Tìm đến tận phò...
Akay Hau
2024-11-22 05:33:41
Nhìn thấy Lý Thiên Thiên ở bên cạnh mơ mơ màng màng, Lạc Nam liền hướng Huyết Yêu Cơ cười nói:
“Lần này công lao của Thiên Thiên mới là lớn nhất, chính là tấm gương để các Tu La Sứ Giả khác noi theo.”
Hắn nói cũng không hề quá lời, nếu không nhờ Lý Thiên Thiên hoạt động hiệu quả ở Yêu Vực, hắn cũng không thể lẻn vào Chân Long Hoàng Tộc hay Bất Tử Điểu Tộc đơn giản như thế, từ đó thu được nhiều lợi ích như hiện tại.
Có thể nói Lý Thiên Thiên tuy rằng không tham chiến nhưng lại là người mở đầu tất cả, rất đáng được tuyên dương.
“Cảm tạ Lạc Thánh Tử ưu ái, tiểu nữ chỉ là trong phận sự mà thôi.” Lý Thiên Thiên thẹn thùng cắn cắn môi, được hắn ca ngợi trước mặt Giáo Chủ như vậy khiến nàng vô cùng vinh hạnh.
Càng quan trọng hơn là Lạc Nam quả thật là một chủ công biết ghi nhận đóng góp của người dưới trướng chứ không ôm hết công lao về phía mình, là nhân vật xứng đáng để tuỳ tùng thề chết đi theo.
“Được rồi, có mấy bộ xác rồng cấp Chí Tôn thu được đem tặng cho nàng làm Khôi Lỗi.” Huyết Yêu Cơ gật đầu phân phó:
“Đồng thời Tụ Bảo Tinh sẽ xuất ra tài nguyên hỗ trợ Lý Thiên Thiên đúc Chí Tôn Pháp Tướng.”
“Đa tạ Giáo Chủ, đa tạ Thánh Tử.” Lý Thiên Thiên cố nén kích động chắp tay:
“Tiểu nữ sẽ càng thêm nỗ lực.”
“Tiểu Nam, còn chuyện gì cần làm ở Yêu Vực không?” Nam Thiên Tố lúc này lên tiếng hỏi:
“Nếu không thì ta sẽ trở về.”
Nàng vẫn còn chưa lĩnh ngộ triệt để Sơ Đạo Quyết nên khá cấp thiết muốn bế quan.
Lạc Nam nghe vậy vuốt cằm, nở nụ cười tà dị:
“Các nàng theo ta một chuyến, sau đó trở về cũng không muộn.”
“Đi đâu?” Thập Khánh Huyên hiếu kỳ hỏi.
Lạc Nam nhún vai.
“Đến rồi biết.”
...
Bên ngoài không gian sụp đổ của Chân Long Hoàng Tộc, thân ảnh Lạc Nam và tam nữ được bao vây bên trong Hoá Thân Hắc Ám hiện ra, hoàn toàn hoà nhập cùng bóng đêm yên tĩnh.
“Có câu nói vô độc bất trượng phu...” Thập Khánh Huyên than thở:
“Một pha này của ngươi, sợ rằng không ai lường trước được.”
Huyết Yêu Cơ và Nam Thiên Tố gật đầu tán thành.
Các nàng cũng không nghĩ đến ban ngày Lạc Nam chấp nhận lui binh, đêm đến lại muốn bí mật quay trở về đoạt mạng Long Càn.
“Haha, đối phó với kẻ thù...ta chưa từng nhận mình là chính nhân quân tử.” Lạc Nam cười gằn:
“Đã Long Càn hận chết ta, vậy ta không có lý do nào bỏ qua cơ hội tốt như thế để đoạt mạng hắn.”
Hiện tại đại chiến vừa kết thúc, các đại tộc Thần Thú và Ma Thú ai về nhà nấy, Chân Long Hoàng Tộc nguyên khí đại thương, là cơ hội tốt nhất để tiêu diệt.
Chẳng lẽ phải đợi địch nhân khôi phục, ổn định lại rồi mới ra tay sao?
Đã tam nữ sẽ không lường trước điều này, vậy Lạc Nam tin tưởng Long Càn và Chân Long Hoàng Tộc cũng sẽ không nghĩ đến.
“Vào thôi, đánh nhanh rút gọn.” Lạc Nam tàn nhẫn nói:
“Đã bọn họ không cho ta công khai, vậy thì ta bí mật hạ sát thủ là được.”
“Khoan đã...” Huyết Yêu Cơ đột ngột nói:
“Trước khi hành động muốn hỏi ngươi một chuyện.”
“Hả?” Lạc Nam ngờ vực nhìn nàng.
“Vì sao cái đầu Chí Tôn Pháp Tướng của Long Càn lại giống...” Huyết Yêu Cơ nhìn xuống đũng quần hắn.
“PHỐC.” Lạc Nam xém chút phun ra một ngụm.
Mà Nam Thiên Tố và Thập Khánh Huyên cũng đã đưa mắt nhìn qua, hiển nhiên có cùng thắc mắc với Huyết Yêu Cơ.
“Thú thật là ta cũng không biết.” Lạc Nam khoé môi giật giật.
Hắn xin thề là hắn không biết thật, hắn chỉ nguyền rủa Long Càn bị tâm ma quấy phá mà thôi, còn ở trong ảo cảnh do tâm ma tạo ra, Long Càn thấy cái gì thì hắn làm sao có thể biết được?
“Ta nhớ rõ trên đầu nó còn có sừng, chẳng lẽ ngươi đã cắm sừng Long Càn rồi?” Thập Khánh Huyên hừ lạnh hỏi.
“Cắm cái rắm à, oan ức quá...ta chưa được húp gì dù chỉ một giọt.” Lạc Nam thề thốt phủ nhận.
Hắn không phải loại nam nhân dám làm không dám nhận, nếu thật sự đã cắm sừng Long Càn thì hắn sẽ còn tự hào, đằng này chẳng có gì cả.
Thấy bộ dạng của hắn, tam nữ cũng tạm tin tưởng, nhỏ giọng nói:
“Vào thôi, đây quả là cơ hội ám sát Long Càn cực tốt.”
Nam Thiên Tố biểu lộ trịnh trọng, chậm rãi rút kiếm ra khỏi vỏ.
Nàng định sử dụng Không Gian Kiếm Pháp chém ra một đại môn vào thẳng Chân Long Hoàng Điện, nhóm người mình sẽ lấy thế lôi đình tiêu diệt Long Càn.
ẦM ẦM ẦM...
Nhưng đúng lúc này, toàn bộ địa bàn Chân Long Hoàng Tộc đột nhiên chấn động.
Kéo theo đó, ba cổ hơi thở Cửu Cảnh Chí Tôn bá đạo phóng lên tận trời, mang theo tiếng gầm phẫn nộ:
“Làm càn, dám đột nhập ám sát?”
“Moá, chẳng lẽ bị phát hiện rồi?” Lạc Nam giật thót cả người.
Nhưng sau đó hắn biết mình đã lầm...
Nhìn lên thiên không, chỉ thấy một thân ảnh mỹ phụ phong hoa tuyệt đại đang điên cuồng bỏ chạy khỏi Chân Long Hoàng Tộc.
Mà truy sát ở phía sau là ba vị nam tử trung niên tu vi Cửu Cảnh Chí Tôn, mặc Hoàng Sắc Kim Bào lấp lánh chói mắt, cực kỳ cường đại.
“Lại là nàng?” Lạc Nam giật mình, mỹ phụ đang bị truy sát kia chính là Long Hoàng Hậu a.
“Ba vị Cửu Cảnh Chí Tôn đó từ đâu ra? Vì sao lại bảo vệ Chân Long Hoàng Tộc?” Huyết Yêu Cơ nhíu mày thắc mắc.
BÙM!
Mà lúc này, Long Hoàng Hậu phát hiện mình không thể đào thoát thành công, tại chỗ hoá thành một viên Long Châu và ầm ầm tự bạo.
Khói bụi mịt mù truyền ra tiếng quát giận dữ của ba vị Cửu Cảnh Chí Tôn:
“Khốn kiếp, thì ra chỉ là hoá thân.”
Hiển nhiên kiến thức của bọn hắn bất phàm, nhận ra Long Hoàng Hậu chỉ là một hoá thân, cũng không phải bản thể thật sự.
Đã mất đi tung tích của nàng, cả ba tên cường giả một lần nữa bay trở về Chân Long Hoàng Điện trấn thủ.
Điều này khiến Lạc Nam nhíu chặt chân mày lên tiếng: “Xem ra có biến số...ba tên Cửu Cảnh Chí Tôn này từ đâu ra?”
“Bọn chúng đều có thực lực khá mạnh.” Nam Thiên Tố đánh giá.
“Chẳng lẽ là chi viện do Chân Long Hoàng Tộc mời đến?” Thập Khánh Huyên âm thầm suy đoán.
Huyết Yêu Cơ ánh mắt lấp loé: “Có bọn chúng bảo kê Long Càn, lại thêm Chân Long Hoàng Tộc cũng có cường giả, khó mà ám sát được.”
Lạc Nam vuốt cằm nói: “Các nàng theo ta đến nơi này, tin tưởng sẽ thu được chút manh mối.”
...
Chi nhánh Trân Bảo Lâu ở một toà thành khá nhỏ tại Yêu Vực.
Toà thành này có tên là Long Quy Thành, là địa bàn của Long Quy Tộc dưới trướng Thuỷ Long Tộc.
Thuỷ Long Tộc tuy cũng là Long Tộc nhưng không phụ thuộc vào Chân Long Hoàng Tộc, mà phụ thuộc vào Ma Long Đế Tộc, một tộc khác cũng rất cường thế ở Yêu Vực.
Ma Long Đế Tộc cũng giống Chân Long Hoàng Tộc, đều từ Long Minh tan rã mà phân tách thành thế lực độc lập.
Lạc Nam cùng ba nữ tiến vào Trân Bảo Lâu, một vị quản sự tuổi già, lưng đeo mai rùa đi ra tiếp kiến:
“Lão phu là Quy Quản Sự, không biết các vị quan khách cần gì?”
Lạc Nam không nhiều lời với lão rùa, thản nhiên nói: “Chúng ta muốn gặp vị khách đang nghỉ ở phòng số 2698.”
“Cái này không được..” Quy Quản Sự lắc đầu:
“Trân Bảo Lâu có trách nhiệm bảo đảm tuyệt đối quyền lợi của khách hàng, vị khách ở phòng số 2698 đã tuyên bố không gặp bất cứ ai, các vị thông cảm.”
Tam nữ không hiểu Lạc Nam muốn gặp người nào, nhưng e rằng khó mà làm trái quy tắc của Trân Bảo Lâu được, bởi vì đây là một trong các thế lực lâu đời trải rộng Nguyên Giới, ngay cả Tu La Giáo hay Nam Thiên Môn đều không có nội tình sánh bằng.
Bất quá chỉ thấy Lạc Nam lấy ra một khối lệnh bài, bên trên lệnh bài có khắc hai chữ “Siêu Cấp.”
“Hít, khách hàng siêu cấp?” Quy Quản Sự hãi hùng khiếp vía tại chỗ nhảy dựng lên.
Trời ạ, Lệnh Bài Siêu Cấp của Trân Bảo Lâu, toàn bộ Nguyên Giới không có đến một trăm khối, vị khách trước mặt vậy mà có thể lấy ra.
Quy Quản Sự chưa từng nghĩ đến ở chi nhánh nhỏ nhoi này của mình lại có thể nhìn thấy Lệnh Bài Siêu Cấp trong truyền thuyết.
Phải biết rằng rất nhiều người làm quản sự ở Trân Bảo Lâu, có khi cả đời cũng chưa từng được tiếp xúc dù chỉ một lần với khách hàng siêu cấp a.
“Xin khách nhân thứ tội thất lễ, lão phu sẽ liên hệ Trưởng Lão hoặc Tiểu Thư đến tiếp đãi.” Quy Quản Sự kính cẩn nói.
“Không cần phiền như thế, ta chỉ muốn gặp vị khách ở phòng 2698 kia mà thôi.” Lạc Nam nghiêm nghị nói:
“Phiền ngươi đi thông báo một tiếng, nói rằng có phu quân tên Càn Hiên của nàng cầu kiến là được.”
“Tuân mệnh.” Quy Quản Sự không từ chối nữa, đối mặt với khách hàng siêu cấp này, có một số thứ nên quá cứng ngắc.
Nhìn theo bóng lưng Quy Quản Sự rời đi, ba vị mỹ nhân như cười như không nhìn lấy Lạc Nam.
“Lệnh bài siêu cấp a, ngay cả lão nương cũng không có...” Huyết Yêu Cơ ghen ghét nói, con hàng này vì sao có nhiều đồ tốt như vậy?
“Phu quân cầu kiến nha, Càn Hiên là cái quỷ gì thế ?” Thập Khánh Huyên âm dương quái khí nói.
Nam Thiên Tố khoanh tay trước ngực, chỉ là trong lòng tự hỏi mình còn bao nhiêu thứ chưa biết về phu quân của mình?
“Hiểu lầm.” Lạc Nam chảy cả mồ hôi:
“Rất nhanh các nàng sẽ hiểu.”
Không lâu sau, Quy Quản Sự quay lại chắp tay: “Vị khách kia đã đồng ý gặp mặt, mời các vị.”
Lạc Nam và tam nữ được đưa vào một gian phòng mở ảo.
Bên trong sương khói mịt mù, bốn người như được đưa vào một vùng hoang vu vắng vẻ, xung quanh là rừng rậm u ám, bầu trời tối đen, chỉ có tiếng ma tru quỷ khiếu vang vọng không ngừng.
“Giả thần giả quỷ.” Huyết Yêu Cơ chán ghét nói, Tu La Lĩnh Vực mở ra, cuồn cuộn máu huyết ngập trời ý đồ đánh tan tất cả.
Nhưng mặc kệ nàng công kích mạnh mẽ đến mức nào, tất cả Huyết Lực như tiêu tán vô ảnh vô tung.
KENG!
Nam Thiên Tố xuất kiếm, một kiếm chém cả thiên địa ra làm hai nửa.
Nhưng ngay lập tức lại có cảnh tượng khác sinh ra, đám người lạc vào một chỗ kỹ viện, nơi có vô số nữ nhân uốn éo, làm đủ mọi hành vi đáng xấu hổ.
“Bạo!” Thập Khánh Huyên kích nổ Vĩnh Hằng Thuộc Tính.
BÙM BÙM BÙM BÙM...
Kỷ viện bị chấn đến nổ tung, càn không rung chuyển...Lạc Nam và tam nữ lại hiện ra ở một nơi chiến trường khốc liệt đầy xương cốt và máu tanh, nơi có hàng nghìn Cửu Cảnh Chí Tôn đang lao về phía bọn họ.
“Huyễn Cảnh này thật quỷ dị...” Ba nữ nhân biểu lộ ngưng trọng.
Vừa bước vào căn phòng 2698, tất cả đều đã đặt chân vào một Huyễn Cảnh Ảo Mộng, muốn thoát ra chỉ có thể tìm cách phá giải.
Mà muốn phá giải Huyễn Cảnh cao cấp như vậy, có đôi khi mất đến vài năm, vài chục năm...thậm chí hàng trăm năm.
“Các nàng xem ta!” Lạc Nam cười hề hề, lớn tiếng quát:
“Thả chúng ta rằng, bằng không Long Thần Chi Hậu nàng sẽ trở thành đề tài bàn tán của toàn Yêu Vực.”
“Long Thần Chi Hậu?” Tam nữ giật mình, có thể nhìn thấy trong mắt lẫn nhau sự kinh ngạc.
Đúng vậy, người mà Lạc Nam đến tìm chính là Long Thần Chi Hậu.
Vị nhân vật số 2 của Long Minh, đã từng có quyền lực chỉ dưới Long Thần...tưởng chừng đã mất tích khiến toàn bộ Yêu Vực tiếc nuối vẫn luôn ẩn mình bên trong một phòng tu luyện ở Trân Bảo Lâu.
Không thể không nói nàng ta rất thông minh, có Trân Bảo Lâu đảm bảo giữ thông tin bí mật một cách tuyệt đối, sẽ không ai có thể tìm đến được.
“Hừ!”
Hắn vừa dứt lời, một tiếng hừ đã vang vọng mà lên.
Thanh âm vừa kiêu ngạo, vừa cao quý lại vừa pha lẫn vô hạn mị ý khiến tam nữ rợn cả da gà.
Huyễn Cảnh sụp đổ, trước mặt Lạc Nam và các nàng hiện ra một chiếc giường có rèm che, phía sau giường là bóng hình một nữ nhân lười biếng nằm chống cằm, đeo mặt nạ hoàng kim chỉ để lộ đôi mắt cực kỳ quỷ bí.
“Thì ra là ngươi, Đông Hoa Cung Chủ.”
Nữ nhân sau rèm lạnh lùng nói: “Chẳng trách bản sự thông thiên, bên cạnh cường giả như mây.”
Long Thần Chi Hậu đã đoán được hắn chính là kẻ đã nguỵ trang thành Long Hiên.
“Ngươi đã làm gì mà khiến Chí Tôn Pháp Tướng của Long Càn biến thành thứ đó vậy?” Long Thần Chi Hậu tò mò hỏi.
Nếu nói việc Chi Tôn Pháp Tướng của Long Càn không liên quan đến Lạc Nam, có đánh chết nàng cũng không tin.
“Thế nào đây?” Lạc Nam nhún nhún vai ngồi xuống, cười tủm tỉm:
“Ta đã lấy thân phận ra gặp nàng, chẳng lẽ nàng ngay cả mặt cũng không muốn lộ?”
“Giữa chúng ta tốt nhất nước sông không phạm nước giếng, ngươi đến tìm ta làm gì?” Long Thần Chi Hậu hờ hững nói:
“Còn mang theo ba vị cường giả hàng đầu đến doạ ta rất sợ nha, muốn thị uy sao?”
Tam nữ nghe đến đây đã khẳng định được việc gì đang xảy ra, đều dùng một ánh mắt rất khó miêu tả nhìn lấy Lạc Nam.
Thử nghĩ mà xem, toàn bộ nam nhân ở Yêu Vực phát cuồng vì Long Thần Chi Hậu, nghe nói sau khi Long Minh tan rã, đã có vô số cường giả hàng đầu Yêu Vực tuyên bố sẽ tìm được Long Thần Chi Hậu trở về vì lòng ái mộ đối với nàng.
Nhưng nhiều năm như thế chẳng ai có chút tung tích gì về Long Thần Chi Hậu, thậm chí đại đa số đều cho rằng nàng đã biến mất cùng Long Thần đầy bí ẩn.
Vậy mà bằng một cách thần kỳ nào đó, con hàng Lạc Nam này vừa đến Yêu Vực vài năm đã biết cách tìm đến tận phòng của Long Thần Chi Hậu, hơn nữa nghe cách nói chuyện giống như đã nhận thức nhau từ trước vậy.
Các nàng thậm chí hoài nghi, liệu thế gian này có mỹ nhân nào không dính liếu đến tên gia súc này hay không?
Lạc Nam giả vờ không thấy ánh mắt hình viên đạn của các nàng, hướng Long Thần Chi Hậu thẳng thắng nói:
“Vừa rồi chúng ta định ám sát Long Càn, vừa vặn chứng kiến Hoá Thân của nàng tự bạo.”
“Thì sao?” Long Thần Chi Hậu hừ một tiếng:
“Ta cũng muốn nhân cơ hội đó ám sát Long Càn, đáng tiếc không thể thành công.”
“Vậy nên ta mới muốn hỏi thăm, không biết ba tên Cửu Cảnh Chí Tôn kia là từ đâu tới?” Lạc Nam đi thẳng vào vấn đề.
“Tin tức quan trọng như thế, sao có thể nói miễn phí cho ngươi?” Long Thần Chi Hậu hỏi ngược lại.
“Hừ.” Huyết Yêu Cơ bất mãn, nếu là bình thường...nàng đã sớm lao lên bắt Long Thần Chi Hậu để ép cung.
Chưa biết có đánh lại hay không, thử trước rồi tính tiếp.
Nhưng nghĩ đến nữ nhân này có mối quan hệ với Lạc Nam, vì vậy cũng kiên nhẫn chờ hắn hành sự.
“Theo ta suy đoán, nàng muốn bí mật ám sát Long Càn để đoạt Long Châu của hắn, sau đó dùng Long Châu của Long Càn để hoá thân hoàn mỹ thành Long Càn, đoạt lấy quyền lực của Chân Long Hoàng Tộc vào tay.” Lạc Nam híp mắt nói:
“Dã tâm không nhỏ.”
“Đó là chuyện của ta, liên quan gì đến ngươi?” Long Thần Chi Hậu không hữu hảo với con hàng này.
“Vậy chúng ta đi.” Lạc Nam nhún nhún vai:
“Nhưng từ đây về sau, tin tức về Long Thần Chi Hậu sẽ lan truyền khắp Nguyên Giới, thậm chí cả những thân phận mà Hoá Thân của nàng đang nhập vai cũng sẽ bại lộ.”
“Làm sao ngươi biết những Hoá Thân của ta đang được sắp xếp ở đâu? Nhất định là khoác lác.” Long Thần Chi Hậu giận dữ từ trên giường đứng lên.
“Ai mà biết đây...” Lạc Nam cười khà khà:
“Chúng ta cùng nhau cược.”
Nói xong hắn quay lưng rời đi, tam nữ cũng hiểu ý bước theo.
Chỉ là vừa đến cửa phòng, sau lưng đã truyền đến tiếng quát:
“Đứng lại!”
Lạc Nam nở nụ cười hài hước...
“Lần này công lao của Thiên Thiên mới là lớn nhất, chính là tấm gương để các Tu La Sứ Giả khác noi theo.”
Hắn nói cũng không hề quá lời, nếu không nhờ Lý Thiên Thiên hoạt động hiệu quả ở Yêu Vực, hắn cũng không thể lẻn vào Chân Long Hoàng Tộc hay Bất Tử Điểu Tộc đơn giản như thế, từ đó thu được nhiều lợi ích như hiện tại.
Có thể nói Lý Thiên Thiên tuy rằng không tham chiến nhưng lại là người mở đầu tất cả, rất đáng được tuyên dương.
“Cảm tạ Lạc Thánh Tử ưu ái, tiểu nữ chỉ là trong phận sự mà thôi.” Lý Thiên Thiên thẹn thùng cắn cắn môi, được hắn ca ngợi trước mặt Giáo Chủ như vậy khiến nàng vô cùng vinh hạnh.
Càng quan trọng hơn là Lạc Nam quả thật là một chủ công biết ghi nhận đóng góp của người dưới trướng chứ không ôm hết công lao về phía mình, là nhân vật xứng đáng để tuỳ tùng thề chết đi theo.
“Được rồi, có mấy bộ xác rồng cấp Chí Tôn thu được đem tặng cho nàng làm Khôi Lỗi.” Huyết Yêu Cơ gật đầu phân phó:
“Đồng thời Tụ Bảo Tinh sẽ xuất ra tài nguyên hỗ trợ Lý Thiên Thiên đúc Chí Tôn Pháp Tướng.”
“Đa tạ Giáo Chủ, đa tạ Thánh Tử.” Lý Thiên Thiên cố nén kích động chắp tay:
“Tiểu nữ sẽ càng thêm nỗ lực.”
“Tiểu Nam, còn chuyện gì cần làm ở Yêu Vực không?” Nam Thiên Tố lúc này lên tiếng hỏi:
“Nếu không thì ta sẽ trở về.”
Nàng vẫn còn chưa lĩnh ngộ triệt để Sơ Đạo Quyết nên khá cấp thiết muốn bế quan.
Lạc Nam nghe vậy vuốt cằm, nở nụ cười tà dị:
“Các nàng theo ta một chuyến, sau đó trở về cũng không muộn.”
“Đi đâu?” Thập Khánh Huyên hiếu kỳ hỏi.
Lạc Nam nhún vai.
“Đến rồi biết.”
...
Bên ngoài không gian sụp đổ của Chân Long Hoàng Tộc, thân ảnh Lạc Nam và tam nữ được bao vây bên trong Hoá Thân Hắc Ám hiện ra, hoàn toàn hoà nhập cùng bóng đêm yên tĩnh.
“Có câu nói vô độc bất trượng phu...” Thập Khánh Huyên than thở:
“Một pha này của ngươi, sợ rằng không ai lường trước được.”
Huyết Yêu Cơ và Nam Thiên Tố gật đầu tán thành.
Các nàng cũng không nghĩ đến ban ngày Lạc Nam chấp nhận lui binh, đêm đến lại muốn bí mật quay trở về đoạt mạng Long Càn.
“Haha, đối phó với kẻ thù...ta chưa từng nhận mình là chính nhân quân tử.” Lạc Nam cười gằn:
“Đã Long Càn hận chết ta, vậy ta không có lý do nào bỏ qua cơ hội tốt như thế để đoạt mạng hắn.”
Hiện tại đại chiến vừa kết thúc, các đại tộc Thần Thú và Ma Thú ai về nhà nấy, Chân Long Hoàng Tộc nguyên khí đại thương, là cơ hội tốt nhất để tiêu diệt.
Chẳng lẽ phải đợi địch nhân khôi phục, ổn định lại rồi mới ra tay sao?
Đã tam nữ sẽ không lường trước điều này, vậy Lạc Nam tin tưởng Long Càn và Chân Long Hoàng Tộc cũng sẽ không nghĩ đến.
“Vào thôi, đánh nhanh rút gọn.” Lạc Nam tàn nhẫn nói:
“Đã bọn họ không cho ta công khai, vậy thì ta bí mật hạ sát thủ là được.”
“Khoan đã...” Huyết Yêu Cơ đột ngột nói:
“Trước khi hành động muốn hỏi ngươi một chuyện.”
“Hả?” Lạc Nam ngờ vực nhìn nàng.
“Vì sao cái đầu Chí Tôn Pháp Tướng của Long Càn lại giống...” Huyết Yêu Cơ nhìn xuống đũng quần hắn.
“PHỐC.” Lạc Nam xém chút phun ra một ngụm.
Mà Nam Thiên Tố và Thập Khánh Huyên cũng đã đưa mắt nhìn qua, hiển nhiên có cùng thắc mắc với Huyết Yêu Cơ.
“Thú thật là ta cũng không biết.” Lạc Nam khoé môi giật giật.
Hắn xin thề là hắn không biết thật, hắn chỉ nguyền rủa Long Càn bị tâm ma quấy phá mà thôi, còn ở trong ảo cảnh do tâm ma tạo ra, Long Càn thấy cái gì thì hắn làm sao có thể biết được?
“Ta nhớ rõ trên đầu nó còn có sừng, chẳng lẽ ngươi đã cắm sừng Long Càn rồi?” Thập Khánh Huyên hừ lạnh hỏi.
“Cắm cái rắm à, oan ức quá...ta chưa được húp gì dù chỉ một giọt.” Lạc Nam thề thốt phủ nhận.
Hắn không phải loại nam nhân dám làm không dám nhận, nếu thật sự đã cắm sừng Long Càn thì hắn sẽ còn tự hào, đằng này chẳng có gì cả.
Thấy bộ dạng của hắn, tam nữ cũng tạm tin tưởng, nhỏ giọng nói:
“Vào thôi, đây quả là cơ hội ám sát Long Càn cực tốt.”
Nam Thiên Tố biểu lộ trịnh trọng, chậm rãi rút kiếm ra khỏi vỏ.
Nàng định sử dụng Không Gian Kiếm Pháp chém ra một đại môn vào thẳng Chân Long Hoàng Điện, nhóm người mình sẽ lấy thế lôi đình tiêu diệt Long Càn.
ẦM ẦM ẦM...
Nhưng đúng lúc này, toàn bộ địa bàn Chân Long Hoàng Tộc đột nhiên chấn động.
Kéo theo đó, ba cổ hơi thở Cửu Cảnh Chí Tôn bá đạo phóng lên tận trời, mang theo tiếng gầm phẫn nộ:
“Làm càn, dám đột nhập ám sát?”
“Moá, chẳng lẽ bị phát hiện rồi?” Lạc Nam giật thót cả người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng sau đó hắn biết mình đã lầm...
Nhìn lên thiên không, chỉ thấy một thân ảnh mỹ phụ phong hoa tuyệt đại đang điên cuồng bỏ chạy khỏi Chân Long Hoàng Tộc.
Mà truy sát ở phía sau là ba vị nam tử trung niên tu vi Cửu Cảnh Chí Tôn, mặc Hoàng Sắc Kim Bào lấp lánh chói mắt, cực kỳ cường đại.
“Lại là nàng?” Lạc Nam giật mình, mỹ phụ đang bị truy sát kia chính là Long Hoàng Hậu a.
“Ba vị Cửu Cảnh Chí Tôn đó từ đâu ra? Vì sao lại bảo vệ Chân Long Hoàng Tộc?” Huyết Yêu Cơ nhíu mày thắc mắc.
BÙM!
Mà lúc này, Long Hoàng Hậu phát hiện mình không thể đào thoát thành công, tại chỗ hoá thành một viên Long Châu và ầm ầm tự bạo.
Khói bụi mịt mù truyền ra tiếng quát giận dữ của ba vị Cửu Cảnh Chí Tôn:
“Khốn kiếp, thì ra chỉ là hoá thân.”
Hiển nhiên kiến thức của bọn hắn bất phàm, nhận ra Long Hoàng Hậu chỉ là một hoá thân, cũng không phải bản thể thật sự.
Đã mất đi tung tích của nàng, cả ba tên cường giả một lần nữa bay trở về Chân Long Hoàng Điện trấn thủ.
Điều này khiến Lạc Nam nhíu chặt chân mày lên tiếng: “Xem ra có biến số...ba tên Cửu Cảnh Chí Tôn này từ đâu ra?”
“Bọn chúng đều có thực lực khá mạnh.” Nam Thiên Tố đánh giá.
“Chẳng lẽ là chi viện do Chân Long Hoàng Tộc mời đến?” Thập Khánh Huyên âm thầm suy đoán.
Huyết Yêu Cơ ánh mắt lấp loé: “Có bọn chúng bảo kê Long Càn, lại thêm Chân Long Hoàng Tộc cũng có cường giả, khó mà ám sát được.”
Lạc Nam vuốt cằm nói: “Các nàng theo ta đến nơi này, tin tưởng sẽ thu được chút manh mối.”
...
Chi nhánh Trân Bảo Lâu ở một toà thành khá nhỏ tại Yêu Vực.
Toà thành này có tên là Long Quy Thành, là địa bàn của Long Quy Tộc dưới trướng Thuỷ Long Tộc.
Thuỷ Long Tộc tuy cũng là Long Tộc nhưng không phụ thuộc vào Chân Long Hoàng Tộc, mà phụ thuộc vào Ma Long Đế Tộc, một tộc khác cũng rất cường thế ở Yêu Vực.
Ma Long Đế Tộc cũng giống Chân Long Hoàng Tộc, đều từ Long Minh tan rã mà phân tách thành thế lực độc lập.
Lạc Nam cùng ba nữ tiến vào Trân Bảo Lâu, một vị quản sự tuổi già, lưng đeo mai rùa đi ra tiếp kiến:
“Lão phu là Quy Quản Sự, không biết các vị quan khách cần gì?”
Lạc Nam không nhiều lời với lão rùa, thản nhiên nói: “Chúng ta muốn gặp vị khách đang nghỉ ở phòng số 2698.”
“Cái này không được..” Quy Quản Sự lắc đầu:
“Trân Bảo Lâu có trách nhiệm bảo đảm tuyệt đối quyền lợi của khách hàng, vị khách ở phòng số 2698 đã tuyên bố không gặp bất cứ ai, các vị thông cảm.”
Tam nữ không hiểu Lạc Nam muốn gặp người nào, nhưng e rằng khó mà làm trái quy tắc của Trân Bảo Lâu được, bởi vì đây là một trong các thế lực lâu đời trải rộng Nguyên Giới, ngay cả Tu La Giáo hay Nam Thiên Môn đều không có nội tình sánh bằng.
Bất quá chỉ thấy Lạc Nam lấy ra một khối lệnh bài, bên trên lệnh bài có khắc hai chữ “Siêu Cấp.”
“Hít, khách hàng siêu cấp?” Quy Quản Sự hãi hùng khiếp vía tại chỗ nhảy dựng lên.
Trời ạ, Lệnh Bài Siêu Cấp của Trân Bảo Lâu, toàn bộ Nguyên Giới không có đến một trăm khối, vị khách trước mặt vậy mà có thể lấy ra.
Quy Quản Sự chưa từng nghĩ đến ở chi nhánh nhỏ nhoi này của mình lại có thể nhìn thấy Lệnh Bài Siêu Cấp trong truyền thuyết.
Phải biết rằng rất nhiều người làm quản sự ở Trân Bảo Lâu, có khi cả đời cũng chưa từng được tiếp xúc dù chỉ một lần với khách hàng siêu cấp a.
“Xin khách nhân thứ tội thất lễ, lão phu sẽ liên hệ Trưởng Lão hoặc Tiểu Thư đến tiếp đãi.” Quy Quản Sự kính cẩn nói.
“Không cần phiền như thế, ta chỉ muốn gặp vị khách ở phòng 2698 kia mà thôi.” Lạc Nam nghiêm nghị nói:
“Phiền ngươi đi thông báo một tiếng, nói rằng có phu quân tên Càn Hiên của nàng cầu kiến là được.”
“Tuân mệnh.” Quy Quản Sự không từ chối nữa, đối mặt với khách hàng siêu cấp này, có một số thứ nên quá cứng ngắc.
Nhìn theo bóng lưng Quy Quản Sự rời đi, ba vị mỹ nhân như cười như không nhìn lấy Lạc Nam.
“Lệnh bài siêu cấp a, ngay cả lão nương cũng không có...” Huyết Yêu Cơ ghen ghét nói, con hàng này vì sao có nhiều đồ tốt như vậy?
“Phu quân cầu kiến nha, Càn Hiên là cái quỷ gì thế ?” Thập Khánh Huyên âm dương quái khí nói.
Nam Thiên Tố khoanh tay trước ngực, chỉ là trong lòng tự hỏi mình còn bao nhiêu thứ chưa biết về phu quân của mình?
“Hiểu lầm.” Lạc Nam chảy cả mồ hôi:
“Rất nhanh các nàng sẽ hiểu.”
Không lâu sau, Quy Quản Sự quay lại chắp tay: “Vị khách kia đã đồng ý gặp mặt, mời các vị.”
Lạc Nam và tam nữ được đưa vào một gian phòng mở ảo.
Bên trong sương khói mịt mù, bốn người như được đưa vào một vùng hoang vu vắng vẻ, xung quanh là rừng rậm u ám, bầu trời tối đen, chỉ có tiếng ma tru quỷ khiếu vang vọng không ngừng.
“Giả thần giả quỷ.” Huyết Yêu Cơ chán ghét nói, Tu La Lĩnh Vực mở ra, cuồn cuộn máu huyết ngập trời ý đồ đánh tan tất cả.
Nhưng mặc kệ nàng công kích mạnh mẽ đến mức nào, tất cả Huyết Lực như tiêu tán vô ảnh vô tung.
KENG!
Nam Thiên Tố xuất kiếm, một kiếm chém cả thiên địa ra làm hai nửa.
Nhưng ngay lập tức lại có cảnh tượng khác sinh ra, đám người lạc vào một chỗ kỹ viện, nơi có vô số nữ nhân uốn éo, làm đủ mọi hành vi đáng xấu hổ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Bạo!” Thập Khánh Huyên kích nổ Vĩnh Hằng Thuộc Tính.
BÙM BÙM BÙM BÙM...
Kỷ viện bị chấn đến nổ tung, càn không rung chuyển...Lạc Nam và tam nữ lại hiện ra ở một nơi chiến trường khốc liệt đầy xương cốt và máu tanh, nơi có hàng nghìn Cửu Cảnh Chí Tôn đang lao về phía bọn họ.
“Huyễn Cảnh này thật quỷ dị...” Ba nữ nhân biểu lộ ngưng trọng.
Vừa bước vào căn phòng 2698, tất cả đều đã đặt chân vào một Huyễn Cảnh Ảo Mộng, muốn thoát ra chỉ có thể tìm cách phá giải.
Mà muốn phá giải Huyễn Cảnh cao cấp như vậy, có đôi khi mất đến vài năm, vài chục năm...thậm chí hàng trăm năm.
“Các nàng xem ta!” Lạc Nam cười hề hề, lớn tiếng quát:
“Thả chúng ta rằng, bằng không Long Thần Chi Hậu nàng sẽ trở thành đề tài bàn tán của toàn Yêu Vực.”
“Long Thần Chi Hậu?” Tam nữ giật mình, có thể nhìn thấy trong mắt lẫn nhau sự kinh ngạc.
Đúng vậy, người mà Lạc Nam đến tìm chính là Long Thần Chi Hậu.
Vị nhân vật số 2 của Long Minh, đã từng có quyền lực chỉ dưới Long Thần...tưởng chừng đã mất tích khiến toàn bộ Yêu Vực tiếc nuối vẫn luôn ẩn mình bên trong một phòng tu luyện ở Trân Bảo Lâu.
Không thể không nói nàng ta rất thông minh, có Trân Bảo Lâu đảm bảo giữ thông tin bí mật một cách tuyệt đối, sẽ không ai có thể tìm đến được.
“Hừ!”
Hắn vừa dứt lời, một tiếng hừ đã vang vọng mà lên.
Thanh âm vừa kiêu ngạo, vừa cao quý lại vừa pha lẫn vô hạn mị ý khiến tam nữ rợn cả da gà.
Huyễn Cảnh sụp đổ, trước mặt Lạc Nam và các nàng hiện ra một chiếc giường có rèm che, phía sau giường là bóng hình một nữ nhân lười biếng nằm chống cằm, đeo mặt nạ hoàng kim chỉ để lộ đôi mắt cực kỳ quỷ bí.
“Thì ra là ngươi, Đông Hoa Cung Chủ.”
Nữ nhân sau rèm lạnh lùng nói: “Chẳng trách bản sự thông thiên, bên cạnh cường giả như mây.”
Long Thần Chi Hậu đã đoán được hắn chính là kẻ đã nguỵ trang thành Long Hiên.
“Ngươi đã làm gì mà khiến Chí Tôn Pháp Tướng của Long Càn biến thành thứ đó vậy?” Long Thần Chi Hậu tò mò hỏi.
Nếu nói việc Chi Tôn Pháp Tướng của Long Càn không liên quan đến Lạc Nam, có đánh chết nàng cũng không tin.
“Thế nào đây?” Lạc Nam nhún nhún vai ngồi xuống, cười tủm tỉm:
“Ta đã lấy thân phận ra gặp nàng, chẳng lẽ nàng ngay cả mặt cũng không muốn lộ?”
“Giữa chúng ta tốt nhất nước sông không phạm nước giếng, ngươi đến tìm ta làm gì?” Long Thần Chi Hậu hờ hững nói:
“Còn mang theo ba vị cường giả hàng đầu đến doạ ta rất sợ nha, muốn thị uy sao?”
Tam nữ nghe đến đây đã khẳng định được việc gì đang xảy ra, đều dùng một ánh mắt rất khó miêu tả nhìn lấy Lạc Nam.
Thử nghĩ mà xem, toàn bộ nam nhân ở Yêu Vực phát cuồng vì Long Thần Chi Hậu, nghe nói sau khi Long Minh tan rã, đã có vô số cường giả hàng đầu Yêu Vực tuyên bố sẽ tìm được Long Thần Chi Hậu trở về vì lòng ái mộ đối với nàng.
Nhưng nhiều năm như thế chẳng ai có chút tung tích gì về Long Thần Chi Hậu, thậm chí đại đa số đều cho rằng nàng đã biến mất cùng Long Thần đầy bí ẩn.
Vậy mà bằng một cách thần kỳ nào đó, con hàng Lạc Nam này vừa đến Yêu Vực vài năm đã biết cách tìm đến tận phòng của Long Thần Chi Hậu, hơn nữa nghe cách nói chuyện giống như đã nhận thức nhau từ trước vậy.
Các nàng thậm chí hoài nghi, liệu thế gian này có mỹ nhân nào không dính liếu đến tên gia súc này hay không?
Lạc Nam giả vờ không thấy ánh mắt hình viên đạn của các nàng, hướng Long Thần Chi Hậu thẳng thắng nói:
“Vừa rồi chúng ta định ám sát Long Càn, vừa vặn chứng kiến Hoá Thân của nàng tự bạo.”
“Thì sao?” Long Thần Chi Hậu hừ một tiếng:
“Ta cũng muốn nhân cơ hội đó ám sát Long Càn, đáng tiếc không thể thành công.”
“Vậy nên ta mới muốn hỏi thăm, không biết ba tên Cửu Cảnh Chí Tôn kia là từ đâu tới?” Lạc Nam đi thẳng vào vấn đề.
“Tin tức quan trọng như thế, sao có thể nói miễn phí cho ngươi?” Long Thần Chi Hậu hỏi ngược lại.
“Hừ.” Huyết Yêu Cơ bất mãn, nếu là bình thường...nàng đã sớm lao lên bắt Long Thần Chi Hậu để ép cung.
Chưa biết có đánh lại hay không, thử trước rồi tính tiếp.
Nhưng nghĩ đến nữ nhân này có mối quan hệ với Lạc Nam, vì vậy cũng kiên nhẫn chờ hắn hành sự.
“Theo ta suy đoán, nàng muốn bí mật ám sát Long Càn để đoạt Long Châu của hắn, sau đó dùng Long Châu của Long Càn để hoá thân hoàn mỹ thành Long Càn, đoạt lấy quyền lực của Chân Long Hoàng Tộc vào tay.” Lạc Nam híp mắt nói:
“Dã tâm không nhỏ.”
“Đó là chuyện của ta, liên quan gì đến ngươi?” Long Thần Chi Hậu không hữu hảo với con hàng này.
“Vậy chúng ta đi.” Lạc Nam nhún nhún vai:
“Nhưng từ đây về sau, tin tức về Long Thần Chi Hậu sẽ lan truyền khắp Nguyên Giới, thậm chí cả những thân phận mà Hoá Thân của nàng đang nhập vai cũng sẽ bại lộ.”
“Làm sao ngươi biết những Hoá Thân của ta đang được sắp xếp ở đâu? Nhất định là khoác lác.” Long Thần Chi Hậu giận dữ từ trên giường đứng lên.
“Ai mà biết đây...” Lạc Nam cười khà khà:
“Chúng ta cùng nhau cược.”
Nói xong hắn quay lưng rời đi, tam nữ cũng hiểu ý bước theo.
Chỉ là vừa đến cửa phòng, sau lưng đã truyền đến tiếng quát:
“Đứng lại!”
Lạc Nam nở nụ cười hài hước...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro