Tư thái cái thế
Giải Tam Thiên
2024-11-18 00:33:00
Ác quỷ như rừng, quỷ mị hung dữ, một đám điên cuồng
xông tới, quỷ khí ngập trời, dòng nước lạnh bức người.
Sở Hạo mặc cổ giáp, quần áo lay động, ánh mắt nghiêm túc lại mang theo sát khí, nói: “Bản thiên sư sợ đám ác quỷ các ngươi ư?”
Hắn lấy Thanh Mộc Viêm Phiến ra, giống như quạt ba tiêu, quạt máy to, vẫy về phía trước.
Nhất thời, đại hỏa phần thiên cháy lên, ngọn lửa màu xanh đốt hư không màu đỏ, hỏa diễm nóng rực, khiến một vùng rộng ác quỷ kêu thảm thiết, hỏa diễm không phải hỏa bình thường, là Thanh Mộc Viêm một trong Tam Vị Chân Hỏa, ác quỷ bình thường chống đỡ được sao?
Vừa đốt như vậy, một đống ác quỷ ngã xuống.
“Đinh… Ký chủ đánh chết 500 ác quỷ, liệt kê vào trong số lượng danh hiệu giết chóc.”
Cho dù như vậy, ác quỷ vẫn không sợ chết, điên cuồng lao tới, trên trời, dưới đất, tất cả đều là quỷ ảnh, trời đất mù mịt, quỷ ảnh trùng điệp.
Sở Hạo hét to một tiếng, lôi đình cự nhân rống to theo, đinh tai nhức óc, như sấm nổ tung, dương lực trên người phóng thích, cơ thể to lớn của lôi đình cự nhân bước một bước, đất đai rung động, vô số ác quỷ bị đánh bay.
Sở Hạo vươn tay, lôi ảnh cầm lôi đao trong tay, chém về trước.
Lần này Sở Hạo hấp dẫn trên chiến trường, phần lớn chiến lực đều tập trung vào hắn, khiến một số người thoải mái hơn nhiều.
Có người lo lắng, kêu to với đám Tố Hoàn Sinh ở trên gò núi cách đó không xa, nói: “Các tiền bối, còn ổn không?”
Gương mặt Tố Hoàn Sinh hơi khó coi, nói: “Tình hình không lạc quan lắm, có quỷ thánh ở phía dưới, phong ấn này e rằng rất khó.”
Một lão giả của núi Côn Luân, tóc lông mi màu trắng, ông ta nói: “Vậy nên làm thế nào đây?”
Tố Hoàn Sinh nheo mắt lại, nói: “Đây là âm mưu do quỷ thánh của địa ngục hoàng tuyền bố trí, vậy mà bọn họ thực sự có can đảm này, đây là nhân quả, nhất định phải trả.”
“Bên âm tào địa phủ nói như thế nào?” Có người hỏi.
Tố Hoàn Sinh lắc đầu nói: “Dị quỷ chân chính xuất hiện, giết tới bên Phong Đô, trong toàn bộ khu vực địa phủ, mà thần chi cường đại của địa phủ muốn tới dương gian rất khó, chỉ có thể dựa vào chúng ta.”
Muốn nói toàn trường người nào được chú ý nhất, chỉ sợ sẽ là Sở Hạo, hắn dốc lòng giết chết ác quỷ, tới bao nhiêu giết bấy nhiêu, khiến ác quỷ hoàng tuyền nghiến răng nghiến lợi với hắn.
Một tên ác quỷ trôi nổi giữa không trung, quỷ khí dày đặc, lộ ra răng nanh, ồm ồm nói: “Xông qua người này, ngũ đại quỷ thánh tử ta tự mình đánh chết cậu ta.”
Đám ác quỷ rống to, vô cùng phấn chấn.
Sở Hạo quá cường thế, cản trở phần lớn đại quân ác quỷ, cuối cùng cũng có thánh tử ra tay, đối phó hắn.
Ở giữa không trung xuất hiện năm ác quỷ cường đại, quỷ ảnh lay động, cổ mộc sâu xa, theo thứ tự là ác quỷ cấp bậc quỷ thánh tử, ở địa ngục hoàng tuyền có thanh danh rất lớn.
Năm ác quỷ thánh tử nhìn chằm chằm Sở Hạo, chỉ có chúng nó mới có tư cách chiến đấu với Sở Hạo.
Một quỷ thánh tử mặt mũi hung tợn, quỷ khí dày đặc, cầm một trọng xích trong tay, bên trong truyền tới tiếng quỷ kêu bén nhọn.
Quỷ thánh tử này nói: “Người sống, ngươi dám can đảm sỉ nhục địa ngục hoàng tuyền, tội đáng chết vạn lần.”
“Hừ! Các ngươi đều đứng sang một bên, ta đi giết cậu ta.” Một ác quỷ gương mặt mông lung hừ lạnh nói.
Một ác quỷ khác có hai đầu, một nam một nữ, gương mặt thê thảm, còn có máu chảy ra, nói: “Phần công lao này không thể để các ngươi cướp, cậu ta là con mồi của ta.”
Năm quỷ thánh tử vô cùng tự phụ, muốn tranh giành giết Sở Hạo, căn bản không để hắn vào mắt.
Sở Hạo chắp tay ở sau lưng, thản nhiên hờ hững, khinh miệt nói: “Hãy bớt xàm ngôn đi, một đám đồ bỏ đi mà thôi, các ngươi cùng lên đi, bản thiên sư không muốn lãng phí thời gian.”
“Dám can đảm xem thường ta.”
Ác quỷ cầm trọng xích trong tay trực tiếp nhào lên, trọng xích kia chém tới.
Sở Hạo cười mỉa, một quyền đánh tới, trên nắm tay ngưng tụ phù chú dương lực, vô cùng thần dị.
“Bùm!”
Va chạm kịch liệt, Sở Hạo cảm nhận được lực lượng của trọng xích kia, giống như lực vạn quân trấn áp xuống, cánh tay hắn hơi run lên.
Quỷ thánh tử của địa ngục hoàng tuyền không phải là hổ giấy, đều vô cùng khủng bố.
Nhưng gặp phải bức vương, vậy thì chịu khổ đi.
“Răng rắc!”
Chỉ thấy trọng xích kia vỡ vụn, lượng lớn âm hồn tản ra, hóa ra đây mới là nguyên nhân nó nặng.
“Cái gì.” Quỷ thánh tử kia kinh hãi.
Ánh mắt Sở Hạo tràn ngập khinh miệt, nói: “Với chút thực lực ấy cũng muốn giết ta, ngươi tới nhầm dương gian rồi.”
Một đại thủ lôi đình bắt lấy quỷ thánh tử này, nghiền áp gã ta như con kiến.
“A!” Ác quỷ này kêu thảm thiết, quỷ khí tiêu tán cực nhanh, đây là căn nguyên của quỷ thể, một khi biến mất thì không cứu được.
Sở Hạo rất vô tình, đại thủ nghiền áp, quỷ thánh tử trực tiếp tan thành tro bụi.
Sở Hạo vung tay lên, cười mỉa, ánh mắt khinh miệt nhìn bốn quỷ thánh tử khác, nói: “Chỉ là quỷ thánh tử, cũng chỉ có thể hoành hành ngang ngược ở địa ngục hoàng tuyền, thực lực chỉ thế mà thôi, bản thiên sư giơ tay, ngươi cũng tan thành tro bụi.”
“Đinh… Ký chủ trang bức khinh miệt kẻ địch thành công, nhận được 6000 điểm giá trị trang bức.”
Tứ đại quỷ thánh tử cả đám quỷ khí dày đặc, không nghe nổi khinh miệt của Sở Hạo như vậy, phát ra tiếng gầm thét, cùng giết xông lên.
Sở Hạo mặc khôi giáp cổ đại, bay phấp phới, uy phong lẫm liệt, lúc này hắn như Chiến Thần cổ đại, tiến lên nghênh chiến.
Ác quỷ kia phát ra sóng âm bén nhọn, một nam một nữ pha lẫn, quấy nhiễu thần kinh của Sở Hạo.
Một ác quỷ quỷ thể mông lung khác đánh tới mi tâm Sở Hạo, muốn chui vào trong cơ thể hắn, tiến hành loại bỏ trên tinh thần, đây là thủ đoạn ác quỷ thường dùng, nhưng chúng nó mạnh hơn ác quỷ bình thường.
Sở Hạo căn bản không sợ, hét to một tiếng, hồn phách cường đại, căn bản không thể quấy nhiễu, ngưng tụ lôi đình quyền, đánh mạnh tới.
Bão Sơn Quyền!
Ác quỷ mông lung này không thực hiện được, muốn rút lui, kết quả chịu một quyền này, nó vô cùng khủng hoảng, quỷ thể vỡ vụn từng khúc, bị dương lực cường hãn xâm lấn, đốt thành tro bụi, thân hình tịch diệt.
Sở Hạo liên tục giết hai quỷ, dũng mãnh vô song, thanh niên cái thế, rung động đại quân ác quỷ.
Ba quỷ thánh tử khác bị dọa không nhẹ, Sở Hạo căn bản không phải người bọn họ có thể chống lại, người sống này thực sự quá khủng bố, xoay người bỏ chạy.
“Bây giờ còn muốn chạy, dũng khí muốn giết ta đâu rồi? Đều ở lại cả đi.”
Sở Hạo khống chế lôi đình cự nhân, lôi đao trong tay chém ra ngoài, như một tia sét lướt qua hư không, đánh trúng một quỷ thánh tử chạy trối chết, quỷ thánh tử này kêu thảm thiết, quỷ thể tiêu tán, thân hình tịch diệt.
Hai tên ác quỷ khác thấy thế chạy trốn nhanh hơn, người sống này đúng là sát thần.
Sở Hạo khinh miệt, hai tay hắn kết ấn, hít sâu một hơi, quai hàm phồng lên, thổi về phía trước!
Cấp 4, chú ấn cuồng phong.
Chỉ trong nháy mắt, cuồng phong vĩ đại cuồn cuộn mà lên, cát bay đá chạy, vô số ác quỷ ở phía trước bị cuốn vào trong cuồng phong, cuồng phong trực tiếp khuấy đảo đánh vỡ.
Một quỷ thánh tử căn bản không kịp chạy trối chết, bị cuồng phong này cuốn vào trung tâm, trực tiếp treo cổ.
Dũng mãnh của Sở Hạo khiến vô số người rung động, ngay cả ngũ đại quỷ thánh tử vây quét hắn, chỉ trong nháy mắt bị giết bốn.
Thủ đoạn cái thế như vậy, mê hoặc vô số thiếu nữ, ngay cả đàn ông đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Trong mắt một cô gái lan tràn hoa đào, nói: “Đây mới là tư thái đàn ông nên có.”
Sở Hạo không định tha cho bất cứ quỷ thánh tử nào, đuổi theo.
Sở Hạo mặc cổ giáp, quần áo lay động, ánh mắt nghiêm túc lại mang theo sát khí, nói: “Bản thiên sư sợ đám ác quỷ các ngươi ư?”
Hắn lấy Thanh Mộc Viêm Phiến ra, giống như quạt ba tiêu, quạt máy to, vẫy về phía trước.
Nhất thời, đại hỏa phần thiên cháy lên, ngọn lửa màu xanh đốt hư không màu đỏ, hỏa diễm nóng rực, khiến một vùng rộng ác quỷ kêu thảm thiết, hỏa diễm không phải hỏa bình thường, là Thanh Mộc Viêm một trong Tam Vị Chân Hỏa, ác quỷ bình thường chống đỡ được sao?
Vừa đốt như vậy, một đống ác quỷ ngã xuống.
“Đinh… Ký chủ đánh chết 500 ác quỷ, liệt kê vào trong số lượng danh hiệu giết chóc.”
Cho dù như vậy, ác quỷ vẫn không sợ chết, điên cuồng lao tới, trên trời, dưới đất, tất cả đều là quỷ ảnh, trời đất mù mịt, quỷ ảnh trùng điệp.
Sở Hạo hét to một tiếng, lôi đình cự nhân rống to theo, đinh tai nhức óc, như sấm nổ tung, dương lực trên người phóng thích, cơ thể to lớn của lôi đình cự nhân bước một bước, đất đai rung động, vô số ác quỷ bị đánh bay.
Sở Hạo vươn tay, lôi ảnh cầm lôi đao trong tay, chém về trước.
Lần này Sở Hạo hấp dẫn trên chiến trường, phần lớn chiến lực đều tập trung vào hắn, khiến một số người thoải mái hơn nhiều.
Có người lo lắng, kêu to với đám Tố Hoàn Sinh ở trên gò núi cách đó không xa, nói: “Các tiền bối, còn ổn không?”
Gương mặt Tố Hoàn Sinh hơi khó coi, nói: “Tình hình không lạc quan lắm, có quỷ thánh ở phía dưới, phong ấn này e rằng rất khó.”
Một lão giả của núi Côn Luân, tóc lông mi màu trắng, ông ta nói: “Vậy nên làm thế nào đây?”
Tố Hoàn Sinh nheo mắt lại, nói: “Đây là âm mưu do quỷ thánh của địa ngục hoàng tuyền bố trí, vậy mà bọn họ thực sự có can đảm này, đây là nhân quả, nhất định phải trả.”
“Bên âm tào địa phủ nói như thế nào?” Có người hỏi.
Tố Hoàn Sinh lắc đầu nói: “Dị quỷ chân chính xuất hiện, giết tới bên Phong Đô, trong toàn bộ khu vực địa phủ, mà thần chi cường đại của địa phủ muốn tới dương gian rất khó, chỉ có thể dựa vào chúng ta.”
Muốn nói toàn trường người nào được chú ý nhất, chỉ sợ sẽ là Sở Hạo, hắn dốc lòng giết chết ác quỷ, tới bao nhiêu giết bấy nhiêu, khiến ác quỷ hoàng tuyền nghiến răng nghiến lợi với hắn.
Một tên ác quỷ trôi nổi giữa không trung, quỷ khí dày đặc, lộ ra răng nanh, ồm ồm nói: “Xông qua người này, ngũ đại quỷ thánh tử ta tự mình đánh chết cậu ta.”
Đám ác quỷ rống to, vô cùng phấn chấn.
Sở Hạo quá cường thế, cản trở phần lớn đại quân ác quỷ, cuối cùng cũng có thánh tử ra tay, đối phó hắn.
Ở giữa không trung xuất hiện năm ác quỷ cường đại, quỷ ảnh lay động, cổ mộc sâu xa, theo thứ tự là ác quỷ cấp bậc quỷ thánh tử, ở địa ngục hoàng tuyền có thanh danh rất lớn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Năm ác quỷ thánh tử nhìn chằm chằm Sở Hạo, chỉ có chúng nó mới có tư cách chiến đấu với Sở Hạo.
Một quỷ thánh tử mặt mũi hung tợn, quỷ khí dày đặc, cầm một trọng xích trong tay, bên trong truyền tới tiếng quỷ kêu bén nhọn.
Quỷ thánh tử này nói: “Người sống, ngươi dám can đảm sỉ nhục địa ngục hoàng tuyền, tội đáng chết vạn lần.”
“Hừ! Các ngươi đều đứng sang một bên, ta đi giết cậu ta.” Một ác quỷ gương mặt mông lung hừ lạnh nói.
Một ác quỷ khác có hai đầu, một nam một nữ, gương mặt thê thảm, còn có máu chảy ra, nói: “Phần công lao này không thể để các ngươi cướp, cậu ta là con mồi của ta.”
Năm quỷ thánh tử vô cùng tự phụ, muốn tranh giành giết Sở Hạo, căn bản không để hắn vào mắt.
Sở Hạo chắp tay ở sau lưng, thản nhiên hờ hững, khinh miệt nói: “Hãy bớt xàm ngôn đi, một đám đồ bỏ đi mà thôi, các ngươi cùng lên đi, bản thiên sư không muốn lãng phí thời gian.”
“Dám can đảm xem thường ta.”
Ác quỷ cầm trọng xích trong tay trực tiếp nhào lên, trọng xích kia chém tới.
Sở Hạo cười mỉa, một quyền đánh tới, trên nắm tay ngưng tụ phù chú dương lực, vô cùng thần dị.
“Bùm!”
Va chạm kịch liệt, Sở Hạo cảm nhận được lực lượng của trọng xích kia, giống như lực vạn quân trấn áp xuống, cánh tay hắn hơi run lên.
Quỷ thánh tử của địa ngục hoàng tuyền không phải là hổ giấy, đều vô cùng khủng bố.
Nhưng gặp phải bức vương, vậy thì chịu khổ đi.
“Răng rắc!”
Chỉ thấy trọng xích kia vỡ vụn, lượng lớn âm hồn tản ra, hóa ra đây mới là nguyên nhân nó nặng.
“Cái gì.” Quỷ thánh tử kia kinh hãi.
Ánh mắt Sở Hạo tràn ngập khinh miệt, nói: “Với chút thực lực ấy cũng muốn giết ta, ngươi tới nhầm dương gian rồi.”
Một đại thủ lôi đình bắt lấy quỷ thánh tử này, nghiền áp gã ta như con kiến.
“A!” Ác quỷ này kêu thảm thiết, quỷ khí tiêu tán cực nhanh, đây là căn nguyên của quỷ thể, một khi biến mất thì không cứu được.
Sở Hạo rất vô tình, đại thủ nghiền áp, quỷ thánh tử trực tiếp tan thành tro bụi.
Sở Hạo vung tay lên, cười mỉa, ánh mắt khinh miệt nhìn bốn quỷ thánh tử khác, nói: “Chỉ là quỷ thánh tử, cũng chỉ có thể hoành hành ngang ngược ở địa ngục hoàng tuyền, thực lực chỉ thế mà thôi, bản thiên sư giơ tay, ngươi cũng tan thành tro bụi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đinh… Ký chủ trang bức khinh miệt kẻ địch thành công, nhận được 6000 điểm giá trị trang bức.”
Tứ đại quỷ thánh tử cả đám quỷ khí dày đặc, không nghe nổi khinh miệt của Sở Hạo như vậy, phát ra tiếng gầm thét, cùng giết xông lên.
Sở Hạo mặc khôi giáp cổ đại, bay phấp phới, uy phong lẫm liệt, lúc này hắn như Chiến Thần cổ đại, tiến lên nghênh chiến.
Ác quỷ kia phát ra sóng âm bén nhọn, một nam một nữ pha lẫn, quấy nhiễu thần kinh của Sở Hạo.
Một ác quỷ quỷ thể mông lung khác đánh tới mi tâm Sở Hạo, muốn chui vào trong cơ thể hắn, tiến hành loại bỏ trên tinh thần, đây là thủ đoạn ác quỷ thường dùng, nhưng chúng nó mạnh hơn ác quỷ bình thường.
Sở Hạo căn bản không sợ, hét to một tiếng, hồn phách cường đại, căn bản không thể quấy nhiễu, ngưng tụ lôi đình quyền, đánh mạnh tới.
Bão Sơn Quyền!
Ác quỷ mông lung này không thực hiện được, muốn rút lui, kết quả chịu một quyền này, nó vô cùng khủng hoảng, quỷ thể vỡ vụn từng khúc, bị dương lực cường hãn xâm lấn, đốt thành tro bụi, thân hình tịch diệt.
Sở Hạo liên tục giết hai quỷ, dũng mãnh vô song, thanh niên cái thế, rung động đại quân ác quỷ.
Ba quỷ thánh tử khác bị dọa không nhẹ, Sở Hạo căn bản không phải người bọn họ có thể chống lại, người sống này thực sự quá khủng bố, xoay người bỏ chạy.
“Bây giờ còn muốn chạy, dũng khí muốn giết ta đâu rồi? Đều ở lại cả đi.”
Sở Hạo khống chế lôi đình cự nhân, lôi đao trong tay chém ra ngoài, như một tia sét lướt qua hư không, đánh trúng một quỷ thánh tử chạy trối chết, quỷ thánh tử này kêu thảm thiết, quỷ thể tiêu tán, thân hình tịch diệt.
Hai tên ác quỷ khác thấy thế chạy trốn nhanh hơn, người sống này đúng là sát thần.
Sở Hạo khinh miệt, hai tay hắn kết ấn, hít sâu một hơi, quai hàm phồng lên, thổi về phía trước!
Cấp 4, chú ấn cuồng phong.
Chỉ trong nháy mắt, cuồng phong vĩ đại cuồn cuộn mà lên, cát bay đá chạy, vô số ác quỷ ở phía trước bị cuốn vào trong cuồng phong, cuồng phong trực tiếp khuấy đảo đánh vỡ.
Một quỷ thánh tử căn bản không kịp chạy trối chết, bị cuồng phong này cuốn vào trung tâm, trực tiếp treo cổ.
Dũng mãnh của Sở Hạo khiến vô số người rung động, ngay cả ngũ đại quỷ thánh tử vây quét hắn, chỉ trong nháy mắt bị giết bốn.
Thủ đoạn cái thế như vậy, mê hoặc vô số thiếu nữ, ngay cả đàn ông đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Trong mắt một cô gái lan tràn hoa đào, nói: “Đây mới là tư thái đàn ông nên có.”
Sở Hạo không định tha cho bất cứ quỷ thánh tử nào, đuổi theo.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro