Thiên kiêu kinh...
Akay Hau
2024-11-22 05:33:41
“Hử?” Hiên Viên Tử hơi nhướn mày, không biết có tình báo gì lại quan
trọng đến mức làm gián đoạn ngày đại lễ quan trọng của mình.
“Vào đi!” Hắn trầm giọng nói.
Rất nhanh, một vị tổng quản bước vào cung kính quỳ xuống hành lễ, đưa mắt nhìn xung quanh nhưng vẫn chưa mở miệng, hiển nhiên là cố kỵ nơi đây có nhiều người.
Chứng kiến ánh mắt tò mò của những người khác, Hiên Viên Tử cũng rất biết cách thu mua lòng người, liền thoải mái lên tiếng:
“Nói đi! Ở đây không có ngoại nhân.”
Vị tổng quản lúc này mới gật đầu, cung kính chắp tay: “Bẩm Thái Tử, có tung tích của Phá Đạo Hội xuất hiện ở Đạo Địa, hơn nữa còn gây nên động tĩnh không nhỏ.”
“Phá Đạo Hội!”
Vừa nghe đến ba chữ này, tất cả Thái Tử, Công Chúa đều đứng lên.
Thân là người đại diện cho những Thần Quốc đứng đầu Đạo Quốc, bọn hắn đương nhiên biết rõ kẻ địch mà mình cần phải loại bỏ là ai.
Phá Đạo Hội chỉ là một tổ chức, nhưng đã có vô số năm qua khiến Đạo Quốc và Đạo Vực đều không thể làm gì, đủ thấy được sự khó lường của bọn hắn.
Mà Phá Đạo Hội càng trở nên nguy hiểm hơn khi đã lật đổ được sự thâm căn cố đế của Ngũ Đại Học Viện, thống nhất Ngũ Châu Tứ Vực.
Từ đó, bất kỳ tin tức này có liên quan đến Phá Đạo Hội đều thuộc dạng quan trọng, được tất cả thần quốc, thế lực và đạo thống ở Đạo Vực và Đạo Quốc chú ý.
“Tin tức gì?” Hiên Viên Tử phất tay:
“Mau trình lên!”
“Dạ, đây là tin tức liên quan đến kẻ đã thống nhất Ngũ Châu Tứ Vực.” Tổng quản trầm giọng nói.
“Cái gì?” Toàn trường thay đổi sắc mặt.
Ngũ Châu Tứ Vực từ xưa đến nay không ai thống nhất thành công lại bị một kẻ thực hiện được, thế nên dù xuất thân của hắn thế nào, bản lĩnh của hắn ra sao...cũng không có bất kỳ ai dám xem thường.
Dù sao đi nữa, việc người khác không thể làm được nhưng người nam nhân này lại làm được, chắc chắn hắn phải có chỗ bất phàm.
Ngay cả Thiên Khả vốn không mấy hứng thú cũng ngẩng đầu lên nghe ngóng.
“Là kẻ họ Lạc kia sao? Hắn lại dám xuất hiện ở Đạo Giới, không sợ bị truy sát sao?” Vài vị Thái Tử lạnh lùng hỏi.
“Hắn chẳng những xuất hiện...hơn nữa còn gây chuyện lớn.” Vị tổng quản cung kính đáp, liền lấy ra một khối Lưu Ảnh Ngọc.
Rất nhanh, một màn ảnh chiếu rọi hiện ra.
Bên trên đó là thân ảnh một kẻ mặc đồng phục quỷ dị của Phá Đạo Hội đang bị vây quanh bởi vài chục vị Thiên Đạo Cảnh khí thế đằng đằng.
“Ồ, là Lâm Thiên...kẻ này là Thiếu Thần Tử mạnh nhất của Tam Đạo Môn, từng may mắn chiến thắng ta một chiêu.” Một vị thái tử nhịn không được nhìn vào thân ảnh Lâm Thiên trên hình chiếu.
“Còn có Hoạ Thuỷ, Cầm Dao Nhã...chiến lực của mấy nữ nhân này đều không tầm thường.” Vài vị công chúa từng có va chạm với các nàng nói ra.
Nhưng từ đầu đến cuối, ánh mắt của Hiên Viên Tử vẫn tập trung vào kẻ khoác áo choàng, trực giác của hắn mách bảo sắp có chuyện không tầm thường.
Quả nhiên ngay sau đó, đại chiến nổ ra kịch liệt.
Ánh mắt của các vị Thái Tử, Công Chúa càng ngày càng mở to khi diễn biến bắt đầu, sau đó dần dần trừng lớn, há miệng với biểu lộ không dám tin tưởng.
Chỉ thấy kẻ kia chỉ lấy tu vi Đại Đạo, lại có thể lần lượt đánh bại từng vị Thiếu Thần Tử tu vi Thiên Đạo, ngạnh kháng Lâm Thiên với tầng tầng lớp lớp đủ mọi thủ đoạn, trước sự vây công của đám đông bằng vào một chiêu triệu hoán công kích Thần Đạo Cảnh đàn áp tất cả.
Cho đến cuối cùng, tưởng chừng Hoạ Thuỷ của Tam Đạo Môn đã thành công trói buộc và khống chế hắn...thì sự cường hoành của Bá Vũ Điện một lần nữa khiến tất cả bọn hắn như bị đả kích.
Nghe tiếng cười sang sảng của nam nhân kia trước khi rời đi, bọn hắn cảm giác được sự vô lực của các Thiếu Thần Tử và Thiếu Thần Nữ ở Đạo Địa.
Khi hình chiếu tan rã, toàn bộ yến tiệc vừa rồi còn linh đình náo nhiệt đã bị một bầu không khí im ắng bao phủ.
Đôi mắt như ẩn chứa tinh không của Hiên Viên Tử lấp loé không ngừng, trên mặt không dao động bất cứ một tia cảm xúc nào nhưng nắm tay của hắn đang nhẹ nhàng siết chặt.
Chú ý đến biến hoá rất nhỏ này của hắn, vị tổng quản âm thầm rùng mình.
Lão ta là người thân cận của Hiên Viên Tử, biết rằng mỗi khi Thái Tử có biểu hiện như thế là chứng minh rằng chiến ý của hắn đã bị thắp lên.
Hiển nhiên, vị nam tử họ Lạc kia đã đủ tư cách lọt vào tầm mắt của hắn...
“Hừ, đám thiên kiêu của Đạo Địa ngày càng không ra gì, vậy mà để một người vượt cấp chiến đấu rồi còn nghênh ngang rời đi như vậy.” Chân Khư Thái Tử đến từ Chân Khư Thần Quốc mở miệng khinh thường.
“Đúng vậy đó, nếu có chúng ta ở đó...hắn làm sao có thể ngạo mạn như vậy?” Một đám Thái Tử khác tán thành không ngớt.
“Hừ, thế trong đám các ngươi ai tự tin đơn độc đánh bại hắn?” Thiên Khả nghe bọn hắn khoác lác mà nhịn không được hừ lạnh.
“Cái này...” Một đám Thái Tử nhất thời không biết nên nói gì cho phải.
Nhất là vừa rồi có người còn nói mình từng thua Lâm Thiên, kết quả Lâm Thiên còn không làm gì được kẻ kia...
Thiên Khả âm thầm bĩu môi, trong lòng lại dâng lên sóng to gió lớn.
Nàng tuổi trẻ tự phụ, ỷ vào Thiên Hoàng Truyền Đạo Kinh mà cho rằng mình hiếm có địch thủ xứng tầm.
Kết quả từng bại vào tay Tiểu Ma của Độ Đạo Môn, hiện tại nhìn thấy vị nam nhân ly kỳ kia biểu hiện...
Thiên Khả liền biết so với Tiểu Ma, vị nam nhân kia còn khủng bố hơn, mình chắc chắn không phải đối thủ.
Việc này đối với nàng chính là một loại đả kích, thì ra bầu trời ngoài kia rộng lớn như vậy, yêu nghiệt lại nhiều đến như vậy, tầm mắt của nàng đã bị Thiên Hoàng Thần Quốc thu hẹp lại quá nhiều rồi.
“Kẻ này chắc chắn không thể để hắn trưởng thành.” Một vị Công Chúa ánh mắt đầy lăng lệ:
“Mới Đại Đạo đã có chiến lực như thế, thử hỏi khi hắn trở thành Thiên Đạo, Thần Đạo...chẳng phải sẽ là tai hoạ to lớn của chúng ta?”
“Phục Linh Công Chúa nói rất đúng.” Vị tổng quản chắp tay:
“Vậy nên bệ hạ đã có lệnh, đầu của Lạc Nam là bắt buộc phải lấy, vị nào thành công giết hắn sẽ được cả Đạo Quốc và Đạo Vực trọng thưởng.”
Nghe thấy lời này, ánh mắt không ít người hiện lên vẻ ý động.
Việc diệt Lạc Nam không những đạt được lợi ích cực lớn, mà còn chắc chắn sẽ trở thành người hùng của Đạo Quốc và Đạo Vực, danh chấn tứ phương.
“Được rồi...”
Hiên Viên Tử phất tay ra hiệu cho lão tổng quản lui ra, đảo mắt nhìn toàn trường nói:
“Hiện tại tin tưởng mọi người cũng không còn tâm trạng dùng tiệc, lần này kết thúc sớm vậy...bổn thái tử rất cảm kích chư vị nể mặt đến đây.”
Yến tiệc long trọng trong ngày sinh thần của Hiên Viên Thái Tử, vì tin tức của một người mà trở nên ảm đạm...
...
“Kỳ quái, tại sao Điểm Danh Vọng lại bỗng nhiên tăng?”
Bên trên Bá Vũ Điện, Lạc Nam đang ngồi thưởng trà cùng các thê tử bỗng nhiên chau mày.
Lần trước sau khi Tranh Đoạt Thiên Cảnh kết thúc, danh vọng của hắn cũng tăng khá mạnh nhưng sau đó cũng dần chậm rãi hạ nhiệt.
Lúc này bỗng nhiên Điểm Danh Vọng lại một lần nữa nhảy lên, vô cùng kỳ quái.
Hiển nhiên hắn không biết rằng tin tức của mình đã lan tràn đến Đạo Vực và Đạo Quốc, lại tạo nên không ít tiếng vang, dẫn đến Điểm Danh Vọng lại nhảy vọt.
“Thôi kệ, nhân lúc Điểm Danh Vọng tăng...tìm ít thứ tốt cho các thê tử.” Lạc Nam nhếch miệng cười.
Hắn nhìn các mỹ nhân như hoa như ngọc chuẩn bị độ Đạo Kiếp, đây chính là khâu mấu chốt trong cuộc đời của các nàng, không thể lơ là được.
Nhất là khi sau khi nghe thấy hắn giảng đạo, chúng nữ đều nhận được lợi ích to lớn, không siêu thoát thiên địa thì kém nhất cũng là đối nghịch thiên địa, khiến người làm phu quân như hắn cảm thấy xứng đáng, dù xém chút bị Giới Linh diệt sát cũng coi như không tệ.
“Hệ Thống, mang ta và các thê tử của ta vào Cửa Hàng May Mắn.” Lạc Nam hạ lệnh.
Rất nhanh, thân ảnh của hắn và các nàng bên trên Bá Vũ Điện đồng loạt biến mất.
“Oa...thiếu gia, nơi này là đâu nha? Thật nhiều vật phẩm, còn có tài nguyên cao cấp?” Đại Kiều và Tiểu Kiều lắp ba lắp bắp.
Hai nàng mặc dù đi theo Lạc Nam từ những ngày đầu khi hắn sinh ra ở Nguyên Giới, nhưng lại không có sở trường về mặt tu luyện cũng như chiến đấu, vì thế hiện tại mới bắt đầu tiến vào Đạo Cảnh mà thôi.
“Giống một bảo khố của đại thế lực vượt xa tầm hiểu biết của chúng ta.” Các nàng Hoa Như Thuỷ, Tuyết Tuyền, Tần Lộng Ngọc, Tô Minh Châu, Mỹ Mộng loé lên dị sắc bên trong mắt.
Mấy nữ nhân An Tố Vấn, Thi Mộ Liễu, Niếp Niếp, Lý Thiên Thiên, Dương Anh, Nhược Sương, Bất Viêm Sở Sở cũng là nhìn đến hoa mắt chóng mặt.
Thấy biểu hiện của các thê tử Lạc Nam mỉm cười, đây là lần đầu tiên các nàng cùng hắn vào Cửa Hàng May Mắn nên mới cảm thấy bất ngờ.
Bởi vì tiến vào Lạc Gia muộn hơn các nữ nhân khác nên các nàng phải trải qua công đoạn lột xác Chí Tôn Pháp Tướng rồi sau đó mới bế quan ngộ đạo, cần phải cố gắng bù lại để nhanh chóng đuổi kịp các nàng Nam Thiên Tố, Huyết Yêu Cơ.
“Nơi này là vùng không gian đặc biệt mà sư phụ Kim Nhi của ta tạo ra...” Lạc Nam giải thích nói:
“Tất cả đồ vật ở đây đều là do phu quân các nàng làm nhiệm vụ đổi lấy, đừng có khách khí, hãy tuyển chọn đồ vật phù hợp nhất với bản thân.”
Chúng nữ nghe xong hưng phấn bừng bừng, bắt đầu tuyển chọn các loại vật phẩm.
Mặc dù ngoài miệng nói thế, trong lòng Lạc Nam vẫn đang tính nhẩm xem Điểm Danh Vọng của mình có đủ cho các thê tử tiêu sài hay không.
Dù sao thì vật phẩm Đạo Cấp trở lên thật sự quá đắt, nếu mỗi nàng chọn hai đến ba kiện, có thể hắn sẽ không đủ vốn liếng...
Cũng may chúng nữ đều không phải người tham lam, các nàng cũng hiểu rõ đạo lý lượng sức mà đi, bản thân không phải yêu nghiệt như phu quân, vì vậy chỉ lựa chọn những vật phẩm Đại Đạo Cấp trở xuống.
Bởi nếu chọn các loại Thiên Đạo Cấp, hiện tại các nàng cũng chưa đủ khả năng sử dụng.
Tiểu Kiều và Đại Kiều lựa chọn Đại Đạo Thượng Phẩm – Song Tấu Đao Pháp.
Bởi vì đi theo Chiêu Quân làm trù sư, hai nàng cũng thường thỉnh giáo khả năng dùng đao của Chiêu Quân, vì vậy lựa chọn Đao Pháp để tu luyện, hơn nữa Song Tấu Đao Pháp sẽ phát huy sức mạnh khi hai người cùng lúc đồng lòng thi triển, rất thích hợp tỷ muội các nàng.
Tuyết Tuyền chọn một thanh Thiên Tuyết Kiếm.
Hoa Như Thuỷ chọn một thanh Lãnh Thuỷ Kiếm.
Tần Lộng Ngọc chọn một thanh Bạch Ngọc Kiếm.
Tô Minh Châu chọn một thanh Hồng Diễm Kiếm.
Đều là người của Nam Thiên Môn, đương nhiên sẽ ưu tiên chọn kiếm, tất cả đều là Đại Đạo Cực Phẩm Vũ Khí.
Cũng có một người thuộc Nam Thiên Môn nhưng lại lựa chọn Trận Pháp, chính là Mỹ Mộng.
Nàng hiện nay đã là Trận Đạo Cảnh, liền chọn cho mình một quyển Đại Đạo Cực Phẩm – Cửu Đạo Liên Hoàn Trận.
Lạc Nam ngó qua một thoáng, đánh giá cao tầm mắt của Mỹ Mộng.
Cửu Đạo Liên Hoàn Trận gồm chín toà Đại Đạo Cực Phẩm Trận Pháp riêng biệt, nhưng một khi chín toà Trận Pháp cùng lúc kết hợp liên hoàn, uy lực có thể sánh ngang Thiên Đạo Hạ Phẩm Trận Pháp.
“Phu quân, ta chọn cho sư phụ lễ vật luôn được sao?” An Tố Vấn nhìn Lạc Nam hỏi, An Hinh đã đi cùng bà cả, không có mặt ở nơi này.
“Đương nhiên là được.” Lạc Nam thoải mái cười.
An Tố Vấn hưng phấn gật đầu, bắt đầu tuyển chọn.
Lạc Nam thì lại đang vuốt vuốt cằm.
Truyền thừa của Dược Thần, hắn dự định sẽ giao cho tất cả những thê tử có sở trường liên quan đến bồi dưỡng thực vật và luyện đan của mình bao gồm Mộc Ái My, Mộc Linh Nhu, Tiêu Thanh Tuyền, Đan Mộng Cơ, Đan Diễm Cơ, Bắc Cung Hàm Ngọc, An Hinh và An Tố Vấn.
Như vậy xem như giúp Dược Thần chọn lấy thật nhiều truyền nhân, hy vọng ông ta ở trên trời có thể mỉm cười an lòng.
An Tố Vấn lựa chọn một hồi, cuối cùng tuyển chọn một môn Đại Đạo Bí Pháp Trị Thương và một môn Tuyệt Thế Thần Thông cũng để trị thương cho mình và sư phụ.
Lạc Nam nhịn không được mỉm cười ôn hoà, thiếu nữ này vẫn luôn là thiện lành như thế.
Không ngoài dự đoán của Lạc Nam, Lý Thiên Thiên lại lựa chọn một môn Đại Đạo Cực Phẩm – Sinh Hồn Khôi Pháp, có khả năng ban phát sinh mệnh và linh hồn cho Khôi Lỗi, để chúng nó có thể hoạt động như vật sống thật sự.
Bất Viêm Sở Sở hiểu rằng mình sắp trải qua Đạo Kiếp nguy hiểm, cho nên lựa chọn Đại Đạo Cực Phẩm Vũ Kỹ mang tính phòng ngự - Bát Dực Thiên Hoả Thuẫn.
Dương Anh chọn Tuyệt Thế Thần Thông – Tam Hoa Linh Thân.
Nhược Sương chọn Đại Đạo Cực Phẩm Công Pháp – Vĩnh Cửu Băng Tầm Quyết.
Đối với các thê tử lựa chọn công pháp, vũ kỹ thì Lạc Nam không quá lo lắng, bởi vì tương lai hắn sẽ đem Thiên Đạo Tạo Hoá Quyết truyền cho các nàng, đến lúc đó khi đột phá Thiên Đạo Cảnh, các nàng sẽ có thể tự tiến hành nâng cấp và cải tiến thủ đoạn của bản thân.
Mẫu nữ các nàng Thi Mộ Liễu và Niếp Niếp lại lựa chọn hai bình huyết mạch Thiên Địa Sủng Nhi – Bất Tử Hoàng Tộc.
Lạc Nam xem mà âm thầm buồn cười, cũng hiểu vì sao các nàng lại lựa chọn như thế.
Với khả năng phòng ngự cực kỳ cường đại vốn có của trạng thái Cương Thi, hiện tại lại có thêm sự Bất Tử đánh không chết của Bất Tử Hoàng Tộc, đối thủ của các nàng trong cùng cấp chắc chắn sẽ rất đau đầu.
Mặc dù khả năng Bất Tử sẽ bị Quy Tắc Chi Lực khắc chế, nhưng đừng quên sau khi trở thành Đạo Cảnh, Thi Mộ Liễu và Niếp Niếp cũng sẽ có được Quy Tắc Chi Lực của bản thân các nàng.
Đến khi đó sử dụng Quy Tắc Chi Lực cường hoá khả năng Bất Tử của bản thân là được...
Về phần Bất Tử Tộc ở Bắc Châu đã sớm bị Trụ Việt Tông hàng phục, bắt làm nô lệ khai thác các quặng mỏ, tài nguyên, làm những công việc nguy hiểm như chốt thí thăm dò các bí cảnh...xem như đó là cái giá mà chúng phải trả cho Nhất Thế Vũ Trụ.
Cái tên Cấm Kỵ Cường Giả từng cưu mang Bất Tử Tộc đã bị Long Chí Tôn đánh bại, y tiết lộ rằng mình là đệ tử của một Đại Đạo Thế Lực ở Đạo Giới, vì phạm sai lầm mà bị trục xuất đến Bắc Châu, từ đó làm hùng cứ nhất phương.
Long Chí Tôn cũng không có ý định tha mạng, thẳng thừng giải quyết.
Sau khi nhận được tin báo, Lạc Nam cũng chỉ lắc đầu, tâm trạng như gió thoảng mây trôi...
Thời gian thật sự vô tình, năm đó kẻ từng khiến mình phải sử dụng Nghịch Thế Thần Thông – Thuỷ Trung Lao Nguyệt nhằm chết đi sống lại nay đã như một con kiến hôi bên đường, ngay cả sống chết của đối phương cũng chẳng đáng để bận tâm đến.
Suy cho cùng, người ở càng cao, tầm mắt càng khác biệt...
“Vào đi!” Hắn trầm giọng nói.
Rất nhanh, một vị tổng quản bước vào cung kính quỳ xuống hành lễ, đưa mắt nhìn xung quanh nhưng vẫn chưa mở miệng, hiển nhiên là cố kỵ nơi đây có nhiều người.
Chứng kiến ánh mắt tò mò của những người khác, Hiên Viên Tử cũng rất biết cách thu mua lòng người, liền thoải mái lên tiếng:
“Nói đi! Ở đây không có ngoại nhân.”
Vị tổng quản lúc này mới gật đầu, cung kính chắp tay: “Bẩm Thái Tử, có tung tích của Phá Đạo Hội xuất hiện ở Đạo Địa, hơn nữa còn gây nên động tĩnh không nhỏ.”
“Phá Đạo Hội!”
Vừa nghe đến ba chữ này, tất cả Thái Tử, Công Chúa đều đứng lên.
Thân là người đại diện cho những Thần Quốc đứng đầu Đạo Quốc, bọn hắn đương nhiên biết rõ kẻ địch mà mình cần phải loại bỏ là ai.
Phá Đạo Hội chỉ là một tổ chức, nhưng đã có vô số năm qua khiến Đạo Quốc và Đạo Vực đều không thể làm gì, đủ thấy được sự khó lường của bọn hắn.
Mà Phá Đạo Hội càng trở nên nguy hiểm hơn khi đã lật đổ được sự thâm căn cố đế của Ngũ Đại Học Viện, thống nhất Ngũ Châu Tứ Vực.
Từ đó, bất kỳ tin tức này có liên quan đến Phá Đạo Hội đều thuộc dạng quan trọng, được tất cả thần quốc, thế lực và đạo thống ở Đạo Vực và Đạo Quốc chú ý.
“Tin tức gì?” Hiên Viên Tử phất tay:
“Mau trình lên!”
“Dạ, đây là tin tức liên quan đến kẻ đã thống nhất Ngũ Châu Tứ Vực.” Tổng quản trầm giọng nói.
“Cái gì?” Toàn trường thay đổi sắc mặt.
Ngũ Châu Tứ Vực từ xưa đến nay không ai thống nhất thành công lại bị một kẻ thực hiện được, thế nên dù xuất thân của hắn thế nào, bản lĩnh của hắn ra sao...cũng không có bất kỳ ai dám xem thường.
Dù sao đi nữa, việc người khác không thể làm được nhưng người nam nhân này lại làm được, chắc chắn hắn phải có chỗ bất phàm.
Ngay cả Thiên Khả vốn không mấy hứng thú cũng ngẩng đầu lên nghe ngóng.
“Là kẻ họ Lạc kia sao? Hắn lại dám xuất hiện ở Đạo Giới, không sợ bị truy sát sao?” Vài vị Thái Tử lạnh lùng hỏi.
“Hắn chẳng những xuất hiện...hơn nữa còn gây chuyện lớn.” Vị tổng quản cung kính đáp, liền lấy ra một khối Lưu Ảnh Ngọc.
Rất nhanh, một màn ảnh chiếu rọi hiện ra.
Bên trên đó là thân ảnh một kẻ mặc đồng phục quỷ dị của Phá Đạo Hội đang bị vây quanh bởi vài chục vị Thiên Đạo Cảnh khí thế đằng đằng.
“Ồ, là Lâm Thiên...kẻ này là Thiếu Thần Tử mạnh nhất của Tam Đạo Môn, từng may mắn chiến thắng ta một chiêu.” Một vị thái tử nhịn không được nhìn vào thân ảnh Lâm Thiên trên hình chiếu.
“Còn có Hoạ Thuỷ, Cầm Dao Nhã...chiến lực của mấy nữ nhân này đều không tầm thường.” Vài vị công chúa từng có va chạm với các nàng nói ra.
Nhưng từ đầu đến cuối, ánh mắt của Hiên Viên Tử vẫn tập trung vào kẻ khoác áo choàng, trực giác của hắn mách bảo sắp có chuyện không tầm thường.
Quả nhiên ngay sau đó, đại chiến nổ ra kịch liệt.
Ánh mắt của các vị Thái Tử, Công Chúa càng ngày càng mở to khi diễn biến bắt đầu, sau đó dần dần trừng lớn, há miệng với biểu lộ không dám tin tưởng.
Chỉ thấy kẻ kia chỉ lấy tu vi Đại Đạo, lại có thể lần lượt đánh bại từng vị Thiếu Thần Tử tu vi Thiên Đạo, ngạnh kháng Lâm Thiên với tầng tầng lớp lớp đủ mọi thủ đoạn, trước sự vây công của đám đông bằng vào một chiêu triệu hoán công kích Thần Đạo Cảnh đàn áp tất cả.
Cho đến cuối cùng, tưởng chừng Hoạ Thuỷ của Tam Đạo Môn đã thành công trói buộc và khống chế hắn...thì sự cường hoành của Bá Vũ Điện một lần nữa khiến tất cả bọn hắn như bị đả kích.
Nghe tiếng cười sang sảng của nam nhân kia trước khi rời đi, bọn hắn cảm giác được sự vô lực của các Thiếu Thần Tử và Thiếu Thần Nữ ở Đạo Địa.
Khi hình chiếu tan rã, toàn bộ yến tiệc vừa rồi còn linh đình náo nhiệt đã bị một bầu không khí im ắng bao phủ.
Đôi mắt như ẩn chứa tinh không của Hiên Viên Tử lấp loé không ngừng, trên mặt không dao động bất cứ một tia cảm xúc nào nhưng nắm tay của hắn đang nhẹ nhàng siết chặt.
Chú ý đến biến hoá rất nhỏ này của hắn, vị tổng quản âm thầm rùng mình.
Lão ta là người thân cận của Hiên Viên Tử, biết rằng mỗi khi Thái Tử có biểu hiện như thế là chứng minh rằng chiến ý của hắn đã bị thắp lên.
Hiển nhiên, vị nam tử họ Lạc kia đã đủ tư cách lọt vào tầm mắt của hắn...
“Hừ, đám thiên kiêu của Đạo Địa ngày càng không ra gì, vậy mà để một người vượt cấp chiến đấu rồi còn nghênh ngang rời đi như vậy.” Chân Khư Thái Tử đến từ Chân Khư Thần Quốc mở miệng khinh thường.
“Đúng vậy đó, nếu có chúng ta ở đó...hắn làm sao có thể ngạo mạn như vậy?” Một đám Thái Tử khác tán thành không ngớt.
“Hừ, thế trong đám các ngươi ai tự tin đơn độc đánh bại hắn?” Thiên Khả nghe bọn hắn khoác lác mà nhịn không được hừ lạnh.
“Cái này...” Một đám Thái Tử nhất thời không biết nên nói gì cho phải.
Nhất là vừa rồi có người còn nói mình từng thua Lâm Thiên, kết quả Lâm Thiên còn không làm gì được kẻ kia...
Thiên Khả âm thầm bĩu môi, trong lòng lại dâng lên sóng to gió lớn.
Nàng tuổi trẻ tự phụ, ỷ vào Thiên Hoàng Truyền Đạo Kinh mà cho rằng mình hiếm có địch thủ xứng tầm.
Kết quả từng bại vào tay Tiểu Ma của Độ Đạo Môn, hiện tại nhìn thấy vị nam nhân ly kỳ kia biểu hiện...
Thiên Khả liền biết so với Tiểu Ma, vị nam nhân kia còn khủng bố hơn, mình chắc chắn không phải đối thủ.
Việc này đối với nàng chính là một loại đả kích, thì ra bầu trời ngoài kia rộng lớn như vậy, yêu nghiệt lại nhiều đến như vậy, tầm mắt của nàng đã bị Thiên Hoàng Thần Quốc thu hẹp lại quá nhiều rồi.
“Kẻ này chắc chắn không thể để hắn trưởng thành.” Một vị Công Chúa ánh mắt đầy lăng lệ:
“Mới Đại Đạo đã có chiến lực như thế, thử hỏi khi hắn trở thành Thiên Đạo, Thần Đạo...chẳng phải sẽ là tai hoạ to lớn của chúng ta?”
“Phục Linh Công Chúa nói rất đúng.” Vị tổng quản chắp tay:
“Vậy nên bệ hạ đã có lệnh, đầu của Lạc Nam là bắt buộc phải lấy, vị nào thành công giết hắn sẽ được cả Đạo Quốc và Đạo Vực trọng thưởng.”
Nghe thấy lời này, ánh mắt không ít người hiện lên vẻ ý động.
Việc diệt Lạc Nam không những đạt được lợi ích cực lớn, mà còn chắc chắn sẽ trở thành người hùng của Đạo Quốc và Đạo Vực, danh chấn tứ phương.
“Được rồi...”
Hiên Viên Tử phất tay ra hiệu cho lão tổng quản lui ra, đảo mắt nhìn toàn trường nói:
“Hiện tại tin tưởng mọi người cũng không còn tâm trạng dùng tiệc, lần này kết thúc sớm vậy...bổn thái tử rất cảm kích chư vị nể mặt đến đây.”
Yến tiệc long trọng trong ngày sinh thần của Hiên Viên Thái Tử, vì tin tức của một người mà trở nên ảm đạm...
...
“Kỳ quái, tại sao Điểm Danh Vọng lại bỗng nhiên tăng?”
Bên trên Bá Vũ Điện, Lạc Nam đang ngồi thưởng trà cùng các thê tử bỗng nhiên chau mày.
Lần trước sau khi Tranh Đoạt Thiên Cảnh kết thúc, danh vọng của hắn cũng tăng khá mạnh nhưng sau đó cũng dần chậm rãi hạ nhiệt.
Lúc này bỗng nhiên Điểm Danh Vọng lại một lần nữa nhảy lên, vô cùng kỳ quái.
Hiển nhiên hắn không biết rằng tin tức của mình đã lan tràn đến Đạo Vực và Đạo Quốc, lại tạo nên không ít tiếng vang, dẫn đến Điểm Danh Vọng lại nhảy vọt.
“Thôi kệ, nhân lúc Điểm Danh Vọng tăng...tìm ít thứ tốt cho các thê tử.” Lạc Nam nhếch miệng cười.
Hắn nhìn các mỹ nhân như hoa như ngọc chuẩn bị độ Đạo Kiếp, đây chính là khâu mấu chốt trong cuộc đời của các nàng, không thể lơ là được.
Nhất là khi sau khi nghe thấy hắn giảng đạo, chúng nữ đều nhận được lợi ích to lớn, không siêu thoát thiên địa thì kém nhất cũng là đối nghịch thiên địa, khiến người làm phu quân như hắn cảm thấy xứng đáng, dù xém chút bị Giới Linh diệt sát cũng coi như không tệ.
“Hệ Thống, mang ta và các thê tử của ta vào Cửa Hàng May Mắn.” Lạc Nam hạ lệnh.
Rất nhanh, thân ảnh của hắn và các nàng bên trên Bá Vũ Điện đồng loạt biến mất.
“Oa...thiếu gia, nơi này là đâu nha? Thật nhiều vật phẩm, còn có tài nguyên cao cấp?” Đại Kiều và Tiểu Kiều lắp ba lắp bắp.
Hai nàng mặc dù đi theo Lạc Nam từ những ngày đầu khi hắn sinh ra ở Nguyên Giới, nhưng lại không có sở trường về mặt tu luyện cũng như chiến đấu, vì thế hiện tại mới bắt đầu tiến vào Đạo Cảnh mà thôi.
“Giống một bảo khố của đại thế lực vượt xa tầm hiểu biết của chúng ta.” Các nàng Hoa Như Thuỷ, Tuyết Tuyền, Tần Lộng Ngọc, Tô Minh Châu, Mỹ Mộng loé lên dị sắc bên trong mắt.
Mấy nữ nhân An Tố Vấn, Thi Mộ Liễu, Niếp Niếp, Lý Thiên Thiên, Dương Anh, Nhược Sương, Bất Viêm Sở Sở cũng là nhìn đến hoa mắt chóng mặt.
Thấy biểu hiện của các thê tử Lạc Nam mỉm cười, đây là lần đầu tiên các nàng cùng hắn vào Cửa Hàng May Mắn nên mới cảm thấy bất ngờ.
Bởi vì tiến vào Lạc Gia muộn hơn các nữ nhân khác nên các nàng phải trải qua công đoạn lột xác Chí Tôn Pháp Tướng rồi sau đó mới bế quan ngộ đạo, cần phải cố gắng bù lại để nhanh chóng đuổi kịp các nàng Nam Thiên Tố, Huyết Yêu Cơ.
“Nơi này là vùng không gian đặc biệt mà sư phụ Kim Nhi của ta tạo ra...” Lạc Nam giải thích nói:
“Tất cả đồ vật ở đây đều là do phu quân các nàng làm nhiệm vụ đổi lấy, đừng có khách khí, hãy tuyển chọn đồ vật phù hợp nhất với bản thân.”
Chúng nữ nghe xong hưng phấn bừng bừng, bắt đầu tuyển chọn các loại vật phẩm.
Mặc dù ngoài miệng nói thế, trong lòng Lạc Nam vẫn đang tính nhẩm xem Điểm Danh Vọng của mình có đủ cho các thê tử tiêu sài hay không.
Dù sao thì vật phẩm Đạo Cấp trở lên thật sự quá đắt, nếu mỗi nàng chọn hai đến ba kiện, có thể hắn sẽ không đủ vốn liếng...
Cũng may chúng nữ đều không phải người tham lam, các nàng cũng hiểu rõ đạo lý lượng sức mà đi, bản thân không phải yêu nghiệt như phu quân, vì vậy chỉ lựa chọn những vật phẩm Đại Đạo Cấp trở xuống.
Bởi nếu chọn các loại Thiên Đạo Cấp, hiện tại các nàng cũng chưa đủ khả năng sử dụng.
Tiểu Kiều và Đại Kiều lựa chọn Đại Đạo Thượng Phẩm – Song Tấu Đao Pháp.
Bởi vì đi theo Chiêu Quân làm trù sư, hai nàng cũng thường thỉnh giáo khả năng dùng đao của Chiêu Quân, vì vậy lựa chọn Đao Pháp để tu luyện, hơn nữa Song Tấu Đao Pháp sẽ phát huy sức mạnh khi hai người cùng lúc đồng lòng thi triển, rất thích hợp tỷ muội các nàng.
Tuyết Tuyền chọn một thanh Thiên Tuyết Kiếm.
Hoa Như Thuỷ chọn một thanh Lãnh Thuỷ Kiếm.
Tần Lộng Ngọc chọn một thanh Bạch Ngọc Kiếm.
Tô Minh Châu chọn một thanh Hồng Diễm Kiếm.
Đều là người của Nam Thiên Môn, đương nhiên sẽ ưu tiên chọn kiếm, tất cả đều là Đại Đạo Cực Phẩm Vũ Khí.
Cũng có một người thuộc Nam Thiên Môn nhưng lại lựa chọn Trận Pháp, chính là Mỹ Mộng.
Nàng hiện nay đã là Trận Đạo Cảnh, liền chọn cho mình một quyển Đại Đạo Cực Phẩm – Cửu Đạo Liên Hoàn Trận.
Lạc Nam ngó qua một thoáng, đánh giá cao tầm mắt của Mỹ Mộng.
Cửu Đạo Liên Hoàn Trận gồm chín toà Đại Đạo Cực Phẩm Trận Pháp riêng biệt, nhưng một khi chín toà Trận Pháp cùng lúc kết hợp liên hoàn, uy lực có thể sánh ngang Thiên Đạo Hạ Phẩm Trận Pháp.
“Phu quân, ta chọn cho sư phụ lễ vật luôn được sao?” An Tố Vấn nhìn Lạc Nam hỏi, An Hinh đã đi cùng bà cả, không có mặt ở nơi này.
“Đương nhiên là được.” Lạc Nam thoải mái cười.
An Tố Vấn hưng phấn gật đầu, bắt đầu tuyển chọn.
Lạc Nam thì lại đang vuốt vuốt cằm.
Truyền thừa của Dược Thần, hắn dự định sẽ giao cho tất cả những thê tử có sở trường liên quan đến bồi dưỡng thực vật và luyện đan của mình bao gồm Mộc Ái My, Mộc Linh Nhu, Tiêu Thanh Tuyền, Đan Mộng Cơ, Đan Diễm Cơ, Bắc Cung Hàm Ngọc, An Hinh và An Tố Vấn.
Như vậy xem như giúp Dược Thần chọn lấy thật nhiều truyền nhân, hy vọng ông ta ở trên trời có thể mỉm cười an lòng.
An Tố Vấn lựa chọn một hồi, cuối cùng tuyển chọn một môn Đại Đạo Bí Pháp Trị Thương và một môn Tuyệt Thế Thần Thông cũng để trị thương cho mình và sư phụ.
Lạc Nam nhịn không được mỉm cười ôn hoà, thiếu nữ này vẫn luôn là thiện lành như thế.
Không ngoài dự đoán của Lạc Nam, Lý Thiên Thiên lại lựa chọn một môn Đại Đạo Cực Phẩm – Sinh Hồn Khôi Pháp, có khả năng ban phát sinh mệnh và linh hồn cho Khôi Lỗi, để chúng nó có thể hoạt động như vật sống thật sự.
Bất Viêm Sở Sở hiểu rằng mình sắp trải qua Đạo Kiếp nguy hiểm, cho nên lựa chọn Đại Đạo Cực Phẩm Vũ Kỹ mang tính phòng ngự - Bát Dực Thiên Hoả Thuẫn.
Dương Anh chọn Tuyệt Thế Thần Thông – Tam Hoa Linh Thân.
Nhược Sương chọn Đại Đạo Cực Phẩm Công Pháp – Vĩnh Cửu Băng Tầm Quyết.
Đối với các thê tử lựa chọn công pháp, vũ kỹ thì Lạc Nam không quá lo lắng, bởi vì tương lai hắn sẽ đem Thiên Đạo Tạo Hoá Quyết truyền cho các nàng, đến lúc đó khi đột phá Thiên Đạo Cảnh, các nàng sẽ có thể tự tiến hành nâng cấp và cải tiến thủ đoạn của bản thân.
Mẫu nữ các nàng Thi Mộ Liễu và Niếp Niếp lại lựa chọn hai bình huyết mạch Thiên Địa Sủng Nhi – Bất Tử Hoàng Tộc.
Lạc Nam xem mà âm thầm buồn cười, cũng hiểu vì sao các nàng lại lựa chọn như thế.
Với khả năng phòng ngự cực kỳ cường đại vốn có của trạng thái Cương Thi, hiện tại lại có thêm sự Bất Tử đánh không chết của Bất Tử Hoàng Tộc, đối thủ của các nàng trong cùng cấp chắc chắn sẽ rất đau đầu.
Mặc dù khả năng Bất Tử sẽ bị Quy Tắc Chi Lực khắc chế, nhưng đừng quên sau khi trở thành Đạo Cảnh, Thi Mộ Liễu và Niếp Niếp cũng sẽ có được Quy Tắc Chi Lực của bản thân các nàng.
Đến khi đó sử dụng Quy Tắc Chi Lực cường hoá khả năng Bất Tử của bản thân là được...
Về phần Bất Tử Tộc ở Bắc Châu đã sớm bị Trụ Việt Tông hàng phục, bắt làm nô lệ khai thác các quặng mỏ, tài nguyên, làm những công việc nguy hiểm như chốt thí thăm dò các bí cảnh...xem như đó là cái giá mà chúng phải trả cho Nhất Thế Vũ Trụ.
Cái tên Cấm Kỵ Cường Giả từng cưu mang Bất Tử Tộc đã bị Long Chí Tôn đánh bại, y tiết lộ rằng mình là đệ tử của một Đại Đạo Thế Lực ở Đạo Giới, vì phạm sai lầm mà bị trục xuất đến Bắc Châu, từ đó làm hùng cứ nhất phương.
Long Chí Tôn cũng không có ý định tha mạng, thẳng thừng giải quyết.
Sau khi nhận được tin báo, Lạc Nam cũng chỉ lắc đầu, tâm trạng như gió thoảng mây trôi...
Thời gian thật sự vô tình, năm đó kẻ từng khiến mình phải sử dụng Nghịch Thế Thần Thông – Thuỷ Trung Lao Nguyệt nhằm chết đi sống lại nay đã như một con kiến hôi bên đường, ngay cả sống chết của đối phương cũng chẳng đáng để bận tâm đến.
Suy cho cùng, người ở càng cao, tầm mắt càng khác biệt...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro