Không chân thật...
Akay Hau
2024-11-24 09:35:36
Việc bị Tu La Giáo Chủ phát hiện sự tồn tại của Bất Tử Thụ khiến Lạc
Nam liên tưởng đến ngày đó việc hắn sở hữu Cấm Kỵ bị một vị đại năng Cấm Kỵ ở Nguyên Giới biết được.
Hai loại biện pháp có thể bảo toàn Bất Tử Tụ lập tức xuất hiện trong đầu hắn vào lúc này.
Thứ nhất, tạm thời thỏa hiệp giao ra Bất Tử Thụ…sau khi trở về sẽ phát động Nghịch Thế Thần Thông – Loạn Nghịch Luân Hồi quay về quá khứ, ngăn chặn Huyết Thánh Nữ biết được bí mật về Bất Tử Thụ, thay đổi dòng chảy thời gian, chặn đứng mọi nguy cơ.
Thứ hai, lập tức phát động Nghịch Thế Thần Thông – Thủy Trung Lao Nguyệt xóa sổ Tu La Giáo Chủ khỏi thế giới này.
Đây là hai cách khả thi nhất vào thời điểm này nhưng lại khiến Lạc Nam lâm vào do dự, bởi vì cả hai cách đều có tiềm ẩn to lớn.
Thứ nhất, quy tắc của Nguyên Giới cao cấp hơn vô số lần so với Nhất Thế Vũ Trụ…Lạc Nam thân là người sở hữu Thời Gian Linh Căn càng cảm nhận được rõ ràng điều này.
Ở Nhất Thế Vũ Trụ, những người sở hữu Thời Gian Linh Căn hay có thủ đoạn quay ngược thời gian, đông cứng thời gian hoặc thúc đẩy thời gian nhảy vọt trong lúc chiến đấu để chiếm ưu thế…nhưng ở Nguyên Giới thì khó thể làm điều tương tự, vì thời gian tại nơi này quá huyền bí và thâm ảo, ngay cả khi ngươi sở hữu Thời Gian Linh Căn cũng chỉ có thể tác động vào một vùng thời gian nhỏ xung quanh ngươi mà thôi.
Mà quy tắc thế giới càng cao, mức độ phản phệ khi ngươi cố gắng tác động lên nó sẽ càng lớn…Lạc Nam không thể đảm bảo mình sẽ không bị nổ đến hồn phi phách tán, vĩnh viễn không được siêu sinh khi thi triển Nghịch Loạn Luân Hồi ở Nguyên Giới.
Hắn không sợ phản phệ của Nghịch Thế Thần Thông, hắn sợ phản phệ mà quy tắc Nguyên Giới giáng lên người hắn.
Biện pháp thứ hai cũng giống như thế, dùng Thủy Trung Lao Nguyệt cưỡng ép xóa đi một vị Cửu Cảnh Chí Tôn khỏi Nguyên Giới cũng là hành vi nghịch thiên, phản phệ sợ rằng không hề kém cạnh so với biện pháp đầu, dù có Cấm Kỵ hộ thân…Lạc Nam cũng không dám đánh cược tính mạng.
Lạc Nam đã từng sử dụng Thủy Trung Lao Nguyệt một lần…nhưng khi đó là hắn tự xóa đi bản thân, từ đó xóa đi tất cả, đầu thai vào bụng Ninh Vô Song, tự mình thi triển vào mình đương nhiên sẽ không nhận phản phệ…nhưng thi triển vào Tu La Giáo Chủ thì lại khác…
Hắn cảm thấy mạng của Tu La Giáo Chủ còn chưa đủ để đổi với mạng của mình.
“Đem hai biện pháp này ra uy hiếp nàng ta được không?” Trong lòng Lạc Nam lóe lên một ý niệm.
Nhưng một khi nói ra hai loại biện pháp, sợ rằng còn chưa giải quyết được bí mật của Bất Tử Thụ lại lộ thêm bí mật về hai môn Nghịch Thế Thần Thông, lúc đó Tu La Giáo Chủ nổi lòng tham mà bất chấp tất cả ra tay làm thịt hắn, khóc không ra nước mắt a…
Trong lúc Lạc Nam trầm tư, thanh âm dịu dàng từ phía sau rèm đã tiếp tục truyền ra:
“Đừng nghĩ nhiều vô ích, bổn tọa có trăm nghìn biện pháp để chứng minh ngươi sở hữu Bất Tử Thụ, ép ngươi phải giao ra Bất Tử Thụ, đừng để ta dùng đến biện pháp cực đoan nhất.”
Lạc Nam âm thầm rùng mình, hắn quên mất mẫu thân vẫn còn ở Tu La Giáo, nhất cử nhất động đều nằm trong tầm kiểm soát của Tu La Giáo.
Chưa kể hắn và Thủy Triều Tịch cũng là Tu La Sứ Giả, mà nàng cũng biết việc hắn sở hữu Bất Tử Thụ.
Chỉ cần Tu La Giáo Chủ dùng đến quyền lực của Tu La Giáo ra lệnh, thông qua Thiên Đạo Thủy tác động ép hắn và Thủy Triều Tịch giao phó, trừ khi là cả hai người thà chết tự vẫn…bằng không cũng phải ngoan ngoãn đem Bất Tử Thụ giao ra mà thôi, có giấu Bất Tử Thụ ở đâu cũng là vô nghĩa.
Nếu hắn thông qua Cấm Kỵ xóa đi lời thề của Thiên Đạo Thủy…vậy thì lại lộ thêm bí mật hắn sở hữu Cấm Kỵ trên người rồi hả?
Bịa chuyện sư phụ Kim Nhi, Thiên Cơ Lâu Chủ đủ uy hiếp không?
Đối với người bình thường sợ rằng có thể uy hiếp, nhưng đừng quên Tu La Giáo Chủ là cường giả khủng bố, còn đang muốn tìm tung tích Tử Linh Thần Sứ và Tử Thần Cung trong truyền thuyết để đại chiến một phen.
Sau khi nghe chuyện Kim Nhi và Thiên Cơ Lâu Chủ, sợ rằng còn lên cơn hưng phấn đòi hắn triệu hoán ra hai người để đánh với nàng.
Lúc đó lại tiếp tục bại lộ việc hắn bốc phét thì to chuyện.
Lạc Nam siết chặt nắm tay, trong lòng âm thầm chửi thề…thủ đoạn và bí mật quá nhiều cũng là hạn chế rất lớn đối với hắn.
“Bổn tọa không có nhiều kiên nhẫn đâu.” Giọng điệu đã chuyển từ ôn hòa xuống mức trầm lắng.
“Liều một phen!” Lạc Nam cắn răng, chợt lấy ra một bình thủy tinh chứa loại dung dịch màu hồng nuốt xuống.
Đây chính là Đào Hoa Dược Thủy đã được pha lẫn cùng Dịch Thần Kỳ, có thể gia tăng hiệu quả gấp một trăm lần.
Lạc Nam hy vọng có một nữ cường nhân khủng bố nào đó xuất hiện trấn áp Tu La Giáo Chủ, sau đó bao nuôi mình cả đời.
Cũng không biết vì sao, trong đầu hắn vô thức hiện lên hình dáng của vị sư bá cao cao tại thượng, bá đạo không xem ai ra gì kia.
“Ngươi vừa uống cái gì?”
Cảm nhận được Lạc Nam có hành động bất thường, một tiếng hừ lạnh vọng lên.
Theo sau đó, từ trong động phủ là một cổ uy áp bất khả xâm phạm đè thẳng xuống.
RĂNG RẮC…
Toàn thân như muốn vụn vỡ, gần như không thể làm ra một chút phản kháng nào, Lạc Nam đã bị đè ép nằm rạp xuống đất, mức độ kinh khủng hơn lần trước đối mặt với hình chiếu của Chân Long Tộc Trưởng không biết bao nhiêu lần.
Hắn âm thầm khiếp sợ, đây là thực lực chân chính của Cửu Cảnh Chí Tôn sao? Hoàn toàn không tìm ra bất cứ một cơ sở nào để có thể chống lại.
“Nữ cường nhân của ta vì sao chưa đến?” Lạc Nam khóc không ra nước mắt, cơ thể sắp bị ép dẹp thành thịt nát rồi.
Đan điền rung động, trang giấy hoàng kim thành công hấp thụ sạch sẽ lực lượng từ Vĩnh Hằng Thuộc Tính, phát giác được Lạc Nam đang bị cường thế trấn áp, nó bỗng nhiên sáng rực lên muốn giúp hắn tấn công.
“Đừng có điên!” Lạc Nam biến sắc, vội vàng truyền đạt ý niệm:
“Người trong kia là Tu La Giáo Chủ, ngươi mà động coi chừng bị mang ra chùi đít!”
Hắn còn nhớ rõ lần trước trang giấy hoàng kim không dám thu phục Tổ Hỏa Khí Tôn ở Đúc Kiếm Sơn, mà Tu La Giáo Chủ hiển nhiên còn cường đại hơn Tổ Hỏa Khí Tôn gấp mấy lần, trêu vào chính là muốn chết.
“Thật là Tu La Giáo Chủ?” Bên trên trang giấy xuất hiện bốn chữ.
Lạc Nam bất đắc dĩ, lập tức đem tất cả những gì đang xảy ra truyền đạt lại cho nó, từ việc Huyết Thánh Nữ đến gọi mình cho đến tận bây giờ.
Trang giấy hoàng kim dữ dội xoay tròn, bên trên trang giấy tiếp tục hiện lên những dòng chữ:
“Yêu cầu đổi Bất Tử Thụ lấy Nhẫn Trữ Vật của ả!”
Lạc Nam sửng sốt, không hiểu mục đích của trang giấy rốt cuộc là muốn làm gì, bất quá đây là hy vọng và cơ hội mỏng manh, hắn lựa chọn tin tưởng một lần, dù sao thì đã không còn gì để cược nữa rồi.
“Giáo Chủ…những vật phẩm trong Tụ Bảo Tinh không đủ để giao dịch, ta muốn Nhẫn Trữ Vật của ngươi.” Hắn hô to.
“Ồ…” Tu La Giáo Chủ hơi ngoài ý muốn, không ngờ tiểu tử này cũng rất có ánh mắt, xem ra đã nhận ra không thể chuyển mình nên đòi hỏi lợi ích cao nhất đây mà.
Nghĩ đến tầm quan trọng của Bất Tử Thụ, Tu La Giáo Chủ cười nhạt:
“Tốt lắm, nhưng ngươi chỉ được chọn một vật phẩm duy nhất ở bên trong!”
Thanh âm vừa dứt, một chiếc Nhẫn Trữ Vật tinh xảo màu bạc, bên trên lấp lánh hồng quang chậm rãi bay ra.
Lạc Nam hít sâu một hơi, tiếp nhận Nhẫn Trữ Vật, ý niệm truyền vào bên trong quan sát.
Toàn thân hắn cấp tốc cứng đờ, một đồ vật đập thẳng vào tầm mắt khiến hắn thậm chí không còn tâm trạng quan sát những thứ khác.
Một trang giấy nằm lẳng lặng ở một góc Nhẫn Trữ Vật, có màu bạch kim sáng chói không thể che giấu, y như đúc trang giấy trong đan điền của hắn, khác biệt duy nhất là một màu hoàng kim và một màu bạch kim mà thôi.
Ánh mắt của Lạc Nam mãnh liệt sáng lên, liên tưởng đến những gì mà trang giấy hoàng kim vừa yêu cầu, liên tưởng đến nhiệm vụ của Hệ Thống cần thu lấy một vật cần thiết…
Hắn đủ khôn ngoan để biết mình nên lấy thứ gì vào lúc này.
“Ta chọn nó!” Không hề do dự, Lạc Nam từ Nhẫn Trữ Vật lôi trang giấy bạch kim ra giữa mật thất.
Cũng cùng một thời điểm, trang giấy hoàng kim trong đan điền của hắn cũng lao vọt ra ngoài.
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Toàn bộ mật thất đều rung động, toàn bộ hòn đảo nhỏ trôi nổi giữa vũ trụ đều lắc lư…
Hai trang giấy như nam châm tìm thấy nhau, ở giữa không trung điên cuồng hợp nhất thành một thể thống nhất.
“Không được!”
Dị biến xảy ra khiến thân ảnh phía sau rèm phát ra thanh âm phẫn nộ.
XOẸT!
Cửa rèm rách nát, một bóng hình tuyệt thế như không nên tồn tại ở thế gian lộ diện.
Lạc Nam hít thở không thông khi nhìn thấy nàng, thiên địa ảm đạm thất sắc tự ti trước mặt nàng, vạn hoa không thể so bì, thời gian và không gian đông cứng khi nàng xuất hiện, luân hồi biến động vì nàng mà thay đổi.
“Thật là được tạo hóa thiên vị…” Trong đầu hắn vô thức suy nghĩ.
Tóc dài đen bóng xõa trên vai ngọc nõn nà sáng hơn cả ánh trăng, đuôi tóc ở giữa lướt qua cơ thể của một yêu nữ rơi xuống phủ lên phân nửa bờ mông kiêu hãnh vểnh cao, thân khoác lụa mỏng như cánh ve ôm sát cơ thể khoe trọn những đường cong họa thủy, eo như linh xà đang di chuyển, nổi bật nhất là đôi bầu ngực đầy ắp như thục phụ chín mùi thành thục phập phồng lên xuống, không chút dấu hiệu rủ xuống nào sau lớp áo.
Ngũ quan làm điên đảo chúng sinh, một đôi mắt yêu dị và huyền bí có thể hút trọn linh hồn người đối diện, giữa trán có nốt chu sa hình giọt máu đang rơi xuống tô điểm cho vẻ đẹp độc nhất vô nhị, đôi môi như châu ngọc phấn nộ và lấp lánh màu đỏ rực, hai khóe môi hơi cong nhẹ xuống lạnh lùng như băng, chiếc cằm tinh xảo như điêu khắc mà thành, xinh đẹp không thể tìm ra khuyết điểm.
Nàng mang đến khí chất bí hiểm và không thể nắm bắt, rõ ràng diện mạo yêu mị huyền bí pha lẫn lạnh lùng hoàn toàn đối lập với giọng nói ôn hòa trong veo như nước ban đầu mà Lạc Nam nghe thấy.
Tu La Giáo Chủ…nàng đẹp đến thế sao?
Không phải là tuyệt thế mỹ nhân…mà là tuyệt thế yêu nữ.
Bất quá lúc này Lạc Nam không đủ tâm trạng để thưởng thức dung nhan hiếm thấy, bởi vì Tu La Giáo Chủ đang cực kỳ giận dữ nhìn lấy hai trang giấy dung hợp vào nhau.
Ngọc thủ duỗi ra, móng tay dài và nhọn lóe lên Chí Tôn Lực khủng bố, hình thành chỉ ấn muốn bắn đến.
Hiển nhiên không biết vì nguyên nhân gì, nàng ta muốn ngăn cản hai trang giấy kết hợp.
“Cổ Ngữ - Định!”
Trong thời khắc mấu chốt, Lạc Nam đương nhiên không để điều đó xảy ra.
Hai trang giấy này là hy vọng cuối cùng của hắn, tuyệt đối không thể để chúng nó gặp chuyện, tuyệt đối không thể để Tu La Giáo Chủ thành công.
Cổ Ngữ không làm Lạc Nam thất vọng, Định được triển khai, động tác của nàng bị chậm lại một giây.
Từng ấy thời gian cũng đã quá đủ để hai trang giấy gắt gao đính chặt vào nhau như nam châm.
Ở khoảnh khắc sau đó, Lạc Nam chỉ biết trợn mắt há hốc mồm.
Hai trang giấy hợp nhất, gắt gao cuộn tròn vào nhau tạo thành một quả cầu lộng lẫy với một nửa là Hoàng Kim và một nửa là Bạch Kim lấp lánh.
Từ bên trong quả cầu, lại là nhân vật tuyệt thế bước ra…
Không phải tuyệt thế yêu nữ như Tu La Giáo Chủ, mà có thể xưng là tuyệt thế thần nữ.
Nàng không mặc y phục, trên thân thể của nàng là hàng loạt Vĩnh Hằng Thuộc Tính cường đại đang vây quanh, che đậy từng tấc da thịt ngọc ngà châu báu.
Nàng thống ngự Vĩnh Hằng Thuộc Tính, bọn chúng nịnh nọt nhảy nhót xung quanh nàng, nàng như Vĩnh Hằng Nữ Thần bước ra từ thần thoại.
Lạc Nam cảm nhận được Hắc Ám Vĩnh Kiếp, Chấp Thiên Đạo Lôi, Tam Muội Chân Hỏa, Thiên Đạo Kiếm Thủy, U Hàn Nguyệt Băng, Thị Sát Bạo Phong…các loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính của mình tồn tại trên cơ thể nàng, mỗi chúng nó đều đang phát ra sức mạnh khủng bố của Chí Tôn Lực Lượng, vượt xa Bá Lực của hắn vào thời điểm này rồi.
Một đầu tóc dài với nhiều loại màu sắc đan xen búi cao để lộ chiếc gáy kiêu sa gợi cảm, làn da nhẵn nhụi như bạch ngọc quan âm…đôi mắt chứa đựng ngân hà thăm thẳm, sóng mũi nhỏ nhắn cao thẳng, bờ môi tinh tế tỉ mỉ kiều nộ hững hờ.
Tuy rằng rất nhiều Vĩnh Hằng Thuộc Tính bao quanh, vẫn khó mà giấu được thân thể thẳng tắp thướt tha, những đường cong như ẩn như hiện khiến người khác như lạc vào giấc mộng vĩnh hằng, chỉ muốn càng ngày càng đắm chìm trong đó không tài nào thoát ra.
Cao quý như thiên tiên, lãnh nhược như băng sương, hờ hững như tuyết liên lại có nét đằm thắm và dịu dàng của một phụ nữ á đông, mang đến cảm giác cực kỳ phức tạp…vừa muốn ngắm nhìn nàng vĩnh viễn lại vừa sợ việc nhìn thẳng vào nàng cũng là một loại khinh nhờn giai nhân.
Dù Lạc Nam đã có nhiều mỹ sắc kiều thê phong hoa tuyệt đại, từng nhìn thấy qua cả đệ nhất mỹ nhân Đông Vực như Tuyết Mộng, từng ngó qua sư bá không ai sánh bằng…
Thì ở lúc này, hắn vẫn thất thần nhìn lấy hai vị mỹ nhân được tập hợp sủng ái của thiên địa vào một thân.
Cảm giác như nếu thiên địa có mười phần thiên vị và sủng ái thì đến sáu phần phần đã tập hợp trên người của hai nữ nhân này rồi.
“Gặp quỷ rồi?”
Lạc Nam cảm thấy mọi chuyện không chân thật, vì sao hai trang giấy dung hợp lại biến thành nữ nhân thần bí vậy hả?
“Chạy!”
Tu La Giáo Chủ cực kỳ quyết đoán, trước đó còn cao cao tại thượng không gì sánh bằng, nào ngờ vừa nhìn thấy nữ nhân từ hai trang giấy hợp nhất xuất hiện đã muốn biến thành một luồng Huyết Độn tan biến.
Đáng tiếc, Hắc Ám Vĩnh Kiếp được nữ nhân thần bí điều động, bao vây toàn bộ mật thất, phong tỏa mọi không gian, cô lập thiên địa, chặn đứng Huyết Độn của Tu La Giáo Chủ.
Lạc Nam nuốt nước bọt, Hắc Ám Vĩnh Kiếp ở trạng thái Chí Tôn Lực quá mạnh, hoàn toàn không phải Tử Giới của hắn có thể so sánh.
Xác định được không thể trốn chạy, Tu La Giáo Chủ chân trần như búp hoa đứng ở trên giường, ánh mắt sắc bén nhìn lên mỹ nhân thần bí giữa không gian, lạnh lùng lên tiếng:
“Thế gian thật nhỏ bé, vậy mà để một lão yêu bà sống sót trở về.”
“Thượng thiên vẫn luôn có mắt…” Mỹ nhân thần bí nhẹ nhún vai, một nụ cười hiếm thấy hiện lên trên môi khiến thời gian rung động:
“Vậy mà để ta bắt được ngươi đang yếu đuối như thế này.”
Trong lúc Lạc Nam còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, trong đầu đã vang vọng thanh âm:
“KENG, hoàn thành nhiệm vụ Sử Thi…”
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ 3
Hai loại biện pháp có thể bảo toàn Bất Tử Tụ lập tức xuất hiện trong đầu hắn vào lúc này.
Thứ nhất, tạm thời thỏa hiệp giao ra Bất Tử Thụ…sau khi trở về sẽ phát động Nghịch Thế Thần Thông – Loạn Nghịch Luân Hồi quay về quá khứ, ngăn chặn Huyết Thánh Nữ biết được bí mật về Bất Tử Thụ, thay đổi dòng chảy thời gian, chặn đứng mọi nguy cơ.
Thứ hai, lập tức phát động Nghịch Thế Thần Thông – Thủy Trung Lao Nguyệt xóa sổ Tu La Giáo Chủ khỏi thế giới này.
Đây là hai cách khả thi nhất vào thời điểm này nhưng lại khiến Lạc Nam lâm vào do dự, bởi vì cả hai cách đều có tiềm ẩn to lớn.
Thứ nhất, quy tắc của Nguyên Giới cao cấp hơn vô số lần so với Nhất Thế Vũ Trụ…Lạc Nam thân là người sở hữu Thời Gian Linh Căn càng cảm nhận được rõ ràng điều này.
Ở Nhất Thế Vũ Trụ, những người sở hữu Thời Gian Linh Căn hay có thủ đoạn quay ngược thời gian, đông cứng thời gian hoặc thúc đẩy thời gian nhảy vọt trong lúc chiến đấu để chiếm ưu thế…nhưng ở Nguyên Giới thì khó thể làm điều tương tự, vì thời gian tại nơi này quá huyền bí và thâm ảo, ngay cả khi ngươi sở hữu Thời Gian Linh Căn cũng chỉ có thể tác động vào một vùng thời gian nhỏ xung quanh ngươi mà thôi.
Mà quy tắc thế giới càng cao, mức độ phản phệ khi ngươi cố gắng tác động lên nó sẽ càng lớn…Lạc Nam không thể đảm bảo mình sẽ không bị nổ đến hồn phi phách tán, vĩnh viễn không được siêu sinh khi thi triển Nghịch Loạn Luân Hồi ở Nguyên Giới.
Hắn không sợ phản phệ của Nghịch Thế Thần Thông, hắn sợ phản phệ mà quy tắc Nguyên Giới giáng lên người hắn.
Biện pháp thứ hai cũng giống như thế, dùng Thủy Trung Lao Nguyệt cưỡng ép xóa đi một vị Cửu Cảnh Chí Tôn khỏi Nguyên Giới cũng là hành vi nghịch thiên, phản phệ sợ rằng không hề kém cạnh so với biện pháp đầu, dù có Cấm Kỵ hộ thân…Lạc Nam cũng không dám đánh cược tính mạng.
Lạc Nam đã từng sử dụng Thủy Trung Lao Nguyệt một lần…nhưng khi đó là hắn tự xóa đi bản thân, từ đó xóa đi tất cả, đầu thai vào bụng Ninh Vô Song, tự mình thi triển vào mình đương nhiên sẽ không nhận phản phệ…nhưng thi triển vào Tu La Giáo Chủ thì lại khác…
Hắn cảm thấy mạng của Tu La Giáo Chủ còn chưa đủ để đổi với mạng của mình.
“Đem hai biện pháp này ra uy hiếp nàng ta được không?” Trong lòng Lạc Nam lóe lên một ý niệm.
Nhưng một khi nói ra hai loại biện pháp, sợ rằng còn chưa giải quyết được bí mật của Bất Tử Thụ lại lộ thêm bí mật về hai môn Nghịch Thế Thần Thông, lúc đó Tu La Giáo Chủ nổi lòng tham mà bất chấp tất cả ra tay làm thịt hắn, khóc không ra nước mắt a…
Trong lúc Lạc Nam trầm tư, thanh âm dịu dàng từ phía sau rèm đã tiếp tục truyền ra:
“Đừng nghĩ nhiều vô ích, bổn tọa có trăm nghìn biện pháp để chứng minh ngươi sở hữu Bất Tử Thụ, ép ngươi phải giao ra Bất Tử Thụ, đừng để ta dùng đến biện pháp cực đoan nhất.”
Lạc Nam âm thầm rùng mình, hắn quên mất mẫu thân vẫn còn ở Tu La Giáo, nhất cử nhất động đều nằm trong tầm kiểm soát của Tu La Giáo.
Chưa kể hắn và Thủy Triều Tịch cũng là Tu La Sứ Giả, mà nàng cũng biết việc hắn sở hữu Bất Tử Thụ.
Chỉ cần Tu La Giáo Chủ dùng đến quyền lực của Tu La Giáo ra lệnh, thông qua Thiên Đạo Thủy tác động ép hắn và Thủy Triều Tịch giao phó, trừ khi là cả hai người thà chết tự vẫn…bằng không cũng phải ngoan ngoãn đem Bất Tử Thụ giao ra mà thôi, có giấu Bất Tử Thụ ở đâu cũng là vô nghĩa.
Nếu hắn thông qua Cấm Kỵ xóa đi lời thề của Thiên Đạo Thủy…vậy thì lại lộ thêm bí mật hắn sở hữu Cấm Kỵ trên người rồi hả?
Bịa chuyện sư phụ Kim Nhi, Thiên Cơ Lâu Chủ đủ uy hiếp không?
Đối với người bình thường sợ rằng có thể uy hiếp, nhưng đừng quên Tu La Giáo Chủ là cường giả khủng bố, còn đang muốn tìm tung tích Tử Linh Thần Sứ và Tử Thần Cung trong truyền thuyết để đại chiến một phen.
Sau khi nghe chuyện Kim Nhi và Thiên Cơ Lâu Chủ, sợ rằng còn lên cơn hưng phấn đòi hắn triệu hoán ra hai người để đánh với nàng.
Lúc đó lại tiếp tục bại lộ việc hắn bốc phét thì to chuyện.
Lạc Nam siết chặt nắm tay, trong lòng âm thầm chửi thề…thủ đoạn và bí mật quá nhiều cũng là hạn chế rất lớn đối với hắn.
“Bổn tọa không có nhiều kiên nhẫn đâu.” Giọng điệu đã chuyển từ ôn hòa xuống mức trầm lắng.
“Liều một phen!” Lạc Nam cắn răng, chợt lấy ra một bình thủy tinh chứa loại dung dịch màu hồng nuốt xuống.
Đây chính là Đào Hoa Dược Thủy đã được pha lẫn cùng Dịch Thần Kỳ, có thể gia tăng hiệu quả gấp một trăm lần.
Lạc Nam hy vọng có một nữ cường nhân khủng bố nào đó xuất hiện trấn áp Tu La Giáo Chủ, sau đó bao nuôi mình cả đời.
Cũng không biết vì sao, trong đầu hắn vô thức hiện lên hình dáng của vị sư bá cao cao tại thượng, bá đạo không xem ai ra gì kia.
“Ngươi vừa uống cái gì?”
Cảm nhận được Lạc Nam có hành động bất thường, một tiếng hừ lạnh vọng lên.
Theo sau đó, từ trong động phủ là một cổ uy áp bất khả xâm phạm đè thẳng xuống.
RĂNG RẮC…
Toàn thân như muốn vụn vỡ, gần như không thể làm ra một chút phản kháng nào, Lạc Nam đã bị đè ép nằm rạp xuống đất, mức độ kinh khủng hơn lần trước đối mặt với hình chiếu của Chân Long Tộc Trưởng không biết bao nhiêu lần.
Hắn âm thầm khiếp sợ, đây là thực lực chân chính của Cửu Cảnh Chí Tôn sao? Hoàn toàn không tìm ra bất cứ một cơ sở nào để có thể chống lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Nữ cường nhân của ta vì sao chưa đến?” Lạc Nam khóc không ra nước mắt, cơ thể sắp bị ép dẹp thành thịt nát rồi.
Đan điền rung động, trang giấy hoàng kim thành công hấp thụ sạch sẽ lực lượng từ Vĩnh Hằng Thuộc Tính, phát giác được Lạc Nam đang bị cường thế trấn áp, nó bỗng nhiên sáng rực lên muốn giúp hắn tấn công.
“Đừng có điên!” Lạc Nam biến sắc, vội vàng truyền đạt ý niệm:
“Người trong kia là Tu La Giáo Chủ, ngươi mà động coi chừng bị mang ra chùi đít!”
Hắn còn nhớ rõ lần trước trang giấy hoàng kim không dám thu phục Tổ Hỏa Khí Tôn ở Đúc Kiếm Sơn, mà Tu La Giáo Chủ hiển nhiên còn cường đại hơn Tổ Hỏa Khí Tôn gấp mấy lần, trêu vào chính là muốn chết.
“Thật là Tu La Giáo Chủ?” Bên trên trang giấy xuất hiện bốn chữ.
Lạc Nam bất đắc dĩ, lập tức đem tất cả những gì đang xảy ra truyền đạt lại cho nó, từ việc Huyết Thánh Nữ đến gọi mình cho đến tận bây giờ.
Trang giấy hoàng kim dữ dội xoay tròn, bên trên trang giấy tiếp tục hiện lên những dòng chữ:
“Yêu cầu đổi Bất Tử Thụ lấy Nhẫn Trữ Vật của ả!”
Lạc Nam sửng sốt, không hiểu mục đích của trang giấy rốt cuộc là muốn làm gì, bất quá đây là hy vọng và cơ hội mỏng manh, hắn lựa chọn tin tưởng một lần, dù sao thì đã không còn gì để cược nữa rồi.
“Giáo Chủ…những vật phẩm trong Tụ Bảo Tinh không đủ để giao dịch, ta muốn Nhẫn Trữ Vật của ngươi.” Hắn hô to.
“Ồ…” Tu La Giáo Chủ hơi ngoài ý muốn, không ngờ tiểu tử này cũng rất có ánh mắt, xem ra đã nhận ra không thể chuyển mình nên đòi hỏi lợi ích cao nhất đây mà.
Nghĩ đến tầm quan trọng của Bất Tử Thụ, Tu La Giáo Chủ cười nhạt:
“Tốt lắm, nhưng ngươi chỉ được chọn một vật phẩm duy nhất ở bên trong!”
Thanh âm vừa dứt, một chiếc Nhẫn Trữ Vật tinh xảo màu bạc, bên trên lấp lánh hồng quang chậm rãi bay ra.
Lạc Nam hít sâu một hơi, tiếp nhận Nhẫn Trữ Vật, ý niệm truyền vào bên trong quan sát.
Toàn thân hắn cấp tốc cứng đờ, một đồ vật đập thẳng vào tầm mắt khiến hắn thậm chí không còn tâm trạng quan sát những thứ khác.
Một trang giấy nằm lẳng lặng ở một góc Nhẫn Trữ Vật, có màu bạch kim sáng chói không thể che giấu, y như đúc trang giấy trong đan điền của hắn, khác biệt duy nhất là một màu hoàng kim và một màu bạch kim mà thôi.
Ánh mắt của Lạc Nam mãnh liệt sáng lên, liên tưởng đến những gì mà trang giấy hoàng kim vừa yêu cầu, liên tưởng đến nhiệm vụ của Hệ Thống cần thu lấy một vật cần thiết…
Hắn đủ khôn ngoan để biết mình nên lấy thứ gì vào lúc này.
“Ta chọn nó!” Không hề do dự, Lạc Nam từ Nhẫn Trữ Vật lôi trang giấy bạch kim ra giữa mật thất.
Cũng cùng một thời điểm, trang giấy hoàng kim trong đan điền của hắn cũng lao vọt ra ngoài.
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Toàn bộ mật thất đều rung động, toàn bộ hòn đảo nhỏ trôi nổi giữa vũ trụ đều lắc lư…
Hai trang giấy như nam châm tìm thấy nhau, ở giữa không trung điên cuồng hợp nhất thành một thể thống nhất.
“Không được!”
Dị biến xảy ra khiến thân ảnh phía sau rèm phát ra thanh âm phẫn nộ.
XOẸT!
Cửa rèm rách nát, một bóng hình tuyệt thế như không nên tồn tại ở thế gian lộ diện.
Lạc Nam hít thở không thông khi nhìn thấy nàng, thiên địa ảm đạm thất sắc tự ti trước mặt nàng, vạn hoa không thể so bì, thời gian và không gian đông cứng khi nàng xuất hiện, luân hồi biến động vì nàng mà thay đổi.
“Thật là được tạo hóa thiên vị…” Trong đầu hắn vô thức suy nghĩ.
Tóc dài đen bóng xõa trên vai ngọc nõn nà sáng hơn cả ánh trăng, đuôi tóc ở giữa lướt qua cơ thể của một yêu nữ rơi xuống phủ lên phân nửa bờ mông kiêu hãnh vểnh cao, thân khoác lụa mỏng như cánh ve ôm sát cơ thể khoe trọn những đường cong họa thủy, eo như linh xà đang di chuyển, nổi bật nhất là đôi bầu ngực đầy ắp như thục phụ chín mùi thành thục phập phồng lên xuống, không chút dấu hiệu rủ xuống nào sau lớp áo.
Ngũ quan làm điên đảo chúng sinh, một đôi mắt yêu dị và huyền bí có thể hút trọn linh hồn người đối diện, giữa trán có nốt chu sa hình giọt máu đang rơi xuống tô điểm cho vẻ đẹp độc nhất vô nhị, đôi môi như châu ngọc phấn nộ và lấp lánh màu đỏ rực, hai khóe môi hơi cong nhẹ xuống lạnh lùng như băng, chiếc cằm tinh xảo như điêu khắc mà thành, xinh đẹp không thể tìm ra khuyết điểm.
Nàng mang đến khí chất bí hiểm và không thể nắm bắt, rõ ràng diện mạo yêu mị huyền bí pha lẫn lạnh lùng hoàn toàn đối lập với giọng nói ôn hòa trong veo như nước ban đầu mà Lạc Nam nghe thấy.
Tu La Giáo Chủ…nàng đẹp đến thế sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không phải là tuyệt thế mỹ nhân…mà là tuyệt thế yêu nữ.
Bất quá lúc này Lạc Nam không đủ tâm trạng để thưởng thức dung nhan hiếm thấy, bởi vì Tu La Giáo Chủ đang cực kỳ giận dữ nhìn lấy hai trang giấy dung hợp vào nhau.
Ngọc thủ duỗi ra, móng tay dài và nhọn lóe lên Chí Tôn Lực khủng bố, hình thành chỉ ấn muốn bắn đến.
Hiển nhiên không biết vì nguyên nhân gì, nàng ta muốn ngăn cản hai trang giấy kết hợp.
“Cổ Ngữ - Định!”
Trong thời khắc mấu chốt, Lạc Nam đương nhiên không để điều đó xảy ra.
Hai trang giấy này là hy vọng cuối cùng của hắn, tuyệt đối không thể để chúng nó gặp chuyện, tuyệt đối không thể để Tu La Giáo Chủ thành công.
Cổ Ngữ không làm Lạc Nam thất vọng, Định được triển khai, động tác của nàng bị chậm lại một giây.
Từng ấy thời gian cũng đã quá đủ để hai trang giấy gắt gao đính chặt vào nhau như nam châm.
Ở khoảnh khắc sau đó, Lạc Nam chỉ biết trợn mắt há hốc mồm.
Hai trang giấy hợp nhất, gắt gao cuộn tròn vào nhau tạo thành một quả cầu lộng lẫy với một nửa là Hoàng Kim và một nửa là Bạch Kim lấp lánh.
Từ bên trong quả cầu, lại là nhân vật tuyệt thế bước ra…
Không phải tuyệt thế yêu nữ như Tu La Giáo Chủ, mà có thể xưng là tuyệt thế thần nữ.
Nàng không mặc y phục, trên thân thể của nàng là hàng loạt Vĩnh Hằng Thuộc Tính cường đại đang vây quanh, che đậy từng tấc da thịt ngọc ngà châu báu.
Nàng thống ngự Vĩnh Hằng Thuộc Tính, bọn chúng nịnh nọt nhảy nhót xung quanh nàng, nàng như Vĩnh Hằng Nữ Thần bước ra từ thần thoại.
Lạc Nam cảm nhận được Hắc Ám Vĩnh Kiếp, Chấp Thiên Đạo Lôi, Tam Muội Chân Hỏa, Thiên Đạo Kiếm Thủy, U Hàn Nguyệt Băng, Thị Sát Bạo Phong…các loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính của mình tồn tại trên cơ thể nàng, mỗi chúng nó đều đang phát ra sức mạnh khủng bố của Chí Tôn Lực Lượng, vượt xa Bá Lực của hắn vào thời điểm này rồi.
Một đầu tóc dài với nhiều loại màu sắc đan xen búi cao để lộ chiếc gáy kiêu sa gợi cảm, làn da nhẵn nhụi như bạch ngọc quan âm…đôi mắt chứa đựng ngân hà thăm thẳm, sóng mũi nhỏ nhắn cao thẳng, bờ môi tinh tế tỉ mỉ kiều nộ hững hờ.
Tuy rằng rất nhiều Vĩnh Hằng Thuộc Tính bao quanh, vẫn khó mà giấu được thân thể thẳng tắp thướt tha, những đường cong như ẩn như hiện khiến người khác như lạc vào giấc mộng vĩnh hằng, chỉ muốn càng ngày càng đắm chìm trong đó không tài nào thoát ra.
Cao quý như thiên tiên, lãnh nhược như băng sương, hờ hững như tuyết liên lại có nét đằm thắm và dịu dàng của một phụ nữ á đông, mang đến cảm giác cực kỳ phức tạp…vừa muốn ngắm nhìn nàng vĩnh viễn lại vừa sợ việc nhìn thẳng vào nàng cũng là một loại khinh nhờn giai nhân.
Dù Lạc Nam đã có nhiều mỹ sắc kiều thê phong hoa tuyệt đại, từng nhìn thấy qua cả đệ nhất mỹ nhân Đông Vực như Tuyết Mộng, từng ngó qua sư bá không ai sánh bằng…
Thì ở lúc này, hắn vẫn thất thần nhìn lấy hai vị mỹ nhân được tập hợp sủng ái của thiên địa vào một thân.
Cảm giác như nếu thiên địa có mười phần thiên vị và sủng ái thì đến sáu phần phần đã tập hợp trên người của hai nữ nhân này rồi.
“Gặp quỷ rồi?”
Lạc Nam cảm thấy mọi chuyện không chân thật, vì sao hai trang giấy dung hợp lại biến thành nữ nhân thần bí vậy hả?
“Chạy!”
Tu La Giáo Chủ cực kỳ quyết đoán, trước đó còn cao cao tại thượng không gì sánh bằng, nào ngờ vừa nhìn thấy nữ nhân từ hai trang giấy hợp nhất xuất hiện đã muốn biến thành một luồng Huyết Độn tan biến.
Đáng tiếc, Hắc Ám Vĩnh Kiếp được nữ nhân thần bí điều động, bao vây toàn bộ mật thất, phong tỏa mọi không gian, cô lập thiên địa, chặn đứng Huyết Độn của Tu La Giáo Chủ.
Lạc Nam nuốt nước bọt, Hắc Ám Vĩnh Kiếp ở trạng thái Chí Tôn Lực quá mạnh, hoàn toàn không phải Tử Giới của hắn có thể so sánh.
Xác định được không thể trốn chạy, Tu La Giáo Chủ chân trần như búp hoa đứng ở trên giường, ánh mắt sắc bén nhìn lên mỹ nhân thần bí giữa không gian, lạnh lùng lên tiếng:
“Thế gian thật nhỏ bé, vậy mà để một lão yêu bà sống sót trở về.”
“Thượng thiên vẫn luôn có mắt…” Mỹ nhân thần bí nhẹ nhún vai, một nụ cười hiếm thấy hiện lên trên môi khiến thời gian rung động:
“Vậy mà để ta bắt được ngươi đang yếu đuối như thế này.”
Trong lúc Lạc Nam còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, trong đầu đã vang vọng thanh âm:
“KENG, hoàn thành nhiệm vụ Sử Thi…”
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ 3
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro