Đại chiến nổ...
Akay Hau
2024-10-30 06:45:38
“Lạc Nam, ngươi thật sự muốn cùng chúng ta đồng quy vu tận sao?”
Huyết Thương Thiên lạnh giọng quát lớn, nhìn thấy đội hình bên phía Lạc Nam khiến lão cũng sinh ra ý niệm rút lui, trong lòng vẫn còn ám ảnh lần trước bị Lạc Nam chém đến bỏ chạy mới giữ được mạng.
“Đồng quy vu tận?” Triệu Dũng đã sớm chiến ý sôi trào, lại thêm bản tính hiên ngang khí phách, trực tiếp hừ một tiếng:
“Các ngươi đủ tư cách đồng quy vu tận sao?"
Lạc Nam cũng nở nụ cười, nhẹ nhàng phất tay.
Trong nháy mắt, hai kiện Chí Bảo phân biệt là Đông Hoa Cung và Đông Hoa Sơn Trang đằng không bay lên.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Từ bên trong chúng nó, Tàn Hoa Trận và Vạn Hoa Trận bá đạo bay ra phong tỏa bốn phương tám hướng trên khắp chiến trường như thiên la địa võng.
Có hai tòa Sát Trận phong tỏa thiên địa, dù là Chí Tôn muốn thoát ra ngoài cũng phải bị lột một lớp da, mà trong lúc đó ngươi đã bị đối thủ nhân cơ hội đánh chết.
Hiển nhiên Lạc Nam đã quyết định sẽ chơi đến cùng trong lần này, quyết không để bất kỳ con cá nào lọt lưới.
Hắn đã quá xem nhẹ và chủ quan về sự tàn nhẫn của địch nhân, bọn chúng cảm thấy nhắm vào hắn không được liền muốn nhắm vào người thân và các thế lực có liên quan với hắn.
Cũng may lần này có Cao Viễn báo tin kịp thời, bằng không Lạc Nam vô pháp tưởng tượng hậu quả sẽ như thế nào khi cả đám cường giả hàng chục vị Chí Tôn hàng đầu bất ngờ tàn sát Mê Linh Sâm Lâm, e rằng Bồ Ma Thụ sẽ không thể chống đỡ nổi.
Phải biết rằng trước đó hắn có ý định lên đường đến Nam Vực một chuyến để săn sát thủ của Thiên Lệnh Giáo, nếu điều đó thật sự xảy ra, khi Mê Linh Sâm Lâm bị tập kích bất ngờ ở Tây Châu, dù có cả Thiên Cơ Lâu băng cắt hư không cũng khó lòng ngay lập tức chi viện, càng khó lòng tập hợp đầy đủ đồng minh như lúc này.
Vậy nên nhân cơ hội ngàn năm có một, tại sao không giết sạch để tránh đêm dài lắm mộng?
Nhàn Phong, Bồ Ma Thụ đều thống nhất với quyết định của Lạc Nam, bởi lẽ lần này Kiếm Đan Sơn Trang và Mê Linh Sâm Lâm đã trở thành mục tiêu bị nhắm đến, bọn họ làm sao không phẫn nộ?
“Một trận này xem ra phải chiến rồi…” Viêm Kình cảm nhận được sát khí từ phía đối phương, bên trên bầu trời là Tàn Hoa Trận cùng Vạn Hoa Trận uốn lượn phong tỏa, có muốn chạy cũng không chạy được nữa.
“Câm miệng!” Lưu Thái nổi giận chửi ầm lên:
“Nếu không phải do Viêm Ngục Tộc các ngươi, kế hoạch của chúng ta làm sao bị bại lộ?”
“Đủ rồi!” Vạn Ứng Thiên nhíu mày lên tiếng:
“Đây không phải thời điểm trách cứ lẫn nhau, đối phó với địch nhân mới quan trọng.”
Một đám cường giả nghe vậy không nói tiếng nào, Chí Tôn Lực bắt đầu vận chuyển, hiển nhiên cũng đã sẳn sàng chiến đấu.
Để có thể trở thành Chí Tôn cấp cường giả, bất cứ một người nào cũng từng trải qua vô vàn cuộc chiến, vậy nên không đến bước đường cùng…sẽ không ai sợ hãi chiến đấu.
“Đều là Chí Tôn mà thôi, chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu.” Kiếm Hoàng Dận nghiêm nghị nói.
“Haha, vậy để bổn tôn thử xem chiến lực của Đại Trưởng Lão Kiếm Phách Tộc có gì lợi hại.” Triệu Dũng đã sớm ngứa ngáy trong lòng, cất tiếng cười to:
"Vạn Quân Kiếm Pháp!"
Thanh âm vừa dứt, Triệu Dũng hai tay cầm theo Chiến Kiếm lao thẳng đến Kiếm Hoàng Dận.
Một kiếm nâng lên, sau lưng Triệu Dũng hiện ra hư ảnh của cả một đội quân đang cầm kiếm chém thẳng đến, mang đến cảm giác áp bách như thiên quân vạn mã đang nhắm vào, kiếm khí trùng thiên.
"Vạn Quân Kiếm Pháp quả là danh bất hư truyền, nghe nói mỗi kiếm chém ra đều như vạn quân cùng xuất kiếm, nhưng như thế chẳng lẽ có thể làm bổn tọa sợ?" Kiếm Hoàng Dận cao ngạo quát.
KENG KENG KENG.
Thiên phú của Kiếm Phách Tộc được kích hoạt, Kiếm Hoàng Dận toàn thân cứng cáp sắt bén như một thanh kiếm, tự phóng thích Kiếm Thế kinh người do hàng nghìn tầng Kiếm Vực ngưng tụ mà thành, hai tay như kiếm mãnh liệt trảm ra, nghênh đón trực diện Vạn Quân Kiếm Pháp của Triệu Dũng.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG...
Thế công phô thiên cái địa, Kiếm Hoàng Dận dùng tay không ngăn chặn Chiến Kiếm của Triệu Dũng, cả người hắn lúc này chính là kiếm, ưu thế của Binh Nhân Tộc không bỏ sót chút nào.
Cả hai đều là Nhị Cảnh Chí Tôn cấp cường giả, vừa ra tay liền tạo ra uy thế vang trời, kiếm khí trùng thiên, không ai chịu thua ai.
Triệu Dũng tuy rằng không phải Thiên Địa Sủng Nhi nhưng một thân kiếm thuật cũng là vô cùng bá đạo, hư ảnh vạn quân đồng hành xuất kiếm, đánh cho Kiếm Hoàng Dận không có thời gian thở dốc.
Mắt thấy hai vị cường giả đã đánh lên, những người khác cũng không muốn do dự nữa.
"Hừ, đã kế hoạch tập kích thất bại, vậy thì lần này đường hoàng tiêu diệt các ngươi." Huyết Thương Thiên rống lớn:
"Nhàn Phong, để ta lĩnh giáo cao chiêu của ngươi!"
"Huyết Ngục Đồ Tôn Trảm!"
Huyết Thương Thiên khóa chặt lấy thân ảnh Nhàn Phong, thực lực Nhị Cảnh Chí Tôn cuồn cuộn phóng thích, sau lưng hiện lên một Địa Ngục Máu khổng lồ cung cấp vô tận Huyết Lực vào trong vũ khí của lão là Huyết Thương Kiếm, nhắm đến Nhàn Phong chém ra một nhát kinh hoàng.
Đối mặt với thế kiếm tràn ngập máu tươi của Huyết Thương Thiên, Nhàn Phong đạp không bay ra, Trùng Dương Kiếm ngân vang, uy áp từ Binh Nhân Tộc nhanh chóng tác động vào Huyết Thương Kiếm làm nó suy yếu.
Nhưng dù có ưu thế của Trùng Dương Kiếm, Nhàn Phong cũng không dám xem nhẹ đối thủ, bởi vì tu vi của hắn chỉ là Nhất Cảnh Chí Tôn mà thôi.
"Thủy Đan Kiếm Pháp – Càn Khôn Kiếm Hải!"
Cường giả so chiêu, vừa ra tay chính là thi triển toàn lực.
Nhàn Phong điều động Chí Tôn Thủy Lực mênh mông như đại hải, mỗi một giọt nước đều như một tia kiếm khí nguy hiểm uốn lượn giữa bầu trời, kết hợp với Trùng Dương Kiếm tạo thành biển cả phẫn nộ đang gào thét, hung hăng chém ra.
ẦM ẦM ẦM ẦM...
Một kiếm đầy rẫy máu tươi từ Huyết Địa Ngục, một kiếm là hải dương phẫn nộ từ Trùng Dương Kiếm.
Nhìn qua cảnh tượng chiến đấu, Nhàn Phong đứng giữa biển kiếm khí xanh thẳm mênh mông, Huyết Thương Thiên đứng giữa địa ngục máu đỏ thẳm, bầu trời như bị phân tách thành hai màu sắc trái ngược, cả hai vị cường giả liên tục xuất kiếm nghiền ép lấy nhau, không ai chịu nhường nhịn ai, nhất thời khó phân thắng bại.
"Hừ, nếu các vị đã xuất kiếm, bổn tọa làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn?" Khai Tinh Kiếm Phái – Khai Thế Quân nắm chặt Khai Tinh Kiếm trong tay, ngửa đầu nhìn trời:
"Khai Tinh Kiếm Pháp – Trảm Tinh!"
Hàng nghìn tầng Kiếm Vực và Sát Vực quét ra, đỉnh đầu Khai Thế Quân là hư ảnh những hành tinh to lớn đang bị trảm làm đôi ngưng thành áp bách khủng bố, nhắm thẳng đến Lạc Nam chém xuống.
Bắt giặc thì phải bắt vua, Khai Thế Quân muốn nhắm vào Lạc Nam.
"Khà khà, muốn động vào Đại Hộ Pháp của Nam Thiên Môn? Để lão phu đích thân lĩnh giáo thực lực của Phái Chủ Khai Tinh Kiếm Phái!" Nhị trưởng lão Đàm Tùng nở nụ cười.
Xoẹt...
Thân già nhưng cực kỳ cường tráng và trâu bò, Đàm Tùng gồng lên cơ bắp cuồn cuộn nổi cả gân xanh, cũng không sử dụng đến bất cứ thuộc tính nào, bản thân của lão vốn là một vị Tam Cảnh Thể Chí Tôn khủng bố.
Chỉ bằng một tay đã cầm được Động Thiên Kiếm như cột chống trời xuất sứ từ Kiếm Trũng, bá đạo đập thẳng ra.
OÀNH OÀNH OÀNH...
Động Thiên Kiếm phát ra sóng xung kích như thạch phá thiên kinh, nghiền nát cả không gian, một lần đập đã nghiền nát nhất kiếm Trảm Tinh của Khai Thế Quân thành cặn bã.
Đàm Tùng như mãnh thổ hạ sơn, một chân đạp nát không gian, nặng nề gầm thét:
"Cửu Trọng Kiếm Pháp - Cửu Trọng Hạ Sơn!"
Động Thiên Kiếm nâng lên không trung, sóng xung kích tầng tầng lớp lớp chồng chất lên nhau như chín tầng trời, thô bạo đập thẳng xuống đầu Khai Thế Quân.
"Cửu Trọng Chí Tôn, bổn Phái Chủ không tin mình không đối phó được một Trưởng Lão của Nam Thiên Môn như ngươi." Khai Thế Quân lạnh lùng lên tiếng:
"Bí Thuật - Tinh Thần Nhập Thể!"
Bầu trời hiện ra vô vàn ánh sao, tinh thần lực từ biển sao phủ xuống cơ thể Khai Thế Quân và Khai Tinh Kiếm trong tay hắn, Sát Thế cùng Kiếm Thế vận dụng đến mức tối đa từ dưới chém lên một kiếm, ngăn cản Cửu Trọng Hạ Sơn của Đàm Tùng.
Răng rắc...
Khai Thế Quân nhất thời biến sắc, chỉ cảm thấy xương cốt trên tay mình như sắp nát bấy, cơ thể bị đè ép xuống tầng tầng lớp lớp không gian, đau nhứt đến gầm lên:
"Mau giúp ta!"
Hiển nhiên hắn đã nhận ra mình không phải đối thủ của Đàm Tùng.
"Để đối phó với Thể Tu, vậy thì để Cốt Tu ta lên cho!" Trưởng lão Lưu Gia - Lưu Thái hít sâu một hơi nói.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT...
Từ cơ thể già cộm của hắn, hàng nghìn thanh xương cốt cứng cáp đen kịch phủ đầy gai nhọn đâm xuyên da thịt lồi ra ngoài, xương cốt bao trùm toàn thân tạo thành một bộ Giáp Cốt dữ tợn.
Chưa dừng lại ở đó, Lưu Thái tiếp tục lấy ra một kiện Chí Bảo là Bạo Cốt Chùy khổng lồ nắm trong tay.
Mắt thấy Đàm Tùng sắp tấn công Khai Thế Quân thêm một lần nữa, Lưu Thái đã lao lên nghênh đón, Bạo Cốt Chùy đập vào Động Thiên Kiếm.
ĐÙNG!
Như thiên thạch va chạm sao băng, cả Đàm Tùng và Lưu Thái đều liên tục lùi bước giữa không trung, cả người kêu lên lách cách.
"Sảng khoái!" Đàm Tùng như gặp được đối thủ xứng tầm, liền không thèm đếm xỉa đến Khai Thế Quân, ngược lại xách lấy Động Thiên Kiếm tấn công Lưu Thái.
Lưu Thái không dám khinh thường, chấp chưởng Bạo Cốt Chùy nghênh chiến.
Hai người một là Tam Cảnh Thể Chí Tôn, một người là Tam Cảnh Cốt Tu Chí Tôn, trong tay đều chấp chưởng Chí Bảo, chiến đến thương khung chấn động.
"Đừng để hắn chạy!" Lạc Nam nhìn thấy Khai Thế Quân đang rút lui, phất tay hạ lệnh.
NGAO NGAO!
Chỉ chờ mệnh lệnh của hắn, Hải Long Chí Tôn và Hải Long Lão Tổ không dám do dự, hóa thành hai tôn Thủy Long bay vọt ra, tiến hành vây đánh Khai Thế Quân.
"Hừ, bổn phái chủ không chiến được Đàm Tùng, chẳng lẽ không đấu được hai con rồng các ngươi?" Khai Thế Quân sắc mặt trở nên khó coi, chủ động triệu hoán Chí Tôn Pháp Tướng.
Đó là một Chí Tôn Pháp Tướng tràn ngập ánh sáng khắp toàn thân, bên trong thể nội là biển sao lấp lánh, trong tay cầm hai thanh Tinh Thần Kiếm sáng rực.
"Chết cho ta!" Khai Thế Quân động nộ nói.
Chí Tôn Pháp Tướng huy động hai thanh Tinh Thần Kiếm chém về phía hai cái đầu rồng.
"Tinh Kiếm Pháp Tướng xếp hạng 99 trên Pháp Tướng Bảng?" Hải Long Chí Tôn cùng Hải Long Lão Tổ không dám xem thường, cũng triệu hoán Hải Long Pháp Tướng của mình chống lại.
Chiến lực của hai người quả thật không mạnh bằng Khai Thế Quân, nhưng lấy hai địch một liền chẳng cần e sợ.
Đại chiến nổ ra trên khắp chiến trường, Yên Thê bản tính vốn hiếu chiến liền không nhẫn được nữa.
Ánh mắt sắc sảo của nàng khóa chặt thân ảnh Thổ Toái Chí Tôn của Thổ Hành Tông, nở nụ cười đắc thắng:
"Lão bà, lần trước chưa có cơ hội làm thịt ngươi, hôm nay mọi ân oán trả đủ."
Vừa mới dứt lời, mặt đất dưới chân Yêu Thê gợn sóng dữ dội, mặt đất hình thành một con sóng thần đem nàng dịch chuyển đến trước mặt Thổ Toái Chí Tôn.
"Tiện nhân, vừa đột phá Chí Tôn cũng dám đắc ý trước mặt lão thân?" Thổ Toái Chí Tôn giận dữ.
Đôi bàn tay khô gầy kết ấn, vô tận bão cát và thổ thuộc tính ầm ầm trồi lên ở sau lưng.
Trong nháy mắt, sau lưng Thổ Toái Chí Tôn hiện ra cùng lúc hai vị Chí Tôn Pháp Tướng thổ hệ hình thể khổng lồ.
"Là Cự Thổ Pháp Tướng và Liệt Địa Pháp Tướng?" Yên Thê ngoài ý muốn nói, lần trước đại chiến...rõ ràng bà già này chỉ sở hữu Cự Thổ Pháp Tướng mà thôi.
"Sợ rồi sao?" Thổ Toái Chí Tôn đắc ý nói: "Từ khi được bổ nhiệm lên Đại Trưởng Lão, lão thân đã được tông chủ cho phép đúc thêm Liệt Địa Pháp Tướng, hiện tại ngươi chịu chết đi!"
Lòng tự tin tăng mạnh, Thổ Toái Chí Tôn điều động Liệt Địa Pháp Tướng vươn dài đôi tay như dây thừng quấn lấy Yên Thê, còn Cự Thổ Pháp Tướng thì hung hăng tung quyền muốn đấm bể nàng.
"Khanh khách, bà già rất biết cách làm ta sợ đó nha." Yên Thê nở nụ cười trêu tức:
"Vậy để tiểu nữ cho bà mở mang tầm mắt, Chí Tôn Pháp Tướng của như ý lang quân ban cho ta!"
Phía sau nàng có đại địa thét gào và dung nham bùng nổ, chúng nó nhanh chóng ngưng kết thành hai vị Chí Tôn Pháp Tướng.
Một là Địa Tướng toàn thân như đất nung kết thành, kiên cố bền bĩ tràn ngập sức mạnh, một là Hỏa Tướng hừng hực biển lửa dung nham, mang đến sức nóng khiến cả không gian xung quanh cũng phải vặn vẹo.
Địa Tướng của Yên Thê bá đạo tung ra một quyền trực diện đẩy lùi Cự Thổ Pháp Tướng.
Hỏa Tướng của nàng há mồm phun ra hỏa viêm dữ dội, đốt cháy sạch sẽ cánh tay Liệt Địa Pháp Tướng đang cuốn đến khống chế mình.
"Làm sao có thể? Đây là hai Chí Tôn Pháp Tướng gì?" Thổ Toái Chí Tôn không dám tin vào mắt mình.
Phải biết rằng Cự Thổ Pháp Tướng và Liệt Địa Pháp Tướng của bà ta xếp hạng lần lượt là 97 và 78 trên Pháp Tướng Bảng, ấy thế mà bị hai Chí Tôn Pháp Tướng vô danh của Yên Thê dễ dàng áp chế.
"Lão thân không tin!" Thổ Toái Chí Tôn gầm lên:
"Pháp Tướng Thần Thông – Cự Thổ Ấn!"
"Pháp Tướng Thần Thông – Liệt Địa Ngũ Trảo!"
Quyết tâm lấy lại ưu thế, Thổ Toái Chí Tôn vận dụng hai môn Pháp Tướng Thần Thông.
Cự Thổ Pháp Tướng ngửa đầu gầm thét, ngưng kết vô tận Chí Tôn Thổ Lực thành một Cự Thổ Ấn khổng lồ.
Liệt Địa Pháp Tướng biểu lộ âm trầm, trên thân mọc ra năm cánh tay sắc nhọn như một cái cự trảo đâm thủng không gian.
Hai tôn Pháp Tướng thi triển Pháp Tướng Thần Thông đầy bá đạo, nhắm thẳng Yên Thê như muốn nghiền nàng thành cặn bã.
"Cho bà già này mở mang tầm mắt đi!" Yên Thê giang rộng đôi tay:
"Dung hợp!"
ĐÙNG!
Nàng vừa ra lệnh, Địa Tướng và Hỏa Tướng đã mãnh liệt đụng thẳng vào nhau.
Đại địa và biển lửa hòa quyện, một vị Chí Tôn Pháp Tướng hoàn toàn khác đã được khai sinh.
Cơ thể bằng đất mặc lấy Nham Thạch Giáp, khắp toàn thân khổng lồ là vô số mạch dung nham đang sôi sục như gân mạch sống động.
"Đây là…" Đồng tử Thổ Toái Chí Tôn co rút lại dữ dội.
"Nham Tương Địa Hỏa Tướng!" Yên Thê bàn tay nắm chặt:
"Nổ đi!"
Nham Tương Địa Hỏa Tướng toàn thân bùng phát ra vô vàn vụ nổ nhưng hàng vạn ngọn núi lửa đang phẫn nộ sôi trào.
Đùng đùng đùng đùng đùng đùng…
Liên tục là những đám mây hình nấm được sinh ra, những vụ nổ khủng bố làm hai loại Pháp Tướng Thần Thông bị hủy diệt thành cặn bã.
Vẫn là phong cách chiến đấu thô bạo của Nham Tương Địa Hỏa Tướng, nó như một tên khổng lồ đang đánh bơm liều chết, chạy đến đâu nổ đến đó nhưng cơ thể lại không chịu chút ảnh hưởng nào.
Nham Tương Địa Hỏa Tướng ôm chặt Cự Thổ Pháp Tướng và Liệt Địa Pháp Tướng sau đó tự hủy.
OÀNH!
Nham Tương Địa Hỏa bạo phát vụ nổ kinh hoàng nghiền nát cả hai Chí Tôn Pháp Tướng xấu số, bản thân nó lại chẳng hề hấn gì, tiếp tục lao đến Thổ Toái Chí Tôn.
"PHỐC!"
Thổ Toái Chí Tôn thổ huyết vì nhận phản phệ, vừa bỏ chạy vừa hoảng loạn gầm lên:
"Nham Tương Địa Hỏa Tướng hạng 26, làm sao có thể như vậy?"
Bà ta có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến Yên Thê đã từng gia nhập Thổ Hành Tông với hy vọng đúc được Thổ Hành Pháp Tướng hạng 49 nay lại sở hữu được một Chí Tôn Pháp Tướng còn lợi hại hơn không biết bao nhiêu lần.
Chuyện này quả thật là sỉ nhục đối với Thổ Hành Tông.
"Có gì không thể?" Yên Thê hừ một tiếng xuất hiện trước mặt bà ta, trên bắp tay là 2000 đường Nguyên Văn đang rực sáng.
Một quyền thô bạo đấm thẳng!
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ 3
Huyết Thương Thiên lạnh giọng quát lớn, nhìn thấy đội hình bên phía Lạc Nam khiến lão cũng sinh ra ý niệm rút lui, trong lòng vẫn còn ám ảnh lần trước bị Lạc Nam chém đến bỏ chạy mới giữ được mạng.
“Đồng quy vu tận?” Triệu Dũng đã sớm chiến ý sôi trào, lại thêm bản tính hiên ngang khí phách, trực tiếp hừ một tiếng:
“Các ngươi đủ tư cách đồng quy vu tận sao?"
Lạc Nam cũng nở nụ cười, nhẹ nhàng phất tay.
Trong nháy mắt, hai kiện Chí Bảo phân biệt là Đông Hoa Cung và Đông Hoa Sơn Trang đằng không bay lên.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Từ bên trong chúng nó, Tàn Hoa Trận và Vạn Hoa Trận bá đạo bay ra phong tỏa bốn phương tám hướng trên khắp chiến trường như thiên la địa võng.
Có hai tòa Sát Trận phong tỏa thiên địa, dù là Chí Tôn muốn thoát ra ngoài cũng phải bị lột một lớp da, mà trong lúc đó ngươi đã bị đối thủ nhân cơ hội đánh chết.
Hiển nhiên Lạc Nam đã quyết định sẽ chơi đến cùng trong lần này, quyết không để bất kỳ con cá nào lọt lưới.
Hắn đã quá xem nhẹ và chủ quan về sự tàn nhẫn của địch nhân, bọn chúng cảm thấy nhắm vào hắn không được liền muốn nhắm vào người thân và các thế lực có liên quan với hắn.
Cũng may lần này có Cao Viễn báo tin kịp thời, bằng không Lạc Nam vô pháp tưởng tượng hậu quả sẽ như thế nào khi cả đám cường giả hàng chục vị Chí Tôn hàng đầu bất ngờ tàn sát Mê Linh Sâm Lâm, e rằng Bồ Ma Thụ sẽ không thể chống đỡ nổi.
Phải biết rằng trước đó hắn có ý định lên đường đến Nam Vực một chuyến để săn sát thủ của Thiên Lệnh Giáo, nếu điều đó thật sự xảy ra, khi Mê Linh Sâm Lâm bị tập kích bất ngờ ở Tây Châu, dù có cả Thiên Cơ Lâu băng cắt hư không cũng khó lòng ngay lập tức chi viện, càng khó lòng tập hợp đầy đủ đồng minh như lúc này.
Vậy nên nhân cơ hội ngàn năm có một, tại sao không giết sạch để tránh đêm dài lắm mộng?
Nhàn Phong, Bồ Ma Thụ đều thống nhất với quyết định của Lạc Nam, bởi lẽ lần này Kiếm Đan Sơn Trang và Mê Linh Sâm Lâm đã trở thành mục tiêu bị nhắm đến, bọn họ làm sao không phẫn nộ?
“Một trận này xem ra phải chiến rồi…” Viêm Kình cảm nhận được sát khí từ phía đối phương, bên trên bầu trời là Tàn Hoa Trận cùng Vạn Hoa Trận uốn lượn phong tỏa, có muốn chạy cũng không chạy được nữa.
“Câm miệng!” Lưu Thái nổi giận chửi ầm lên:
“Nếu không phải do Viêm Ngục Tộc các ngươi, kế hoạch của chúng ta làm sao bị bại lộ?”
“Đủ rồi!” Vạn Ứng Thiên nhíu mày lên tiếng:
“Đây không phải thời điểm trách cứ lẫn nhau, đối phó với địch nhân mới quan trọng.”
Một đám cường giả nghe vậy không nói tiếng nào, Chí Tôn Lực bắt đầu vận chuyển, hiển nhiên cũng đã sẳn sàng chiến đấu.
Để có thể trở thành Chí Tôn cấp cường giả, bất cứ một người nào cũng từng trải qua vô vàn cuộc chiến, vậy nên không đến bước đường cùng…sẽ không ai sợ hãi chiến đấu.
“Đều là Chí Tôn mà thôi, chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu.” Kiếm Hoàng Dận nghiêm nghị nói.
“Haha, vậy để bổn tôn thử xem chiến lực của Đại Trưởng Lão Kiếm Phách Tộc có gì lợi hại.” Triệu Dũng đã sớm ngứa ngáy trong lòng, cất tiếng cười to:
"Vạn Quân Kiếm Pháp!"
Thanh âm vừa dứt, Triệu Dũng hai tay cầm theo Chiến Kiếm lao thẳng đến Kiếm Hoàng Dận.
Một kiếm nâng lên, sau lưng Triệu Dũng hiện ra hư ảnh của cả một đội quân đang cầm kiếm chém thẳng đến, mang đến cảm giác áp bách như thiên quân vạn mã đang nhắm vào, kiếm khí trùng thiên.
"Vạn Quân Kiếm Pháp quả là danh bất hư truyền, nghe nói mỗi kiếm chém ra đều như vạn quân cùng xuất kiếm, nhưng như thế chẳng lẽ có thể làm bổn tọa sợ?" Kiếm Hoàng Dận cao ngạo quát.
KENG KENG KENG.
Thiên phú của Kiếm Phách Tộc được kích hoạt, Kiếm Hoàng Dận toàn thân cứng cáp sắt bén như một thanh kiếm, tự phóng thích Kiếm Thế kinh người do hàng nghìn tầng Kiếm Vực ngưng tụ mà thành, hai tay như kiếm mãnh liệt trảm ra, nghênh đón trực diện Vạn Quân Kiếm Pháp của Triệu Dũng.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG...
Thế công phô thiên cái địa, Kiếm Hoàng Dận dùng tay không ngăn chặn Chiến Kiếm của Triệu Dũng, cả người hắn lúc này chính là kiếm, ưu thế của Binh Nhân Tộc không bỏ sót chút nào.
Cả hai đều là Nhị Cảnh Chí Tôn cấp cường giả, vừa ra tay liền tạo ra uy thế vang trời, kiếm khí trùng thiên, không ai chịu thua ai.
Triệu Dũng tuy rằng không phải Thiên Địa Sủng Nhi nhưng một thân kiếm thuật cũng là vô cùng bá đạo, hư ảnh vạn quân đồng hành xuất kiếm, đánh cho Kiếm Hoàng Dận không có thời gian thở dốc.
Mắt thấy hai vị cường giả đã đánh lên, những người khác cũng không muốn do dự nữa.
"Hừ, đã kế hoạch tập kích thất bại, vậy thì lần này đường hoàng tiêu diệt các ngươi." Huyết Thương Thiên rống lớn:
"Nhàn Phong, để ta lĩnh giáo cao chiêu của ngươi!"
"Huyết Ngục Đồ Tôn Trảm!"
Huyết Thương Thiên khóa chặt lấy thân ảnh Nhàn Phong, thực lực Nhị Cảnh Chí Tôn cuồn cuộn phóng thích, sau lưng hiện lên một Địa Ngục Máu khổng lồ cung cấp vô tận Huyết Lực vào trong vũ khí của lão là Huyết Thương Kiếm, nhắm đến Nhàn Phong chém ra một nhát kinh hoàng.
Đối mặt với thế kiếm tràn ngập máu tươi của Huyết Thương Thiên, Nhàn Phong đạp không bay ra, Trùng Dương Kiếm ngân vang, uy áp từ Binh Nhân Tộc nhanh chóng tác động vào Huyết Thương Kiếm làm nó suy yếu.
Nhưng dù có ưu thế của Trùng Dương Kiếm, Nhàn Phong cũng không dám xem nhẹ đối thủ, bởi vì tu vi của hắn chỉ là Nhất Cảnh Chí Tôn mà thôi.
"Thủy Đan Kiếm Pháp – Càn Khôn Kiếm Hải!"
Cường giả so chiêu, vừa ra tay chính là thi triển toàn lực.
Nhàn Phong điều động Chí Tôn Thủy Lực mênh mông như đại hải, mỗi một giọt nước đều như một tia kiếm khí nguy hiểm uốn lượn giữa bầu trời, kết hợp với Trùng Dương Kiếm tạo thành biển cả phẫn nộ đang gào thét, hung hăng chém ra.
ẦM ẦM ẦM ẦM...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một kiếm đầy rẫy máu tươi từ Huyết Địa Ngục, một kiếm là hải dương phẫn nộ từ Trùng Dương Kiếm.
Nhìn qua cảnh tượng chiến đấu, Nhàn Phong đứng giữa biển kiếm khí xanh thẳm mênh mông, Huyết Thương Thiên đứng giữa địa ngục máu đỏ thẳm, bầu trời như bị phân tách thành hai màu sắc trái ngược, cả hai vị cường giả liên tục xuất kiếm nghiền ép lấy nhau, không ai chịu nhường nhịn ai, nhất thời khó phân thắng bại.
"Hừ, nếu các vị đã xuất kiếm, bổn tọa làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn?" Khai Tinh Kiếm Phái – Khai Thế Quân nắm chặt Khai Tinh Kiếm trong tay, ngửa đầu nhìn trời:
"Khai Tinh Kiếm Pháp – Trảm Tinh!"
Hàng nghìn tầng Kiếm Vực và Sát Vực quét ra, đỉnh đầu Khai Thế Quân là hư ảnh những hành tinh to lớn đang bị trảm làm đôi ngưng thành áp bách khủng bố, nhắm thẳng đến Lạc Nam chém xuống.
Bắt giặc thì phải bắt vua, Khai Thế Quân muốn nhắm vào Lạc Nam.
"Khà khà, muốn động vào Đại Hộ Pháp của Nam Thiên Môn? Để lão phu đích thân lĩnh giáo thực lực của Phái Chủ Khai Tinh Kiếm Phái!" Nhị trưởng lão Đàm Tùng nở nụ cười.
Xoẹt...
Thân già nhưng cực kỳ cường tráng và trâu bò, Đàm Tùng gồng lên cơ bắp cuồn cuộn nổi cả gân xanh, cũng không sử dụng đến bất cứ thuộc tính nào, bản thân của lão vốn là một vị Tam Cảnh Thể Chí Tôn khủng bố.
Chỉ bằng một tay đã cầm được Động Thiên Kiếm như cột chống trời xuất sứ từ Kiếm Trũng, bá đạo đập thẳng ra.
OÀNH OÀNH OÀNH...
Động Thiên Kiếm phát ra sóng xung kích như thạch phá thiên kinh, nghiền nát cả không gian, một lần đập đã nghiền nát nhất kiếm Trảm Tinh của Khai Thế Quân thành cặn bã.
Đàm Tùng như mãnh thổ hạ sơn, một chân đạp nát không gian, nặng nề gầm thét:
"Cửu Trọng Kiếm Pháp - Cửu Trọng Hạ Sơn!"
Động Thiên Kiếm nâng lên không trung, sóng xung kích tầng tầng lớp lớp chồng chất lên nhau như chín tầng trời, thô bạo đập thẳng xuống đầu Khai Thế Quân.
"Cửu Trọng Chí Tôn, bổn Phái Chủ không tin mình không đối phó được một Trưởng Lão của Nam Thiên Môn như ngươi." Khai Thế Quân lạnh lùng lên tiếng:
"Bí Thuật - Tinh Thần Nhập Thể!"
Bầu trời hiện ra vô vàn ánh sao, tinh thần lực từ biển sao phủ xuống cơ thể Khai Thế Quân và Khai Tinh Kiếm trong tay hắn, Sát Thế cùng Kiếm Thế vận dụng đến mức tối đa từ dưới chém lên một kiếm, ngăn cản Cửu Trọng Hạ Sơn của Đàm Tùng.
Răng rắc...
Khai Thế Quân nhất thời biến sắc, chỉ cảm thấy xương cốt trên tay mình như sắp nát bấy, cơ thể bị đè ép xuống tầng tầng lớp lớp không gian, đau nhứt đến gầm lên:
"Mau giúp ta!"
Hiển nhiên hắn đã nhận ra mình không phải đối thủ của Đàm Tùng.
"Để đối phó với Thể Tu, vậy thì để Cốt Tu ta lên cho!" Trưởng lão Lưu Gia - Lưu Thái hít sâu một hơi nói.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT...
Từ cơ thể già cộm của hắn, hàng nghìn thanh xương cốt cứng cáp đen kịch phủ đầy gai nhọn đâm xuyên da thịt lồi ra ngoài, xương cốt bao trùm toàn thân tạo thành một bộ Giáp Cốt dữ tợn.
Chưa dừng lại ở đó, Lưu Thái tiếp tục lấy ra một kiện Chí Bảo là Bạo Cốt Chùy khổng lồ nắm trong tay.
Mắt thấy Đàm Tùng sắp tấn công Khai Thế Quân thêm một lần nữa, Lưu Thái đã lao lên nghênh đón, Bạo Cốt Chùy đập vào Động Thiên Kiếm.
ĐÙNG!
Như thiên thạch va chạm sao băng, cả Đàm Tùng và Lưu Thái đều liên tục lùi bước giữa không trung, cả người kêu lên lách cách.
"Sảng khoái!" Đàm Tùng như gặp được đối thủ xứng tầm, liền không thèm đếm xỉa đến Khai Thế Quân, ngược lại xách lấy Động Thiên Kiếm tấn công Lưu Thái.
Lưu Thái không dám khinh thường, chấp chưởng Bạo Cốt Chùy nghênh chiến.
Hai người một là Tam Cảnh Thể Chí Tôn, một người là Tam Cảnh Cốt Tu Chí Tôn, trong tay đều chấp chưởng Chí Bảo, chiến đến thương khung chấn động.
"Đừng để hắn chạy!" Lạc Nam nhìn thấy Khai Thế Quân đang rút lui, phất tay hạ lệnh.
NGAO NGAO!
Chỉ chờ mệnh lệnh của hắn, Hải Long Chí Tôn và Hải Long Lão Tổ không dám do dự, hóa thành hai tôn Thủy Long bay vọt ra, tiến hành vây đánh Khai Thế Quân.
"Hừ, bổn phái chủ không chiến được Đàm Tùng, chẳng lẽ không đấu được hai con rồng các ngươi?" Khai Thế Quân sắc mặt trở nên khó coi, chủ động triệu hoán Chí Tôn Pháp Tướng.
Đó là một Chí Tôn Pháp Tướng tràn ngập ánh sáng khắp toàn thân, bên trong thể nội là biển sao lấp lánh, trong tay cầm hai thanh Tinh Thần Kiếm sáng rực.
"Chết cho ta!" Khai Thế Quân động nộ nói.
Chí Tôn Pháp Tướng huy động hai thanh Tinh Thần Kiếm chém về phía hai cái đầu rồng.
"Tinh Kiếm Pháp Tướng xếp hạng 99 trên Pháp Tướng Bảng?" Hải Long Chí Tôn cùng Hải Long Lão Tổ không dám xem thường, cũng triệu hoán Hải Long Pháp Tướng của mình chống lại.
Chiến lực của hai người quả thật không mạnh bằng Khai Thế Quân, nhưng lấy hai địch một liền chẳng cần e sợ.
Đại chiến nổ ra trên khắp chiến trường, Yên Thê bản tính vốn hiếu chiến liền không nhẫn được nữa.
Ánh mắt sắc sảo của nàng khóa chặt thân ảnh Thổ Toái Chí Tôn của Thổ Hành Tông, nở nụ cười đắc thắng:
"Lão bà, lần trước chưa có cơ hội làm thịt ngươi, hôm nay mọi ân oán trả đủ."
Vừa mới dứt lời, mặt đất dưới chân Yêu Thê gợn sóng dữ dội, mặt đất hình thành một con sóng thần đem nàng dịch chuyển đến trước mặt Thổ Toái Chí Tôn.
"Tiện nhân, vừa đột phá Chí Tôn cũng dám đắc ý trước mặt lão thân?" Thổ Toái Chí Tôn giận dữ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đôi bàn tay khô gầy kết ấn, vô tận bão cát và thổ thuộc tính ầm ầm trồi lên ở sau lưng.
Trong nháy mắt, sau lưng Thổ Toái Chí Tôn hiện ra cùng lúc hai vị Chí Tôn Pháp Tướng thổ hệ hình thể khổng lồ.
"Là Cự Thổ Pháp Tướng và Liệt Địa Pháp Tướng?" Yên Thê ngoài ý muốn nói, lần trước đại chiến...rõ ràng bà già này chỉ sở hữu Cự Thổ Pháp Tướng mà thôi.
"Sợ rồi sao?" Thổ Toái Chí Tôn đắc ý nói: "Từ khi được bổ nhiệm lên Đại Trưởng Lão, lão thân đã được tông chủ cho phép đúc thêm Liệt Địa Pháp Tướng, hiện tại ngươi chịu chết đi!"
Lòng tự tin tăng mạnh, Thổ Toái Chí Tôn điều động Liệt Địa Pháp Tướng vươn dài đôi tay như dây thừng quấn lấy Yên Thê, còn Cự Thổ Pháp Tướng thì hung hăng tung quyền muốn đấm bể nàng.
"Khanh khách, bà già rất biết cách làm ta sợ đó nha." Yên Thê nở nụ cười trêu tức:
"Vậy để tiểu nữ cho bà mở mang tầm mắt, Chí Tôn Pháp Tướng của như ý lang quân ban cho ta!"
Phía sau nàng có đại địa thét gào và dung nham bùng nổ, chúng nó nhanh chóng ngưng kết thành hai vị Chí Tôn Pháp Tướng.
Một là Địa Tướng toàn thân như đất nung kết thành, kiên cố bền bĩ tràn ngập sức mạnh, một là Hỏa Tướng hừng hực biển lửa dung nham, mang đến sức nóng khiến cả không gian xung quanh cũng phải vặn vẹo.
Địa Tướng của Yên Thê bá đạo tung ra một quyền trực diện đẩy lùi Cự Thổ Pháp Tướng.
Hỏa Tướng của nàng há mồm phun ra hỏa viêm dữ dội, đốt cháy sạch sẽ cánh tay Liệt Địa Pháp Tướng đang cuốn đến khống chế mình.
"Làm sao có thể? Đây là hai Chí Tôn Pháp Tướng gì?" Thổ Toái Chí Tôn không dám tin vào mắt mình.
Phải biết rằng Cự Thổ Pháp Tướng và Liệt Địa Pháp Tướng của bà ta xếp hạng lần lượt là 97 và 78 trên Pháp Tướng Bảng, ấy thế mà bị hai Chí Tôn Pháp Tướng vô danh của Yên Thê dễ dàng áp chế.
"Lão thân không tin!" Thổ Toái Chí Tôn gầm lên:
"Pháp Tướng Thần Thông – Cự Thổ Ấn!"
"Pháp Tướng Thần Thông – Liệt Địa Ngũ Trảo!"
Quyết tâm lấy lại ưu thế, Thổ Toái Chí Tôn vận dụng hai môn Pháp Tướng Thần Thông.
Cự Thổ Pháp Tướng ngửa đầu gầm thét, ngưng kết vô tận Chí Tôn Thổ Lực thành một Cự Thổ Ấn khổng lồ.
Liệt Địa Pháp Tướng biểu lộ âm trầm, trên thân mọc ra năm cánh tay sắc nhọn như một cái cự trảo đâm thủng không gian.
Hai tôn Pháp Tướng thi triển Pháp Tướng Thần Thông đầy bá đạo, nhắm thẳng Yên Thê như muốn nghiền nàng thành cặn bã.
"Cho bà già này mở mang tầm mắt đi!" Yên Thê giang rộng đôi tay:
"Dung hợp!"
ĐÙNG!
Nàng vừa ra lệnh, Địa Tướng và Hỏa Tướng đã mãnh liệt đụng thẳng vào nhau.
Đại địa và biển lửa hòa quyện, một vị Chí Tôn Pháp Tướng hoàn toàn khác đã được khai sinh.
Cơ thể bằng đất mặc lấy Nham Thạch Giáp, khắp toàn thân khổng lồ là vô số mạch dung nham đang sôi sục như gân mạch sống động.
"Đây là…" Đồng tử Thổ Toái Chí Tôn co rút lại dữ dội.
"Nham Tương Địa Hỏa Tướng!" Yên Thê bàn tay nắm chặt:
"Nổ đi!"
Nham Tương Địa Hỏa Tướng toàn thân bùng phát ra vô vàn vụ nổ nhưng hàng vạn ngọn núi lửa đang phẫn nộ sôi trào.
Đùng đùng đùng đùng đùng đùng…
Liên tục là những đám mây hình nấm được sinh ra, những vụ nổ khủng bố làm hai loại Pháp Tướng Thần Thông bị hủy diệt thành cặn bã.
Vẫn là phong cách chiến đấu thô bạo của Nham Tương Địa Hỏa Tướng, nó như một tên khổng lồ đang đánh bơm liều chết, chạy đến đâu nổ đến đó nhưng cơ thể lại không chịu chút ảnh hưởng nào.
Nham Tương Địa Hỏa Tướng ôm chặt Cự Thổ Pháp Tướng và Liệt Địa Pháp Tướng sau đó tự hủy.
OÀNH!
Nham Tương Địa Hỏa bạo phát vụ nổ kinh hoàng nghiền nát cả hai Chí Tôn Pháp Tướng xấu số, bản thân nó lại chẳng hề hấn gì, tiếp tục lao đến Thổ Toái Chí Tôn.
"PHỐC!"
Thổ Toái Chí Tôn thổ huyết vì nhận phản phệ, vừa bỏ chạy vừa hoảng loạn gầm lên:
"Nham Tương Địa Hỏa Tướng hạng 26, làm sao có thể như vậy?"
Bà ta có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến Yên Thê đã từng gia nhập Thổ Hành Tông với hy vọng đúc được Thổ Hành Pháp Tướng hạng 49 nay lại sở hữu được một Chí Tôn Pháp Tướng còn lợi hại hơn không biết bao nhiêu lần.
Chuyện này quả thật là sỉ nhục đối với Thổ Hành Tông.
"Có gì không thể?" Yên Thê hừ một tiếng xuất hiện trước mặt bà ta, trên bắp tay là 2000 đường Nguyên Văn đang rực sáng.
Một quyền thô bạo đấm thẳng!
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ 3
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro