Con Đường Bá Chủ

Phải lựa chọn

Akay Hau

2024-11-24 09:35:36

Tốc độ tu luyện của túi da Tiểu Ma rất nhanh, lại còn không cần quá nhiều tài nguyên như bản thể...

Vì vậy sau một phen được Lạc Nam dùng Thể Thần Thác cũng như Hoàng Trung Lý bồi dưỡng đã dễ dàng đạt đến Thiên Đạo Cảnh.

Nhưng chính việc túi da đột phá lại khiến Lạc Nam âm thầm đau đầu.

Bởi lẽ trước đó Không Mộc Đạo Nhân đã từng nhắc nhở, sau khi đột phá đến Thiên Đạo Cảnh hắn buộc phải lựa chọn gia nhập một trong ba Đạo Thống của Độ Đạo Môn, đây chính là quy tắc từ trước đến nay, đã có từ thời tổ tiên khai môn lập phái.

Thiên Âm Đạo Thống, Toàn Chức Đạo Thống và Vực Thần Đạo Thống...

Cả ba Đạo Thống hắn đều có hảo cảm và hứng thú.

Cân nhắc một hồi, Lạc Nam quyết định sẽ ưu tiên giữa Toàn Chức Đạo Thống và Vực Thần Đạo Thống, loại bỏ Thiên Âm Đạo Thống sang một bên.

Nguyên nhân rất đơn giản, hắn gia nhập Độ Đạo Môn nhằm mục đích lôi kéo thế lực này đứng về phía Phá Đạo Hội.

Hiện tại Cầm Dao Nhã của Thiên Âm Đạo Thống đã là thành viên Phá Đạo Hội rồi, cũng xem như là đã thành công nửa bước.

Cho nên hắn muốn ưu tiên lôi kéo hai Đạo Thống còn lại khi vẫn chưa có tiến triển gì.

Nhưng việc tuyển chọn giữa Vực Thần Đạo Thống và Toàn Chức Đạo Thống cũng cần phải suy nghĩ a.

“Không ngờ lại có thêm một Thần Đạo Thế Lực gia nhập Đạo Địa chúng ta...”

“Haha, ngươi mới biết sao? Ngân Thiên Thần Quốc đã rời bỏ Đạo Quốc tiến vào Đạo Địa, đang bắt đầu gầy dựng lại giang sơn ở Thiên Cảnh ngày trước.”

“Ngân Thiên Thần Quốc đã tuyên bố sẽ trở thành thế lực phụ thuộc của Độ Đạo Môn, được Độ Đạo Môn bảo kê.”

“Đạo Quốc không ngăn cản sao?”

“Hừ, nghe nói Thái Tử của Loạn Đạo Thần Quốc có ý đồ xấu xa đê hèn với một vị công chúa của Ngân Thiên Thần Quốc...Đạo Quốc bọn hắn cũng không có lý lẽ để gây khó dễ.”

“Lần này có thể nói là lớn chuyện, không ngờ Đạo Quốc và Đạo Địa lại xém phát động đại chiến, ta nghe nói ngày đó Độ Đạo Môn thậm chí đã tập hợp toàn bộ lực lượng cao tầng, sẳn sàng khai chiến bất cứ lúc nào, cường thế đến cực điểm.”

“Cũng may Đạo Quốc quyết định lùi một bước, bồi thường cái giá tương xứng mới lắng lại lửa giận của chưa thần...”

“Đạo Quốc thật ra rất mạnh, chẳng qua bọn họ không muốn vì một người mà trở mặt thành thù với toàn Đạo Địa nên mới hạ mình xuống nước mà thôi, cũng đừng xem thường.”

“Thật khó tin đại sự động trời như thế lại do một Thiên Đạo Cảnh gây nên, không hổ danh là kẻ đứng đầu thành công thống nhất Ngũ Châu Tứ Vực.”

“Còn không phải sao? Hiện tại Đạo Quốc và Đạo Vực đã hợp lực phát lệnh truy sát hắn, thậm chí kẻ nào cung cấp thông tin quan trọng về hắn đều được trọng thưởng, muốn tài nguyên có tài nguyên, muốn mỹ nhân có mỹ nhân.”

“Theo ta thấy có phát lệnh truy sát cũng vô dụng thôi, chẳng qua là muốn bày tỏ thái độ một chút, chứ Hội Trưởng của Phá Đạo Hội thực lực quá mạnh, ngang nhiên cướp người rời đi trước mặt chư vị Quốc Chủ mà không ai làm gì được, thử hỏi ai có bản lĩnh dám săn lùng lấy đầu Lạc Nam? Không sợ Hội Trưởng của Phá Đạo Hội hàng lâm đem ngươi đập chết sao?”

“Phá Đạo Hội...danh bất hư truyền a.”

“Không sớm thì muộn, Nguyên Giới cũng sẽ kinh biến, mấy tiểu tu sĩ như chúng ta cũng phải cố gắng gia tăng thực lực để có thể thích ứng...”

Lạc Nam ngồi trên lưng Huyết Dị Yêu Hoàng bay qua một số thành trì huyên náo, nghe thấy thanh âm nghị luận ầm ĩ bên dưới phát ra.

Hắn khẽ vuốt cằm, vụ việc xảy ra ngày đó thật sự tạo nên động tĩnh quá lớn, có muốn che giấu cũng không được, tin tức đã sớm lan tràn khắp bốn phương tám hướng, gây nên vô số tu sĩ, thế lực quan tâm.

Thần Đạo Cảnh ngày thường vốn đã là như thần long thấy đầu không thấy đuôi, nay lại có sự kiện xuất hiện cùng lúc vài chục vị, thậm chí còn phát động chiến đấu...thử hỏi làm sao không khiến toàn bộ Đạo Giới kinh động?

Mà cũng vì vậy kẻ đã gây nên tất cả mọi việc là Lạc Nam cũng được người người chú ý, danh tiếng lan xa.

Chẳng trách Điểm Danh Vọng của hắn vẫn đang gia tăng chưa có dấu hiệu dừng lại.

Sau chuyện lần này, thực lực của Phá Đạo Hội khiến tất cả đều phải kiêng kỵ vô cùng...nhưng Lạc Nam lại không vui mừng nổi, ngược lại càng thêm thận trọng.

Hắn hiểu rõ tình huống của đại tỷ, đừng nhìn thấy ngày đó nàng cường thế không xem ai ra gì, thực tế nếu như tiếp tục đánh...Bá Đạo Quy Tắc sẽ khiến lực lượng của nàng cạn kiệt, bản thân lâm vào suy yếu, chưa chắc có thể trụ vững trước hàng chục vị Thần Đạo Cảnh cường đại vây công.

Bởi vì cứu hắn, đại tỷ đã để lộ con ác chủ bài chính là Bá Đạo Quy Tắc...khiến địch nhân càng thêm cẩn thận và đề phòng, kiểu gì cũng sẽ nghĩ cách để đối phó với nàng trong tương lai.

Lần trước đám người Loạn Hoàng Vũ bị kinh sợ trước Bá Đạo Quy Tắc vì mọi thứ xảy ra quá đột ngột, nhưng nếu để bọn hắn có thời gian suy xét cẩn thận, kiểu gì cũng sẽ nghĩ đến khuyết điểm của nàng.

Nhưng mà đứng trước truyền thừa của Loạn Phàm tiền bối, lôi kéo được thêm một vị Nữ Kiếm Thần như Loạn Ninh Lam gia nhập, cái giá như vậy là hoàn toàn xứng đáng.

Kế đến phải xem thủ đoạn lôi kéo đồng minh của song phương mà thôi...

Miên mang suy nghĩ, Đạo Thụ hùng vĩ đâm thủng vân tiêu đã dần hiện ra trong tầm mắt.

Huyết Dị Yêu Hoàng thả chậm tốc độ, đến gần địa bàn Độ Đạo Môn đã hoá thành mỹ nhân diễm lệ tuyệt luân.

Lạc Nam động ý niệm, Bảo Lan cũng đã xuất hiện bên cạnh.



Hắn mang theo hai nàng ung dung trở về.

“Tham kiến Thiên Tử.”

“Gặp qua Tiểu Ma sư huynh.”

Không ít đệ tử đi tuần bên ngoài nhìn thấy vội vàng chắp tay chào hỏi, ánh mắt của nam đệ tử nhìn về Bảo Lan và Dị Nữ ở phía sau hắn vô cùng ngưỡng mộ, còn ánh mắt của các nữ đệ tử lại lấp lánh ánh sao nhìn lấy Lạc Nam.

“Các sư đệ, sư muội tuần tra vất vả...” Lạc Nam mỉm cười ôn hoà, lục lọi một chút trong Nhẫn Trữ Vật tìm một số tài nguyên tìm thấy ở Tứ Đạo Cổ Lâm nhưng không có nhu cầu sử dụng tặng cho bọn họ.

Những đệ tử này đều là Đạo Cảnh, một số thậm chí còn là Chí Tôn vừa mới gia nhập...thực lực còn yếu, vì vậy mới nhận các nhiệm vụ sơ cấp như tạp dịch, tuần tra, canh gác bên ngoài môn phái, Điểm Cống Hiến thu được chẳng có bao nhiêu.

Nhìn thấy Lạc Nam đưa tặng những tài nguyên có giá trị bằng vài chục năm cống hiến của mình, cả đám nhất thời khuôn mặt sáng rực, mừng rỡ như điên...nhưng vẫn rụt rè chưa dám nhận.

“Hừ, ta ra ngoài lâu như thế mới trở về, chút lễ vật này xem như khích lệ các sư đệ, sư muội của mình...chẳng lẽ các ngươi chê bai thành ý của ta sao?” Lạc Nam ra vẻ giận dữ nghiêm mặt hỏi.

“Đa tạ sư huynh, bọn ta không khách khí nữa.” Cả đám nghe xong cười tươi như hoa, cung cung kính kính nhận vật phẩm của hắn, nội tâm càng thêm sùng bái vị sư huynh này của mình.

“Cố gắng lên, tương lai của Độ Đạo Môn chúng ta đều phụ thuộc vào người trẻ tuổi các ngươi a.”

Lạc Nam vỗ vỗ vai bọn hắn động viên, lúc này mới cùng với hai nữ ung dung bước vào.

Cả đám được hắn động viên chỉ cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, nắm chặt tài nguyên trong tay, thầm nghĩ liều mạng cũng không thể để sư huynh thất vọng.

Nhìn theo bóng lưng của hắn, một vị tiểu sư muội đầy mặt hoa si thì thào:

“Tiểu Ma sư huynh có thiên phú bất phàm, chiến tích vang dội như thế lại không nghe nói hắn kiêu ngạo bao giờ, ngược lại luôn đối nhân xử thế khiến người ta nể phục...”

“Đúng vậy a, ta nghe các vị sư tỷ ở Linh Cầm Sơn nói Tiểu Ma sư huynh rất gần gũi thân thiết, ước gì được làm tiểu tì của hắn cũng mãn nguyện a.” Nữ đệ tử khác tán thành gật mạnh đầu.

“Tỉnh mộng lại đi!” Một đám đệ tử bĩu môi:

“Nhìn xem nữ nhân bên cạnh sư huynh là nhân vật nào? Mấy tiểu nha đầu ngươi có thể so sánh được sao?”

Nhớ đến phong thái và khí chất của Bảo Lan và Dị Nữ, tất cả chỉ biết ngậm ngùi không thôi.

“Các ngươi nói lần này sư huynh rèn luyện trở về, thực lực đạt đến cấp độ nào?” Một nam đệ tử tò mò hỏi.

“Không biết a...” Cả đám đồng thanh đáp.

...

Lạc Nam từ khi mới gia nhập Độ Đạo Môn đã luôn được Hương Trà, Đan Phỉ, Cầm Dao Nhã các nàng chiếu cố...

Vậy nên hắn cũng không ngại ngần chiếu cố lại các sư muội, sư đệ nhỏ hơn mình...mọi thứ diễn ra một cách tự nhiên và chân thành, chẳng biết từ bao giờ thế lực này đã có một vị trí đặc biệt trong lòng hắn.

ẦM ẦM ẦM...

Lúc này ở nơi quảng trường xa xa, Lạc Nam nhìn thấy mây đen bao phủ, kiếp lôi giáng xuống, bên trong đó thậm chí có Đạo Kiếp Hoá Hình...đang ra sức công phạt vào linh hồn.

“Là vị Hồn Tu nào đột phá Thiên Đạo?” Lạc Nam hiếu kỳ, Đạo Kiếp phát động công kích linh hồn chứng tỏ đang có Hồn Tu đột phá, mà quy mô này chắc chắn là của người đột phá Hồn Thiên Đạo.

Thả người bay đến gần hơn, hắn nhất thời gật đầu tán thưởng.

Chỉ thấy ở giữa biển mây, một thân ảnh tuyệt mỹ như bạch liên nở rộ giữa hồ thu, dung nhan sắc sảo đầy mộng mị như bước ra từ cổ tích.

Nàng chính là Huyễn Mộng.

Lần trước khi hắn rời đi đã lưu lại cho Huyễn Mộng một vài quả Hoàng Trung Lý đẩy nhanh tốc độ tu luyện, rõ ràng nàng đã không để hắn thất vọng, vậy mà đã sắp bước vào hàng ngũ Thiên Đạo Cảnh rồi, còn đang trong quá trình độ kiếp.

Vây ở xa xa xung quanh quảng trường là vô số đệ tử tu vi Đại Đạo, bọn hắn tiến đến quan sát đồng môn độ kiếp để rút kinh nghiệm trong tương lai, dù sao thì việc đột phá Thiên Đạo Cảnh cũng không thường xuyên xảy ra.

Có vẻ Huyễn Mộng cũng được Linh Cầm Sơn toàn lực giúp đỡ, trên người được trang bị Phù Chú và một kiện pháp bảo có tác dụng làm suy yếu vài đợt kiếp cường hoành sau cùng.

Rất nhanh đã thuận lợi vượt qua...

Váy trắng tung bay, tóc dài phiêu tán và ngũ quan tuyệt trần, Huyễn Mộng tắm mình dưới sự thừa nhận của thiên địa...

Trời quang mây tanh, cầu vòng lướt qua, vô số ánh mắt hâm mộ của những đệ tử nhìn lấy thân ảnh mỹ lệ của nàng.

Huyễn Mộng hai mắt khép hờ tận hưởng lực lượng tu vi mà ngay cả ở kiếp trước nàng cũng chưa đạt đến...đáy lòng lặng yên xuất hiện thân ảnh của một người nam nhân đã mang đến tất cả mọi thứ cho mình đã lâu không thấy, nỗi nhớ nhung hiện ra trên khuôn mặt.

Nhưng sau đó như cảm nhận được gì, đáy lòng nàng bất chợt run lên, hai mắt mở ra nhìn về một hướng.



Nam nhân đứng ở nơi đó đang nhìn nàng nhếch môi cười tự hào.

Một cảm giác thoả mãn dâng tràn khắp cõi lòng, Huyễn Mộng không ngờ lại được hắn chứng kiến khoảnh khắc tiến bộ này của mình, nụ cười tự hào của hắn vượt qua vô vàn lời khen ngợi, đánh bại tất cả ánh mắt sùng bái xung quanh.

Nàng cắn nhẹ cánh môi hồng đỏ, một chân đạp nhẹ đám mây đã như tiên nữ hạ lạc phàm trần rơi xuống trước mặt của hắn.

“Công tử đã về...” Huyễn Mộng ôn nhu nói.

“Haha, ta rất muốn ôm nàng nhưng đây không phải bản thể, cảm giác không được tự nhiên.” Lạc Nam truyền âm đáp.

Huyễn Mộng trái tim run lên, mềm mại yêu kiều đáp lại: “Thiếp sẽ đến tìm chàng...”

“Không vội, sắp tới nàng sẽ cùng ta đồng hành đấy, có nguyện ý không?” Lạc Nam ra vẻ thần bí hỏi.

Toàn thân Huyễn Mộng chấn động, nàng nằm mơ cũng mong chờ đến ngày này...nhịp tim đập lên thình thịch.

Bất quá đang ở trước mắt đông người, nàng chỉ có thể đè nén tình cảm vào nội tâm, ngoài mặt ra vẻ tự nhiên mà thôi.

Mà lúc này ánh mắt các đệ tử cũng từ Huyễn Mộng dời sang Lạc Nam, không ít người kinh hô:

“Tiểu Ma sư huynh rèn luyện trở về rồi, thực lực của hắn chắc chắn lại tăng, Độ Đạo Môn chúng ta ngày càng lợi hại...”

Lạc Nam gật đầu chào hỏi bọn hắn, lại nghe thấy một thanh âm khiêu khích:

“Cũng đột phá Thiên Đạo Cảnh rồi sao? Tiểu tử thúi làm không tồi.”

Hướng mắt nhìn theo giọng nói, chỉ thấy Đan Phỉ một mặt lười biếng ngồi trên cành cây đung đưa đôi chân dài.

“Cũng nhờ sư tỷ chiếu cố.” Lạc Nam cười haha.

“Biết thế sao còn chưa vào Toàn Chức Đạo Thống?” Đan Phỉ cười tủm tỉm như câu được cá to, từ trên cây nhảy xuống lắc lư bờ mông tròn trịa bước đến trước mặt hắn, hai tay chóng nạnh.

“Đệ đang cân nhắc.” Lạc Nam nghiêm chỉnh trả lời.

“Xú tiểu tử.” Đan Phỉ trừng mắt, nhỏ giọng nói:

“Ngươi phải nhanh chóng lựa chọn để tăng thực lực lên, Độ Đạo Môn chúng ta gần đây đã đắc tội với Đạo Quốc, tương lai nói không chừng chúng sẽ ra tay với các đệ tử như chúng ta, vạn phần phải cẩn thận.”

“Đệ đã nghe thấy chuyện này trên đường trở về.” Lạc Nam gật đầu, lại cảm động vì nàng lo lắng cho mình như vậy.

“Haha, Tiểu Ma sư đệ vừa trở về sao?” Một tiếng cười sang sảng khác vang lên, chỉ thấy Bùi Vũ bay nhanh đến như đạn pháo, ầm ầm rơi xuống nói:

“Ngày ngươi là Thiên Đạo Cảnh cũng đến, cánh cửa Vực Thần Đạo Thống luôn mở rộng, gia nhập đi sư huynh mai mối vài mỹ nhân Bùi Gia cho ngươi.”

“Tên khốn kiếp, lần này không mang muội muội ngươi ra lôi kéo nữa à?” Đan Phỉ chân mày dựng thẳng.

“Mặc dù Tiểu Ma sư đệ rất ưu tú, nhưng ta cảm thấy em rể của ta lại là người khác rồi.” Bùi Vũ nhún nhún vai.

“Là ai vậy?” Đan Phỉ hứng thú hỏi.

Ngay cả Lạc Nam cũng hiếu kỳ vểnh tai, không biết là ai đủ bản lĩnh để Bùi Vũ nhận làm em rể, xứng đáng với Bùi Linh Hi?

“Chính là tên gây nên đại sự oanh động lần này, danh chấn Đạo Giới, mang họ Lạc!” Bùi Vũ nghiêm mặt nói.

“Phốc.” Lạc Nam xém chút phun ra ngoài, ánh mắt quỷ dị nhìn lấy con hàng này.

“Bùi Vũ ta đã quyết, chỉ có nhân vật như thế mới xứng đáng với muội muội ta.” Bùi Vũ ra vẻ đồng cảm vỗ vỗ vai Lạc Nam:

“Tiểu Ma sư đệ rất tốt nhưng huynh rất tiếc.”

“Linh Hi đến rồi!” Đan Phỉ nhìn về phía sau phất tay.

Sắc mặt Bùi Vũ đại biến, lập tức vắt giò lên cổ chạy thục mạng, ngay cả nhìn phía sau cũng không dám nhìn.

Toàn trường nhất thời im lặng, nào có thấy bóng dáng của Bùi Linh Hi?

“Khanh khách.” Đan Phỉ ôm bụng cười nắc nẻ:

“Cái tên này được thói lắm mồm, lại sợ muội muội của hắn hơn sợ cọp cái, không đáng tin cậy.”

Lạc Nam không biết nên nói cái gì cho phải, con hàng Bùi Vũ này càng ngày càng không đứng đắn.

Mà đúng lúc này, các nữ đệ tử của Linh Cầm Sơn cũng ung dung mà đến, dưới sự dẫn dắt của Cầm Thanh Vận chúc mừng Huyễn Mộng.

Lạc Nam nhìn qua không thấy bóng dáng của Cầm Dao Nhã, âm thầm suy đoán nàng đang hỗ trợ ở Ngân Thiên Thần Quốc.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con Đường Bá Chủ

Số ký tự: 0