Trận đầu ở Tiên...
Akay Hau
2024-10-30 06:45:38
Mỹ nữ bên trong Bá Hùng có trăm tính vạn tính, cũng tính không ra một tên
đường đường là Chấp Sự của Ngọc Cấp Tiên Môn, Ất Tiên Cấp Bậc cường giả
lại đem lửa giận trút lên đầu một con Cửu Giai Yêu Thú…
Trước một chưởng nén giận ra tay của Ất Tiên, dù nàng có thủ đoạn đa đoan, thông minh xuất chúng thì tất cả chỉ là hư vô…
Bởi vì bất kể là Tu Chân Giới hay Tu Tiên Giới đều có một câu bất hủ danh ngôn truyền rằng: “Trước thực lực tuyệt đối, mọi âm mưu quỷ kế đều trở nên vô nghĩa!”
Ngọc Lâm đánh xuống một kích này, Bạo Hùng sẽ lập tức tứ phân ngũ liệt, bao gồm cả mỹ nữ bên trong nó…
“HA HA HA HA HA!”
Hết sức bất chợt, một tiếng cười to cuồng ngạo mang theo Tiên và Hồn hai cổ lực lượng cuồn cuộn vang vọng không gian, toàn bộ uy thế tác động trực tiếp vào đầu Ngọc Lâm.
“Á, Kẻ nào?”
Ngọc Lâm ôm đầu hét thảm lên một tiếng, tiếng cười này ẩn chứa lực lượng thật sự quá mức quỷ dị, khiến toàn bộ thể xác và cả Linh Hồn của hắn trở nên chấn động, một tia máu đã rỉ ra khỏi miệng rồi, công kích sắp đánh xuống con “Bạo Hùng” cũng phải tạm thời thu lại.
Con “Bạo Hùng” không bị xem là mục tiêu cũng bị tiếng cười loáng thoáng ảnh hưởng, đầu óc đau nhứt, nằm xuống đất lăn lộn…bất quá mặc dù như vậy, thì bên trong ánh mắt của nó lúc này lại sinh ra một tia hy vọng sống, tràn đầy mừng rỡ…
Vốn đã nghĩ mình chết chắc rồi, không ngờ lại có diễn biến kỳ lạ nảy sinh…
“HA HA HA HA HA!”
Vẫn chẳng có người xuất hiện, tiếng cười cuồng ngạo tiêu sái kia ầm ầm vang vọng mà ra, đem Ngọc Lâm chấn đến thổ huyết.
Hắn vội vàng phong tỏa thính giác của mình, nhưng lại kinh hãi phát hiện tiếng cười quỷ quái ấy vẫn có thể đánh vào thân thể mình, thính giác có tồn tại hay không chẳng hề tác dụng.
Ẩn nấp bên trong tối, Lạc Nam ngửa đầu lên trời cười dài…Tiên Lực và Hồn Lực hoà quyện vào nhau hết sức quỷ dị, Lôi Đình và Hồn Lực tạo thành âm thanh long trời lỡ đất, chấn động cửu thiên thập địa…
Đó chính là khả năng của Động Thiên Ngạo Tiếu, Ngọc Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ mà Lạc Nam vừa mới luyện được…
Đây là một môn Vũ Kỹ có khả năng dồn nén Tiên Lực vào trong cổ họng của mình, sau đó thông qua tiếng cười ngạo tiếu thiên địa, trực tiếp đánh vào tinh thần của đối thủ…
Nhưng bằng vào ngộ tính kinh khủng của mình, gần 100 ngày đầu trong Gia Tốc Trận, Lạc Nam đã quyết định cải tiến Động Thiên Ngạo Tiếu bằng cách dùng cả Hồn Lực để gia tăng uy lực của tiếng cười, mới dẫn phát đến một màn trước mặt.
Thân ảnh của hắn còn chưa xuất hiện, đã có thể thông qua tiếng cười khiến một vị Ất Tiên bị thương…
“Khốn kiếp! cút ra đây cho bổn Chấp Sự!”
Ngọc Lâm phẫn nộ gầm rống, hắn không hổ danh là một Ất Tiên, trong cơn thịnh nộ và liên tục bị tiếng cười tác động vẫn giữ được lý trí chiến đấu…hai loại thuộc tính dâng trào, Phong và Lôi Tiên Lực bộc phát ra bàn tay, hướng về bốn phương tám hướng xung quanh điên cuồng công phá:
“Lôi Ngâm Chưởng – Phong Bạo Chưởng!”
Hai chưởng vừa ra, cuồng phong gào thét, Lôi Đình tàn sát bừa bãi, đem toàn bộ một vùng rừng san thành bình địa…
“Khốn kiếp!” Lạc Nam thầm mắng một tiếng, không ngờ tên này muốn phá nát toàn bộ cảnh quan để buộc mình xuất hiện.
Trong lúc vội vàng, Lạc Nam đeo vào Mặt Nạ Thiên Diện, thi triển Huyễn Quang Vô Cực, lưng đeo Lạc Hồng Kiếm ở trạng thái oai hùng…chỉ thoáng chốc đã né tránh một chưởng toàn lực của Chân Tiên.
“Ha hả, con chuột nhắt rốt cuộc xuất hiện!”
Ngọc Lâm cười lên ha hả, bằng vào ánh mắt của một Ất Tiên, hắn có thể phát hiện quỹ tích di động của Huyễn Quang Vô Cực, nhìn thấy đối thủ của mình vẫn chạy bộ dưới đất, nhất thời đoán ra thực lực của đối phương còn chưa đạt đến Cực Tiên.
“Một con chuột nhắt Chân Tiên phương nào, dám chạy vào phạm vi thí luyện của Ngọc Tiên Môn chúng ta sinh sự?” Ngọc Lâm lạnh lùng nói, sát khí như hóa thành thực chất bên trong đáy mắt.
“Bổn công tử có hứng thú với con Bạo Hùng kia, muốn bắt nó làm sủng vật…đạo hữu có thể dừng tay!” Sau lớp mặt nạ, Lạc Nam thản nhiên mở miệng.
Mặt Nạ Thiên Diện lúc này chỉ che đi dung mạo của hắn mà chưa kịp biến đổi hình dạng, bất quá như thế cũng đủ rồi…bởi vì Mặt Nạ Thiên Diện chính là hàng Tôn Cấp Cực Phẩm đạt được từ Vòng Quay Danh Vọng, chỉ có Tiên Đế cường giả mới có thể nhìn thấu khuôn mặt thật của Lạc Nam.
Nghe tiếng nói của Lạc Nam, cả Ngọc Lâm và con Bạo Hùng sắc mặt đều trở nên cổ quái…
Kẻ nào dám ra điều kiện với một Ất Tiên khi hắn chỉ mới là Chân Tiên, đầu óc bị ra nước rồi sao? vì một con Bạo Hùng mà đáng giá liều mạng như thế?
Ngọc Lâm ánh mắt lóe lên, hắn không cho rằng lại có kẻ ngu xuẩn như thế, nhất thời chuyển ánh mắt sang đánh giá con Bạo Hùng.
“Không ổn!” Đại mỹ nữ nằm bên trong Bạo Hùng cảm giác bất an, nàng không dám chắc chắn thủ đoạn của mình có ẩn giấu được một Ất Tiên hay không.
“Muốn ngắm gấu của bổn công tử, ngươi nằm mơ!”
Lạc Nam đột ngột bá đạo cắt ngang dò xét của Ngọc Lâm, Bát Môn Độn Giáp kích hoạt, Mình Đồng Da Sắt triển khai, Đế Diễm cuồn cuộn dâng trào, Tốc Biến triển khai, sáp lá cà mà đến…
Trước uy thế và sức nóng của Đế Diễm, không gian kiên cố ở Tiên giới mà chỉ có Tiên Vương mới có thể xé rách lúc này vặn vẹo kịch liệt…
“Ngọn lửa này?!”
Ngọc Lâm hít sâu một hơi khí lạnh, hắn không đủ trình độ để nhận ra Đế Diễm là do vô số Dị Hỏa kết hợp tạo thành, hắn chỉ cảm giác được Dị Hỏa ở trước mặt Đế Diễm ngay cả cái rắm cũng không bằng…
Mà Bạo Hùng ở một bên cũng trừng to mắt, người thần bí này sở hữu Hỏa Diễm bá đạo vượt qua tưởng tượng của nàng, chẳng trách dám đối chiến Ất Tiên Cảnh.
Đây là nơi hoang vắng, Lạc Nam mới gan góc dùng đến Đế Diễm, nếu là chốn đông người…hắn chỉ có thể ẩn giấu mà thôi.
Bát Hoang Hoành Thiên Viêm xuất hiện sau lưng, Huyễn Quang Vô Cực triển khai, thân thể Lạc Nam đã xuất hiện bên cạnh Ngọc Lâm.
“Sở hữu ngọn lửa cường đại thì đã sao? trước thực lực tuyệt đối ngươi chỉ có đường chết!” Ngọc Lâm phẫn nộ gầm rống, Phong và Lôi tiên lực tàn sát bừa bãi…
Phong Tiên Lực hình thành cơn gió xoáy, ở xung quanh cơ thể Ngọc Lâm tạo thành một lớp cuồng phong che chắn thân thể.
Mà Lôi Tiên Lực lại điên cuồng gầm thét mà ra, hòa vào đôi tay của hắn để gia tăng lực chiến…
“Không hổ là Chấp Sự của Ngọc Cấp Thế Lực…không phải nhân vật dễ chơi!” Lạc Nam âm thầm cảm thán, bất quá đã đến nước này, hắn không thể không chiến.
“Cuồng Thú Quyền!”
Bắp thịt căng cứng đến cực hạn, vô tận sức mạnh hội tụ vào tay phải, bên trong hòa lẫn cả Đế Diễm…
RỐNG GẦM GÀO GÁY RỪ…
Vạn Thú động nộ gầm thét vang vọng rừng xanh, sau lưng Lạc Nam có Vạn Thú Mộ Hỏa như sinh ra cộng hưởng, hàng loạt ngọn lửa với hình thái Thú Dữ xuất hiện, uy thế ngập trời…
Cuồng Thú Quyền đấm ra…kinh thiên động địa.
“Thật kinh khủng!” Ngọc Lâm chứng kiến một quyền này, toàn bộ tâm trí căng cứng, không còn dám có chút xem thường kẻ Chân Tiên trước mặt này, hắn muốn toàn lực ứng đối.
“Lôi Ngục Quyền!”
Lôi Tiên Lực phẫn nộ gầm vang, Ngọc Lâm cùng lúc tung ra hai quyền uy thế như địa ngục, muốn chống lại Cuồng Thú Quyền của Lạc Nam.
Chỉ là…mọi thứ không như ý muốn của hắn…
Nhân lúc Lôi Ngục Quyền vừa xuất hiện, cánh tay trái còn lại của Lạc Nam đã thi triển ấn quyết kỳ lạ…
Trong khoảnh khắc khi ấn quyết đó hình thành, Tiên Lực trong cơ thể Lạc Nam đột ngột nghịch chuyển, hình thành một cổ chuyển dời hết sức diệu dụng, có thể đem mọi thủ đoạn công kích ở phía đối diện thay chuyển phương hướng,…
Trong lòng bàn tay trái của hắn, có dị tượng vật đổi sao dời, thay trắng đổi đen, ở bên ngoài cơ thể hình thành một lớn Tiên Lực nghịch chuyển hết sức kỳ lạ…
“Đẩu Chuyển Tinh Di!”
Lạc Nam há miệng quát lớn, Cuồng Thú Quyền không vội đấm ra, toàn thân mang theo Đẩu Chuyển Tinh Di tiếp cận…
“Kẻ này muốn làm gì?” Ngọc Lâm trong lòng có chút bất an, nhưng tay đã đấm ra không thể thu lại, hắn vẫn thô bạo tiến đến.
PHỐC…
Lôi Ngục Quyền toàn lực đánh vào…
ĐÙNG…
Trong khoảnh khắc đó, Đẩu Chuyển Tinh Di thể hiện khả năng chuyển dời công kích khủng bố của nó, Lôi Ngục Quyền đấm vào lớp Tiên Lực đang nghịch chuyển, lại bị bật ra ngoài…sau đó hung hăng tự hướng cằm của Ngọc Lâm công đến…
PHỐC…
Ngọc Lâm phun máu ba thước, răng môi lẫn lộn, ánh mắt hắn trợn tròn khó tin,…không hiểu vì sao mình đột ngột đánh vào chính mình.
Nhân cơ hội đó, Cuồng Thú Quyền của Lạc Nam đã thô bạo đấm đến…
ĐOÀNG…
Một quyền vừa ra, đấm trực diện vào lòng ngực Ngọc Lâm.
PHỐC PHỐC PHỐC…
Uy thế uy dũng cùng với sức mạnh vạn thú, lớp Phong Bạo bảo vệ quanh thân tán loạn, chấn đến xương cốt của Ngọc Lâm ầm ầm rạn nứt, lồng ngực lỏm vào một cái lỗ máu hết sức dữ tợn…mà Ngọc Lâm lại như giẻ rách bay vọt ra ngoài, ở trên không trung liên tục phun máu…
“Hự…không hổ là Ất Tiên, thật là khó chơi!”
Lạc Nam sắc mặt nhợt nhạt, khóe môi có máu tươi chảy ra, bởi vì khi dùng Đẩu Chuyển Tinh Di đón lấy Lôi Ngọc Quyền bản thân hắn cũng không hề dễ chịu.
Phải biết Ngọc Lâm dù gì cũng là Ất Tiên cường giả, mà hắn chỉ mới là Chân Tiên, dù đã có Đẩu Chuyển Tinh Di chuyển đổi phần lớn uy lực công kích về phía đối thủ, lại có Phệ Thiên Mộc và Phản Thiên Mộc hai loại Dị Mộc vừa thôn phệ vừa phản chấn, thân là Thể Tu…nhưng Lạc Nam vẫn bị nội thương.
Rất nhanh…Niết Bàn Linh Thủy và Sinh Mệnh Huyền Mộc hai loại Dị Thủy lưu chuyển bên trên da thịt, đem thương thế của Lạc Nam tạm bình ổn lại.
Hắn như một cổ máy chiến đấu không biết mỏi mệt, Huyễn Quang Vô Cực tiếp tục triển khai…hóa thành một quầng sáng khủng bố lao theo Ngọc Lâm.
Quyết tâm tất sát Ngọc Lâm…
“Ngươi muốn chết!” Ngọc Lâm gầm rống như dã thú bị trọng thương, ánh mắt hắn đỏ ngầu hết sức dữ tợn.
Trong hàng ngũ Chấp Sự, thân mang Lôi và Phong hai loại thuộc tính bá đạo khiến hắn có địa vị ở Ngọc Tiên Môn là cực cao, nên mới được tin tưởng giao nhiệm vụ cướp đoạt Dị Thủy.
Nếu nhiệm vụ thất bại trong tay một Chân Tiên, hắn còn mặt mũi nào?
“Phong Lôi Cộng Minh Chưởng!”
Thấy Lạc Nam mang theo ý đồ tất sát lao đến, Ngọc Lâm cười gằn dữ tợn, Lôi và Phong bất chợt dung nhập vào nhau, hòa hợp hình thành một Chưởng Ấn cộng hưởng hết sức dữ dội.
“Ồ…” Lạc Nam kinh dị hô lên một tiếng, không hổ là người của Ngọc Cấp Thế Lực, ngay cả Vũ Kỹ có khả năng dung hợp thuộc tính cũng xuất hiện rồi.
ĐÙNG…
Ngọc Lâm hai tay bắn chưởng…
“Đế Hồn Kỹ - Hồn Địa!”
Mắt thấy một chưởng này lao đến chính mình, Lạc Nam không dám đối kháng trực diện, hắn cảm giác trừ các loại thủ đoạn của mình bị hạn chế không dám dùng ra, thì rất ít đòn có thể chống trực diện một chưởng Lôi Minh này.
Hồn Lực bao trùm cơ thể, đem phạm vi nhỏ xung quanh hóa thành trạng thái Hồn Địa, nơi mà chỉ có công kích Linh Hồn mới có thể xâm phạm…
ẦM ẦM ẦM
Phong Lôi Cộng Minh Chưởng xuyên thấu mà qua, uy thế ngập trời…một phần ba Thủy Dược Lâm hóa thành bình địa…
PHỐC…
Bạo Hùng không phải mục tiêu của một chưởng kinh khủng này, nhưng cũng bị dư ba đánh văng ra ngoài, đụng vào vách núi, liên tục thổ huyết…
…
Khi một chưởng tán đi…
Thấy vị trí chỗ của đối thủ đã biến mất tung tích, Ngọc Lâm khóe miệng đắc ý cười gằn: “Mặc cho ngươi nhiều thủ đoạn đến mức nào, vẫn không thể chống lại Ất Tiên!”
Hắn cho rằng Lạc Nam đã bị Phong Lôi Cộng Minh Chưởng bắn thành cặn bã rồi…
Thần Thức đảo quanh, Ngọc Lâm muốn tìm ra ngọn lửa mạnh mẽ quỷ dị mà đối thủ sử dụng vừa rồi…chủ nhân chết đi, tin tưởng nó ở phạm vi không quá xa.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Đúng lúc này…ở bên cạnh Ngọc Lâm không biết từ bao giờ, tám thanh Hắc Kiếm quỷ bí từ trong hư không xuất hiện, không nói hai lời đâm mạnh vào cơ thể hắn…
“Không ổn!”
Ngọc Lâm hoảng sợ đến cực điểm, có trời mới biết tự nhiên ở đâu có mấy thanh Kiếm đột ngột xuất hiện ở bên cạnh tập kích chính mình…
Hư Không Kiếm, sau khi Ái Tâm có tiến bộ lớn về mặt Luyện Khí, nàng đã dốc hết tâm huyết và tài liệu có thể để nâng cấp chúng nó đạt đến Cực Cấp Cực Phẩm.
Bình thường Ngọc Lâm là Ất Tiên cường giả, Hư Không Kiếm dù đạt đến Cực Cấp Cực Phẩm cũng rất khó bị thương được hắn.
Nhưng hiện tại Ngọc Lâm đã bị trọng thương, Hư Không Kiếm lại bí mật tập kích, dù hắn có ba đầu sáu tay cũng không phản ứng kịp nữa rồi.
PHẬP PHẬP PHẬP PHẬP PHẬP PHẬP…
Tám thanh Hư Không Kiếm vô tình cắm chặt vào thân thể Ngọc Lâm, máu huyết nhuộm đỏ một vùng trời…
Mà thân ảnh Lạc Nam đã thản nhiên xuất hiện, ngay cả một chút thương thế cũng không có…
Ở trong Hồn Địa trong khoảnh khắc, Phong Lôi Cộng Minh Chưởng hoàn toàn không đánh trúng được Lạc Nam.
“Ngươi là người hay quỷ?” Ngọc Lâm toàn thân bị máu tươi nhuộm đỏ, dùng ánh mắt sợ hãi đến cùng cực nhìn chăm chú đối thủ.
“Ta là người…nhưng bật hack!”
Lạc Nam thản nhiên nói một câu,
XÀ…
Từ bên trong Đế Diễm, Xích Luyện Hỏa Xà lao vụt mà ra, hình thành tầng tầng Xiềng Xích lao đến siết chặt thân thể Ngọc Lâm, khiến hắn không thể động đậy tứ chi.
“Dị Hỏa?!” Ngọc Lâm càng thêm khiếp đảm, từ bên trong ngọn lửa kinh khủng kia lại lao ra Dị Hỏa, hắn nghĩ đến một khả năng, khiến ánh mắt trợn tròn…tràn ngập rung sợ mở miệng rung rẩy:
“Dị Hỏa dung hợp vào nhau? Ngươi là người của Vô Tận Hỏa Giới?”
“Vô Tận Hỏa Giới?” Lạc Nam trong lòng giật mình, dựa vào biểu hiện của Ngọc Lâm…chẳng lẽ Vô Tận Hỏa Giới kia cũng là nơi có khả năng dung hợp Dị Hỏa?
“Không…không thể, Vô Tận Hỏa Giới là Đại Tiên Giới, làm sao sẽ hạ mình đi xuống Tiểu Tiên Giới chúng ta!” Ngọc Lâm lắc đầu, tự động phủ định suy đoán của mình.
Lạc Nam cũng không hỏi cho ra lẽ, ngược lại cười nói: “Ngươi trả lời ta một câu, có thể cân nhắc tha mạng cho ngươi!”
“Câu gì?” Ngọc Lâm sững sờ.
“Ngươi nhận ra được Quyền Pháp mang theo vạn thú ta vừa sử dụng chứ?” Lạc Nam trầm ngâm, nghiêm túc quan sát từng cơ mặt của Ngọc Lâm, để chắc chắn tên này không nối dối.
Cuồng Thú Quyền vốn là Thể Kỹ của Tản Viên Tiên Vương, Lạc Nam khi sử dụng đã đem Đế Diễm mạnh mẽ hòa vào trong quyền pháp, khiến đẳng cấp của nó hiện tại không kém một Ngọc Cấp Cực Phẩm Quyền Pháp.
Hắn muốn xem xem…Ngọc Lâm có thể nhận ra đây là Cuồng Thú Quyền của Tản Viên Tiên Vương hay không, để điều tra thoáng một chút về các vị Tiên Vương này.
“Không biết…” Nào ngờ Ngọc Lâm mờ mịt lắc đầu.
“Tiên giới rộng lớn mênh mông, mỗi vị Tiên Vương cũng chỉ nổi danh một khu vực, công tử đừng hy vọng!” Kim Nhi lên tiếng giải thích.
Lạc Nam nghe vậy gật gù, trong lòng như có điều suy nghĩ…
Nhìn thấy Lạc Nam đang phân tâm, ánh mắt Ngọc Lâm trở nên oán độc…một khối Ngọc Bội xuất hiện trên tay hắn, muốn ra sức bóp nát.
Đây là Ngọc Bội của Ngọc Tiên Môn, chỉ cần đem nó bớp nát sẽ có cường giả trong Môn lập tức chạy đến…
Đáng tiếc Lạc Nam đang mở ra Khai Môn, tinh thần và tốc độ phản ứng cực kỳ minh mẫn, bình tĩnh quát lên:
“Định Hồn!”
Toàn thân Ngọc Lâm cứng đờ…
XOẸT…
Lạc Hồng Kiếm rời lưng, đem cánh tay Ngọc Lâm đang cầm Ngọc Bội cắt đứt…
“Con gái ngoan của ta nói…nàng muốn chém ngươi!” Lạc Nam thản nhiên cười cười.
Trong ánh mắt trợn tròn khiếp hãi của Ngọc Lâm, vốn Lạc Hồng Kiếm đang oai phong lẫm liệt, đột nhiên biến hóa thành một thanh Kiếm gãy tồi tàn hết sức quen thuộc.
“Ngươi…là ngươi…là ngươi…” Ngọc Lâm như gặp quỷ hét ầm lên, hắn làm sao có thể quên được, mấy ngày trước đó mình còn mở miệng xem thường thanh kiếm gãy này.
Mà kẻ đeo mặt nạ trước mặt, lại là tên đệ tử Ngọc Tiên Môn mới thu nhận kia…
Lạc Nam không rảnh trả lời…Đế Diễm bùng lên trên thân Kiếm gãy, nhẹ nhàng gọt xuống đầu Ngọc Lâm, sau đó đem toàn bộ cơ thể hắn đốt thành cặn bã…
Một đời Ất Tiên cường giả, chết thảm!
…
Tối mùng 3 vui vẻ nha mọi người :D
...
Bác nào muốn lì xì em thì đây ạ :D
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn
Trước một chưởng nén giận ra tay của Ất Tiên, dù nàng có thủ đoạn đa đoan, thông minh xuất chúng thì tất cả chỉ là hư vô…
Bởi vì bất kể là Tu Chân Giới hay Tu Tiên Giới đều có một câu bất hủ danh ngôn truyền rằng: “Trước thực lực tuyệt đối, mọi âm mưu quỷ kế đều trở nên vô nghĩa!”
Ngọc Lâm đánh xuống một kích này, Bạo Hùng sẽ lập tức tứ phân ngũ liệt, bao gồm cả mỹ nữ bên trong nó…
“HA HA HA HA HA!”
Hết sức bất chợt, một tiếng cười to cuồng ngạo mang theo Tiên và Hồn hai cổ lực lượng cuồn cuộn vang vọng không gian, toàn bộ uy thế tác động trực tiếp vào đầu Ngọc Lâm.
“Á, Kẻ nào?”
Ngọc Lâm ôm đầu hét thảm lên một tiếng, tiếng cười này ẩn chứa lực lượng thật sự quá mức quỷ dị, khiến toàn bộ thể xác và cả Linh Hồn của hắn trở nên chấn động, một tia máu đã rỉ ra khỏi miệng rồi, công kích sắp đánh xuống con “Bạo Hùng” cũng phải tạm thời thu lại.
Con “Bạo Hùng” không bị xem là mục tiêu cũng bị tiếng cười loáng thoáng ảnh hưởng, đầu óc đau nhứt, nằm xuống đất lăn lộn…bất quá mặc dù như vậy, thì bên trong ánh mắt của nó lúc này lại sinh ra một tia hy vọng sống, tràn đầy mừng rỡ…
Vốn đã nghĩ mình chết chắc rồi, không ngờ lại có diễn biến kỳ lạ nảy sinh…
“HA HA HA HA HA!”
Vẫn chẳng có người xuất hiện, tiếng cười cuồng ngạo tiêu sái kia ầm ầm vang vọng mà ra, đem Ngọc Lâm chấn đến thổ huyết.
Hắn vội vàng phong tỏa thính giác của mình, nhưng lại kinh hãi phát hiện tiếng cười quỷ quái ấy vẫn có thể đánh vào thân thể mình, thính giác có tồn tại hay không chẳng hề tác dụng.
Ẩn nấp bên trong tối, Lạc Nam ngửa đầu lên trời cười dài…Tiên Lực và Hồn Lực hoà quyện vào nhau hết sức quỷ dị, Lôi Đình và Hồn Lực tạo thành âm thanh long trời lỡ đất, chấn động cửu thiên thập địa…
Đó chính là khả năng của Động Thiên Ngạo Tiếu, Ngọc Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ mà Lạc Nam vừa mới luyện được…
Đây là một môn Vũ Kỹ có khả năng dồn nén Tiên Lực vào trong cổ họng của mình, sau đó thông qua tiếng cười ngạo tiếu thiên địa, trực tiếp đánh vào tinh thần của đối thủ…
Nhưng bằng vào ngộ tính kinh khủng của mình, gần 100 ngày đầu trong Gia Tốc Trận, Lạc Nam đã quyết định cải tiến Động Thiên Ngạo Tiếu bằng cách dùng cả Hồn Lực để gia tăng uy lực của tiếng cười, mới dẫn phát đến một màn trước mặt.
Thân ảnh của hắn còn chưa xuất hiện, đã có thể thông qua tiếng cười khiến một vị Ất Tiên bị thương…
“Khốn kiếp! cút ra đây cho bổn Chấp Sự!”
Ngọc Lâm phẫn nộ gầm rống, hắn không hổ danh là một Ất Tiên, trong cơn thịnh nộ và liên tục bị tiếng cười tác động vẫn giữ được lý trí chiến đấu…hai loại thuộc tính dâng trào, Phong và Lôi Tiên Lực bộc phát ra bàn tay, hướng về bốn phương tám hướng xung quanh điên cuồng công phá:
“Lôi Ngâm Chưởng – Phong Bạo Chưởng!”
Hai chưởng vừa ra, cuồng phong gào thét, Lôi Đình tàn sát bừa bãi, đem toàn bộ một vùng rừng san thành bình địa…
“Khốn kiếp!” Lạc Nam thầm mắng một tiếng, không ngờ tên này muốn phá nát toàn bộ cảnh quan để buộc mình xuất hiện.
Trong lúc vội vàng, Lạc Nam đeo vào Mặt Nạ Thiên Diện, thi triển Huyễn Quang Vô Cực, lưng đeo Lạc Hồng Kiếm ở trạng thái oai hùng…chỉ thoáng chốc đã né tránh một chưởng toàn lực của Chân Tiên.
“Ha hả, con chuột nhắt rốt cuộc xuất hiện!”
Ngọc Lâm cười lên ha hả, bằng vào ánh mắt của một Ất Tiên, hắn có thể phát hiện quỹ tích di động của Huyễn Quang Vô Cực, nhìn thấy đối thủ của mình vẫn chạy bộ dưới đất, nhất thời đoán ra thực lực của đối phương còn chưa đạt đến Cực Tiên.
“Một con chuột nhắt Chân Tiên phương nào, dám chạy vào phạm vi thí luyện của Ngọc Tiên Môn chúng ta sinh sự?” Ngọc Lâm lạnh lùng nói, sát khí như hóa thành thực chất bên trong đáy mắt.
“Bổn công tử có hứng thú với con Bạo Hùng kia, muốn bắt nó làm sủng vật…đạo hữu có thể dừng tay!” Sau lớp mặt nạ, Lạc Nam thản nhiên mở miệng.
Mặt Nạ Thiên Diện lúc này chỉ che đi dung mạo của hắn mà chưa kịp biến đổi hình dạng, bất quá như thế cũng đủ rồi…bởi vì Mặt Nạ Thiên Diện chính là hàng Tôn Cấp Cực Phẩm đạt được từ Vòng Quay Danh Vọng, chỉ có Tiên Đế cường giả mới có thể nhìn thấu khuôn mặt thật của Lạc Nam.
Nghe tiếng nói của Lạc Nam, cả Ngọc Lâm và con Bạo Hùng sắc mặt đều trở nên cổ quái…
Kẻ nào dám ra điều kiện với một Ất Tiên khi hắn chỉ mới là Chân Tiên, đầu óc bị ra nước rồi sao? vì một con Bạo Hùng mà đáng giá liều mạng như thế?
Ngọc Lâm ánh mắt lóe lên, hắn không cho rằng lại có kẻ ngu xuẩn như thế, nhất thời chuyển ánh mắt sang đánh giá con Bạo Hùng.
“Không ổn!” Đại mỹ nữ nằm bên trong Bạo Hùng cảm giác bất an, nàng không dám chắc chắn thủ đoạn của mình có ẩn giấu được một Ất Tiên hay không.
“Muốn ngắm gấu của bổn công tử, ngươi nằm mơ!”
Lạc Nam đột ngột bá đạo cắt ngang dò xét của Ngọc Lâm, Bát Môn Độn Giáp kích hoạt, Mình Đồng Da Sắt triển khai, Đế Diễm cuồn cuộn dâng trào, Tốc Biến triển khai, sáp lá cà mà đến…
Trước uy thế và sức nóng của Đế Diễm, không gian kiên cố ở Tiên giới mà chỉ có Tiên Vương mới có thể xé rách lúc này vặn vẹo kịch liệt…
“Ngọn lửa này?!”
Ngọc Lâm hít sâu một hơi khí lạnh, hắn không đủ trình độ để nhận ra Đế Diễm là do vô số Dị Hỏa kết hợp tạo thành, hắn chỉ cảm giác được Dị Hỏa ở trước mặt Đế Diễm ngay cả cái rắm cũng không bằng…
Mà Bạo Hùng ở một bên cũng trừng to mắt, người thần bí này sở hữu Hỏa Diễm bá đạo vượt qua tưởng tượng của nàng, chẳng trách dám đối chiến Ất Tiên Cảnh.
Đây là nơi hoang vắng, Lạc Nam mới gan góc dùng đến Đế Diễm, nếu là chốn đông người…hắn chỉ có thể ẩn giấu mà thôi.
Bát Hoang Hoành Thiên Viêm xuất hiện sau lưng, Huyễn Quang Vô Cực triển khai, thân thể Lạc Nam đã xuất hiện bên cạnh Ngọc Lâm.
“Sở hữu ngọn lửa cường đại thì đã sao? trước thực lực tuyệt đối ngươi chỉ có đường chết!” Ngọc Lâm phẫn nộ gầm rống, Phong và Lôi tiên lực tàn sát bừa bãi…
Phong Tiên Lực hình thành cơn gió xoáy, ở xung quanh cơ thể Ngọc Lâm tạo thành một lớp cuồng phong che chắn thân thể.
Mà Lôi Tiên Lực lại điên cuồng gầm thét mà ra, hòa vào đôi tay của hắn để gia tăng lực chiến…
“Không hổ là Chấp Sự của Ngọc Cấp Thế Lực…không phải nhân vật dễ chơi!” Lạc Nam âm thầm cảm thán, bất quá đã đến nước này, hắn không thể không chiến.
“Cuồng Thú Quyền!”
Bắp thịt căng cứng đến cực hạn, vô tận sức mạnh hội tụ vào tay phải, bên trong hòa lẫn cả Đế Diễm…
RỐNG GẦM GÀO GÁY RỪ…
Vạn Thú động nộ gầm thét vang vọng rừng xanh, sau lưng Lạc Nam có Vạn Thú Mộ Hỏa như sinh ra cộng hưởng, hàng loạt ngọn lửa với hình thái Thú Dữ xuất hiện, uy thế ngập trời…
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cuồng Thú Quyền đấm ra…kinh thiên động địa.
“Thật kinh khủng!” Ngọc Lâm chứng kiến một quyền này, toàn bộ tâm trí căng cứng, không còn dám có chút xem thường kẻ Chân Tiên trước mặt này, hắn muốn toàn lực ứng đối.
“Lôi Ngục Quyền!”
Lôi Tiên Lực phẫn nộ gầm vang, Ngọc Lâm cùng lúc tung ra hai quyền uy thế như địa ngục, muốn chống lại Cuồng Thú Quyền của Lạc Nam.
Chỉ là…mọi thứ không như ý muốn của hắn…
Nhân lúc Lôi Ngục Quyền vừa xuất hiện, cánh tay trái còn lại của Lạc Nam đã thi triển ấn quyết kỳ lạ…
Trong khoảnh khắc khi ấn quyết đó hình thành, Tiên Lực trong cơ thể Lạc Nam đột ngột nghịch chuyển, hình thành một cổ chuyển dời hết sức diệu dụng, có thể đem mọi thủ đoạn công kích ở phía đối diện thay chuyển phương hướng,…
Trong lòng bàn tay trái của hắn, có dị tượng vật đổi sao dời, thay trắng đổi đen, ở bên ngoài cơ thể hình thành một lớn Tiên Lực nghịch chuyển hết sức kỳ lạ…
“Đẩu Chuyển Tinh Di!”
Lạc Nam há miệng quát lớn, Cuồng Thú Quyền không vội đấm ra, toàn thân mang theo Đẩu Chuyển Tinh Di tiếp cận…
“Kẻ này muốn làm gì?” Ngọc Lâm trong lòng có chút bất an, nhưng tay đã đấm ra không thể thu lại, hắn vẫn thô bạo tiến đến.
PHỐC…
Lôi Ngục Quyền toàn lực đánh vào…
ĐÙNG…
Trong khoảnh khắc đó, Đẩu Chuyển Tinh Di thể hiện khả năng chuyển dời công kích khủng bố của nó, Lôi Ngục Quyền đấm vào lớp Tiên Lực đang nghịch chuyển, lại bị bật ra ngoài…sau đó hung hăng tự hướng cằm của Ngọc Lâm công đến…
PHỐC…
Ngọc Lâm phun máu ba thước, răng môi lẫn lộn, ánh mắt hắn trợn tròn khó tin,…không hiểu vì sao mình đột ngột đánh vào chính mình.
Nhân cơ hội đó, Cuồng Thú Quyền của Lạc Nam đã thô bạo đấm đến…
ĐOÀNG…
Một quyền vừa ra, đấm trực diện vào lòng ngực Ngọc Lâm.
PHỐC PHỐC PHỐC…
Uy thế uy dũng cùng với sức mạnh vạn thú, lớp Phong Bạo bảo vệ quanh thân tán loạn, chấn đến xương cốt của Ngọc Lâm ầm ầm rạn nứt, lồng ngực lỏm vào một cái lỗ máu hết sức dữ tợn…mà Ngọc Lâm lại như giẻ rách bay vọt ra ngoài, ở trên không trung liên tục phun máu…
“Hự…không hổ là Ất Tiên, thật là khó chơi!”
Lạc Nam sắc mặt nhợt nhạt, khóe môi có máu tươi chảy ra, bởi vì khi dùng Đẩu Chuyển Tinh Di đón lấy Lôi Ngọc Quyền bản thân hắn cũng không hề dễ chịu.
Phải biết Ngọc Lâm dù gì cũng là Ất Tiên cường giả, mà hắn chỉ mới là Chân Tiên, dù đã có Đẩu Chuyển Tinh Di chuyển đổi phần lớn uy lực công kích về phía đối thủ, lại có Phệ Thiên Mộc và Phản Thiên Mộc hai loại Dị Mộc vừa thôn phệ vừa phản chấn, thân là Thể Tu…nhưng Lạc Nam vẫn bị nội thương.
Rất nhanh…Niết Bàn Linh Thủy và Sinh Mệnh Huyền Mộc hai loại Dị Thủy lưu chuyển bên trên da thịt, đem thương thế của Lạc Nam tạm bình ổn lại.
Hắn như một cổ máy chiến đấu không biết mỏi mệt, Huyễn Quang Vô Cực tiếp tục triển khai…hóa thành một quầng sáng khủng bố lao theo Ngọc Lâm.
Quyết tâm tất sát Ngọc Lâm…
“Ngươi muốn chết!” Ngọc Lâm gầm rống như dã thú bị trọng thương, ánh mắt hắn đỏ ngầu hết sức dữ tợn.
Trong hàng ngũ Chấp Sự, thân mang Lôi và Phong hai loại thuộc tính bá đạo khiến hắn có địa vị ở Ngọc Tiên Môn là cực cao, nên mới được tin tưởng giao nhiệm vụ cướp đoạt Dị Thủy.
Nếu nhiệm vụ thất bại trong tay một Chân Tiên, hắn còn mặt mũi nào?
“Phong Lôi Cộng Minh Chưởng!”
Thấy Lạc Nam mang theo ý đồ tất sát lao đến, Ngọc Lâm cười gằn dữ tợn, Lôi và Phong bất chợt dung nhập vào nhau, hòa hợp hình thành một Chưởng Ấn cộng hưởng hết sức dữ dội.
“Ồ…” Lạc Nam kinh dị hô lên một tiếng, không hổ là người của Ngọc Cấp Thế Lực, ngay cả Vũ Kỹ có khả năng dung hợp thuộc tính cũng xuất hiện rồi.
ĐÙNG…
Ngọc Lâm hai tay bắn chưởng…
“Đế Hồn Kỹ - Hồn Địa!”
Mắt thấy một chưởng này lao đến chính mình, Lạc Nam không dám đối kháng trực diện, hắn cảm giác trừ các loại thủ đoạn của mình bị hạn chế không dám dùng ra, thì rất ít đòn có thể chống trực diện một chưởng Lôi Minh này.
Hồn Lực bao trùm cơ thể, đem phạm vi nhỏ xung quanh hóa thành trạng thái Hồn Địa, nơi mà chỉ có công kích Linh Hồn mới có thể xâm phạm…
ẦM ẦM ẦM
Phong Lôi Cộng Minh Chưởng xuyên thấu mà qua, uy thế ngập trời…một phần ba Thủy Dược Lâm hóa thành bình địa…
PHỐC…
Bạo Hùng không phải mục tiêu của một chưởng kinh khủng này, nhưng cũng bị dư ba đánh văng ra ngoài, đụng vào vách núi, liên tục thổ huyết…
…
Khi một chưởng tán đi…
Thấy vị trí chỗ của đối thủ đã biến mất tung tích, Ngọc Lâm khóe miệng đắc ý cười gằn: “Mặc cho ngươi nhiều thủ đoạn đến mức nào, vẫn không thể chống lại Ất Tiên!”
Hắn cho rằng Lạc Nam đã bị Phong Lôi Cộng Minh Chưởng bắn thành cặn bã rồi…
Thần Thức đảo quanh, Ngọc Lâm muốn tìm ra ngọn lửa mạnh mẽ quỷ dị mà đối thủ sử dụng vừa rồi…chủ nhân chết đi, tin tưởng nó ở phạm vi không quá xa.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Đúng lúc này…ở bên cạnh Ngọc Lâm không biết từ bao giờ, tám thanh Hắc Kiếm quỷ bí từ trong hư không xuất hiện, không nói hai lời đâm mạnh vào cơ thể hắn…
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Không ổn!”
Ngọc Lâm hoảng sợ đến cực điểm, có trời mới biết tự nhiên ở đâu có mấy thanh Kiếm đột ngột xuất hiện ở bên cạnh tập kích chính mình…
Hư Không Kiếm, sau khi Ái Tâm có tiến bộ lớn về mặt Luyện Khí, nàng đã dốc hết tâm huyết và tài liệu có thể để nâng cấp chúng nó đạt đến Cực Cấp Cực Phẩm.
Bình thường Ngọc Lâm là Ất Tiên cường giả, Hư Không Kiếm dù đạt đến Cực Cấp Cực Phẩm cũng rất khó bị thương được hắn.
Nhưng hiện tại Ngọc Lâm đã bị trọng thương, Hư Không Kiếm lại bí mật tập kích, dù hắn có ba đầu sáu tay cũng không phản ứng kịp nữa rồi.
PHẬP PHẬP PHẬP PHẬP PHẬP PHẬP…
Tám thanh Hư Không Kiếm vô tình cắm chặt vào thân thể Ngọc Lâm, máu huyết nhuộm đỏ một vùng trời…
Mà thân ảnh Lạc Nam đã thản nhiên xuất hiện, ngay cả một chút thương thế cũng không có…
Ở trong Hồn Địa trong khoảnh khắc, Phong Lôi Cộng Minh Chưởng hoàn toàn không đánh trúng được Lạc Nam.
“Ngươi là người hay quỷ?” Ngọc Lâm toàn thân bị máu tươi nhuộm đỏ, dùng ánh mắt sợ hãi đến cùng cực nhìn chăm chú đối thủ.
“Ta là người…nhưng bật hack!”
Lạc Nam thản nhiên nói một câu,
XÀ…
Từ bên trong Đế Diễm, Xích Luyện Hỏa Xà lao vụt mà ra, hình thành tầng tầng Xiềng Xích lao đến siết chặt thân thể Ngọc Lâm, khiến hắn không thể động đậy tứ chi.
“Dị Hỏa?!” Ngọc Lâm càng thêm khiếp đảm, từ bên trong ngọn lửa kinh khủng kia lại lao ra Dị Hỏa, hắn nghĩ đến một khả năng, khiến ánh mắt trợn tròn…tràn ngập rung sợ mở miệng rung rẩy:
“Dị Hỏa dung hợp vào nhau? Ngươi là người của Vô Tận Hỏa Giới?”
“Vô Tận Hỏa Giới?” Lạc Nam trong lòng giật mình, dựa vào biểu hiện của Ngọc Lâm…chẳng lẽ Vô Tận Hỏa Giới kia cũng là nơi có khả năng dung hợp Dị Hỏa?
“Không…không thể, Vô Tận Hỏa Giới là Đại Tiên Giới, làm sao sẽ hạ mình đi xuống Tiểu Tiên Giới chúng ta!” Ngọc Lâm lắc đầu, tự động phủ định suy đoán của mình.
Lạc Nam cũng không hỏi cho ra lẽ, ngược lại cười nói: “Ngươi trả lời ta một câu, có thể cân nhắc tha mạng cho ngươi!”
“Câu gì?” Ngọc Lâm sững sờ.
“Ngươi nhận ra được Quyền Pháp mang theo vạn thú ta vừa sử dụng chứ?” Lạc Nam trầm ngâm, nghiêm túc quan sát từng cơ mặt của Ngọc Lâm, để chắc chắn tên này không nối dối.
Cuồng Thú Quyền vốn là Thể Kỹ của Tản Viên Tiên Vương, Lạc Nam khi sử dụng đã đem Đế Diễm mạnh mẽ hòa vào trong quyền pháp, khiến đẳng cấp của nó hiện tại không kém một Ngọc Cấp Cực Phẩm Quyền Pháp.
Hắn muốn xem xem…Ngọc Lâm có thể nhận ra đây là Cuồng Thú Quyền của Tản Viên Tiên Vương hay không, để điều tra thoáng một chút về các vị Tiên Vương này.
“Không biết…” Nào ngờ Ngọc Lâm mờ mịt lắc đầu.
“Tiên giới rộng lớn mênh mông, mỗi vị Tiên Vương cũng chỉ nổi danh một khu vực, công tử đừng hy vọng!” Kim Nhi lên tiếng giải thích.
Lạc Nam nghe vậy gật gù, trong lòng như có điều suy nghĩ…
Nhìn thấy Lạc Nam đang phân tâm, ánh mắt Ngọc Lâm trở nên oán độc…một khối Ngọc Bội xuất hiện trên tay hắn, muốn ra sức bóp nát.
Đây là Ngọc Bội của Ngọc Tiên Môn, chỉ cần đem nó bớp nát sẽ có cường giả trong Môn lập tức chạy đến…
Đáng tiếc Lạc Nam đang mở ra Khai Môn, tinh thần và tốc độ phản ứng cực kỳ minh mẫn, bình tĩnh quát lên:
“Định Hồn!”
Toàn thân Ngọc Lâm cứng đờ…
XOẸT…
Lạc Hồng Kiếm rời lưng, đem cánh tay Ngọc Lâm đang cầm Ngọc Bội cắt đứt…
“Con gái ngoan của ta nói…nàng muốn chém ngươi!” Lạc Nam thản nhiên cười cười.
Trong ánh mắt trợn tròn khiếp hãi của Ngọc Lâm, vốn Lạc Hồng Kiếm đang oai phong lẫm liệt, đột nhiên biến hóa thành một thanh Kiếm gãy tồi tàn hết sức quen thuộc.
“Ngươi…là ngươi…là ngươi…” Ngọc Lâm như gặp quỷ hét ầm lên, hắn làm sao có thể quên được, mấy ngày trước đó mình còn mở miệng xem thường thanh kiếm gãy này.
Mà kẻ đeo mặt nạ trước mặt, lại là tên đệ tử Ngọc Tiên Môn mới thu nhận kia…
Lạc Nam không rảnh trả lời…Đế Diễm bùng lên trên thân Kiếm gãy, nhẹ nhàng gọt xuống đầu Ngọc Lâm, sau đó đem toàn bộ cơ thể hắn đốt thành cặn bã…
Một đời Ất Tiên cường giả, chết thảm!
…
Tối mùng 3 vui vẻ nha mọi người :D
...
Bác nào muốn lì xì em thì đây ạ :D
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro