mạng một phen vì đã từng quen biết mà thôi.
Hắn và Lữ Độc Song Đế chưa từng có ân oán, vì vậy cũng không muốn xử lý bọn họ.
Bất quá lời nói của Lạc Nam lại khiến Lữ Độc Song Đế giận quá hóa cười:
“Muốn chúng ta cút? Ngươi còn chưa có bản lĩnh đó!”
Cả hai người cùng lúc bạo phát Thánh Đế Viên Mãn uy áp, điên cuồng nghiền ép trực diện đến Lạc Nam.
Bên trong uy áp này còn ẩn chứa cả kịch độc mãnh liệt, đủ sức độc chết bất kỳ Thánh Đế thông thường nào nếu rơi vào.
Đáng tiếc Lạc Nam chỉ thản nhiên đứng ở nơi đó, đón nhận tất cả uy áp lẫn kịch độc của đôi nam nữ mà chẳng hề hấn gì, thậm chí còn không đủ để Độc Đỉnh hóa giải.
“Không thể như thế được.” Nữ nhân hít sâu một hơi:
“Dùng toàn lực, tiểu tử này không đơn giản!”
“Hiểu!” Nam nhân gật mạnh đầu.
“Âm Dương Độc Kinh – Âm Dương Độc Trảo!”
Lữ Độc Song Đế đồng thanh quát lên, chỉ thấy từ trên thân nam nhân bùng lên một loại Độc Lực có màu trắng tượng trưng cho tính dương, trên thân nữ nhân lại là Độc Lực có màu đen đại diện cho tính âm.
Hai loại Độc Lực dung hợp hòa quyện như vốn là nhất thể, hình thành một cái móng vuốt thấm đẳm âm dương độc nguy hiểm khôn lường, trấn thẳng xuống đầu của Lạc Nam.
Hai vị Thánh Đế Viên Mãn Độc Tu kết hợp, uy lực không thể xem thường.
Chỉ tiếc bọn họ đụng phải Lạc Nam.
Ý niệm vừa động, Độc Đỉnh đã xoay tròn trong lòng bàn tay của hắn.
Đối mặt Âm Dương Độc Trảo toàn lực trấn xuống, Lạc Nam mặt không biểu tình đem Độc Đỉnh nâng lên.
VÙ…
Độc Đỉnh biến lớn dữ dội trong ánh mắt ngờ vực của Lữ Độc Song Đế, miệng đỉnh mở rộng đem toàn bộ Âm Dương Độc Trảo nuốt vào.
Trong nháy mắt, Âm Dương Độc Trảo do hai vị Thánh Đế Viên Mãn đánh ra bị phân giải thành hư vô, hoàn toàn không có một chút ảnh hưởng đến Độc Đỉnh.
“Làm sao có thể?”
Lúc này đừng nói là Lữ Độc Song Đế, ngay cả Ngũ Độc Kiếm Đế cũng kinh hãi dị thường, chẳng lẽ cái đỉnh mà Lạc Nam vừa lấy ra là một kiện Chí Bảo cao cấp có thể khắc chế độc tu, thôn phệ mọi loại độc hay sao?
“Đã cho các vị cơ hội rời đi nhưng không muốn, vậy đừng trách ta.” Lạc Nam nhàn nhạt nói.
Dịch Chuyển Tức Thời triển khai, thân ảnh của hắn đã xuất hiện trên đầu Lữ Độc Song Đế.
Đối mặt hai vị Thánh Đế Viên Mãn, Lạc Nam vậy mà chủ động xuất thủ.
Tay phải nâng lên, Bá Lực Chưởng với Oanh Thiên Tổ Phù mang theo sóng xung kích và 200 hành tinh mang tính hủy diệt trấn xuống
Tay trái nâng lên, Hoa Tàn Thế Vẫn xoay tròn cùng hàng vạn Đường Văn ầm ầm nổ tung.
“Đừng hòng!” Lữ Độc Song Đế gầm lên một tiếng, tay hai người nắm chặt, lực lượng kết hợp với nhau, muốn làm ra đối ứng.
Nào ngờ Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn trong mắt của Lạc Nam đã sáng lên, uy nghiêm kích hoạt:
“Định Hồn!”
Chí Bảo tác động, Lữ Độc Song Đế thân thể dừng lại một nhịp…
Nhưng cũng chỉ từng ấy thời gian, Bá Lực Chưởng cùng Hoa Tàn Thế Vẫn đã thành công chọn đúng mục tiêu.
OÀNH…OÀNH…
PHỐC…PHỐC…
Kinh thiên động địa và máu tươi phun trào, cơ thể đôi nam nữ Lữ Độc Song Đế nát bấy bay ngược trở ra.
Da thịt của bọn hắn vỡ vụn, máu huyết tuôn trào, xương cốt bên trong xuất hiện vết rạn…
“Hít…làm sao lại khủng bố đến mức này?” Ngũ Độc Kiếm Đế vội vàng dụi dụi mắt, hoài nghi nhân sinh.
Nhìn Lạc Nam áp đảo toàn diện Lữ Độc Song Đế, lão có cảm giác như nhìn thấy một vị Chí Tôn đang hành hạ hai tên Thánh Đế Viên Mãn.
Nhưng rõ ràng tu vi của Lạc Nam chỉ là Thánh Tôn mà thôi, yêu nghiệt cũng đừng đến mức độ này chứ.
Ngũ Độc Kiếm Đế nếu biết Lạc Nam từng đích thân làm thịt Chí Tôn, cũng không biết sẽ có cảm tưởng gì.
“Không xong rồi, Độc không có tác dụng với kẻ này, cần đổi chiến thuật.” Nam nhân trong lòng cuồng loạn truyền âm.
Nữ nhân tán thành gật đầu.
Đã nhận ra Âm Dương Độc của hai người không có tác dụng với Độc Đỉnh, bọn hắn tạm ẩn Độc Lực sang một bên, ngược lại chỉ điều động Thánh Đế Lực thông thường nhanh chóng kết thành đại ấn trấn áp về phía Lạc Nam.
BÙM BÙM!
Chỉ là cả hai còn chưa kịp phát động thế công, sau lưng đã truyền ra hai tiếng nổ tung.
Thông qua Vô Ảnh Thiên Lôi, hai đóa Hoa Tàn Thế Vẫn bất chợt nở rộ, mỹ lệ không cách nào hình dung nhưng lại ẩn chứa sức phá hủy kinh thiên động địa.
Lữ Độc Song Đế còn chưa kịp phát động tấn công hoàn tất đã một lần nữa thổ huyết tại chỗ, toàn thân bị nổ đầy rẫy vết thương, máu me cuồng phún.
“Đây là lực lượng gì? Vì sao bá đạo như vậy?” Lữ Độc Song Đế hãi hùng khiếp viếp, bọn hắn phát hiện Thánh Đế Lực của mình lại không tài nào phân tán được Bá Lực đang tàn phá trong cơ thể.
Bá Lực do quá nhiều loại Thiên Địa Dị Vật và Vĩnh Hằng Thuộc Tính tạo thành, trong đó có cả những Vĩnh Hằng Thuộc Tính đã luyện đến Chí Tôn như Vô Ảnh Thiên Lôi, mặc dù một mình Vô Ảnh Thiên Lôi không thể kéo toàn bộ Bá Đỉnh thành Chí Tôn Lực, nhưng rõ ràng không phải Thánh Đế có thể hóa giải.
“Cái gì thế này…”
Nhìn thấy đường đường là Lữ Độc Song Đế hoàn toàn không có chút sức phản kháng nào trước mặt Lạc Nam, Ngũ Độc Kiếm Đế có cảm giác mình đang ở trong mộng.
Nói vậy thì lão ở trước mặt hắn chẳng phải cũng chỉ là một con kiến hôi?
Lạc Nam nhàn nhạt liếc nhìn Lữ Độc Song Đế, chiến lực của hai kẻ này thật sự quá yếu.
Cũng không thể trách được, bọn hắn là Độc Tu…chín phần mười chiến lực đều phụ thuộc vào Độc.
Nhưng Độc Đỉnh của Lạc Nam lại hóa giải hoàn toàn lượng Độc đủ khiến cả Chí Tôn cũng phải trọng thương đó, vậy Lữ Độc Song Đế còn đánh cái rắm a.
“Giao bọn hắn cho ngươi giải quyết.” Lạc Nam hướng Ngũ Độc Kiếm Đế nói.
“Thật sao?” Ngũ Độc Kiếm Đế giật mình.
Phải biết rằng hai kẻ này dù sao cũng là Thánh Đế Viên Mãn a, trong giới Độc Sư rất có danh tiếng, hiếm có vị Độc Đế nào là đối thủ của bọn họ.
Nghĩ đến đây, Ngũ Độc Kiếm Đế hướng Lạc Nam chắp tay cúi đầu:
“Vậy lão phu sẽ thu bọn chúng làm thuộc hạ, sau đó cùng nhau gia nhập Thanh Long Khu của ngài.”
“Ngươi đổi ý?” Lạc Nam cười cười: “Năm đó khi bổn hộ pháp mời ngươi, không thấy ngươi đồng ý.”
“Khà khà…” Ngũ Độc Kiếm Đế cất tiếng cười quái dị:
“Hôm nay được hộ pháp cứu mạng ở nơi xa xôi này, lão phu nhận ra mình và ngài thật sự hữu duyên, có lẽ là vận mệnh đã sắp đặt để ta về dưới trướng của ngài.”
Nói xong, Ngũ Độc Kiếm Đế đến phía trước Lữ Độc Song Đế đang hấp hối đoạt lấy Linh Hồn Bổn Nguyên của hai người, sau đó chủ động đến trước mặt Lạc Nam quỳ gối, dâng lên Linh Hồn Bổn Nguyên của mình.
Lạc Nam nở nụ cười, lão già này còn biết dùng miệng lưỡi nịnh nọt, rõ ràng năm đó thấy hắn còn là tiểu bối nên chưa xem trọng, hiện tại thấy hắn biểu hiện chiến lực nghịch thiên nên đổi ý đây mà.
Bất quá đây chính là điều mà Lạc Nam muốn, cũng không phản cảm với quyết định của Ngũ Độc Kiếm Đế.
Ở một Nguyên Giới mạnh được yếu thua, bất kỳ ai có lòng kiêu ngạo đều không dễ dàng đầu nhập vào dưới trướng người khác, nếu có đầu nhập thì phải lựa chọn đầu nhập vào cường giả, đầu nhập vào những người đủ khiến mình tâm phục khẩu phục về cả nhân phẩm lẫn chiến lực.
Năm đó Ngũ Độc Kiếm Đế nể trọng Lạc Nam về nhân phẩm…còn hiện tại tôn sùng luôn cả chiến lực của hắn, điều này cho thấy Lạc Nam đã tiến bộ khủng bố đến mức đủ để thay đổi cách nhìn nhận của một vị Thánh Đế Viên Mãn trong thoáng chốc.
“Ý của ngươi là tốt, bất quá hiện tại Thanh Long Khu đã đổi thành Thanh Long Thánh Địa, mà bổn hộ pháp cũng là Nam Thiên Đại Hộ Pháp chứ không còn là Thanh Long Hộ Pháp.” Lạc Nam gật đầu, tiếp nhận Linh Hồn Bổn Nguyên của Ngũ Độc Kiếm Đế.
“Cái này quả thật lão phu không biết, ngài cũng hiểu ta chỉ thích trốn dưới đầm, ít nghe ngóng chuyện thiên hạ.” Ngũ Độc Kiếm Đế vuốt vuốt mũi:
“Sau đó ta một đường lặn lội đến Tây Châu, rốt cuộc lại được ngài cứu mạng.”
“Vạn Độc Lâm này có thứ gì tốt khiến ngươi tìm đến?” Lạc Nam cảm thấy kỳ quái.
So với năm loại độc vật của Ngũ Độc Kiếm Đế, hắn cảm thấy Vạn Độc Lâm này chẳng còn gì hấp dẫn.
“Hộ Pháp có điều không biết.” Ngũ Độc Kiếm Đế liếm liếm môi:
“Vạn Độc Lâm này tuy rằng không quá lợi hại nhưng thứ tạo nên nó mới khiến độc tu thèm thuồng.”
“Thứ tạo nên Vạn Độc Lâm?” Lạc Nam ánh mắt lóe lên.
“Không sai, tương truyền Vạn Độc Lâm là do một loại Chí Tôn Độc Tuyền hình thành, tất cả thực vật, động vật và côn trùng tại nơi này cũng vì bị Chí Tôn Độc Tuyền ảnh hưởng nên mới nhiễm độc…” Ngũ Độc Kiếm Đế hưng phấn nói.
“Chí Tôn Độc Tuyền? đây chẳng phải là tài nguyên luyện độc hàng đầu, còn là nguyên liệu chủ chốt để đúc Chí Tôn Pháp Tướng hệ Độc à?” Lạc Nam nhếch miệng cười tà.
“Hộ Pháp kiến thức bất phàm, lão phu bội phụ.” Ngũ Độc Kiếm Đế vội vàng vuốt mông ngựa.
“Chí Tôn Độc Tuyền ở đâu? Ta muốn kiến thức một phen.” Lạc Nam hỏi.
“Truyền thuyết nói rằng Chí Tôn Độc Tuyền vẫn luôn ngấm ngầm di chuyển trong các mạch nước ngầm dưới lòng đất Vạn Độc Lâm, nó chỉ ngưng tụ và hiện thế vào ngày 11 tháng 11 cách chu kỳ 11111 năm một lần.” Ngũ Độc Kiếm Đế chắp tay nói.
“Ồ, chẳng phải chỉ còn nửa tháng là đến 11 tháng 11 sao?” Lạc Nam hứng thú nói.
“Chính xác, đây là nguyên nhân vì sao lão phu từ Kiếm Châu lặn lội đến tận đây, đôi cẩu nam nữ này cũng thế.” Ngũ Độc Kiếm Đế chỉ vào Lữ Độc Song Đế nói:
“Trong thời gian tới, Vạn Độc Lâm sẽ xuất hiện rất nhiều Độc Tu đến từ khắp nơi trong thiên hạ.”
“Tất cả đều vì Chí Tôn Độc Tuyền mà đến.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro