Con Đường Bá Chủ

Lại thấy Ma Lực

Akay Hau

2024-10-30 06:45:38

RỐNG…

Trong ánh mắt ngưng trọng của Lạc Nam, một con quái vật khổng lồ điên cuồng cựa quậy, điên cuồng tàn phá, điên cuồng rống giận phẫn nộ, mang theo uy áp khủng bố đủ sức tạo thành uy hiếp đến tính mạng của hắn.

Chỉ bất quá…trước sự phẫn nộ và tàn phá này, một kiện Pháp Bảo khổng lồ như tòa tháp giam cầm xung quanh, bên ngoài tòa tháp lại còn xuất hiện tầng tầng trận pháp dày đặc khiến mọi nổ lực của quái vật tan thành hư vô.

Bởi vì theo kiến thức của Lạc Nam, cái tòa tháp này đẳng cấp kém nhất cũng là Ngọc Cấp, diện mạo linh lung phi phàm, có công dụng trấn áp tà vật…lại thêm Trận Pháp dày đặc rõ ràng là thủ pháp của mấy tên Ngọc Cấp Chiến Trận Sư, con quái vật này có thể thoát khốn mới là chuyện lạ.

Con quái vật này…thật sự nhìn không ra diện mạo, chỉ thấy toàn thân bùng phát một cổ lực lượng màu đen kịch, mang theo các loại cảm giác tiêu cực chưa từng có, như có thể nhấn chìm tất cả sự sống xung quanh.

Không gian xung quanh, Tiên Khí trong thiên địa bài xích quái vật, nhao nhao tránh xa nó…thậm chí ngay cả đến gần cũng không muốn.

“Cái này…là Ma Lực?”

Ánh mắt Lạc Nam co rụt lại, một cảm giác hoang đường dâng lên trong đầu.

Hắn từng tiếp xúc với Lãnh Nguyệt Tâm, quá mức hiểu rõ cổ lực lượng trước mắt này tượng trưng cho thứ gì.

Đây chính là Ma Lực, loại lực lượng không thuộc về Tiên giới, loại lực lượng bị Tiên Khí trong thiên địa bài xích, loại lực lượng nguy hiểm mạnh mẽ vô cùng.

Chỉ bất quá khiến hắn không thể thấu hiểu…vì sao tại một hành tinh như Lam Cực Tiên Tinh, lại xuất hiện một sinh vật sở hữu nồng đậm Ma Lực như thế này? Lại còn bị giam cầm ở nơi đây một cách bí mật?

Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn triển khai đến cực hạn, Nhìn Xuyên Yếu Điểm kích hoạt.

Lạc Nam muốn nhìn ra chân diện mục của quái vật trước mặt là gì, bởi vì ngoại trừ Ma Lực khủng khiếp bao phủ diện rộng ở bên ngoài, hắn không nhận ra hình dáng cụ thể của nó.

Bất quá hồi lâu sau, chân mày Lạc Nam nhíu chặt…bởi vì có vô số tầng Ma Lực vây quanh, khiến hắn thật sự không thể nhìn ra tồn tại trước mặt là gì.

Theo Tuế Nguyệt Nữ Đế từng nói, đẳng cấp của những kẻ tu luyện Ma Lực sẽ chia thành: Chân Ma, Cực Ma, Ất Ma, Ngọc Ma, Ma Vương, Ma Tôn, Ma Đế…

Dựa vào khí tức đến xem, thứ trước mặt là một Ngọc Ma, hơn nữa đẳng cấp còn rất cao…rất có thể đạt đến Ngọc Ma Hậu Kỳ và chiến lực không kém gì nhân vật như Địa Mạnh Hùng, Ngọc Chấn Lôi.

Chỉ là chẳng biết nó có phải nhân loại hay không…

“Rơi vào vũng nước đục gì thế này?” Lạc Nam âm thầm suy tư…

GỪ GỪ RỪ RỪ…

Ngọc Ma rên rỉ dữ tợn, âm thanh hỗn loạn không có ý nghĩa, nhưng lại nghe qua vô số cảm xúc tiêu cực bên trong nó, khiến Lạc Nam hơi nhíu mày khó chịu.

“Chuyện nơi này không liên quan đến ta!”

Nhìn tầng tầng Trận Pháp phong ấn Ngọc Ma, lại thêm pháp bảo dạng Tháp cũng tầm Ngọc Cấp kia, Lạc Nam quyết định rời đi.

Ngọc Ma này nhìn qua đã không phải nhân vật lương thiện, cũng chả phải bảo bối hay bảo vật gì, không cần tiếp tục ở lại mạo hiểm.

Không phải Lạc Nam căm hận hay bài xích gì Ngọc Ma, trái lại còn có chút đồng tình với nó bởi vì tu luyện Ma Lực giống với Lãnh Nguyệt Tâm, bất quá vì không muốn liều lĩnh làm càn khi chưa rõ tình huống, hắn quyết định rời đi.

Về phần Ngọc Hư và Ngọc Quán, mặc kệ hai lão già này sống chết.

Chỉ là trong lúc Lạc Nam trong bộ dạng con rắn vừa muốn quay đầu, một âm thanh cơ giới pha lẫn máy móc đã vang lên trong đầu hắn:

“Keng! Phát động chi nhánh nhiệm vụ: Ma Thù! thành công nhận được một lần triệu hoán Ma Thể, thất bại tiểu huynh đệ bị trừ 5cm vĩnh viễn!”

“Ta xxx mày hệ thống!” Lạc Nam trực tiếp nhảy dựng, sắc mặt đen như đáy nồi, đã bao lâu rồi chưa có nhiệm vụ chi nhánh?

Hắn có thể chấp nhận nhiệm vụ thất bại trừng phạt bất kỳ hình thức nào, duy chỉ có trừ đi chiều dài của tiểu huynh đệ là không chấp nhận được.

Hệ Thống đây là muốn đạp lên tôn nghiêm nam nhân của hắn, phá vỡ hạnh phúc gia đình hắn, phá vỡ thân thể hắn, tội ác tài trời a…

Bất quá Lạc Nam mặc dù mắng chửi, nhưng hắn cũng biết cái Hệ Thống này đã quyết mình cũng bất lực chịu trận, đành phải xem nhiệm vụ chú thích:

“Ma Thù, nhiệm vụ chi nhánh: Ngọc Ma có oan khuất cực lớn, hỗ trợ y báo thù sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”

Lạc Nam vuốt vuốt cằm, nhiệm vụ thành công sẽ nhận được một cái Ma Thể? Hắn chỉ biết Thể Chất…còn Ma Thể là cái quỷ quái gì? nghe qua hình như mình không dùng được…vẫn còn một cái Duy Ma Độc Tôn Công chưa thể sử dụng đấy.

Bất quá nghĩ đến lới hứa với Lãnh Nguyệt Tâm, Lạc Nam siết chặt nắm tay…Ma Thể này, tình thế bắt buộc.

Về phần Ngọc Ma, Hệ Thống đã yêu cầu giúp nó…tin chắc sẽ không làm hại Lạc Nam.

Nghĩ đến đây, giải trừ Vạn Yêu Tiên Ma Biến, từ một con rắn nhỏ một lần nữa hiện lên thân ảnh cao lớn đường hoàng của nam nhân.

HỪ HỪ HỪ HỪ…

Con Ngọc Ma kia dường như cũng không nghĩ đến đùng một cái sẽ xuất hiện một nhân loại, vội vàng rống lên những âm thanh vô nghĩa, bất quá Lạc Nam có thể nghe ra một chút cảm xúc bên trong, tên này rõ ràng là muốn được hắn cứu.

“Cứu ngươi không phải không được…bất quá không được tổn hại ta!” Lạc Nam nghiêm túc nói.

RỪ RỪ RỪ RỪ!

Dường như hiểu được lời của hắn, Ngọc Ma điên cuồng tru lên…như một lời khẳng định.

Bất quá nó cũng chỉ ôm một chút huy vọng mà thôi, thanh niên trước mặt tuổi tác còn trẻ, tu vi lại không hề cao…mà Trận Pháp và tòa tháp giam cầm nó đều là hàng Ngọc Cấp, liệu có được không?

“Thử một chút chẳng phải sẽ biết!”

Lạc Nam trừng to mắt, con Ngọc Ma này lo xa như vậy làm gì? hắn đã đáp ứng sự tình đương nhiên sẽ làm được.

“Hợp Đỉnh!”

Lạc Nam hít sâu một hơi, ở trong lòng hạ lệnh…

ẦM ẦM ẦM ẦM…

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Các tôn Đại Đỉnh nhanh chóng hòa hợp lại, Bá Đỉnh khổng lồ lại được sinh ra, Bá Lực cuồn cuộn uy vũ bắt đầu lưu chuyển.

“Long Lực Đỉnh…tách ra!” Lạc Nam trầm mặc hồi lát, cuối cùng chỉ có thể thở dài một tiếng.

ONG ONG ONG…

Trong sự chấn động không cam lòng của mình, Long Lực Đỉnh bị tách ra khỏi Bá Đỉnh, nằm yên lặng ở một gốc.

Lúc này Bá Đỉnh chỉ còn lại Diễm Tâm Đỉnh, Thiên Mộc Đỉnh, Huyền Thủy Đỉnh, Sát Kim Đỉnh, Kiếp Lôi Đỉnh, Quang Minh Đỉnh, Chân Thổ Đỉnh.

Bảy tôn Đại Đỉnh liên kết, bảy loại Tiên Lực hợp nhất…thiếu mất Long Lực khiến uy lực của chúng có vẻ suy yếu rất nhiều.

Nhưng mà…Lạc Nam lúc này không còn lựa chọn nào khác.

Theo lời của Tuế Nguyệt Nữ Đế, Long Tộc cực kỳ khủng bố…bọn hắn sẽ cảm ứng được có kẻ sử dụng Lực Lượng của tộc quần mình dù cách xa vô tận.

Nếu Bá Lực mang theo Long Lực xuất hiện, Lạc Nam không dám chắc Long Tộc có cảm ứng được Long Lực nằm trong Bá Lực hay không, vì thế hắn chỉ có thể tạm thời áp chế Long Lực Đỉnh, đem nó tách khỏi Bá Lực Đỉnh.

Làm như vậy…Bá Lực đánh ra thiếu mất Long Lực, sức mạnh đương nhiên sẽ không được trọn vẹn, bất quá vì vấn đề an toàn…Lạc Nam chỉ có thể làm thế mà thôi.

Long Lực đã trở thành lực lượng tối kỵ của hắn tại Tiên giới này, nếu không bị ép vào đường cùng…Lạc Nam sẽ không dùng đến.

Bất quá mặc dù thiếu mất Long Lực, thì khi bảy loại lực lượng khủng bố xuất hiện về sau, ánh mắt đỏ ngầu của Ngọc Ma vậy mà xuất hiện một tia chấn động, sau đó là mừng rỡ như điên sinh lòng hy vọng.

Trong ánh mắt không dám tin tưởng của nó, Đế Diễm, Kiếp Lôi, Dị Thủy, Dị Mộc, Dị Thổ, Dị Kim, Dị Quang…

Bảy loại Tiên Lực khủng bố hội tụ vào lòng bàn tay người thanh niên kia, hình thành một quả cầu áp súc đến cực hạn.

“Ực…” Ngọc Ma nuốt một ngụm nước miếng vì kinh dị, bởi vì nó cũng không dám chắc mình có đón được một chưởng này hay không nếu công bằng quyết đấu.

“Bá Lực Chưởng!”

Lạc Nam diện mục nghiêm nghị, Bá Lực Chưởng không được trọn vẹn bắn mạnh mà ra, nhắm thẳng vào tầng tầng Trận Pháp đang vây nhốt quái vật màu đen kịch.

Bằng bất cứ giá nào…hắn cũng không muốn tiểu huynh đệ của mình ngắn đi 5 cm vĩnh viễn…

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Một chưởng vừa ra, chỉ có Ngọc Ma được chứng kiến sự khủng bố này…

Bảy loại lực lượng như sinh ra đã thuộc về nhau, trùng điệp hòa quyện, uy lực gia tăng theo cấp số nhân.

Toàn bộ hang động kịch chấn, Bá Lực Chưởng hóa thành cột sóng cự đại nghiền ép lên các trận văn…

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…

Ma sát nảy lửa truyền ra, từng đám trận văn rung lên lẫy bẫy, có dấu hiệu rạn nứt…

Chúng nó là Trận Pháp giam cầm và phong ấn, khả năng phòng ngự cũng là cực tốt…vậy mà có phần không chịu nổi uy lực của một chưởng kia.

“Hừ, thiếu mất Long Lực không thì…” Lạc Nam cười lạnh một tiếng, Bá Lực Chưởng thiếu mất Long Lực, suy yếu đi gần một phần ba sức mạnh, bằng không đám Trận Pháp này dù là do Ngọc Cấp Chiến Trận Sư bố trí, cũng không chống được bao lâu.

ONG ONG ONG ONG ONG…

Như cảm giác được Lạc Nam không hài lòng, Bá Lực Đỉnh điên cuồng gầm rống, nó xoay tròn hết sức dữ dội, Bá Lực một lần nữa cấp tốc đề thăng.

ĐOÀNG…

RĂNG RẮC…RĂNG…RẮC…

Rốt cuộc, theo âm thanh rạn nứt thật lớn ngày càng truyền ra…

BÙM…

Toàn bộ động phủ có dấu hiệu nổ tung, tầng tầng trận văn bị hung hăng nghiền nát…

“RỐNG…!” Ngọc Ma hưng phấn rên rỉ vang trời.

Trận pháp sụp đổ, pháp bảo hình tòa tháp kia vẫn còn trấn áp quanh người Ngọc Ma.

Lạc Nam một lần nữa hai tay hợp nhất, hắn lại muốn dùng Bá Lực Chưởng trạng thái chưa hoàn thiện đánh vỡ tòa tháp.

“HÚ!”

Nào ngờ ngoài dự liệu, Ngọc Ma chợt phẫn nộ gầm lên, vô tận Ma Lực theo đó bùng nổ.

OÀNH…

Tòa tháp đạt đến Ngọc Cấp pháp bảo nổ tung.

Lạc Nam lúc này rõ ràng nhìn thấy đôi mắt đỏ ngầu của Ngọc Ma đang nhìn chằm chằm hắn thật lâu, như muốn ghi tạc dung mạo của hắn vào trong mắt.

Lạc Nam nhanh trí chuyển dạng thành chính mình, ngu gì để cái mặt thằng Ngọc Hải hưởng lợi?

Mặc dù không biết Ngọc Ma có lợi ít gì không…nhưng Hệ Thống đã phát động nhiệm vụ, tin chắc có chỗ bất phàm, chỉ riêng việc nó có thể bằng vào sức mình tự hủy tòa Tháp kia là hiểu.

Trước đó bị Trận Pháp hạn chế…nhưng sau khi mất đi Trận Pháp, Ngọc Ma chính thức uy phong thiên hạ.

HỪ…

Ngọc Ma ghi nhớ thật kỹ bộ dạng chân thật của Lạc Nam, sau đó phát ra tiếng hừ lạnh khiến không khí xung quanh hóa tuyết.

ĐÙNG…

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ngọn núi băng liệt, hang động hóa thành mảnh vỡ…Lạc Nam sắc mặt đen kịch bị chôn vùi trong đóng đất đá, thầm mắng một tiếng vô ơn.



“Làm sao…làm sao có thể?”

Ở bên ngoài đang quần chiến Ngọc Hư và Ngọc Quán, năm người thần bí nhìn thấy ngọn núi mang theo bí mật động trời của thế lực mình nổ tung, cả đám như gặp trọng kích ôm đầu thét gào, không thể tưởng tượng nổi chuyện gì đang xảy ra.

“Cơ hội tốt!” Ngọc Quán với Ngọc Hư kinh nghiệm chiến đấu xảo quyệt đến cực điểm.

Nhân lúc năm người thất thần, bọn hắn đã điên cuồng đánh một kích trí mạng.

“PHỐC!”

Theo một kích vừa đánh ra, một tên Ngọc Cấp Chiến Trận Sư chết…

“Các ngươi dám?”

Cái chết của đồng bọn một lần nữa khiến tên Ngọc Tiên cùng ba kẻ Ngọc Cấp Chiến Trận Sư còn lại tỉnh táo, đồng thời vô cùng phẫn nộ.

“Chơi đánh lén? Thật là vô liêm sĩ!” Một tên Ngọc Cấp Chiến Trận Sư gầm thét, liên tục bố trí các Trận Pháp lao vụt đến.

“Hừ…trong chiến đấu dám phân tâm, là ai dạy dỗ các ngươi ngu xuẩn?” Ngọc Hư cười gằn không thèm để bụng.

Nhược điểm của Chiến Trận Sư là cần thời gian bố trận…bọn hắn rõ ràng điều đó, bởi thế từ đầu đến giờ luôn ra sức tác động lên bốn tên Ngọc Cấp Chiến Trận Sư, không để bọn hắn có tinh lực dư thừa.

Lúc này thành công miểu sát một tên, Ngọc Quán với Ngọc Hư hưng phấn đến cực điểm, tiếp tục thừa thắng xông lên.

“KHẶC KHẶC, GỪ GỪ!”

Đúng lúc này, từ trong hang đá vỡ nát…một âm thanh quái dị khiến người khác sởn cả tóc gáy truyền ra.

“Chạy!” Tên Ngọc Tiên cầm đầu nghe được tiếng cười quái dị này, phản ứng nhanh nhất…không thèm để ý đến Ngọc Hư và Ngọc Quán, cắm đầu lao vụt đi.

Mà ba tên Ngọc Cấp Chiến Trận Sư còn lại cũng kịp phản ứng, cũng vắt chân lên cổ mà chạy.

KHẶC KHẶC…

Chỉ là bọn hắn dường như mơ mộng hảo huyền, con Ngọc Ma có thù oán riêng gì đó với mấy tên này, mang theo ngập trời Ma Lực phô thiên cái địa, cấp tốc đuổi theo…

PHỐC…

Ma Lực ở trên không trung kết thành một cái Ma Chưởng, hướng về tên Ngọc Tiên cầm đầu nện xuống…

“A…Tha mạ…”

Nói chưa dứt lời, trước một chưởng khủng bố không cách nào hình dung…Một đời Ngọc Tiên Sơ Kỳ bị đánh thành thịt vụn.

Lạc Nam vừa lúc rời khỏi hang động thấy tình cảnh này, vội vàng cười nhạt quát: “Đoạt Hồn!”

Đoạt Hồn triển khai, bất quá vì không vội tiến bộ tu vi Hồn Tu, hắn đem Linh Hồn của tên Ngọc Tiên này làm chất dinh dưỡng tăng cấp cho Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn.

“Ma…Ma Lực…chạy!”

Ngọc Quán với Ngọc Hư cũng bị biến cố dọa cho chảy ra quần…bọn hắn có nằm mơ cũng chẳng hiểu, vì sao ở đây xuất hiện một tồn tại Ma Lực khủng bố như vậy.

Con Ngọc Ma dường như chưa muốn giết bọn hắn, một lần nữa đem ánh mắt khóa chặt mấy tên Chiến Trận Sư, Ma Lực bao phủ trời cao, liên tục vồ xuống.

“Phốc!”

Lại một tên nửa ra đi, Linh Hồn tiếp tục trở thành vật bổ cho con mắt phải của Lạc Nam.

“Ma đầu to gan!”

Đúng lúc này, có vài âm thanh uy nghiêm từ phương xa truyền đến…

Lạc Nam nghe được vội vàng biến trở lại thành Ngọc Hải, lén lút ẩn nấp đi…từ đầu đến cuối không ai để ý đến hắn…

Trong ánh mắt âm thầm quan sát của Lạc Nam, Ngọc Chấn Lôi cầm đầu chúng trưởng lão Ngọc Tiên Môn như sao băng xẹt đến, đứng cùng một chiến tuyến với Ngọc Hư và Ngọc Quán.

“Ở đâu ra Ma Đầu? Thiên Tiên Môn chúng ta quyết trừ diệt!”

Mà cùng lúc đó, ở một phương khác cũng có người xuất hiện.

Một nhóm với đội hình không kém chút nào Ngọc Tiên Môn, kẻ cầm đầu là một nam tử nho nhã lễ độ, sắc mặt tường hòa, tuy nhiên lại có uy thế của người đứng đầu một cõi.

Nam tử này không ai khác chính là Môn Chủ của Thiên Tiên Môn – Thiên Vô Pháp, thực lực sánh ngang Ngọc Chấn Lôi tồn tại.

Trước sự xuất hiện của Ma Lực ngập trời, hai cái Ngọc Cấp đỉnh tiêm thế lực rốt cuộc xuất hiện.

“RỐNG!”

Chỉ là một màn ngoài dự liệu của Lạc Nam.

Ngọc Ma sau khi thấy đoàn người của Ngọc Tiên Môn biểu hiện hết sức bình thường, nhưng khi thấy đoàn người Thiên Tiên Môn xuất hiện…nó lại bọc phát hận ý điên cuồng, không nói hai lời lao vọt đến tấn công.

Lạc Nam nhớ đến suy đoán ban đầu của mình, trong miệng lẩm bẩm:

“Chẳng lẽ…”



Chúc mọi người ngủ ngon :D

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con Đường Bá Chủ

Số ký tự: 0