Công Chúa Giả Livestream Làm Ruộng
Chương 40
2024-10-19 14:26:58
Khán giả bị hấp dẫn nhìn nồi cơm đầy ắp của Lâm Minh Phong, mùi rất bình thường, trước mắt thì không có vấn đề gì.
Người hâm mộ kẻ xướng người họa, giới thiệu mọi thứ xong xuôi. Tiếp theo Lâm Minh Phong lấy ra một cái hộp đủ loại màu sắc, vô cùng đẹp mắt lấp lánh trong màn đêm.
"Cơm ngũ sắc." Lâm Minh Phong nhìn máy nhắc chữ bên ngoài ống kính, tự tin mỉm cười nói: "Tên sao món vậy chính là cơm ngũ sắc. Xin mời bà con gần xa đến thưởng thức, đây là món ăn ruột của ta. Hôm nay ta sẽ cho mọi người xem món Mãn Hán toàn tịch mấy ngàn năm trước.”
Nói xong, Lâm Minh Phong cảm giác vô cùng hài lòng. Món ăn lần này chuẩn bị có phong cách vô cùng cổ xưa, phù hợp với khí chất của hắn, không hổ danh là được chuyên gia nghiên cứu cổ vật đo ni đóng giày cho hắn.
Khán giả nghe xong vẫn chưa hiểu gì.
Lâm Minh Phong: "Mọi người có thể đoán xem trong này là gì không.”
Người xem từ phòng phát sóng trực tiếp của Trang Sinh Hiểu Mộng vô thức nói: "Thuốc nhuộm?”
“Chắc là gia vị.”
"Gia vị này rất đặc biệt, không chỉ có màu đẹp mà còn có hương vị ngon.” Lâm Minh Phong mở cái hộp ra, lớn tiếng nói: "Nó còn kích thích thị giác nữa.”
Màu sắc bên trong hộp đúng là rất sống động, xanh đỏ tím vàng đủ mọi màu sắc. Qua hiệu quả hình ảnh đa chiều của camera còn đặc sắc hơn thế nữa.
“Mắt của ta!!”
“Đúng là rất đẹp.”
“Có nên nhận xét gì không nhỉ, vô cùng sáng tạo.”
Nhìn khu bình luận ồn ào, Lâm Minh Phong vô cùng đắc ý, xem những lời tán dương của của khán giả dành cho hắn. Màu sắc của hắn còn đẹp hơn màu sắc do Trang Sinh Hiểu Mộng nấu ra.
Mọi thứ đều đúng như dự liệu của hắn.
Lâm Minh Phong lấy màu sắc rưới lên bát cơm đã nấu xong, nhuộm bát cơm thành đủ mọi mọi sắc.
“Mọi người thích không?" Hắn rất tự tin món ăn của mình sẽ ăn đứt của món của Trang Sinh Hiểu Mộng.
“À...... Trông có vẻ không hợp để ăn lắm.”
Cái này trông không giống như thức ăn, tuy rằng thời đại Tinh tế bọn họ không kén ăn cho lắm, nhưng thứ kia không giống món ăn.
“Mùi vị rất bình thường, màu sắc chói mắt quá. Bỏ đi.”
“Không nên ôm kỳ vọng quá lớn với hắn ta. Các ngươi cứ nếm thử đi rồi biết, mùi vị bình thường lắm.”
“Món ăn này có liên quan gì đến món ăn cổ truyền chứ?”
“Chỉ có vậy thôi sao? Ta còn tưởng rằng món ngon cổ truyền gì đặc sắc lắm chứ?”
“Nói thật, anh Lâm thích hợp làm ca sĩ thần tượng hơn, con đường đầu bếp không thích hợp với ngươi.”
Người hâm mộ kẻ xướng người họa, giới thiệu mọi thứ xong xuôi. Tiếp theo Lâm Minh Phong lấy ra một cái hộp đủ loại màu sắc, vô cùng đẹp mắt lấp lánh trong màn đêm.
"Cơm ngũ sắc." Lâm Minh Phong nhìn máy nhắc chữ bên ngoài ống kính, tự tin mỉm cười nói: "Tên sao món vậy chính là cơm ngũ sắc. Xin mời bà con gần xa đến thưởng thức, đây là món ăn ruột của ta. Hôm nay ta sẽ cho mọi người xem món Mãn Hán toàn tịch mấy ngàn năm trước.”
Nói xong, Lâm Minh Phong cảm giác vô cùng hài lòng. Món ăn lần này chuẩn bị có phong cách vô cùng cổ xưa, phù hợp với khí chất của hắn, không hổ danh là được chuyên gia nghiên cứu cổ vật đo ni đóng giày cho hắn.
Khán giả nghe xong vẫn chưa hiểu gì.
Lâm Minh Phong: "Mọi người có thể đoán xem trong này là gì không.”
Người xem từ phòng phát sóng trực tiếp của Trang Sinh Hiểu Mộng vô thức nói: "Thuốc nhuộm?”
“Chắc là gia vị.”
"Gia vị này rất đặc biệt, không chỉ có màu đẹp mà còn có hương vị ngon.” Lâm Minh Phong mở cái hộp ra, lớn tiếng nói: "Nó còn kích thích thị giác nữa.”
Màu sắc bên trong hộp đúng là rất sống động, xanh đỏ tím vàng đủ mọi màu sắc. Qua hiệu quả hình ảnh đa chiều của camera còn đặc sắc hơn thế nữa.
“Mắt của ta!!”
“Đúng là rất đẹp.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Có nên nhận xét gì không nhỉ, vô cùng sáng tạo.”
Nhìn khu bình luận ồn ào, Lâm Minh Phong vô cùng đắc ý, xem những lời tán dương của của khán giả dành cho hắn. Màu sắc của hắn còn đẹp hơn màu sắc do Trang Sinh Hiểu Mộng nấu ra.
Mọi thứ đều đúng như dự liệu của hắn.
Lâm Minh Phong lấy màu sắc rưới lên bát cơm đã nấu xong, nhuộm bát cơm thành đủ mọi mọi sắc.
“Mọi người thích không?" Hắn rất tự tin món ăn của mình sẽ ăn đứt của món của Trang Sinh Hiểu Mộng.
“À...... Trông có vẻ không hợp để ăn lắm.”
Cái này trông không giống như thức ăn, tuy rằng thời đại Tinh tế bọn họ không kén ăn cho lắm, nhưng thứ kia không giống món ăn.
“Mùi vị rất bình thường, màu sắc chói mắt quá. Bỏ đi.”
“Không nên ôm kỳ vọng quá lớn với hắn ta. Các ngươi cứ nếm thử đi rồi biết, mùi vị bình thường lắm.”
“Món ăn này có liên quan gì đến món ăn cổ truyền chứ?”
“Chỉ có vậy thôi sao? Ta còn tưởng rằng món ngon cổ truyền gì đặc sắc lắm chứ?”
“Nói thật, anh Lâm thích hợp làm ca sĩ thần tượng hơn, con đường đầu bếp không thích hợp với ngươi.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro