Con Đường Bá Chủ

Kịch chiến

Akay Hau

2024-11-22 05:33:41

“Ưm...”

Một thanh âm kỳ quái truyền ra khiến tất cả mọi người biểu lộ quái dị.

Mà Tinh Cơ cũng vội vàng dùng tay che kín miệng của mình, một cảm giác nói không nên lời bao phủ khắp toàn thân.

Ở khoảnh khắc vừa rồi khi bị chiếc roi kia quất vào mông, toàn thân nàng như bị điện giật, một cổ thuỷ triều dâng lên nơi hạ thể để rồi hai chân vô thức khép lại, tinh thần trở nên hoảng hốt.

Còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, Lạc Nam lại liên tục quất thêm mấy roi.

Chát...chát...chát...

Như xuyên qua ngân giáp mặc trên người, không tạo ra bất cứ thương tổn nào nhưng cơ thể của Tinh Cơ lại giật giật trước sắc mặt mộng bức của toàn trường.

Gò má của nàng trở nên ửng hồng vô cùng kiều diễm, sóng mắt lưu chuyển ngập nước, bờ môi cắn chặt không để bản thân phát ra thanh âm.

Nhưng cơ thể của nàng đã sớm không thể trụ vững vàng trên không trung, mà là tà tà rơi xuống mặt đất, lồng ngực phập phồng không ngừng thở hổn hển.

“Cái quỷ gì đang xảy ra? Tinh Cơ chẳng lẽ có sở thích và đam mê đặc biệt?” Ánh mắt của đám đông trở nên ý vị thâm trường.

“Ngươi...ngươi đã làm...đã làm gì ta...” Tinh Cơ vừa thẹn vừa phẫn nộ đến cực điểm nhìn Lạc Nam trừng mắt quát lên.

Hạ thân lúc này đã lầy lội một mảnh, đầu óc có phần trống rỗng đến mức ăn nói không lưu loát.

Lạc Nam cảm thấy diệu dụng của Đằng Vân Tiên không tệ, Tốc Biến xuống bên cạnh Tinh Cơ, nâng roi lên định tiếp tục quất ra.

Tinh Cơ rùng mình, làm sao còn dám ở lại đối mặt với hắn?

Hai tay kết ấn, lâp tức hoá thành ánh sao lao vọt đi, núp ở sau lưng Hoạ Thuỷ và Thi Hồng Nhan.

Lạc Nam âm thầm tán thưởng, phải biết rằng sức hấp dẫn của Đằng Vân Tiên là không thể kháng cự, bị quất một lần liền sẽ muốn bị quất lần thứ hai, bị quất lần thứ hai liền sẽ ham muốn lần thứ ba...

Nhưng Tinh Cơ có thể chống lại cám dỗ và bỏ chạy, chứng minh tâm cảnh của nàng cũng rất vững vàng.

Chứng kiến một Tinh Cơ hiếu chiến lúc này lại như tiểu cô nương đang thẹn thùng kiều mị, các nữ nhân có mặt ở hiện trường cũng cực kỳ kiêng kỵ nhìn lấy chiếc roi trong tay Lạc Nam.

Các nàng đương nhiên không cho rằng Tinh Cơ có đam mê đặc biệt, huống hồ dù thật sự có sở thích bị quất roi cũng sẽ không có cảm giác khi quất lên áo giáp a.

Vậy chứng tỏ chiếc roi kia tà môn vô cùng, có thể coi là khắc tinh của nữ nhân.

Nhưng không, các nàng đã lầm.

Bởi vì lúc này khi Võ Long từ dưới mặt đất lao lên, vận chuyển sức mạnh cơ bắp đến cực điểm công kích Lạc Nam, lại bị hắn quất ra một roi vào nắm đấm.

“Ư...”

Võ Long rên lên một tiếng trầm đục, toàn bộ dây thần kinh căng cứng, tiểu huynh đệ không quá to cũng nhất trụ kình thiên, không ngừng giật giật.

Lạc Nam lại quất thêm ba roi vào thẳng mặt hắn.

“Hừ...”

Võ Long thở ra như trâu đực động dục, phóng xuất ồ ạt, mệt mỏi rơi thẳng xuống đất.

“Yếu như vậy?” Lạc Nam khinh bỉ nhìn hắn.

Toàn trường chỉ biết câm nín, thứ đồ chơi đó không những là khắc tinh của nữ nhân, nó còn có thể khiến nam nhân gục ngã.

“Lạc Nam, ngươi đường đường là Bá Chủ của Ngũ Châu Tứ Vực, cũng là nhân vật hùng cứ một phương, tại sao dùng thủ đoạn tà ma ngoại đạo như vậy hả?”

Lâm Thiên sắc mặt đầy khó coi chất vấn.

Hắn rất muốn xông lên cùng Lạc Nam đại chiến một trận, nhưng lại kiêng kỵ chiếc roi kia sẽ quất trúng mình, đến lúc đó chẳng phải mặt mũi mất sạch?

Nhìn dáng vẻ của Võ Long lúc này là đủ hiểu...

“Ngươi nói cũng đúng, đối phó các ngươi ta chưa cần dùng đến thứ này.” Lạc Nam nhún nhún vai.

Hắn đem Đằng Vân Tiên thu hồi, đồ chơi này cũng quá mức tà môn, dùng nhiều cũng ảnh hưởng đến danh tiếng.

Vừa rồi chỉ muốn thử chút công hiệu của nó, không nghĩ đến tên Thiếu Thần Tử này đều không thể trụ nổi.

Bất quá nghĩ lại cũng đúng, bản thân Lạc Nam là người duyệt nữ lão luyện, kinh nghiệm đầy mình mà lần đầu tiên cũng xém chút thất thủ, thử hỏi người khác làm sao có thể trụ nổi?

Lâm Thiên nhìn thấy Lạc Nam cất roi, tự tin tăng mạnh, tu vi Thiên Đạo Cảnh Trung Kỳ bạo phát, chuẩn bị chiến đấu.

Lạc Nam âm thầm ngưng trọng, hắn không thể xem nhẹ kẻ này, trước đó từng cùng đối phương xung đột trong thân phận Tiểu Ma, hiện tại lại có thể lấy bản thể ra chiến đấu.

“Cho ta thấy thể chất của ngươi, hy vọng cường đại hơn đệ đệ của ngươi.” Lạc Nam ung dung nói.

“Như ngươi mong muốn!” Lâm Thiên ngửa đầu cười dài:

“Kiếp Thiên Đạo Thể!”

Hắn nâng tay lên bầu trời, mây đen cuồn cuộn bao phủ, Đạo Kiếp phô thiên cái địa phủ xuống bao trùm toàn thân.

Kiếp Thiên Đạo Thể, đây là loại Thể Chất được mệnh danh là được trời cao ưu ái, có khả năng cộng hưởng cùng Đạo Kiếp, khi độ kiếp cũng nhẹ nhàng hơn tu sĩ bình thường rất nhiều.

“Ma Thần Đạo Thể!”

Lâm Thiên tiếp tục chắp tay, một đầu tóc dài đột nhiên cuồng vũ, ma khí ngập trời, hai mắt đỏ ngầu như máu, diện mục âm trầm, cao cao tại thượng như một vị ác ma.



Ma Thần Đạo Thể, một trong những Thể Chất được xưng là mạnh nhất và tiềm năng nhất của Ma Tu, bởi vì sở hữu loại thể chất này có được tư cách vấn đỉnh Thần Đạo.

Người sở hữu Ma Thần Đạo Thể có khả năng điều động Ma Nhãn, Ma Tâm, Ma Cốt, Ma Văn, Ma Thế...mọi thủ đoạn chiến đấu liên quan đến Ma Tu đều đề thăng trên diện rộng, hơn nữa còn có khả năng áp chế Ma Lực của đối thủ.

Nhưng chưa dừng lại ở đó, Lâm Thiên tiếp tục ngửa đầu cười dài:

“Trường Sinh Đạo Thể!”

Sinh Mệnh Lực nồng đậm không cách nào hình dung bắt đầu lưu chuyển quanh cơ thể của Lâm Thiên.

Trường Sinh Đạo Thể được xưng tụng là một trong những thể chất phòng ngự và trị thương hàng đầu Đạo Giới, bởi vì nó có thể vận dụng Sinh Mệnh Lực chữa trị không ngừng trong lúc chiến đấu, lưu động liên tục trong cơ thể như máu, giúp chủ nhân gần như có thể trường sinh.

Chứng kiến tam đại Đạo Thể vừa công vừa thủ một cách toàn diện của Lâm Thiên, ánh mắt toàn trường cực kỳ ngưng trọng.

Không phải tự nhiên mà Lâm Thiên được xưng là Thiếu Thần Tử mạnh nhất của Tam Đạo Môn, chiến lực của y có thể sánh ngang với Hoạ Thuỷ, địa vị cao quý vô song.

Mặc dù số lượng thể chất của Lâm Thiên ít hơn đệ đệ Lâm Chiến, nhưng khủng bố ở chỗ cả ba đều là Đạo Thể.

Phải biết rằng Đạo Thể là những thể chất chỉ thức tỉnh khi ngươi nhập đạo, quyền năng của chúng nó vượt xa thể chất thông thường, một mình Lâm Thiên lại có đến ba loại Đạo Thể, hắn chính là người thừa kế của Lập Thể Đạo Thống.

Bùi Vũ siết chặt nắm tay, ở Tranh Đoạt Thiên Cảnh năm xưa hắn và Lâm Thiên đánh gần như bất phân thắng bại, nhưng cuối cùng bởi vì khả năng phục hồi của Trường Sinh Đạo Thể quá mức nghịch thiên, dẫn đến càng đến đến cuối cùng, hắn tiêu hao ngày càng lớn, trong khi đó Lâm Thiên lại có thể phục hồi...

Đánh đến xuốt một tháng trời, Bùi Vũ bị Lâm Thiên tiêu hao dẫn đến thất bại.

“Nghênh ta một chưởng!”

Lâm Thiên tự tin quát lớn, Đạo Kiếp và Ma Lực dồn nén trong lòng bàn tay, Ma Cốt trong người tru lên, ba vạn đường Ma Văn gào thét, Ma Thế cuồng loạn.

“Ma Kiếp Chưởng!”

Dung hợp Kiếp Thiên Đạo Thể và Ma Thần Đạo Thể, chiến lực của Lâm Thiên vượt xa Thiên Đạo Trung Kỳ bình thường gấp mấy lần, một chưởng đẩy ra, Ma Kiếp tàn phá bừa bãi nghiền ép mà đến.

Dù không thể sử dụng Thiên Đạo Quy Tắc, chiến lực của Lâm Thiên vẫn khiến người ta phải kinh sợ.

“Vậy ta cũng có một chưởng tặng ngươi.” Lạc Nam nở nụ cười gằn.

Nếu đối phương đã là Ma, vậy ta sẽ là Phật.

Cổ Ngữ - Phật hiện lên trong đôi mắt, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trong lòng bàn tay đầy yêu dị, Phật Cốt bừng sáng, Phật Thế và Bá Thế tung hoành.

Sau lưng Lạc Nam, hư ảnh vạn phật cùng lúc xuất hiện đầy thành kính.

Oanh Thiên Tổ Phù gầm thét, 7500 hành tinh xoay tròn.

Tất cả đều hội tụ vào một chưởng.

“Vạn Phật Triều Tông!”

“Mau lui!” Toàn trường giật mình, lập tức lùi về phía sau giữ khoảng cách.

Phật Chưởng cùng Ma Chưởng điên cuồng va chạm.

OÀNH.

Như thiên thạch đụng độ cùng sao băng, vũ trụ cũng vì đó mà phát nổ.

Toàn bộ sâm lâm bị san bằng thành bình địa, Dược Thần Thụ lắc lư không ngừng.

Lạc Nam và Lâm Thiên đều điên cuồng lùi bước, toàn thân bọn hắn bị sóng xung kích bao trùm.

Trên cơ thể Lâm Thiên, Trường Sinh Đạo Thể vận chuyển, Sinh Mệnh Lực cường hoành không ngừng chữa trị các vết thương.

Trên cơ thể Lạc Nam, Bất Diệt Viêm hừng hực thiêu đốt, cũng đem tất cả thương thế cấp tốc phục hồi.

“Sảng khoái!” Lâm Thiên cất tiếng cười dài, trong tay hiện ra một thanh Kiếp Ma Thương.

Cộng hưởng cùng Đạo Kiếp oanh tạc mà xuống, hắn như phát rồ lao thẳng đến Lạc Nam quét ngang.

Cùng lúc đó, trong tay Lạc Nam cũng hiện ra Xích Tà Kích.

Khả năng Thôn Phệ như vực sâu không đáy được kích phát trên thân kích, Bá Lực luân chuyển, Bỉ Ngạn Hoa uốn lượn từ cánh tay của hắn hoà quyện vào thân kích, Nghịch Hành Thủ cũng được kích phát.

Lạc Nam gầm lên, một kích đập ra.

KENG...

Thương và Kích va chạm mãnh liệt, Ma Kiếp và Bá Lực bùng nổ dữ dội, không gian vừa mới phục hồi lại tiếp tục sụp đổ.

Tuy rằng đẳng cấp của Xích Tà Kích thấp hơn Kiếp Ma Thương, nhưng Xích Tà Kích lại là Binh Nhân Tộc, có được khả năng Thôn Phệ hoá giải bớt sức mạnh từ đối thủ, nhờ đó có thể vượt cấp chiến đấu.

Lạc Nam và Lâm Thiên cùng lúc bắn ngược trở về.

Cánh tay Lâm Thiên tê rần, mà đôi tay được bọc bởi Nghịch Hành Thủ của Lạc Nam cũng kiệt liệt đau nhứt.

Hiển nhiên Nghịch Hành Thủ vẫn còn quá yếu để đối phó với Thiên Đạo Cảnh, sau lần này phải nhanh chóng thăng cấp Nghịch Hành Thủ lên Nghịch Thiên Thủ mới được.

“Lại đến!” Lâm Thiên quát to:

“Nhất Thương Phạt Chinh!”

Hắn lao thẳng lên bầu trời, trường thương thẳng tắp, Kiếp Ma hình thành lốc xoáy mang tính huỷ diệt bay quanh thân thương, bắn thẳng mà đến.

“Sinh Linh Đồ Thán!”



Lạc Nam nâng lên Xích Tà Kích, các loại Vực gào thét vang rền, sát khí phô thiên cái địa, Bá Lực rít gào điên cuồng nghênh tiếp.

ĐÙNG.

Kích cùng Thương mãnh liệt va chạm, lại một tiếng bạo phát chói tai vang vọng.

Hai người một lần nữa bị thương bắn ngược trở về, nhưng Sinh Mệnh Đạo Lực và Bất Diệt Viêm trên cơ thể bọn hắn vẫn cấp tốc làm lành vết thương.

“Sao có thể mạnh như thế...” Lâm Thiên sắc mặt biến ảo không ngừng.

Nếu đây là trận chiến giữa Thiên Đạo và Thiên Đạo, hắn chắc chắn sẽ sung sướng vô cùng vì tìm được đối thủ xứng tầm.

Nhưng trận chiến này rõ ràng là Lạc Nam đang vượt cấp chiến đấu với hắn.

Là một nhân vật tâm cao khí ngạo, Lâm Thiên hiển nhiên không hề vui vẻ chút nào.

Từ trước đến nay đều là hắn vượt cấp chiến đấu với người khác, hôm nay lại bị Lạc Nam vượt cấp chiến đấu ngược lại, tâm trạng cực kỳ phức tạp.

Hai người điên cuồng ma sát dữ dội giữa không trung, mỗi lần thương và kích mãnh đập là dư ba bắn ngang bốn phía.

Đúng lúc này, một luồng Linh Hồn mờ ảo bỗng nhiên tiếp cận Lạc Nam từ phía sau.

Từ một luồng Linh Hồn, chỉ vài nét vẽ giữa thiên không đã hoá thành mười vạn thanh Kiếm Hồn, nguy hiểm tập kích.

Thiếu Thần Tử của Hoạ Thần Đạo Thống – Hoạ Hồn ra tay.

Lạc Nam cười gằn, Dò Thám Tương Lai vẫn luôn được kích hoạt.

Hàng vạn thanh Phi Kiếm bắn thẳng ra ngoài, Quy Kiếm Tổ Phù phát động Tổ Phù Thần Thông – Thiên Địa Quy Kiếm tăng cường kiếm khí và sức mạnh của vạn kiếm.

Diệt Thần Kiếm Trận cùng Vạn Kiếm Quy Tông kết hợp ở sau lưng Lạc Nam, tàn phá từng luồng từng luồng Kiếm Hồn đang bắn đến.

“Hoạ Hồn ngươi mau cút!” Lâm Thiên phẫn nộ gầm lên.

Lúc này hắn muốn được đơn độc cùng Lạc Nam phân cao thấp, không hề mong muốn Hoạ Hồn hay bất kỳ ai xen vào nữa rồi.

“Hừ, Lâm Thiên ngươi đừng hành động theo cảm tính.” Hoạ Hồn bất mãn quát lạnh:

“Đừng quên kẻ này nắm giữ truyền thừa của Thần Đạo Cảnh, nếu để mất rồi ngươi gánh nổi trách nhiệm không?”

Lâm Thiên sắc mặt biến ảo không ngừng, quả thật truyền thừa của Thần Đạo Cảnh là đại sự liên quan đến sự phát triển của tông môn, không thể xem nhẹ được, cũng không thể vì chút ham muốn chiến đấu của bản thân mà sinh ra sai lầm.

Thấy Lâm Thiên im lặng không đáp, Hoạ Hồn ra hiệu cho Thi Liệt cùng xông lên.

“Định!”

“Diệt!”

“Bạo!”

Thi Liệt lấy ra một quyển Thiên Đạo Bảo có hình dạng như quyển sách, trôi nổi lơ lửng trước mặt.

Từ bên trong đó viết xuống ba chữ Định, Diệt và Bạo.

Ngay lập tức có thể tác động đến thiên địa xung quanh, chữ Định phong toả toàn thân Lạc Nam, chữ Diệt triệu hoán Đạo Kiếp giáng xuống, chữ Bạo khiến không gian xung quanh Lạc Nam nổ tung.

Trong lúc nhất thời, Lạc Nam toàn diện trúng chiêu, Phản Đạo Áo Choàng nguyên vẹn nhưng bên trong cơ thể đã xuất hiện các vết thương lớn nhỏ.

Hoạ Hồn tiếp tục vẽ ra một đội Yêu Quân với đủ loại Thần Thú hung tàn lao đến.

“Ha, các ngươi đã thích thì ta chiều.” Lạc Nam bá khí cười.

Bát Tướng Vệ Hồn Thuật, từng tôn từng tôn chiến thú được triệu hoán.

Thần Tướng Vệ Hồn Thuật, từng vị Thần Tướng như các vị thần uy nghiêm hàng lâm.

Không nói hai lời, trực tiếp lao vào trận hình Yêu Quân do Hoạ Hồn vẽ ra bắt đầu đại chiến.

Nhưng không dừng lại ở đó, đã có những Thiếu Thần Tử khác bắt đầu ngưng tụ thế công.

Số lượng lên đến vài chục người, từng kẻ bao vây ở xung quanh, điên cuồng phát động công kích đầy khủng bố.

“Có cần trợ giúp hắn không?” Cầm Dao Nhã truyền âm cho Cầm Thanh Vận hỏi.

Kẻ này dù sao cũng là ân nhân của sư muội, nàng đương nhiên không muốn đối phương bị vây công đến chết.

“Hắn chưa mở miệng, để xem sao đã...” Cầm Thanh Vận hơi khẩn trương.

“Một trận đánh này kết thúc, Lạc Nam sẽ nằm trong danh sách những nhân vật mà ta muốn vượt qua.” Bùi Vũ cuồng nhiệt nói.

Bùi Linh Hi khinh bỉ trừng mắt nhìn ca ca của mình một chút.

Đối mặt với thế công đang ngưng tụ ở bốn phương tám hướng, Lạc Nam sắc mặt lạnh lùng, hiểu rằng đây sẽ là một trận khổ chiến của bản thân.

Chỉ riêng một mình Lâm Thiên đã khó để chiến thắng, huống hồ tất cả những Thiếu Thần Tử khác cùng lúc ra tay?

Nhưng dù bại, cũng phải bại để tất cả bọn hắn khâm phục khẩu phục, cũng phải bại một cách oanh oanh liệt liệt, để lại tiếng vang thật lớn của Phá Đạo Hội rồi nghênh ngang rời đi.

Hai tay kết ấn, hắn thành kính mở miệng:

“Cổ Thần Nhất Kích!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con Đường Bá Chủ

Số ký tự: 0