Cướp sạch
Akay Hau
2024-11-21 06:53:11
Con hàng đại nguyên soái Loạn Long của Loạn Đạo Thần Quốc thường ở
bên trong Loạn Quân Bí Cảnh, là nơi huấn luyện quân đội của Loạn Đạo
Thần Quốc...
Việc xâm nhập Loạn Quân Bí Cảnh dễ dàng hơn nhiều so với việc xâm nhập vào Loạn Thần Đế Cung...
Cái nào dễ nên được ưu tiên, thế nên Lạc Nam và Ngân Trinh lặng lẽ xâm nhập Loạn Quân Bí Cảnh...
Hắn điều động Bá Đạo Quy Tắc lấy Không Gian chi lực làm chủ đạo, bao phủ quanh thân mình và Ngân Trinh, khiến hai người như cùng không gian hoà làm một thể, dễ dàng qua mặt các binh lính tuần tra.
Lướt qua lực lượng quân đội hùng mạnh, đã nhìn thấy doanh trướng của Đại Nguyên Soái.
“Ưm...Nguyên Soái thật mạnh mẽ, làm chết người ta rồi.”
“Khà khà, ta và đại ca ai cường tráng hơn?”
Sắc mặt Lạc Nam thoáng cái trở nên quái dị, thanh âm này nghe sao lại quen thuộc như vậy?
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn lặng lẽ mở ra nhìn xuyên vào bên trong, đã thấy Loạn Long toàn thân đang trần trụi cùng với hai mỹ nữ nhấp nhô lên xuống.
Nhìn xuống phía dưới, Lạc Nam nhất thời xem thường, con hàng này chỉ bằng khoảng một nửa của mình, vậy mà cũng dám ra vẻ kiêu căng?
Bất quá khiến hắn bất ngờ chính là hai mỹ nữ kia cũng khá quen mắt, đó là hai vị phi tần hắn từng nhìn thấy bên trong hậu cung của Loạn Hoàng Vũ.
“Moẹ nó, tên này cắm sừng đại ca hắn?” Lạc Nam thầm mắng.
“Nguyên soái có điều không biết, đã có mấy chục vạn năm bệ hạ chẳng thèm ngó đến chúng ta, từ lâu đã quên mất cảm giác rồi.” Một vị phi tần u oán nói.
“Haha, đại ca của ta hậu cung ba ngàn...nói không chừng hắn còn chẳng nhớ nổi các ngươi là ai.” Loạn Long cười nhạt một tiếng:
“Bất quá bổn nguyên soái lại có hứng thú mãnh liệt khi chơi với nữ nhân của hắn.”
“Nhưng mà nguyên soái cũng quá can đảm, nếu để bệ hạ biết ngươi qua lại cùng chúng ta...đây chính là trọng tội a.” Vị phi tần còn lại vừa thở gấp vừa lo lắng.
“Yên tâm đi, đại ca có đại sự, tạm thời không ở nơi này...” Loạn Long tự tin đáp:
“Bổn soái còn định vào hậu cung dạo chơi một chuyến đây, bất quá nể mặt phụ thân và bà già kia...”
Lạc Nam ánh mắt loé lên, không hề do dự nữa...trực tiếp mở ra Tử Giới bao trùm doanh trướng.
Ngân Trinh canh giữ bên ngoài Tử Giới, dùng thêm một tầng Yểm Ma Giới che đậy động tĩnh, tránh có kẻ tiếp cận.
Cũng may Loạn Long đang bí mật cắm sừng Loạn Hoàng Vũ, cho nên từ đầu đã ra lệnh cho đám thuộc hạ không ai được đến gần.
“Kẻ nào?” Loạn Long phẫn nộ gầm lên.
Ngay thời điểm Tử Giới mở ra, hắn đã cảm ứng được Hắc Ám Thuộc Tính nồng đậm, biết rằng có kẻ xâm nhập địa bàn của mình.
Đem hai nữ nhân trần truồng đánh bay ra ngoài, Loạn Long bật người đứng lên, Chiến Giáp cấp Thần Bảo xuất hiện trên thân, một quyền hung hăng đấm vào hắc ám...
Đáng tiếc, kết hợp cùng Tử Giới chính là Loạn Cổ Bá Thế được Lạc Nam thi triển.
KENG!
Một quyền của Loạn Long đấm vào, lại bị Bá Đạo Quy Tắc kết hợp Loạn Đạo Kiếm Khí nghiền nát.
“Loạn Đạo Kiếm Khí? Ngươi là tiểu súc sinh Lạc Nam.”
Loạn Long sắc mặt biến hoá, hắn tu luyện Loạn Đạo Thần Công...đương nhiên dễ dàng nhận ra Loạn Đạo Kiếm Khí.
Mà nhìn khắp thiên hạ, người sở hữu Loạn Đạo Kiếm Khí chỉ có Lạc Nam mà thôi.
“Chúng ta lại gặp.” Lạc Nam nhếch mép cười tà, ung dung xuất hiện.
“Muốn chết!”
Nhìn thấy khuôn mặt khiến mình căm hận, Loạn Long không nói hai lời, trực tiếp triệu hoán Loạn Binh Thương của mình xuất hiện.
“Loạn Đạo Thương Pháp!”
Loạn Long vung vẫy trường thương mang theo quy tắc thần đạo hỗn loạn đâm thẳng về phía hắn.
Nhưng đối mặt với Loạn Long lại chính là Ngân Khôi và Kim Khôi hiện thân.
Chúng nó tay cầm Thần Đao, thực lực sánh ngang với Thể Thần Hậu Kỳ hợp lực trảm ra.
KENG!
Hai đao trảm xuống, Loạn Binh Thương như gặp phải trọng kích, đôi tay của Loạn Long tê dại, thân thể hắn liên tục bị đẩy lui.
“Khôi lỗi thật mạnh? Từ đâu ngươi có được?” Loạn Long vừa quát mắng, vừa lấy ra một khối Ngọc Bội bóp nát.
Từ trong Ngọc Bội, một tia Loạn Đạo Quy Tắc bay vọt ra, muốn đâm thủng Tử Giới để cầu cứu...
Đáng tiếc Loạn Đạo Quy Tắc của hắn gặp phải Loạn Cổ Bá Thể như trẻ nhỏ gặp phải người trưởng thành, mặc cho nó cố gắng xuyên qua...vẫn yếu ớt đến đáng thương hại bị Loạn Cổ Bá Thể đánh bật ngược trở về.
“Ngu xuẩn thật, hàng nhái vĩnh viễn cũng là hàng nhái, giun đất dù tu vi cao nhưng làm sao dám khiêu khích Chân Long?” Lạc Nam khinh miệt:
“Ngày hôm nay, bổn thiếu lấy tư cách truyền nhân của Loạn Phàm, xoá đi thứ hàng nhái thấp kém các ngươi.”
“Ngông cuồng tự đại.” Loạn Long hai tay kết ấn.
“Loạn Quân Pháp Tướng!”
Hắn triệu hoán Chí Tôn Pháp Tướng của mình, thi triển Pháp Tướng Thần Thông:
“Trấn Áp Loạn Quân.”
Loạn Quân Pháp Tướng gầm lên một tiếng, vô vàn Loạn Đạo Quy Tắc đầy hỗn loạn dung hợp vào đôi tay khổng lồ của nó, mang theo thế công có thể trấn áp vạn quân, bình định thiên hạ ngang tàn chưởng ra.
“Cùng xông lên!” Lạc Nam hai tay chưởng ra.
Bá Đạo Quy Tắc cuồn cuộn như vòi rồng từ thủ chưởng của hắn dung hợp vào lưỡi đao của hai con Khôi Lỗi.
Chúng nó hưng phấn tru lên, song đao tự động bạo phát Sát Thế kinh người, dễ dàng nghiền nát một chưởng mạnh mẽ của Loạn Quân Pháp Tướng.
Loạn Long chỉ là Thần Đạo Trung Kỳ, đứng trước hai con Khôi Lỗi đạt đến Thể Thần Đạo Hậu Kỳ, lại thêm Loạn Đạo Quy Tắc của hắn bị Lạc Nam khắc chế, thật sự không có cửa nào để chống cự.
Pháp Tướng Thần Thông bị hoá giải, hai con Khôi Lỗi không biết mệt mỏi là gì tiếp tục xông lên.
“Khốn nạn.” Loạn Long uất hận rống giận, trong mắt lần đầu tiên hiện lên vẻ điên cuồng và quả quyết.
Hắn đem Loạn Binh Thương và Loạn Binh Giáp trên người cùng lúc ném lên, ý đồ kích nổ chúng nó tự bạo.
Với sức mạnh tự bạo của Thần Binh và Thần Bảo, tin chắc có thể phá tan Tử Giới, từ đó tìm kiếm đường sống trong chỗ chết.
Nhưng Dò Thám Tương Lai của Lạc Nam đã sớm khoá chặt mọi tính toán của Loạn Long.
“Định Hồn!”
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn loé lên, linh hồn của Loạn Long bị tác động cứng đờ trong thoáng chốc.
Ngân Khôi và Kim Khôi đã nhân lúc đó trảm diệt.
PHỐC!
Hai bên bả vai của Loạn Long bị gọt xuống bằng phẳng, cánh tay rơi rụng, máu me đầm đìa, hai vết thương chí tử lộ ra cả lục phủ ngũ tạng và xương cốt bên trong.
“AAAAAAAAAAAAAAAAA...”
Loạn Long tê tâm liệt phế rít gào như lệ quỷ, cảm giác đau đớn đến cực độ như vừa trải qua mười tám tầng địa ngục.
“Tiểu súc sinh, ngươi có giỏi thì giết bổn soái, khi hồn bài của bổn soái vỡ nát, đại ca ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Loạn Long nghiến chặt răng uy hiếp, cả người co quắp ngã ở trên mặt đất.
“Đa tạ ngươi nhắc nhở.” Lạc Nam khinh bỉ:
“Mạng của ngươi ta tạm thời giữ lại, vì có chỗ cần dùng.”
Nói xong, trong ánh mắt trợn trắng của Loạn Long, hắn thấy bề ngoài của Lạc Nam thay hình đổi dạng, sau đó hoá thành bản thân mình giống y như đúc.
“Ác ma...ngươi thật sự là ác ma...” Loạn Long run lẩy bẩy, hắn như nghĩ ra chuyện rất kinh khủng.
Loạn Ninh Lam xuất hiện bên cạnh Lạc Nam, Thần Đạo Hậu Kỳ Quy Tắc mãnh liệt tiến vào cơ thể Loạn Long.
“Ngủ đi...chờ ngươi thức giấc, Loạn Đạo Thần Quốc sẽ cực kỳ náo nhiệt.” Lạc Nam cười tủm tỉm.
Loạn Long chính thức chìm vào vô tận hắc ám, hắn được giữ mạng lại để Loạn Hoàng Vũ không thể phát giác...
Đem Nhẫn Trữ Vật của đối phương đeo vào tay, lại thu hồi Loạn Binh Thương và Loạn Binh Giáp.
Tử Giới giải trừ, Lạc Nam trong bộ dạng của Loạn Long thần thanh khí sảng bước ra bên ngoài.
Hai nữ nhân phi tần kia hắn cũng đã đánh cho hôn mê, xoá đi trí nhớ, tạm thời giống như người thực vật bị ném bên trong doanh trướng.
“Toàn quân nghe lệnh!” Lạc Nam uy nghiêm mở miệng.
“Có thưa đại nguyên soái!”
Trăm vạn thanh âm chấn động không gian cùng lúc vang lên.
“Thả lỏng tinh thần, tiến vào bên trong Không Gian Pháp Bảo của bổn soái.” Lạc Nam nâng lên Luyện Vũ Giới quát:
“Cùng bổn soái suất chiến.”
Loạn Long giống như một vị thần ở trong quân đội của Loạn Đạo Thần Quốc, mệnh lệnh của hắn không ai dám không tuân.
Rất nhanh, trăm vạn đại quân đã nhanh chóng tập hợp, phô thiên cái địa tiến vào Loạn Vũ Giới của Lạc Nam.
Lạc Nam nở nụ cười, trăm vạn đại quân này tu vi dao động từ Đạo Cảnh cho đến Đại Đạo Cảnh...không phải tứ đại quân đội tinh nhuệ nhất của Loạn Đạo Thần Quốc.
Bất quá rất nhanh mà thôi, tứ đại quân đội cũng sẽ vào tay hắn.
...
“Tham kiến nguyên soái.”
Thấy Lạc Nam đến gần cửa đại điện, hai tên tướng lãnh canh gác chắp tay hành lễ.
“Ừm.” Lạc Nam cao ngạo gật đầu, ung dung bước vào bên trong.
Lệnh bài Nguyên Soái thu được từ chỗ Loạn Long khiến hắn dễ dàng bước qua tầng Trận Pháp phòng hộ.
Đây là lần thứ hai Lạc Nam tiến vào Loạn Đạo Đế Cung, lần trước là lén lén lút lút, lần này là ngang nhiên như chốn không người.
Đi ngang quảng trường rộng lớn, nhìn thấy Tứ Đại Quân Đội tinh nhuệ nhất của Loạn Đạo Thần Quốc đang đóng quân ở đây.
Chính là Chu Tước Quân, Thanh Long Quân, Bạch Hổ Quân và Huyền Vũ Quân.
Mỗi một nhánh quân chỉ có nghìn người, tính luôn tướng lĩnh thì có tổng cộng 4004 người, số lượng ít hơn đại quân vừa thu được bên ngoài rất nhiều lần.
Nhưng đây lại là quân đội tinh nhuệ nhất, tất cả đều có tu vi Thiên Đạo Cảnh, đồng thời sở hữu huyết mạch Thần Thú.
Lạc Nam tạm thời không thu bọn chúng tránh kinh động đến hai vị Thần Đạo Cảnh còn ở bên trong.
Hắn nhếch mép cười tà, một đường đi thẳng đến chỗ Loạn Đạo Quốc Khố...
Đã có kinh nghiệm đột nhập lần trước, Lạc Nam còn nhớ rất rõ kiến trúc bên trong Loạn Đạo Đế Cung.
“Loạn Long, ngươi cần gì à?”
Vừa bước vào quốc khố, có thanh âm già nua vang lên, một bà lão thấp lùn, lưng còng với đôi mắt đục ngầu xuất hiện.
Chính là Loạn Tổ Mẫu, người phụ trách canh giữ quốc khố của Loạn Đạo Thần Quốc.
“Bổn soái có chút việc thương lượng với Tổ Mẫu.” Lạc Nam cười hì hì nói.
“Chuyện gì?” Loạn Tổ Mẫu cũng không nghi ngờ gì, ngược lại còn chủ động bước đến gần.
“Thử một kiếm của Ninh Lam ta.” Lạc Nam nói.
“Là sao?” Loạn Tổ Mẫu đồng tử co rút lại.
Lạc Nam nâng lên óng tay áo...
XOẸT.
Một kiếm trí mạng vô thanh vô tức từ trong óng tay áo của hắn phóng ra.
PHỐC!
Loạn Tổ Mẫu ngay cả phản ứng cũng không kịp, hai mắt trắng dã, đầu lâu sắp tách làm đôi.
Thần Đạo Sơ Kỳ gặp Thần Đạo Hậu Kỳ đánh lén, quá khó cho Loạn Tổ Mẫu rồi.
Thần Đạo Quy Tắc Hậu Kỳ từ trong kiếm khí đã nhanh chóng xâm nhập cơ thể bà ấy, phong toả linh trí, trấn áp linh hồn...
Đương nhiên Loạn Ninh Lam vẫn khéo léo không để bà già này chết đi.
Lạc Nam hài lòng cười tà, hắn thi triển Tụ Lý Càn Khôn lưu Loạn Ninh Lam trong óng tay áo của mình...
Xuất kỳ bất ý như vậy, đừng nói là Loạn Tổ Mẫu...sợ rằng ngay cả Thần Đạo Viên Mãn nếu bất cẩn
cũng sẽ bị thương.
“Giúp ta vơ vét nào!” Lạc Nam gọi Ngân Trinh ra ngoài.
Hai người hưng phấn đem toàn bộ Loạn Đạo Quốc Khố điên cuồng vơ vét...
Cũng chẳng rảnh kiểm tra xem có những thứ gì, chỉ biết thu và thu một cách trắng trợn.
Dọn dẹp xong Loạn Đạo Quốc Khố, Lạc Nam lại thuận tiện ghé qua Y Đan Thánh Viện một chuyến.
Vẫn là dọn dẹp không còn sót lại chút gì.
Nhốt luôn Loạn Tổ Mẫu vào cùng một chỗ với Loạn Long, hắn lại tiếp tục hướng đến cung điện của lão quốc chủ.
Nếu đã cất công đến đây, vậy cũng nên chơi tới bến một lần...
...
“Phụ thân, nhi tử có chuyện cần cầu kiến.” Lạc Nam đứng bên ngoài cửa cung điện cao giọng nói.
“Vào đi!” Thanh âm của lão quốc chủ trầm thấp chuyền ra.
Lạc Nam hài hước mỉm cười, hắn bước đi đến đâu, Hắc Ám dưới chân khuếch tán ra đến đó...
Chỉ trong thoáng chốc, toàn bộ cung điện của lão quốc chủ đã nằm gọn trong Tử Giới.
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
Lão quốc chủ nghiêm nghị quát lạnh, khí thế Thần Đạo Hậu Kỳ bùng nổ mạnh mẽ, triệu hoán một kiện Đại Ấn hướng Tử Giới đập đến.
KENG!
Nhưng Loạn Ninh Lam lúc này đã xuất kiếm, Kiếm Thế như sóng thần cuồng bạo đem Đại Ấn bắn ngược trở về.
Để tránh đêm dài lắm mộng, Lạc Nam triệu hoán Ngân Khôi, Kim Khôi và cả Loạn Thuỳ Trân cùng lúc hiện thân, đi ở bên cạnh hắn.
“Lão già, nể mặt ngươi là phụ thân của Thanh Quân...ta tha cho ngươi một con đường sống.” Lạc Nam khôi phục dung mạo, bước đến trước mặt Lão Quốc Chủ, ánh mắt híp lại:
“Nhưng phục tùng là điều ngươi phải làm.”
“Công tử...” Bên trong Phá Đạo Lệnh, Loạn Thanh Quân ánh mắt ửng đỏ lên.
Phụ thân nàng, đại ca nàng, nhị ca của nàng sẳn sàng hy sinh nàng vì lợi ích.
Nhưng người nam nhân này lại vì cảm xúc của nàng mà cho những người từng muốn dồn hắn vào chỗ chết một con đường sống, bởi vì những người này có quan hệ máu mủ với nàng.
Trước đó không lâu, lão quốc chủ còn mai phục bên ngoài khách điếm ở Đạo Yêu Thần Cung muốn chặn giết, cướp đoạt tài sản của hắn...hắn đến báo thù là thiên kinh địa nghĩa, nàng cũng không tiện nói gì.
Rõ ràng nàng chưa từng mở miệng cầu xin hắn làm như thế, bởi vì nàng hiểu thù hận giữa hắn và Loạn Đạo Thần Quốc sâu đến mức nào, mà thân là một Kiếm Thị của hắn...nàng cũng nguyện tuân theo mọi quyết định của chủ nhân.
Ấy vậy mà hắn không hỏi nàng, hắn tự hành động không để nàng cảm thấy khó xử dù chỉ một chút.
“Muốn lão phu phục tùng? Tiểu súc sinh ngươi nằm mơ đi!” Lão quốc chủ không phục, bùng phát Loạn Đạo Lĩnh Vực.
“Ta lệnh cho ngươi phải phục!” Lạc Nam cười lạnh.
Nhị nữ hiểu ý, bạo phát kiếm thế ngất trời, lao vào vây công.
Hai con Khôi Lỗi cũng không khách khí, vung đao chém loạn xạ.
Mà nhiệm vụ của Lạc Nam rất đơn giản, chính là ở một bên xem kịch...
Lão quốc chủ là Thần Đạo Hậu Kỳ, thực lực rất mạnh...nhưng bị vây công bởi hai nữ Kiếm Thần đã là quá sức, huống hồ còn có hai con Khôi Lỗi tham gia?
Đại chiến chưa đến nửa ngày thời gian, lão quốc chủ đã sớm chèo chống không nổi, trên người đã chằn chịt các vết thương do đao và kiếm gây ra.
“Lão phu cùng các ngươi liều!”
Nhưng vào thời khắc mấu chốt, ông ta chợt dùng lực nghiền nát một khối ngọc giấu ở trong đan điền.
OÀNH.
Khí thế bùng nổ, luồng Thần Lực Viên Mãn từ cơ thể lão quốc chủ quét ngang bốn phương.
“Hự...” Nhị nữ bị chấn đến lùi bước, hai con Khôi Lỗi cũng bị hất bay.
Ánh mắt Lạc Nam ngưng lại...
Tu vi của lão quốc chủ bắt đầu điên cuồng gia tăng, đạt đến Thần Đạo Viên Mãn ngay lập tức.
“Đây là lực lượng của Loạn Hoàng Vũ?” Lạc Nam sắc mặt ngưng lại.
Không sai, lão quốc chủ vẫn còn át chủ bài giữ mạng.
Loạn Hoàng Vũ cho hắn khối ngọc bội chứa đựng một phần lực lượng của bản thân mình, khi cần có thể kích hoạt, đạt đến chiến lực của Thần Đạo Viên Mãn trong thời gian ngắn.
“Khặc khặc...” Lão quốc chủ cảm nhận được nguồn sức mạnh vô biên như sóng thần lan toả khắp toàn thân, nở nụ cười khát máu:
“Nếu các ngươi đã dám đến rồi, vậy không cần phải rời đi!”
Việc xâm nhập Loạn Quân Bí Cảnh dễ dàng hơn nhiều so với việc xâm nhập vào Loạn Thần Đế Cung...
Cái nào dễ nên được ưu tiên, thế nên Lạc Nam và Ngân Trinh lặng lẽ xâm nhập Loạn Quân Bí Cảnh...
Hắn điều động Bá Đạo Quy Tắc lấy Không Gian chi lực làm chủ đạo, bao phủ quanh thân mình và Ngân Trinh, khiến hai người như cùng không gian hoà làm một thể, dễ dàng qua mặt các binh lính tuần tra.
Lướt qua lực lượng quân đội hùng mạnh, đã nhìn thấy doanh trướng của Đại Nguyên Soái.
“Ưm...Nguyên Soái thật mạnh mẽ, làm chết người ta rồi.”
“Khà khà, ta và đại ca ai cường tráng hơn?”
Sắc mặt Lạc Nam thoáng cái trở nên quái dị, thanh âm này nghe sao lại quen thuộc như vậy?
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn lặng lẽ mở ra nhìn xuyên vào bên trong, đã thấy Loạn Long toàn thân đang trần trụi cùng với hai mỹ nữ nhấp nhô lên xuống.
Nhìn xuống phía dưới, Lạc Nam nhất thời xem thường, con hàng này chỉ bằng khoảng một nửa của mình, vậy mà cũng dám ra vẻ kiêu căng?
Bất quá khiến hắn bất ngờ chính là hai mỹ nữ kia cũng khá quen mắt, đó là hai vị phi tần hắn từng nhìn thấy bên trong hậu cung của Loạn Hoàng Vũ.
“Moẹ nó, tên này cắm sừng đại ca hắn?” Lạc Nam thầm mắng.
“Nguyên soái có điều không biết, đã có mấy chục vạn năm bệ hạ chẳng thèm ngó đến chúng ta, từ lâu đã quên mất cảm giác rồi.” Một vị phi tần u oán nói.
“Haha, đại ca của ta hậu cung ba ngàn...nói không chừng hắn còn chẳng nhớ nổi các ngươi là ai.” Loạn Long cười nhạt một tiếng:
“Bất quá bổn nguyên soái lại có hứng thú mãnh liệt khi chơi với nữ nhân của hắn.”
“Nhưng mà nguyên soái cũng quá can đảm, nếu để bệ hạ biết ngươi qua lại cùng chúng ta...đây chính là trọng tội a.” Vị phi tần còn lại vừa thở gấp vừa lo lắng.
“Yên tâm đi, đại ca có đại sự, tạm thời không ở nơi này...” Loạn Long tự tin đáp:
“Bổn soái còn định vào hậu cung dạo chơi một chuyến đây, bất quá nể mặt phụ thân và bà già kia...”
Lạc Nam ánh mắt loé lên, không hề do dự nữa...trực tiếp mở ra Tử Giới bao trùm doanh trướng.
Ngân Trinh canh giữ bên ngoài Tử Giới, dùng thêm một tầng Yểm Ma Giới che đậy động tĩnh, tránh có kẻ tiếp cận.
Cũng may Loạn Long đang bí mật cắm sừng Loạn Hoàng Vũ, cho nên từ đầu đã ra lệnh cho đám thuộc hạ không ai được đến gần.
“Kẻ nào?” Loạn Long phẫn nộ gầm lên.
Ngay thời điểm Tử Giới mở ra, hắn đã cảm ứng được Hắc Ám Thuộc Tính nồng đậm, biết rằng có kẻ xâm nhập địa bàn của mình.
Đem hai nữ nhân trần truồng đánh bay ra ngoài, Loạn Long bật người đứng lên, Chiến Giáp cấp Thần Bảo xuất hiện trên thân, một quyền hung hăng đấm vào hắc ám...
Đáng tiếc, kết hợp cùng Tử Giới chính là Loạn Cổ Bá Thế được Lạc Nam thi triển.
KENG!
Một quyền của Loạn Long đấm vào, lại bị Bá Đạo Quy Tắc kết hợp Loạn Đạo Kiếm Khí nghiền nát.
“Loạn Đạo Kiếm Khí? Ngươi là tiểu súc sinh Lạc Nam.”
Loạn Long sắc mặt biến hoá, hắn tu luyện Loạn Đạo Thần Công...đương nhiên dễ dàng nhận ra Loạn Đạo Kiếm Khí.
Mà nhìn khắp thiên hạ, người sở hữu Loạn Đạo Kiếm Khí chỉ có Lạc Nam mà thôi.
“Chúng ta lại gặp.” Lạc Nam nhếch mép cười tà, ung dung xuất hiện.
“Muốn chết!”
Nhìn thấy khuôn mặt khiến mình căm hận, Loạn Long không nói hai lời, trực tiếp triệu hoán Loạn Binh Thương của mình xuất hiện.
“Loạn Đạo Thương Pháp!”
Loạn Long vung vẫy trường thương mang theo quy tắc thần đạo hỗn loạn đâm thẳng về phía hắn.
Nhưng đối mặt với Loạn Long lại chính là Ngân Khôi và Kim Khôi hiện thân.
Chúng nó tay cầm Thần Đao, thực lực sánh ngang với Thể Thần Hậu Kỳ hợp lực trảm ra.
KENG!
Hai đao trảm xuống, Loạn Binh Thương như gặp phải trọng kích, đôi tay của Loạn Long tê dại, thân thể hắn liên tục bị đẩy lui.
“Khôi lỗi thật mạnh? Từ đâu ngươi có được?” Loạn Long vừa quát mắng, vừa lấy ra một khối Ngọc Bội bóp nát.
Từ trong Ngọc Bội, một tia Loạn Đạo Quy Tắc bay vọt ra, muốn đâm thủng Tử Giới để cầu cứu...
Đáng tiếc Loạn Đạo Quy Tắc của hắn gặp phải Loạn Cổ Bá Thể như trẻ nhỏ gặp phải người trưởng thành, mặc cho nó cố gắng xuyên qua...vẫn yếu ớt đến đáng thương hại bị Loạn Cổ Bá Thể đánh bật ngược trở về.
“Ngu xuẩn thật, hàng nhái vĩnh viễn cũng là hàng nhái, giun đất dù tu vi cao nhưng làm sao dám khiêu khích Chân Long?” Lạc Nam khinh miệt:
“Ngày hôm nay, bổn thiếu lấy tư cách truyền nhân của Loạn Phàm, xoá đi thứ hàng nhái thấp kém các ngươi.”
“Ngông cuồng tự đại.” Loạn Long hai tay kết ấn.
“Loạn Quân Pháp Tướng!”
Hắn triệu hoán Chí Tôn Pháp Tướng của mình, thi triển Pháp Tướng Thần Thông:
“Trấn Áp Loạn Quân.”
Loạn Quân Pháp Tướng gầm lên một tiếng, vô vàn Loạn Đạo Quy Tắc đầy hỗn loạn dung hợp vào đôi tay khổng lồ của nó, mang theo thế công có thể trấn áp vạn quân, bình định thiên hạ ngang tàn chưởng ra.
“Cùng xông lên!” Lạc Nam hai tay chưởng ra.
Bá Đạo Quy Tắc cuồn cuộn như vòi rồng từ thủ chưởng của hắn dung hợp vào lưỡi đao của hai con Khôi Lỗi.
Chúng nó hưng phấn tru lên, song đao tự động bạo phát Sát Thế kinh người, dễ dàng nghiền nát một chưởng mạnh mẽ của Loạn Quân Pháp Tướng.
Loạn Long chỉ là Thần Đạo Trung Kỳ, đứng trước hai con Khôi Lỗi đạt đến Thể Thần Đạo Hậu Kỳ, lại thêm Loạn Đạo Quy Tắc của hắn bị Lạc Nam khắc chế, thật sự không có cửa nào để chống cự.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Pháp Tướng Thần Thông bị hoá giải, hai con Khôi Lỗi không biết mệt mỏi là gì tiếp tục xông lên.
“Khốn nạn.” Loạn Long uất hận rống giận, trong mắt lần đầu tiên hiện lên vẻ điên cuồng và quả quyết.
Hắn đem Loạn Binh Thương và Loạn Binh Giáp trên người cùng lúc ném lên, ý đồ kích nổ chúng nó tự bạo.
Với sức mạnh tự bạo của Thần Binh và Thần Bảo, tin chắc có thể phá tan Tử Giới, từ đó tìm kiếm đường sống trong chỗ chết.
Nhưng Dò Thám Tương Lai của Lạc Nam đã sớm khoá chặt mọi tính toán của Loạn Long.
“Định Hồn!”
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn loé lên, linh hồn của Loạn Long bị tác động cứng đờ trong thoáng chốc.
Ngân Khôi và Kim Khôi đã nhân lúc đó trảm diệt.
PHỐC!
Hai bên bả vai của Loạn Long bị gọt xuống bằng phẳng, cánh tay rơi rụng, máu me đầm đìa, hai vết thương chí tử lộ ra cả lục phủ ngũ tạng và xương cốt bên trong.
“AAAAAAAAAAAAAAAAA...”
Loạn Long tê tâm liệt phế rít gào như lệ quỷ, cảm giác đau đớn đến cực độ như vừa trải qua mười tám tầng địa ngục.
“Tiểu súc sinh, ngươi có giỏi thì giết bổn soái, khi hồn bài của bổn soái vỡ nát, đại ca ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Loạn Long nghiến chặt răng uy hiếp, cả người co quắp ngã ở trên mặt đất.
“Đa tạ ngươi nhắc nhở.” Lạc Nam khinh bỉ:
“Mạng của ngươi ta tạm thời giữ lại, vì có chỗ cần dùng.”
Nói xong, trong ánh mắt trợn trắng của Loạn Long, hắn thấy bề ngoài của Lạc Nam thay hình đổi dạng, sau đó hoá thành bản thân mình giống y như đúc.
“Ác ma...ngươi thật sự là ác ma...” Loạn Long run lẩy bẩy, hắn như nghĩ ra chuyện rất kinh khủng.
Loạn Ninh Lam xuất hiện bên cạnh Lạc Nam, Thần Đạo Hậu Kỳ Quy Tắc mãnh liệt tiến vào cơ thể Loạn Long.
“Ngủ đi...chờ ngươi thức giấc, Loạn Đạo Thần Quốc sẽ cực kỳ náo nhiệt.” Lạc Nam cười tủm tỉm.
Loạn Long chính thức chìm vào vô tận hắc ám, hắn được giữ mạng lại để Loạn Hoàng Vũ không thể phát giác...
Đem Nhẫn Trữ Vật của đối phương đeo vào tay, lại thu hồi Loạn Binh Thương và Loạn Binh Giáp.
Tử Giới giải trừ, Lạc Nam trong bộ dạng của Loạn Long thần thanh khí sảng bước ra bên ngoài.
Hai nữ nhân phi tần kia hắn cũng đã đánh cho hôn mê, xoá đi trí nhớ, tạm thời giống như người thực vật bị ném bên trong doanh trướng.
“Toàn quân nghe lệnh!” Lạc Nam uy nghiêm mở miệng.
“Có thưa đại nguyên soái!”
Trăm vạn thanh âm chấn động không gian cùng lúc vang lên.
“Thả lỏng tinh thần, tiến vào bên trong Không Gian Pháp Bảo của bổn soái.” Lạc Nam nâng lên Luyện Vũ Giới quát:
“Cùng bổn soái suất chiến.”
Loạn Long giống như một vị thần ở trong quân đội của Loạn Đạo Thần Quốc, mệnh lệnh của hắn không ai dám không tuân.
Rất nhanh, trăm vạn đại quân đã nhanh chóng tập hợp, phô thiên cái địa tiến vào Loạn Vũ Giới của Lạc Nam.
Lạc Nam nở nụ cười, trăm vạn đại quân này tu vi dao động từ Đạo Cảnh cho đến Đại Đạo Cảnh...không phải tứ đại quân đội tinh nhuệ nhất của Loạn Đạo Thần Quốc.
Bất quá rất nhanh mà thôi, tứ đại quân đội cũng sẽ vào tay hắn.
...
“Tham kiến nguyên soái.”
Thấy Lạc Nam đến gần cửa đại điện, hai tên tướng lãnh canh gác chắp tay hành lễ.
“Ừm.” Lạc Nam cao ngạo gật đầu, ung dung bước vào bên trong.
Lệnh bài Nguyên Soái thu được từ chỗ Loạn Long khiến hắn dễ dàng bước qua tầng Trận Pháp phòng hộ.
Đây là lần thứ hai Lạc Nam tiến vào Loạn Đạo Đế Cung, lần trước là lén lén lút lút, lần này là ngang nhiên như chốn không người.
Đi ngang quảng trường rộng lớn, nhìn thấy Tứ Đại Quân Đội tinh nhuệ nhất của Loạn Đạo Thần Quốc đang đóng quân ở đây.
Chính là Chu Tước Quân, Thanh Long Quân, Bạch Hổ Quân và Huyền Vũ Quân.
Mỗi một nhánh quân chỉ có nghìn người, tính luôn tướng lĩnh thì có tổng cộng 4004 người, số lượng ít hơn đại quân vừa thu được bên ngoài rất nhiều lần.
Nhưng đây lại là quân đội tinh nhuệ nhất, tất cả đều có tu vi Thiên Đạo Cảnh, đồng thời sở hữu huyết mạch Thần Thú.
Lạc Nam tạm thời không thu bọn chúng tránh kinh động đến hai vị Thần Đạo Cảnh còn ở bên trong.
Hắn nhếch mép cười tà, một đường đi thẳng đến chỗ Loạn Đạo Quốc Khố...
Đã có kinh nghiệm đột nhập lần trước, Lạc Nam còn nhớ rất rõ kiến trúc bên trong Loạn Đạo Đế Cung.
“Loạn Long, ngươi cần gì à?”
Vừa bước vào quốc khố, có thanh âm già nua vang lên, một bà lão thấp lùn, lưng còng với đôi mắt đục ngầu xuất hiện.
Chính là Loạn Tổ Mẫu, người phụ trách canh giữ quốc khố của Loạn Đạo Thần Quốc.
“Bổn soái có chút việc thương lượng với Tổ Mẫu.” Lạc Nam cười hì hì nói.
“Chuyện gì?” Loạn Tổ Mẫu cũng không nghi ngờ gì, ngược lại còn chủ động bước đến gần.
“Thử một kiếm của Ninh Lam ta.” Lạc Nam nói.
“Là sao?” Loạn Tổ Mẫu đồng tử co rút lại.
Lạc Nam nâng lên óng tay áo...
XOẸT.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một kiếm trí mạng vô thanh vô tức từ trong óng tay áo của hắn phóng ra.
PHỐC!
Loạn Tổ Mẫu ngay cả phản ứng cũng không kịp, hai mắt trắng dã, đầu lâu sắp tách làm đôi.
Thần Đạo Sơ Kỳ gặp Thần Đạo Hậu Kỳ đánh lén, quá khó cho Loạn Tổ Mẫu rồi.
Thần Đạo Quy Tắc Hậu Kỳ từ trong kiếm khí đã nhanh chóng xâm nhập cơ thể bà ấy, phong toả linh trí, trấn áp linh hồn...
Đương nhiên Loạn Ninh Lam vẫn khéo léo không để bà già này chết đi.
Lạc Nam hài lòng cười tà, hắn thi triển Tụ Lý Càn Khôn lưu Loạn Ninh Lam trong óng tay áo của mình...
Xuất kỳ bất ý như vậy, đừng nói là Loạn Tổ Mẫu...sợ rằng ngay cả Thần Đạo Viên Mãn nếu bất cẩn
cũng sẽ bị thương.
“Giúp ta vơ vét nào!” Lạc Nam gọi Ngân Trinh ra ngoài.
Hai người hưng phấn đem toàn bộ Loạn Đạo Quốc Khố điên cuồng vơ vét...
Cũng chẳng rảnh kiểm tra xem có những thứ gì, chỉ biết thu và thu một cách trắng trợn.
Dọn dẹp xong Loạn Đạo Quốc Khố, Lạc Nam lại thuận tiện ghé qua Y Đan Thánh Viện một chuyến.
Vẫn là dọn dẹp không còn sót lại chút gì.
Nhốt luôn Loạn Tổ Mẫu vào cùng một chỗ với Loạn Long, hắn lại tiếp tục hướng đến cung điện của lão quốc chủ.
Nếu đã cất công đến đây, vậy cũng nên chơi tới bến một lần...
...
“Phụ thân, nhi tử có chuyện cần cầu kiến.” Lạc Nam đứng bên ngoài cửa cung điện cao giọng nói.
“Vào đi!” Thanh âm của lão quốc chủ trầm thấp chuyền ra.
Lạc Nam hài hước mỉm cười, hắn bước đi đến đâu, Hắc Ám dưới chân khuếch tán ra đến đó...
Chỉ trong thoáng chốc, toàn bộ cung điện của lão quốc chủ đã nằm gọn trong Tử Giới.
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
Lão quốc chủ nghiêm nghị quát lạnh, khí thế Thần Đạo Hậu Kỳ bùng nổ mạnh mẽ, triệu hoán một kiện Đại Ấn hướng Tử Giới đập đến.
KENG!
Nhưng Loạn Ninh Lam lúc này đã xuất kiếm, Kiếm Thế như sóng thần cuồng bạo đem Đại Ấn bắn ngược trở về.
Để tránh đêm dài lắm mộng, Lạc Nam triệu hoán Ngân Khôi, Kim Khôi và cả Loạn Thuỳ Trân cùng lúc hiện thân, đi ở bên cạnh hắn.
“Lão già, nể mặt ngươi là phụ thân của Thanh Quân...ta tha cho ngươi một con đường sống.” Lạc Nam khôi phục dung mạo, bước đến trước mặt Lão Quốc Chủ, ánh mắt híp lại:
“Nhưng phục tùng là điều ngươi phải làm.”
“Công tử...” Bên trong Phá Đạo Lệnh, Loạn Thanh Quân ánh mắt ửng đỏ lên.
Phụ thân nàng, đại ca nàng, nhị ca của nàng sẳn sàng hy sinh nàng vì lợi ích.
Nhưng người nam nhân này lại vì cảm xúc của nàng mà cho những người từng muốn dồn hắn vào chỗ chết một con đường sống, bởi vì những người này có quan hệ máu mủ với nàng.
Trước đó không lâu, lão quốc chủ còn mai phục bên ngoài khách điếm ở Đạo Yêu Thần Cung muốn chặn giết, cướp đoạt tài sản của hắn...hắn đến báo thù là thiên kinh địa nghĩa, nàng cũng không tiện nói gì.
Rõ ràng nàng chưa từng mở miệng cầu xin hắn làm như thế, bởi vì nàng hiểu thù hận giữa hắn và Loạn Đạo Thần Quốc sâu đến mức nào, mà thân là một Kiếm Thị của hắn...nàng cũng nguyện tuân theo mọi quyết định của chủ nhân.
Ấy vậy mà hắn không hỏi nàng, hắn tự hành động không để nàng cảm thấy khó xử dù chỉ một chút.
“Muốn lão phu phục tùng? Tiểu súc sinh ngươi nằm mơ đi!” Lão quốc chủ không phục, bùng phát Loạn Đạo Lĩnh Vực.
“Ta lệnh cho ngươi phải phục!” Lạc Nam cười lạnh.
Nhị nữ hiểu ý, bạo phát kiếm thế ngất trời, lao vào vây công.
Hai con Khôi Lỗi cũng không khách khí, vung đao chém loạn xạ.
Mà nhiệm vụ của Lạc Nam rất đơn giản, chính là ở một bên xem kịch...
Lão quốc chủ là Thần Đạo Hậu Kỳ, thực lực rất mạnh...nhưng bị vây công bởi hai nữ Kiếm Thần đã là quá sức, huống hồ còn có hai con Khôi Lỗi tham gia?
Đại chiến chưa đến nửa ngày thời gian, lão quốc chủ đã sớm chèo chống không nổi, trên người đã chằn chịt các vết thương do đao và kiếm gây ra.
“Lão phu cùng các ngươi liều!”
Nhưng vào thời khắc mấu chốt, ông ta chợt dùng lực nghiền nát một khối ngọc giấu ở trong đan điền.
OÀNH.
Khí thế bùng nổ, luồng Thần Lực Viên Mãn từ cơ thể lão quốc chủ quét ngang bốn phương.
“Hự...” Nhị nữ bị chấn đến lùi bước, hai con Khôi Lỗi cũng bị hất bay.
Ánh mắt Lạc Nam ngưng lại...
Tu vi của lão quốc chủ bắt đầu điên cuồng gia tăng, đạt đến Thần Đạo Viên Mãn ngay lập tức.
“Đây là lực lượng của Loạn Hoàng Vũ?” Lạc Nam sắc mặt ngưng lại.
Không sai, lão quốc chủ vẫn còn át chủ bài giữ mạng.
Loạn Hoàng Vũ cho hắn khối ngọc bội chứa đựng một phần lực lượng của bản thân mình, khi cần có thể kích hoạt, đạt đến chiến lực của Thần Đạo Viên Mãn trong thời gian ngắn.
“Khặc khặc...” Lão quốc chủ cảm nhận được nguồn sức mạnh vô biên như sóng thần lan toả khắp toàn thân, nở nụ cười khát máu:
“Nếu các ngươi đã dám đến rồi, vậy không cần phải rời đi!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro