Cắn chết ngươi!
Akay Hau
2024-11-27 23:48:45
ẦM ẦM ẦM…
Trong ánh nhìn chăm chú của vô số người, Cuồng Long Chưởng, Vĩ Long Chưởng, Giáng Long Chưởng chính thức va chạm cùng ba quả Tà Anh Pháo…
HỰ…PHỐC…
Toàn bộ tu sĩ Hợp Thể trở xuống đang chăm chú nhìn đột ngột cảm thấy đau nhứt kịch liệt ở tai và mắt, bên trong có máu tươi chảy ra, cả thế giới xung quanh trở nên mờ ảo…
Hiển nhiên sự va chạm của Nghịch Long Lực cùng Tà Lực quá mức khủng bố, vượt qua khỏi giới hạn mà bọn hắn có thể theo dõi…
Miễn cưỡng quan sát được tình hình chỉ có Độ Kiếp Kỳ và Bát giai yêu thú trở lên…
Chỉ thấy Cuồng Long Chưởng hung hăng ngông cuồng đến cực điểm, trực tiếp dùng toàn bộ thân rồng của mình nghiền ép Tà Anh Pháo…
Vĩ Long Chưởng dồn toàn bộ Nghịch Long Lực vào phần đuôi, như một chiếc roi có thể đánh nát cả bầu trời, hung hăng quất vào Tà Anh Pháo, đem nó tạc thành hai nửa.
Giáng Long Chưởng từ trên bầu trời giáng xuống, cùng lúc đó Tà Anh Pháo bắn ngược lên…
ẦM…
Chỉ thấy chín tầng mây bạo liệt, Tà Anh Pháo biến mất tung tích, hư ảnh Nghịch Long tiếp tục giáng xuống.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Ba lần va chạm, ba lần Tà Anh Pháo bị nghiền nát, ba âm thanh đinh tai nhứt óc và dư ba công kích kinh thiên động địa quét ngang bát phương, đem màn nhĩ và ánh mắt của người quan chiến kịch chấn, máu tươi cuồng phún dù đã đứng trong Tứ Phương Vô Phá Trận.
Tình cảnh này khiến cả đám âm thầm hoảng sợ, nuốt nước miếng khô khốc vận chuyển Linh Lực điều trị tai và mắt, nhưng vẫn không nhịn được muốn xem trận đại chiến vạn năm chưa chắc có một này, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
“Làm sao có thể như vậy?”
Đây là ý niệm của Lạc Vũ trước khi Vương Anh Pháp Tướng bị ba hư ảnh Nghịch Long va chạm trực diện…
ĐÙNG…RĂNG RẮC…
Tà Anh Hộ Thân trực tiếp bạo liệt, vô số cái đầu lâu bị nghiền thành mảnh vụn, thân thể khổng lồ bị đẩy lùi hàng chục dặm trên không trung…
NGAO…
Ba hư ảnh Nghịch Long vẫn không có dấu hiệu dừng lại, chúng nó bá đạo nghiền ép Vương Anh Pháp Tướng sau khi phá bỏ lớp phòng ngự của nó, đem vô vàn Tà Lực bên trên Pháp Tướng làm cho hỗn loạn không ngừng…
“Khốn kiếp!”
Lạc Vũ lấy lại tinh thần, cắn răng dùng thêm một hạt chuỗi đeo trên cổ, vô tận năng lượng hòa vào thân thể Vương Anh Pháp Tướng, chống lại Nghịch Long Lực…
RỐNG…
Rốt cuộc, Nghịch Long Lực cũng chịu tan rả, hư ảnh ba con Nghịch Long biến mất giữa trời cao, Vương Anh Pháp Tướng dù chật vật không tả nổi nhưng vẫn còn nguyên vẹn.
“Rốt cuộc ngươi dùng loại Lực Lượng gì? sao có thể bá đạo đến như vậy?” Lạc Vũ không cam lòng hướng thân ảnh Lạc Nam gầm thét, đừng tưởng hắn bình yên vô sự, nhưng tổn thất qua lần giao thủ vừa rồi lớn đến mức khó có thể chấp nhận.
Vô số cái đầu lâu đã bị phá diệt, chiêu Tà Anh Hộ Thân không thể sử dụng được nữa…
Mà mỗi một hạt chuỗi đeo trên cổ Lạc Vũ lại là thứ hắn hao tổn vô số tâm huyết, dùng rất nhiều sinh mệnh cướp được ngày đem luyện hóa mới có thể luyện thành.
Mất một viên hạt chuỗi chẳng khác nào mất đi một lần giữ mạng của hắn, chỉ chiến đấu với Lạc Nam trong thời gian ngắn, hắn đã tốn đến năm viên hạt chuỗi rồi, làm sao có thể không đau lòng?
“Hậu Cung Chi Chủ thì ra từ đầu vẫn không dùng toàn lực, lúc này trực tiếp nghiền ép tên ma đầu rồi!”
“Ha hả, thần tượng của lão nương làm sao có thể bị ma đầu áp chế?”
“Tứ Linh Thú chỉ là một trong những tiểu thủ đoạn của Hậu Cung Chi Chủ!?”
“Hư ảnh cự Long màu hắc tử kia vậy mà mạnh mẽ đến mức này? Chẳng trách trước đó có thể miểu sát đám Dạ Lang Tiên Tinh chạy như chó!”
“Có Hậu Cung tồn tại, Tiên giới cũng đừng mong ức hiếp Việt Long Tinh chúng ta!”
Nhìn thấy Lạc Nam liên tục đánh ra ba chưởng đem Lạc Vũ áp chế đến mức chật vật, Tu Chân Giới reo hò không thôi, cảm giác bất an vừa mới hình thành vừa nãy quét sạch sành sanh.
Trước đó bọn hắn thấy Vương Anh Pháp Tướng nghiền ép Tứ Linh Thú, cho rằng Lạc Nam khó có thể địch lại Lạc Vũ, an nguy của Tu Chân Giới không được bảo đảm rồi.
Nào ngờ Tứ Linh Vệ Hồn Thuật không phải thủ đoạn mạnh nhất của Lạc Nam, hắn vẫn có thể nghiền ép đại ma đầu Lạc Vũ một cách thong dong như vậy.
Chúng nữ Hậu Cung hai mặt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương vô tận tự hào…
Người đang thong dong ngạo nghễ kia chính là nam nhân của các nàng, chỉ có các nàng mới hiểu sức mạnh của hắn, không thể trách kiến thức của tu sĩ Việt Long Tinh hạn hẹp được.
Bởi vì dù cho tại Tiên giới, thì người có khả năng nhận ra Nghịch Long Lực cũng chỉ có số ít mà thôi, cũng như đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh và Lạc Vũ lúc này hoàn toàn không nhận thức được lực lượng Lạc Nam đang dùng chính là Nghịch Long Lực, thứ từng khiến các Đại Tiên Giới phải khiếp sợ, chỉ thiếu chút nữa đã thống trị hoàn toàn Tiên giới.
Sắc mặt Lạc Phá Lôi đầy âm trầm, hắn không nghĩ đến tiểu súc sinh Lạc Nam này lại khủng bố đến như vậy, trong lòng có chút long lắng, vội vàng truyền âm cho Lạc Vũ:
“Vũ nhi, nếu cảm thấy quá khó có thể đào tẩu, nếu toàn bộ chúng ta chạy trốn hắn muốn giết hết cũng khó khăn!”
Lạc Vũ ánh mắt lấp lóe, trong lòng tràn ngập cảm giác đố kỵ và không cam lòng…
Vỗn nghĩ rằng tiến bộ lần này của mình đã rất lớn, dù không thể giết Lạc Nam cũng có thể đánh ngang tay với hắn, nào ngờ ngay cả Vương Anh Pháp Tướng cũng bị áp chế rồi.
“Hừ, ta không tin ngươi nhiều Vũ Kỹ cấp cao hơn ta!”
Lạc Vũ dù có tiền thân là đại năng, nhưng tâm tính hiện tại của hắn vẫn còn rất trẻ, tính cách háo thắng rất mạnh, sẽ không chịu nhục đào tẩu dễ dàng như vậy.
Nếu chỉ mới ăn thiệt thòi đã muốn đào tẩu, hắn còn mặt mũi nào nhìn đám thuộc hạ Dạ Lang Tiên Tinh?
Nghĩ đến đây, Lạc Vũ vực dậy Vương Anh Pháp Tướng, Tà Lực toàn thân cấp tốc điều động, mở miệng gầm thét:
“Vương Cấp Vũ Kỹ!”
RỐNG…
Vương Anh Pháp Tướng há miệng gầm rống, hai cánh tay khổng lồ nâng lên trên đỉnh đầu, Tà Lực nhanh chóng ngưng tụ thành một cái Cự Luân đen kịch với vô số đường răng cưa dữ tợn bên ngoài xoay tròn dữ tợn.
Cự Luân xoay tròn trên tay Vương Anh Pháp Tướng, đem bốn phía không gian xung quanh chém thành mảnh vụn, mặt đất bạo liệt, một cổ lực lượng cuồng bạo ẩn chứa sát khí ầm ầm lan rộng mà ra khiến đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh cùng chúng nữ Hậu Cung sắc mặt nghiêm nghị, vội vàng nhao nhao lùi xa, vận chuyển Tiên Lực bảo hộ cơ thể.
“Một chiêu này…Cự Linh Thuẫn có đón đỡ được không?” Cự Mỹ Anh sắc mặt ngưng trọng, lần đầu tiên nàng mất lòng tin vào khả năng phòng ngự của mình.
Vương Cấp Vũ Kỹ thi triển, phạm vi bạo động của nó quá mức kinh khủng, vạn dặm bị khí lãng cắt đứt, Việt Long Tinh Cầu rung rẩy dữ dội, thiên địa linh khí bị hút sạch, xung quanh Vương Anh Pháp Tướng đã hóa thành trạng thái chân không…
Bên trong cơ thể Vương Anh Pháp Tướng, sắc mặt Lạc Vũ tái mét, hắn không phải người có nguồn năng lượng vô cùng vô tận như Lạc Nam, sử dụng Vương Cấp Vũ Kỹ tiêu hao gần như toàn bộ Tà Lực trong cơ thể hắn.
“Để xem ngươi làm sao đón đỡ một chiêu này của ta!” Lạc Vũ trong lòng cười lạnh, ngạo nghễ gầm thét:
“Vương Cấp Vũ Kỹ - Tà Anh Sát Thiên Luân!”
RỐNG…
Vương Anh Pháp Tướng hưng phấn rít gào, hai cánh tay hướng Lạc Nam ném mạnh…
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Tà Anh Sát Thiên Luân như xuyên thấu không gian và thời gian, xoáy tròn vô số vòng, chỉ thoáng chốc đã xuất hiện trước mặt Lạc Nam, muốn chém hắn thành thịt vụn.
Lạc Nam sắc mặt lạnh lùng, đây là lần đầu tiên có người dùng Vương Cấp Vũ Kỹ đánh hắn, không dám có chút xem thường, Hồn Địa triển khai, đem phạm vi xung quanh hóa thành một lãnh địa Linh Hồn, ở trạng thái này chỉ có Hồn Lực mới có thể công kích trúng hắn.
XOẸT…
Tà Anh Sát Thiên Luân xuyên thấu qua Hồn Địa, đem không gian chém đứt toàn bộ, sau đó bay xa…
Thân ảnh Lạc Nam lại một lần nữa xuất hiện.
“Ngu xuẩn!” Lạc Vũ cười gằn nói.
VÙ VÙ VÙ…
Chỉ thấy Tà Anh Sát Thiên Luân như một cái boomerang, đột ngột xoay chuyển phương hướng chém ngược trở lại, không chém Lạc Nam sẽ không bỏ qua.
“Tà Anh Sát Thiên Luân sẽ vĩnh viễn đeo bám ngươi, trừ khi có thể phá nát nó, ngươi làm được sao?” Lạc Vũ tự tin nói, hắn không cho rằng Lạc Nam có thể phá được Vương Cấp Vũ Kỹ của mình.
Lạc Nam im lặng không đáp, thực lực của Lạc Vũ có chút vượt quá dự tính của hắn, Thể Chất top 10 quả nhiên không phải đơn giản, công thủ đều song toàn, lại thêm Lạc Vũ thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, các hạt chuỗi liên tục cung cấp Tà Lực cho hắn…
Khai Môn cùng Nhìn Xuyên Yếu Điểm triển khai, ánh mắt Lạc Nam khóa chặt Tà Anh Sát Thiên Luân đang lao đến, đôi tay bắt đầu kết lấy ấn pháp kỳ lạ, một cổ ý niệm xuất hiện…
ONG ONG ONG…
Trong khoảnh khắc đó, Lạc Hồng Kiếm vốn yên tĩnh nằm trên lưng hắn rung lên kịch liệt, sau đó hung hăng lao vọt lên không trung…
Theo ý niệm của Lạc Nam, Lạc Hồng Kiếm hưng phấn uốn lượn xunh quanh cơ thể hắn, Kiếm Khí xung thiên, không cách nào để diễn tả.
Kiếm Tu thông thường trên tay cầm Kiếm chiến đấu, nhưng Lạc Nam hiện tại lại bằng vào Ngự Kiếm Thuật chưởng khống Lạc Hồng Kiếm bằng ý niệm của mình…
Thời gian qua hắn nắm giữ được một chút da lông của Ngự Kiếm Thuật, lúc này muốn đem ra thử nghiệm.
Chỉ đáng tiếc Ái Tâm vẫn chưa xuất quan, hắn chưa nhận được lượng Kiếm nàng đang luyện chế, không thể đem Ngự Kiếm Thuật triển khai đúng với sức mạnh toàn diện của nó.
Nhìn thấy Tà Anh Sát Thiên Luân lại lao vụt đến, Lạc Nam quát khẽ một tiếng:
“Ngự Kiếm Thuật – Ngự Nhất Kiếm – Xuyên Tâm!”
ONG ONG ONG…
Lạc Hồng Kiếm ngâm lên kịch liệt, xoẹt ngang chân trời, mang theo ngập trời Kiếm Khí hung hăng đâm vào vị trí trung tâm của Tà Anh Sát Thiên Luân…
KENG KENG KENG KENG KENG…
Kích thước của Lạc Hồng Kiếm mặt dù rất lớn, nhưng so với Tà Anh Sát Thiên Luân lại nhỏ bé đến đáng thương…
Tuy nhiên vô số ánh mắt vẫn nhìn thấy thân Kiếm đỏ rực nổi bật của nó không chút yếu kém nào, đối đầu trực diện với Vương Cấp Vũ Kỹ, không ai nhường ai.
Lạc Nam trong mắt lóe lên một tia tự hào, Tiểu Hồng Nhi thời gian qua được chúng nữ sủng ái cho ăn ngon ngủ say đến Chân Cấp Viên Mãn, sau đó hắn còn mua vũ khí Cực Cấp từ Cửa Hàng May Mắn cho nàng gặm nhắm, hiện tại đã là Cực Cấp Thượng Phẩm Vũ Khí rồi…
Xứng đáng là đệ nhất Kiếm tại Việt Long Tinh Cầu.
Bất quá Cực Cấp Vũ Khí nhưng vẫn còn kém so với Vương Cấp Vũ Kỹ, Lạc Nam bắt đầu điều động Nghịch Long Lực, muốn hỗ trợ cho Lạc Hồng Kiếm.
“Ha hả, Cực Cấp Vũ Khí lợi hại thật đấy, nhưng muốn ngăn cản Tà Anh Sát Thiên Luân của ta còn kém xa lắm!”
Lạc Vũ nhìn thấy Lạc Hồng Kiếm bị đẩy lùi liên tục, sắc mặt đắc ý phá lên cười.
“Hừ, Đồ Long Đệ Cửu Chưởng…”
Lạc Nam hừ lạnh một tiếng, đang muốn thi triển chưởng pháp thứ chín bên trong Đồ Long Thập Bát Chưởng, nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến hắn và đám người trừng to mắt…
Chỉ thấy Lạc Hồng Kiếm bỗng nhiên phát sáng đỏ tươi rực rỡ, sau đó là một thân ảnh tiểu cô nương phấn điêu ngọc trác hiện ra, đôi tay bé bỏng nút ních từng ngấn thịt của nàng chống lấy Tà Anh Thiên Sát Luân khủng bố, gò má phún phính phồng lên hết sức đáng yêu, môi nhỏ nũng nịu nói:
“Hừ, ăn thật ngon, Hồng Nhi cắn chết ngươi!”
Tiểu Hồng Nhi bất chợt há cái miệng nhỏ nhắn của mình, hướng Tà Anh Thiên Sát Luân gặm lấy.
Nhồm nhoàm, nhồm nhoàm…
Âm thanh nhai chóp chép truyền ra, đám người trợn mắt há hốc mồm chứng kiến cuồn cuộn Tà Lực đến từ Tà Anh Thiên Sát Luân hết sức khủng bố bị Hồng Nhi liên tục hút vào cơ thể…
Hành động như đang ăn cháo uống nước, hết sức thong dong đơn giản.
Ngay cả Lạc Nam chứng kiến cảnh tượng này cũng xém chút rớt cằm xuống đất, vội vàng lo lắng nhắc nhở:
“Con gái ngoan, mau dừng miệng!”
“Baba, thứ này ăn rất ngon!” Hồng Nhi miệng vừa ăn Tà Lực vừa hướng Lạc Nam không tròn chữ nói.
“Nhưng mà…” Lạc Nam gấp gáp, cảm giác như con gái của mình rất thích một thứ gì đó nhưng mình lại lo lắng thứ đồ đó sẽ làm hại nàng.
“Công tử không cần lo lắng, những loại năng lượng đặc biệt là món khoái khẩu của Hồng Nhi, chỉ là thời gian tiêu hóa sắp tới của nàng có lẽ sẽ khá dài!” Kim Nhi lên tiếng an ủi Lạc Nam.
Khi còn ở Man Hoang Tinh Cầu, Hồng Nhi từng lén lút nuốt một tia Lôi Kiếp nhưng Lạc Nam không phát hiện, lần này hắn rốt cuộc biết được khả năng đặc biệt của nàng.
Lạc Hồng Kiếm, không đơn giản chỉ là một tiểu cô nương chỉ có thể ăn Vũ Khí để thăng cấp…
“Cái quỷ gì? ai nói cho ta biết đây là cái quỷ gì?” Lạc Vũ sắc mặt tái mét như phát điên rống ầm lên, khó có thể chấp nhận những gì hắn đang nhìn thấy.
Vương Cấp Vũ Kỹ mà hắn hao tổn một cái giá lớn để thi triển, đang bị một tiểu cô nương mà Lạc Nam tùy tiện ném ra điên cuồng ăn sạch.
Tốc độ ăn của tiểu nha đầu quá mức kinh khủng, Tà Anh Sát Thiên Luân bị cắn đến một nửa rồi, hình tròn oanh hùng sắt lẹm nay đã méo mó, trông như một chiếc bánh bị cắn dỡ vậy.
Không riêng gì Lạc Vũ, dù là chúng nữ Hậu Cung, Dạ Lang Tiên Tinh hay Tu Chân Giới đều một mặt như gặp quỷ nhìn xem Hồng Nhi, bọn hắn có nằm mơ cũng không nghĩ Lạc Nam sẽ đánh như vậy.
“Ngươi có thể đi chết!” Lạc Nam khoái trí cười ha ha, Tốc Biến triển khai, nhanh chóng tiếp cận Lạc Vũ.
Một chiêu Đồ Long Đệ Cửu Chưởng đang được ngưng tụ trước đó cũng tiện đà đánh ra…
“Bạo Long Chưởng!”
NGAO…
Hư Ảnh Nghịch Long mang theo lực lượng mang tính hủy diệt phá không mà ra, hung hăng va đập vào thân thể Vương Anh Pháp Tướng.
“BẠO!”
Lạc Nam bàn tay siết chặt.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Như một quả bom nguyên tử được kích nổ, Bạo Long Chưởng đúng với cái tên của nó, trực tiếp tự bạo hư ảnh Nghịch Long khi chạm vào đối thủ, đồng quy vu tận.
Nghịch Long Lực tàn phát bừa bãi ầm ầm nổ tung, Tà Lực hoàn toàn tan rã trước Nghịch Long Lực tự bạo.
Vương Anh Pháp Tướng vốn đã suy nhược vì thi triển Tà Anh Sát Thiên Luân trước đó, lại không có Tà Anh Hộ Thân bảo hộ, chính diện nổ tung.
“Phốc…”
Thân thể chật vật như giẻ lau của Lạc Vũ bay vọt ra ngoài, ở trên không trung điên cuồng phun máu…
“Khò khò khò…”
Mà ở phía bên kia, Tiểu Hồng Nhi hai tay ôm lấy cái bụng nhỏ nhắn căn tròn như mặt trống của mình, nằm lơ lững giữa không trung nhắm mắt ngủ say sưa…
Mặc kệ sự đời…
Tà Anh Sát Thiên Luân hoàn toàn không nhìn thấy!
…
Trong ánh nhìn chăm chú của vô số người, Cuồng Long Chưởng, Vĩ Long Chưởng, Giáng Long Chưởng chính thức va chạm cùng ba quả Tà Anh Pháo…
HỰ…PHỐC…
Toàn bộ tu sĩ Hợp Thể trở xuống đang chăm chú nhìn đột ngột cảm thấy đau nhứt kịch liệt ở tai và mắt, bên trong có máu tươi chảy ra, cả thế giới xung quanh trở nên mờ ảo…
Hiển nhiên sự va chạm của Nghịch Long Lực cùng Tà Lực quá mức khủng bố, vượt qua khỏi giới hạn mà bọn hắn có thể theo dõi…
Miễn cưỡng quan sát được tình hình chỉ có Độ Kiếp Kỳ và Bát giai yêu thú trở lên…
Chỉ thấy Cuồng Long Chưởng hung hăng ngông cuồng đến cực điểm, trực tiếp dùng toàn bộ thân rồng của mình nghiền ép Tà Anh Pháo…
Vĩ Long Chưởng dồn toàn bộ Nghịch Long Lực vào phần đuôi, như một chiếc roi có thể đánh nát cả bầu trời, hung hăng quất vào Tà Anh Pháo, đem nó tạc thành hai nửa.
Giáng Long Chưởng từ trên bầu trời giáng xuống, cùng lúc đó Tà Anh Pháo bắn ngược lên…
ẦM…
Chỉ thấy chín tầng mây bạo liệt, Tà Anh Pháo biến mất tung tích, hư ảnh Nghịch Long tiếp tục giáng xuống.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Ba lần va chạm, ba lần Tà Anh Pháo bị nghiền nát, ba âm thanh đinh tai nhứt óc và dư ba công kích kinh thiên động địa quét ngang bát phương, đem màn nhĩ và ánh mắt của người quan chiến kịch chấn, máu tươi cuồng phún dù đã đứng trong Tứ Phương Vô Phá Trận.
Tình cảnh này khiến cả đám âm thầm hoảng sợ, nuốt nước miếng khô khốc vận chuyển Linh Lực điều trị tai và mắt, nhưng vẫn không nhịn được muốn xem trận đại chiến vạn năm chưa chắc có một này, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
“Làm sao có thể như vậy?”
Đây là ý niệm của Lạc Vũ trước khi Vương Anh Pháp Tướng bị ba hư ảnh Nghịch Long va chạm trực diện…
ĐÙNG…RĂNG RẮC…
Tà Anh Hộ Thân trực tiếp bạo liệt, vô số cái đầu lâu bị nghiền thành mảnh vụn, thân thể khổng lồ bị đẩy lùi hàng chục dặm trên không trung…
NGAO…
Ba hư ảnh Nghịch Long vẫn không có dấu hiệu dừng lại, chúng nó bá đạo nghiền ép Vương Anh Pháp Tướng sau khi phá bỏ lớp phòng ngự của nó, đem vô vàn Tà Lực bên trên Pháp Tướng làm cho hỗn loạn không ngừng…
“Khốn kiếp!”
Lạc Vũ lấy lại tinh thần, cắn răng dùng thêm một hạt chuỗi đeo trên cổ, vô tận năng lượng hòa vào thân thể Vương Anh Pháp Tướng, chống lại Nghịch Long Lực…
RỐNG…
Rốt cuộc, Nghịch Long Lực cũng chịu tan rả, hư ảnh ba con Nghịch Long biến mất giữa trời cao, Vương Anh Pháp Tướng dù chật vật không tả nổi nhưng vẫn còn nguyên vẹn.
“Rốt cuộc ngươi dùng loại Lực Lượng gì? sao có thể bá đạo đến như vậy?” Lạc Vũ không cam lòng hướng thân ảnh Lạc Nam gầm thét, đừng tưởng hắn bình yên vô sự, nhưng tổn thất qua lần giao thủ vừa rồi lớn đến mức khó có thể chấp nhận.
Vô số cái đầu lâu đã bị phá diệt, chiêu Tà Anh Hộ Thân không thể sử dụng được nữa…
Mà mỗi một hạt chuỗi đeo trên cổ Lạc Vũ lại là thứ hắn hao tổn vô số tâm huyết, dùng rất nhiều sinh mệnh cướp được ngày đem luyện hóa mới có thể luyện thành.
Mất một viên hạt chuỗi chẳng khác nào mất đi một lần giữ mạng của hắn, chỉ chiến đấu với Lạc Nam trong thời gian ngắn, hắn đã tốn đến năm viên hạt chuỗi rồi, làm sao có thể không đau lòng?
“Hậu Cung Chi Chủ thì ra từ đầu vẫn không dùng toàn lực, lúc này trực tiếp nghiền ép tên ma đầu rồi!”
“Ha hả, thần tượng của lão nương làm sao có thể bị ma đầu áp chế?”
“Tứ Linh Thú chỉ là một trong những tiểu thủ đoạn của Hậu Cung Chi Chủ!?”
“Hư ảnh cự Long màu hắc tử kia vậy mà mạnh mẽ đến mức này? Chẳng trách trước đó có thể miểu sát đám Dạ Lang Tiên Tinh chạy như chó!”
“Có Hậu Cung tồn tại, Tiên giới cũng đừng mong ức hiếp Việt Long Tinh chúng ta!”
Nhìn thấy Lạc Nam liên tục đánh ra ba chưởng đem Lạc Vũ áp chế đến mức chật vật, Tu Chân Giới reo hò không thôi, cảm giác bất an vừa mới hình thành vừa nãy quét sạch sành sanh.
Trước đó bọn hắn thấy Vương Anh Pháp Tướng nghiền ép Tứ Linh Thú, cho rằng Lạc Nam khó có thể địch lại Lạc Vũ, an nguy của Tu Chân Giới không được bảo đảm rồi.
Nào ngờ Tứ Linh Vệ Hồn Thuật không phải thủ đoạn mạnh nhất của Lạc Nam, hắn vẫn có thể nghiền ép đại ma đầu Lạc Vũ một cách thong dong như vậy.
Chúng nữ Hậu Cung hai mặt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương vô tận tự hào…
Người đang thong dong ngạo nghễ kia chính là nam nhân của các nàng, chỉ có các nàng mới hiểu sức mạnh của hắn, không thể trách kiến thức của tu sĩ Việt Long Tinh hạn hẹp được.
Bởi vì dù cho tại Tiên giới, thì người có khả năng nhận ra Nghịch Long Lực cũng chỉ có số ít mà thôi, cũng như đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh và Lạc Vũ lúc này hoàn toàn không nhận thức được lực lượng Lạc Nam đang dùng chính là Nghịch Long Lực, thứ từng khiến các Đại Tiên Giới phải khiếp sợ, chỉ thiếu chút nữa đã thống trị hoàn toàn Tiên giới.
Sắc mặt Lạc Phá Lôi đầy âm trầm, hắn không nghĩ đến tiểu súc sinh Lạc Nam này lại khủng bố đến như vậy, trong lòng có chút long lắng, vội vàng truyền âm cho Lạc Vũ:
“Vũ nhi, nếu cảm thấy quá khó có thể đào tẩu, nếu toàn bộ chúng ta chạy trốn hắn muốn giết hết cũng khó khăn!”
Lạc Vũ ánh mắt lấp lóe, trong lòng tràn ngập cảm giác đố kỵ và không cam lòng…
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vỗn nghĩ rằng tiến bộ lần này của mình đã rất lớn, dù không thể giết Lạc Nam cũng có thể đánh ngang tay với hắn, nào ngờ ngay cả Vương Anh Pháp Tướng cũng bị áp chế rồi.
“Hừ, ta không tin ngươi nhiều Vũ Kỹ cấp cao hơn ta!”
Lạc Vũ dù có tiền thân là đại năng, nhưng tâm tính hiện tại của hắn vẫn còn rất trẻ, tính cách háo thắng rất mạnh, sẽ không chịu nhục đào tẩu dễ dàng như vậy.
Nếu chỉ mới ăn thiệt thòi đã muốn đào tẩu, hắn còn mặt mũi nào nhìn đám thuộc hạ Dạ Lang Tiên Tinh?
Nghĩ đến đây, Lạc Vũ vực dậy Vương Anh Pháp Tướng, Tà Lực toàn thân cấp tốc điều động, mở miệng gầm thét:
“Vương Cấp Vũ Kỹ!”
RỐNG…
Vương Anh Pháp Tướng há miệng gầm rống, hai cánh tay khổng lồ nâng lên trên đỉnh đầu, Tà Lực nhanh chóng ngưng tụ thành một cái Cự Luân đen kịch với vô số đường răng cưa dữ tợn bên ngoài xoay tròn dữ tợn.
Cự Luân xoay tròn trên tay Vương Anh Pháp Tướng, đem bốn phía không gian xung quanh chém thành mảnh vụn, mặt đất bạo liệt, một cổ lực lượng cuồng bạo ẩn chứa sát khí ầm ầm lan rộng mà ra khiến đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh cùng chúng nữ Hậu Cung sắc mặt nghiêm nghị, vội vàng nhao nhao lùi xa, vận chuyển Tiên Lực bảo hộ cơ thể.
“Một chiêu này…Cự Linh Thuẫn có đón đỡ được không?” Cự Mỹ Anh sắc mặt ngưng trọng, lần đầu tiên nàng mất lòng tin vào khả năng phòng ngự của mình.
Vương Cấp Vũ Kỹ thi triển, phạm vi bạo động của nó quá mức kinh khủng, vạn dặm bị khí lãng cắt đứt, Việt Long Tinh Cầu rung rẩy dữ dội, thiên địa linh khí bị hút sạch, xung quanh Vương Anh Pháp Tướng đã hóa thành trạng thái chân không…
Bên trong cơ thể Vương Anh Pháp Tướng, sắc mặt Lạc Vũ tái mét, hắn không phải người có nguồn năng lượng vô cùng vô tận như Lạc Nam, sử dụng Vương Cấp Vũ Kỹ tiêu hao gần như toàn bộ Tà Lực trong cơ thể hắn.
“Để xem ngươi làm sao đón đỡ một chiêu này của ta!” Lạc Vũ trong lòng cười lạnh, ngạo nghễ gầm thét:
“Vương Cấp Vũ Kỹ - Tà Anh Sát Thiên Luân!”
RỐNG…
Vương Anh Pháp Tướng hưng phấn rít gào, hai cánh tay hướng Lạc Nam ném mạnh…
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Tà Anh Sát Thiên Luân như xuyên thấu không gian và thời gian, xoáy tròn vô số vòng, chỉ thoáng chốc đã xuất hiện trước mặt Lạc Nam, muốn chém hắn thành thịt vụn.
Lạc Nam sắc mặt lạnh lùng, đây là lần đầu tiên có người dùng Vương Cấp Vũ Kỹ đánh hắn, không dám có chút xem thường, Hồn Địa triển khai, đem phạm vi xung quanh hóa thành một lãnh địa Linh Hồn, ở trạng thái này chỉ có Hồn Lực mới có thể công kích trúng hắn.
XOẸT…
Tà Anh Sát Thiên Luân xuyên thấu qua Hồn Địa, đem không gian chém đứt toàn bộ, sau đó bay xa…
Thân ảnh Lạc Nam lại một lần nữa xuất hiện.
“Ngu xuẩn!” Lạc Vũ cười gằn nói.
VÙ VÙ VÙ…
Chỉ thấy Tà Anh Sát Thiên Luân như một cái boomerang, đột ngột xoay chuyển phương hướng chém ngược trở lại, không chém Lạc Nam sẽ không bỏ qua.
“Tà Anh Sát Thiên Luân sẽ vĩnh viễn đeo bám ngươi, trừ khi có thể phá nát nó, ngươi làm được sao?” Lạc Vũ tự tin nói, hắn không cho rằng Lạc Nam có thể phá được Vương Cấp Vũ Kỹ của mình.
Lạc Nam im lặng không đáp, thực lực của Lạc Vũ có chút vượt quá dự tính của hắn, Thể Chất top 10 quả nhiên không phải đơn giản, công thủ đều song toàn, lại thêm Lạc Vũ thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, các hạt chuỗi liên tục cung cấp Tà Lực cho hắn…
Khai Môn cùng Nhìn Xuyên Yếu Điểm triển khai, ánh mắt Lạc Nam khóa chặt Tà Anh Sát Thiên Luân đang lao đến, đôi tay bắt đầu kết lấy ấn pháp kỳ lạ, một cổ ý niệm xuất hiện…
ONG ONG ONG…
Trong khoảnh khắc đó, Lạc Hồng Kiếm vốn yên tĩnh nằm trên lưng hắn rung lên kịch liệt, sau đó hung hăng lao vọt lên không trung…
Theo ý niệm của Lạc Nam, Lạc Hồng Kiếm hưng phấn uốn lượn xunh quanh cơ thể hắn, Kiếm Khí xung thiên, không cách nào để diễn tả.
Kiếm Tu thông thường trên tay cầm Kiếm chiến đấu, nhưng Lạc Nam hiện tại lại bằng vào Ngự Kiếm Thuật chưởng khống Lạc Hồng Kiếm bằng ý niệm của mình…
Thời gian qua hắn nắm giữ được một chút da lông của Ngự Kiếm Thuật, lúc này muốn đem ra thử nghiệm.
Chỉ đáng tiếc Ái Tâm vẫn chưa xuất quan, hắn chưa nhận được lượng Kiếm nàng đang luyện chế, không thể đem Ngự Kiếm Thuật triển khai đúng với sức mạnh toàn diện của nó.
Nhìn thấy Tà Anh Sát Thiên Luân lại lao vụt đến, Lạc Nam quát khẽ một tiếng:
“Ngự Kiếm Thuật – Ngự Nhất Kiếm – Xuyên Tâm!”
ONG ONG ONG…
Lạc Hồng Kiếm ngâm lên kịch liệt, xoẹt ngang chân trời, mang theo ngập trời Kiếm Khí hung hăng đâm vào vị trí trung tâm của Tà Anh Sát Thiên Luân…
KENG KENG KENG KENG KENG…
Kích thước của Lạc Hồng Kiếm mặt dù rất lớn, nhưng so với Tà Anh Sát Thiên Luân lại nhỏ bé đến đáng thương…
Tuy nhiên vô số ánh mắt vẫn nhìn thấy thân Kiếm đỏ rực nổi bật của nó không chút yếu kém nào, đối đầu trực diện với Vương Cấp Vũ Kỹ, không ai nhường ai.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lạc Nam trong mắt lóe lên một tia tự hào, Tiểu Hồng Nhi thời gian qua được chúng nữ sủng ái cho ăn ngon ngủ say đến Chân Cấp Viên Mãn, sau đó hắn còn mua vũ khí Cực Cấp từ Cửa Hàng May Mắn cho nàng gặm nhắm, hiện tại đã là Cực Cấp Thượng Phẩm Vũ Khí rồi…
Xứng đáng là đệ nhất Kiếm tại Việt Long Tinh Cầu.
Bất quá Cực Cấp Vũ Khí nhưng vẫn còn kém so với Vương Cấp Vũ Kỹ, Lạc Nam bắt đầu điều động Nghịch Long Lực, muốn hỗ trợ cho Lạc Hồng Kiếm.
“Ha hả, Cực Cấp Vũ Khí lợi hại thật đấy, nhưng muốn ngăn cản Tà Anh Sát Thiên Luân của ta còn kém xa lắm!”
Lạc Vũ nhìn thấy Lạc Hồng Kiếm bị đẩy lùi liên tục, sắc mặt đắc ý phá lên cười.
“Hừ, Đồ Long Đệ Cửu Chưởng…”
Lạc Nam hừ lạnh một tiếng, đang muốn thi triển chưởng pháp thứ chín bên trong Đồ Long Thập Bát Chưởng, nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến hắn và đám người trừng to mắt…
Chỉ thấy Lạc Hồng Kiếm bỗng nhiên phát sáng đỏ tươi rực rỡ, sau đó là một thân ảnh tiểu cô nương phấn điêu ngọc trác hiện ra, đôi tay bé bỏng nút ních từng ngấn thịt của nàng chống lấy Tà Anh Thiên Sát Luân khủng bố, gò má phún phính phồng lên hết sức đáng yêu, môi nhỏ nũng nịu nói:
“Hừ, ăn thật ngon, Hồng Nhi cắn chết ngươi!”
Tiểu Hồng Nhi bất chợt há cái miệng nhỏ nhắn của mình, hướng Tà Anh Thiên Sát Luân gặm lấy.
Nhồm nhoàm, nhồm nhoàm…
Âm thanh nhai chóp chép truyền ra, đám người trợn mắt há hốc mồm chứng kiến cuồn cuộn Tà Lực đến từ Tà Anh Thiên Sát Luân hết sức khủng bố bị Hồng Nhi liên tục hút vào cơ thể…
Hành động như đang ăn cháo uống nước, hết sức thong dong đơn giản.
Ngay cả Lạc Nam chứng kiến cảnh tượng này cũng xém chút rớt cằm xuống đất, vội vàng lo lắng nhắc nhở:
“Con gái ngoan, mau dừng miệng!”
“Baba, thứ này ăn rất ngon!” Hồng Nhi miệng vừa ăn Tà Lực vừa hướng Lạc Nam không tròn chữ nói.
“Nhưng mà…” Lạc Nam gấp gáp, cảm giác như con gái của mình rất thích một thứ gì đó nhưng mình lại lo lắng thứ đồ đó sẽ làm hại nàng.
“Công tử không cần lo lắng, những loại năng lượng đặc biệt là món khoái khẩu của Hồng Nhi, chỉ là thời gian tiêu hóa sắp tới của nàng có lẽ sẽ khá dài!” Kim Nhi lên tiếng an ủi Lạc Nam.
Khi còn ở Man Hoang Tinh Cầu, Hồng Nhi từng lén lút nuốt một tia Lôi Kiếp nhưng Lạc Nam không phát hiện, lần này hắn rốt cuộc biết được khả năng đặc biệt của nàng.
Lạc Hồng Kiếm, không đơn giản chỉ là một tiểu cô nương chỉ có thể ăn Vũ Khí để thăng cấp…
“Cái quỷ gì? ai nói cho ta biết đây là cái quỷ gì?” Lạc Vũ sắc mặt tái mét như phát điên rống ầm lên, khó có thể chấp nhận những gì hắn đang nhìn thấy.
Vương Cấp Vũ Kỹ mà hắn hao tổn một cái giá lớn để thi triển, đang bị một tiểu cô nương mà Lạc Nam tùy tiện ném ra điên cuồng ăn sạch.
Tốc độ ăn của tiểu nha đầu quá mức kinh khủng, Tà Anh Sát Thiên Luân bị cắn đến một nửa rồi, hình tròn oanh hùng sắt lẹm nay đã méo mó, trông như một chiếc bánh bị cắn dỡ vậy.
Không riêng gì Lạc Vũ, dù là chúng nữ Hậu Cung, Dạ Lang Tiên Tinh hay Tu Chân Giới đều một mặt như gặp quỷ nhìn xem Hồng Nhi, bọn hắn có nằm mơ cũng không nghĩ Lạc Nam sẽ đánh như vậy.
“Ngươi có thể đi chết!” Lạc Nam khoái trí cười ha ha, Tốc Biến triển khai, nhanh chóng tiếp cận Lạc Vũ.
Một chiêu Đồ Long Đệ Cửu Chưởng đang được ngưng tụ trước đó cũng tiện đà đánh ra…
“Bạo Long Chưởng!”
NGAO…
Hư Ảnh Nghịch Long mang theo lực lượng mang tính hủy diệt phá không mà ra, hung hăng va đập vào thân thể Vương Anh Pháp Tướng.
“BẠO!”
Lạc Nam bàn tay siết chặt.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Như một quả bom nguyên tử được kích nổ, Bạo Long Chưởng đúng với cái tên của nó, trực tiếp tự bạo hư ảnh Nghịch Long khi chạm vào đối thủ, đồng quy vu tận.
Nghịch Long Lực tàn phát bừa bãi ầm ầm nổ tung, Tà Lực hoàn toàn tan rã trước Nghịch Long Lực tự bạo.
Vương Anh Pháp Tướng vốn đã suy nhược vì thi triển Tà Anh Sát Thiên Luân trước đó, lại không có Tà Anh Hộ Thân bảo hộ, chính diện nổ tung.
“Phốc…”
Thân thể chật vật như giẻ lau của Lạc Vũ bay vọt ra ngoài, ở trên không trung điên cuồng phun máu…
“Khò khò khò…”
Mà ở phía bên kia, Tiểu Hồng Nhi hai tay ôm lấy cái bụng nhỏ nhắn căn tròn như mặt trống của mình, nằm lơ lững giữa không trung nhắm mắt ngủ say sưa…
Mặc kệ sự đời…
Tà Anh Sát Thiên Luân hoàn toàn không nhìn thấy!
…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro