Tương kế tựu kế
Akay Hau
2024-12-03 14:11:19
Trong cung điện, Lạc Nam thoải mái nằm ở trung tâm, các lão bà bị hắn dùng côn đánh cho toàn thân mềm nhũn, bờ môi lại treo nụ cười mãn
nguyện ở xung quanh, phơi bày ra từng cổ ngọc thể ửng đỏ mê người...
Hiển nhiên trước khi quyết định trở về Đạo Địa, hắn cũng phải làm tròn bổn phận của một phu quân, cày cấy vun vén tình cảm với tất cả thê tử.
“Nhiều năm như vậy, ngoài trừ Thiên Ý và Kỳ Nam cũng không lồi ra thêm cục nào...mẫu thân có nhắc nhở bọn thiếp đấy.” Liễu Ngọc Thanh bỗng nhiên mở miệng u oán.
“Đúng vậy phu quân, mẫu thân nói bọn thiếp tranh thủ ép khô chàng.” Tô Mị liếm môi quyến rũ.
Lạc Nam giật mình, sau đó lại lắc đầu cười khổ...
Hắn xem như hiểu tâm trạng của Ninh Vô Song, tuy rằng Kỳ Nam và Thiên Ý cũng là nữ nhi của hắn...nhưng là do hắn của kiếp trước sinh ra, còn kiếp này làm nhi tử của Ninh Vô Song lại chưa sinh ra được đứa cháu chính thức nào cho Lạc Gia ở Nguyên Giới, mẫu thân nóng ruột, mong muốn có cháu là điều dễ hiểu.
Dù sao thì Lạc Gia cũng phải có thế hệ tiếp theo kế thừa, như thế mẫu thân mới có cái bàn giao với phụ thân đã khuất...
“Việc này sao có thể cưỡng cầu? mặc dù ta cũng rất muốn a.” Lạc Nam bất đắc dĩ.
Việc con cái hắn không thích dùng các biện pháp thứ ba can thiệp vào, mọi thứ vẫn nên thuận theo tự nhiên, tuỳ vào số phận.
Giống như Cửu Huân Dao năm xưa, chỉ một lần đã dính Tiểu Thiên Ý rồi, đâu cần phải miệt mài phấn đấu?
“Thiên phú và thực lực càng cao sẽ càng khó hạ sinh dòng dõi, mà với sự phát triển không ngừng ngày càng yêu nghiệt của phu quân, sợ rằng mấy tỷ muội chúng ta chỉ có thể nằm mộng rồi...” Thập Khánh Huyên bĩu môi nói.
“Khi chúng ta đều đột phá đến Thần Đạo Cảnh e rằng sẽ càng khó hoài thai hơn.” Nam Thiên Tố cũng có chút suy tư.
Nàng cảm thấy Nam Thiên Môn nên có người thừa kế, giao cho mẫu thân của mình quán xuyến mãi cũng thật vất vả cho bà.
“Gấp cái gì mà gấp đây?” Hi Vũ kiêu hãnh lên tiếng:
“Chờ Đạo Giới được phu quân thống nhất, thiên hạ thái bình, lúc đó chúng ta ngày đêm cùng hắn lăn lộn ở trên giường, không tin không thể cho ra thành quả.”
“Lời này rất đúng, đến lúc đó mỗi người đều có thể to bụng, trăm năm không được thì vạn năm, ta không tin phu quân sẽ tịt ngòi vĩnh viễn.” Huyết Yêu Cơ tán thành.
“Ừm, kích hoạt thêm Gia Tốc Trận để tăng hiệu suất.” Tuế Nguyệt nói thêm.
“Các vị tỷ tỷ thôi đi, bà cả và chúng ta theo chàng từ tận tiểu hành tinh còn chưa có đây, các ngươi cũng đừng nóng vội.” Bạch Tố Mai tròn mắt.
“Đến trước đến sau không quan trọng, tất cả tuỳ duyên vậy.” Âu Dương Thương Lan nở nụ cười.
“Hay là phải giống như Huân Dao, cần phải lên cơn động tình không thể kiềm chế, cưỡng ép nam nhân mới cho ra thành quả?” Thường Nga có chút suy tư.
“Nói bậy, ta cũng đâu có cưỡng ép hắn?” Diễm Nguyệt Kỳ phản bác ý kiến.
Cửu Huân Dao gò má đỏ ửng, nhớ lại chuyện xưa mà nhịp tim đập lên thình thịch.
“Không muốn sinh con đâu, ta vẫn còn thích tự do chơi đùa.” Đình Manh Manh kháng nghị:
“Làm mẫu thân sớm có gì tốt?”
Lạc Nam khoé môi giật giật, mấy bà nương này sau khi gả cho hắn đều trở thành phụ nhân bưu hãn, phong thái cao quý lãnh ngạo ngày trước biến đi đâu mất, nói chuyện không kiêng nể vấn đề gì cả.
“Hừ, đã các nàng chờ mong như vậy, phu quân chỉ đành cúc cung tận tuỵ, thề chết mới dừng.”
Nói xong, lập tức đem Yên Nhược Tuyết và Tần Mộng Ảnh ôm vào lòng ngực hai bên trái phải đè xuống thảm cỏ, Tổ Long Văn gia cố hung khí, bá đạo xâm nhập từng cổ kiều thể nhu mềm.
“Ưm...đáng ghét, chàng chậm một chút đi.”
Trong lúc nhất thời, đại điện lại ngập tràn xuân sắc.
...
Sát Chiến Điện giao lại cho Loạn Ninh Lam và Loạn Thuỳ Ảnh toạ trấn.
Có Càn Khôn Vạn Trận phong toả bên ngoài, hai con Khôi Lỗi, hai vị Nữ Thần Đạo và một đám Vong Linh trung thành canh gác, Lạc Nam cũng an tâm để các thê tử lưu lại, tận dụng lượng tài nguyên khổng lồ thu được trong thời gian qua để phát triển.
Lạc Nam quyết định trở về Đạo Địa.
Đồng hành cùng với hắn chỉ có Minh Hà, Loạn Thuỳ Trân và Hỗn Độn Thú, ngay cả Dị Nữ và Bá Kỵ Long Mã vẫn được lưu lại Sát Chiến Điện an tâm tu luyện.
Bởi vì Dị Nữ, Bích Tiêu, Đông Hoa, Lạc Long Nhi, Ngân Trinh, Loạn Thanh Quân, Phương Du tu vi đều sắp đạt đến mức độ có thể hoá phàm bất cứ lúc nào, tuỳ thời tiến vào Nhập Phàm Hồ.
Nếu là thời gian trước, Bích Tiêu cần phải đồng hành cùng hắn để còn đưa ra những quyết định liên quan đến đại sự của Phá Đạo Hội.
Nhưng hiện tại đại tỷ đã xuất quan chủ trì đại cục, nếu Lạc Nam gặp chuyện cần thiết cứ trực tiếp liên lạc với nàng hỏi ý kiến là được, Bích Tiêu cũng không muốn chậm trễ trong việc gia tăng tu vi.
Trước khi Lạc Nam rời đi, Thi Mộ Tuyền lại đến tìm hắn u oán liếc xéo mắt:
“Xú đệ đệ, những nữ nhân nơi này không phải thê tử thì là hồng nhan của ngươi, tỷ tỷ lấy tư cách gì ở đây?”
“Ai nói chỉ có nữ nhân của ta vậy? Còn có mẫu thân và nữ nhi ở đây mà.” Lạc Nam trêu chọc.
“Hừ, nhưng đó cũng là người nhà của ngươi.” Thi Mộ Tuyền vểnh lên bờ môi đỏ mọng.
Lạc Nam nhịn không được kéo nàng vào lòng, cúi đầu hôn lấy hai cánh hoa mềm mại ướt át đó...
Ở bên cạnh hắn, Thi Mộ Tuyền không có sử dụng đến Thi Thân, nàng hiện tại chính là một mỹ nhân phong tình vạn chủng, không phải là cương thi trắng bệch như tượng.
“Ưm...” Thi Mộ Tuyền nhẹ nỉ non, vòng tay ôm lấy cổ hắn:
“Tỷ cũng muốn làm nữ nhân của ngươi.”
Nàng đã thổ lộ đến mức như thế, hắn làm sao có thể chối từ?
Nhẹ gầm lên một tiếng, ôm theo Thi Mộ Tuyền tiến vào mật thất...
Ba ngày sau đó, Lạc Nam mới tiến vào màn nước do Minh Hà tạo ra, trực tiếp xuất hiện tại Đạo Địa.
“Khả năng thật thần kỳ, dù đã chứng kiến bao nhiêu lần ta cũng cảm thấy kinh ngạc...” Lạc Nam cảm thán một tiếng, vuốt nhẹ mái tóc óng mượt của Minh Hà chân thành nói:
“Thiệt thòi cho nàng rồi.”
Tu vi của Minh Hà hiện tại là Thiên Đạo Viên Mãn, lẽ ra nàng cũng có thể lưu lại Sát Chiến Điện, cùng với các nàng Đông Hoa tu luyện để nhanh chóng bước vào con đường hoá phàm...
Đến lúc đó, Minh Hà có khả năng trở thành một Đạo Thuộc Tính có tu vi Thần Đạo, hiếm có trong trời đất.
Nhưng vì khả năng của nàng quá diệu dụng, giúp được Lạc Nam rất nhiều lần hoá nguy thành an cho nên hắn không thể không mang theo nàng bên cạnh.
Không vì bản thân hắn cũng vì những đại sự của Phá Đạo Hội cần phải làm.
“Ta quen rồi.” Minh Hà nhoẻn miệng như trăm hoa đua nở:
“Từ khi đồng hành cùng nhau, cuộc sống những năm qua đặc sắc hơn cả đời cộng lại, ta có gì chưa hài lòng?”
“Nàng cứ yên tâm, ta sẽ tìm thật nhiều Đạo Thuỷ để giúp nàng tăng tu vi, sẽ không để nàng chịu thiệt thòi.” Lạc Nam nói.
“Biết rồi, đi gặp những tiểu tình nhân kia của ngươi đi.” Minh Hà chớp chớp mắt trêu tức.
“Haha, nàng càng ngày càng hiểu ta.” Lạc Nam sảng khoái cười to.
Minh Hà yêu kiều hừ một tiếng, trở vào Phá Đạo Lệnh cùng Loạn Thuỳ Trân.
Lạc Nam nở nụ cười, trở về Đạo Địa đương nhiên không thể không đi gặp các ý trung nhân của mình.
Hắn đã hứa với Yên Nhược Tuyết và Ninh Vô Song, sẽ mang các nàng ấy đến Sát Chiến Điện giới thiệu.
Bất quá đúng lúc này, Phá Đạo Lệnh của hắn rung lên...bên trong truyền ra thanh âm uy hiếp của Hoạ Thuỷ:
“Chàng còn không trở lại, gần trăm năm nữa cũng đừng mong thấy thiếp.”
“Có chuyện gì thế?” Lạc Nam nhất thời lo lắng.
“Hừ, người ta thiên phú siêu quần, đã đạt đến Bán Thần Cảnh...sắp tới phải đi hoá phàm, ít thì cũng phải trải qua vài chục năm.” Hoạ Thuỷ hừ nói:
“Thiếp chờ chàng ở sơn cốc lần trước.”
Nói xong đã cắt đứt liên lạc...
“Chuyện nhỏ.” Lạc Nam thoải mái nhún vai, cần gì đi nơi nào hoá phàm cho xa xôi...cứ đến Sát Chiến Điện dùng Nhập Phàm Hồ là được rồi.
Nghĩ đến đây, hắn dự định đến sơn cốc gặp Hoạ Thuỷ, thời gian xa cách lâu như thế hắn cũng rất nhớ nàng.
Nào ngờ còn chưa kịp di chuyển, Cầm Dao Nhã lại liên hệ đến:
“Nghe Đan Phỉ nói chàng sắp trở về?”
“Ừm, ta vừa về đến...” Lạc Nam ôn nhu nói: “Đang rất nhớ nàng.”
“Thiếp chuẩn bị hoá phàm, chàng đến Ngân Thiên Thần Quốc chúng ta nói chuyện.” Cầm Dao Nhã mở miệng, lại cắt đứt liên lạc.
Lạc Nam chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, Phá Đạo Lệnh phía Khương Lê cũng xảy ra cảm ứng.
“Thiếp đã xuất quan trở thành Bán Thần, dự định sẽ hoá phàm trong vài chục năm tới, chàng có kịp trở về nhìn thiếp không?” Khương Lê giọng điệu có chút u sầu, sau đó cũng cắt đứt truyền âm.
“Nam nhân thối, chàng không đến Chân Võ Thần Cung gặp ta, ta đi hoá phàm tìm một phàm nhân kết hôn cho chàng tức chết.” Đến lượt Chân Minh trực tiếp buông lời uy hiếp.
Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm, trong lúc nhất thời không hiểu cái mô tê gì...
Tại sao Hoạ Thuỷ, Cầm Dao Nhã, Chân Mật và Khương Lê lại cùng lúc đến như thế? Liên lạc cho hắn cùng một thời điểm, hoá phàm cùng một thời điểm...
Rất nhanh hắn phản ứng kịp, bờ môi liền treo lấy nụ cười tà...
Có mùi vị bất thường...
Thân là một kẻ tình trường lão luyện, thê thiếp thành đàn, Lạc Nam sao có thể không ngửi ra mùi vị mưu kế?
Bốn nữ nhân này khả năng rất cao là thông đồng với nhau gây sự, tranh đua lẫn nhau, nếu hắn tìm đến người nào trong bốn người đầu tiên...ba người còn lại chắc chắn sẽ không hài lòng.
Nhưng ở bản thể hắn cũng không có thủ đoạn phân thân như túi da Tiểu Ma, làm sao tách thành bốn người đi gặp các nàng cùng một thời điểm?
Đây rõ ràng là muốn chơi hắn đây mà...
Cũng không biết vì sao một người tính cách điềm đạm, tĩnh lặng như tuyết liên giống Cầm Dao Nhã cũng tham gia náo nhiệt với ba nàng kia.
“Hừ, để xem ta trị các nàng.”
Nghĩ đến đây hắn tiến vào rừng rậm, thông qua Yểm Thiếu Chi Liên ra lệnh:
“Tứ Trưởng Lão, ngươi cho mạng lưới tình báo Yểm Ma Điện loan tin đến Tứ Đại Thế Lực Đạo Địa, Lạc Nam của Phá Đạo Hội bị địch nhân đánh trọng thương tại Tứ Đạo Cổ Lâm.”
Hiển nhiên trước khi quyết định trở về Đạo Địa, hắn cũng phải làm tròn bổn phận của một phu quân, cày cấy vun vén tình cảm với tất cả thê tử.
“Nhiều năm như vậy, ngoài trừ Thiên Ý và Kỳ Nam cũng không lồi ra thêm cục nào...mẫu thân có nhắc nhở bọn thiếp đấy.” Liễu Ngọc Thanh bỗng nhiên mở miệng u oán.
“Đúng vậy phu quân, mẫu thân nói bọn thiếp tranh thủ ép khô chàng.” Tô Mị liếm môi quyến rũ.
Lạc Nam giật mình, sau đó lại lắc đầu cười khổ...
Hắn xem như hiểu tâm trạng của Ninh Vô Song, tuy rằng Kỳ Nam và Thiên Ý cũng là nữ nhi của hắn...nhưng là do hắn của kiếp trước sinh ra, còn kiếp này làm nhi tử của Ninh Vô Song lại chưa sinh ra được đứa cháu chính thức nào cho Lạc Gia ở Nguyên Giới, mẫu thân nóng ruột, mong muốn có cháu là điều dễ hiểu.
Dù sao thì Lạc Gia cũng phải có thế hệ tiếp theo kế thừa, như thế mẫu thân mới có cái bàn giao với phụ thân đã khuất...
“Việc này sao có thể cưỡng cầu? mặc dù ta cũng rất muốn a.” Lạc Nam bất đắc dĩ.
Việc con cái hắn không thích dùng các biện pháp thứ ba can thiệp vào, mọi thứ vẫn nên thuận theo tự nhiên, tuỳ vào số phận.
Giống như Cửu Huân Dao năm xưa, chỉ một lần đã dính Tiểu Thiên Ý rồi, đâu cần phải miệt mài phấn đấu?
“Thiên phú và thực lực càng cao sẽ càng khó hạ sinh dòng dõi, mà với sự phát triển không ngừng ngày càng yêu nghiệt của phu quân, sợ rằng mấy tỷ muội chúng ta chỉ có thể nằm mộng rồi...” Thập Khánh Huyên bĩu môi nói.
“Khi chúng ta đều đột phá đến Thần Đạo Cảnh e rằng sẽ càng khó hoài thai hơn.” Nam Thiên Tố cũng có chút suy tư.
Nàng cảm thấy Nam Thiên Môn nên có người thừa kế, giao cho mẫu thân của mình quán xuyến mãi cũng thật vất vả cho bà.
“Gấp cái gì mà gấp đây?” Hi Vũ kiêu hãnh lên tiếng:
“Chờ Đạo Giới được phu quân thống nhất, thiên hạ thái bình, lúc đó chúng ta ngày đêm cùng hắn lăn lộn ở trên giường, không tin không thể cho ra thành quả.”
“Lời này rất đúng, đến lúc đó mỗi người đều có thể to bụng, trăm năm không được thì vạn năm, ta không tin phu quân sẽ tịt ngòi vĩnh viễn.” Huyết Yêu Cơ tán thành.
“Ừm, kích hoạt thêm Gia Tốc Trận để tăng hiệu suất.” Tuế Nguyệt nói thêm.
“Các vị tỷ tỷ thôi đi, bà cả và chúng ta theo chàng từ tận tiểu hành tinh còn chưa có đây, các ngươi cũng đừng nóng vội.” Bạch Tố Mai tròn mắt.
“Đến trước đến sau không quan trọng, tất cả tuỳ duyên vậy.” Âu Dương Thương Lan nở nụ cười.
“Hay là phải giống như Huân Dao, cần phải lên cơn động tình không thể kiềm chế, cưỡng ép nam nhân mới cho ra thành quả?” Thường Nga có chút suy tư.
“Nói bậy, ta cũng đâu có cưỡng ép hắn?” Diễm Nguyệt Kỳ phản bác ý kiến.
Cửu Huân Dao gò má đỏ ửng, nhớ lại chuyện xưa mà nhịp tim đập lên thình thịch.
“Không muốn sinh con đâu, ta vẫn còn thích tự do chơi đùa.” Đình Manh Manh kháng nghị:
“Làm mẫu thân sớm có gì tốt?”
Lạc Nam khoé môi giật giật, mấy bà nương này sau khi gả cho hắn đều trở thành phụ nhân bưu hãn, phong thái cao quý lãnh ngạo ngày trước biến đi đâu mất, nói chuyện không kiêng nể vấn đề gì cả.
“Hừ, đã các nàng chờ mong như vậy, phu quân chỉ đành cúc cung tận tuỵ, thề chết mới dừng.”
Nói xong, lập tức đem Yên Nhược Tuyết và Tần Mộng Ảnh ôm vào lòng ngực hai bên trái phải đè xuống thảm cỏ, Tổ Long Văn gia cố hung khí, bá đạo xâm nhập từng cổ kiều thể nhu mềm.
“Ưm...đáng ghét, chàng chậm một chút đi.”
Trong lúc nhất thời, đại điện lại ngập tràn xuân sắc.
...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sát Chiến Điện giao lại cho Loạn Ninh Lam và Loạn Thuỳ Ảnh toạ trấn.
Có Càn Khôn Vạn Trận phong toả bên ngoài, hai con Khôi Lỗi, hai vị Nữ Thần Đạo và một đám Vong Linh trung thành canh gác, Lạc Nam cũng an tâm để các thê tử lưu lại, tận dụng lượng tài nguyên khổng lồ thu được trong thời gian qua để phát triển.
Lạc Nam quyết định trở về Đạo Địa.
Đồng hành cùng với hắn chỉ có Minh Hà, Loạn Thuỳ Trân và Hỗn Độn Thú, ngay cả Dị Nữ và Bá Kỵ Long Mã vẫn được lưu lại Sát Chiến Điện an tâm tu luyện.
Bởi vì Dị Nữ, Bích Tiêu, Đông Hoa, Lạc Long Nhi, Ngân Trinh, Loạn Thanh Quân, Phương Du tu vi đều sắp đạt đến mức độ có thể hoá phàm bất cứ lúc nào, tuỳ thời tiến vào Nhập Phàm Hồ.
Nếu là thời gian trước, Bích Tiêu cần phải đồng hành cùng hắn để còn đưa ra những quyết định liên quan đến đại sự của Phá Đạo Hội.
Nhưng hiện tại đại tỷ đã xuất quan chủ trì đại cục, nếu Lạc Nam gặp chuyện cần thiết cứ trực tiếp liên lạc với nàng hỏi ý kiến là được, Bích Tiêu cũng không muốn chậm trễ trong việc gia tăng tu vi.
Trước khi Lạc Nam rời đi, Thi Mộ Tuyền lại đến tìm hắn u oán liếc xéo mắt:
“Xú đệ đệ, những nữ nhân nơi này không phải thê tử thì là hồng nhan của ngươi, tỷ tỷ lấy tư cách gì ở đây?”
“Ai nói chỉ có nữ nhân của ta vậy? Còn có mẫu thân và nữ nhi ở đây mà.” Lạc Nam trêu chọc.
“Hừ, nhưng đó cũng là người nhà của ngươi.” Thi Mộ Tuyền vểnh lên bờ môi đỏ mọng.
Lạc Nam nhịn không được kéo nàng vào lòng, cúi đầu hôn lấy hai cánh hoa mềm mại ướt át đó...
Ở bên cạnh hắn, Thi Mộ Tuyền không có sử dụng đến Thi Thân, nàng hiện tại chính là một mỹ nhân phong tình vạn chủng, không phải là cương thi trắng bệch như tượng.
“Ưm...” Thi Mộ Tuyền nhẹ nỉ non, vòng tay ôm lấy cổ hắn:
“Tỷ cũng muốn làm nữ nhân của ngươi.”
Nàng đã thổ lộ đến mức như thế, hắn làm sao có thể chối từ?
Nhẹ gầm lên một tiếng, ôm theo Thi Mộ Tuyền tiến vào mật thất...
Ba ngày sau đó, Lạc Nam mới tiến vào màn nước do Minh Hà tạo ra, trực tiếp xuất hiện tại Đạo Địa.
“Khả năng thật thần kỳ, dù đã chứng kiến bao nhiêu lần ta cũng cảm thấy kinh ngạc...” Lạc Nam cảm thán một tiếng, vuốt nhẹ mái tóc óng mượt của Minh Hà chân thành nói:
“Thiệt thòi cho nàng rồi.”
Tu vi của Minh Hà hiện tại là Thiên Đạo Viên Mãn, lẽ ra nàng cũng có thể lưu lại Sát Chiến Điện, cùng với các nàng Đông Hoa tu luyện để nhanh chóng bước vào con đường hoá phàm...
Đến lúc đó, Minh Hà có khả năng trở thành một Đạo Thuộc Tính có tu vi Thần Đạo, hiếm có trong trời đất.
Nhưng vì khả năng của nàng quá diệu dụng, giúp được Lạc Nam rất nhiều lần hoá nguy thành an cho nên hắn không thể không mang theo nàng bên cạnh.
Không vì bản thân hắn cũng vì những đại sự của Phá Đạo Hội cần phải làm.
“Ta quen rồi.” Minh Hà nhoẻn miệng như trăm hoa đua nở:
“Từ khi đồng hành cùng nhau, cuộc sống những năm qua đặc sắc hơn cả đời cộng lại, ta có gì chưa hài lòng?”
“Nàng cứ yên tâm, ta sẽ tìm thật nhiều Đạo Thuỷ để giúp nàng tăng tu vi, sẽ không để nàng chịu thiệt thòi.” Lạc Nam nói.
“Biết rồi, đi gặp những tiểu tình nhân kia của ngươi đi.” Minh Hà chớp chớp mắt trêu tức.
“Haha, nàng càng ngày càng hiểu ta.” Lạc Nam sảng khoái cười to.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Minh Hà yêu kiều hừ một tiếng, trở vào Phá Đạo Lệnh cùng Loạn Thuỳ Trân.
Lạc Nam nở nụ cười, trở về Đạo Địa đương nhiên không thể không đi gặp các ý trung nhân của mình.
Hắn đã hứa với Yên Nhược Tuyết và Ninh Vô Song, sẽ mang các nàng ấy đến Sát Chiến Điện giới thiệu.
Bất quá đúng lúc này, Phá Đạo Lệnh của hắn rung lên...bên trong truyền ra thanh âm uy hiếp của Hoạ Thuỷ:
“Chàng còn không trở lại, gần trăm năm nữa cũng đừng mong thấy thiếp.”
“Có chuyện gì thế?” Lạc Nam nhất thời lo lắng.
“Hừ, người ta thiên phú siêu quần, đã đạt đến Bán Thần Cảnh...sắp tới phải đi hoá phàm, ít thì cũng phải trải qua vài chục năm.” Hoạ Thuỷ hừ nói:
“Thiếp chờ chàng ở sơn cốc lần trước.”
Nói xong đã cắt đứt liên lạc...
“Chuyện nhỏ.” Lạc Nam thoải mái nhún vai, cần gì đi nơi nào hoá phàm cho xa xôi...cứ đến Sát Chiến Điện dùng Nhập Phàm Hồ là được rồi.
Nghĩ đến đây, hắn dự định đến sơn cốc gặp Hoạ Thuỷ, thời gian xa cách lâu như thế hắn cũng rất nhớ nàng.
Nào ngờ còn chưa kịp di chuyển, Cầm Dao Nhã lại liên hệ đến:
“Nghe Đan Phỉ nói chàng sắp trở về?”
“Ừm, ta vừa về đến...” Lạc Nam ôn nhu nói: “Đang rất nhớ nàng.”
“Thiếp chuẩn bị hoá phàm, chàng đến Ngân Thiên Thần Quốc chúng ta nói chuyện.” Cầm Dao Nhã mở miệng, lại cắt đứt liên lạc.
Lạc Nam chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, Phá Đạo Lệnh phía Khương Lê cũng xảy ra cảm ứng.
“Thiếp đã xuất quan trở thành Bán Thần, dự định sẽ hoá phàm trong vài chục năm tới, chàng có kịp trở về nhìn thiếp không?” Khương Lê giọng điệu có chút u sầu, sau đó cũng cắt đứt truyền âm.
“Nam nhân thối, chàng không đến Chân Võ Thần Cung gặp ta, ta đi hoá phàm tìm một phàm nhân kết hôn cho chàng tức chết.” Đến lượt Chân Minh trực tiếp buông lời uy hiếp.
Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm, trong lúc nhất thời không hiểu cái mô tê gì...
Tại sao Hoạ Thuỷ, Cầm Dao Nhã, Chân Mật và Khương Lê lại cùng lúc đến như thế? Liên lạc cho hắn cùng một thời điểm, hoá phàm cùng một thời điểm...
Rất nhanh hắn phản ứng kịp, bờ môi liền treo lấy nụ cười tà...
Có mùi vị bất thường...
Thân là một kẻ tình trường lão luyện, thê thiếp thành đàn, Lạc Nam sao có thể không ngửi ra mùi vị mưu kế?
Bốn nữ nhân này khả năng rất cao là thông đồng với nhau gây sự, tranh đua lẫn nhau, nếu hắn tìm đến người nào trong bốn người đầu tiên...ba người còn lại chắc chắn sẽ không hài lòng.
Nhưng ở bản thể hắn cũng không có thủ đoạn phân thân như túi da Tiểu Ma, làm sao tách thành bốn người đi gặp các nàng cùng một thời điểm?
Đây rõ ràng là muốn chơi hắn đây mà...
Cũng không biết vì sao một người tính cách điềm đạm, tĩnh lặng như tuyết liên giống Cầm Dao Nhã cũng tham gia náo nhiệt với ba nàng kia.
“Hừ, để xem ta trị các nàng.”
Nghĩ đến đây hắn tiến vào rừng rậm, thông qua Yểm Thiếu Chi Liên ra lệnh:
“Tứ Trưởng Lão, ngươi cho mạng lưới tình báo Yểm Ma Điện loan tin đến Tứ Đại Thế Lực Đạo Địa, Lạc Nam của Phá Đạo Hội bị địch nhân đánh trọng thương tại Tứ Đạo Cổ Lâm.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro