Diệm Thương gia...
Akay Hau
2024-11-21 06:53:11
“Mẹ kiếp đám lão hồ ly.”
Lạc Nam trong lòng mắng to...
Cũng may tốc độ xuất thủ của vài chục tên Thần Đạo tuy rất nhanh, nhưng bọn hắn đa phần đều là Thần Đạo Trung Kỳ trở xuống.
Trong khi đó Ngân Khôi và Kim Khôi chính là tồn tại sánh ngang Thể Thần Hậu Kỳ, phản ứng của chúng nó cũng nhanh không kém.
Ngân Khôi biến thành khổng lồ, đem Lạc Nam nắm vào trong tay bảo vệ.
Kim Khôi chủ động vung đấm chống lại, làm suy yếu các đòn tấn công đang bắn đến, bạo nổ từng luồng sóng xung kích, tàn phá kinh hồn.
OÀNH OÀNH...
Nhưng mà uy lực công kích của hàng loạt Thần Đạo cường giả cũng là quá mạnh, Kim Khôi bị đánh bay một đoạn vài trăm mét, Ngân Khôi càng là chật vật ngã xuống mặt đất...
Suy cho cùng chúng nó chỉ là Khôi Lỗi, thực lực không thể so sánh với Thể Thần Đạo hàng thật giá thật được.
“Phốc...”
Lực phản chấn khiến Lạc Nam rối loạn cả ruột gan, cưỡng ép đem một ngụm máu nuốt trở về trong bụng.
“Giết hắn!” Diệm Thương quát to, chấp chưởng năm loại Đạo Hoả như thiên thạch nóng bỏng lao vọt lên.
Thấy tình cảnh này, tất cả những người còn lại cũng quyết định hợp lực giết chết “Vương Tùng” bằng mọi giá, khiến hai con Khôi Lỗi cường đại trở nên vô dụng, sau đó lại phân định thắng bại, chọn ra người xứng đáng với bộ da rắn cũng không muộn.
Nào ngờ ngay khi tất cả cùng xông về một hướng, Diệm Thương trong mắt hiện lên một tia gian xảo.
Một trong Ngũ Đại Đạo Hoả của hắn - Hư Không Đạo Hoả kích hoạt, ngọn lửa đỏ rực thiêu đốt không gian trước mắt, đốt ra một cánh cửa không gian.
Diệm Thương thuận thế lao vào trong cánh cánh cửa đó...
Cùng lúc đó, Hư Không Đạo Hoả lại đốt ra một cánh cửa khác ở ngay bên cạnh bộ da rắn của Vạn Xà Cốc Chủ.
Diệm Thương xuyên toa ngược trở về, hắn từ trong cửa bay ra, Nhẫn Trữ Vật loé lên đã đem toàn bộ da rắn thu hồi.
“HAHAHA, cáo từ...bổn toạ đi trước một bước.” Diệm Thương ngửa đầu cười to.
Hư Không Đạo Hoả vận chuyển đến cực hạn, liên tiếp là các cánh cửa hư không được đốt ra cho Diệm Thương bay vào, chỉ thoáng chốc đã cách xa vạn dặm.
“Khốn nạn, Diệm Thương ngươi là tên chó má!”
Toàn bộ hiện trường tức điên, vài chục vị Thần Đạo Cảnh nhao nhao thu hồi thế công đối với Lạc Nam, cấp tốc quay đầu dùng mọi thủ đoạn hướng Diệm Thương truy đuổi, sợ mất đi dấu vết của hắn.
“Moẹ nó...” Lạc Nam bất mãn trong lòng, thầm mắng một đám lão già ngu xuẩn vậy mà để cái tên Diệm Thương lợi dụng.
Con hàng Diệm Thương này không hổ là Đại Trưởng Lão của Thần Hoả Đạo Thống, lòng dạ nham hiểm vô cùng.
Từ đầu hắn là kẻ cố tình khích bác đám người nhắm vào “Vương Tùng”, khi tất cả đều bị cuốn theo, hắn lại nhanh trí sử dụng Hư Không Đạo Hoả cướp lấy bộ da rắn bỏ trốn, không cần ở lại tranh đấu cho phiền toái.
“Trước tình hình này, Diệm Thương sẽ không ngu xuẩn trốn về Thần Hoả Đạo Thống.” Lạc Nam vuốt cằm suy đoán:
“Bởi vì một khi đem số lượng lớn thế lực chọc giận, dù là Thần Hoả Đạo Thống cũng ăn không tiêu.”
Tuy rằng Thiên Viêm Thập Trụ Trận lợi hại đến đâu, nhưng nếu tất cả các thế lực và Đạo Thống hợp sức công phá, nó cũng sẽ tan nát mà thôi.
Khả năng là Diệm Thương sẽ tìm nơi nào đó lẫn trốn, chờ đợi mọi chuyện lắng xuống.
Không hề do dự, Lạc Nam ra lệnh cho Ngân Khôi và Kim Khôi cùng mình đuổi theo.
Mục tiêu của hắn không chỉ là bộ da rắn, không chỉ là mấy con mồi đi lạc...mà còn là năm loại Đạo Hoả cường đại của Diệm Thương.
...
Đúng như suy đoán của Lạc Nam, Diệm Thương cố ý để cho đám đông nhìn thấy hắn chạy vào Tứ Đạo Cổ Lâm, sau đó che giấu mọi khí tức, lẫn vào rừng cây cổ xưa bạt ngàn...
Trong tình huống như vậy, các phương cường giả chỉ có thể tách nhau ra tìm kiếm, khi đụng mặt Diệm Thương sẽ phát ra tín hiệu để tất cả những người khác tập hợp vây giết.
Đối với hành vi gian xảo của tên khốn kia, các vị cường giả căm hận đến vạn phần...
Thà rằng Diệm Thương đường đường chính chính chiến thắng trong cuộc hỗn chiến đoạt lấy bộ da, bọn hắn sẽ tâm phục khẩu phục, chấp nhận chịu thua.
Dù sao thì trước đó Diệm Thương cũng đã nói, cơ duyên là thứ thuộc về người có bản lĩnh.
Kết quả con hàng này nói một đằng nhưng làm một nẻo, lợi dụng bọn hắn lơ là chôm lấy cơ duyên chuồn mất, thử hỏi làm sao đám đông có thể không tức giận?
Hơn nữa Diệm Thương còn là một vị Thần Đạo Luyện Khí Sư, nếu như để kẻ này có thời gian đem bộ da rắn luyện chế thành Thần Bảo, lúc đó còn đòi lại cái rắm a.
Cho nên các vị cường giả không cần suy nghĩ, liền quyết định truy lùng Diệm Thương càng sớm càng tốt.
Lạc Nam đuổi theo ở phía sau lại âm thầm cảm tạ Diệm Thương...
Tuy con hàng này là kẻ đê tiện vô liêm sỉ, nhưng cũng nhờ hắn mà mấy tên cường giả đã tách nhau ra.
Đây là cơ hội tốt để hoàn thành nhiệm vụ Yểm Ma Điện...
“Ninh Lam, nàng giúp ta săn lùng mục tiêu.” Lạc Nam đem Hộp Đựng Kiếm mở ra.
Loạn Ninh Lam từ bên trong xuất hiện...
“Thiếu chủ, chàng muốn thiếp giết kẻ nào?” Loạn Ninh Lam nở nụ cười tự tin.
Thân là Kiếm Thị đã từng theo Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần tung hoành, Loạn Ninh Lam không ít lần đối chiến với các cường giả thời khủng bố thời thượng cổ, đám Trưởng Lão của các thế lực hiện tại nàng không nhìn vào trong mắt.
“Tam Trưởng Lão của Ngự Yêu Đạo Thống, Nhị Trưởng Lão Bách Nhãn Đạo Thống và Đại Trưởng Lão của Cửu Thánh Đạo Thống...nàng thấy kẻ nào thì làm thịt kẻ đó.” Lạc Nam nói.
“Thiếp hiểu rồi.” Loạn Ninh Lam cong môi mỉm cười, chân đạp Lam Thuỷ Kiếm như tiên tử lướt đi.
Lạc Nam hài lòng gật gù, thực lực của Loạn Ninh Lam hắn hoàn toàn có thể an tâm, ba đối tượng kia không kẻ nào có thể là đối thủ của nàng.
Kế tiếp, hắn cũng phải hành động.
“Dị Nữ!” Lạc Nam khẽ gọi.
Huyết Dị Yêu Hoàng ở hình thái Thượng Cổ Thần Điêu hiện ra dưới thân, Lạc Nam phóng lên lưng nàng.
Huyết Dị Yêu Hoàng giang rộng đôi cánh, một bầy Dị Yêu Sứ lít nha lít nhít đã được thả ra...chúng nó dung nhập vào trong bóng tối, bắt đầu thay chủ nhân tìm kiếm...
“Chúng ta đi!”
...
Một màn sương mù lặng lẽ bao phủ phạm vi ngàn vạn dặm bên trong Tứ Đạo Cổ Lâm...
Sương mù mờ ảo bay lượn trong đêm tối, không có mấy ai chú ý đến sự tồn tại của nó.
Nhưng cũng chính tầng sương mù này lại đang thăm dò, tìm kiếm mọi ngõ ngách...
Chỉ hơn nửa ngày thời gian, cuồn cuộn sương mù tập hợp tại một động phủ hoang vắng, nơi có các ngọn lửa chứa đựng phù văn phong toả bốn phía.
Linh Phù Đạo Hoả, ngọn lửa chứa đựng các loại Phù Văn như một vị Phù Sư...
Khi Linh Phù Đạo Hoả thiêu đốt, các Phù Văn hình thành kết giới ngăn cách bốn phía, nếu không tận mắt nhìn thấy...sẽ không tài nào phát hiện tung tích của người trong động.
Chính là Diệm Thương.
VÙ VÙ VÙ VÙ...
Sương mù dày đặc nhanh chóng kéo về, thoáng chốc đã ngưng kết thành thân ảnh của một nam tử trung niên.
Y chính là Yên Vụ Đạo Chủ - Vũ Nhâm.
Hiển nhiên tầng sương mù dày đặc bao phủ trên diện rộng kia chính là do Vũ Nhâm hoá thành.
Yên Vụ Đạo Thống với khả năng chấp chưởng sương mù, khi sương mù buông xuống khu rừng, không ai kịp thời nghĩ đến sương mù chính là do Vũ Nhâm thi triển.
“Diệm Thương các hạ, bổn toạ đã tìm thấy ngươi.” Vũ Nhâm nhìn vào hang động lên tiếng.
“Muốn chết!”
Hắn vừa dứt lời, Vũ Hoả Thương hừng hực Đạo Hoả thiêu đốt bắn ra mãnh liệt, cắm thẳng vào cơ thể Vũ Nhâm.
Nhưng Vũ Nhâm đã sớm đề phòng, toàn thân hoá thành sương mù tan rã...
Diệm Thương đang định bạo phát Đạo Hoả quy mô lớn thiêu đốt toàn bộ lớp sương mù đáng ghét này, lại nghe thanh âm bình thản của Vũ Nhâm vang lên:
“Nếu như động tĩnh gây ra quá lớn, những cường giả khác sẽ phát hiện và tìm đến, lúc đó Diệm Thương ngươi sẽ gặp phiền toái.”
“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?” Diệm Thương thu hồi ngọn lửa.
“Rất đơn giản.” Vũ Nhâm híp mắt nói:
“Ta biết mình không phải đối thủ của các hạ, càng không đủ khả năng tranh giành cơ duyên...nếu như các hạ tặng cho ta húp một chén canh, ta sẽ lập tức trở về Yên Vụ Đạo Thống, không tiếp tục làm phiền đến ngươi.”
Vũ Nhâm đã chờ cơ hội này rất lâu, chỉ cần Diệm Thương cho hắn một món đồ vật Thần Đạo Hạ Phẩm...hắn cũng đủ hài lòng rồi.
“Tiếc thật.” Diệm Thương cất tiếng cười tà:
“Bổn toạ trốn không có nghĩa là bổn toạ sợ.”
Sắc mặt Vũ Nhâm kịch biến, cơ thể bỗng nhiên hoá thành vô số luồng yên vụ phân tán khắp bốn phương tám hướng, ý đồ bỏ chạy.
Hiển nhiên y chỉ định húp một chén canh, không ngờ đến thái độ của Diệm Thương lại quyết tuyệt đến như vậy, chấp nhận bại lộ hành tung cũng muốn ra tay giết mình.
Mọi thứ đã là quá muộn...chênh lệch thực lực giữa Thần Đạo Trung Kỳ và Sơ Kỳ không hề đơn giản.
Ngũ Đại Đạo Hoả cùng lúc bùng nổ, lấy Linh Phù Đạo Hoả làm trung tâm, hàng vạn Phù Văn kết hợp cùng ngọn lửa thiêu đốt càn khôn, phong toả phạm vi vạn dặm, ngăn chặn tất cả sương mù đang đào thoát...
XÈO XÈO XÈO XÈO...
Ngọn lửa thiêu đốt dữ dội, năm loại Đạo Hoả cấp độ Thần Đạo thôn phệ sương mù, muốn nhấn chìm Vũ Nhâm trong biển lửa.
Nhiệt độ tăng cao, màn đêm âm u bị ánh lửa thắp sáng như một ngọn đuốc khổng lồ dễ dàng thu hút sự chú ý của rất nhiều cường giả.
“Ở nơi đó!”
Hơn chục vị Thần Đạo lập tức hoành không mà đến...
“Diệm Thương, ngươi chết không được an lành.” Vũ Nhâm thê thảm thét gào, sương mù tiêu tán, hiện ra dáng vẻ của hắn cực kỳ chật vật, toàn thân đã bị thiêu đốt máu me đầm đìa, da thịt loang lỗ khắp nơi không còn nguyên vẹn, nhìn qua như một lệ quỷ.
“Một Đạo Chủ của Yên Vụ Đạo Thống nho nhỏ lại dám uy hiếp bổn toạ, ai cho ngươi gan chó?” Diệm Thương hừ lạnh.
Thần Đạo Trung Kỳ Quy Tắc hình thành lồng giam, đem Vũ Nhâm nhốt vào trong đó.
Vũ Hoả Thương sát phạt cắm thẳng vào đầu...
PHỐC!
Máu tươi cuồng phún, Ngũ Đại Đạo Hoả trên thân trường thương cùng lúc bóc lên tàn phá, đem Vũ Nhâm thiêu đốt thành tro tàn.
“Đồ ngu xuẩn.” Diệm Thương nhếch mép rút thương trở về, đoạt lấy Nhẫn Trữ Vật của Vũ Nhâm.
Hư Không Đạo Hoả lại đốt cháy không gian, đốt ra một cánh cửa đen kịch, Diệm Thương dự định đặt chân bước vào chạy trốn.
“Ngươi nằm mơ!” Đoạt Thiên Trưởng Lão gầm lên, Đoạt Thiên Đạo Kinh vận chuyển, một vùng càn khôn do hắn làm chủ mở ra, phong toả lấy Diệm Thương.
Bên trong vùng càn khôn của Đoạt Thiên Đạo Kinh, mọi thứ từ Nguyên Khí, Quy Tắc cho đến không gian đều bị Đoạt Thiên Trưởng Lão thao túng.
Hư Không Đạo Hoả vừa mới cháy lên đã bị khu vực làm chủ của Đoạt Thiên Trưởng Lão dập tắt.
“Âm hồn bất tan.” Diệm Thương ánh mắt loé lên, trực tiếp đạp lấy thân pháp hoá thành sao chổi rực lửa bay đi.
“Đứng lại!”
Vô Tướng Đạo Chủ - Thánh Linh Như thanh lãnh quát lạnh, chỉ thấy nàng trong tà cung trang màu trắng, tóc dài tung bay, phong thái như vô song tiên tử...
Thân là mỹ nhân xếp hạng thứ chín trong số các nữ Thần Đạo ở Đạo Vực, nhan sắc của Thánh Linh Như hiển nhiên cũng đủ khiến đại đa số nam nhân mơ mộng viễn vong.
Vô Tướng Thần Công kích hoạt, Vô Tướng Chi Lực mô phỏng Linh Phù Đạo Hoả, hình thành bốn bức tường lửa khảm nạm Phù Văn chặn đứng đường lui của Diệm Thương...
Những vị Thần Đạo Cảnh khác cũng đã nhân cơ hội đuổi đến...đem Diệm Thương bao vây vào trung tâm.
Lạc Nam cưỡi trên Huyết Dị Yêu Hoàng đã sớm chứng kiến tình cảnh này, nhưng khiến hắn quan tâm là bầy Dị Yêu Sứ vừa phát hiện hành tung của Nhị Trưởng Lão Bách Nhãn Đạo Thống.
Lão già kia còn cách vị trí của Diệm Thương ngàn vạn dặm, cũng đang nhanh chóng đuổi đến đây...
Lạc Nam nhếch mép cười tà, quyết định chặn giết.
Hắn muốn xem thử, ngoại trừ Hư Vô Tam Đồng, lão già này còn sở hữu những loại con mắt nào mà khiến người khác hứng thú treo thưởng.
“Chúng ta đi!” Hắn truyền âm.
GÁY!
Huyết Dị Yêu Hoàng xé rách không gian, mang theo hắn rẽ sang một hướng khác.
Lạc Nam trong lòng mắng to...
Cũng may tốc độ xuất thủ của vài chục tên Thần Đạo tuy rất nhanh, nhưng bọn hắn đa phần đều là Thần Đạo Trung Kỳ trở xuống.
Trong khi đó Ngân Khôi và Kim Khôi chính là tồn tại sánh ngang Thể Thần Hậu Kỳ, phản ứng của chúng nó cũng nhanh không kém.
Ngân Khôi biến thành khổng lồ, đem Lạc Nam nắm vào trong tay bảo vệ.
Kim Khôi chủ động vung đấm chống lại, làm suy yếu các đòn tấn công đang bắn đến, bạo nổ từng luồng sóng xung kích, tàn phá kinh hồn.
OÀNH OÀNH...
Nhưng mà uy lực công kích của hàng loạt Thần Đạo cường giả cũng là quá mạnh, Kim Khôi bị đánh bay một đoạn vài trăm mét, Ngân Khôi càng là chật vật ngã xuống mặt đất...
Suy cho cùng chúng nó chỉ là Khôi Lỗi, thực lực không thể so sánh với Thể Thần Đạo hàng thật giá thật được.
“Phốc...”
Lực phản chấn khiến Lạc Nam rối loạn cả ruột gan, cưỡng ép đem một ngụm máu nuốt trở về trong bụng.
“Giết hắn!” Diệm Thương quát to, chấp chưởng năm loại Đạo Hoả như thiên thạch nóng bỏng lao vọt lên.
Thấy tình cảnh này, tất cả những người còn lại cũng quyết định hợp lực giết chết “Vương Tùng” bằng mọi giá, khiến hai con Khôi Lỗi cường đại trở nên vô dụng, sau đó lại phân định thắng bại, chọn ra người xứng đáng với bộ da rắn cũng không muộn.
Nào ngờ ngay khi tất cả cùng xông về một hướng, Diệm Thương trong mắt hiện lên một tia gian xảo.
Một trong Ngũ Đại Đạo Hoả của hắn - Hư Không Đạo Hoả kích hoạt, ngọn lửa đỏ rực thiêu đốt không gian trước mắt, đốt ra một cánh cửa không gian.
Diệm Thương thuận thế lao vào trong cánh cánh cửa đó...
Cùng lúc đó, Hư Không Đạo Hoả lại đốt ra một cánh cửa khác ở ngay bên cạnh bộ da rắn của Vạn Xà Cốc Chủ.
Diệm Thương xuyên toa ngược trở về, hắn từ trong cửa bay ra, Nhẫn Trữ Vật loé lên đã đem toàn bộ da rắn thu hồi.
“HAHAHA, cáo từ...bổn toạ đi trước một bước.” Diệm Thương ngửa đầu cười to.
Hư Không Đạo Hoả vận chuyển đến cực hạn, liên tiếp là các cánh cửa hư không được đốt ra cho Diệm Thương bay vào, chỉ thoáng chốc đã cách xa vạn dặm.
“Khốn nạn, Diệm Thương ngươi là tên chó má!”
Toàn bộ hiện trường tức điên, vài chục vị Thần Đạo Cảnh nhao nhao thu hồi thế công đối với Lạc Nam, cấp tốc quay đầu dùng mọi thủ đoạn hướng Diệm Thương truy đuổi, sợ mất đi dấu vết của hắn.
“Moẹ nó...” Lạc Nam bất mãn trong lòng, thầm mắng một đám lão già ngu xuẩn vậy mà để cái tên Diệm Thương lợi dụng.
Con hàng Diệm Thương này không hổ là Đại Trưởng Lão của Thần Hoả Đạo Thống, lòng dạ nham hiểm vô cùng.
Từ đầu hắn là kẻ cố tình khích bác đám người nhắm vào “Vương Tùng”, khi tất cả đều bị cuốn theo, hắn lại nhanh trí sử dụng Hư Không Đạo Hoả cướp lấy bộ da rắn bỏ trốn, không cần ở lại tranh đấu cho phiền toái.
“Trước tình hình này, Diệm Thương sẽ không ngu xuẩn trốn về Thần Hoả Đạo Thống.” Lạc Nam vuốt cằm suy đoán:
“Bởi vì một khi đem số lượng lớn thế lực chọc giận, dù là Thần Hoả Đạo Thống cũng ăn không tiêu.”
Tuy rằng Thiên Viêm Thập Trụ Trận lợi hại đến đâu, nhưng nếu tất cả các thế lực và Đạo Thống hợp sức công phá, nó cũng sẽ tan nát mà thôi.
Khả năng là Diệm Thương sẽ tìm nơi nào đó lẫn trốn, chờ đợi mọi chuyện lắng xuống.
Không hề do dự, Lạc Nam ra lệnh cho Ngân Khôi và Kim Khôi cùng mình đuổi theo.
Mục tiêu của hắn không chỉ là bộ da rắn, không chỉ là mấy con mồi đi lạc...mà còn là năm loại Đạo Hoả cường đại của Diệm Thương.
...
Đúng như suy đoán của Lạc Nam, Diệm Thương cố ý để cho đám đông nhìn thấy hắn chạy vào Tứ Đạo Cổ Lâm, sau đó che giấu mọi khí tức, lẫn vào rừng cây cổ xưa bạt ngàn...
Trong tình huống như vậy, các phương cường giả chỉ có thể tách nhau ra tìm kiếm, khi đụng mặt Diệm Thương sẽ phát ra tín hiệu để tất cả những người khác tập hợp vây giết.
Đối với hành vi gian xảo của tên khốn kia, các vị cường giả căm hận đến vạn phần...
Thà rằng Diệm Thương đường đường chính chính chiến thắng trong cuộc hỗn chiến đoạt lấy bộ da, bọn hắn sẽ tâm phục khẩu phục, chấp nhận chịu thua.
Dù sao thì trước đó Diệm Thương cũng đã nói, cơ duyên là thứ thuộc về người có bản lĩnh.
Kết quả con hàng này nói một đằng nhưng làm một nẻo, lợi dụng bọn hắn lơ là chôm lấy cơ duyên chuồn mất, thử hỏi làm sao đám đông có thể không tức giận?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hơn nữa Diệm Thương còn là một vị Thần Đạo Luyện Khí Sư, nếu như để kẻ này có thời gian đem bộ da rắn luyện chế thành Thần Bảo, lúc đó còn đòi lại cái rắm a.
Cho nên các vị cường giả không cần suy nghĩ, liền quyết định truy lùng Diệm Thương càng sớm càng tốt.
Lạc Nam đuổi theo ở phía sau lại âm thầm cảm tạ Diệm Thương...
Tuy con hàng này là kẻ đê tiện vô liêm sỉ, nhưng cũng nhờ hắn mà mấy tên cường giả đã tách nhau ra.
Đây là cơ hội tốt để hoàn thành nhiệm vụ Yểm Ma Điện...
“Ninh Lam, nàng giúp ta săn lùng mục tiêu.” Lạc Nam đem Hộp Đựng Kiếm mở ra.
Loạn Ninh Lam từ bên trong xuất hiện...
“Thiếu chủ, chàng muốn thiếp giết kẻ nào?” Loạn Ninh Lam nở nụ cười tự tin.
Thân là Kiếm Thị đã từng theo Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần tung hoành, Loạn Ninh Lam không ít lần đối chiến với các cường giả thời khủng bố thời thượng cổ, đám Trưởng Lão của các thế lực hiện tại nàng không nhìn vào trong mắt.
“Tam Trưởng Lão của Ngự Yêu Đạo Thống, Nhị Trưởng Lão Bách Nhãn Đạo Thống và Đại Trưởng Lão của Cửu Thánh Đạo Thống...nàng thấy kẻ nào thì làm thịt kẻ đó.” Lạc Nam nói.
“Thiếp hiểu rồi.” Loạn Ninh Lam cong môi mỉm cười, chân đạp Lam Thuỷ Kiếm như tiên tử lướt đi.
Lạc Nam hài lòng gật gù, thực lực của Loạn Ninh Lam hắn hoàn toàn có thể an tâm, ba đối tượng kia không kẻ nào có thể là đối thủ của nàng.
Kế tiếp, hắn cũng phải hành động.
“Dị Nữ!” Lạc Nam khẽ gọi.
Huyết Dị Yêu Hoàng ở hình thái Thượng Cổ Thần Điêu hiện ra dưới thân, Lạc Nam phóng lên lưng nàng.
Huyết Dị Yêu Hoàng giang rộng đôi cánh, một bầy Dị Yêu Sứ lít nha lít nhít đã được thả ra...chúng nó dung nhập vào trong bóng tối, bắt đầu thay chủ nhân tìm kiếm...
“Chúng ta đi!”
...
Một màn sương mù lặng lẽ bao phủ phạm vi ngàn vạn dặm bên trong Tứ Đạo Cổ Lâm...
Sương mù mờ ảo bay lượn trong đêm tối, không có mấy ai chú ý đến sự tồn tại của nó.
Nhưng cũng chính tầng sương mù này lại đang thăm dò, tìm kiếm mọi ngõ ngách...
Chỉ hơn nửa ngày thời gian, cuồn cuộn sương mù tập hợp tại một động phủ hoang vắng, nơi có các ngọn lửa chứa đựng phù văn phong toả bốn phía.
Linh Phù Đạo Hoả, ngọn lửa chứa đựng các loại Phù Văn như một vị Phù Sư...
Khi Linh Phù Đạo Hoả thiêu đốt, các Phù Văn hình thành kết giới ngăn cách bốn phía, nếu không tận mắt nhìn thấy...sẽ không tài nào phát hiện tung tích của người trong động.
Chính là Diệm Thương.
VÙ VÙ VÙ VÙ...
Sương mù dày đặc nhanh chóng kéo về, thoáng chốc đã ngưng kết thành thân ảnh của một nam tử trung niên.
Y chính là Yên Vụ Đạo Chủ - Vũ Nhâm.
Hiển nhiên tầng sương mù dày đặc bao phủ trên diện rộng kia chính là do Vũ Nhâm hoá thành.
Yên Vụ Đạo Thống với khả năng chấp chưởng sương mù, khi sương mù buông xuống khu rừng, không ai kịp thời nghĩ đến sương mù chính là do Vũ Nhâm thi triển.
“Diệm Thương các hạ, bổn toạ đã tìm thấy ngươi.” Vũ Nhâm nhìn vào hang động lên tiếng.
“Muốn chết!”
Hắn vừa dứt lời, Vũ Hoả Thương hừng hực Đạo Hoả thiêu đốt bắn ra mãnh liệt, cắm thẳng vào cơ thể Vũ Nhâm.
Nhưng Vũ Nhâm đã sớm đề phòng, toàn thân hoá thành sương mù tan rã...
Diệm Thương đang định bạo phát Đạo Hoả quy mô lớn thiêu đốt toàn bộ lớp sương mù đáng ghét này, lại nghe thanh âm bình thản của Vũ Nhâm vang lên:
“Nếu như động tĩnh gây ra quá lớn, những cường giả khác sẽ phát hiện và tìm đến, lúc đó Diệm Thương ngươi sẽ gặp phiền toái.”
“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?” Diệm Thương thu hồi ngọn lửa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Rất đơn giản.” Vũ Nhâm híp mắt nói:
“Ta biết mình không phải đối thủ của các hạ, càng không đủ khả năng tranh giành cơ duyên...nếu như các hạ tặng cho ta húp một chén canh, ta sẽ lập tức trở về Yên Vụ Đạo Thống, không tiếp tục làm phiền đến ngươi.”
Vũ Nhâm đã chờ cơ hội này rất lâu, chỉ cần Diệm Thương cho hắn một món đồ vật Thần Đạo Hạ Phẩm...hắn cũng đủ hài lòng rồi.
“Tiếc thật.” Diệm Thương cất tiếng cười tà:
“Bổn toạ trốn không có nghĩa là bổn toạ sợ.”
Sắc mặt Vũ Nhâm kịch biến, cơ thể bỗng nhiên hoá thành vô số luồng yên vụ phân tán khắp bốn phương tám hướng, ý đồ bỏ chạy.
Hiển nhiên y chỉ định húp một chén canh, không ngờ đến thái độ của Diệm Thương lại quyết tuyệt đến như vậy, chấp nhận bại lộ hành tung cũng muốn ra tay giết mình.
Mọi thứ đã là quá muộn...chênh lệch thực lực giữa Thần Đạo Trung Kỳ và Sơ Kỳ không hề đơn giản.
Ngũ Đại Đạo Hoả cùng lúc bùng nổ, lấy Linh Phù Đạo Hoả làm trung tâm, hàng vạn Phù Văn kết hợp cùng ngọn lửa thiêu đốt càn khôn, phong toả phạm vi vạn dặm, ngăn chặn tất cả sương mù đang đào thoát...
XÈO XÈO XÈO XÈO...
Ngọn lửa thiêu đốt dữ dội, năm loại Đạo Hoả cấp độ Thần Đạo thôn phệ sương mù, muốn nhấn chìm Vũ Nhâm trong biển lửa.
Nhiệt độ tăng cao, màn đêm âm u bị ánh lửa thắp sáng như một ngọn đuốc khổng lồ dễ dàng thu hút sự chú ý của rất nhiều cường giả.
“Ở nơi đó!”
Hơn chục vị Thần Đạo lập tức hoành không mà đến...
“Diệm Thương, ngươi chết không được an lành.” Vũ Nhâm thê thảm thét gào, sương mù tiêu tán, hiện ra dáng vẻ của hắn cực kỳ chật vật, toàn thân đã bị thiêu đốt máu me đầm đìa, da thịt loang lỗ khắp nơi không còn nguyên vẹn, nhìn qua như một lệ quỷ.
“Một Đạo Chủ của Yên Vụ Đạo Thống nho nhỏ lại dám uy hiếp bổn toạ, ai cho ngươi gan chó?” Diệm Thương hừ lạnh.
Thần Đạo Trung Kỳ Quy Tắc hình thành lồng giam, đem Vũ Nhâm nhốt vào trong đó.
Vũ Hoả Thương sát phạt cắm thẳng vào đầu...
PHỐC!
Máu tươi cuồng phún, Ngũ Đại Đạo Hoả trên thân trường thương cùng lúc bóc lên tàn phá, đem Vũ Nhâm thiêu đốt thành tro tàn.
“Đồ ngu xuẩn.” Diệm Thương nhếch mép rút thương trở về, đoạt lấy Nhẫn Trữ Vật của Vũ Nhâm.
Hư Không Đạo Hoả lại đốt cháy không gian, đốt ra một cánh cửa đen kịch, Diệm Thương dự định đặt chân bước vào chạy trốn.
“Ngươi nằm mơ!” Đoạt Thiên Trưởng Lão gầm lên, Đoạt Thiên Đạo Kinh vận chuyển, một vùng càn khôn do hắn làm chủ mở ra, phong toả lấy Diệm Thương.
Bên trong vùng càn khôn của Đoạt Thiên Đạo Kinh, mọi thứ từ Nguyên Khí, Quy Tắc cho đến không gian đều bị Đoạt Thiên Trưởng Lão thao túng.
Hư Không Đạo Hoả vừa mới cháy lên đã bị khu vực làm chủ của Đoạt Thiên Trưởng Lão dập tắt.
“Âm hồn bất tan.” Diệm Thương ánh mắt loé lên, trực tiếp đạp lấy thân pháp hoá thành sao chổi rực lửa bay đi.
“Đứng lại!”
Vô Tướng Đạo Chủ - Thánh Linh Như thanh lãnh quát lạnh, chỉ thấy nàng trong tà cung trang màu trắng, tóc dài tung bay, phong thái như vô song tiên tử...
Thân là mỹ nhân xếp hạng thứ chín trong số các nữ Thần Đạo ở Đạo Vực, nhan sắc của Thánh Linh Như hiển nhiên cũng đủ khiến đại đa số nam nhân mơ mộng viễn vong.
Vô Tướng Thần Công kích hoạt, Vô Tướng Chi Lực mô phỏng Linh Phù Đạo Hoả, hình thành bốn bức tường lửa khảm nạm Phù Văn chặn đứng đường lui của Diệm Thương...
Những vị Thần Đạo Cảnh khác cũng đã nhân cơ hội đuổi đến...đem Diệm Thương bao vây vào trung tâm.
Lạc Nam cưỡi trên Huyết Dị Yêu Hoàng đã sớm chứng kiến tình cảnh này, nhưng khiến hắn quan tâm là bầy Dị Yêu Sứ vừa phát hiện hành tung của Nhị Trưởng Lão Bách Nhãn Đạo Thống.
Lão già kia còn cách vị trí của Diệm Thương ngàn vạn dặm, cũng đang nhanh chóng đuổi đến đây...
Lạc Nam nhếch mép cười tà, quyết định chặn giết.
Hắn muốn xem thử, ngoại trừ Hư Vô Tam Đồng, lão già này còn sở hữu những loại con mắt nào mà khiến người khác hứng thú treo thưởng.
“Chúng ta đi!” Hắn truyền âm.
GÁY!
Huyết Dị Yêu Hoàng xé rách không gian, mang theo hắn rẽ sang một hướng khác.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro