Cùng Em Trai Đỉnh Lưu Tham Gia Show Thực Tế Tiết Tấu Chậm Bạo Hồng
Chương 18
Hồ Châu Tử
2024-08-04 01:38:24
Sau khi Thẩm Niệm Thu cúp máy, các nhân viên công tác đi cùng liền hỏi: " Chị Thẩm còn chưa trở về sao?"
"Phải, đợi một chút nữa sẽ quay lại."
"Cô ấy gặp phải chuyện gì sao?"
Thẩm Niệm Thu suy nghĩ một hồi rồi đành giải thích: "Một cô bé đi lạc."
"A?" Nhân viên công tác đi cùng sửng sốt, "Chúng ta cũng đi qua giúp đỡ cô ấy đi!"
Đây chính là đề mục ngàn năm có một đó nha, chuyện ngoài ý muốn đột nhiên xuất hiện, chuyện này nhất định có thể tạo ra đề tài đại bạo.
Không ngờ Thẩm Niệm Thu lại nói: "Không cần, chị ấy đã đi gặp cảnh sát, sẽ sớm quay lại đây thôi."
Nhân viên công tác tiếc nuối, còn muốn khuyên một chút, không ngờ lúc này lại có người đến đây chào hỏi.
"Niệm Thu, lại gặp nữa rồi!" Tiết Thiên Thiên trang điểm tinh xảo xuất hiện ở trong khung hình của Thẩm Niệm Thu, "Sao em đứng đây một mình thế? Chị gái đâu rồi?"
Chân Thẩm Niệm Thu vắt chéo, ngồi dựa trên túi hành lý, không để ý mà đáp lại: "Có việc gì?"
Cũng không biết nên nói Thẩm Niệm Hạ có việc hay hỏi Tiết Thiên Thiên có việc.
Trong lòng Tiết Thiên Thiên biết Thẩm Niệm Thu không muốn nói chuyện với mình, nhưng cô ta cũng không biết điều mà rời đi.
Vừa rồi Diệp Hải đã nhắn tin cho cô ta, nói phòng livestream của cô ta có lượng người xem thấp nhất, bảo cô ta làm gì đó để tăng lượng người xem trước.
Mà con đường tạo đề tài tốt nhất, đương nhiên tới là lăng xê với Thẩm Niệm Thu.
"Chị của em gặp chuyện gì ư? Sao em không đi giúp đỡ cô ấy? Chị đi cùng em xem cô ấy gặp chuyện gì!" Tiết Thiên Thiên nhiệt tình nói.
Thẩm Niệm Thu nhấc mí mắt nhìn cô ta một cái, lạnh nhạt nói: "Không cần."
Không khí trở nên xấu hổ, phòng phát sóng trực tiếp cũng ồn ào lên.
【 Thẩm Niệm Thu thật thiếu kiên nhẫn, Tiết Thiên Thiên cũng chỉ là tốt bụng muốn hỗ trợ, sao hắn lại vô ý tứ như vậy? 】
【 Thẩm Niệm Thu vốn dĩ đã xấu tính , Tiết Thiên Thiên thật xui xẻo, chung tổ đội với hắn thì bị ghét bỏ, đến gần hắn thì bị xua đuổi làm lơ. 】
【 Thật ra tôi cũng rất muốn biết chị của Thẩm Niệm Thu rốt cuộc làm gì, có thật là gặp một cô bé đi lạc không? 】
【 Chị em họ Thẩm chính là cao thủ lăng xê, mọi người thật sự tin là gặp được một đứa trẻ đi lạc sao? May mắn như vậy sao không đi mua vé số đi? 】
......
Tuy nhiên, Tiết Thiên Thiên không hề nản lòng. Cô ta biết rằng Thẩm Niệm Thu càng tỏ ra thiếu kiên nhẫn thì càng có lợi cho mình, vì người xem sẽ đứng về phía cô ta.
Vì thế mà Tiết Thiên Thiên lại tìm đề tài nói: "Đây là hành lý của em sao? Ít thật đó, hành lý đàn ông thật là đơn giản, chỉ cần một hai cái vali là đủ. Không giống phụ nữ, muốn mang quá nhiều...... Ơ? Hành lý của chị em đâu?"
Tiết Thiên Thiên giống như côn trùng ồn ào bên cạnh, cứ nói không ngớt.
Thẩm Niệm Thu nghe đến đây không còn kiên nhẫn nổi, mặt vô cảm mà đáp lại: "Đều ở chỗ này."
"Cái gì? Thì ra đây là hành lý của hai người sao?! Như này cũng quá ít rồi? Một mình chị mà cũng mang nhiều hơn hai người." Tiết Thiên Thiên kinh ngạc mà nói.
Thẩm Niệm Thu rũ mắt chơi điện thoại, không thèm đáp lại.
Tiết Thiên Thiên thấy không thú vị, nhận ra Thẩm Niệm Thu chỉ có hứng với những chủ đề liên quan đến Thẩm Niệm Hạ. Cô liền lơ đễnh nói: "Chị gái em chưa giải quyết xong việc sao? Chờ lâu vậy rồi mà vẫn chưa thấy trở về."
Thẩm Niệm Thu lúc này mới ngẩng đầu, ánh mắt lạnh băng nhìn cô ta, "Liên quan gì đến cô?"
Tiết Thiên Thiên không nghĩ Thẩm Niệm Thu ở trước máy quay dám thô lỗ với người khác như thế, cô lập tức làm dáng vẻ ủy khuất nói: "Chị không có ý xấu, chị chỉ lo lắng cho cô ấy mà thôi."
Thẩm Niệm Thu giọng điệu lạnh hơn: "Cô nên quản chuyện của mình thay vì lo chuyện bao đồng đi."
Tiết Thiên Thiên tức giận đến mức không nói nên lời, đành phải im lặng.
"Phải, đợi một chút nữa sẽ quay lại."
"Cô ấy gặp phải chuyện gì sao?"
Thẩm Niệm Thu suy nghĩ một hồi rồi đành giải thích: "Một cô bé đi lạc."
"A?" Nhân viên công tác đi cùng sửng sốt, "Chúng ta cũng đi qua giúp đỡ cô ấy đi!"
Đây chính là đề mục ngàn năm có một đó nha, chuyện ngoài ý muốn đột nhiên xuất hiện, chuyện này nhất định có thể tạo ra đề tài đại bạo.
Không ngờ Thẩm Niệm Thu lại nói: "Không cần, chị ấy đã đi gặp cảnh sát, sẽ sớm quay lại đây thôi."
Nhân viên công tác tiếc nuối, còn muốn khuyên một chút, không ngờ lúc này lại có người đến đây chào hỏi.
"Niệm Thu, lại gặp nữa rồi!" Tiết Thiên Thiên trang điểm tinh xảo xuất hiện ở trong khung hình của Thẩm Niệm Thu, "Sao em đứng đây một mình thế? Chị gái đâu rồi?"
Chân Thẩm Niệm Thu vắt chéo, ngồi dựa trên túi hành lý, không để ý mà đáp lại: "Có việc gì?"
Cũng không biết nên nói Thẩm Niệm Hạ có việc hay hỏi Tiết Thiên Thiên có việc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong lòng Tiết Thiên Thiên biết Thẩm Niệm Thu không muốn nói chuyện với mình, nhưng cô ta cũng không biết điều mà rời đi.
Vừa rồi Diệp Hải đã nhắn tin cho cô ta, nói phòng livestream của cô ta có lượng người xem thấp nhất, bảo cô ta làm gì đó để tăng lượng người xem trước.
Mà con đường tạo đề tài tốt nhất, đương nhiên tới là lăng xê với Thẩm Niệm Thu.
"Chị của em gặp chuyện gì ư? Sao em không đi giúp đỡ cô ấy? Chị đi cùng em xem cô ấy gặp chuyện gì!" Tiết Thiên Thiên nhiệt tình nói.
Thẩm Niệm Thu nhấc mí mắt nhìn cô ta một cái, lạnh nhạt nói: "Không cần."
Không khí trở nên xấu hổ, phòng phát sóng trực tiếp cũng ồn ào lên.
【 Thẩm Niệm Thu thật thiếu kiên nhẫn, Tiết Thiên Thiên cũng chỉ là tốt bụng muốn hỗ trợ, sao hắn lại vô ý tứ như vậy? 】
【 Thẩm Niệm Thu vốn dĩ đã xấu tính , Tiết Thiên Thiên thật xui xẻo, chung tổ đội với hắn thì bị ghét bỏ, đến gần hắn thì bị xua đuổi làm lơ. 】
【 Thật ra tôi cũng rất muốn biết chị của Thẩm Niệm Thu rốt cuộc làm gì, có thật là gặp một cô bé đi lạc không? 】
【 Chị em họ Thẩm chính là cao thủ lăng xê, mọi người thật sự tin là gặp được một đứa trẻ đi lạc sao? May mắn như vậy sao không đi mua vé số đi? 】
......
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tuy nhiên, Tiết Thiên Thiên không hề nản lòng. Cô ta biết rằng Thẩm Niệm Thu càng tỏ ra thiếu kiên nhẫn thì càng có lợi cho mình, vì người xem sẽ đứng về phía cô ta.
Vì thế mà Tiết Thiên Thiên lại tìm đề tài nói: "Đây là hành lý của em sao? Ít thật đó, hành lý đàn ông thật là đơn giản, chỉ cần một hai cái vali là đủ. Không giống phụ nữ, muốn mang quá nhiều...... Ơ? Hành lý của chị em đâu?"
Tiết Thiên Thiên giống như côn trùng ồn ào bên cạnh, cứ nói không ngớt.
Thẩm Niệm Thu nghe đến đây không còn kiên nhẫn nổi, mặt vô cảm mà đáp lại: "Đều ở chỗ này."
"Cái gì? Thì ra đây là hành lý của hai người sao?! Như này cũng quá ít rồi? Một mình chị mà cũng mang nhiều hơn hai người." Tiết Thiên Thiên kinh ngạc mà nói.
Thẩm Niệm Thu rũ mắt chơi điện thoại, không thèm đáp lại.
Tiết Thiên Thiên thấy không thú vị, nhận ra Thẩm Niệm Thu chỉ có hứng với những chủ đề liên quan đến Thẩm Niệm Hạ. Cô liền lơ đễnh nói: "Chị gái em chưa giải quyết xong việc sao? Chờ lâu vậy rồi mà vẫn chưa thấy trở về."
Thẩm Niệm Thu lúc này mới ngẩng đầu, ánh mắt lạnh băng nhìn cô ta, "Liên quan gì đến cô?"
Tiết Thiên Thiên không nghĩ Thẩm Niệm Thu ở trước máy quay dám thô lỗ với người khác như thế, cô lập tức làm dáng vẻ ủy khuất nói: "Chị không có ý xấu, chị chỉ lo lắng cho cô ấy mà thôi."
Thẩm Niệm Thu giọng điệu lạnh hơn: "Cô nên quản chuyện của mình thay vì lo chuyện bao đồng đi."
Tiết Thiên Thiên tức giận đến mức không nói nên lời, đành phải im lặng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro