[Cung Đấu] 100 Kỹ Xảo Chinh Phục Hoàng Đế Ở Hậu Cung
Chuyến Đi Nam U...
Thái Uông Uông
2024-09-25 08:56:38
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Chắc chắn là bệ hạ cố ý hỏi thiếp. Trước khi thiếp vào cung, chưa từng gặp bệ hạ, làm sao biết bệ hạ là người như thế nào? Bây giờ biết rồi, bệ hạ xấu xa.”
“Đại tỷ tỷ đánh thiếp, đương nhiên thiếp không nghe lời. Nhưng mà thiếp bằng lòng làm tần phi của bệ hạ, chứ không phải thuộc hạ của nàng ấy. Bệ hạ cũng biết đó, còn muốn hỏi thiếp. Vấn đề này khó trả lời lắm. Nếu như thiếp nói thiếp một lòng chỉ muốn làm một tần phi tốt, lại giống như lấy lòng người. Nếu như nói đại tỷ tỷ không phải, vậy… chính là thiếp không hiền hậu. Bệ hạ hỏi như vậy, thiếp rất khó xử, thiếp chỉ là một bảo lâm mới vào cung không lâu thôi. Lại sợ nói sai, từ đây bệ hạ không thích thiếp nữa. Thiếp sẽ phải ngồi tự lò hương đến sáng tinh…”
Nàng càng nói càng uất ức, đầu cúi thấp, giọng nói rầu rĩ, bàn tay nắm lấy y phục của Hạ Cẩn Ly lại rất chặt.
Dáng vẻ này, thật sự là ta thấy mà yêu.
Hoàng đế nhìn, cũng không khỏi dâng lên một phần thương tiếc. Dù là ngươi biết nàng cũng có nhân tố diễn trò…
Chỉ là, nữ tử trong hậu cung có ai không diễn trò đâu?
Diễn trò còn có thể khiến ngươi thương tiếc, đó là bản lĩnh của nàng, huống hồ, là diễn trò, nhưng cũng có chân thực.
Quả thật, nếu như lúc này Thích Vân Ly tỏ ra háo hức công kích quý phi, hoàng đế không quan tâm quý phi, chắc hẳn cũng sẽ không thích.
Thế là, Hạ Cẩn Ly đưa tay, nhéo nhéo gáy nàng: “Được rồi, trẫm không hỏi nàng nữa. Không được giả vờ giả vịt như vậy.”
Vân Ly hừ hừ hừ, sau đó ôm lấy Hạ Cẩn Ly: “Cho thiếp ôm một cái đi mà.”
Nàng đổi thành nũng nịu.
Bị tiểu mỹ nhân nũng nịu, Hạ Cẩn Ly vẫn tiếp nhận.
Chẳng qua là, chưa bao giờ có nữ nhân nũng nịu với phương thức như thế. Cưỡng ép ôm gì đó, quả thật không ai dám.
Hắn cũng không quan tâm, còn mới lạ, nên để mặc cho nàng ôm một hồi.
Vân Ly tự buông tay ra: “Bệ hạ tê chân rồi đúng không? Thiếp xuống rồi nha.”
Nàng ngoan ngoãn xuống đất: “Sắp đến giờ dùng bữa tối rồi, thiếp hầu hạ bệ hạ nhé?”
“Là nàng đó bụng rồi chứ gì?” Hạ Cẩn Ly bật cười.
“Thiếp nghĩ bệ hạ còn đói bụng hơn.” Vân Ly lấy lòng cười.
Hạ Cẩn Ly nhéo mũi nàng một cái, sau đó sai người truyền thiện.
Đã đến giờ này rồi, ăn xong bữa tối, chắc chắn sẽ giữ nàng lại thị tẩm.
Chuyện này không có gì bất ngờ.
Vừa tới Nam Uyển, người khác cũng không dám nẫng tay trên.
Chỉ là sau lưng, cắn nát bao nhiêu cái răng, thì không được biết.
Hôm nay Hạ Cẩn Ly vô cùng thỏa mãn.
Vân Ly nằm trong ngực hắn: “Sức lực của bệ hạ lực thật lớn. Xoa xoa cho người ta.”
Nói rồi, kéo lấy tay hắn đặt lên lưng.
Hạ Cẩn Ly cũng không đẩy ra trong lúc này, thế là vươn tay xoa xoa cho nàng.
Nam Uyển trong tháng năm, ban đêm không nóng, Vân Ly cứ như vậy dựa vào hoàng đế từ từ ngủ thiếp đi.
Giấc ngủ này, thế mà ngủ rất ngon, buổi sáng bị Mạnh Thường đánh thức.
Ngày hôm sau, chính là ngày chính.
Là lúc hoàng thượng phải đi săn bắn.
Đương kim hoàng thượng là con thứ mười. Là kế hậu của tiên đế - Lâm thị sinh ra.
Lâm thái hậu chỉ sinh một đứa con, chính là đương kim hoàng thượng.
Trước khi Lâm thái hậu vào cung, trong cung đã có bảy tám vị hoàng tử.
Đây là còn chưa tính những hoàng tử chưa trưởng thành.
Vợ đầu của tiên đế qua đời rất sớm, nhưng lại để lại một đứa con trai trưởng, cũng là thái tử khi đó.
Nhưng cuộc tranh đấu giữa các hoàng tử quá mức kịch liệt.
Cuối cùng khi tiên đế bước vào tuổi trung niên, cuộc tranh đấu đi đến ác liệt. Thật ra xuất thân của Lâm thái hậu vốn không cao, năm đó tiên đế cưới bà chính là bởi vì hóa giải tranh đấu chốn hậu cung.
“Chắc chắn là bệ hạ cố ý hỏi thiếp. Trước khi thiếp vào cung, chưa từng gặp bệ hạ, làm sao biết bệ hạ là người như thế nào? Bây giờ biết rồi, bệ hạ xấu xa.”
“Đại tỷ tỷ đánh thiếp, đương nhiên thiếp không nghe lời. Nhưng mà thiếp bằng lòng làm tần phi của bệ hạ, chứ không phải thuộc hạ của nàng ấy. Bệ hạ cũng biết đó, còn muốn hỏi thiếp. Vấn đề này khó trả lời lắm. Nếu như thiếp nói thiếp một lòng chỉ muốn làm một tần phi tốt, lại giống như lấy lòng người. Nếu như nói đại tỷ tỷ không phải, vậy… chính là thiếp không hiền hậu. Bệ hạ hỏi như vậy, thiếp rất khó xử, thiếp chỉ là một bảo lâm mới vào cung không lâu thôi. Lại sợ nói sai, từ đây bệ hạ không thích thiếp nữa. Thiếp sẽ phải ngồi tự lò hương đến sáng tinh…”
Nàng càng nói càng uất ức, đầu cúi thấp, giọng nói rầu rĩ, bàn tay nắm lấy y phục của Hạ Cẩn Ly lại rất chặt.
Dáng vẻ này, thật sự là ta thấy mà yêu.
Hoàng đế nhìn, cũng không khỏi dâng lên một phần thương tiếc. Dù là ngươi biết nàng cũng có nhân tố diễn trò…
Chỉ là, nữ tử trong hậu cung có ai không diễn trò đâu?
Diễn trò còn có thể khiến ngươi thương tiếc, đó là bản lĩnh của nàng, huống hồ, là diễn trò, nhưng cũng có chân thực.
Quả thật, nếu như lúc này Thích Vân Ly tỏ ra háo hức công kích quý phi, hoàng đế không quan tâm quý phi, chắc hẳn cũng sẽ không thích.
Thế là, Hạ Cẩn Ly đưa tay, nhéo nhéo gáy nàng: “Được rồi, trẫm không hỏi nàng nữa. Không được giả vờ giả vịt như vậy.”
Vân Ly hừ hừ hừ, sau đó ôm lấy Hạ Cẩn Ly: “Cho thiếp ôm một cái đi mà.”
Nàng đổi thành nũng nịu.
Bị tiểu mỹ nhân nũng nịu, Hạ Cẩn Ly vẫn tiếp nhận.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chẳng qua là, chưa bao giờ có nữ nhân nũng nịu với phương thức như thế. Cưỡng ép ôm gì đó, quả thật không ai dám.
Hắn cũng không quan tâm, còn mới lạ, nên để mặc cho nàng ôm một hồi.
Vân Ly tự buông tay ra: “Bệ hạ tê chân rồi đúng không? Thiếp xuống rồi nha.”
Nàng ngoan ngoãn xuống đất: “Sắp đến giờ dùng bữa tối rồi, thiếp hầu hạ bệ hạ nhé?”
“Là nàng đó bụng rồi chứ gì?” Hạ Cẩn Ly bật cười.
“Thiếp nghĩ bệ hạ còn đói bụng hơn.” Vân Ly lấy lòng cười.
Hạ Cẩn Ly nhéo mũi nàng một cái, sau đó sai người truyền thiện.
Đã đến giờ này rồi, ăn xong bữa tối, chắc chắn sẽ giữ nàng lại thị tẩm.
Chuyện này không có gì bất ngờ.
Vừa tới Nam Uyển, người khác cũng không dám nẫng tay trên.
Chỉ là sau lưng, cắn nát bao nhiêu cái răng, thì không được biết.
Hôm nay Hạ Cẩn Ly vô cùng thỏa mãn.
Vân Ly nằm trong ngực hắn: “Sức lực của bệ hạ lực thật lớn. Xoa xoa cho người ta.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nói rồi, kéo lấy tay hắn đặt lên lưng.
Hạ Cẩn Ly cũng không đẩy ra trong lúc này, thế là vươn tay xoa xoa cho nàng.
Nam Uyển trong tháng năm, ban đêm không nóng, Vân Ly cứ như vậy dựa vào hoàng đế từ từ ngủ thiếp đi.
Giấc ngủ này, thế mà ngủ rất ngon, buổi sáng bị Mạnh Thường đánh thức.
Ngày hôm sau, chính là ngày chính.
Là lúc hoàng thượng phải đi săn bắn.
Đương kim hoàng thượng là con thứ mười. Là kế hậu của tiên đế - Lâm thị sinh ra.
Lâm thái hậu chỉ sinh một đứa con, chính là đương kim hoàng thượng.
Trước khi Lâm thái hậu vào cung, trong cung đã có bảy tám vị hoàng tử.
Đây là còn chưa tính những hoàng tử chưa trưởng thành.
Vợ đầu của tiên đế qua đời rất sớm, nhưng lại để lại một đứa con trai trưởng, cũng là thái tử khi đó.
Nhưng cuộc tranh đấu giữa các hoàng tử quá mức kịch liệt.
Cuối cùng khi tiên đế bước vào tuổi trung niên, cuộc tranh đấu đi đến ác liệt. Thật ra xuất thân của Lâm thái hậu vốn không cao, năm đó tiên đế cưới bà chính là bởi vì hóa giải tranh đấu chốn hậu cung.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro