Không ai được c...
Akay Hau
2024-11-22 05:33:41
“Có người vào?”
Vân Duyên đang nằm ôm Lạc Nam tận hưởng cảm giác an bình, chợt nàng lại cảm giác có người đang tiến vào phòng.
Một khoả trái tim như muốn nhấc lên cổ họng, nàng mới không muốn bị người khác chứng kiến trong tình huống này, xấu hổ chết mất.
Cũng may nàng đã sớm chuẩn bị, Đông Hoa Sơn Trang thu nhỏ hiện ra, Vân Duyên nháy mắt trốn vào Đông Hoa Sơn Trang, hoá thành một hại bụi bay ra bên ngoài.
Vừa lúc đó, một vị thiếu phụ chín mộng như mật đào bước vào, nhìn thấy Lạc Nam đang trần trụi liền bĩu môi, xem ra y phục cũng là do các nàng cởi sẳn.
“Các nàng cũng thật là...”
Thiếu phụ nhẹ lắc đầu, trong lòng lại có chút vui vẻ.
Nàng làm sao không hiểu tâm ý của các tỷ muội? Cố ý đẩy nàng vào đây ngó xem tình hình của hắn, rõ ràng là mong muốn tác hợp cho hai người.
Mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý sẳn sàng, nàng lại không muốn lần đầu tiên của mình ở trong trạng thái mà hắn say mèm như vậy.
Nghĩ đến đây, thiếu phụ cúi người xuống kéo chăn lên đắp thân thể cho hắn.
“Ôm!”
Nào ngờ Lạc Nam vừa rồi đã quen ôm một người, lúc này cảm thấy trống rỗng khó chịu liền vô thức vòng tay ôm lấy, vô tình ôm chặt cứng thiếu phụ rơi vào lòng hắn.
“Ngươi...” Thiếu phụ âm thầm kinh hãi, hơi thở nóng rực và nồng đậm khí tức dương cương của hắn khiến toàn thân nàng mềm nhũn ra, chỉ có thể mặc cho hắn ôm ấp.
Lạc Nam hơi nhíu mày, xúc cảm hiện tại có chút không đúng a, dường như nở nang hơn trước đó không ít, nhưng khí tức lại quen thuộc.
Hắn lờ mờ hé mở đôi mắt, nhìn thấy một khuôn mặt như hoa anh đào, ưu nhã đoan trang, từng đường nét đẹp như tranh vẽ.
“Đại tẩu? nàng sao lại đến đây?” Lạc Nam thì thào lên tiếng, hạ bộ bị phiêu khích từ đầu đến giờ càng thêm cứng lên, chọt chọt vào giữa hai đùi thiếu phụ.
“Hừ, một đám thê tử của ngươi lo sợ ngươi say mèm cái gì cũng không biết, đẩy ta vào đây chăm sóc ngươi.” Ninh Huyền Tâm dùng sức đem hắn đẩy ra.
Lạc Nam ánh mắt loé lên, cơn say rượu đã vơi đi một nửa, ôn nhu nói:
“Đã các nàng ấy có lòng tốt tác hợp, ta cũng không muốn bỏ lỡ đại tẩu nữa.”
Hắn nửa tỉnh nửa say, liền đem Ninh Huyền Tâm lật lại ép xuống dưới thân.
“A...” Ninh Huyền Tâm hoảng hốt kinh hô, khuôn miệng đã bị bịt kín.
Bờ môi nóng rực của hắn tham lam ma sát với đôi môi mềm mại ướt át của nàng, cái lưỡi nóng rực đầy mùi rượu tách ra hàm răng bóng loáng tiến vào bên trong khám phá.
Sau một cơn say rượu, lửa dục của Lạc Nam bùng cháy chưa từng có, lại được nếm hương tân ngọc dịch của nàng như khát nước lâu ngày, tham lam mút lấy từng chút một.
Thân thể của nàng ngày càng mềm trước động tác của hắn, hai hạt anh đào nơi đôi bầu sữa săn cứng nhô lên, lại bị ngón tay của hắn chen vào y phục ngắt lấy, xoe xoe đùa nghịch.
“Ưm...đừng chạm vào nơi...đó...” Ninh Huyền Tâm chưa kịp nói hết câu, môi miệng lại bị lắp đầy.
Lạc Nam hoạt động hết công suất, hắn xé toang cung trang trên thân nàng, một tay âu yếm bầu sữa bạo mãn của nàng, một tay khác đã duỗi xuống địa phương thần bí giữa đôi chân, phủ lên thảm cỏ thơm rậm rạp, sau đó cũng miết lấy khe rãnh đỏ hồng đã rỉ nước.
Một phần của cơn say khiến Lạc Nam hành động quá mức phóng túng và gấp gáp, làm một nữ nhân cả đời chưa từng nếm mùi vị nam nữ như nàng mất đi khả năng phản kháng.
“Chụt...”
Lạc Nam tham lam hôn nàng thật sâu trước khi hai đầu lưỡi tách nhau ra, ánh mắt của hắn đỏ rực ngắm nhìn thân thể mê người với từng mảng vải nát vừa bị mình xé toang của nàng, thì thào đầy mê muội:
“Đại tẩu của ta đẹp quá...”
Cơ thể nàng như tạo hoá phát hoạ mà thành, từng ngón chân tinh xảo, bàn chân nhỏ nhắn xinh xắn, đôi chân dài miên mang kéo lên đến hai bắp đùi nuột nà, ở giữa chúng là gò mu mũm mĩm nhô cao đáng yêu, thảm cỏ thơm đen tuyền bao phủ được cắt tỉa hành một tam giác ngược, chỉ loáng thoáng che đậy được nơi tư mật đang khép chặt.
“Đừng có nhìn.” Ninh Huyền Tâm cắn môi nghiêng đầu sang một bên, ánh mắt của hắn như mang tính xâm lược, vậy mà khiến nàng run rẩy cả tâm linh mỗi nơi bị quét đến.
Không hề do dự, hắn vừa hôn môi trên của nàng xong liền tìm đến môi dưỡi của nàng, đầu lưỡi chen chút vào khe hẹp, đôi tay lại vuốt ve nắn bóp xung quanh.
“Ưm...giết người mất...” Ninh Huyền Tâm duỗi thẳng từng đầu ngón chân, lưỡi của hắn như có luồng điện đang từ nơi tư mật lan tràn khắp toàn thân nàng.
Cảm giác được bên trong nàng co rút xoắn lấy đầu lưỡi mình, nhìn lên trên là biểu lộ si mê và đôi mắt lim dim, Lạc Nam nở nụ cười tà dị.
Men say khiến hắn hành động táo bạo hơn ngày thường, đem long căn cứng ngắt đến trước miệng Ninh Huyền Tâm thủ thỉ:
“Giúp ta làm ướt nó!”
Ninh Huyền Tâm cắn nhẹ bờ môi, nhịp tim đập lên thình thịch, nàng không ngờ hắn đề nghị như vậy ngay lần đầu tiên của mình.
“Đại tẩu ngoan...” Lạc Nam thò tay bóp mạnh bầu sữa của nàng như động viên.
“Ư...” Ninh Huyền Tâm vô thức hé mở môi son, long căn đã nhân cơ hội đó tiến vào miệng nàng.
Hắn thoải mái đến rùng mình, chỉ nghĩ đến nàng dõi theo mình từ nhỏ đến lớn ở kiếp này, hiện tại lại nhu nhuận phục thị mình, một cảm giác nói không nên lời lan tràn khắp cơ thể.
Ninh Huyền Tâm nhìn thấy biểu hiện thoải mái của nam nhân giống như được khích lệ, vậy mà càng ra sức mút vào, đầu lưỡi đinh hương ôn nhu quấn lên thân côn chiều chuộng.
Lạc Nam lúc này ngồi trước mặt của nàng, long căn để nàng nhấm nháp, đôi tay thì đem hai bầu sữa của nàng biến thành muôn vàn hình dáng.
Ngó xuống bên dưới, cô bé của nàng đã ướt đẫm lầy lội cả một góc giường, hắn hít sâu một hơi biết thời cơ đã đến.
“Nhả ra nào!” Lạc Nam vỗ vỗ gò má nàng.
Ninh Huyền Tâm hé môi, trong mắt có sóng nước luân chuyển, chẳng biết vì sao nghe được lời nói như kiểu ra lệnh của hắn khiến nàng càng thêm si mê.
Hắn đem long căn rút ra, trườn người xuống nằm đè lên trên nàng, đầu nấm tìm về nơi cần đến ma sát trượt lên trượt xuống.
Ninh Huyền Tâm dùng đùi kẹp vào hông hắn, ánh mắt mơ màng chờ đợi.
Nào ngờ Lạc Nam chỉ trượt lên trượt xuống, lại thỉnh thoảng đâm vào phần đầu rất nhẹ sau đó rút ra, trêu chọc nàng toàn thân ngứa ngáy, bên trong trống rỗng rất là khó chịu.
“Còn chờ gì nữa?” Ninh Huyền Tâm rên rỉ hỏi.
“Mau nói xem, nàng muốn ta làm gì?” Lạc Nam cúi người xuống hôn lên gò má nàng thủ thỉ.
“Đáng giận.” Ninh Huyền Tâm bất mãn cắn lên mũi hắn, lúc này tên khốn lại muốn đùa nghịch nàng.
“Nàng là đại tẩu của ta, nàng không cho phép ta không dám vào đâu.” Lạc Nam cười hì hì, bàn tay lại xoe xoe hạt anh đào đỏ trên một bầu sữa không ngừng.
“Vào đi...ta cho phép...” Ninh Huyền Tâm ưởn người thở ra.
“Cho phép ta làm gì?” Lạc Nam nháy mắt tỏ ra ngây thơ, ngón tay ma quỷ lại duỗi xuống tiến vào bên trong đùa nghịch.
“Cho phép đệ vào trong tẩu...” Ninh Huyền Tâm cắn môi nói rất nhỏ.
Nhìn biểu lộ thẹn thùng lại phục tùng của nàng, Lạc Nam lòng chinh phục được thoả mãn tột cùng, dùng sức hung hăng đâm vào, không hề từ tốn.
ÓT...
Lớp màng mỏng bị xuyên phá, máu đào rỉ ra, một cảm giác đầy ắp chật chội khiến cả thể xác và tâm linh của Ninh Huyền Tâm run rẩy, chân mày nàng chau lại, mắt lóng lánh lệ quang.
“Cảm nhận được ta chứ?” Lạc Nam mãn nguyện nói:
“Còn ta đã cảm nhận được nàng, cảm nhận được từng thớ thịt của nàng đang xoắn lấy ta, cảm nhận được nơi sâu nhất của nàng.”
“Đệ to quá, nóng và cứng...ta đau...” Ninh Huyền Tâm hé mở môi thơm.
“Ta muốn nàng nhớ mãi khoảnh khắc này, nàng sinh ra là dành cho ta.” Lạc Nam bá đạo tuyên bố.
Nghe lời nói của hắn, Ninh Huyền Tâm không có bất cứ một tia phản kháng nào, ôn nhu ôn lên môi hắn thì thầm:
“Là của đệ hết...tất cả mọi thứ thuộc về ta...”
Bên dưới gầm giường, ba nàng Mị Duyên, Tiểu Tiên và Thiên Hồ Nữ Đế đã sớm nín thở, cơ thể vô thức nóng lên, bên dưới ba nơi tư mật đã vô thức rỉ nước vì kích thích.
Các nàng dường như đang tận mắt chứng kiến mọi thứ diễn ra bên trên, nam nhân khí phách chiếm hữu và nữ nhân ngoan ngoãn bị chinh phục.
Lạc Nam cũng bị sự ngọt ngào của Ninh Huyền Tâm nhấn chìm, hắn gầm lên một tiếng, đem đôi chân nàng kéo rộng sang hai bên, vùng hông dùng sức chiếm đoạt lấy.
Bạch bạch bạch bạch bạch...
Long căn dữ tợn chen chút giữa hành lang nhục động bó sát, cảm giác tuyệt vời, ấm áp và ướt át dễ chịu này chỉ có ở miền cực lạc.
“Sướng...ôi...thật kỳ diệu...” Ninh Huyền Tâm không hề e thẹn rên rỉ, nàng tận hưởng từng chút dư vị tuyệt vời mà nam nhân dũng mãnh đang mang đến.
“Tuyệt vời, đại tẩu của ta...nàng đang âu yếm ta, vuốt ve ta, siết chặt lấy ta như không muốn xa rời.” Lạc Nam thở dốc, mồ hôi đầm đìa, hắn vẫn dùng sức và tận hưởng mỗi một đợt đánh sâu vào trong nàng mang đến.
Cúi đầu ngậm lấy bầu sữa tươi mới của nàng, tham lam mút và gặm cắn, bên dưới thì không ngừng kết hợp, động tác ngày càng nhanh.
Ninh Huyền Tâm toàn thân co thắt, nàng nhịn không được cơn sướng khoái cường liệt mà hắn đem đến, hai tay ôm chặt đầu hắn, bên dưới ào ào tiết thân.
Mặc cho nàng đã lên đỉnh vu sơn, Lạc Nam vẫn không biết mệt mỏi tiếp tục cấy cày, hắn đem nàng lật úp xuống, ở phía sau vừa dùng sức đánh lên mông nàng, vừa cắm vào nơi lầy lội.
Tiếng da thịt vang dội, bờ mông của Ninh Huyền Tâm ngày càng đỏ lên, tiếng thở dốc của nam nhân, thanh âm rên rỉ của nữ nhân tạo thành một bản giao hưởng.
Bên dưới Mị Duyên đã thở hổn hển, nàng nhịn không được muốn ôm lấy Tiểu Tiên.
Nào ngờ Thiên Hồ Nữ Đế đã sớm dục vọng tăng cao, kéo lấy đầu nàng hôn vào bờ môi ướt át.
“ƯM...” Mị Duyên rên rỉ nỉ non, dùng tay chen xuống giữa hai chân Thiên Hồ Nữ Đế nghịch ngợm, cũng chủ động tách chân mình để tay của đối tác duỗi vào.
Tiểu Tiên thấy hai nàng quấn quít mà nhịn không được, chỉ có thể tự an ủi bản thân, một tay xoa nắn lấy bầu sữa, một tay vuốt ve khe rãnh mê người bên dưới.
“Ta sắp ra...” Lạc Nam chuyển động kịch liệt nói với Ninh Huyền Tâm.
“Ra cùng nhau...thiếp cũng sắp rồi Tiểu Nam...đây đã là lần thứ ba...” Ninh Huyền Tâm uốn éo bờ mông nghênh đón từng đợt xâm nhập của hắn.
“Nàng là của ai?” Lạc Nam hung hăng đét mông nàng.
“Của chàng...thiếp yêu chàng...giết thiếp đi...” Ninh Huyền Tâm lớn tiếng rên rỉ.
Lạc Nam nhận ra đại tẩu ngày thường đoan trang điềm tĩnh và cao quý của mình có máu thích bị chinh phục, mỗi khi hắn làm ra hành vi lỗ mãng và dùng tư thái bề trên đối xử với nàng, bên trong của nàng sẽ càng thêm co rút.
Điều này khiến hắn hưng phấn như điên, dùng lực đánh sâu vào những đợt cuối cùng.
BẠCH BẠCH BẠCH...
“Á...thiếp lại lên mây...”
Ninh Huyền Tâm thất thanh, tóc mây tán loạn, cả người ửng hồng, linh hồn bay lên không trung, hai mắt trợn trắng.
Lạc Nam chỉ chờ có thế, gầm lên một tiếng thả lỏng toàn thân, tuôn ra những dòng chảy nóng như núi lửa vào nơi tận cùng bên trong nàng.
“Hừ...”
Hai người thở hổn hển vật nhau xuống giường, Lạc Nam ôm lấy nàng, Ninh Huyền Tâm lại như con mèo nhỏ duỗi ra chiếc lưỡi đinh hương liếm láp khắp mặt hắn, cổ hắn như lấy lòng.
Cơn say của Lạc Nam rút đi không ít, hắn nhìn đại tẩu đã bị mình dày vò đến mệt lả, long căn lại cứng lên, một lần nữa đè ngửa nàng ra.
Ninh Huyền Tâm chân mày hơi nhíu lại, sau cơn hưng phấn thì cơ thể của nàng có chút đau rát, nhưng lại không hé môi nói nửa lời, để mặc nam nhân phát tiết, còn uốn éo eo thon như linh xà để hắn đâm sâu vào.
Nào ngờ một luồng khí tức dễ chịu từ nơi hai người giao hợp bao phủ toàn thân nàng, Lạc Nam đem Long Tiên Thánh Điển vận chuyển, trợ giúp nữ nhân của mình hồi phục.
“Tiểu Nam...” Ninh Huyền Tâm cảm động nhìn lấy hắn.
“Nàng là đại tẩu bảo bối của ta, làm sao ta nỡ để nàng đau đớn?” Lạc Nam sủng ái cười nói.
“Hứ, vừa rồi ai đem ta làm đến nát nhừ.” Ninh Huyền Tâm hừ một tiếng.
“Là do cơn say quấy phá, nhưng nếu không nhờ như thế...ta làm sao biết được bí mật của nàng?” Lạc Nam thủ thỉ nói.
“Bí mật gì?” Ninh Huyền Tâm đỏ mặt.
“Bí mật nàng là một con mèo nhỏ thích bị đối xử thô bạo.” Lạc Nam cười hì hì.
“Đáng ghét.” Ninh Huyền Tâm hứ một tiếng, nhưng lại rùng mình từng đợt khi Long Tiên Thánh Điển gắn kết giữa hai người và cảm giác sung sướng nơi tư mật đã trở lại.
Lạc Nam không nhịn được nàng thẹn thùng vô hạn, lại một lần nữa xách thương lên ngựa.
Bất quá dù Ninh Huyền Tâm nhiệt tình đến đâu cũng không thể đánh bại hắn, cuối cùng vẫn như bãi bùn nhão phất cờ trắng đầu hàng.
Hai người nằm ở trên giường, bàn tay của Ninh Huyền Tâm vẫn nắm thân côn cứng rắn như thép kia vuốt ve lên xuống, áy náy nói:
“Hay là đi tìm tỷ muội khác giúp chàng?”
Không phải lỗi của nàng không đủ sức thoả mãn nam nhân, mà vì nam nhân này chính là một tên quái vật.
“Không cần, có mấy con mèo nhỏ khác đang chốn dưới gầm giường của ta.” Lạc Nam lắc đầu nói.
“A...”
Ba tiếng kinh hô cùng lúc vang lên, mấy nữ nhân toàn thân cứng ngắt, không ngờ đã bị bắt tại trận rồi.
Lạc Nam hừ một tiếng, hấp lực cuồn cuộn tuôn trào đem ba bóng hình xinh đẹp từ bên dưới kéo lên.
“Trời ạ...” Ninh Huyền Tâm xém chút choáng váng, nàng không ngờ dưới gầm giường giấu ba nữ nhân lạ mặt, nói vậy tất cả chuyện giữa nàng và Lạc Nam đều bị phát hiện hết rồi.
“Tiểu Nam...chúng ta lập tức đi!” Thiên Hồ Nữ Đế vội vàng đứng lên.
Lạc Nam nắm lấy đuôi của nàng kéo lại, hung hăng vật xuống giường, ngó nơi thầm kín đã nở rộ như hoa đào, bĩu môi nói:
“Ướt nhẹp hết rồi còn muốn đi đâu?”
Nói xong cúi người hôn lên môi nàng, bên dưới tiểu huynh đệ đã một đường xâm nhập.
“Ưm...” Thiên Hồ Nữ Đế nhánh hoa run rẩy, bởi vì nàng đã sớm động tình đến cực điểm nên dù hắn to lớn đến mấy vẫn rất dễ dàng chiếm được nàng, lắp đầy bên trong.
“Haizz...” Lạc Nam thoải mái thở dài một hơi:
“Hồ Tộc các nàng rất đặc biệt, bên trong như dùng để hút hết tinh lực của nam nhân vậy.”
“Thế không biết người ta có thể rút hết tinh lực của bá chủ không?” Thiên Hồ Nữ Đế kiều mị hỏi.
“Haha, thử mới biết được.” Lạc Nam cất tiếng cười to, bắt đầu tận hưởng tư vị tuyệt vời.
Mị Duyên không muốn chạy, ngược lại ôm lấy nam nhân hôn lên bờ môi, đã Vân Duyên nhát cáy không dám động, nàng sẽ thay mặt cả ba tỷ muội.
“Chủ công, gặp lại sau.” Tiểu Tiên xấu hổ muốn chết định rời đi.
Đáng tiếc Mộc Chu Kết Dính của Lạc Nam đã duỗi ra, đem nàng trói chặt trên giường.
Hắn bá đạo tuyên bố nói: “Đã bỏ lỡ các nàng một lần...hiện tại không ai được phép chạy!”
...
Chúc cả nhà tối vui vẻ 3
Vân Duyên đang nằm ôm Lạc Nam tận hưởng cảm giác an bình, chợt nàng lại cảm giác có người đang tiến vào phòng.
Một khoả trái tim như muốn nhấc lên cổ họng, nàng mới không muốn bị người khác chứng kiến trong tình huống này, xấu hổ chết mất.
Cũng may nàng đã sớm chuẩn bị, Đông Hoa Sơn Trang thu nhỏ hiện ra, Vân Duyên nháy mắt trốn vào Đông Hoa Sơn Trang, hoá thành một hại bụi bay ra bên ngoài.
Vừa lúc đó, một vị thiếu phụ chín mộng như mật đào bước vào, nhìn thấy Lạc Nam đang trần trụi liền bĩu môi, xem ra y phục cũng là do các nàng cởi sẳn.
“Các nàng cũng thật là...”
Thiếu phụ nhẹ lắc đầu, trong lòng lại có chút vui vẻ.
Nàng làm sao không hiểu tâm ý của các tỷ muội? Cố ý đẩy nàng vào đây ngó xem tình hình của hắn, rõ ràng là mong muốn tác hợp cho hai người.
Mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý sẳn sàng, nàng lại không muốn lần đầu tiên của mình ở trong trạng thái mà hắn say mèm như vậy.
Nghĩ đến đây, thiếu phụ cúi người xuống kéo chăn lên đắp thân thể cho hắn.
“Ôm!”
Nào ngờ Lạc Nam vừa rồi đã quen ôm một người, lúc này cảm thấy trống rỗng khó chịu liền vô thức vòng tay ôm lấy, vô tình ôm chặt cứng thiếu phụ rơi vào lòng hắn.
“Ngươi...” Thiếu phụ âm thầm kinh hãi, hơi thở nóng rực và nồng đậm khí tức dương cương của hắn khiến toàn thân nàng mềm nhũn ra, chỉ có thể mặc cho hắn ôm ấp.
Lạc Nam hơi nhíu mày, xúc cảm hiện tại có chút không đúng a, dường như nở nang hơn trước đó không ít, nhưng khí tức lại quen thuộc.
Hắn lờ mờ hé mở đôi mắt, nhìn thấy một khuôn mặt như hoa anh đào, ưu nhã đoan trang, từng đường nét đẹp như tranh vẽ.
“Đại tẩu? nàng sao lại đến đây?” Lạc Nam thì thào lên tiếng, hạ bộ bị phiêu khích từ đầu đến giờ càng thêm cứng lên, chọt chọt vào giữa hai đùi thiếu phụ.
“Hừ, một đám thê tử của ngươi lo sợ ngươi say mèm cái gì cũng không biết, đẩy ta vào đây chăm sóc ngươi.” Ninh Huyền Tâm dùng sức đem hắn đẩy ra.
Lạc Nam ánh mắt loé lên, cơn say rượu đã vơi đi một nửa, ôn nhu nói:
“Đã các nàng ấy có lòng tốt tác hợp, ta cũng không muốn bỏ lỡ đại tẩu nữa.”
Hắn nửa tỉnh nửa say, liền đem Ninh Huyền Tâm lật lại ép xuống dưới thân.
“A...” Ninh Huyền Tâm hoảng hốt kinh hô, khuôn miệng đã bị bịt kín.
Bờ môi nóng rực của hắn tham lam ma sát với đôi môi mềm mại ướt át của nàng, cái lưỡi nóng rực đầy mùi rượu tách ra hàm răng bóng loáng tiến vào bên trong khám phá.
Sau một cơn say rượu, lửa dục của Lạc Nam bùng cháy chưa từng có, lại được nếm hương tân ngọc dịch của nàng như khát nước lâu ngày, tham lam mút lấy từng chút một.
Thân thể của nàng ngày càng mềm trước động tác của hắn, hai hạt anh đào nơi đôi bầu sữa săn cứng nhô lên, lại bị ngón tay của hắn chen vào y phục ngắt lấy, xoe xoe đùa nghịch.
“Ưm...đừng chạm vào nơi...đó...” Ninh Huyền Tâm chưa kịp nói hết câu, môi miệng lại bị lắp đầy.
Lạc Nam hoạt động hết công suất, hắn xé toang cung trang trên thân nàng, một tay âu yếm bầu sữa bạo mãn của nàng, một tay khác đã duỗi xuống địa phương thần bí giữa đôi chân, phủ lên thảm cỏ thơm rậm rạp, sau đó cũng miết lấy khe rãnh đỏ hồng đã rỉ nước.
Một phần của cơn say khiến Lạc Nam hành động quá mức phóng túng và gấp gáp, làm một nữ nhân cả đời chưa từng nếm mùi vị nam nữ như nàng mất đi khả năng phản kháng.
“Chụt...”
Lạc Nam tham lam hôn nàng thật sâu trước khi hai đầu lưỡi tách nhau ra, ánh mắt của hắn đỏ rực ngắm nhìn thân thể mê người với từng mảng vải nát vừa bị mình xé toang của nàng, thì thào đầy mê muội:
“Đại tẩu của ta đẹp quá...”
Cơ thể nàng như tạo hoá phát hoạ mà thành, từng ngón chân tinh xảo, bàn chân nhỏ nhắn xinh xắn, đôi chân dài miên mang kéo lên đến hai bắp đùi nuột nà, ở giữa chúng là gò mu mũm mĩm nhô cao đáng yêu, thảm cỏ thơm đen tuyền bao phủ được cắt tỉa hành một tam giác ngược, chỉ loáng thoáng che đậy được nơi tư mật đang khép chặt.
“Đừng có nhìn.” Ninh Huyền Tâm cắn môi nghiêng đầu sang một bên, ánh mắt của hắn như mang tính xâm lược, vậy mà khiến nàng run rẩy cả tâm linh mỗi nơi bị quét đến.
Không hề do dự, hắn vừa hôn môi trên của nàng xong liền tìm đến môi dưỡi của nàng, đầu lưỡi chen chút vào khe hẹp, đôi tay lại vuốt ve nắn bóp xung quanh.
“Ưm...giết người mất...” Ninh Huyền Tâm duỗi thẳng từng đầu ngón chân, lưỡi của hắn như có luồng điện đang từ nơi tư mật lan tràn khắp toàn thân nàng.
Cảm giác được bên trong nàng co rút xoắn lấy đầu lưỡi mình, nhìn lên trên là biểu lộ si mê và đôi mắt lim dim, Lạc Nam nở nụ cười tà dị.
Men say khiến hắn hành động táo bạo hơn ngày thường, đem long căn cứng ngắt đến trước miệng Ninh Huyền Tâm thủ thỉ:
“Giúp ta làm ướt nó!”
Ninh Huyền Tâm cắn nhẹ bờ môi, nhịp tim đập lên thình thịch, nàng không ngờ hắn đề nghị như vậy ngay lần đầu tiên của mình.
“Đại tẩu ngoan...” Lạc Nam thò tay bóp mạnh bầu sữa của nàng như động viên.
“Ư...” Ninh Huyền Tâm vô thức hé mở môi son, long căn đã nhân cơ hội đó tiến vào miệng nàng.
Hắn thoải mái đến rùng mình, chỉ nghĩ đến nàng dõi theo mình từ nhỏ đến lớn ở kiếp này, hiện tại lại nhu nhuận phục thị mình, một cảm giác nói không nên lời lan tràn khắp cơ thể.
Ninh Huyền Tâm nhìn thấy biểu hiện thoải mái của nam nhân giống như được khích lệ, vậy mà càng ra sức mút vào, đầu lưỡi đinh hương ôn nhu quấn lên thân côn chiều chuộng.
Lạc Nam lúc này ngồi trước mặt của nàng, long căn để nàng nhấm nháp, đôi tay thì đem hai bầu sữa của nàng biến thành muôn vàn hình dáng.
Ngó xuống bên dưới, cô bé của nàng đã ướt đẫm lầy lội cả một góc giường, hắn hít sâu một hơi biết thời cơ đã đến.
“Nhả ra nào!” Lạc Nam vỗ vỗ gò má nàng.
Ninh Huyền Tâm hé môi, trong mắt có sóng nước luân chuyển, chẳng biết vì sao nghe được lời nói như kiểu ra lệnh của hắn khiến nàng càng thêm si mê.
Hắn đem long căn rút ra, trườn người xuống nằm đè lên trên nàng, đầu nấm tìm về nơi cần đến ma sát trượt lên trượt xuống.
Ninh Huyền Tâm dùng đùi kẹp vào hông hắn, ánh mắt mơ màng chờ đợi.
Nào ngờ Lạc Nam chỉ trượt lên trượt xuống, lại thỉnh thoảng đâm vào phần đầu rất nhẹ sau đó rút ra, trêu chọc nàng toàn thân ngứa ngáy, bên trong trống rỗng rất là khó chịu.
“Còn chờ gì nữa?” Ninh Huyền Tâm rên rỉ hỏi.
“Mau nói xem, nàng muốn ta làm gì?” Lạc Nam cúi người xuống hôn lên gò má nàng thủ thỉ.
“Đáng giận.” Ninh Huyền Tâm bất mãn cắn lên mũi hắn, lúc này tên khốn lại muốn đùa nghịch nàng.
“Nàng là đại tẩu của ta, nàng không cho phép ta không dám vào đâu.” Lạc Nam cười hì hì, bàn tay lại xoe xoe hạt anh đào đỏ trên một bầu sữa không ngừng.
“Vào đi...ta cho phép...” Ninh Huyền Tâm ưởn người thở ra.
“Cho phép ta làm gì?” Lạc Nam nháy mắt tỏ ra ngây thơ, ngón tay ma quỷ lại duỗi xuống tiến vào bên trong đùa nghịch.
“Cho phép đệ vào trong tẩu...” Ninh Huyền Tâm cắn môi nói rất nhỏ.
Nhìn biểu lộ thẹn thùng lại phục tùng của nàng, Lạc Nam lòng chinh phục được thoả mãn tột cùng, dùng sức hung hăng đâm vào, không hề từ tốn.
ÓT...
Lớp màng mỏng bị xuyên phá, máu đào rỉ ra, một cảm giác đầy ắp chật chội khiến cả thể xác và tâm linh của Ninh Huyền Tâm run rẩy, chân mày nàng chau lại, mắt lóng lánh lệ quang.
“Cảm nhận được ta chứ?” Lạc Nam mãn nguyện nói:
“Còn ta đã cảm nhận được nàng, cảm nhận được từng thớ thịt của nàng đang xoắn lấy ta, cảm nhận được nơi sâu nhất của nàng.”
“Đệ to quá, nóng và cứng...ta đau...” Ninh Huyền Tâm hé mở môi thơm.
“Ta muốn nàng nhớ mãi khoảnh khắc này, nàng sinh ra là dành cho ta.” Lạc Nam bá đạo tuyên bố.
Nghe lời nói của hắn, Ninh Huyền Tâm không có bất cứ một tia phản kháng nào, ôn nhu ôn lên môi hắn thì thầm:
“Là của đệ hết...tất cả mọi thứ thuộc về ta...”
Bên dưới gầm giường, ba nàng Mị Duyên, Tiểu Tiên và Thiên Hồ Nữ Đế đã sớm nín thở, cơ thể vô thức nóng lên, bên dưới ba nơi tư mật đã vô thức rỉ nước vì kích thích.
Các nàng dường như đang tận mắt chứng kiến mọi thứ diễn ra bên trên, nam nhân khí phách chiếm hữu và nữ nhân ngoan ngoãn bị chinh phục.
Lạc Nam cũng bị sự ngọt ngào của Ninh Huyền Tâm nhấn chìm, hắn gầm lên một tiếng, đem đôi chân nàng kéo rộng sang hai bên, vùng hông dùng sức chiếm đoạt lấy.
Bạch bạch bạch bạch bạch...
Long căn dữ tợn chen chút giữa hành lang nhục động bó sát, cảm giác tuyệt vời, ấm áp và ướt át dễ chịu này chỉ có ở miền cực lạc.
“Sướng...ôi...thật kỳ diệu...” Ninh Huyền Tâm không hề e thẹn rên rỉ, nàng tận hưởng từng chút dư vị tuyệt vời mà nam nhân dũng mãnh đang mang đến.
“Tuyệt vời, đại tẩu của ta...nàng đang âu yếm ta, vuốt ve ta, siết chặt lấy ta như không muốn xa rời.” Lạc Nam thở dốc, mồ hôi đầm đìa, hắn vẫn dùng sức và tận hưởng mỗi một đợt đánh sâu vào trong nàng mang đến.
Cúi đầu ngậm lấy bầu sữa tươi mới của nàng, tham lam mút và gặm cắn, bên dưới thì không ngừng kết hợp, động tác ngày càng nhanh.
Ninh Huyền Tâm toàn thân co thắt, nàng nhịn không được cơn sướng khoái cường liệt mà hắn đem đến, hai tay ôm chặt đầu hắn, bên dưới ào ào tiết thân.
Mặc cho nàng đã lên đỉnh vu sơn, Lạc Nam vẫn không biết mệt mỏi tiếp tục cấy cày, hắn đem nàng lật úp xuống, ở phía sau vừa dùng sức đánh lên mông nàng, vừa cắm vào nơi lầy lội.
Tiếng da thịt vang dội, bờ mông của Ninh Huyền Tâm ngày càng đỏ lên, tiếng thở dốc của nam nhân, thanh âm rên rỉ của nữ nhân tạo thành một bản giao hưởng.
Bên dưới Mị Duyên đã thở hổn hển, nàng nhịn không được muốn ôm lấy Tiểu Tiên.
Nào ngờ Thiên Hồ Nữ Đế đã sớm dục vọng tăng cao, kéo lấy đầu nàng hôn vào bờ môi ướt át.
“ƯM...” Mị Duyên rên rỉ nỉ non, dùng tay chen xuống giữa hai chân Thiên Hồ Nữ Đế nghịch ngợm, cũng chủ động tách chân mình để tay của đối tác duỗi vào.
Tiểu Tiên thấy hai nàng quấn quít mà nhịn không được, chỉ có thể tự an ủi bản thân, một tay xoa nắn lấy bầu sữa, một tay vuốt ve khe rãnh mê người bên dưới.
“Ta sắp ra...” Lạc Nam chuyển động kịch liệt nói với Ninh Huyền Tâm.
“Ra cùng nhau...thiếp cũng sắp rồi Tiểu Nam...đây đã là lần thứ ba...” Ninh Huyền Tâm uốn éo bờ mông nghênh đón từng đợt xâm nhập của hắn.
“Nàng là của ai?” Lạc Nam hung hăng đét mông nàng.
“Của chàng...thiếp yêu chàng...giết thiếp đi...” Ninh Huyền Tâm lớn tiếng rên rỉ.
Lạc Nam nhận ra đại tẩu ngày thường đoan trang điềm tĩnh và cao quý của mình có máu thích bị chinh phục, mỗi khi hắn làm ra hành vi lỗ mãng và dùng tư thái bề trên đối xử với nàng, bên trong của nàng sẽ càng thêm co rút.
Điều này khiến hắn hưng phấn như điên, dùng lực đánh sâu vào những đợt cuối cùng.
BẠCH BẠCH BẠCH...
“Á...thiếp lại lên mây...”
Ninh Huyền Tâm thất thanh, tóc mây tán loạn, cả người ửng hồng, linh hồn bay lên không trung, hai mắt trợn trắng.
Lạc Nam chỉ chờ có thế, gầm lên một tiếng thả lỏng toàn thân, tuôn ra những dòng chảy nóng như núi lửa vào nơi tận cùng bên trong nàng.
“Hừ...”
Hai người thở hổn hển vật nhau xuống giường, Lạc Nam ôm lấy nàng, Ninh Huyền Tâm lại như con mèo nhỏ duỗi ra chiếc lưỡi đinh hương liếm láp khắp mặt hắn, cổ hắn như lấy lòng.
Cơn say của Lạc Nam rút đi không ít, hắn nhìn đại tẩu đã bị mình dày vò đến mệt lả, long căn lại cứng lên, một lần nữa đè ngửa nàng ra.
Ninh Huyền Tâm chân mày hơi nhíu lại, sau cơn hưng phấn thì cơ thể của nàng có chút đau rát, nhưng lại không hé môi nói nửa lời, để mặc nam nhân phát tiết, còn uốn éo eo thon như linh xà để hắn đâm sâu vào.
Nào ngờ một luồng khí tức dễ chịu từ nơi hai người giao hợp bao phủ toàn thân nàng, Lạc Nam đem Long Tiên Thánh Điển vận chuyển, trợ giúp nữ nhân của mình hồi phục.
“Tiểu Nam...” Ninh Huyền Tâm cảm động nhìn lấy hắn.
“Nàng là đại tẩu bảo bối của ta, làm sao ta nỡ để nàng đau đớn?” Lạc Nam sủng ái cười nói.
“Hứ, vừa rồi ai đem ta làm đến nát nhừ.” Ninh Huyền Tâm hừ một tiếng.
“Là do cơn say quấy phá, nhưng nếu không nhờ như thế...ta làm sao biết được bí mật của nàng?” Lạc Nam thủ thỉ nói.
“Bí mật gì?” Ninh Huyền Tâm đỏ mặt.
“Bí mật nàng là một con mèo nhỏ thích bị đối xử thô bạo.” Lạc Nam cười hì hì.
“Đáng ghét.” Ninh Huyền Tâm hứ một tiếng, nhưng lại rùng mình từng đợt khi Long Tiên Thánh Điển gắn kết giữa hai người và cảm giác sung sướng nơi tư mật đã trở lại.
Lạc Nam không nhịn được nàng thẹn thùng vô hạn, lại một lần nữa xách thương lên ngựa.
Bất quá dù Ninh Huyền Tâm nhiệt tình đến đâu cũng không thể đánh bại hắn, cuối cùng vẫn như bãi bùn nhão phất cờ trắng đầu hàng.
Hai người nằm ở trên giường, bàn tay của Ninh Huyền Tâm vẫn nắm thân côn cứng rắn như thép kia vuốt ve lên xuống, áy náy nói:
“Hay là đi tìm tỷ muội khác giúp chàng?”
Không phải lỗi của nàng không đủ sức thoả mãn nam nhân, mà vì nam nhân này chính là một tên quái vật.
“Không cần, có mấy con mèo nhỏ khác đang chốn dưới gầm giường của ta.” Lạc Nam lắc đầu nói.
“A...”
Ba tiếng kinh hô cùng lúc vang lên, mấy nữ nhân toàn thân cứng ngắt, không ngờ đã bị bắt tại trận rồi.
Lạc Nam hừ một tiếng, hấp lực cuồn cuộn tuôn trào đem ba bóng hình xinh đẹp từ bên dưới kéo lên.
“Trời ạ...” Ninh Huyền Tâm xém chút choáng váng, nàng không ngờ dưới gầm giường giấu ba nữ nhân lạ mặt, nói vậy tất cả chuyện giữa nàng và Lạc Nam đều bị phát hiện hết rồi.
“Tiểu Nam...chúng ta lập tức đi!” Thiên Hồ Nữ Đế vội vàng đứng lên.
Lạc Nam nắm lấy đuôi của nàng kéo lại, hung hăng vật xuống giường, ngó nơi thầm kín đã nở rộ như hoa đào, bĩu môi nói:
“Ướt nhẹp hết rồi còn muốn đi đâu?”
Nói xong cúi người hôn lên môi nàng, bên dưới tiểu huynh đệ đã một đường xâm nhập.
“Ưm...” Thiên Hồ Nữ Đế nhánh hoa run rẩy, bởi vì nàng đã sớm động tình đến cực điểm nên dù hắn to lớn đến mấy vẫn rất dễ dàng chiếm được nàng, lắp đầy bên trong.
“Haizz...” Lạc Nam thoải mái thở dài một hơi:
“Hồ Tộc các nàng rất đặc biệt, bên trong như dùng để hút hết tinh lực của nam nhân vậy.”
“Thế không biết người ta có thể rút hết tinh lực của bá chủ không?” Thiên Hồ Nữ Đế kiều mị hỏi.
“Haha, thử mới biết được.” Lạc Nam cất tiếng cười to, bắt đầu tận hưởng tư vị tuyệt vời.
Mị Duyên không muốn chạy, ngược lại ôm lấy nam nhân hôn lên bờ môi, đã Vân Duyên nhát cáy không dám động, nàng sẽ thay mặt cả ba tỷ muội.
“Chủ công, gặp lại sau.” Tiểu Tiên xấu hổ muốn chết định rời đi.
Đáng tiếc Mộc Chu Kết Dính của Lạc Nam đã duỗi ra, đem nàng trói chặt trên giường.
Hắn bá đạo tuyên bố nói: “Đã bỏ lỡ các nàng một lần...hiện tại không ai được phép chạy!”
...
Chúc cả nhà tối vui vẻ 3
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro