Yểm Ma Điện
Akay Hau
2024-11-22 02:13:00
“Bắt đầu thú vị hơn rồi…”
Lạc Nam nhếch môi cười tà sau khi đánh giết một con Yêu Thiên Đạo Trung Kỳ…
Khương Lê cùng Chân Mật gật đầu đồng ý.
Càng tiến vào sâu Tứ Đạo Cổ Lâm, đẳng cấp của yêu thú mà ba người phải đối mặt đã ngày càng cao hơn, hầu hết đều là Yêu Thiên Đạo, rất ít bóng dáng của Yêu Đại Đạo xuất hiện lần nữa.
Tuy nhiên đổi lại, bởi vì Yêu Thiên Đạo có tập tính bảo vệ lãnh thổ rất mạnh…hơn nữa lãnh thổ của bọn chúng cũng cực kỳ rộng lớn, cho nên số lượng Yêu Thú đụng độ cũng đã ít hơn, không còn gặp cảnh tượng tấn công theo bầy đàn với quy mô lớn.
XOẸT XOẸT…
Đúng lúc này, bụi rậm ở lân cận thoáng động đậy.
Y nha…y nha…
Theo tiếng kêu non nớt mềm mại vang lên, còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, một thân ảnh nhỏ nhắn đã xuất hiện ở trên đầu Lạc Nam, ra sức hít lấy hít để tóc hắn…
“Cái gì thế?” Chân Mật cùng Khương Lê giật mình đưa mắt quan sát.
Trèo lên đầu Lạc Nam lúc này là một con thú nhỏ, hình thù béo béo mập mập tròn trịa như kẹo bông gòn, bộ lông của nó có màu phấn hồng cực kỳ đáng yêu, hai mắt to tròn vui đến tít lại, đang tham lam ngửi lấy cái đầu của hắn.
Không…không phải đang ngửi đầu của Lạc Nam, mà là đang ngửi con Diên Hương Trùng lẫn trong tóc hắn.
“Rốt cuộc có tác dụng.” Lạc Nam hài lòng mỉm cười.
Diên Hương Trùng với khả năng lan tỏa hương thơm dẫn dụ tài nguyên cao cấp có thể hóa hình tìm đến, từ khi đặt chân vào Tứ Đạo Cổ Lâm hắn vẫn luôn mang theo nó trên đầu.
Mùi hương của Diên Hương Trùng chỉ có những tài nguyên hóa hình mới ngửi thấy được, Chân Mật và Khương Lê từ đầu đến cuối không ngửi thấy bất kỳ mùi vị gì.
Đang định kiểm tra xem con thú nhỏ này rốt cuộc là đồ vật gì, ánh mắt Lạc Nam bỗng nhiên híp lại.
“Hừ!”
Chân Mật cùng Khương Lê cất tiếng hừ lạnh lẽo.
Âm Dương Ngũ Hành vận chuyển trong lòng bàn tay, Khương Lê hướng về phía trước tung ra một đại ấn.
Chân Mật càng quyết đoán hơn, cường hóa cơ thể, mang theo Quyền Thế đấm ra một quyền.
OÀNH OÀNH…
Hai vụ nổ tung truyền ra, sau khi va chạm cùng công kích của hai nữ nhân, hai luồng Hồn Kỹ vô hình sắc bén như đao ầm ầm tiêu tán.
Hiển nhiên vừa rồi có kẻ đánh lén.
Lạc Nam mở ra Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn, Nhìn Xuyên Yếu Điểm bao phủ không gian, rất nhanh phát hiện một cổ khí tức vô hình vô ảnh đang hòa nhập vào tảng đá ở cách mình chưa đến trăm dặm.
Bá Lực Chưởng ngưng tụ trong lòng bàn tay, không chút do dự hung hăng đẩy mạnh về phía nó.
BÙM!
Tảng đá nổ tung, một thân ảnh theo đó phóng lên tận trời, lộ ra thân ảnh.
Đây là một kẻ khoác áo choàng bạc, đeo mặt nạ bạc nhìn không ra nam nữ, có vẻ thần bí vô cùng.
Đã bị Lạc Nam phát hiện, kẻ thần bí cũng không có ý định tiếp tục ẩn thân, ngược lại chỉ thấy sau lưng hắn mọc ra một đôi cánh Linh Hồn trong suốt mờ ảo…
Hai cánh khẽ vỗ, cơ thể đã như tên bắn lao thẳng đến trước mặt ba người, phát ra thanh âm khàn khàn:
“Giao ra Hồng Thánh Hồn Thảo! có thể tha cho các ngươi một mạng.”
“Hồng Thánh Hồn Thảo?” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe.
“Thì ra nó là Hồng Thánh Hồn Thảo.” Chân Mật cùng Khương Lê hứng thú nhìn chằm chằm con thú bông.
Mà con thú bông lúc này có vẻ rất sợ, núp ở trong tóc của Lạc Nam run lẩy bẩy, như sợ bị kẻ thần bí kia bắt đi.
Trước đây Lạc Nam không biết Hồng Thánh Hồn Thảo là gì, nhưng hiện tại sau khi học tập một ít tri thức từ Dược Thần lưu lại, hắn biết Hồng Thánh Hồn Thảo là thứ gì.
Đây là một loại tài nguyên tu hồn cực kỳ lợi hại.
Tương truyền nếu đem Hồng Thánh Hồn Thảo mang theo bên người, vậy thì không cần phải luyện hóa hay đem nó luyện thành đan dược, ngươi vẫn có thể hấp thụ được nguồn Hồn Lực tinh khiết từ nó tỏa ra xung quanh để tu luyện Linh Hồn.
Nếu đem Hồng Thánh Hồn Thảo trồng ở một nơi, tất cả các loại thiên tài địa bảo liên quan đến Hồn Lực ở lân cận đều sẽ được hưởng lợi thông qua Hồn Lực mà nó lan tỏa, từ đó phi tốc phát triển.
Điểm lợi hại nhất là Hồng Thánh Hồn Thảo còn là thiên tài địa bảo mà Hồn Thánh Thú ưa thích nhất, nếu Hồn Thánh Thú và Hồng Thánh Hồn Thảo kết hợp, hiệu quả của chúng nó mang lại cho chủ nhân Hồn Tu sẽ đề thăng gấp ba lần, bất kể là trong tu luyện hay trong chiến đấu.
Trước đó Lạc Nam cảm giác được hình dạng bên ngoài của con thú nhỏ này khá quen mắt nhưng lại không liên tưởng ra, hiện tại rốt cuộc biết được nhìn nó rất giống với Hồn Thánh Thù mà Trì Du Điệp đang nuôi dưỡng.
Cả hai đều có hình thù như thú bông nhỏ, một trắng một hồng.
Lạc Nam âm thầm hài lòng, Hồng Thánh Hồn Thảo này rất không tệ, nếu đem nó về cho Trì Du Điệp kết hợp cùng Hồn Thánh Thú, vậy tất cả thê tử tu luyện Linh Hồn không cần tìm kiếm tài nguyên vẫn có thể dễ dàng tu luyện.
Mà kẻ thần bí này vừa rồi thể hiện ra phong cách chiến đấu của một Hồn Tu, rõ ràng đối phương cũng nhắm đến Hồng Thánh Hồn Thảo.
“Ngươi là cái thá gì? vì sao chúng ta phải giao tài nguyên cho ngươi?” Chân Mật tính khí nóng nảy, nghe thấy kẻ thần bí dùng giọng điệu cao ngạo liền nổi nóng quát.
“Vậy các ngươi chỉ có con đường chết!”
Kẻ thần bí lạnh lẽo mở miệng, khí tức Hồn Thiên Đạo Hậu Kỳ ầm ầm bạo phát, giang rộng hai tay:
“Hồn Yểm Giới!”
VÙ…
Một phương thế giới Linh Hồn cấp tốc mở ra đem phạm vi vạn dặm phong tỏa vào bên trong, bao gồm cả Lạc Nam và hai nữ.
RỐNG…RÚ…GÀO…HÚ…HÉT…
Vô số tiếng tru ghê tợn, âm nhu khiến lòng người rét lạnh vang vọng khu rừng.
Hồn Lực cuồn cuộn vận chuyển kết hợp cùng Thiên Đạo Hậu Kỳ cấp Quy Tắc bỗng nhiên biến hóa thành một bầy Yểm Ma với số lượng lên đến hàng nghìn con.
Yểm Ma trên thân hừng hực thiêu đốt ngọn lửa linh hồn màu xanh thẳm như ma chơi, diện mục dữ tợn, thân thể quỷ dị lúc ẩn lúc hiện, bốn phương tám hướng lao đến Lạc Nam và hai nữ.
“Yểm Ma?”
Lạc Nam hừ lạnh, hắn đương nhiên nhận ra chủng tộc đặc thù này, Yểm Ma Tộc vốn là một tộc tu hồn rất nguy hiểm, bên trong Yểm Ma Đao của hắn cũng có phong ấn một luồng Linh Hồn Yểm Ma, nhờ vào Yểm Ma Đao nhiều lần khiến đối thủ ăn quả đắng.
Không ngờ thủ đoạn của tên thần bí này là lập nên một Yểm Ma Giới, triệu hoán vô vàn Yểm Ma phát động công kích.
Loại cách thức chiến đấu như vậy, lần đầu Lạc Nam được nhìn thấy.
Đổi lại là tu sĩ bình thường, đối mặt với số lượng Yểm Ma đông đúc như thế chắc chắn sẽ nguy cơ trùng trùng, bởi vì công kích của Yểm Ma vốn dĩ bí hiểm khó phòng, chưa kể chúng nó quá đông.
Nhưng Lạc Nam chỉ nhếch mép khinh bỉ.
Hắn ra hiệu cho hai nữ nhân lùi về phía sau một bước, thả người tiến lên.
Bá Đỉnh hiện ra trong tay, lấy Hồn Đỉnh là chủ đạo, Bá Lực điên cuồng dung hợp cùng Hồn Lực gào thét mà ra.
“Vô Tướng Thần Công – Yểm Ma Giới!”
Trong ánh mắt không tưởng của mấy người, xung quanh Lạc Nam cũng mở ra một phương thế giới Linh Hồn, triệu hoán hàng nghìn Yểm Ma hiện thân, thủ đoạn y hệt kẻ thần bí.
Toàn bộ Yểm Ma của hắn được triệu hoán cũng lao vọt ra bốn phương tám hướng xung quanh, ngạnh chiến với Yểm Ma của kẻ thần bí.
RỐNG…GÀO…XOẸT…
Trong lúc nhất thời, hai đội quân Yểm Ma giao chiến kịch liệt.
Càng đáng nói chính là, Yểm Ma của Lạc Nam vậy mà có thể cùng kẻ thần bí giao tranh bất phân thắng bại.
Tuy rằng tu vi của kẻ thần bí cao hơn rất nhiều, hắn sử dụng Thiên Đạo Hồn Lực…nhưng Bá Lực của Lạc Nam cũng không phải dễ đối phó.
“Vô Tướng Thần Công, ngươi chẳng lẽ là người của Vô Tướng Đạo Thống?” Kẻ thần bí âm trầm lên tiếng:
“Tuy nhiên muốn mô phỏng thủ đoạn của ta, ngươi còn non lắm!”
“Bí Pháp – Nhiệt Huyết Ma Hồn!”
Hắn kết ấn, từ phía sau lớp mặt nạ bạc phun ra một ngụm máu tươi.
Ngụm máu này hóa thành vô số giọt máu bắn vào linh hồn của hàng nghìn con Yểm Ma.
RỐNG!
Tất cả Yểm Ma như uống phải chất kích thích, chiến lực đại tăng, màu sắc xanh thẳm càng trở nên chuyển sang màu tím, bắt đầu xé hồn, thôn phệ đám Yểm Ma của Lạc Nam.
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, Vô Tướng Thần Công có thể mô phỏng thủ đoạn chiến đấu, lại không thể mô phỏng theo Bí Pháp như thế này.
Nhưng hắn cũng chẳng thèm bận tâm, chỉ ung dung quát lên:
“Bá Thế mở!”
Bá Thế cường hoành mở ra, gia tăng sức mạnh cho Bá Lực bên trong nó.
Đám Yểm Ma của hắn được tạo thành từ Bá Lực nhờ vậy càng thêm hung hăng, chiến lực mạnh mẽ không thua kém gì Bí Pháp của kẻ thần bí, một lần nữa lấy lại thế cân bằng.
Chưa dừng lại ở đó, Bá Thế lại có thể mạnh mẽ nghiền ép Yểm Hồn Giới của kẻ thần bí, khiến nó ngày càng suy yếu.
“Vậy thì giết ngươi!” Kẻ thần bí giận dữ quát lên.
Hắn nhận ra tu vi của Lạc Nam chỉ là Đại Đạo Cảnh, liền không chút do dự hóa thành một luồng Thiên Đạo Hồn Lực khủng bố điên cuồng lao đến, ý đồ kích sát Lạc Nam.
Nhưng mà Chân Mật và Khương Lê đã sớm chờ sẳn.
Địa Ngục Đen kịch xoay tròn quanh thân, Chân Mạnh cường hoành nhấc lên chân dài tung ra một cước, Địa Ngục Cốt khiến một đạp của nàng mạnh đến cực điểm, đạp đến Thiên Hồn Đạo Lực trở nên vặn vẹo.
Phía bên cạnh, Khương Lê hai tay vũ động, Âm Dương Ngũ Hành dung hợp hình thành một ngọn lốc với các loại thuộc tính đan xen như vòi rồng gào thét, bá đạo xoắn nát toàn bộ Thiên Đạo Hồn Lực của thần bí nhân.
“Không ổn!”
Thần bí nhân lúc này mới nhận ra Lạc Nam và hai nữ đều là nhân vật không dễ chọc, ánh mắt phía sau mặt nạ bạc ngoan độc vô cùng nhưng lại chỉ có thể không cam tâm.
Hắn lựa chọn rút lui…
“Linh Hồn Giải Phóng!”
Hai tay kết ấn, toàn bộ cơ thể đột ngột phân giải thành vô vàn luồng Hồn Lực bắn ra các phương hướng khác nhau.
Đây chính là Tuyệt Thần Thần Thông đặc biệt, chỉ cần một luồng Hồn Lực thành công đào thoát, vậy hắn có thể hoàn hảo vô hại từ đó sống lại mặc cho tất cả những Hồn Lực khác bị hủy hoại.
Chỉ tiếc là, Lạc Nam vẫn luôn Dò Thám Tương Lai, nhìn trước thủ đoạn của hắn một bước.
“Tử Giới!”
Tử Giới phong tỏa vạn lý, phô thiên cái địa bao trùm càn khôn, bên trên Tử Giới lại là Bất Hủ Kinh Văn khảm nạm bất khả xâm phạm.
Bất chấp vô vàn luồng Hồn Lực bắn ra, chúng nó đều va chạm với thành vách của Tử Giới mà bật ngược trở về, không thể đào thoát.
“Không thể nào…”
Những Hồn Lực này chỉ đành một lần nữa tụ tập trở lại, biến thành kẻ thần bí, thanh âm của hắn vừa sợ vừa giận:
“Là ngươi ép ta!”
RỐNG!
Thể nội của hắn vang lên tiếng rít gào điên cuồng, một con Yểm Ma màu đỏ như máu có kích thước khổng lồ từ đó lao vọt ra.
Nó là một con Huyết Yểm Ma, có thể cắn nuốt cả Linh Hồn và Máu Huyết…
Lạc Nam nhếch miệng cười tà, nâng lên Phá Đạo Lệnh.
Trong ánh mắt giật mình của Khương Lê và Chân Mật, hàng vạn con dơi được thả ra.
Nhìn thấy Huyết Yểm Ma hung hăng, bầy dơi hưng phấn như gặp được con mồi, điên cuồng lao vào cái miệng như chậu máu, tiến vào cơ thể khổng lồ của nó.
RỐNG!
Chỉ nghe thấy Huyết Yểm Ma ngửa đầu gầm thét đầy đau đớn, lực lượng máu huyết và linh hồn của nó lại bị bầy dơi thôn phệ từ bên trong.
“AAAAA…làm ơn buông tha cho ta, xin đừng…”
Phản phệ cực nặng khiến tên thần bí gào thét thê thảm, cả người như cá mắc cạn giật giật, co rúm không ngừng.
Con Huyết Yểm Ma kia gắn kết sinh mệnh với hắn, lúc này lại trở thành miếng mồi ngon của hàng vạn Dị Yêu Sứ, trở thành chất dinh dưỡng, vật đại bổ để chúng nó hấp thụ và lớn mạnh.
Huyết Yểm Ma tuy rằng lợi hại…nhưng gặp phải Dị Yêu Sứ có chứa huyết mạch của Thiên Địa Dị Chủng liền như gặp phải khắc tinh.
Chỉ trong chưa đầy một nén nhang, toàn bộ cơ thể khổng lồ đã hóa thành không khí…
Bầy Dị Yêu Sứ được một phen no say, hưng phấn bay quanh trên đỉnh đầu Lạc Nam như đang nịnh bợ.
Lạc Nam thu chúng nó trở về Phá Đạo Lệnh, trả lại cho Dị Nữ.
Mà tên thần bí kia khí tức sinh cơ đã tiêu tán hoàn toàn tự bao giờ…
Hắn bước đến thi thể của đối phương cởi bỏ mặt nạ màu bạc, lộ ra một dung mạo thanh niên có phần âm nhu, ác liệt.
Kiểm tra bên trong Nhẫn Trữ Vật, ngoại trừ một số Nguyên Thạch, tài nguyên tu luyện Linh Hồn, thức ăn cho Huyết Yểm Ma thì chỉ còn lại một khối lệnh bài đáng lưu ý.
Lạc Nam lấy ra lệnh bài quan sát.
Đây là Lệnh Bài trong suốt ôn nhuận như ngọc, cầm lên khá là mát lạnh và dễ chịu, mặt trước có khắc ba chữ “Yểm Ma Điện”, mặt sau có khắc hai chữ “Nhân Tuyển”.
“Đây là đồ chơi gì? các nàng nhận ra không?” Lạc Nam hỏi thử.
“Yểm Ma Điện? chưa từng nghe qua.” Chân Mật và Khương Lê lắc lắc đầu.
“Thú vị, không ngờ lại đụng độ người của bọn chúng.” Phá Đạo Lệnh truyền ra thanh âm của Bích Tiêu.
“Ồ, sư thúc chỉ giáo cho!” Lạc Nam hứng thú, kiến thức của Bích Tiêu còn vượt trội hơn cả Chân Mật và Khương Lê, thật đáng kinh ngạc.
“Yểm Ma Điện là một tổ chức sát thủ thần bí hoạt động ở Đạo Giới.” Bích Tiêu kiên nhẫn truyền âm cho hắn:
“Tổ chức sát thủ này không phụ thuộc bất cứ Đạo Địa, Đạo Vực, Đạo Quốc hay Đạo Hải…hành tung cực kỳ bí ẩn, chỉ cần nhận được cái giá tương ứng liền giết người tru hồn khiến vô số tồn tại nghe tin đã sợ mất mật.”
“Phá Đạo Hội ở những lần bí mật hoạt động trong bóng tối vô tình xung đột với bọn chúng nên mới nắm được thông tin sơ bộ.”
“Rất ít người đoán được tổng bộ tổ chức của Yểm Ma Điện ở đâu, nhưng lần này khả năng cao là ở bên trong Tứ Đạo Cổ Lâm rồi.”
Lạc Nam giật mình, dám dùng nơi nguy hiểm như Tứ Đạo Cổ Lâm làm tổng bộ, Yểm Ma Điện này xem ra rất mạnh.
“Lệnh bài Nhân Tuyển này chắc hẳn là của một kẻ đang tham gia tuyển chọn sát thủ hay chức vị gì đó bên trong Yểm Ma Điện.” Bích Tiêu nói:
“Cứ giữ lấy, nói không chừng ngày sau sẽ có lợi ích.”
“KENG, phát động Nhiệm Vụ Chi Nhánh – Yểm Thiếu, thành công nhận được hai lần triệu hoán ngẫu nhiên cấp độ Thiên Đạo, thất bại bị Yểm Ma Điện toàn lực truy sát.”
Đúng lúc này, bên tai Lạc Nam vang lên thanh âm.
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ 3
Lạc Nam nhếch môi cười tà sau khi đánh giết một con Yêu Thiên Đạo Trung Kỳ…
Khương Lê cùng Chân Mật gật đầu đồng ý.
Càng tiến vào sâu Tứ Đạo Cổ Lâm, đẳng cấp của yêu thú mà ba người phải đối mặt đã ngày càng cao hơn, hầu hết đều là Yêu Thiên Đạo, rất ít bóng dáng của Yêu Đại Đạo xuất hiện lần nữa.
Tuy nhiên đổi lại, bởi vì Yêu Thiên Đạo có tập tính bảo vệ lãnh thổ rất mạnh…hơn nữa lãnh thổ của bọn chúng cũng cực kỳ rộng lớn, cho nên số lượng Yêu Thú đụng độ cũng đã ít hơn, không còn gặp cảnh tượng tấn công theo bầy đàn với quy mô lớn.
XOẸT XOẸT…
Đúng lúc này, bụi rậm ở lân cận thoáng động đậy.
Y nha…y nha…
Theo tiếng kêu non nớt mềm mại vang lên, còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, một thân ảnh nhỏ nhắn đã xuất hiện ở trên đầu Lạc Nam, ra sức hít lấy hít để tóc hắn…
“Cái gì thế?” Chân Mật cùng Khương Lê giật mình đưa mắt quan sát.
Trèo lên đầu Lạc Nam lúc này là một con thú nhỏ, hình thù béo béo mập mập tròn trịa như kẹo bông gòn, bộ lông của nó có màu phấn hồng cực kỳ đáng yêu, hai mắt to tròn vui đến tít lại, đang tham lam ngửi lấy cái đầu của hắn.
Không…không phải đang ngửi đầu của Lạc Nam, mà là đang ngửi con Diên Hương Trùng lẫn trong tóc hắn.
“Rốt cuộc có tác dụng.” Lạc Nam hài lòng mỉm cười.
Diên Hương Trùng với khả năng lan tỏa hương thơm dẫn dụ tài nguyên cao cấp có thể hóa hình tìm đến, từ khi đặt chân vào Tứ Đạo Cổ Lâm hắn vẫn luôn mang theo nó trên đầu.
Mùi hương của Diên Hương Trùng chỉ có những tài nguyên hóa hình mới ngửi thấy được, Chân Mật và Khương Lê từ đầu đến cuối không ngửi thấy bất kỳ mùi vị gì.
Đang định kiểm tra xem con thú nhỏ này rốt cuộc là đồ vật gì, ánh mắt Lạc Nam bỗng nhiên híp lại.
“Hừ!”
Chân Mật cùng Khương Lê cất tiếng hừ lạnh lẽo.
Âm Dương Ngũ Hành vận chuyển trong lòng bàn tay, Khương Lê hướng về phía trước tung ra một đại ấn.
Chân Mật càng quyết đoán hơn, cường hóa cơ thể, mang theo Quyền Thế đấm ra một quyền.
OÀNH OÀNH…
Hai vụ nổ tung truyền ra, sau khi va chạm cùng công kích của hai nữ nhân, hai luồng Hồn Kỹ vô hình sắc bén như đao ầm ầm tiêu tán.
Hiển nhiên vừa rồi có kẻ đánh lén.
Lạc Nam mở ra Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn, Nhìn Xuyên Yếu Điểm bao phủ không gian, rất nhanh phát hiện một cổ khí tức vô hình vô ảnh đang hòa nhập vào tảng đá ở cách mình chưa đến trăm dặm.
Bá Lực Chưởng ngưng tụ trong lòng bàn tay, không chút do dự hung hăng đẩy mạnh về phía nó.
BÙM!
Tảng đá nổ tung, một thân ảnh theo đó phóng lên tận trời, lộ ra thân ảnh.
Đây là một kẻ khoác áo choàng bạc, đeo mặt nạ bạc nhìn không ra nam nữ, có vẻ thần bí vô cùng.
Đã bị Lạc Nam phát hiện, kẻ thần bí cũng không có ý định tiếp tục ẩn thân, ngược lại chỉ thấy sau lưng hắn mọc ra một đôi cánh Linh Hồn trong suốt mờ ảo…
Hai cánh khẽ vỗ, cơ thể đã như tên bắn lao thẳng đến trước mặt ba người, phát ra thanh âm khàn khàn:
“Giao ra Hồng Thánh Hồn Thảo! có thể tha cho các ngươi một mạng.”
“Hồng Thánh Hồn Thảo?” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe.
“Thì ra nó là Hồng Thánh Hồn Thảo.” Chân Mật cùng Khương Lê hứng thú nhìn chằm chằm con thú bông.
Mà con thú bông lúc này có vẻ rất sợ, núp ở trong tóc của Lạc Nam run lẩy bẩy, như sợ bị kẻ thần bí kia bắt đi.
Trước đây Lạc Nam không biết Hồng Thánh Hồn Thảo là gì, nhưng hiện tại sau khi học tập một ít tri thức từ Dược Thần lưu lại, hắn biết Hồng Thánh Hồn Thảo là thứ gì.
Đây là một loại tài nguyên tu hồn cực kỳ lợi hại.
Tương truyền nếu đem Hồng Thánh Hồn Thảo mang theo bên người, vậy thì không cần phải luyện hóa hay đem nó luyện thành đan dược, ngươi vẫn có thể hấp thụ được nguồn Hồn Lực tinh khiết từ nó tỏa ra xung quanh để tu luyện Linh Hồn.
Nếu đem Hồng Thánh Hồn Thảo trồng ở một nơi, tất cả các loại thiên tài địa bảo liên quan đến Hồn Lực ở lân cận đều sẽ được hưởng lợi thông qua Hồn Lực mà nó lan tỏa, từ đó phi tốc phát triển.
Điểm lợi hại nhất là Hồng Thánh Hồn Thảo còn là thiên tài địa bảo mà Hồn Thánh Thú ưa thích nhất, nếu Hồn Thánh Thú và Hồng Thánh Hồn Thảo kết hợp, hiệu quả của chúng nó mang lại cho chủ nhân Hồn Tu sẽ đề thăng gấp ba lần, bất kể là trong tu luyện hay trong chiến đấu.
Trước đó Lạc Nam cảm giác được hình dạng bên ngoài của con thú nhỏ này khá quen mắt nhưng lại không liên tưởng ra, hiện tại rốt cuộc biết được nhìn nó rất giống với Hồn Thánh Thù mà Trì Du Điệp đang nuôi dưỡng.
Cả hai đều có hình thù như thú bông nhỏ, một trắng một hồng.
Lạc Nam âm thầm hài lòng, Hồng Thánh Hồn Thảo này rất không tệ, nếu đem nó về cho Trì Du Điệp kết hợp cùng Hồn Thánh Thú, vậy tất cả thê tử tu luyện Linh Hồn không cần tìm kiếm tài nguyên vẫn có thể dễ dàng tu luyện.
Mà kẻ thần bí này vừa rồi thể hiện ra phong cách chiến đấu của một Hồn Tu, rõ ràng đối phương cũng nhắm đến Hồng Thánh Hồn Thảo.
“Ngươi là cái thá gì? vì sao chúng ta phải giao tài nguyên cho ngươi?” Chân Mật tính khí nóng nảy, nghe thấy kẻ thần bí dùng giọng điệu cao ngạo liền nổi nóng quát.
“Vậy các ngươi chỉ có con đường chết!”
Kẻ thần bí lạnh lẽo mở miệng, khí tức Hồn Thiên Đạo Hậu Kỳ ầm ầm bạo phát, giang rộng hai tay:
“Hồn Yểm Giới!”
VÙ…
Một phương thế giới Linh Hồn cấp tốc mở ra đem phạm vi vạn dặm phong tỏa vào bên trong, bao gồm cả Lạc Nam và hai nữ.
RỐNG…RÚ…GÀO…HÚ…HÉT…
Vô số tiếng tru ghê tợn, âm nhu khiến lòng người rét lạnh vang vọng khu rừng.
Hồn Lực cuồn cuộn vận chuyển kết hợp cùng Thiên Đạo Hậu Kỳ cấp Quy Tắc bỗng nhiên biến hóa thành một bầy Yểm Ma với số lượng lên đến hàng nghìn con.
Yểm Ma trên thân hừng hực thiêu đốt ngọn lửa linh hồn màu xanh thẳm như ma chơi, diện mục dữ tợn, thân thể quỷ dị lúc ẩn lúc hiện, bốn phương tám hướng lao đến Lạc Nam và hai nữ.
“Yểm Ma?”
Lạc Nam hừ lạnh, hắn đương nhiên nhận ra chủng tộc đặc thù này, Yểm Ma Tộc vốn là một tộc tu hồn rất nguy hiểm, bên trong Yểm Ma Đao của hắn cũng có phong ấn một luồng Linh Hồn Yểm Ma, nhờ vào Yểm Ma Đao nhiều lần khiến đối thủ ăn quả đắng.
Không ngờ thủ đoạn của tên thần bí này là lập nên một Yểm Ma Giới, triệu hoán vô vàn Yểm Ma phát động công kích.
Loại cách thức chiến đấu như vậy, lần đầu Lạc Nam được nhìn thấy.
Đổi lại là tu sĩ bình thường, đối mặt với số lượng Yểm Ma đông đúc như thế chắc chắn sẽ nguy cơ trùng trùng, bởi vì công kích của Yểm Ma vốn dĩ bí hiểm khó phòng, chưa kể chúng nó quá đông.
Nhưng Lạc Nam chỉ nhếch mép khinh bỉ.
Hắn ra hiệu cho hai nữ nhân lùi về phía sau một bước, thả người tiến lên.
Bá Đỉnh hiện ra trong tay, lấy Hồn Đỉnh là chủ đạo, Bá Lực điên cuồng dung hợp cùng Hồn Lực gào thét mà ra.
“Vô Tướng Thần Công – Yểm Ma Giới!”
Trong ánh mắt không tưởng của mấy người, xung quanh Lạc Nam cũng mở ra một phương thế giới Linh Hồn, triệu hoán hàng nghìn Yểm Ma hiện thân, thủ đoạn y hệt kẻ thần bí.
Toàn bộ Yểm Ma của hắn được triệu hoán cũng lao vọt ra bốn phương tám hướng xung quanh, ngạnh chiến với Yểm Ma của kẻ thần bí.
RỐNG…GÀO…XOẸT…
Trong lúc nhất thời, hai đội quân Yểm Ma giao chiến kịch liệt.
Càng đáng nói chính là, Yểm Ma của Lạc Nam vậy mà có thể cùng kẻ thần bí giao tranh bất phân thắng bại.
Tuy rằng tu vi của kẻ thần bí cao hơn rất nhiều, hắn sử dụng Thiên Đạo Hồn Lực…nhưng Bá Lực của Lạc Nam cũng không phải dễ đối phó.
“Vô Tướng Thần Công, ngươi chẳng lẽ là người của Vô Tướng Đạo Thống?” Kẻ thần bí âm trầm lên tiếng:
“Tuy nhiên muốn mô phỏng thủ đoạn của ta, ngươi còn non lắm!”
“Bí Pháp – Nhiệt Huyết Ma Hồn!”
Hắn kết ấn, từ phía sau lớp mặt nạ bạc phun ra một ngụm máu tươi.
Ngụm máu này hóa thành vô số giọt máu bắn vào linh hồn của hàng nghìn con Yểm Ma.
RỐNG!
Tất cả Yểm Ma như uống phải chất kích thích, chiến lực đại tăng, màu sắc xanh thẳm càng trở nên chuyển sang màu tím, bắt đầu xé hồn, thôn phệ đám Yểm Ma của Lạc Nam.
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, Vô Tướng Thần Công có thể mô phỏng thủ đoạn chiến đấu, lại không thể mô phỏng theo Bí Pháp như thế này.
Nhưng hắn cũng chẳng thèm bận tâm, chỉ ung dung quát lên:
“Bá Thế mở!”
Bá Thế cường hoành mở ra, gia tăng sức mạnh cho Bá Lực bên trong nó.
Đám Yểm Ma của hắn được tạo thành từ Bá Lực nhờ vậy càng thêm hung hăng, chiến lực mạnh mẽ không thua kém gì Bí Pháp của kẻ thần bí, một lần nữa lấy lại thế cân bằng.
Chưa dừng lại ở đó, Bá Thế lại có thể mạnh mẽ nghiền ép Yểm Hồn Giới của kẻ thần bí, khiến nó ngày càng suy yếu.
“Vậy thì giết ngươi!” Kẻ thần bí giận dữ quát lên.
Hắn nhận ra tu vi của Lạc Nam chỉ là Đại Đạo Cảnh, liền không chút do dự hóa thành một luồng Thiên Đạo Hồn Lực khủng bố điên cuồng lao đến, ý đồ kích sát Lạc Nam.
Nhưng mà Chân Mật và Khương Lê đã sớm chờ sẳn.
Địa Ngục Đen kịch xoay tròn quanh thân, Chân Mạnh cường hoành nhấc lên chân dài tung ra một cước, Địa Ngục Cốt khiến một đạp của nàng mạnh đến cực điểm, đạp đến Thiên Hồn Đạo Lực trở nên vặn vẹo.
Phía bên cạnh, Khương Lê hai tay vũ động, Âm Dương Ngũ Hành dung hợp hình thành một ngọn lốc với các loại thuộc tính đan xen như vòi rồng gào thét, bá đạo xoắn nát toàn bộ Thiên Đạo Hồn Lực của thần bí nhân.
“Không ổn!”
Thần bí nhân lúc này mới nhận ra Lạc Nam và hai nữ đều là nhân vật không dễ chọc, ánh mắt phía sau mặt nạ bạc ngoan độc vô cùng nhưng lại chỉ có thể không cam tâm.
Hắn lựa chọn rút lui…
“Linh Hồn Giải Phóng!”
Hai tay kết ấn, toàn bộ cơ thể đột ngột phân giải thành vô vàn luồng Hồn Lực bắn ra các phương hướng khác nhau.
Đây chính là Tuyệt Thần Thần Thông đặc biệt, chỉ cần một luồng Hồn Lực thành công đào thoát, vậy hắn có thể hoàn hảo vô hại từ đó sống lại mặc cho tất cả những Hồn Lực khác bị hủy hoại.
Chỉ tiếc là, Lạc Nam vẫn luôn Dò Thám Tương Lai, nhìn trước thủ đoạn của hắn một bước.
“Tử Giới!”
Tử Giới phong tỏa vạn lý, phô thiên cái địa bao trùm càn khôn, bên trên Tử Giới lại là Bất Hủ Kinh Văn khảm nạm bất khả xâm phạm.
Bất chấp vô vàn luồng Hồn Lực bắn ra, chúng nó đều va chạm với thành vách của Tử Giới mà bật ngược trở về, không thể đào thoát.
“Không thể nào…”
Những Hồn Lực này chỉ đành một lần nữa tụ tập trở lại, biến thành kẻ thần bí, thanh âm của hắn vừa sợ vừa giận:
“Là ngươi ép ta!”
RỐNG!
Thể nội của hắn vang lên tiếng rít gào điên cuồng, một con Yểm Ma màu đỏ như máu có kích thước khổng lồ từ đó lao vọt ra.
Nó là một con Huyết Yểm Ma, có thể cắn nuốt cả Linh Hồn và Máu Huyết…
Lạc Nam nhếch miệng cười tà, nâng lên Phá Đạo Lệnh.
Trong ánh mắt giật mình của Khương Lê và Chân Mật, hàng vạn con dơi được thả ra.
Nhìn thấy Huyết Yểm Ma hung hăng, bầy dơi hưng phấn như gặp được con mồi, điên cuồng lao vào cái miệng như chậu máu, tiến vào cơ thể khổng lồ của nó.
RỐNG!
Chỉ nghe thấy Huyết Yểm Ma ngửa đầu gầm thét đầy đau đớn, lực lượng máu huyết và linh hồn của nó lại bị bầy dơi thôn phệ từ bên trong.
“AAAAA…làm ơn buông tha cho ta, xin đừng…”
Phản phệ cực nặng khiến tên thần bí gào thét thê thảm, cả người như cá mắc cạn giật giật, co rúm không ngừng.
Con Huyết Yểm Ma kia gắn kết sinh mệnh với hắn, lúc này lại trở thành miếng mồi ngon của hàng vạn Dị Yêu Sứ, trở thành chất dinh dưỡng, vật đại bổ để chúng nó hấp thụ và lớn mạnh.
Huyết Yểm Ma tuy rằng lợi hại…nhưng gặp phải Dị Yêu Sứ có chứa huyết mạch của Thiên Địa Dị Chủng liền như gặp phải khắc tinh.
Chỉ trong chưa đầy một nén nhang, toàn bộ cơ thể khổng lồ đã hóa thành không khí…
Bầy Dị Yêu Sứ được một phen no say, hưng phấn bay quanh trên đỉnh đầu Lạc Nam như đang nịnh bợ.
Lạc Nam thu chúng nó trở về Phá Đạo Lệnh, trả lại cho Dị Nữ.
Mà tên thần bí kia khí tức sinh cơ đã tiêu tán hoàn toàn tự bao giờ…
Hắn bước đến thi thể của đối phương cởi bỏ mặt nạ màu bạc, lộ ra một dung mạo thanh niên có phần âm nhu, ác liệt.
Kiểm tra bên trong Nhẫn Trữ Vật, ngoại trừ một số Nguyên Thạch, tài nguyên tu luyện Linh Hồn, thức ăn cho Huyết Yểm Ma thì chỉ còn lại một khối lệnh bài đáng lưu ý.
Lạc Nam lấy ra lệnh bài quan sát.
Đây là Lệnh Bài trong suốt ôn nhuận như ngọc, cầm lên khá là mát lạnh và dễ chịu, mặt trước có khắc ba chữ “Yểm Ma Điện”, mặt sau có khắc hai chữ “Nhân Tuyển”.
“Đây là đồ chơi gì? các nàng nhận ra không?” Lạc Nam hỏi thử.
“Yểm Ma Điện? chưa từng nghe qua.” Chân Mật và Khương Lê lắc lắc đầu.
“Thú vị, không ngờ lại đụng độ người của bọn chúng.” Phá Đạo Lệnh truyền ra thanh âm của Bích Tiêu.
“Ồ, sư thúc chỉ giáo cho!” Lạc Nam hứng thú, kiến thức của Bích Tiêu còn vượt trội hơn cả Chân Mật và Khương Lê, thật đáng kinh ngạc.
“Yểm Ma Điện là một tổ chức sát thủ thần bí hoạt động ở Đạo Giới.” Bích Tiêu kiên nhẫn truyền âm cho hắn:
“Tổ chức sát thủ này không phụ thuộc bất cứ Đạo Địa, Đạo Vực, Đạo Quốc hay Đạo Hải…hành tung cực kỳ bí ẩn, chỉ cần nhận được cái giá tương ứng liền giết người tru hồn khiến vô số tồn tại nghe tin đã sợ mất mật.”
“Phá Đạo Hội ở những lần bí mật hoạt động trong bóng tối vô tình xung đột với bọn chúng nên mới nắm được thông tin sơ bộ.”
“Rất ít người đoán được tổng bộ tổ chức của Yểm Ma Điện ở đâu, nhưng lần này khả năng cao là ở bên trong Tứ Đạo Cổ Lâm rồi.”
Lạc Nam giật mình, dám dùng nơi nguy hiểm như Tứ Đạo Cổ Lâm làm tổng bộ, Yểm Ma Điện này xem ra rất mạnh.
“Lệnh bài Nhân Tuyển này chắc hẳn là của một kẻ đang tham gia tuyển chọn sát thủ hay chức vị gì đó bên trong Yểm Ma Điện.” Bích Tiêu nói:
“Cứ giữ lấy, nói không chừng ngày sau sẽ có lợi ích.”
“KENG, phát động Nhiệm Vụ Chi Nhánh – Yểm Thiếu, thành công nhận được hai lần triệu hoán ngẫu nhiên cấp độ Thiên Đạo, thất bại bị Yểm Ma Điện toàn lực truy sát.”
Đúng lúc này, bên tai Lạc Nam vang lên thanh âm.
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ 3
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro