Con Đường Bá Chủ

Tin tức

Akay Hau

2024-10-30 06:45:38

“Tuyên Cổ Pháp Tướng...”

Lạc Nam sắc mặt lập tức nghiêm nghị.

Từ lần trước đạt được phương pháp đúc Tuyên Cổ Pháp Tướng từ Vòng Quay Danh Vọng, Lạc Nam vẫn luôn chú tâm đến loại Chí Tôn Pháp Tướng này, muốn thu thập nguyên liệu càng nhanh càng tốt.

Dù hắn không đúc thành, cũng phải nghĩ cách để một trong số những người bên cạnh mình đúc được.

Dù sao thì Tuyên Cổ Pháp Tướng xếp hạng thứ chín trên Pháp Tướng Bảng, đứng trên cả Bất Diệt Viêm Tướng của Hi Vũ một bậc.

Mà uy lực của Bất Diệt Viêm Tướng thì không cần phải nói, có thể giúp Hi Vũ dễ dàng vượt cấp chiến đấu, triệu hoán ra hư ảnh của Bất Diệt Sơn vĩ ngạn, cung cấp không ngừng Bất Diệt Viêm vừa có khả năng thiêu đốt tiêu diệt địch nhân, vừa có thể trị thương và hồi phục cho bản thân và đồng bọn, có thể nói là công thủ toàn diện, hùng mạnh vô cùng.

Tuyên Cổ Pháp Tướng xếp trên cả Bất Diệt Viêm Tướng, không cần bàn cãi về uy lực của nó.

Dựa theo thông tin Hệ Thống cung cấp, đây là loại Chí Tôn Pháp Tướng có quyền năng chấn động càn khôn, bình định tuyên cổ.

Quan trọng nhất, theo như lời của Thập Khánh Huyên từng nói...những Chí Tôn Pháp Tướng nằm trong mười hạng đầu của Pháp Tướng Bảng chỉ cần lột xác thành công liền sẽ tự thân sinh ra quy tắc tương ứng, giúp chủ nhân của nó lĩnh ngộ, từ đó dễ dàng đột phá Cấm Kỵ hơn những Chí Tôn khác.

Hiệu quả như vậy, quyền năng như vậy làm sao Lạc Nam nguyện ý bỏ qua?

Đáng tiếc rằng muốn đúc nên Tuyên Cổ Pháp Tướng cần đến chín loại nguyên liệu đặc biệt và một hoàn cảnh thích hợp.

Trong khi đó hắn chỉ mới đạt được hai trong số chín loại nguyên liệu là Vạn Cổ Ngục thu được từ Bảo Tàng Động và Hoang Sơ Thạch lấy trong tài sản của Liệt Ứng mà thôi.

Vì vậy hắn mới yêu cầu bốn toà Thiên Cơ Lâu lưu ý tin tức về các nguyên liệu còn lại của Tuyên Cổ Pháp Tướng, khi nào phát hiện phải bẩm báo với mình.

Cho nên La Âm Khinh Nhạn vừa rồi đã truyền âm cho hắn.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam ánh mắt loé lên nói:

“Kẻ đến là ai? Hắn sở hữu bao nhiêu nguyên liệu? Có yêu cầu gì?”

“Hắn muốn gặp đích thân lâu chủ để thương lượng.” La Âm Khinh Nhạn bất đắc dĩ đáp.

“Gặp ta?” Lạc Nam trầm ngâm:

“Được rồi, ta sẽ đến!”

Tầm quan trọng của Tuyên Cổ Pháp Tướng xứng đáng để hắn đi một chuyến.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam nói với các thê tử một tiếng, sau đó thông qua Hệ Thống truyền tống trực tiếp đến chi nhánh Thiên Cơ Lâu của La Âm Khinh Nhạn.

Một luồng lực lượng che đậy cơ thể hắn, Lạc Nam âm thầm cảm khái.

Càng hiểu biết nhiều, càng có thể lý giải nhiều.

Thì ra Thiên Cơ Lâu vẫn là hoạt động dựa trên một loại quy tắc cao cấp, quy tắc này ngăn cấm tu luyện và chiến đấu phát sinh, sẽ trấn áp những kẻ nào dám vi phạm quy tắc.

Chi nhánh của La Âm Khinh Nhạn nằm ở phía bắc Trung Châu, cách rất xa địa bàn của Lạc Gia, Thánh Đế muốn từ Lạc Gia đến nơi này nếu di chuyển bằng cách phi hành tiêu hao trăm năm, di chuyển bằng truyền tống trận bình thường của các chi nhánh Trân Bảo Lâu cũng phải vượt qua vài chục toà.

Xa hơn cả khoảng cách của hai châu lục tiếp nối như Tây Châu và Kiếm Châu.

“Lâu chủ, người đã đến.”

Nhận ra sự xuất hiện của Lạc Nam, La Âm Khinh Nhạn một thân cung trang màu tím, mặt đeo khăn lựa huyền ảo thần bí uyển chuyển nghênh đón.

“Vất vả rồi!” Lạc Nam gật đầu, theo nàng đi gặp kẻ muốn giao dịch.

Đến bên ngoài đại sảnh liền chứng kiến một tên thanh niên trẻ tuổi phủ mình trong áo choàng đen rộng thùng thình, chỉ lộ ra khuôn mặt kiên nghị và bộc trực.

Chẳng biết vì sao khi nhìn thanh niên trẻ tuổi này, Lạc Nam vô thức liên tưởng đến thằng em vợ Cự A Man...nhất thời có chút hảo cảm.

“Ngươi muốn gặp bổn lâu chủ?” Lạc Nam trầm giọng hỏi.

“Ngài là Thiên Cơ Lâu Chủ sao?” Thanh niên nhìn lên tò mò quan sát hắn, đáng tiếc xung quanh Lạc Nam được quy tắc của Thiên Cơ Lâu che đậy, vô pháp nhìn thấu.

“Đúng vậy, nghe nói ngươi có nguyên liệu rèn đúc Tuyên Cổ Pháp Tướng.” Lạc Nam thản nhiên hỏi.

“Tiểu tử không có nguyên liệu...nhưng tiểu tử là người thứ hai trong thiên hạ có thể mở ra hoàn cảnh đặc thù để đúc Tuyên Cổ Pháp Tướng.” Thanh niên chắp tay, ánh mắt sáng quắc đáp:

“Đó là Viễn Cổ Cửu Long Giang!”

Đồng tử trong mắt Lạc Nam co lại, nhịp tim đập lên thình thịch.

Ngoại trừ chín loại nguyên liệu, Tuyên Cổ Pháp Tướng xếp hạng thứ chín trên Pháp Tướng Bảng đương nhiên cũng cần điều kiện hoàn cảnh phù hợp để rèn đúc.

Dựa vào thông tin hệ thống cung cấp, nơi đó chính là Viễn Cổ Cửu Long Giang.

Bất quá Lạc Nam cũng không biết Viễn Cổ Cửu Long Giang ở đâu, dự định sau khi thu thập đủ chín loại nguyên liệu sẽ sử dụng Thiên Cơ Lâu dò xét vị trí của nó, không ngờ tên thanh niên này lại dám tự xưng là người duy nhất có thể mở ra nơi này.

Bên trong Thiên Cơ Lâu ngăn cấm nói dối, chứng tỏ lời của thanh niên hoàn toàn là sự thật.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Ngươi có thể nói rõ hơn không!” Lạc Nam hứng thú đề nghị.

“Bẩm lâu chủ, tiểu tử tên là Thạch Khang...hậu nhân đời thứ ba nghìn lẻ tám của Thạch Cổ Tộc.” Thạch Khang oán giận nói:

“Thạch Cổ Tộc chúng tôi là chủng tộc đã phát minh ra phương pháp đúc nên Tuyên Cổ Pháp Tướng, tuy nhiên sự cường đại của Tuyên Cổ Pháp Tướng đã khiến những tồn tại nào đó cảm nhận được uy hiếp, trong một đêm liền cử ra hàng loạt cường giả tiêu diệt Thạch Cổ Tộc từ trên xuống dưới, chó gà không tha.”

Lạc Nam nhíu mày, đây gọi là mang ngọc có tội a...

“Tuy nhiên vào thời điểm đó, lão tổ của ta chỉ là một thanh niên đã may mắn rời tộc đi làm nhiệm vụ, nhờ đó may mắn thoát khỏi kiếp nạn.” Thạch Khang tiếp tục chắp tay, một mặt phẫn uất:

“Đáng tiếc hắn không đủ khả năng tìm ra hung thủ, chỉ có thể thành gia lập thất, sinh ra hậu nhân nối dỗi nhằm nuôi hy vọng báo thù.”

“Nhưng địch nhân cũng tiên hạ thủ vi cường, bọn hắn thiết lập lời nguyền tất cả những kẻ mang dòng máu của Thạch Cổ Tộc sẽ không thể sống sót vượt quá hai người, cho nên thế hệ này chỉ còn lại ta và đại ca của ta.”

Lạc Nam vuốt cằm, chuyện này xem ra khó lường.

Một chủng tộc thời cổ xưa có thể tự sáng tạo ra Tuyên Cổ Pháp Tướng chắc chắn sẽ không yếu, nhưng ngay cả chủng tộc cường đại như vậy vẫn bị địch nhân thần bí huỷ diệt, sau đó còn thiết lập lời nguyền tác động đến cả huyết mạch Thạch Gia, có thể thấy được sự cường đại của bọn chúng.

Thấy hắn trầm tư, Thạch Khang tiếp tục lên tiếng:

“Viễn Cổ Cửu Long Giang vốn là một nơi đặc thù chuyên dụng dành cho tộc nhân Thạch Cổ Tộc tu luyện, hiện tại đang ẩn thế cùng với Thạch Cổ Tổ Địa, mà muốn mở ra Tổ Địa cách duy nhất là hiến tế máu của tộc nhân Thạch Cổ Tộc.”

“Nếu như lâu chủ có thể giúp chúng ta tìm ra những hung thủ diệt tộc, lại giúp chúng ta báo thù, ta và đại ca chấp nhận tế máu giúp ngươi mở ra Thạch Cổ Tổ Địa, từ đó tìm đến Viễn Cổ Cửu Long Giang.”

Lạc Nam ánh mắt loé lên, trong lòng thật sự hứng thú.

Hắn hứng thú không chỉ bởi vì Viễn Cổ Cửu Long Giang là hoàn cảnh dùng để đúc thành Tuyên Cổ Pháp Tướng, mà còn hứng thú vì đây là môi trường luyện thể tuyệt hảo.

Trong khi tu vi Thể Tu của hắn đã dậm chân tại chỗ khá lâu, thi triển Nguyệt Thần Trảm thì cơ thể sẽ vỡ vụn, không gánh nổi áp lực.

Nếu có thể tìm được Viễn Cổ Cửu Long Giang làm nơi luyện thể, lại gia tăng chất lượng nhục thân, từ đó chiến lực chắc chắn tăng mạnh rồi.

Bất quá yêu cầu của con hàng Thạch Khang này không đơn giản a.

Nghĩ đến đây, hắn hướng Kim Nhi hỏi thăm:

“Dò xét cụ thể thông tin về hung thủ diệt Thạch Cổ Tộc tốn bao nhiêu Điểm Danh Vọng?”

“1000 Vạn Điểm Danh Vọng, mức độ liên quan của tin tức này khá lớn.” Kim Nhi cười hì hì đáp.

“Đi gặp quỷ đi!” Lạc Nam sắc mặt tái mét.

1000 Điểm Danh Vọng? Đùa à?

Không cần nói cũng biết, tin tức có giá trên trời như thế kiểu gì cũng sẽ liên quan đến Cấm Kỵ.

Nhưng hắn vất vả tốn biết bao nhiêu công sức chỉ thu thập được gần 2000 Diểm Danh Vọng, chẳng lẽ chỉ vì tiến vào Viễn Cổ Cửu Long Giang mà chấp nhận đánh đổi hơn một nửa tích luỹ à?

“Thế có gợi ý manh mối gì không? Rẻ rẻ một chút cũng được a.” Lạc Nam đề nghị.

“Gợi ý cũng có, 10 vạn Điểm Danh Vọng.” Kim Nhi ra giá.

“Được, dò xét manh mối liên quan.” Lạc Nam nghiến răng nghiến lợi.

“KENG, dò xét thành công, cung cấp manh mối cho ký chủ.” Thiên Cơ Lâu vang lên thanh âm thông báo:

“Những kẻ đứng sau sự huỷ diệt của Thạch Cổ Tộc và Thi Thần Tông là một.”

Lạc Nam toàn thân chấn động, âm thầm hít một ngụm lãnh khí, trong đầu vô thức hiện ra thân ảnh cả đám thần bí nhân thân khoác áo choàng, bên trên áo choàng là lít nha lít nhít những con mắt quái dị.

Thấy hắn có vẻ âm trầm bất định, Thạch Khang gọi hỏi: “Lâu chủ thấy đề nghị của tiểu tử thế nào?”

Đưa mắt nhìn thanh niên này, Lạc Nam nói thẳng:

“Địch nhân của chủng tộc các ngươi có liên quan đến Cấm Kỵ, cái giá của ngươi đưa ra không đủ.”

“Trời!” Thạch Khang toàn thân lảo đảo, chán nản ngồi phệch xuống.

Mặc dù đã biết những kẻ thù diệt tộc của mình chắc chắn không tầm thường, nhưng vạn phần không ngờ đến lại là những tồn tại Cấm Kỵ.

Hy vọng báo thù...bao giờ mới có thể hoàn thành đây?

“Yên tâm đi, những kẻ này cũng có chút ân oán với ta, bất quá hiện tại chưa tiện giải quyết.” Lạc Nam trấn an nói:

“Lưu lại phương thức liên lạc của ngươi, đến thời điểm thích hợp ta sẽ gọi.”

“Tạ ơn lâu chủ.” Thạch Khang mừng rỡ, không ngờ đám địch nhân kia vậy mà có ân oán với nhân vật thần bí khó lường như Thiên Cơ Lâu Chủ.

Hắn như người đi trong đường hầm tăm tối nhìn thấy một tia sáng nhỏ, nhìn thấy một tia hy vọng báo được thù, tìm ra chân tướng trong quá khứ.

Nếu địch nhân là Cấm Kỵ, vậy hắn sẽ ôm chặt bắp đùi của Thiên Cơ Lâu Chủ, vị nhân vật rất có thể cũng là Cấm Kỵ này.

Nghĩ đến đây, Thạch Khang cắn răng đáp:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Đại ca của ta đang sở hữu tám loại nguyên liệu đúc Tuyên Cổ Pháp Tướng còn lại, chỉ thiếu một khối Vạn Cổ Ngọc mà thôi.”

“Nếu như lâu chủ có thể giúp chúng ta báo được thù, ta nguyện ý thuyết phục đại ca dâng lên tất cả nguyên liệu cho ngài.”

Lạc Nam nhíu mi hỏi: “Đại ca của ngươi có phải là tên dã nhân từng đánh vào Ẩn Châu, nhằm cướp đoạt Vạn Cổ Ngọc ở Bảo Tàng Động không?”

Hắn nhớ rất rõ có một tên dã nhân chiến lực cao cường, sở hữu phương pháp luyện thể thời cổ xưa, thể tu đạt đến cấp độ Hoang Thạch từng cùng một đám Chí Tôn đánh vào Ẩn Châu, nói thẳng ý đồ muốn đoạt Vạn Cổ Ngọc.

Chỉ tiếc Ẩn Châu oan ức vô cùng, khối Vạn Cổ Ngọc đó vẫn luôn nằm trong tay Lạc Nam.

“Chính là đại ca của ta!” Thạch Khang gật đầu:

“Y tên là Thạch Trọng, cũng chỉ muốn đoạt Vạn Cổ Ngọc đúc Tuyên Cổ Pháp Tướng, từ đó có được thực lực báo thù rửa hận cho tộc nhân năm xưa của chúng ta.”

“Tốt lắm, khi cần đến ta sẽ liên lạc huynh đệ các ngươi.” Lạc Nam nói.

“Nguyện nghe theo lâu chủ phân phó.” Thạch Khang cảm kích đưa cho hắn một khối Truyền Âm Ngọc, sau đó chắp tay cáo từ.

...

Lạc Nam ngồi một mình trầm tư...

Lần trước Thi Mộ Tuyền nói với hắn, nàng biết được đám cường giả thần bí diệt đi Thi Thần Tông của mình là một thế lực đánh thuê, ai trả giá cao sẽ ra lệnh được cho bọn hắn hành sự.

Vậy nên rất có thể chủ mưu đằng sau có thể là một người hoặc một thế lực nào đó đã thuê tổ chức kia diệt đi Thi Thần Tông.

Dựa vào manh mối mà Thiên Cơ Lâu cung cấp, chủ mưu diệt Thạch Cổ Tộc cũng giống như trường hợp của Thi Thần Tông, thuê tổ chức kia hành động...hay là do tổ chức kia tự chủ trương tiêu diệt?

Cái giá 1000 Điểm Danh Vọng chắc chắn Lạc Nam không chấp nhận bỏ ra đổi tìm hiểu tường tận, vậy hắn chỉ có thể tự mình lần theo manh mối.

Bất quá đã đắc tội mấy tên Đạo Tử, Đạo Nữ...hiện tại lại cuốn vào kẻ đứng sau sự huỷ diệt của Thi Thần Tông và Thạch Cổ Tộc thì thật sự hơi khó a.

Huống hồ đã xác định được chủ mưu đứng sau là Cấm Kỵ, có thể nói là khó càng thêm khó.

Lạc Nam thử thống kê những địch nhân tu vi Cấm Kỵ mà mình muốn giải quyết.

Tuần Ngạo, Diệm Lãnh, Vương Bằng, Cao Kiệt, Tâm Phong, Thánh Linh Thiên Vận, chủ nhân của Bất Tử Tộc, sư phụ của Thời Phá Kiếp – Bách Nhân Trưởng Lão tại Đại Nguyên Thiên Viện.

Tổng cộng tám địch nhân là tồn tại cấp Cấm Kỵ a.

Tính luôn trường hợp đặc biệt là vị sư bá đã bắt cóc nữ nhi bảo bối, vậy là tất cả chín vị Cấm Kỵ.

Khoé môi hắn nhịn không được co quắp, ai đời chỉ là một Chí Tôn lại cùng lúc đắc tội nhiều Cấm Kỵ đến như thế.

Nếu không có Bá Chủ Lãnh Địa bảo kê, sợ rằng Trung Châu to lớn cũng không có một hòn đất để hắn đặt chân.

“Chủ công có phiền não sao?” La Âm Khinh Nhạn ở phía sau nắn bóp bả vai nam nhân, giúp hắn thư giãn.

Lạc Nam thở dài một tiếng, lại phát giác có Truyền Âm Ngọc rung lên.

Hắn lấy ra quan sát, nhận ra Truyền Âm Ngọc này là của Ẩn Không Công Chúa - Ẩn Thanh Ảnh.

Hắn tiếp nhận, liền nghe thấy thanh âm trịnh trọng của nàng:

“Chủ công, phải chăng người có kết thù với Cao Kiệt Trưởng Lão?”

Lạc Nam lập tức ngồi thẳng lưng, nghiêm nghị hỏi: “Vì sao nàng biết được?”

Cao Kiệt dù sao cũng là Đạo Tử của Sinh Tử Đạo Thống, thân phận bất phàm, Ẩn Thanh Ảnh chỉ là một Chí Tôn, làm sao biết được việc xung đột giữa hắn và Cao Kiệt?

“Bẩm chủ công, ta hiện tại đã trở thành đệ tử của Không Gian Đường thuộc Thương Khung Đạo Viện, vô tình nhìn thấy Cao Kiệt trưởng lão treo nhiệm vụ lấy đầu của ngươi, hơn nữa phần thưởng còn là một môn Cấm Kỵ Vũ Kỹ.” Ẩn Thanh Ảnh giọng điệu có một tia tức giận.

“Haha.” Lạc Nam nhịn không được buồn cười, bất quá vẫn quan tâm hỏi:

“Hắn không gây bất lợi cho nàng chứ?”

Qua trường hợp của Lôi Tiên Nhi, thật khó an tâm để người của mình ở trong đám Học Viện a.

“Hắn đâu có biết ta là người của chủ công.” Ẩn Thanh Ảnh ôn nhu đáp.

Lạc Nam bừng tỉnh...đúng vậy nha, việc Ẩn Không Tộc đầu quân cho hắn chỉ có Thời Không Tộc biết được, mà Thời Không Tộc lại phụ thuộc vào dưới trướng Đại Nguyên Thiên Viện, đâu có liên quan gì đến Cao Kiệt ở Thương Khung Đạo Viện, nên Cao Kiệt không biết Ẩn Thanh Ảnh là người của mình cũng là dễ hiểu.

“Ngoài nhiệm vụ lấy mạng chủ công, ta thấy Cao Kiệt Trưởng Lão còn treo một nhiệm vụ khác.” Ẩn Thanh Ảnh bẩm báo.

“Nhiệm vụ gì?” Lạc Nam nhíu mày.

“Hắn yêu cầu tất cả đệ tử của Thương Khung Đạo Viện giúp mình thu gom đại lượng nguyên liệu Luyện Khí ẩn chứa Sinh Tử Chi Lực.” Ẩn Thanh Ảnh nói:

“Hơn nữa đẳng cấp phải đạt đến cấp độ Chí Tôn trở lên, cũng không biết nhằm mục đích gì.”

Lạc Nam sắc mặt trầm xuống, cảm thấy hành vi của con hàng Cao Kiệt này chắc chắn không phải chuyện tốt lành...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con Đường Bá Chủ

Số ký tự: 0