Con Đường Bá Chủ

Giai nhân giúp...

Akay Hau

2024-11-21 06:53:11

“Một Thiên Đạo Cảnh nho nhỏ lại dám ở nơi này tranh đoạt với bổn toạ?”

Thấy Lạc Nam là tên duy nhất còn sót lại dám cạnh tranh huyết mạch Thượng Cổ Thần Điêu với mình, Vạn Bằng Tộc Trưởng phẫn nộ trừng hắn lên tiếng.

“Uy hiếp người khác trong buổi đấu giá là điều tối kỵ, lần này nhắc nhở Vạn Bằng Tộc Trưởng một lần, nếu có lần sau sẽ trục xuất.” Yêu Mị Uyển bỗng nhiên mở miệng tuyên bố:

“Phần thắng thuộc về vị đạo hữu kia với giá 12100 vạn Đạo Xu.”

“Cái gì chứ?” Vạn Bằng Tộc Trưởng muốn lồi hai mắt ra ngoài, không phục kháng nghị:

“Ta chỉ mới nói như thế mà thôi, không đến mức uy hiếp chứ?”

“Thái độ của các hạ vượt xa mức giao lưu nói chuyện bình thường, Đạo Yêu Thần Cung xem trọng mọi khách nhân dù đó có là một Thiên Đạo Cảnh hay thậm chí là Đạo Cảnh, Vạn Bằng Tộc Trưởng nếu không phục có thể rời đi.” Yêu Mị Uyển thẳng thắng đáp.

Khoé miệng Vạn Bằng Tộc Trưởng giật giật...tuy rằng Vạn Bằng Tộc khá mạnh nhưng còn chưa thể so với Đạo Yêu Thần Cung, hắn không dám phản đối quyết định của Yêu Mị Uyển, chỉ có thể không cam lòng siết chặt nắm tay.

Lạc Nam bất ngờ nhìn Yêu Mị Uyển, vốn tưởng rằng còn phải cạnh tranh thêm một hồi với Vạn Bằng Tộc Trưởng, đem cái giá đẩy lên đến khoảng 15000 vạn Đạo Xu mới thu được thứ mình cần, không ngờ nàng lại ra quyết định như thế.

Lời nói vừa rồi của Vạn Bằng Tộc Trưởng tuy mang theo địch ý nhưng còn chưa đến mức uy hiếp hay phát sinh xung đột a.

“Là ta đã truyền âm cho nàng.” Bích Tiêu nhỏ giọng giải thích.

“Ồ...” Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng nhịn không được cho cô em vợ bảo bối một ngón tay cái, nàng thật là thông minh lanh lợi a.

Rõ ràng là Yêu Mị Uyển đã nể mặt Bích Tiêu mà thiên vị hắn, nhưng trong mắt những người khác thì nàng lại đang nghiêm khắc quá mức khi thực hiện quy tắc đề ra của Đạo Yêu Thần Cung mà thôi.

Hắn hưng phấn giao ra 12100 vạn Đạo Xu, thoải mái ung dung đem huyết mạch Thượng Cổ Thần Điêu thu hồi.

Nhìn vẻ mặt tiếc nuối và bất cam của Vạn Bằng Tộc Trưởng...có thể thấy nếu như Yêu Mị Uyển vừa rồi không tuyên bố, ông ta sẳn sàng nâng giá lên mức cao hơn nhiều.

Tâm trạng Lạc Nam thoải mái không thôi, xem như đoạt được hàng giá rẻ cho Dị Nữ.

Chỉ có điều hắn cảm giác được ngoại trừ Vạn Bằng Tộc Trưởng, Tổ Phượng Tộc Trưởng còn có chút địch ý nhìn lấy mình.

“Cái quái gì thế? Ta cũng đâu có đắc tội Tổ Phượng Tộc?” Lạc Nam âm thầm đậu đen rau muống.

Tổ Phượng Tộc Trưởng là một mỹ nhân xếp hạng thứ hai trên nữ thần bảng của Đạo Vực...nhưng lúc này xung quanh nàng có lớp bình chướng vô hình che đậy không thể thấy được dung mạo, bất quá trực giác của Lạc Nam rất nhạy bén, thậm chí vừa rồi Phật Nhãn của hắn còn cảnh báo Tổ Phượng Tộc Trưởng sinh ra địch ý.

“Bích Tiêu, vì sao vừa rồi Tổ Phượng Tộc Trưởng bất thiện nhìn ta?” Lạc Nam dò hỏi.

“Chắc là vì huyết mạch mà ngươi vừa được, tương truyền Tổ Phượng Tộc và Thượng Cổ Thần Điêu hay xảy ra đại chiến.” Bích Tiêu suy đoán nói.

Lạc Nam buồn bực không thôi, Tổ Phượng Tộc Trưởng vì sao hẹp hòi như thế? Ta chỉ mua huyết mạch mà thôi, cũng không phải Thượng Cổ Thần Điêu thật thụ a.

Bất quá hắn cũng mặc kệ, liền đem huyết mạch của Thượng Cổ Thần Điêu truyền vào Linh Giới Châu cho Dị Nữ luyện hoá.

Bằng vào Hấp Huyết Đạo Thể, việc luyện hoá huyết mạch Thượng Cổ Thần Điêu đối với nàng có lẽ không quá khó khăn.

“Thiếp sẽ không để công tử thất vọng.” Dị Nữ cảm động truyền ý niệm cho hắn, cẩn thận từng li từng tiếp tiếp nhận huyết mạch, xem nó như bảo bối.

Trước đây khi còn ở dưới vực sâu, nàng chưa bao giờ tưởng tượng viễn cảnh sẽ có một ngày tài nguyên khiến cả Yêu Thần Đạo cường đại như Vạn Bằng Tộc Trưởng thèm thuồng sẽ đến lượt mình sử dụng.

Nhưng hiện tại điều đó đã xảy ra, chính người nam nhân này đã tiến vào đáy vực và mang nàng bước vào một chân trời mới, nàng sẳn sàng chết vì hắn chỉ cần một câu nói của hắn.

“Vật phẩm tiếp theo.” Yêu Mị Uyển giả vờ không thấy sự bất mãn của Vạn Bằng Tộc Trưởng, điềm nhiên triệu hoán.

Không gian lại rung động, một quả trứng to lớn, cao hơn cả người trưởng thành là Yêu Mị Uyển hiện ra trước mắt đám người.

Vỏ trứng phát ra màu đỏ rực như lửa và những đường văn huyền diệu luân chuyển bên trên.

Lạc Nam tặc lưỡi, không hổ danh là Đạo Yêu Thần Cung, đồ vật cao cấp lấy ra bán đấu giá đa phần đều có liên quan đến Yêu Tộc.

Không ít người tò mò lai lịch của quả trứng, có thể được mang ra đấu giá ở một nơi cao cấp như thế này chứng tỏ sự bất phàm của nó.

Chẳng để tất cả chờ lâu, Yêu Mị Uyển đi thẳng vào vấn đề:

“Đây là trứng của Thiên Địa Dị Chủng – Đế Diệm Tinh Linh, được mệnh danh là Thiên Địa Dị Chủng Hoả Hệ mạnh nhất, tin tưởng các vị đã nghe qua.”

“Ngọn lửa của Đế Diệm Tinh Linh có thể thiếu đốt mọi thứ trong cùng cấp độ.”

“Mà muốn ấp nở trứng của Đế Diệm Tinh Linh cũng khá đơn giản, chỉ cần các vị dùng tài nguyên Hoả Hệ để vỏ trứng hấp thụ là được, tài nguyên càng cao cấp thì Đế Diệm Tinh Linh ra đời sẽ càng mạnh.”

“Giá khởi điểm 1000 vạn Đạo Xu!”

Lạc Nam vuốt vuốt cằm, nói về Thiên Địa Dị Chủng thì hắn không thiếu...ngay cả Dương Lực Thánh Sơn Thú còn bị cho ra rìa, Đế Diệm Tinh Linh này tuy rằng cũng khá hay ho ở phương diện Hoả Thuộc Tính...nhưng hắn cũng chẳng hứng thú lắm, đành ngồi xem đám đông tranh đoạt.

Các Đạo Thống, Thế Lực chủ tu Hoả Thuộc Tính đều không muốn bỏ qua Đế Diệm Tinh Linh, bởi vì không chỉ khả năng chiến đấu mà ngọn lửa của Đế Diệm Tinh Linh cũng phụ trợ rất nhiều cho tu sĩ Hoả Hệ tu luyện.

Sau một phen giằng co tranh đoạt, trứng của Đế Diệm Tinh Linh rơi vào tay Thần Hoả Đạo Chủ với cái giá 8000 vạn Đạo Xu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thần Hoả Đạo Chủ là mỹ nhân đứng thứ 7 trên bảng xếp hạng nhưng Lạc Nam lại chẳng có thiện cảm.

Bởi vì tên Đạo Tử của Thần Hoả Đạo Thống là Diệm Lãnh từng ỷ vào Tử Linh Thần Diễm hoá ra Tử Linh Thần Sứ, nguỵ tạo Tử Thần Cung giả thần giả quỷ, biến không ít người vô tội trở thành Hoả Chủng, tác oai tác quái tại Ngũ Châu Tứ Vực một thời gian dài...còn dám đả thương lão bà Huyết Yêu Cơ của hắn.

Dung túng cho đệ tử của Đạo Thống làm những việc như vậy, Thần Hoả Đạo Chủ này ắt hẳn không phải nữ nhân tốt lành gì.

Sau quả trứng của Đế Diệm Tinh Linh, lại có liên tục ba vật phẩm xuất hiện lần lượt là nguyên liệu luyện khí cấp Thần Đạo – Hàn Băng Tinh Phách, nguyên liệu luyện đan cấp Thần Đạo – Thiên Sương Thần Thảo, nguyên liệu luyện chế khôi lỗi cấp Thần Đạo – Kim Cương Cổ Thạch.

Lạc Nam nhìn từng món vật phẩm Thần Đạo được lấy ra mà chảy cả nước miếng, tuy nhiên đây không phải những thứ thật sự cần thiết ở thời điểm hiện tại, vì vậy đành nhìn những người khác tranh đoạt.

Cuối cùng Hàn Băng Tinh Phách rơi vào tay một vị Thần Đạo Khí Sư, Thiên Sương Thần Thảo vào tay một vị Thần Đạo Đan Sư...còn Kim Cương Cổ Thạch lại bị Chiến Pháp Đạo Chủ đoạt lấy.

Thấy cảnh tượng này, Lạc Nam nở nụ cười tà.

Lần trước ở Tứ Đạo Cổ Lâm, hắn đã đánh bại và cường ngạnh thu phục trưởng lão của Chiến Pháp Đạo Thống...qua đó biết được tin tức Chiến Pháp Đạo Chủ sở hữu phương pháp luyện chế Khôi Lỗi cao cấp, tạo ra Thần Chiến Khôi.

Hiện tại Chiến Pháp Đạo Chủ lại bỏ ra cái giá lớn để đoạt nguyên liệu luyện chế khôi lỗi như Kim Cương Cổ Thạch, không khó nhận ra dã tâm của ông ta là muốn nghiên cứu, luyện chế một đội quân Khôi Lỗi hùng mạnh.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam quyết định lần này ở Đạo Vực sẽ tìm cách phá hỏng kế hoạch của Chiến Pháp Đạo Chủ, thậm chí cướp đoạt phương pháp luyện chế Khôi Lỗi.

Đang miên mang suy nghĩ, đã nghe thanh âm của Phương Du truyền thẳng vào tai:

“Mau! Đó là thứ ta cần, bằng mọi giá phải đạt được.”

Lạc Nam hướng mắt lên sân khấu, chỉ thấy Yêu Mị Uyển vừa triệu hoán ra một bức hoạ.

Bên trong bức hoạ vẽ lại cảnh tượng đại chiến của hai cao thủ, một vị dùng kiếm và một vị dùng đao.

Mà Lạc Nam ngay lập tức có thể nhìn ra vị cao thủ dùng kiếm trong bức hoạ kia không ai khác chính là Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần - Loạn Phàm.

Nhưng vị dùng đao kia lại không hề thua kém, qua hoạ ý có thể chứng tỏ y có thể cùng với Loạn Phàm đánh đến bất phân thắng bại.

Khi bức hoạ này hiện ra, hắn thậm chí nghe được tiếng thở gấp gáp của Phương Du...rõ ràng nàng cực kỳ khao khát.

Mà không riêng gì nàng, rất nhiều cường giả dùng Kiếm và Đao ở hiện trường đều giấu không nổi ánh mắt cháy bỏng thèm thuồng.

“Đao Kiếm Thần Đấu, đây là bức hoạ nổi tiếng vẽ lại khung cảnh chiến đấu hào hùng giữa Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần và Khinh Thế Đao Thần trong quá khứ.” Thanh âm êm tai của Yêu Mị Uyển chậm rãi vang lên:

“Tuy rằng Đao Tu không có người xưng là đệ nhất...nhưng Khinh Thế Đao Thần cũng là đại cường giả thời kỳ thượng cổ, có thể chính diện giao tranh với Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần một cách sòng phẳng.”

“Bức hoạ Đao Kiếm Thần Đấu tương truyền là do một vị Thần Hoạ Sư tình cờ nhìn thấy trận chiến đó và đã vẽ ra trực tiếp, trong tranh ẩn chứa Đao Ý và Kiếm Ý chí cao của hai đại nhân vật, cực kỳ thích hợp để Kiếm Tu và Đao Tu có thể từ đó cảm ngộ ra đạo của riêng mình.”

“Giá khởi điểm 3000 vạn Đạo Xu!”

“Mua, giúp ta mua!” Phương Du truyền âm gấp gáp nói.

Lạc Nam gật gù, rốt cuộc hiểu vì sao Phương Du dù liều mạng cũng phải tham gia buổi đấu giá lần này a.

Bức hoạ Đao Kiếm Thần Đấu này có sức hấp dẫn với bất cứ một vị Đao Tu hoặc Kiếm Tu nào, huống hồ Phương Du chủ tu cả hai trường phái?

Tuy nói mẫu thân và phụ thân của nàng cũng là hai nhân vật luyện Kiếm và Đao nổi danh thiên hạ...nhưng đó là ở thời điểm hiện tại mà thôi, nếu so với Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần hay Khinh Thế Đao Thần còn kém xa lắm, nên việc Phương Du thèm muốn bức hoạ là điều dễ hiểu.

“Nàng có bao nhiêu Đạo Xu?” Lạc Nam hỏi.

“9000 vạn Đạo Xu, đó là tất cả tích góp của ta.” Phương Du nói.

“Được rồi, giao cho ta, thiếu bao nhiêu ta bù thêm vào.” Lạc Nam đề nghị:

“Nhưng có một điều kiện, sau này nàng phải cho nữ nhân của ta dùng ké bức hoạ.”

“Tốt, tất cả nhờ vào ngươi.” Phương Du không do dự liền đồng ý.

Sức hấp dẫn từ ý cảnh của hai đại cường giả thời đại thượng cổ là quá lớn, rất nhiều Kiếm Tu và Đao Tu đang có mặt ở hiện trường không nguyện ý bỏ qua.

Trong lúc hai người thương lượng, giá của Đao Kiếm Thần Đấu đã bị đẩy lên con số 10000 vạn Đạo Xu, vượt qua cả vốn liếng của Phương Du rồi, cái giá như thế này đã khiến hầu hết mọi người bỏ cuộc, không tiếp tục tranh đoạt.

Mà người đang ra giá cao nhất chính là lão quốc chủ của Loạn Đạo Thần Quốc, ông ta cũng từ Đạo Quốc chạy tới Đạo Vực tham gia náo nhiệt, với hy vọng có thể từ trong bức hoạ Đao Kiếm Thần Đấu ngộ ra Loạn Đạo Kiếm Quyết hoàn chỉnh...Loạn Đạo Thần Quốc sẳn sàng bỏ ra một cái giá cao.

“10100 vạn Đạo Xu.” Lạc Nam mở miệng đấu giá.

“Kẻ này...” Lão quốc chủ nhíu mày, ông ta nhận ra tên này trước đó từng tranh đoạt huyết mạch Thượng Cổ Thần Điêu với Vạn Bằng Tộc Trưởng, tài lực rất mạnh.

Không dám xem thường, lão quốc chủ cắn răng lên tiếng: “11000 vạn Đạo Xu.”

“11100 vạn.” Lạc Nam bám sát theo sau.

Mà thấy Lạc Nam hứng thú với Đao Kiếm Thần Đấu, Yêu Mị Uyển cũng bắt đầu nghĩ cách giúp hắn giành chiến thắng.

Rút kinh nghiệm từ Vạn Bằng Tộc Trưởng, lão quốc chủ không dám mở miệng khiêu khích hay tỏ thái độ địch ý với tên cạnh tranh, chỉ muốn dùng tài lực của Loạn Đạo Thần Quốc đè chết hắn, ngạo nghễ lên tiếng:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“12000 vạn Đạo Xu.”

“12100 vạn.”

“13000 vạn.”

“13100.”

“14000 vạn.”

Lão quốc chủ cực kỳ cường thế, mỗi lần ra giá đều vượt lên một nghìn vạn, trong khi đó Lạc Nam chỉ dám đuổi theo một trăm mà thôi...

Cuộc cạnh tranh chỉ còn có hai người...

Lạc Nam nhíu mày, tài lực của hắn hiện tại quả thật còn không thể so sánh với mấy thế lực cổ xưa như Loạn Đạo Thần Quốc, có trời mới biết lão quốc chủ mang theo bao nhiêu Đạo Xu, cứ ra giá mãi đuổi theo mãi cũng không phải là cách a...

Nhưng nếu quá ba lần đếm không tiếp tục ra giá sẽ bị mất tư cách, hắn cũng chỉ đành cắn răng tiếp tục mở miệng:

“14100 vạn Đạo Xu!”

Lão quốc chủ cười lạnh, đang định tiếp tục hô lên con số 16000 vạn Đạo Xu dập tắt hy vọng của đối phương, bỗng nhiên lão phát hiện Yêu Mị Uyển đưa mắt nhìn mình, liền nhịn không được nhìn lại ánh mắt của nàng.

Khoảnh khắc đó, lão quốc chủ như rơi vào trong giấc mộng đẹp nhất cuộc đời, lão nhìn thấy Yêu Mị Uyển quốc sắc thiên hương đang lười biếng nằm ở trên giường hướng mình mời gọi, nhan sắc của nàng khiến lão thậm chí quên cả mối tình đầu, từ tuổi già trở về thời trai trẻ phong lưu, chỉ muốn trầm luân vào trong đó.

“3...2...1” Yêu Mị Uyển vỗ tay, chỉ về Lạc Nam tuyên bố:

“Chúc mừng đạo hữu giành chiến thắng.”

Thanh âm như một gáo nước lạnh dội cho lão quốc chủ tỉnh hồn, lập tức cao giọng quát lớn:

“15000 vạn Đạo Xu!”

Nhưng mà lão lại phát hiện ánh mắt của toàn trường đang nhìn mình như nhìn một tên ngốc.

“Vừa rồi ngươi đã quá thời hạn ra giá, phần thắng thuộc về vị đạo hữu kia.” Yêu Mị Uyển lắc đầu đáp.

“Sao lại có thể như vậy?” Lão quốc chủ cái trán nổi gân xanh:

“Vừa rồi lão phu rơi vào...rơi vào...”

“Rơi vào cái gì?” Yêu Mị Uyển nhàn nhạt hỏi.

Lão quốc chủ nhất thời không biết nên trả lời thế nào cho phải, chẳng lẽ nói lão phu bị trúng mị thuật của ngươi? Vậy bằng chứng đâu?

Huống hồ ở trước mặt biết bao nhiêu người, lão đường đường là lão quốc chủ của Loạn Đạo Thần Quốc, thân phận cao thượng, còn là bậc trưởng bối...nếu nói ra đã già còn bị trúng phải mị thuật khác nào tự mình hạ thấp danh dự, trở thành trò hề cho người khác.

Hơn nữa nghĩ tới nghĩ lui, Yêu Mị Uyển đâu có lý do gì để ngăn chặn mình đấu giá, bởi vì ở lập trường của nàng...giá vật phẩm nâng lên càng cao thì càng được lợi cho Đạo Yêu Thần Cung mới phải a.

“Mẹ kiếp, chẳng lẽ đã quá lâu lão phu không gần nữ sắc nên vừa rồi tâm cảnh bị dao động, trở nên thất thố trước dung nhan của Yêu Mị Uyển?” Lão quốc chủ trong lòng thầm mắng, bắt đầu hoài nghi nhân sinh, nghi ngờ tâm cảnh của bản thân không còn được vững vàng như trước.

Còn Lạc Nam thì cũng chẳng hiểu chuyện gì vừa xảy ra, hắn chỉ thấy lão quốc chủ trở nên lưỡng lự không tiếp tục ra giá cho đến khi Yêu Mị Uyển tuyên bố người thắng cuộc chính là mình mà thôi.

Tất cả mọi người đều thấy rằng như vậy...vì khoảnh khắc đó chỉ người duy nhất mắt chạm mắt với Yêu Mị Uyển mới rơi vào mị thuật của nàng trong thoáng chốc mà thôi.

Hơn nữa cũng chẳng ai có thể nghĩ đến, người chủ trì buổi đấu giá sẽ giở trò quỷ tự gây bất lợi cho mình cả...

Tuy rằng cảm giác được có gì đó kỳ quái, Lạc Nam vẫn vui vẻ giao ra Đạo Xu để đổi lấy Đao Kiếm Thần Đấu.

Bất quá lúc này, hắn nghe thấy thanh âm mềm mại truyền âm vào tai:

“Nhị Lang Quân, ngài thiếu ta một ân tình.”

...

Chúc cả nhà ngủ ngon 3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn 3

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con Đường Bá Chủ

Số ký tự: 0