Đình chiến
Akay Hau
2024-11-22 05:33:41
Khí Hồn Kinh nổi danh với khả năng ngưng luyện Linh Hồn của bản thân thành binh khí.
Đây không phải là một tia Linh Hồn hay một luồng Hồn Lực, mà là đem toàn bộ Linh Hồn của mình luyện thành binh khí, mức độ cứng cáp không kém gì Đạo Binh hàng thật giá thật.
Đó là sự lợi hại của Khí Hồn Kinh, bởi lẽ đối với tu sĩ bình thường thì Linh Hồn là yếu điểm dễ bị tổn thương nhất, các loại thủ đoạn công kích Linh Hồn rất dễ dàng khiến người trúng phải trọng thương, thậm chí là mất mạng.
Nhưng Khí Hồn Kinh lại không như thế, bọn họ rèn luyện toàn bộ Linh Hồn cứng cáp và cường đại như Đạo Binh, thoải mái xuất hồn công kích đối thủ.
Lúc này Tinh Cơ chính là thi triển khả năng như thế.
Ngọn giáo Linh Hồn xuyên qua thời không, nhắm thẳng vào đầu của Đan Phỉ lao vọt đến.
“Đáng ghét.” Sắc mặt Đan Phỉ cứng lại, cảm giác được nguy cơ trí mạng.
Bởi vì tu vi của Tinh Cơ là Hồn Thiên Đạo cho nên ngọn giáo linh hồn của nàng cũng sánh ngang với một kiện Thiên Đạo Binh hàng thật giá thật, uy lực kinh khủng vô cùng.
“Đã như thế, lão nương nổ chết Linh Hồn của ngươi!”
Đan Phỉ giận dữ hừ một tiếng, liền nâng lên Hoả Đỉnh luyện đang ở bên cạnh ném thẳng về phía trước, hung hăng hét to:
“Nổ cho ta!”
OÀNH!
Hoả Đỉnh bị Đan Phỉ kích bạo, cuồn cuộn biển lửa dữ dội phần thiên, oanh tạc bốn phương tám hướng như một quả bom nguyên tử.
Đứng trước hành vi dữ dội như vậy của Đan Phỉ, ngọn giáo linh hồn bị bắn ngược trở về.
Bất quá như đã nói, sức phòng ngự của nó cực kỳ kinh khủng, chỉ bị hất văng lên không chứ chẳng hề hấn gì, một lần nữa tiếp tục lao đi truy sát Đan Phỉ.
XOẸT.
Tốc độ cực nhanh, ngọn giáo đâm xuyên cơ thể Đan Phỉ từ phía sau.
Tuy nhiên, ý thức của Tinh Cơ ẩn giấu bên trong lại cảm thấy không đúng.
Dù Đan Phỉ không có sở trường chiến đấu nhưng cũng không dễ dàng bị đánh bại như vậy.
Quả nhiên ngay lập tức, cơ thể vừa bị đâm xuyên của nàng hoá thành một cổ Khôi Lỗi, mà bản thể lại đang chạy thục mạng.
“Chạy đi đâu?” Ngọn giáo linh hồn quát lên một tiếng, lại như lưu tinh lao vọt đến truy sát.
Nào ngờ nơi Đan Phỉ đang chạy đến chính là chỗ cơ thể của Tinh Cơ ở gốc cây đối diện.
Đan Phỉ nở nụ cười tà ác, trong tay cầm một nắm lớn Bạo Tình Đan, Dâm Hương Đan các loại.
Tưởng tượng đem tất cả đan dược này nhót vào trong miệng cơ thể của Tinh Cơ, cảnh tượng tiếp theo chắc chắn sẽ vô cùng kích thích.
“Tiện nữ nhân dừng tay!”
Tinh Cơ hoảng sợ quá đỗi, không ngờ đến mức độ này mà nữ nhân này chưa chịu buông tha ý đồ xấu xa.
“Liệt Không Tru Hồn!”
Nàng thi triển Vũ Kỹ ở trạng thái ngọn giáo, một lần na di liền băng cắt không gian, tiếp cận với Đan Phỉ với tốc độ khủng bố, muốn nhất kích đoạt mạng.
Nhưng Đan Phỉ chính là Thiếu Thần Nữ của Toàn Chức Đạo Thống, tuy rằng nàng là luyện đan sư nhưng thủ đoạn hộ thân lại đa dạng vô cùng.
Chỉ thấy bóp nát một tấm Thuấn Không Đạo Phù, Không Gian Chi Lực bao phủ quanh thân, dễ dàng né tránh một giáo công kích, xuất hiện trước thân thể của Tinh Cơ.
“Thành dâm nữ đi tiện nhân.”
Đan Phỉ đắc ý cười rộ lên, tách miệng Tinh Cơ ra muốn đem nắm đan dược dồn vào.
Nào ngờ lúc này thân thể Tinh Cơ bỗng nhiên mở mắt, hung hăng ngậm chặt miệng và đấm ra một quyền.
Ngọn giáo linh hồn đã biến mất, hiển nhiên là Tinh Cơ đã trở về thân thể để ngăn điều không mong muốn xảy ra.
PHỐC!
Đan Phỉ bị đấm vào bụng bay ngược trở về.
Nhưng ngay lập tức, nàng cũng kịp thời đem nắm dâm đan chọi thẳng về hướng Tinh Cơ, ầm ầm kích hoạt.
BÙM!
Hàng chục đám mây màu hồng phấn khổng lồ như sương khói bạo phát, sau đó lấy tốc độ chóng mặt bắt đầu khuếch đại, lan tràn khắp chiến trường.
“Con điên này!”
Tinh Cơ phẫn nộ mắng to, Thiên Đạo Quy Tắc vội vàng hình thành màn chắn bảo vệ cơ thể.
Nhưng mà những dược hiệu của Dâm Đan lại quá mức mãnh liệt, bên trong chứa đựng cả Thiên Đạo Quy Tắc của Đan Phỉ, vì vậy vẫn có thể len lõi thẩm thấu vào.
Mắt thấy mình sắp bị dâm dược xâm nhập, Tinh Cơ chỉ có thể không cam lòng lấy ra một tấm Dịch Không Phù bóp nát.
Thân thể biến mất ngay lập tức...
“Khanh khách, xem như ngươi tránh thoát một kiếp.” Đan Phỉ đắc ý cười rộ lên, hai mắt đầy nước vô cùng ướt át.
Nàng cảm thấy cơ thể mình lúc này nóng lên hừng hực, hạ thể thậm chí có chút chất mật chảy ra vô cùng ngứa ngáy.
Hiển nhiên vừa rồi khi các loại dâm đan phát nổ, nàng ở khoảng cách gần cũng bị ảnh hưởng, xâm nhập thể nội.
Bất quá Đan Phỉ chẳng sợ hãi chút nào, bởi vì nàng đã sớm luyện chế cho mình thuốc giải.
Lấy ra vài viên Đan Dược bỏ vào trong miệng, một cổ khí lạnh lan tràn khắp toàn thân, dục hoả chậm rãi bị dập tắt.
“Hừ, luận chiến lực ta có thể không bằng...nhưng khi dốc hết thủ đoạn, ngay cả Cầm Dao Nhã hay Bùi Linh Hi cũng phải kiêng kỵ đến ba phần.” Đan Phỉ kiêu hãnh nói:
“Chỉ bằng một Thiếu Thần Nữ của Song Thần Môn cũng muốn đánh bại ta? Thật là buồn cười.”
Nàng như nữ tướng thắng trận trở về, liền hướng mắt phượng nhìn qua hai phương chiến tuyến.
Nào ngờ lúc này cả bốn nữ nhân đều đang căm tức trừng mắt nhìn nàng, sắc mặt lúc xanh lúc trắng.
Hiển nhiên đám Dâm Đan của Đan Phỉ bạo tạc quá dữ dội, dâm dược lan truyền đến tận vị trí của các nàng, khiến trận chiến của các nữ nhân bị gián đoạn, buộc phải dùng đến đủ loại thủ đoạn phòng ngự, ngăn cản dâm dược xâm nhập cơ thể.
“Khanh khách, không ngờ lão nương lấy sức một mình bình định chiến loạn, còn ai dám xưng cùng thế hệ đệ nhất nhân trước mặt ta?” Đan Phỉ nhoẻn miệng cười rạng rỡ:
“Chỉ tiếc không lấy Lưu Ảnh Ngọc ra thu lại quá trình chiến đấu.”
“Mau ném cho chúng ta thuốc giải, đây là cơ hội tốt nhất để giải quyết hậu hoạn.” Cầm Dao Nhã nhịn không được mắng một tiếng.
Đan Phỉ giật mình,lúc này mới nhận ra cục diện.
Nếu như mình đem thuốc giải cho Cầm Dao Nhã và Bùi Linh Hi uống vào, như thế sẽ không bị dâm độc ảnh hưởng, có thể toàn tâm toàn ý chiến Hoạ Thuỷ và Thi Hồng Nhan.
Ngược lại Hoạ Thuỷ và Thi Hồng Nhan phải phân tâm chống lại dâm dược từ bên ngoài tác động, chắc chắn sẽ để lộ sơ hở.
“Nhận lấy!”
Không hề do dự, Đan Phỉ ném thuốc giải đến cho các nàng.
Hoạ Thuỷ nhanh trí điều động tóc dài như linh xà lao đến cướp đoạt.
“Hừ.” Bùi Linh Hi một quyền đấm ra sóng xung kích đánh nát lọn tóc của nàng, thành công cướp lấy thuốc giải ném vào trong miệng.
Ở phía bên cạnh, Cầm Dao Nhã cũng đã cử mấy phân thân của mình cầm chân Thi Hồng Nhan, bản thể nhận lấy thuốc giải thành công nuốt xuống.
“Hiện tại ba đánh hai, để xem các ngươi làm thế nào.” Cầm Dao Nhã tâm tình cực tốt, trực tiếp đánh ra Sát Âm, Tà Âm và Ma Âm hình thành vòng xoáy cuốn thẳng đến Thi Hồng Nhan.
Ở phía đối diện, Bùi Linh Hi lại tiếp tục điều động Bí Pháp – Mượn Vực của mình.
Mượn Vực khi triển khai, lấy Bùi Linh Hi làm trung tâm, cơ thể của nàng vọng lên tiếng Long ngâm, Quỷ khiếu, Thần tru...
Ngay lập tức, Long Vực, Quỷ Vực và Thần Vực bạo phát ra ngoài, khiến chiến lực của nàng lại tăng đến một đẳng cấp khác.
Mượn Vực là Thiên Đạo Bí Pháp cường đại hàng đầu của Vực Thần Đạo Thống, có thể giúp người tu luyện thi triển ra những loại Vực mà bản thân từng chứng kiến dù không phải chủng tộc, không sở hữu huyết mạch tương ứng...
Cảm thấy vẫn còn chưa đủ, Bùi Linh Hi lại triệu hoán Độc Vực, Ma Vực và Phật Vực...
Tất cả các loại Vực khủng bố dung hợp vào quyền kình, nàng lao thẳng lên thiên không tung đấm.
ĐÙNG!
Một quyền bá đạo không cách nào hình dung như có thể khiến thương khung băng liệt.
Trước một quyền này, ba đại Chí Tôn Pháp Tướng của Hoạ Thuỷ điều động bị nghiền nát.
Bùi Linh Hi chưa chịu dừng lại, một kiếm tiếp tục cô động tất cả các loại Vực bá đạo chém ngang.
XOẸT...
Lại là hơn một nửa Chí Tôn Pháp Tướng tách thành hai mảnh.
Chiến lực của Bùi Linh Hi quá mức đáng sợ, nàng chính là hiện thân của đệ nhất nhân trong cùng thế hệ hậu bối ở Độ Đạo Môn, đồng thời cũng chứng minh Vực Thần Đạo Thống vì sao được xưng tụng là Đạo Thống có khả năng sát phạt, huỷ diệt nhất.
Sắc mặt của Thi Hồng Nhan và Hoạ Thuỷ thoáng cái trở nên vô cùng khó coi, nhất là khi Đan Phỉ còn lấy ra Dâm Đan hướng về hai người ném đến.
“Khốn kiếp, ngươi rốt cuộc có bao nhiêu dâm đan? Vì sao thủ sẳn nhiều như vậy?” Thi Hồng Nhan phẫn nộ mắng.
“Muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, cô nãi nãi rất ưa thích dùng mấy đồ chơi này biến các ngươi thành dâm phụ.” Đan Phỉ chống nạnh nói.
“Tinh Cơ chết tiệt, thật không đáng tin cậy.” Hoạ Thuỷ bất đắc dĩ vô cùng.
Nàng dù cao ngạo đến đâu cũng không dám tự tin hai đấu ba, với chiến lực của nàng...nếu có thể miễn cưỡng thắng Bùi Linh Hi đã là thoả mãn.
Mà lúc này, Bùi Linh Hi đã tàn sát sạch sẽ Chí Tôn Pháp Tướng do Hoạ Thuỷ triệu hoán.
“Lên!” Quyết đoán quát một tiếng, như đạn pháo lao thẳng đến công kích.
Cầm Dao Nhã gật đầu, đây là cơ hội lớn để loại bỏ đối thủ, làm sao nguyện ý bỏ qua?
Các nàng chiến đấu không vì danh dự của cá nhân, cũng không vì thành tích...mà vì lợi ích chung của toàn bộ Độ Đạo Môn.
Nếu loại được Thi Hồng Nhan và Hoạ Thuỷ, lần này khả năng chiếm được Thiên Cảnh là rất lớn.
Nhưng ngay vào thời điểm quan trọng, một vết rách không gian bỗng nhiên nứt ra, thân ảnh huynh đệ Lâm Chiến và Lâm Thiên cùng lúc xuất hiện.
Sắc mặt bọn hắn loé lên vẻ ngoan độc...
“Kinh Lôi Chiến Thân – Vạn Kinh Quyền.” Lâm Chiến triệu hoán Kiếp Lôi rơi xuống, trên cơ thể hiện ra hàng vạn đường Kinh Lôi bao trùm như một vị Lôi Thần, đấm đến Cầm Dao Nhã từ phía sau.
“Hồng Hoang Ma Cốt – Hồng Hoang Chưởng.” Lâm Thiên cất tiếng cười gằn, một cổ lực lượng huỷ diệt cổ xưa từ thể nội bùng nổ, một chưởng huỷ thiên diệt địa công thẳng ngay phía trước.
Cả hai bọn hắn đều nhắm vào Cầm Dao Nhã đầu tiên, hiển nhiên muốn loại bỏ nàng sau đó mới tập trung đối phó Bùi Linh Hi.
“Cẩn thận.” Đan Phỉ sắc mặt đại biến.
Bùi Linh Hi vội vàng lao sang chi viện.
Nhưng mọi thứ diễn ra quá nhanh, tất cả đã không còn kịp nữa...
Cầm Dao Nhã không lường trước được kẻ địch lại đột ngột tìm đến, hơn nữa còn là hai huynh đệ Lâm Thiên và Lâm Chiến, chiến lực không kém gì nàng.
Khi đáy lòng đầy rẫy bất an, một đôi tay bỗng nhiên trồi lên nắm lấy chân nàng kéo xuống bóng tối bên dưới mặt đất né tránh thế công trí mạng khiến công kích của hai huynh đệ họ Lâm đánh vào khoảng không.
Lạc Nam gầm lên một tiếng, Hộ Pháp Cổ Ma khổng lồ sừng sững hiện ra sau lưng, Huyết Độc Ma Cốt vận chuyển, bốn vạn Đường Văn phân biệt bao trùm đôi tay.
“Vạn Ma Quyền!”
Sau lưng hắn là hàng vạn Ma Ảnh xuất hiện, cùng nhau tung đấm oanh tạc đến hai tên huynh đệ.
Nếu Lâm Thiên và Lâm Chiến bất ngờ xuất hiện đã tạo nên đột biến, thì việc Lạc Nam từ trong cái bóng của Cầm Dao Nhã chui ra càng không ai ngờ được.
Ngay cả Lâm Thiên và Lâm Chiến cũng không kịp đề phòng, cơ thể bị Vạn Ma Quyền đấm bay như đạn pháo, điên cuồng thổ huyết.
“Sư đệ...” Cầm Dao Nhã mỉm cười:
“Đa tạ ngươi.”
“Tiểu Ma đánh hay lắm.” Đan Phỉ nhịn không được vỗ tay khen hay.
Ngay cả Bùi Linh Hi cũng thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi quả thật nàng đã không kịp chi viện cho Cầm Dao Nhã.
“Tiểu súc sinh, ngươi lại phá hỏng chuyện tốt của chúng ta.” Lâm Thiên và Lâm Chiến chật vật đứng lên, sắc mặt đầy phẫn nộ nhìn chằm chằm Lạc Nam như dã thú rình mồi, chỉ muốn ăn tươi nuốt sống.
Lạc Nam nhún nhún vai mặc kệ bọn hắn, chỉ đến gần kiểm tra tình huống của các vị sư tỷ.
Xác định các nàng chưa ai bị thương quá nặng, trong lòng nhẹ nhàng thở ra.
Tranh thủ có Lâm Thiên và Lâm Chiến trợ trận, Hoạ Thuỷ và Thi Hồng Nhan cũng đã xua tan đám dâm dược phiêu lãng bên ngoài.
“Đây là điều các ngươi định làm sao?” Cầm Dao Nhã chế nhạo nhìn Thi Hồng Nhan, ung dung nói:
“Muốn giở trò đánh lén? Bại tướng quả nhiên chỉ biết dùng thủ đoạn bẩn thỉu như vậy.”
Sắc mặt Thi Hồng Nhan lạnh lùng, việc Lâm Thiên và Lâm Chiến đột ngột xuất hiện cũng nằm ngoài toan tính của nàng.
“Đều là nữ nhân, đồng bọn của các ngươi lại bỉ ổi dùng đến dâm dược...” Hoạ Thuỷ không phục quát:
“Như vậy là hành vi quang minh chính đại sao?”
“Khanh khách, thế các ngươi có dám cùng lão nương thi luyện đan không?” Đan Phỉ nhếch miệng cười:
“Thua chính là thua, đừng nguỵ biện.”
“Đủ rồi.” Lâm Thiên cười gằn nói:
“Hiện tại chúng ta người đông thế mạnh, chỉ cần đem bọn họ tiêu diệt, cần gì mặt mũi?”
“Nói không sai.” Lâm Chiến gật đầu tán thành.
“Thôi đi.” Hoạ Thuỷ trừng mắt nhìn hai huynh đệ bọn hắn:
“Các ngươi đã xuất hiện được, chẳng lẽ đối phương không thể gọi thêm đồng minh sao?”
Quả nhiên vừa mới dứt lời, không gian nứt ra, Bùi Vũ, Long Trần, Ma Ngao đám người đã kéo nhau đến.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí hết sức căng thẳng...
“Muội muội ngươi có sao không?” Bùi Vũ vội vàng chạy đến thăm hỏi Bùi Linh Hi.
Bùi Linh Hi không thèm để ý đến hắn ân cần, chỉ là ánh mắt của nàng đảo khắp xung quanh, phát hiện khí tức kéo đến càng ngày càng nhiều.
Hiển nhiên động tĩnh nơi đây càng lúc càng lớn đã khiến các thế lực không liên quan tiếp cận, không còn đơn thuần là cuộc chiến giữa Độ Đạo Môn và Tam Đạo Môn.
“Hôm nay dừng ở đây, thời gian bốn năm vẫn còn...chúng ta sẽ là phương chiến thắng.”
Hoạ Thuỷ để lại một câu, thân ảnh chậm rãi như sương khói tiêu tán.
Thi Hồng Nhan cũng đã bước vào đường hầm không gian, trước khi đi không quên nhìn Cầm Dao Nhã:
“Lần sau sẽ không ai xen vào trận chiến giữa ta và ngươi.”
Thấy hai nàng đã quyết định rút, Lâm Thiên và Lâm Chiến tuy vẫn không cam lòng nhưng cũng hiểu đây chưa phải lúc lưỡng bại câu thương, vì vậy cũng nhanh chóng lao vọt đi mất.
Trong lúc nhất thời, chỉ còn lại thành viên của Độ Đạo Môn...
“Đám nhát gan.” Bùi Vũ mấy người trừng mắt mắng chửi.
“Tiểu Ma, Tiểu Ma...vừa rồi ngươi chưa thấy ta đại triển thần uy.” Đan Phỉ tự hào khoe khoang đến trước mặt Lạc Nam quyến rũ cười:
“Chính ta đã khiến bọn hắn lâm vào thế yếu.”
“Ma Ảnh của đệ đã quan sát được, tỷ rất lợi hại.” Lạc Nam nâng lên ngón tay cái.
Đan Phỉ đắc ý vểnh cao đầu.
Lạc Nam bí mật quan sát đồng phục của các vị sư tỷ, muốn tìm tung tích mấy sợi chỉ...
Hắn phát hiện bên trên y phục của Bùi Linh Hi, Cầm Dao Nhã đều không có các sợi chỉ thần bí kia ẩn nấp.
Có chút suy nghĩ, Lạc Nam xem như đoán được nguyên nhân.
Bởi vì các nàng nhập đạo Siêu Thoát Thiên Địa, sẽ đủ khả năng nhìn ra đám sợi chỉ kia nếu chúng ẩn nấp trên cơ thể mình cho nên Hương Trà không dùng đến tránh bại lộ bí mật...
Nghĩ đến đây, Lạc Nam cảm thấy may mắn vì mình kịp thời xuất hiện...
Bằng không thật nguy cho Cầm Dao Nhã.
Đây không phải là một tia Linh Hồn hay một luồng Hồn Lực, mà là đem toàn bộ Linh Hồn của mình luyện thành binh khí, mức độ cứng cáp không kém gì Đạo Binh hàng thật giá thật.
Đó là sự lợi hại của Khí Hồn Kinh, bởi lẽ đối với tu sĩ bình thường thì Linh Hồn là yếu điểm dễ bị tổn thương nhất, các loại thủ đoạn công kích Linh Hồn rất dễ dàng khiến người trúng phải trọng thương, thậm chí là mất mạng.
Nhưng Khí Hồn Kinh lại không như thế, bọn họ rèn luyện toàn bộ Linh Hồn cứng cáp và cường đại như Đạo Binh, thoải mái xuất hồn công kích đối thủ.
Lúc này Tinh Cơ chính là thi triển khả năng như thế.
Ngọn giáo Linh Hồn xuyên qua thời không, nhắm thẳng vào đầu của Đan Phỉ lao vọt đến.
“Đáng ghét.” Sắc mặt Đan Phỉ cứng lại, cảm giác được nguy cơ trí mạng.
Bởi vì tu vi của Tinh Cơ là Hồn Thiên Đạo cho nên ngọn giáo linh hồn của nàng cũng sánh ngang với một kiện Thiên Đạo Binh hàng thật giá thật, uy lực kinh khủng vô cùng.
“Đã như thế, lão nương nổ chết Linh Hồn của ngươi!”
Đan Phỉ giận dữ hừ một tiếng, liền nâng lên Hoả Đỉnh luyện đang ở bên cạnh ném thẳng về phía trước, hung hăng hét to:
“Nổ cho ta!”
OÀNH!
Hoả Đỉnh bị Đan Phỉ kích bạo, cuồn cuộn biển lửa dữ dội phần thiên, oanh tạc bốn phương tám hướng như một quả bom nguyên tử.
Đứng trước hành vi dữ dội như vậy của Đan Phỉ, ngọn giáo linh hồn bị bắn ngược trở về.
Bất quá như đã nói, sức phòng ngự của nó cực kỳ kinh khủng, chỉ bị hất văng lên không chứ chẳng hề hấn gì, một lần nữa tiếp tục lao đi truy sát Đan Phỉ.
XOẸT.
Tốc độ cực nhanh, ngọn giáo đâm xuyên cơ thể Đan Phỉ từ phía sau.
Tuy nhiên, ý thức của Tinh Cơ ẩn giấu bên trong lại cảm thấy không đúng.
Dù Đan Phỉ không có sở trường chiến đấu nhưng cũng không dễ dàng bị đánh bại như vậy.
Quả nhiên ngay lập tức, cơ thể vừa bị đâm xuyên của nàng hoá thành một cổ Khôi Lỗi, mà bản thể lại đang chạy thục mạng.
“Chạy đi đâu?” Ngọn giáo linh hồn quát lên một tiếng, lại như lưu tinh lao vọt đến truy sát.
Nào ngờ nơi Đan Phỉ đang chạy đến chính là chỗ cơ thể của Tinh Cơ ở gốc cây đối diện.
Đan Phỉ nở nụ cười tà ác, trong tay cầm một nắm lớn Bạo Tình Đan, Dâm Hương Đan các loại.
Tưởng tượng đem tất cả đan dược này nhót vào trong miệng cơ thể của Tinh Cơ, cảnh tượng tiếp theo chắc chắn sẽ vô cùng kích thích.
“Tiện nữ nhân dừng tay!”
Tinh Cơ hoảng sợ quá đỗi, không ngờ đến mức độ này mà nữ nhân này chưa chịu buông tha ý đồ xấu xa.
“Liệt Không Tru Hồn!”
Nàng thi triển Vũ Kỹ ở trạng thái ngọn giáo, một lần na di liền băng cắt không gian, tiếp cận với Đan Phỉ với tốc độ khủng bố, muốn nhất kích đoạt mạng.
Nhưng Đan Phỉ chính là Thiếu Thần Nữ của Toàn Chức Đạo Thống, tuy rằng nàng là luyện đan sư nhưng thủ đoạn hộ thân lại đa dạng vô cùng.
Chỉ thấy bóp nát một tấm Thuấn Không Đạo Phù, Không Gian Chi Lực bao phủ quanh thân, dễ dàng né tránh một giáo công kích, xuất hiện trước thân thể của Tinh Cơ.
“Thành dâm nữ đi tiện nhân.”
Đan Phỉ đắc ý cười rộ lên, tách miệng Tinh Cơ ra muốn đem nắm đan dược dồn vào.
Nào ngờ lúc này thân thể Tinh Cơ bỗng nhiên mở mắt, hung hăng ngậm chặt miệng và đấm ra một quyền.
Ngọn giáo linh hồn đã biến mất, hiển nhiên là Tinh Cơ đã trở về thân thể để ngăn điều không mong muốn xảy ra.
PHỐC!
Đan Phỉ bị đấm vào bụng bay ngược trở về.
Nhưng ngay lập tức, nàng cũng kịp thời đem nắm dâm đan chọi thẳng về hướng Tinh Cơ, ầm ầm kích hoạt.
BÙM!
Hàng chục đám mây màu hồng phấn khổng lồ như sương khói bạo phát, sau đó lấy tốc độ chóng mặt bắt đầu khuếch đại, lan tràn khắp chiến trường.
“Con điên này!”
Tinh Cơ phẫn nộ mắng to, Thiên Đạo Quy Tắc vội vàng hình thành màn chắn bảo vệ cơ thể.
Nhưng mà những dược hiệu của Dâm Đan lại quá mức mãnh liệt, bên trong chứa đựng cả Thiên Đạo Quy Tắc của Đan Phỉ, vì vậy vẫn có thể len lõi thẩm thấu vào.
Mắt thấy mình sắp bị dâm dược xâm nhập, Tinh Cơ chỉ có thể không cam lòng lấy ra một tấm Dịch Không Phù bóp nát.
Thân thể biến mất ngay lập tức...
“Khanh khách, xem như ngươi tránh thoát một kiếp.” Đan Phỉ đắc ý cười rộ lên, hai mắt đầy nước vô cùng ướt át.
Nàng cảm thấy cơ thể mình lúc này nóng lên hừng hực, hạ thể thậm chí có chút chất mật chảy ra vô cùng ngứa ngáy.
Hiển nhiên vừa rồi khi các loại dâm đan phát nổ, nàng ở khoảng cách gần cũng bị ảnh hưởng, xâm nhập thể nội.
Bất quá Đan Phỉ chẳng sợ hãi chút nào, bởi vì nàng đã sớm luyện chế cho mình thuốc giải.
Lấy ra vài viên Đan Dược bỏ vào trong miệng, một cổ khí lạnh lan tràn khắp toàn thân, dục hoả chậm rãi bị dập tắt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Hừ, luận chiến lực ta có thể không bằng...nhưng khi dốc hết thủ đoạn, ngay cả Cầm Dao Nhã hay Bùi Linh Hi cũng phải kiêng kỵ đến ba phần.” Đan Phỉ kiêu hãnh nói:
“Chỉ bằng một Thiếu Thần Nữ của Song Thần Môn cũng muốn đánh bại ta? Thật là buồn cười.”
Nàng như nữ tướng thắng trận trở về, liền hướng mắt phượng nhìn qua hai phương chiến tuyến.
Nào ngờ lúc này cả bốn nữ nhân đều đang căm tức trừng mắt nhìn nàng, sắc mặt lúc xanh lúc trắng.
Hiển nhiên đám Dâm Đan của Đan Phỉ bạo tạc quá dữ dội, dâm dược lan truyền đến tận vị trí của các nàng, khiến trận chiến của các nữ nhân bị gián đoạn, buộc phải dùng đến đủ loại thủ đoạn phòng ngự, ngăn cản dâm dược xâm nhập cơ thể.
“Khanh khách, không ngờ lão nương lấy sức một mình bình định chiến loạn, còn ai dám xưng cùng thế hệ đệ nhất nhân trước mặt ta?” Đan Phỉ nhoẻn miệng cười rạng rỡ:
“Chỉ tiếc không lấy Lưu Ảnh Ngọc ra thu lại quá trình chiến đấu.”
“Mau ném cho chúng ta thuốc giải, đây là cơ hội tốt nhất để giải quyết hậu hoạn.” Cầm Dao Nhã nhịn không được mắng một tiếng.
Đan Phỉ giật mình,lúc này mới nhận ra cục diện.
Nếu như mình đem thuốc giải cho Cầm Dao Nhã và Bùi Linh Hi uống vào, như thế sẽ không bị dâm độc ảnh hưởng, có thể toàn tâm toàn ý chiến Hoạ Thuỷ và Thi Hồng Nhan.
Ngược lại Hoạ Thuỷ và Thi Hồng Nhan phải phân tâm chống lại dâm dược từ bên ngoài tác động, chắc chắn sẽ để lộ sơ hở.
“Nhận lấy!”
Không hề do dự, Đan Phỉ ném thuốc giải đến cho các nàng.
Hoạ Thuỷ nhanh trí điều động tóc dài như linh xà lao đến cướp đoạt.
“Hừ.” Bùi Linh Hi một quyền đấm ra sóng xung kích đánh nát lọn tóc của nàng, thành công cướp lấy thuốc giải ném vào trong miệng.
Ở phía bên cạnh, Cầm Dao Nhã cũng đã cử mấy phân thân của mình cầm chân Thi Hồng Nhan, bản thể nhận lấy thuốc giải thành công nuốt xuống.
“Hiện tại ba đánh hai, để xem các ngươi làm thế nào.” Cầm Dao Nhã tâm tình cực tốt, trực tiếp đánh ra Sát Âm, Tà Âm và Ma Âm hình thành vòng xoáy cuốn thẳng đến Thi Hồng Nhan.
Ở phía đối diện, Bùi Linh Hi lại tiếp tục điều động Bí Pháp – Mượn Vực của mình.
Mượn Vực khi triển khai, lấy Bùi Linh Hi làm trung tâm, cơ thể của nàng vọng lên tiếng Long ngâm, Quỷ khiếu, Thần tru...
Ngay lập tức, Long Vực, Quỷ Vực và Thần Vực bạo phát ra ngoài, khiến chiến lực của nàng lại tăng đến một đẳng cấp khác.
Mượn Vực là Thiên Đạo Bí Pháp cường đại hàng đầu của Vực Thần Đạo Thống, có thể giúp người tu luyện thi triển ra những loại Vực mà bản thân từng chứng kiến dù không phải chủng tộc, không sở hữu huyết mạch tương ứng...
Cảm thấy vẫn còn chưa đủ, Bùi Linh Hi lại triệu hoán Độc Vực, Ma Vực và Phật Vực...
Tất cả các loại Vực khủng bố dung hợp vào quyền kình, nàng lao thẳng lên thiên không tung đấm.
ĐÙNG!
Một quyền bá đạo không cách nào hình dung như có thể khiến thương khung băng liệt.
Trước một quyền này, ba đại Chí Tôn Pháp Tướng của Hoạ Thuỷ điều động bị nghiền nát.
Bùi Linh Hi chưa chịu dừng lại, một kiếm tiếp tục cô động tất cả các loại Vực bá đạo chém ngang.
XOẸT...
Lại là hơn một nửa Chí Tôn Pháp Tướng tách thành hai mảnh.
Chiến lực của Bùi Linh Hi quá mức đáng sợ, nàng chính là hiện thân của đệ nhất nhân trong cùng thế hệ hậu bối ở Độ Đạo Môn, đồng thời cũng chứng minh Vực Thần Đạo Thống vì sao được xưng tụng là Đạo Thống có khả năng sát phạt, huỷ diệt nhất.
Sắc mặt của Thi Hồng Nhan và Hoạ Thuỷ thoáng cái trở nên vô cùng khó coi, nhất là khi Đan Phỉ còn lấy ra Dâm Đan hướng về hai người ném đến.
“Khốn kiếp, ngươi rốt cuộc có bao nhiêu dâm đan? Vì sao thủ sẳn nhiều như vậy?” Thi Hồng Nhan phẫn nộ mắng.
“Muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, cô nãi nãi rất ưa thích dùng mấy đồ chơi này biến các ngươi thành dâm phụ.” Đan Phỉ chống nạnh nói.
“Tinh Cơ chết tiệt, thật không đáng tin cậy.” Hoạ Thuỷ bất đắc dĩ vô cùng.
Nàng dù cao ngạo đến đâu cũng không dám tự tin hai đấu ba, với chiến lực của nàng...nếu có thể miễn cưỡng thắng Bùi Linh Hi đã là thoả mãn.
Mà lúc này, Bùi Linh Hi đã tàn sát sạch sẽ Chí Tôn Pháp Tướng do Hoạ Thuỷ triệu hoán.
“Lên!” Quyết đoán quát một tiếng, như đạn pháo lao thẳng đến công kích.
Cầm Dao Nhã gật đầu, đây là cơ hội lớn để loại bỏ đối thủ, làm sao nguyện ý bỏ qua?
Các nàng chiến đấu không vì danh dự của cá nhân, cũng không vì thành tích...mà vì lợi ích chung của toàn bộ Độ Đạo Môn.
Nếu loại được Thi Hồng Nhan và Hoạ Thuỷ, lần này khả năng chiếm được Thiên Cảnh là rất lớn.
Nhưng ngay vào thời điểm quan trọng, một vết rách không gian bỗng nhiên nứt ra, thân ảnh huynh đệ Lâm Chiến và Lâm Thiên cùng lúc xuất hiện.
Sắc mặt bọn hắn loé lên vẻ ngoan độc...
“Kinh Lôi Chiến Thân – Vạn Kinh Quyền.” Lâm Chiến triệu hoán Kiếp Lôi rơi xuống, trên cơ thể hiện ra hàng vạn đường Kinh Lôi bao trùm như một vị Lôi Thần, đấm đến Cầm Dao Nhã từ phía sau.
“Hồng Hoang Ma Cốt – Hồng Hoang Chưởng.” Lâm Thiên cất tiếng cười gằn, một cổ lực lượng huỷ diệt cổ xưa từ thể nội bùng nổ, một chưởng huỷ thiên diệt địa công thẳng ngay phía trước.
Cả hai bọn hắn đều nhắm vào Cầm Dao Nhã đầu tiên, hiển nhiên muốn loại bỏ nàng sau đó mới tập trung đối phó Bùi Linh Hi.
“Cẩn thận.” Đan Phỉ sắc mặt đại biến.
Bùi Linh Hi vội vàng lao sang chi viện.
Nhưng mọi thứ diễn ra quá nhanh, tất cả đã không còn kịp nữa...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cầm Dao Nhã không lường trước được kẻ địch lại đột ngột tìm đến, hơn nữa còn là hai huynh đệ Lâm Thiên và Lâm Chiến, chiến lực không kém gì nàng.
Khi đáy lòng đầy rẫy bất an, một đôi tay bỗng nhiên trồi lên nắm lấy chân nàng kéo xuống bóng tối bên dưới mặt đất né tránh thế công trí mạng khiến công kích của hai huynh đệ họ Lâm đánh vào khoảng không.
Lạc Nam gầm lên một tiếng, Hộ Pháp Cổ Ma khổng lồ sừng sững hiện ra sau lưng, Huyết Độc Ma Cốt vận chuyển, bốn vạn Đường Văn phân biệt bao trùm đôi tay.
“Vạn Ma Quyền!”
Sau lưng hắn là hàng vạn Ma Ảnh xuất hiện, cùng nhau tung đấm oanh tạc đến hai tên huynh đệ.
Nếu Lâm Thiên và Lâm Chiến bất ngờ xuất hiện đã tạo nên đột biến, thì việc Lạc Nam từ trong cái bóng của Cầm Dao Nhã chui ra càng không ai ngờ được.
Ngay cả Lâm Thiên và Lâm Chiến cũng không kịp đề phòng, cơ thể bị Vạn Ma Quyền đấm bay như đạn pháo, điên cuồng thổ huyết.
“Sư đệ...” Cầm Dao Nhã mỉm cười:
“Đa tạ ngươi.”
“Tiểu Ma đánh hay lắm.” Đan Phỉ nhịn không được vỗ tay khen hay.
Ngay cả Bùi Linh Hi cũng thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi quả thật nàng đã không kịp chi viện cho Cầm Dao Nhã.
“Tiểu súc sinh, ngươi lại phá hỏng chuyện tốt của chúng ta.” Lâm Thiên và Lâm Chiến chật vật đứng lên, sắc mặt đầy phẫn nộ nhìn chằm chằm Lạc Nam như dã thú rình mồi, chỉ muốn ăn tươi nuốt sống.
Lạc Nam nhún nhún vai mặc kệ bọn hắn, chỉ đến gần kiểm tra tình huống của các vị sư tỷ.
Xác định các nàng chưa ai bị thương quá nặng, trong lòng nhẹ nhàng thở ra.
Tranh thủ có Lâm Thiên và Lâm Chiến trợ trận, Hoạ Thuỷ và Thi Hồng Nhan cũng đã xua tan đám dâm dược phiêu lãng bên ngoài.
“Đây là điều các ngươi định làm sao?” Cầm Dao Nhã chế nhạo nhìn Thi Hồng Nhan, ung dung nói:
“Muốn giở trò đánh lén? Bại tướng quả nhiên chỉ biết dùng thủ đoạn bẩn thỉu như vậy.”
Sắc mặt Thi Hồng Nhan lạnh lùng, việc Lâm Thiên và Lâm Chiến đột ngột xuất hiện cũng nằm ngoài toan tính của nàng.
“Đều là nữ nhân, đồng bọn của các ngươi lại bỉ ổi dùng đến dâm dược...” Hoạ Thuỷ không phục quát:
“Như vậy là hành vi quang minh chính đại sao?”
“Khanh khách, thế các ngươi có dám cùng lão nương thi luyện đan không?” Đan Phỉ nhếch miệng cười:
“Thua chính là thua, đừng nguỵ biện.”
“Đủ rồi.” Lâm Thiên cười gằn nói:
“Hiện tại chúng ta người đông thế mạnh, chỉ cần đem bọn họ tiêu diệt, cần gì mặt mũi?”
“Nói không sai.” Lâm Chiến gật đầu tán thành.
“Thôi đi.” Hoạ Thuỷ trừng mắt nhìn hai huynh đệ bọn hắn:
“Các ngươi đã xuất hiện được, chẳng lẽ đối phương không thể gọi thêm đồng minh sao?”
Quả nhiên vừa mới dứt lời, không gian nứt ra, Bùi Vũ, Long Trần, Ma Ngao đám người đã kéo nhau đến.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí hết sức căng thẳng...
“Muội muội ngươi có sao không?” Bùi Vũ vội vàng chạy đến thăm hỏi Bùi Linh Hi.
Bùi Linh Hi không thèm để ý đến hắn ân cần, chỉ là ánh mắt của nàng đảo khắp xung quanh, phát hiện khí tức kéo đến càng ngày càng nhiều.
Hiển nhiên động tĩnh nơi đây càng lúc càng lớn đã khiến các thế lực không liên quan tiếp cận, không còn đơn thuần là cuộc chiến giữa Độ Đạo Môn và Tam Đạo Môn.
“Hôm nay dừng ở đây, thời gian bốn năm vẫn còn...chúng ta sẽ là phương chiến thắng.”
Hoạ Thuỷ để lại một câu, thân ảnh chậm rãi như sương khói tiêu tán.
Thi Hồng Nhan cũng đã bước vào đường hầm không gian, trước khi đi không quên nhìn Cầm Dao Nhã:
“Lần sau sẽ không ai xen vào trận chiến giữa ta và ngươi.”
Thấy hai nàng đã quyết định rút, Lâm Thiên và Lâm Chiến tuy vẫn không cam lòng nhưng cũng hiểu đây chưa phải lúc lưỡng bại câu thương, vì vậy cũng nhanh chóng lao vọt đi mất.
Trong lúc nhất thời, chỉ còn lại thành viên của Độ Đạo Môn...
“Đám nhát gan.” Bùi Vũ mấy người trừng mắt mắng chửi.
“Tiểu Ma, Tiểu Ma...vừa rồi ngươi chưa thấy ta đại triển thần uy.” Đan Phỉ tự hào khoe khoang đến trước mặt Lạc Nam quyến rũ cười:
“Chính ta đã khiến bọn hắn lâm vào thế yếu.”
“Ma Ảnh của đệ đã quan sát được, tỷ rất lợi hại.” Lạc Nam nâng lên ngón tay cái.
Đan Phỉ đắc ý vểnh cao đầu.
Lạc Nam bí mật quan sát đồng phục của các vị sư tỷ, muốn tìm tung tích mấy sợi chỉ...
Hắn phát hiện bên trên y phục của Bùi Linh Hi, Cầm Dao Nhã đều không có các sợi chỉ thần bí kia ẩn nấp.
Có chút suy nghĩ, Lạc Nam xem như đoán được nguyên nhân.
Bởi vì các nàng nhập đạo Siêu Thoát Thiên Địa, sẽ đủ khả năng nhìn ra đám sợi chỉ kia nếu chúng ẩn nấp trên cơ thể mình cho nên Hương Trà không dùng đến tránh bại lộ bí mật...
Nghĩ đến đây, Lạc Nam cảm thấy may mắn vì mình kịp thời xuất hiện...
Bằng không thật nguy cho Cầm Dao Nhã.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro