Quần Hùng tụ hộ...
Akay Hau
2024-10-30 06:45:38
Việt Long Tinh Cầu…
Một ngày này, hàng loạt các thế lực, các tán tu cùng nhau đổ về Vạn Kim Đảo, nơi diễn ra sự kiện trọng đại trong lịch sử tinh cầu, đó là hình thành Diệt Huyết Liên Minh.
Vạn Kim Đảo, lãnh địa hạch tâm của Đa Bảo Các, trụ sở chính của Đa Bảo Các chính là được xây dựng ở đây, nằm giữa đại dương mênh mông Hải Châu Đại Lục, bình thường xung quanh hòn đảo được bố trí một cái kết giới cự đại không cho phép người ngoài tiến vào.
Chỉ là hôm nay kết giới được khai mở cho sự kiện quan trọng.
Nếu nói về thế lực có tài lực và uy tính nhất trên toàn bộ tinh cầu, không thể nghi ngờ Đa Bảo Các thuộc top đầu, ngay cả Hoàng Kim Bảng cũng do Đa Bảo Các đứng đầu lập ra, đủ thấy uy vọng của họ tại Tu Chân Giới.
Vì thế sự kiện quan trọng lần này, Đa Bảo Các đứng ra tổ chức…chẳng một ai phản đối hay cảm thấy không phục.
Trời mới tờ mờ sáng, trên biển rộng mênh mông đã xuất hiện hàng loạt cái pháp bảo phi hành, các thân ảnh ngự không mà đến, một số người càng là trực tiếp xé rách hư không trực chỉ Vạn Kim Đảo.
Hiển nhiên trong mắt các thế lực, thành lập Diệt Huyết Liên Minh đã trở thành vấn đề thiết yếu, được xem trọng ở mức cao nhất.
Mà Đa Bảo Các đã sớm chuẩn bị từ vài ngày trước, một quảng trường rộng lớn cùng các ghế ngồi cho quan khách, thậm chí vị trí của các thế lực cũng đã được sắp xếp ổn thỏa, các loại linh trà, linh quả không thiếu…
Mà người chủ trì sự kiện lần này, chính là các chủ Đa Bảo Các – Thiên Vạn Bảo, cũng chính là phụ thân của Thánh Nữ Thiên Diệp Dao, có thể nói hắn là một trong những người có thân phận tôn quý nhất Tinh Cầu.
Phụ trách tiếp đón quan khách không ai khác là Thánh Nữ Thiên Diệp Dao và tứ đại thị nữ của nàng, đương nhiên cũng có các trưởng lão Đa Bảo Các hỗ trợ.
Lúc này đây, bên trên không trung…chia thành bốn phương nhân mã đứng tách biệt với nhau, cũng đại diện cho bốn đại lục, âm thầm dò xét, đánh giá thực lực tổng thể của đối phương.
Hải Châu Đại Lục, cầm đầu là một nam tử trung niên thân mặc bạch bào, khí độ ung dung, khí tức toàn thân thu liễm đến cực hạn…không ai khác chính là Bách Linh Hịêu Trưởng – Bách Vô Sinh.
Sau lưng hắn, một lão già tiên phong đạo cốt ánh mắt lấp lóe, cùng một thanh niên trẻ tuổi có diện mục giống Bách Vô Sinh vài phần, không phải người khác chính là Bách Hiểu Sinh công tử.
Chỉ là lúc này Bách Hiểu Sinh không để mắt đến Vạn Kim Đảo, từ đầu đến cuối ánh nhìn của hắn chưa từng rời khỏi thân ảnh phong hoa tuyệt đại, xinh đẹp tuyệt trần của Tinh Linh Nữ Vương bên trong đoàn người, bộ dạng say đắm không giữ lại chút nào.
Tinh Linh Nữ Vương – Á Hy Thần như châu báu vô giá giữa đại dương, sắc đẹp của nàng là không thể khinh nhờn, thậm chí rất nhiều cường giả cảm giác nếu mình tiếp tục xem nàng chính là một loại tội ác đáng kinh tởm, chỉ nghe thoang thoảng hương thơm từ nàng tỏa ra, bọn hắn cũng cảm giác mình đã sống đủ rồi.
“Nhìn cái gì mà nhìn? Có thể đưa ra sính lễ như Lạc Nam ca ca không mà nhìn?” Á Nhi kéo tay mẫu thân hung hăng trợn mắt nói, nhất thời khiến đám đông sắc mặt cổ quái, mà Bách Hiểu Sinh càng là như ăn phải con ruồi, hết sức khó chịu.
Một vài người muốn cười nhưng không dám cười, hiển nhiên chuyện Bách Hiểu Sinh truy cầu Tinh Linh Nữ Vương đã sớm không phải bí mật gì…
“Hiểu Sinh, lần này chính sự quan trọng!” Lão già tiên phong đạo cốt đi sau Bách Vô Sinh mở miệng nhắc một tiếng, hắn chính là Bách Linh Phó Hiệu Trưởng, địa vị chỉ kém Bách Vô Sinh một chút, tên gọi Bách Lượng Lão Nhân.
Bách Hiểu Sinh nghe vậy ngoan ngoãn gật đầu, trước mặt đám đông hắn cũng không dám làm quá.
Đứng cạnh Tinh Linh Nữ Vương là hai người nữ tử.
Trong đó một vị uyển chuyển như tiên, chỉ là ngay cả một tia cảm xúc cũng không biểu hiện ra ngoài, mặt đeo khăn lụa phủ lấy diện mạo, chính là tông chủ Thủy Thiên Tông – Thủy Tích Quân, cũng là nữ nhân sở hữu một loại Dị Thủy.
Mà nữ nhân còn lại, một mái tóc màu khói búi cao cho thấy phong vận thành thục của thiếu phụ, thân mặc áo giáp vẫn không che được những đường cong quyến rũ yêu kiều, đôi môi màu tím lộng lẫy càng khiến nàng thêm nổi bật.
Chính là Thủy Linh Tiên Tử - Thủy Nương Khanh, Phái Chủ Hải Hồng Phái.
Đương nhiên bên trong đoàn người đến từ Hải Châu, không thiếu Ải Nhân Tộc Trưởng, Ái gia lão gia tử, Hải Cung Chủ - Hải Ứng Thiên, cùng rất nhiều thế lực khác và một số tán tu mạnh mẽ thuộc về Hải Châu đại lục, ngay cả Phàm Ẩn Tự cũng có mặt.
Có thể nói là thanh thế to lớn đến cực điểm.
…
So với Hải Châu, người đến từ Hoàng Sa không chút thua kém về mặt khí thế, hai vị Hiệu Trưởng và Phó Hiệu Trưởng Huyền Hoàng Học Phủ đồng dạng có mặt.
Hiệu trưởng Huyền Hoàng Học Phủ - Huyền Sa Lão Nhân, là một ông lão lưng đeo Hồ Lô Cát cao tầm hai mét, tóc bạc trắng xóa, y trang giản dị, nhìn qua chẳng khác nào gần đất xa trời, bất quá không một ai dám xem nhẹ hắn.
Phó hiệu trưởng Huyền Hoàng Học Phủ - Huyền Kiếm Lão Nhân, đồng dạng cũng là một lão già lưng đeo trường kiếm, hắn như một thanh chí thượng bảo kiếm chưa ra khỏi vỏ lại vô hình tạo áp lực lên bốn phía xung quanh. Huyền Kiếm Lão Nhân say mê kiếm đạo, bình thường bế quan luyện Kiếm không chịu ra mặt, nhưng lần này đích thân xuất hiện, có thể thấy xem trọng Huyết Linh Tông đến mức nào.
Một thanh niên kính cẩn đứng sau lưng Huyền Kiếm Lão Nhân chính là người quen cũ của Lạc Nam – Thanh Sam Kiếm Khách Tần Thiên, tính luôn cả hắn, Huyền Hoàng Học Phủ chỉ đến ba người.
Tuy nhiên tại Hoàng Sa Đại Lục, có thể gây chú ý không chỉ riêng Huyền Hoàng Học Phủ, bên cạnh đó còn có Đan gia song tổ, Đan Diễm Cơ cùng Đan Thiên Hành, hai vị Luyện Đan Sư cấp cao của toàn tinh cầu, rất nhiều ánh mắt nịnh nọt ném về bọn hắn, sức hút thậm chí vượt qua Huyền Sa cùng Huyền Kiếm.
Đặc biệt là Đan Diễm Cơ, dung nhan nóng bỏng và lạnh lùng kết hợp của nàng giống như thần nữ, lại thêm thân phận cao quý cùng thực lực mạnh mẽ, khiến vô số nam tử chỉ biết nhìn từ xa.
Ngoài bốn vị Độ Kiếp đáng chú ý, thì đoàn người Hoàng Sa Đại Lục còn đến Đan Cốc cốc chủ - Đan Diệp, Hoa Trúc Thành Chủ - Hoa Minh, Minh Hỏa Giáo Chủ – Hỏa Vô Nhai…cùng hàng loạt tu sĩ khác.
…
U Nguyên đại lục cũng không kém, chỉ là hình dạng cả bọn có chút kỳ dị.
Cầm đầu đoàn người, một nam tử trên đầu có cặp sừng trâu dữ tợn năm màu như có thể xuyên thủng bầu trời, toàn thân lực lưỡng, bắp thịt như muốn bạo tạc, thân mang trọng giáp lấp lóe hào quang, cho người khác áp bách cự đại, hắn không ai khác chính là Thiên Yêu Học Phủ Hiệu Trưởng – Ngưu Ngũ Bá, nghe đồn đã gần ngàn năm hắn chưa hiện ra bản thể, người khác chỉ biết hắn là một con trâu, nhưng lại không biết là giống trâu gì.
Đi sau Ngưu Ngũ Bá là một lão nhân lưng đeo mai rùa, nhìn qua hết sức kiên cố, một thân thực lực cũng thâm bất khả trắc, tương tự cũng là Thiên Yêu Học Phủ Phó Hiệu Trưởng – Quy Linh Lão Nhân.
Ngoài hai người thân phận bất phàm này, thì U Nguyên còn đến những cường giả từ lâu đã sớm nổi danh trên đại lục như tộc trưởng Giao Tộc - Bá Lực Giao Quân cùng đệ đệ Bá Lực Giao Hoàng, lâm thời Tộc Trưởng Côn Tộc – Côn Liệt Hải cùng hàng loạt thế lực khác…trong đó có cả Lạc gia – Lạc Phá Lôi.
Tuy nhiên, sức hút tại đám nhân mã phe U Nguyên khiến toàn thể đám người phải trợn mắt há hốc mồm lại không phải Ngưu Ngũ Bá hay Quy Linh Chân Nhân, trái lại là thân ảnh của một nữ tử.
Chỉ thấy nàng sở hữu thân thể uyển chuyển kiêu sa tuyệt mỹ trong cung trang màu trắng hết sức giản dị, mị ý tự nhiên lại bắn ra bốn phía như muốn hút cả linh hồn tất cả mọi người, sau lưng lại có mấy cái đuôi êm ái như bông nhẹ nhàng vũ động, quả thật mê chết người không đền mạng, gây nên vô số nam tử thú huyết sôi trào.
Chính là tộc trưởng Hồ Tộc – Hồ Khinh Vũ.
Cho dù là say mê Tinh Linh Nữ Vương như Bách Hiểu Sinh khi nhìn vào nữ tử này, cũng cảm thấy rung động dữ dội, bắt đầu âm thầm so sánh giữa Tinh Linh Nữ Vương và Hồ Khinh Vũ, cảm thấy bất phân cao thấp.
Mà ngay cả thiên kiêu tuyệt thế như Bá Lực Giao Quân cũng thỉnh thoảng nhìn trộm Hồ Khinh Vũ, tự hận thực lực bản thân của mình chưa đủ mạnh để có thể theo đuổi nàng.
Hồ Khinh Vũ đối với mấy ánh mắt xem nàng làm như không thấy, quá quen thuộc tình cảnh này rồi.
Đi cùng sư phụ, Hồ Ngọc Nghiên tràn đầy bất đắc dĩ, hào quang của sư phụ quá mức chói lóa, nàng cũng là mỹ nữ vạn người mê nhưng thật sự không thể sánh bằng a.
Chỉ là chỉ suy nghĩ bâng quơ thế thôi, ánh mắt Hồ Ngọc Nghiên từ lâu đã nhìn sang phe cánh Băng Thiên Đại Lục như muốn tìm kiếm một thân ảnh nào đó…
Đáng tiếc, không nhìn thấy hắn.
…
So với ba đại lục lớn kia, nhân số Băng Thiên Đại Lục có phần hơi khó xem.
Đi đầu là một bà lão tay cầm quải trượng, một mặt u oán thở dài sườn sượt, trong lòng cuồng mắng vị Hiệu Trưởng của mình không biết bao nhiêu lần.
Bà lão này có danh hiệu Thái Linh Lão Nhân, chính là Thánh Linh Học Phủ Phó Hiệu Trưởng, tuổi thọ của nàng đã rất cao, còn sống không đến trăm năm nữa thôi, những năm gần đây lánh đời tu luyện, chỉ hy vọng có thể đột phá cảnh giới tiếp theo kéo dài sinh mệnh.
Nào ngờ lần này xảy ra chuyện Huyết Hoàng Địa nghiêm trọng như vậy, mà vị hiệu trưởng không đứng đắn kia lại chuồn mất, buộc nàng phải bất đắc dĩ xuất quan dẫn đội.
Phía sau Thái Linh Lão Nhân, Chấp Chính Trưởng Lão của Thánh Linh Học Phủ cũng chỉ biết cười khổ, xét về mặt khí thế bên mình đã kém hơn ba học phủ khác rồi, nhưng cũng đành cam chịu.
Đi cùng bọn hắn là Lão Hoàng Đế Băng Huyền Đế Quốc cùng Cảnh chủ Thiên Sơn Tiên Cảnh Vương Y Vận không mấy bận tâm, bọn hắn đều là người không để ý chút mặt mũi này.
Chỉ là bọn hắn không để ý, không có nghĩa là người khác sẽ không trêu chọc:
“Hừ, Băng Thiên Đại Lục ngày càng thảm hại.!”
Người vừa hừ lạnh không ai khác chính là Quy Linh Lão Nhân của Thiên Yêu Học Phủ, lão rùa già này nhìn qua thì hiền lành nhưng bụng lại chứa đầy dao găm.
Người Băng Thiên Đại Lục nghe vậy im lặng không đáp, chỉ là sắc mặt cả đám hết sức khó coi.
Hết cách rồi, nếu so về cường giả đứng đầu đạt đến Độ Kiếp thì bên mình cũng thua kém, mà so về mỹ nhân cũng chỉ có Vương Y Vận một người…
“Không biết Võ Hiệu Trưởng ở đâu? Với thực lực và uy vọng của nàng, lần này nếu vắng mặt quả thật đáng tiếc!” Bách Vô Sinh ánh mắt lấp lóe nhàn nhạt hỏi.
Nghe Bách Vô Sinh hỏi vậy, Ngưu Ngũ Bá cùng mấy vị Độ Kiếp Kỳ nhất thời toàn lực chú ý, hiển nhiên chỉ có Võ Tam Nương mới đủ khiến bọn hắn để tâm đến như vậy.
“Hiệu trưởng chúng ta vừa lúc bế quan, các vị thông cảm! ta sẽ đại diện cho Thánh Linh Học Phủ…” Thái Linh Lão Nhân lên tiếng giải thích nói.
Đám người nghe vậy giật mình, đạt đến đẳng cấp như Võ Tam Nương, mỗi lần bế quan nhất định thu hoạch không nhỏ a.
“Haha, không phải còn có đệ tử của Võ tiền bối sao? nghe nói Hậu Cung gì đó rất lợi hại, sao không thấy xuất hiện?” Bách Hiểu Sinh cười tủm tỉm hỏi đểu.
“Hừ, Lạc Nam ca ca là người làm đại sự gì ngươi làm sao hiểu?” Á Nhi nghe tên này khích tướng, lập tức phồng má nói.
Bách Hiểu Sinh trong lòng âm thầm hận, tiểu nha đầu đáng ghét, đợi ta đạt được mẫu thân của ngươi, sẽ khiến ngươi biết thế nào là lễ độ.
“Đứng trước an nguy của toàn tu chân giới còn không xuất hiện thì làm đại sự gì? ta thấy Hậu Cung chỉ giỏi ỷ mạnh hiếp yếu mà thôi!” Bá Lực Giao Hoàng nghĩa khí lẫm nhiên mở miệng, chỉ là bị ca ca hắn trừng mắt nhất thời trở nên im miệng.
“Thời gian vẫn còn, sao các vị dám chắc Hậu Cung sẽ không đến? ngay cả Thiên Cơ Điện, Thất Sát Giáo, Ngự Thú Chiến Tông cùng một vài nhân vật nổi danh khác cũng chưa có mặt mà không phải sao?”
Đúng lúc này, hai âm thanh nhàn nhạt vang lên, từ trong hư không bước ra một đôi lão già.
“Khảo gia hai vị tiền bối!” Tinh Linh Nữ Vương lập tức bước lên hành lễ.
Đám người cũng kịp thời phản ứng nhao nhao tiến lên chào hỏi, ở đây đa số là người có địa vị, đương nhiên ít nhiều nhận thức đôi vợ chồng già Khảo gia.
“Các vị không cần khách sáo! hai lão già này đến gớp một phần sức mọn, hy vọng đẩy lùi ngoại địch mà thôi…” Khảo gia bà lão nhẹ gật đầu, khiến rất nhiều người ném đến ánh mắt kính nể.
“Hai vị đạo hữu gần đây khỏe chứ?” Huyền Sa Lão Nhân mở miệng hỏi thăm.
“Đa tạ Huyền Sa đạo hữu, hai bộ xương già này vẫn đủ sức chèo chống một hai!” Khảo gia ông lão ung dung cười.
Như để đám đông chào hỏi khiêu khích đã xong, Thiên Diệp Dao mang theo tứ đại thị nữ cùng chúng trưởng lão Đa Bảo Các tiến ra tiếp đón, bên trong quảng trường cũng đã an trí hợp lý, để các phương nhân mã của bốn đại lục không ngồi gần lẫn nhau.
Dung mạo của ngũ nữ một lần nữa khiến không ít nam tử kích động, sự kiện lần này tập trung thật nhiều mỹ nhân tuyệt thế trên Tinh Cầu a…
Á Hy Thần, Hồ Khinh Vũ, Thiên Diệp Dao, Đan Diễm Cơ, Vương Y Vận, Thủy Nương Khanh...quả thật đặc sắc tuyệt luân.
Xoẹt xoẹt xoẹt…
Đúng thời điểm này, trên không trung xuất hiện một kẻ hở đen kịch, một đám sáu người nhìn qua hết sức gian tà hiểm ác xuất hiện, tất cả đều là quái nhân ăn mặc không giống ai.
Mà cầm đầu bọn hắn là một thân ảnh đen kịch như sương đêm, dù là Độ Kiếp Kỳ thăm dò, nhất thời cũng nhíu mi, bởi vì bọn hắn phát hiện mình không xuyên thấu qua được luồng linh lực đen kịch đó, quá mức quỷ dị.
Bá Lực Giao Quân cùng Thiên Diệp Dao nhìn thấy đám người vừa tiến đến, nhất thời nghiêm nghị hô:
“Ngũ Đại Quái Nhân cùng Ma?!”
Một ngày này, hàng loạt các thế lực, các tán tu cùng nhau đổ về Vạn Kim Đảo, nơi diễn ra sự kiện trọng đại trong lịch sử tinh cầu, đó là hình thành Diệt Huyết Liên Minh.
Vạn Kim Đảo, lãnh địa hạch tâm của Đa Bảo Các, trụ sở chính của Đa Bảo Các chính là được xây dựng ở đây, nằm giữa đại dương mênh mông Hải Châu Đại Lục, bình thường xung quanh hòn đảo được bố trí một cái kết giới cự đại không cho phép người ngoài tiến vào.
Chỉ là hôm nay kết giới được khai mở cho sự kiện quan trọng.
Nếu nói về thế lực có tài lực và uy tính nhất trên toàn bộ tinh cầu, không thể nghi ngờ Đa Bảo Các thuộc top đầu, ngay cả Hoàng Kim Bảng cũng do Đa Bảo Các đứng đầu lập ra, đủ thấy uy vọng của họ tại Tu Chân Giới.
Vì thế sự kiện quan trọng lần này, Đa Bảo Các đứng ra tổ chức…chẳng một ai phản đối hay cảm thấy không phục.
Trời mới tờ mờ sáng, trên biển rộng mênh mông đã xuất hiện hàng loạt cái pháp bảo phi hành, các thân ảnh ngự không mà đến, một số người càng là trực tiếp xé rách hư không trực chỉ Vạn Kim Đảo.
Hiển nhiên trong mắt các thế lực, thành lập Diệt Huyết Liên Minh đã trở thành vấn đề thiết yếu, được xem trọng ở mức cao nhất.
Mà Đa Bảo Các đã sớm chuẩn bị từ vài ngày trước, một quảng trường rộng lớn cùng các ghế ngồi cho quan khách, thậm chí vị trí của các thế lực cũng đã được sắp xếp ổn thỏa, các loại linh trà, linh quả không thiếu…
Mà người chủ trì sự kiện lần này, chính là các chủ Đa Bảo Các – Thiên Vạn Bảo, cũng chính là phụ thân của Thánh Nữ Thiên Diệp Dao, có thể nói hắn là một trong những người có thân phận tôn quý nhất Tinh Cầu.
Phụ trách tiếp đón quan khách không ai khác là Thánh Nữ Thiên Diệp Dao và tứ đại thị nữ của nàng, đương nhiên cũng có các trưởng lão Đa Bảo Các hỗ trợ.
Lúc này đây, bên trên không trung…chia thành bốn phương nhân mã đứng tách biệt với nhau, cũng đại diện cho bốn đại lục, âm thầm dò xét, đánh giá thực lực tổng thể của đối phương.
Hải Châu Đại Lục, cầm đầu là một nam tử trung niên thân mặc bạch bào, khí độ ung dung, khí tức toàn thân thu liễm đến cực hạn…không ai khác chính là Bách Linh Hịêu Trưởng – Bách Vô Sinh.
Sau lưng hắn, một lão già tiên phong đạo cốt ánh mắt lấp lóe, cùng một thanh niên trẻ tuổi có diện mục giống Bách Vô Sinh vài phần, không phải người khác chính là Bách Hiểu Sinh công tử.
Chỉ là lúc này Bách Hiểu Sinh không để mắt đến Vạn Kim Đảo, từ đầu đến cuối ánh nhìn của hắn chưa từng rời khỏi thân ảnh phong hoa tuyệt đại, xinh đẹp tuyệt trần của Tinh Linh Nữ Vương bên trong đoàn người, bộ dạng say đắm không giữ lại chút nào.
Tinh Linh Nữ Vương – Á Hy Thần như châu báu vô giá giữa đại dương, sắc đẹp của nàng là không thể khinh nhờn, thậm chí rất nhiều cường giả cảm giác nếu mình tiếp tục xem nàng chính là một loại tội ác đáng kinh tởm, chỉ nghe thoang thoảng hương thơm từ nàng tỏa ra, bọn hắn cũng cảm giác mình đã sống đủ rồi.
“Nhìn cái gì mà nhìn? Có thể đưa ra sính lễ như Lạc Nam ca ca không mà nhìn?” Á Nhi kéo tay mẫu thân hung hăng trợn mắt nói, nhất thời khiến đám đông sắc mặt cổ quái, mà Bách Hiểu Sinh càng là như ăn phải con ruồi, hết sức khó chịu.
Một vài người muốn cười nhưng không dám cười, hiển nhiên chuyện Bách Hiểu Sinh truy cầu Tinh Linh Nữ Vương đã sớm không phải bí mật gì…
“Hiểu Sinh, lần này chính sự quan trọng!” Lão già tiên phong đạo cốt đi sau Bách Vô Sinh mở miệng nhắc một tiếng, hắn chính là Bách Linh Phó Hiệu Trưởng, địa vị chỉ kém Bách Vô Sinh một chút, tên gọi Bách Lượng Lão Nhân.
Bách Hiểu Sinh nghe vậy ngoan ngoãn gật đầu, trước mặt đám đông hắn cũng không dám làm quá.
Đứng cạnh Tinh Linh Nữ Vương là hai người nữ tử.
Trong đó một vị uyển chuyển như tiên, chỉ là ngay cả một tia cảm xúc cũng không biểu hiện ra ngoài, mặt đeo khăn lụa phủ lấy diện mạo, chính là tông chủ Thủy Thiên Tông – Thủy Tích Quân, cũng là nữ nhân sở hữu một loại Dị Thủy.
Mà nữ nhân còn lại, một mái tóc màu khói búi cao cho thấy phong vận thành thục của thiếu phụ, thân mặc áo giáp vẫn không che được những đường cong quyến rũ yêu kiều, đôi môi màu tím lộng lẫy càng khiến nàng thêm nổi bật.
Chính là Thủy Linh Tiên Tử - Thủy Nương Khanh, Phái Chủ Hải Hồng Phái.
Đương nhiên bên trong đoàn người đến từ Hải Châu, không thiếu Ải Nhân Tộc Trưởng, Ái gia lão gia tử, Hải Cung Chủ - Hải Ứng Thiên, cùng rất nhiều thế lực khác và một số tán tu mạnh mẽ thuộc về Hải Châu đại lục, ngay cả Phàm Ẩn Tự cũng có mặt.
Có thể nói là thanh thế to lớn đến cực điểm.
…
So với Hải Châu, người đến từ Hoàng Sa không chút thua kém về mặt khí thế, hai vị Hiệu Trưởng và Phó Hiệu Trưởng Huyền Hoàng Học Phủ đồng dạng có mặt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hiệu trưởng Huyền Hoàng Học Phủ - Huyền Sa Lão Nhân, là một ông lão lưng đeo Hồ Lô Cát cao tầm hai mét, tóc bạc trắng xóa, y trang giản dị, nhìn qua chẳng khác nào gần đất xa trời, bất quá không một ai dám xem nhẹ hắn.
Phó hiệu trưởng Huyền Hoàng Học Phủ - Huyền Kiếm Lão Nhân, đồng dạng cũng là một lão già lưng đeo trường kiếm, hắn như một thanh chí thượng bảo kiếm chưa ra khỏi vỏ lại vô hình tạo áp lực lên bốn phía xung quanh. Huyền Kiếm Lão Nhân say mê kiếm đạo, bình thường bế quan luyện Kiếm không chịu ra mặt, nhưng lần này đích thân xuất hiện, có thể thấy xem trọng Huyết Linh Tông đến mức nào.
Một thanh niên kính cẩn đứng sau lưng Huyền Kiếm Lão Nhân chính là người quen cũ của Lạc Nam – Thanh Sam Kiếm Khách Tần Thiên, tính luôn cả hắn, Huyền Hoàng Học Phủ chỉ đến ba người.
Tuy nhiên tại Hoàng Sa Đại Lục, có thể gây chú ý không chỉ riêng Huyền Hoàng Học Phủ, bên cạnh đó còn có Đan gia song tổ, Đan Diễm Cơ cùng Đan Thiên Hành, hai vị Luyện Đan Sư cấp cao của toàn tinh cầu, rất nhiều ánh mắt nịnh nọt ném về bọn hắn, sức hút thậm chí vượt qua Huyền Sa cùng Huyền Kiếm.
Đặc biệt là Đan Diễm Cơ, dung nhan nóng bỏng và lạnh lùng kết hợp của nàng giống như thần nữ, lại thêm thân phận cao quý cùng thực lực mạnh mẽ, khiến vô số nam tử chỉ biết nhìn từ xa.
Ngoài bốn vị Độ Kiếp đáng chú ý, thì đoàn người Hoàng Sa Đại Lục còn đến Đan Cốc cốc chủ - Đan Diệp, Hoa Trúc Thành Chủ - Hoa Minh, Minh Hỏa Giáo Chủ – Hỏa Vô Nhai…cùng hàng loạt tu sĩ khác.
…
U Nguyên đại lục cũng không kém, chỉ là hình dạng cả bọn có chút kỳ dị.
Cầm đầu đoàn người, một nam tử trên đầu có cặp sừng trâu dữ tợn năm màu như có thể xuyên thủng bầu trời, toàn thân lực lưỡng, bắp thịt như muốn bạo tạc, thân mang trọng giáp lấp lóe hào quang, cho người khác áp bách cự đại, hắn không ai khác chính là Thiên Yêu Học Phủ Hiệu Trưởng – Ngưu Ngũ Bá, nghe đồn đã gần ngàn năm hắn chưa hiện ra bản thể, người khác chỉ biết hắn là một con trâu, nhưng lại không biết là giống trâu gì.
Đi sau Ngưu Ngũ Bá là một lão nhân lưng đeo mai rùa, nhìn qua hết sức kiên cố, một thân thực lực cũng thâm bất khả trắc, tương tự cũng là Thiên Yêu Học Phủ Phó Hiệu Trưởng – Quy Linh Lão Nhân.
Ngoài hai người thân phận bất phàm này, thì U Nguyên còn đến những cường giả từ lâu đã sớm nổi danh trên đại lục như tộc trưởng Giao Tộc - Bá Lực Giao Quân cùng đệ đệ Bá Lực Giao Hoàng, lâm thời Tộc Trưởng Côn Tộc – Côn Liệt Hải cùng hàng loạt thế lực khác…trong đó có cả Lạc gia – Lạc Phá Lôi.
Tuy nhiên, sức hút tại đám nhân mã phe U Nguyên khiến toàn thể đám người phải trợn mắt há hốc mồm lại không phải Ngưu Ngũ Bá hay Quy Linh Chân Nhân, trái lại là thân ảnh của một nữ tử.
Chỉ thấy nàng sở hữu thân thể uyển chuyển kiêu sa tuyệt mỹ trong cung trang màu trắng hết sức giản dị, mị ý tự nhiên lại bắn ra bốn phía như muốn hút cả linh hồn tất cả mọi người, sau lưng lại có mấy cái đuôi êm ái như bông nhẹ nhàng vũ động, quả thật mê chết người không đền mạng, gây nên vô số nam tử thú huyết sôi trào.
Chính là tộc trưởng Hồ Tộc – Hồ Khinh Vũ.
Cho dù là say mê Tinh Linh Nữ Vương như Bách Hiểu Sinh khi nhìn vào nữ tử này, cũng cảm thấy rung động dữ dội, bắt đầu âm thầm so sánh giữa Tinh Linh Nữ Vương và Hồ Khinh Vũ, cảm thấy bất phân cao thấp.
Mà ngay cả thiên kiêu tuyệt thế như Bá Lực Giao Quân cũng thỉnh thoảng nhìn trộm Hồ Khinh Vũ, tự hận thực lực bản thân của mình chưa đủ mạnh để có thể theo đuổi nàng.
Hồ Khinh Vũ đối với mấy ánh mắt xem nàng làm như không thấy, quá quen thuộc tình cảnh này rồi.
Đi cùng sư phụ, Hồ Ngọc Nghiên tràn đầy bất đắc dĩ, hào quang của sư phụ quá mức chói lóa, nàng cũng là mỹ nữ vạn người mê nhưng thật sự không thể sánh bằng a.
Chỉ là chỉ suy nghĩ bâng quơ thế thôi, ánh mắt Hồ Ngọc Nghiên từ lâu đã nhìn sang phe cánh Băng Thiên Đại Lục như muốn tìm kiếm một thân ảnh nào đó…
Đáng tiếc, không nhìn thấy hắn.
…
So với ba đại lục lớn kia, nhân số Băng Thiên Đại Lục có phần hơi khó xem.
Đi đầu là một bà lão tay cầm quải trượng, một mặt u oán thở dài sườn sượt, trong lòng cuồng mắng vị Hiệu Trưởng của mình không biết bao nhiêu lần.
Bà lão này có danh hiệu Thái Linh Lão Nhân, chính là Thánh Linh Học Phủ Phó Hiệu Trưởng, tuổi thọ của nàng đã rất cao, còn sống không đến trăm năm nữa thôi, những năm gần đây lánh đời tu luyện, chỉ hy vọng có thể đột phá cảnh giới tiếp theo kéo dài sinh mệnh.
Nào ngờ lần này xảy ra chuyện Huyết Hoàng Địa nghiêm trọng như vậy, mà vị hiệu trưởng không đứng đắn kia lại chuồn mất, buộc nàng phải bất đắc dĩ xuất quan dẫn đội.
Phía sau Thái Linh Lão Nhân, Chấp Chính Trưởng Lão của Thánh Linh Học Phủ cũng chỉ biết cười khổ, xét về mặt khí thế bên mình đã kém hơn ba học phủ khác rồi, nhưng cũng đành cam chịu.
Đi cùng bọn hắn là Lão Hoàng Đế Băng Huyền Đế Quốc cùng Cảnh chủ Thiên Sơn Tiên Cảnh Vương Y Vận không mấy bận tâm, bọn hắn đều là người không để ý chút mặt mũi này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ là bọn hắn không để ý, không có nghĩa là người khác sẽ không trêu chọc:
“Hừ, Băng Thiên Đại Lục ngày càng thảm hại.!”
Người vừa hừ lạnh không ai khác chính là Quy Linh Lão Nhân của Thiên Yêu Học Phủ, lão rùa già này nhìn qua thì hiền lành nhưng bụng lại chứa đầy dao găm.
Người Băng Thiên Đại Lục nghe vậy im lặng không đáp, chỉ là sắc mặt cả đám hết sức khó coi.
Hết cách rồi, nếu so về cường giả đứng đầu đạt đến Độ Kiếp thì bên mình cũng thua kém, mà so về mỹ nhân cũng chỉ có Vương Y Vận một người…
“Không biết Võ Hiệu Trưởng ở đâu? Với thực lực và uy vọng của nàng, lần này nếu vắng mặt quả thật đáng tiếc!” Bách Vô Sinh ánh mắt lấp lóe nhàn nhạt hỏi.
Nghe Bách Vô Sinh hỏi vậy, Ngưu Ngũ Bá cùng mấy vị Độ Kiếp Kỳ nhất thời toàn lực chú ý, hiển nhiên chỉ có Võ Tam Nương mới đủ khiến bọn hắn để tâm đến như vậy.
“Hiệu trưởng chúng ta vừa lúc bế quan, các vị thông cảm! ta sẽ đại diện cho Thánh Linh Học Phủ…” Thái Linh Lão Nhân lên tiếng giải thích nói.
Đám người nghe vậy giật mình, đạt đến đẳng cấp như Võ Tam Nương, mỗi lần bế quan nhất định thu hoạch không nhỏ a.
“Haha, không phải còn có đệ tử của Võ tiền bối sao? nghe nói Hậu Cung gì đó rất lợi hại, sao không thấy xuất hiện?” Bách Hiểu Sinh cười tủm tỉm hỏi đểu.
“Hừ, Lạc Nam ca ca là người làm đại sự gì ngươi làm sao hiểu?” Á Nhi nghe tên này khích tướng, lập tức phồng má nói.
Bách Hiểu Sinh trong lòng âm thầm hận, tiểu nha đầu đáng ghét, đợi ta đạt được mẫu thân của ngươi, sẽ khiến ngươi biết thế nào là lễ độ.
“Đứng trước an nguy của toàn tu chân giới còn không xuất hiện thì làm đại sự gì? ta thấy Hậu Cung chỉ giỏi ỷ mạnh hiếp yếu mà thôi!” Bá Lực Giao Hoàng nghĩa khí lẫm nhiên mở miệng, chỉ là bị ca ca hắn trừng mắt nhất thời trở nên im miệng.
“Thời gian vẫn còn, sao các vị dám chắc Hậu Cung sẽ không đến? ngay cả Thiên Cơ Điện, Thất Sát Giáo, Ngự Thú Chiến Tông cùng một vài nhân vật nổi danh khác cũng chưa có mặt mà không phải sao?”
Đúng lúc này, hai âm thanh nhàn nhạt vang lên, từ trong hư không bước ra một đôi lão già.
“Khảo gia hai vị tiền bối!” Tinh Linh Nữ Vương lập tức bước lên hành lễ.
Đám người cũng kịp thời phản ứng nhao nhao tiến lên chào hỏi, ở đây đa số là người có địa vị, đương nhiên ít nhiều nhận thức đôi vợ chồng già Khảo gia.
“Các vị không cần khách sáo! hai lão già này đến gớp một phần sức mọn, hy vọng đẩy lùi ngoại địch mà thôi…” Khảo gia bà lão nhẹ gật đầu, khiến rất nhiều người ném đến ánh mắt kính nể.
“Hai vị đạo hữu gần đây khỏe chứ?” Huyền Sa Lão Nhân mở miệng hỏi thăm.
“Đa tạ Huyền Sa đạo hữu, hai bộ xương già này vẫn đủ sức chèo chống một hai!” Khảo gia ông lão ung dung cười.
Như để đám đông chào hỏi khiêu khích đã xong, Thiên Diệp Dao mang theo tứ đại thị nữ cùng chúng trưởng lão Đa Bảo Các tiến ra tiếp đón, bên trong quảng trường cũng đã an trí hợp lý, để các phương nhân mã của bốn đại lục không ngồi gần lẫn nhau.
Dung mạo của ngũ nữ một lần nữa khiến không ít nam tử kích động, sự kiện lần này tập trung thật nhiều mỹ nhân tuyệt thế trên Tinh Cầu a…
Á Hy Thần, Hồ Khinh Vũ, Thiên Diệp Dao, Đan Diễm Cơ, Vương Y Vận, Thủy Nương Khanh...quả thật đặc sắc tuyệt luân.
Xoẹt xoẹt xoẹt…
Đúng thời điểm này, trên không trung xuất hiện một kẻ hở đen kịch, một đám sáu người nhìn qua hết sức gian tà hiểm ác xuất hiện, tất cả đều là quái nhân ăn mặc không giống ai.
Mà cầm đầu bọn hắn là một thân ảnh đen kịch như sương đêm, dù là Độ Kiếp Kỳ thăm dò, nhất thời cũng nhíu mi, bởi vì bọn hắn phát hiện mình không xuyên thấu qua được luồng linh lực đen kịch đó, quá mức quỷ dị.
Bá Lực Giao Quân cùng Thiên Diệp Dao nhìn thấy đám người vừa tiến đến, nhất thời nghiêm nghị hô:
“Ngũ Đại Quái Nhân cùng Ma?!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro