Cửa Hàng Của Tôi Thông Qua Địa Phủ

Chương 30

Tiểu Thời Nhĩ Cá Tra Tra

2024-08-17 14:19:07

"Cậu còn định dính líu tới họ làm gì?" Dương Thiếu Tế có chút không rõ. "Cậu muốn mở công ty của riêng mình, họ chả giúp được gì đâu."

Hiện tại cũng không giống trước kia, trước kia vì để thúc đẩy đầu tư phát triển kinh tế, chính phủ còn có thể cho bọn họ chính sách ưu đãi. Bây giờ xem như có ưu đãi thì cũng sẽ không được bao nhiêu, trái lại, nói không chừng còn có thể đưa tới một đám 'ruồi bọ'.

"Cường Long bất áp địa đầu xà (1), làm người trước làm việc sau." Mục đích không phải để bọn họ hỗ trợ, chủ yếu là vì tránh trường hợp đến thời điểm mấu chốt bọn họ lại gây rối. "Chuyện này trong lòng tôi đã tính toán hết rồi, cậu đi ngủ đi."

(1) Cường long bất áp địa đầu xà – 强龙不压地头蛇: rồng cũng khó thắng được rắn địa phương, có nghĩa tương tự như câu phép vua thua lệ làng của VN mình.

"Được, tôi 'thăng' đây."

Hai người nói chuyện điện thoại xong, Lận Trực đi thẳng đến ban công, vốn muốn cho bản thân thanh tỉnh một chút, bỗng nhìn thấy ở bên trong cửa hàng tiện lợi đối diện một già một trẻ đang buồn chán đánh cờ.

Lại nói tiếp, hình như anh chưa từng thấy hai người bọn họ ra khỏi cửa...

Chỉ là, chuyện đấy cùng anh chẳng có chút quan hệ gì.

Hướng tầm mắt dời đi nơi khác, Lận Trực không quan sát phía đối diện nữa.



Trưa ngày hôm sau, khi anh như thường lệ lái chiếc xe sang trọng đi dạo quanh Thủy Thành, Dương Thiếu Tế đột nhiên gọi điện thoại tới.

Tên này hiện tại nếu không có việc gì gấp, trên cơ bản sẽ không chủ động gọi điện thoại.

Lận Trực nhấn nút nghe, rất nhanh loa điện thoại liền truyền đến giọng nói của bạn tốt. "A Trực, cậu nghe nói chưa, nửa tiếng trước bác sĩ Lý bị y nháo (2), còn bị chém mấy đao, tuy đã được cấp cứu nhưng không có hiệu quả."

(2) Y nháo: bệnh nhân quấy rối, làm loạn.

Chân đạp mạnh thắng xe, Lận Trực nhìn người xe rôm rã trước mắt, cảm thấy thế giới này thật con mẹ nó hoang đường.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


...

Dương Thiếu Tế bên kia điện thoại vẫn tiếp tục nói: "Nghe nói người hành hung là bệnh nhân trước kia từng đến bệnh viện khám bệnh, bởi vì có mâu thuẫn với bác sĩ nên mới muốn đem dao đến trút giận, không ngờ lúc ấy bác sĩ Lý vừa vặn đi ngang qua... Chết tiệt, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy, ngay lúc này, lần đầu tiên trong đời tôi hy vọng trên thế gian thật sự có quỷ thần, để cho sát nhân kia nhanh chóng gặp báo ứng!"

Loại chuyện này thật sự rất dễ làm cho lòng người sinh khí, bản thân anh ta tuy là người ngoài cuộc, nhưng khi nói đến việc này vẫn cảm thấy vô cùng tức giận.

"Bây giờ, tôi thật hối hận vì đã không hẹn khám vào ngày hôm nay. Nếu hẹn lịch vào ngày hôm nay, nói không chừng bác sĩ Lý còn có thể tránh được kiếp nạn này."

Lận Trực lúc này đã dừng xe tấp vào một bên, anh không khỏi trầm mặt sau khi nghe xong lời của bạn nối khố. "Chuyện này, hiện tại hẳn là đã tiến vào trình tự tư pháp rồi nhỉ?"

"Đã vào rồi."

"Vậy cậu sắp xếp vài người sang Lý gia giúp đỡ lo liệu hậu sự của bác sĩ Lý đi, thuận tiện mời mấy vị luật sư đến bàn bạc với người nhà bác sĩ Lý, hỗ trợ bọn họ giành được quyền lợi hợp pháp lớn nhất."

"Được." Đó là chuyện duy nhất mà họ có thể giúp vào lúc này.

Hai người trò chuyện xong, phía bên kia, vì vụ việc có liên quan đến mạng người nên rất nhanh đã truyền bá khắp mạng xã hội.

.....

Đôi lời gửi tới bạn đọc:

Xin chào tất cả mọi người, vì thời gian qua chúng mình nhận được một số đề cử của các bạn độc giả muốn bên mình nhận dịch tiếp bộ này nên hiện tại nhà mình sẽ phụ trách dịch tiếp kể từ c30-full, có thể những chương tiếp theo sẽ có sự khác biệt giữa xưng hô và ngôi ba của các nhân vật trong truyện thì mong mọi người thông cảm và bỏ qua nhé! Sau cùng chúc mọi người đọc truyện vui vẻ và tiếp tục ủng hộ các tựa truyện mà nhà mình phụ trách.

Trân trọng!

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cửa Hàng Của Tôi Thông Qua Địa Phủ

Số ký tự: 0