Con Đường Bá Chủ

Song tu luyện...

Akay Hau

2024-10-30 06:45:38

Một hành tinh có bóng đêm bao trùm, khắp nơi là những ngọn đuốc dùng để thắp sáng, giữa mây đen bao phủ là ánh trăng buồn hiu hắt, bầu không khí có phần lạnh lẽo và huyền bí.

Nơi này là Dạ Nguyệt Tinh, tinh cầu của Dạ Thánh Nữ bên trong vũ trụ Tu La Giáo.

Hiện tại ở trên bảo tọa, ba nữ nhân đồng loạt hướng những đôi mắt đẹp về phía Lạc Nam ngồi ở đối diện, lông mi chớp chớp không ngừng.

Các nàng lần lượt là Dạ Thanh Thu, Tịnh Dạ Tiên Tử và Tử Toàn Cơ đã được Huyết Thánh Nữ khôi phục tự do theo mệnh lệnh của “sư phụ”.

Về phần Thủy Triều Tịch đã sớm trở về Mê Linh Sâm Lâm khi được Lạc Nam dặn dò trước đó.

“Mặt ta có dính gì sao?”

Cảm giác tam nữ vẫn nhìn mình không ngớt, Lạc Nam nhịn không được nhếch miệng.

“Ngươi và giáo chủ đã xảy ra chuyện gì? Vì sao nhận được những đặc quyền lớn đến vậy?” Dạ Thanh Thu vừa lo lắng vừa tò mò hỏi.

Tử Toàn Cơ được Huyết Thánh Nữ giải trừ thân phận thuộc hạ.

Ninh Vô Song và Ninh Huyền Tâm được giải trừ phong ấn tu vi, tuy rằng vẫn bị giam lỏng nhưng vẫn có thể tiếp tục tu luyện.

Thất Thập Tông bị xóa khỏi danh sách các thế lực thù địch.

Lạc Nam nhận được chỗ tốt to lớn từ Tụ Bảo Tinh.

Mỗi một thứ đều quá mức khó tin, tất cả diễn ra chỉ sau khi Huyết Thánh Nữ gọi hắn đi gặp Tu La Giáo Chủ.

Đừng nói là Dạ Thanh Thu, ngay cả Tịnh Dạ Tiên Tử lúc này cũng ngứa ngáy trong lòng.

Tịnh Dạ Tiên Tử là Nhị Trưởng Lão của Tu La Giáo, nhiệm vụ của nàng là tọa trấn và trông coi Tụ Bảo Tinh, vì vậy khi 10 loại vật phẩm được đổi đi cùng một thời điểm làm sao có thể qua mắt được nàng?

Sau khi tìm hiểu, biết 10 loại vật phẩm đó là do Giáo Chủ ban thưởng cho Lạc Nam thì càng hồ đồ rồi.

Tiểu tử này rốt cuộc đã làm gì? Vì sao được giáo chủ ưu ái đến mức như vậy?

“Giáo chủ thấy ta đẹp trai, là nhất biểu nhân tài nên muốn ưu ái một phen mà thôi.” Lạc Nam nhếch miệng đắc ý:

“Chẳng có gì khác biệt cả.”

“Nói tiếng người!” Ba nữ nhân cùng lúc ném cho hắn ánh mắt hình viên đạn, ai thèm tin chuyện ma quỷ của ngươi?

Lạc Nam âm thầm cười khổ, hắn đã sớm đoán được sẽ bị mấy nữ chất vấn cho chuyện lần này, vì vậy cũng đã sớm suy nghĩ biện pháp ứng đối, nửa thật nửa giả nói:

“Ta và giáo chủ tiến hành một cuộc giao dịch quan trọng, để đổi lấy những thứ hiện tại…ta cũng phải bỏ ra cái giá rất lớn.”

“Ngươi có thứ gì đủ hấp dẫn ánh mắt của giáo chủ?” Tịnh Dạ Tiên Tử ngờ vực hỏi.

Mặc dù từng gặp Lạc Nam ở trong giao lưu Dị Nguyên Hội, Tịnh Dạ biết tiểu tử này có rất nhiều đồ tốt…nhưng dù là những đồ tốt của hắn sợ rằng cũng không lọt nổi ánh mắt của giáo chủ a, nàng thật sự nghĩ không ra thứ gì có thể hấp dẫn đích thân giáo chủ gặp gỡ hắn.

So với sư phụ của mình, Dạ Thanh Thu lại âm thầm lo lắng, nàng không ít lần ở trong Linh Giới Châu của Lạc Nam, hiểu rõ nội tình của hắn đáng sợ đến mức nào, để được giáo chủ ưu ái như vậy chắc hẳn cái giá phải trả sẽ cực kỳ khổng lồ.

Muốn hỏi rõ hơn nhưng có sư phụ ở đây nên cũng không tiện hỏi…

“Ta biết các nàng rất muốn biết, đáng tiếc đây là việc cơ mật, giáo chủ đã buộc ta thề không được tiết lộ, bằng không hậu quả khó lường.” Lạc Nam nghiêm nghị giải thích:

“Nhưng nên nhớ rằng sau khi giao dịch xong với ta, giáo chủ đã lập tức bế quan dài hạn, đủ thấy cái giá mà ta phải trả vượt xa các nàng tưởng tượng.”

Hắn âm thầm nói ở trong lòng: “Chính là kỹ thuật giường chiếu tuyệt đỉnh của ta.”

Nếu nói phải trả giá, thứ mà hắn duy nhất mất đi chính là trang giấy hoàng kim trong đan điền.

Nó vốn dĩ không phải trang giấy mà là một nửa của Thể Hồn Châu, chẳng qua khi bị phân tách ra ngoài ở trạng thái của một không gian dẹp lép, nhìn qua tưởng như một trang giấy mà thôi.

Bởi vì đẳng cấp của nó là Cửu Phẩm Chí Bảo, tuy rằng bị phân tách ra thì trước đây Lạc Nam cũng không đủ khả năng xem thấu, vì vậy cũng chẳng biết trang giấy hoàng kim rốt cuộc là thứ quái quỷ gì.

Linh hồn của Thập Khánh Huyên vẫn luôn ở trạng thái ngủ say bên trong, cần có Vĩnh Hằng Thuộc Tính để giúp nàng hồi phục.

Sự lợi hại của Vĩnh Hằng Cổ Thể nằm ở chỗ Vĩnh Hằng Thuộc Tính chính là mọi nguồn sống, ngay cả Linh Hồn bị thương cũng chỉ cần đến Vĩnh Hằng Thuộc Tính hỗ trợ phục hồi, tài nguyên Hồn Tu cao cấp không cần thiết.

Mà Thập Khánh Huyên cũng lưu lại linh trí của những Vĩnh Hằng Thuộc Tính như Tam Muội Chân Hỏa, Hắc Ám Vĩnh Kiếp, Thiên Địa Kiếm Thủy chứ không gây hại đến chúng nó.

Lạc Nam không đề cập thì thôi, hắn càng nói càng khiến Tịnh Dạ tò mò như muốn phát điên, đáng tiếc giáo chủ đã đích thân cấm nói, nàng cũng không dám gặng hỏi.

Dạ Thanh Thu và Tử Toàn Cơ mặc dù cũng muốn biết thực hư bên trong, nhưng mặc kệ ra sao…chỉ cần nam nhân bình an vô sự ngồi ở trước mặt, các nàng đã cảm thấy hài lòng.

Đặc biệt là Tử Toàn Cơ, trước đó nàng đã rất sợ mình sẽ trở thành con bài để Huyết Thánh Nữ đối phó Lạc Nam, nào ngờ đột ngột được trở về bên cạnh hắn, nàng đã thỏa mãn vô cùng.

“Vị tỷ tỷ này, ta muốn cùng hồng nhan tri kỷ của mình tâm sự.” Lạc Nam hướng Tịnh Dạ Tiên Tử mỉm cười trục khách.

“Tiểu tử ngươi nghĩ mình là ai?” Tịnh Dạ Tiên Tử căm tức vỗ bàn:

“Nơi này là địa bàn đồ đệ của lão nương, ngươi lấy tư cách gì đuổi ta?”

“Không cho ngươi bất kính với sư phụ.” Dạ Thanh Thu cũng trừng mắt nhìn hắn:

“Cẩn thận chọc giận nàng, ngay cả ta cũng không thể giúp ngươi.”

“Xú nha đầu khốn kiếp, thì ra là lo sợ ta làm bị thương hắn?” Tịnh Dạ Tiên Tử càng tức giận thở hổn hển, có cảm giác củ cải trắng mình nuôi bị heo ủi mất.

Lạc Nam tùy ý nhún vai, đưa đến trước mặt Dạ Thanh Thu một chiếc Nhẫn Trữ Vật nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Bên trong là phương pháp và nguyên liệu rèn đúc Chí Tôn Pháp Tướng mà ta đã chuẩn bị cho mẫu thân, nhờ nàng gửi đến giúp ta.”

Chí Tôn Pháp Tướng này là hắn đạt được từ đánh cược với Trân Bảo Lâu lần trước, cam kết chất lượng.

Mẫu thân đã có thể tu luyện, hắn muốn giúp nàng đột phá Chí Tôn càng nhanh càng tốt.

“Được, ta sẽ đưa đến tận tay nàng.” Dạ Thanh Thu nghiêm túc gật đầu, tiếp nhận Nhẫn Trữ Vật, cũng không tò mò Chí Tôn Pháp Tướng mà hắn chuẩn bị cho Ninh Vô Song là loại nào, có cao cấp hay không.

“Vậy ta an tâm.” Lạc Nam hài lòng, từ trên bảo tọa đứng lên, nhìn Tử Toàn Cơ mỉm cười:

“Tạm thời nàng cứ ở với Thanh Thu, chờ ta vượt qua Tu La Thánh Chiến sẽ đến đón nàng.”

“Không.” Tử Toàn Cơ từ chối, nàng ôn nhu nói:

“Thiếp muốn giúp chàng quản lý cơ nghiệp, bất kể là Thanh Long Thánh Địa hay Lạc Gia đều được cả.”

Lạc Nam trong lòng có nàng vì vậy mới dùng sự tự do của nàng để giao dịch với Tu La Giáo Chủ, điều này khiến nàng vô cùng hạnh phúc, muốn trợ giúp hắn trong tất cả khả năng của mình.

“Vậy thì tốt rồi, ta mang nàng trở về Đông Hoa Cung.” Lạc Nam nắm tay Tử Toàn Cơ.

“Đáng hận, ở trước mặt đồ đệ của lão nương lại dám ân ân ái ái?” Tịnh Dạ bất mãn vì Lạc Nam xem nàng như không khí.

“Sư phụ à, ta đã sớm quen rồi.” Dạ Thanh Thu điềm nhiên lắc đầu, còn nhìn hắn quan tâm nói:

“Tu La Thánh Chiến đã diễn ra hơn một năm, ngươi đã xuất phát điểm trễ hơn so với những người khác.”

Lạc Nam sớm biết điều này, tuy rằng có Gia Tốc Trận phụ trợ nhưng quá trình hắn cùng hai nữ cường nhân hóa giải dâm độc, lại tu luyện gia tăng thực lực một phen, hơn một năm là khoảng thời gian có thể tiếp nhận.

Cùng Dạ Thanh Thu và Tịnh Dạ Tiên Tử nói lời từ biệt, Lạc Nam triệu hoán Tiểu Tinh, ôm Tử Toàn Cơ leo lên lưng nó.

“Không đến mười năm sau, chúng ta liền xứng đôi!” Lạc Nam nhìn Dạ Thanh Thu tự tin nói.

Thanh âm vừa dứt, Tiểu Tinh ngửa đầu rít gào, như sao băng lướt khỏi Dạ Nguyệt Tinh.

Dạ Thanh Thu đưa mắt nhìn theo thân ảnh nam nhân xa dần, nở nụ cười kiêu ngạo: “Để rồi xem, ta cũng đang không ngừng mạnh lên đấy.”

“Cẩu nam nữ!” Tịnh Dạ hừ một tiếng.

Càng nghĩ càng giận, trực tiếp đè đồ đệ xuống hung hăng xoa nắn hai bầu sữa căng tràn cho đỡ tức trong tiếng rên rỉ của nàng.



Trên lưng Tiểu Tinh, cảm nhận được Tử Toàn Cơ mềm mại tựa người vào lòng mình, Lạc Nam vuốt ve mái tóc màu tím óng ả của nàng cười hỏi:

“Thời gian qua có nhớ ta không?”

Tử Toàn Cơ phong tình vạn chủng liếc mắt, nhịn không được cảm thán:

“Thời gian không dài nhưng thành tựu của chàng lại ngày càng to lớn, thiếp vẫn luôn nghe ngóng tình hình…”

“Nàng cũng đã là Thánh Đế viên mãn, có thể đột phá Chí Tôn chưa nhỉ?” Lạc Nam đề nghị:

“Ta sẽ giúp nàng đúc Chí Tôn Pháp Tướng.”

“Thiếp vẫn chưa tích xúc đủ…” Tử Toàn Cơ nhẹ nhàng lắc đầu:

“Còn cách tối đỉnh một khoảng nữa, dục tốc bất đạt.”

“Vậy khi nào đến lúc nhớ nói với ta.” Lạc Nam ôn hòa dặn dò.

“Ừm.” Tử Toàn Cơ ngẩng đầu, bờ môi màu tím chín mọng hôn lên.

Lạc Nam làm sao có thể từ chối, nhiệt tình nhấm nháp hương vị mềm mại tuyệt vời.

Tiểu Tinh một đường xuyên toa không gian, rốt cuộc cũng băng qua Hằng La Đại Hải trở về Mê Linh Sâm Lâm.

Lúc này ở giữa rừng rậm nguyên thủy, Đông Hoa Cung sừng sững tọa trấn, bên trong là không ít khí tức cường đại quét ngang bốn phương tám hướng, kinh sợ vô số thế lực ở gần.

Ngay tại đại môn, Vân Duyên và Hắc Bạch Y Nhân nghênh đón hắn.

“Trở về rồi à?” Lạc Nam nở nụ cười tán thưởng.

Sau một phen rời đi thám hiểm di tích, tìm kiếm cơ duyên…tu vi của Vân Duyên và Hắc Bạch Y Nhân đều tăng tiến đáng kể.

Vân Duyên từ Thánh Đế Sơ Kỳ nhảy vọt đến Thánh Đế Hậu Kỳ, mà Hắc Y Nhân và Bạch Y Nhân vốn là Thánh Hoàng cũng đã đột phá lên Thánh Đế Sơ Kỳ, hiển nhiên thu hoạch lần này của bọn họ khá vô cùng.

“Câu này để ta nói với ngươi mới đúng.” Vân Duyên yêu kiều lườm hắn, ánh mắt chuyển sang đánh giá Tử Toàn Cơ.

“Toàn Cơ là nữ nhân của ta, còn đây là Vân Duyên sư muội, Đông Hoa Phó Cung Chủ, hai người phía sau là Bạch Y và Hắc Y, bằng hữu của ta.” Lạc Nam tiến hành giới thiệu hai bên.

Mọi người cũng chào hỏi nhau một phen, Lạc Nam động ý niệm…Đông Hoa Cung liền thu nhỏ lại rơi vào lòng bàn tay hắn.

“Rời đi sao?” Vân Duyên hỏi.

“Đúng vậy.” Lạc Nam cười nói:

“Ta cần nhanh chóng gia tăng thực lực, không thể tiếp tục ở lại nơi này.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hắn tiến vào bên trong thương nghị với Bồ Ma Thụ, yêu cầu ông ta kiên nhẫn chờ đợi thêm 10 năm, đến lúc đó Mê Linh Sâm Lâm sẽ trở thành thế lực dưới tay của Tu La Thánh Tử, không người dám trêu chọc.

Mười năm đối với tu sĩ bình thường cũng chỉ là chớp mắt, huống hồ đối với lão quái vật đã trải qua tuế nguyệt tang thương, Bồ Ma Thụ không có lý do gì để từ chối.

Lạc Nam lại trấn an Lạc Gia các vị trưởng lão và các tộc nhân, hứa hẹn 10 năm sau cũng sẽ mang mẫu thân và đại tẩu trở về.

Phân phó xong mọi chuyện, hắn mới nhảy vào Thiên Cơ Lâu băng qua vô tận hư không, trở về Thanh Long Thánh Địa.

“Phu quân?”

Đã sớm cảm nhận được hắn thông qua Long Tiên Thánh Điển, các vị thê tử đã hội tụ thành một đoàn nghênh đón.

Bởi vì vừa tập thể đột phá Thánh Đế chưa được bao lâu nên tu vi của các nàng vẫn giữ nguyên như vậy, chưa có tiến bộ quá lớn.

Lạc Nam nhìn các thê tử mỉm cười nói:

“Lần này trở về ta sẽ nhanh chóng rời đi, chẳng qua là tìm được ba loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính nên không đành lòng hưởng một mình, muốn cùng ba người trong số các nàng chia sẽ.”

Hắn lần lượt đem công dụng của Hư Không Liệt Diễm, Vô Cực Thần Mộc và Sâm Lâm Hắc Ám nói ra.

“Chúng đều rất mạnh.” Nghe xong ba loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính cường đại, các thê tử đều hít sâu một hơi, âm thầm kinh hỉ.

Đặc biệt là những nữ nhân có được thuộc tính tương ứng, các nàng đều không ai có thể từ chối những Vĩnh Hằng Thuộc Tính lợi hại như thế.

Bất quá hàng thì chỉ có ba, thê tử phù hợp thì lại có rất nhiều, vì vậy Lạc Nam để các nàng tự quyết định.

Chúng nữ người nhìn ta, ta nhìn ngươi…cuối cùng từng đôi mắt đẹp đều hướng về phía Yên Nhược Tuyết.

“Xem ta làm cái gì?” Yên Nhược Tuyết thẹn thùng hỏi.

“Haha, bà cả thì có đặc quyền của bà cả.” Lạc Nam vỗ tay khen hay: “Nàng kiến nghị đi nào.”

Yên Nhược Tuyết cắn cắn môi, từng là Thủy Hoang Nữ Hoàng nên cũng không do dự quá lâu, trực tiếp quyết đoán nói:

“Hư Không Liệt Diễm chỉ phát huy tối đa sức mạnh bên trong hư không, vậy nên nó chỉ thích hợp với những người có khả năng chiến đấu bên trong đó.”

Nàng nói hết câu, mọi người đã nghĩ đến Tuế Nguyệt với Thời Không Thánh Thể và huyết mạch Thời Không Hoàng Tộc, Âu Dương Thương Lan với Tinh Không Chi Long và Bảo Kiều với Không Gian Tổ Phù.

“Ta chủ tu Lôi Hệ, không hợp.” Âu Dương Thương Lan lắc đầu.

“Ta là Phù Sư, có Vĩnh Hằng Thuộc Tính cũng chẳng thể phát huy.” Bảo Kiều cũng từ chối.

“Nhưng ta đâu có Hỏa Hệ Thuộc Tính.” Tuế Nguyệt cũng chau mày.

“Chọn Tuế Nguyệt.” Lạc Nam chốt hạ: “Nàng có Đa Hệ Chi Không với khả năng tăng sức mạnh cho các loại thuộc tính, Hư Không Liệt Diễm thuộc về nàng sẽ mạnh nhất.”

Vĩnh Hằng Thuộc Tính cường đại đến mức sản sinh linh căn cho người luyện hóa nó, vì vậy dù Tuế Nguyệt không có Hỏa Linh Căn cũng chẳng thành vấn đề.

Hơn nữa Lạc Nam đã suy nghĩ sâu xa hơn, Tuế Nguyệt sớm muộn gì cũng đụng độ đám Thời Không Tộc, đến lúc đó Hư Không Liệt Diễm sẽ trở thành vũ khí lợi hại cho nàng đối phó bọn chúng, đừng quên Hư Không Liệt Diễm là ngọn lửa khắc chế được những sinh vật bên ngoài hư không.

Tuế Nguyệt như cùng hắn tâm hữu linh tê, nàng cũng cần thực lực để giữ lại con Hư Không Cẩu, vì vậy cảm kích nhìn các tỷ muội nhẹ cười:

“Ta không khách khí.”

“Tốt lắm, vậy Vô Cực Thần Mộc sẽ thuộc về người sở hữu duy nhất Mộc Hệ Linh Căn.” Yên Nhược Tuyết tiếp tục nói.

Lạc Nam và chúng nữ đều hiểu dụng ý của nàng, Vô Cực Thần Mộc chỉ cung cấp nguồn Mộc Thuộc Tính vô hạn mà thôi, đối với những thuộc tính khác thì nó chẳng giúp được gì.

Cũng giống như Lạc Nam, Vô Cực Thần Mộc sẽ luôn nạp đầy Mộc Lực trong Thiên Mộc Đỉnh, còn những Đại Đỉnh khác vẫn cần nạp lực lượng từ bên ngoài hoặc các loại tài nguyên nếu tiêu hao.

Hắn sẽ không bao giờ cạn kiệt Mộc Lực, nhưng Bá Lực trong Bá Đỉnh vẫn sẽ cạn như thường nếu sử dụng quá nhiều thủ đoạn, không thể đánh đồng Bá Lực và Mộc Lực được.

Chúng nữ hai mặt nhìn nhau, đại đa số các nàng đều sở hữu nhiều loại Linh Căn, nhất là hồi ở tiểu vũ trụ có luyện hóa Linh Căn Đan số lượng lớn.

“Thiếp cảm thấy Vô Cực Thần Mộc nên thuộc về Mộc Ái My hoặc Mộc Linh Nhu, một trong hai người các nàng.” Yên Nhược Tuyết ánh mắt lấp lánh:

“Các nàng là hai người duy nhất chỉ tu luyện Mộc Thuộc Tính, có Vô Cực Thần Mộc hỗ trợ, các nàng có thể bồi dưỡng dược điền không hề mỏi mệt hay hao tổn lực lượng.”

“Giải pháp rất hay.” Lạc Nam nhìn tỷ muội Mộc Linh Tộc cười tủm tỉm: “Các nàng ai lấy đây?”

“Để cho muội muội thiếp.” Mộc Ái My không do dự nói.

“Không muốn a, nên để cho đại tỷ.”Mộc Linh Nhu kháng nghị.

“Được rồi, muội muội được ưu tiên, Vô Cực Thần Mộc thuộc về Linh Nhu.”Lạc Nam quyết định.

Cuối cùng chính là Sâm Lâm Hắc Ám, tất cả thống nhất thuộc về Đạm Đài Uyển, nguyên nhân vì nàng là người chủ tu Hắc Ám nhưng lại có phong cách chiến đấu chính diện nhất.

Trong khi những nữ nhân nắm giữ Hắc Ám khác của Hậu Cung như U Cơ, Lệ Huân, Ỷ Vân, Kính Hoa, Thủy Nguyệt đều tinh thông ngụy trang, ám sát bất ngờ...Sâm Lâm Hắc Ám quá phô trương thanh thế, không hợp với các nàng.

Đã lựa chọn được ba nữ chủ nhân cho ba loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính, Lạc Nam đâu chần chờ nữa.

Hắn cười hắc hắc đầy xấu xa, ôm lấy Tuế Nguyệt, Mộc Linh Nhu và Đạm Đài Uyển đi vào trong phòng.

Quyết tâm đột phá cảnh giới…



Chúc cả nhà trưa vui vẻ 3

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con Đường Bá Chủ

Số ký tự: 0