Cửu Anh Sát Quỷ
Giải Tam Thiên
2024-11-18 00:33:00
Dọc theo con đường này, bốn người đàn ông tóc bạc đều chấn động và choáng váng, ngay cả cơ hội ra tay, bọn họ cũng không có, cho dù là dạng quỷ hồn gì đều bị một mình Sở Hạo giải quyết hết.
- Thật hung ác.
Một người đàn ông mập mạp cao lớn nuốt một ngụm nước bọt.
Người đàn ông tóc bạc không thể không chịu phục, thực lực của đối phương quá cường đại, trong mắt bọn họ, bình thường, ác quỷ rất khó bị giải quyết, nhưng ở trước mặt của đối phương lại chẳng phải chuyện lớn gì.
Cuối cùng một đường giết đến tầng 13, tối đen như mực.
Sở Hạo lập tức cảm giác được âm khí ở nơi này nhiều hơn những nơi khác gấp mấy lần.
Trong bóng đêm, một cái tay bắt lấy cổ chân của Sở Hạo, làm cho hắn giật nảy mình, theo bản năng một kiếm đâm đến.
- Á!!!
Bàn tay nắm lấy cổ chân hắn không phải là quỷ hồn gì mà chính là một người!
Đúng lúc một nhát kiếm này của Sở Hạo đâm vào trên “cúc hoa” của anh ta.
Sở Hạo nhất thời lúng túng.
- Nhạc Phong!
Bốn người khác nhìn thấy người bị đâm lập tức lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, vội vàng đi đến.
Nhạc Phong, một người đàn ông khoảng 30 tuổi, cả người anh ta đều là máu, hiển nhiên đã bị trọng thương.
Thế nhưng, vết thương nặng trên người anh ta còn thua xa đau đớn bên trên cúc hoa, anh ta chỉ vào Sở Hạo không nói thành lời.
Sở Hạo lúng túng nói: - Xin lỗi nhé, tôi còn cho rằng anh là quỷ, cho nên quá khẩn trương.
Vẻ mặt người đàn ông đau đớn, vẫn cố nói:
- Nhanh… Nhanh đi cứu Viên lão, ông ấy đang đại chiến với thứ kia.
Người đàn ông tóc bạc nói:
- Tiểu Anh, cô bảo vệ cho Nhạc Phong, những người khác đi theo tôi tìm Viên lão.
- Vâng.
Cô gái buộc tóc đuôi ngựa tên Tiểu Anh nói.
Sở Hạo cảm thấy rất ngượng ngùng khi đâm một phát vào cúc hoa của người ta, hắn ngồi xổm xuống, nói:
- Trong cơ thể anh có âm khí rất nặng, để tôi đến giúp loại bỏ.
Tiểu Anh mừng như điên nói:
- Cậu có biện pháp nào không? Loại âm khí ở cấp bậc này không dễ loại bỏ như thế.
Sở Hạo vung tay lên, nói:
- Loại âm khí ở cấp độ này ở trước mặt bổn thiên sư tôi căn bản không đáng nhắc đến.
Người kia là ai? Mạnh miệng như thế.
Nhạc Phong đã không còn ôm bất kỳ hy vọng nào, sau một thời gian nữa, khi âm khí chân chính xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng, anh ta sẽ biến thành một phế nhân.
- Không cần, tôi biết thương thế của mình có bao nhiêu nghiêm trọng.
Nhạc Phong thất thần nói.
- Tôi nói có thể cứu anh thì chính là có thể cứu anh.
Mua Khu Âm Phù, sau khi niệm khẩu quyết, lá bùa bốc cháy, loại bỏ âm khí trên người Nhạc Phong, lúc này sắc mặt trắng bệch của anh ta mới khá hơn.
- Đây… Đây là loại bỏ rồi?
Vẻ mặt Tiểu Anh tràn đầy chấn động.
Nhạc Phong cũng giống như thế, âm khí không phải dễ dàng loại bỏ như vậy, nhất định phải qua một thời gian.
Thế nhưng Sở Hạo chỉ dùng một lá bùa lập tức giải quyết xong.
- Đinh… Ký chủ trang bức thành công cao thâm, nhận được 10 điểm giá trị trang bức.
Sở Hạo chắp tay sau lưng, giọng điệu bình thường, có loại cảm giác cao thủ tĩnh mịch, nói:
- Chút âm khí đó thì tính là gì chứ! Nhớ ngày đó, bổn thiên sư tôi ngay cả âm khí của Hạn Bạt vạn năm tôi đều có thể loại bỏ.
Tiểu Anh không nhịn được nói:
- Âm khí? Đó không phải là thi khí à?
Sở Hạo trừng mắt nhìn thoáng qua cô ta:
- Không cần để ý đến những chi tiết nhỏ này.
Tiểu Anh: …
Lúc này, đứa bé quỷ xui xẻo kia lại xuất hiện, lôi kéo ống quần của Sở Hạo:
- Đạo sĩ tốt, đạo sĩ tốt, anh nhanh đi cứu mẹ tôi.
Sở Hạo nói với Nhạc Phong:
- Hai người nhanh ra ngoài đi.
Sau khi nói xong, hắn đi về phía bên trong.
Nhạc Phong khổ sở nói:
- Haizz, không đi được, khắp nơi trong bệnh viện này đều là ác quỷ, có lẽ chúng ta sẽ đều phải chết ở đây.
Tiểu Anh kích động nói: Anh Phong đừng lo lắng, từ tầng 1 đến tầng 13, tất cả ác quỷ ở đó đều bị tiêu diệt.
Nhạc Phong choáng váng, hoảng sợ nói:
- Làm sao có thể! Ác quỷ nhiều như thế.
Vẻ mặt Tiểu Anh sùng bái nhìn về phương hướng Sở Hạo biến mất, nói:
- Chính là người đã cứu anh, một mình cậu ta đã tiêu diệt hết ác quỷ trong tòa nhà này.
- Cái gì!
Nhạc Phong hoàn toàn rung động, nhiều quỷ như thế, đừng nói là giết, cho dù bắt lại cũng cần một khoảng thời gian rất dài.
Thế mà lại bị một người tiêu diệt?
Lúc này người đàn ông tóc bạc và hai người khác đã xông vào sâu bên trong, lập tức nhìn thấy Viên lão nghiêng ngả, trên người đều là máu me.
- Viên lão, ông không sao chứ?
Mập mạp đỡ Viên lão lên.
Viên lão vội vàng nói: - Chỉ có mấy cậu đến đây à?
- Đúng thế!
Viên lão tuyệt vọng nói:
- Phiền phức lớn rồi, lần này tin tình báo có sai sót, thứ quỷ quái này không phải là thứ chúng ta có thể đối phó được, tranh thủ thời gian rút lui.
Mập mạp vội hỏi:
- Những người khác đâu!
Viên lão ho ra máu, nói:
- Ra ngoài rồi nói, có thể thoát được người nào thì hay người đó.
Người đàn ông tóc bạc không phục, lúc trước anh ta bị Sở Hạo đánh, còn chưa thi triển được thực lực của mình đã phải rút lui! Anh ta đương nhiên không cam tâm.
Người đàn ông tóc bạc bình thản nói:
- Viên lão, ông yên tâm, tôi có thể sử dụng được uy lực của kiếm Tam Dương.
Viên lão nhìn thoáng qua anh ta, thiếu chút nữa đã không nhận ra người đàn ông tóc bạc, mặt của tên gia hỏa này sao thế, giống như bị người ta đập cho một trận.
Viên lão cắn răng nói:
- Được, cậu thử một lần đi, nếu không được thì nhanh chóng rời đi.
Người đàn ông tóc bạc gật đầu, nói với hai người khác:
- Yểm hộ cho tôi.
Răng rắc, răng rắc!
Trong bóng tối, nương theo ánh trăng có thể nhìn thấy một vật đang đến gần, khi thứ đó xuất hiện, tất cả mọi người đều hít sâu một hơi.
Đó là một người phụ nữ, bụng của cô ta đã hoàn toàn thủng, xương sườn mở rộng ra rất dữ tợn, máu chảy đầm đìa, có chín cái đầu người, dữ tợn, huyết tinh, ánh mắt hướng về phía ngoài, phát ra những tiếng cười chói tai.
- Cửu anh sát quỷ!!
Ba người hít sâu một hơi.
Cửu anh sát quỷ, ở trong quỷ kinh thuộc về loại quỷ quái rất hiếm thấy, nó là quỷ, cũng là quái.
Là do chín ác quỷ có cấp bậc rất cao, nhập thân vào trên người phụ nữ mang thai, lợi dụng thai nhi chuẩn bị ra đời, biến thành chín quái thai.
Cửu anh sát quỷ mới thành hình, chỉ cần chúng nó không ngừng phát triển, nó rất có thể trở thành Cửu Anh chi yêu, thủy hỏa chi quái trong thần thoại.
Đến khi đó, đừng nói là đám người bọn họ, cho dù toàn bộ thế giới này đều là trăm họ lầm than.
- Việc này… Làm sao nơi này lại xuất hiện Cửu anh sát quỷ.
Sắc mặt mập mạp trắng bệch như tờ giấy.
- Bên trên.
Người đàn ông tóc bạc quát to.
Hai người khác lần lượt lấy lưới ra, trùm về phía cửu anh sát quỷ.
Người đàn ông tóc bạc cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu lên trường kiếm, thân kiếm biến thành màu đỏ, giống như thép nung.
- Giết!
Người đàn ông tóc bạc cầm kiếm đâm đến, vừa nhanh vừa độc.
Một chiếc đầu của cửu anh sát quỷ bị kiếm đâm nát, người đàn ông tóc bạc còn chưa có động tác tiếp theo, tám chiếc đầu người khác đã há to mồm ra, cắn mạnh lên người đàn ông tóc bạc.
- Á!
Người đàn ông tóc bạc hét lên thảm thiết, vẻ mặt thống khổ.
- Tống Lâu!
Mập mạp hoảng sợ kêu lên.
Tống Lâu hét to:
- Nhanh dùng lưới âm dương.
Hai người vội vàng dùng dao găm cắt vào cổ tay, máu tươi nhỏ lên lưới, nhất thời phát ra tiếng vang lốp bốp, cửu anh sát quỷ phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Bỗng nhiên, trong bóng tối một giọng nói lạnh như băng xuất hiện:
- Người khu thứ bảy thật đúng là có chút bản lĩnh, nhưng cũng chỉ dừng ở đây thôi, tôi thật vất vả mới lấy được cửu anh sát quỷ, không thể bị các người giết đi.
Ầm!
Một người đội mũ rộng vành xuất hiện trước mặt mập mạp, tay người này mang theo lực lượng sắc bén mạnh mẽ đâm xuyên qua lồng ngực của mập mạp.
- Mập mạp!
Mọi người hoảng sợ kêu lên.
(Chưa xong còn tiếp.)
- Thật hung ác.
Một người đàn ông mập mạp cao lớn nuốt một ngụm nước bọt.
Người đàn ông tóc bạc không thể không chịu phục, thực lực của đối phương quá cường đại, trong mắt bọn họ, bình thường, ác quỷ rất khó bị giải quyết, nhưng ở trước mặt của đối phương lại chẳng phải chuyện lớn gì.
Cuối cùng một đường giết đến tầng 13, tối đen như mực.
Sở Hạo lập tức cảm giác được âm khí ở nơi này nhiều hơn những nơi khác gấp mấy lần.
Trong bóng đêm, một cái tay bắt lấy cổ chân của Sở Hạo, làm cho hắn giật nảy mình, theo bản năng một kiếm đâm đến.
- Á!!!
Bàn tay nắm lấy cổ chân hắn không phải là quỷ hồn gì mà chính là một người!
Đúng lúc một nhát kiếm này của Sở Hạo đâm vào trên “cúc hoa” của anh ta.
Sở Hạo nhất thời lúng túng.
- Nhạc Phong!
Bốn người khác nhìn thấy người bị đâm lập tức lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, vội vàng đi đến.
Nhạc Phong, một người đàn ông khoảng 30 tuổi, cả người anh ta đều là máu, hiển nhiên đã bị trọng thương.
Thế nhưng, vết thương nặng trên người anh ta còn thua xa đau đớn bên trên cúc hoa, anh ta chỉ vào Sở Hạo không nói thành lời.
Sở Hạo lúng túng nói: - Xin lỗi nhé, tôi còn cho rằng anh là quỷ, cho nên quá khẩn trương.
Vẻ mặt người đàn ông đau đớn, vẫn cố nói:
- Nhanh… Nhanh đi cứu Viên lão, ông ấy đang đại chiến với thứ kia.
Người đàn ông tóc bạc nói:
- Tiểu Anh, cô bảo vệ cho Nhạc Phong, những người khác đi theo tôi tìm Viên lão.
- Vâng.
Cô gái buộc tóc đuôi ngựa tên Tiểu Anh nói.
Sở Hạo cảm thấy rất ngượng ngùng khi đâm một phát vào cúc hoa của người ta, hắn ngồi xổm xuống, nói:
- Trong cơ thể anh có âm khí rất nặng, để tôi đến giúp loại bỏ.
Tiểu Anh mừng như điên nói:
- Cậu có biện pháp nào không? Loại âm khí ở cấp bậc này không dễ loại bỏ như thế.
Sở Hạo vung tay lên, nói:
- Loại âm khí ở cấp độ này ở trước mặt bổn thiên sư tôi căn bản không đáng nhắc đến.
Người kia là ai? Mạnh miệng như thế.
Nhạc Phong đã không còn ôm bất kỳ hy vọng nào, sau một thời gian nữa, khi âm khí chân chính xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng, anh ta sẽ biến thành một phế nhân.
- Không cần, tôi biết thương thế của mình có bao nhiêu nghiêm trọng.
Nhạc Phong thất thần nói.
- Tôi nói có thể cứu anh thì chính là có thể cứu anh.
Mua Khu Âm Phù, sau khi niệm khẩu quyết, lá bùa bốc cháy, loại bỏ âm khí trên người Nhạc Phong, lúc này sắc mặt trắng bệch của anh ta mới khá hơn.
- Đây… Đây là loại bỏ rồi?
Vẻ mặt Tiểu Anh tràn đầy chấn động.
Nhạc Phong cũng giống như thế, âm khí không phải dễ dàng loại bỏ như vậy, nhất định phải qua một thời gian.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thế nhưng Sở Hạo chỉ dùng một lá bùa lập tức giải quyết xong.
- Đinh… Ký chủ trang bức thành công cao thâm, nhận được 10 điểm giá trị trang bức.
Sở Hạo chắp tay sau lưng, giọng điệu bình thường, có loại cảm giác cao thủ tĩnh mịch, nói:
- Chút âm khí đó thì tính là gì chứ! Nhớ ngày đó, bổn thiên sư tôi ngay cả âm khí của Hạn Bạt vạn năm tôi đều có thể loại bỏ.
Tiểu Anh không nhịn được nói:
- Âm khí? Đó không phải là thi khí à?
Sở Hạo trừng mắt nhìn thoáng qua cô ta:
- Không cần để ý đến những chi tiết nhỏ này.
Tiểu Anh: …
Lúc này, đứa bé quỷ xui xẻo kia lại xuất hiện, lôi kéo ống quần của Sở Hạo:
- Đạo sĩ tốt, đạo sĩ tốt, anh nhanh đi cứu mẹ tôi.
Sở Hạo nói với Nhạc Phong:
- Hai người nhanh ra ngoài đi.
Sau khi nói xong, hắn đi về phía bên trong.
Nhạc Phong khổ sở nói:
- Haizz, không đi được, khắp nơi trong bệnh viện này đều là ác quỷ, có lẽ chúng ta sẽ đều phải chết ở đây.
Tiểu Anh kích động nói: Anh Phong đừng lo lắng, từ tầng 1 đến tầng 13, tất cả ác quỷ ở đó đều bị tiêu diệt.
Nhạc Phong choáng váng, hoảng sợ nói:
- Làm sao có thể! Ác quỷ nhiều như thế.
Vẻ mặt Tiểu Anh sùng bái nhìn về phương hướng Sở Hạo biến mất, nói:
- Chính là người đã cứu anh, một mình cậu ta đã tiêu diệt hết ác quỷ trong tòa nhà này.
- Cái gì!
Nhạc Phong hoàn toàn rung động, nhiều quỷ như thế, đừng nói là giết, cho dù bắt lại cũng cần một khoảng thời gian rất dài.
Thế mà lại bị một người tiêu diệt?
Lúc này người đàn ông tóc bạc và hai người khác đã xông vào sâu bên trong, lập tức nhìn thấy Viên lão nghiêng ngả, trên người đều là máu me.
- Viên lão, ông không sao chứ?
Mập mạp đỡ Viên lão lên.
Viên lão vội vàng nói: - Chỉ có mấy cậu đến đây à?
- Đúng thế!
Viên lão tuyệt vọng nói:
- Phiền phức lớn rồi, lần này tin tình báo có sai sót, thứ quỷ quái này không phải là thứ chúng ta có thể đối phó được, tranh thủ thời gian rút lui.
Mập mạp vội hỏi:
- Những người khác đâu!
Viên lão ho ra máu, nói:
- Ra ngoài rồi nói, có thể thoát được người nào thì hay người đó.
Người đàn ông tóc bạc không phục, lúc trước anh ta bị Sở Hạo đánh, còn chưa thi triển được thực lực của mình đã phải rút lui! Anh ta đương nhiên không cam tâm.
Người đàn ông tóc bạc bình thản nói:
- Viên lão, ông yên tâm, tôi có thể sử dụng được uy lực của kiếm Tam Dương.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Viên lão nhìn thoáng qua anh ta, thiếu chút nữa đã không nhận ra người đàn ông tóc bạc, mặt của tên gia hỏa này sao thế, giống như bị người ta đập cho một trận.
Viên lão cắn răng nói:
- Được, cậu thử một lần đi, nếu không được thì nhanh chóng rời đi.
Người đàn ông tóc bạc gật đầu, nói với hai người khác:
- Yểm hộ cho tôi.
Răng rắc, răng rắc!
Trong bóng tối, nương theo ánh trăng có thể nhìn thấy một vật đang đến gần, khi thứ đó xuất hiện, tất cả mọi người đều hít sâu một hơi.
Đó là một người phụ nữ, bụng của cô ta đã hoàn toàn thủng, xương sườn mở rộng ra rất dữ tợn, máu chảy đầm đìa, có chín cái đầu người, dữ tợn, huyết tinh, ánh mắt hướng về phía ngoài, phát ra những tiếng cười chói tai.
- Cửu anh sát quỷ!!
Ba người hít sâu một hơi.
Cửu anh sát quỷ, ở trong quỷ kinh thuộc về loại quỷ quái rất hiếm thấy, nó là quỷ, cũng là quái.
Là do chín ác quỷ có cấp bậc rất cao, nhập thân vào trên người phụ nữ mang thai, lợi dụng thai nhi chuẩn bị ra đời, biến thành chín quái thai.
Cửu anh sát quỷ mới thành hình, chỉ cần chúng nó không ngừng phát triển, nó rất có thể trở thành Cửu Anh chi yêu, thủy hỏa chi quái trong thần thoại.
Đến khi đó, đừng nói là đám người bọn họ, cho dù toàn bộ thế giới này đều là trăm họ lầm than.
- Việc này… Làm sao nơi này lại xuất hiện Cửu anh sát quỷ.
Sắc mặt mập mạp trắng bệch như tờ giấy.
- Bên trên.
Người đàn ông tóc bạc quát to.
Hai người khác lần lượt lấy lưới ra, trùm về phía cửu anh sát quỷ.
Người đàn ông tóc bạc cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu lên trường kiếm, thân kiếm biến thành màu đỏ, giống như thép nung.
- Giết!
Người đàn ông tóc bạc cầm kiếm đâm đến, vừa nhanh vừa độc.
Một chiếc đầu của cửu anh sát quỷ bị kiếm đâm nát, người đàn ông tóc bạc còn chưa có động tác tiếp theo, tám chiếc đầu người khác đã há to mồm ra, cắn mạnh lên người đàn ông tóc bạc.
- Á!
Người đàn ông tóc bạc hét lên thảm thiết, vẻ mặt thống khổ.
- Tống Lâu!
Mập mạp hoảng sợ kêu lên.
Tống Lâu hét to:
- Nhanh dùng lưới âm dương.
Hai người vội vàng dùng dao găm cắt vào cổ tay, máu tươi nhỏ lên lưới, nhất thời phát ra tiếng vang lốp bốp, cửu anh sát quỷ phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Bỗng nhiên, trong bóng tối một giọng nói lạnh như băng xuất hiện:
- Người khu thứ bảy thật đúng là có chút bản lĩnh, nhưng cũng chỉ dừng ở đây thôi, tôi thật vất vả mới lấy được cửu anh sát quỷ, không thể bị các người giết đi.
Ầm!
Một người đội mũ rộng vành xuất hiện trước mặt mập mạp, tay người này mang theo lực lượng sắc bén mạnh mẽ đâm xuyên qua lồng ngực của mập mạp.
- Mập mạp!
Mọi người hoảng sợ kêu lên.
(Chưa xong còn tiếp.)
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro