Cùng Ngày Ly Hôn, Quẹo Vào Cục Dân Chính Với Chú Út Của Chồng Cũ
Chương 50
Xuân Quang Hảo
2024-10-25 14:46:25
Quý Dĩ Ninh vô thức siết chặt bàn tay đang vịn cửa xe, đầu ngón tay cô trở nên trắng bệch. Cô cắn môi cụp mắt, khẽ nói: “Được, tôi đã làm phiền chú út rồi.”
Trong giây phút cô đóng cửa, Maybach màu đen khởi động rồi đi.
Nhìn thái độ của Thẩm Tứ, chắc là cô đã bị ghét. Vốn dĩ tính cách của Thẩm Tứ đã lạnh nhạt, mấy lần bọn họ gặp nhau cũng đều không vui, anh ghét cô là chuyện bình thường.
Quý Dĩ Ninh quay người chậm rãi đi vào khu nhà, chẳng mấy bóng cô mà đã khuất sau hành lang lầu một.
Trên chiếc Maybach đen, Tôn Hành nhận ra được khí tức lạnh lẽo trên người Thẩm Tứ, anh ta cúi đầu không dám nói gì, anh ta cứ tưởng Thẩm Tứ xem Quý Dĩ Ninh là cháu dâu, nên anh ta mới nể mặt cô. Nhưng từ chuyện Quý Dĩ Ninh muốn trả áo khoác cho Thẩm Tứ nhưng anh lại bảo cô ném đi, thì có lẽ là ngoài bà cụ Thẩm ra, Thẩm Tứ luôn lạnh nhạt với tất cả những cô gái khác.
Xem ra sau này mình không nên tự quyết định.
Thẩm Tứ nhắm mắt nhưng vẫn có thể ngửi thấy mùi thơm của dành dành tỏa ra từ người Quý Dĩ Ninh khi cô ngồi trên xe, lòng anh chợt thấy rất khó chịu.
“Mở cửa kính xe.”
Cửa sổ phía sau hạ xuống một nửa, gió lạnh thổi vào, thổi bay mùi thơm thoang thoảng của hoa dành dành, cuối cùng sự khó chịu trong lòng Thẩm Tứ cũng tan biến bớt đi.
Bỗng dưng điện thoại của Tôn Hành reo lên, anh ta ấn vào xem tin nhắn, sau khi đọc được nội dung tin nhắn thì lại nhíu mày.
“Chủ tịch Thẩm, tổng giám đốc Thẩm đến chỗ chị dâu của ngài… Tần Tri Ý cũng có mặt ở đó, mấy hôm trước chị dâu của ngài đã bảo cô ta vào sống trong biệt thự, hình như là định để cô ta sinh đứa con đó ra.”
Nghe xong, Thẩm Tứ cười lạnh: “Người chị dâu của tôi càng lúc càng hồ đồ thật rồi.”
“Vậy… có nên cho bên phía nhà họ Thẩm biết chuyện này không?”
“Không cần đâu, gọi người đi theo bọn họ về đây đi.”
Anh nhắc nhở Thẩm Yến Chi đã là hết lòng rồi, nếu Thẩm Yến Chi cũng hồ đồ như mẹ mình thì đừng hòng tiếp quản Thẩm thị.
Thẩm Yến Chi chạy về nhà cha mẹ, thấy Tần Tri Ý và Trần Tuyết Dung đang ngồi vừa nói vừa cười, anh ta không giấu được vẻ lạnh lùng trong mắt. Bây giờ anh ta ghét người phụ nữ này tới mức tận cùng. Trước đó, Tần Tri Ý cầm tiền của anh ta rồi chạy theo đường cửa sau bệnh viện, sau đó chơi trò mất tích.
Sau đó, Tần Tri Ý lại nói cho Quý Dĩ Ninh nghe chuyện cô ta mang thai ngay khi Thẩm Yến Chi đang đi công tác, khiến Quý Dĩ Ninh ghét anh ta hơn. Bây giờ Tần Tri Ý còn chạy tới chỗ Trần Tuyết Dung, có vẻ mấy hôm nay cô ta đã dỗ dành Trần Tuyết Dung lắm đây.
“Mẹ, ý mẹ là sao?”
Trong giây phút cô đóng cửa, Maybach màu đen khởi động rồi đi.
Nhìn thái độ của Thẩm Tứ, chắc là cô đã bị ghét. Vốn dĩ tính cách của Thẩm Tứ đã lạnh nhạt, mấy lần bọn họ gặp nhau cũng đều không vui, anh ghét cô là chuyện bình thường.
Quý Dĩ Ninh quay người chậm rãi đi vào khu nhà, chẳng mấy bóng cô mà đã khuất sau hành lang lầu một.
Trên chiếc Maybach đen, Tôn Hành nhận ra được khí tức lạnh lẽo trên người Thẩm Tứ, anh ta cúi đầu không dám nói gì, anh ta cứ tưởng Thẩm Tứ xem Quý Dĩ Ninh là cháu dâu, nên anh ta mới nể mặt cô. Nhưng từ chuyện Quý Dĩ Ninh muốn trả áo khoác cho Thẩm Tứ nhưng anh lại bảo cô ném đi, thì có lẽ là ngoài bà cụ Thẩm ra, Thẩm Tứ luôn lạnh nhạt với tất cả những cô gái khác.
Xem ra sau này mình không nên tự quyết định.
Thẩm Tứ nhắm mắt nhưng vẫn có thể ngửi thấy mùi thơm của dành dành tỏa ra từ người Quý Dĩ Ninh khi cô ngồi trên xe, lòng anh chợt thấy rất khó chịu.
“Mở cửa kính xe.”
Cửa sổ phía sau hạ xuống một nửa, gió lạnh thổi vào, thổi bay mùi thơm thoang thoảng của hoa dành dành, cuối cùng sự khó chịu trong lòng Thẩm Tứ cũng tan biến bớt đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bỗng dưng điện thoại của Tôn Hành reo lên, anh ta ấn vào xem tin nhắn, sau khi đọc được nội dung tin nhắn thì lại nhíu mày.
“Chủ tịch Thẩm, tổng giám đốc Thẩm đến chỗ chị dâu của ngài… Tần Tri Ý cũng có mặt ở đó, mấy hôm trước chị dâu của ngài đã bảo cô ta vào sống trong biệt thự, hình như là định để cô ta sinh đứa con đó ra.”
Nghe xong, Thẩm Tứ cười lạnh: “Người chị dâu của tôi càng lúc càng hồ đồ thật rồi.”
“Vậy… có nên cho bên phía nhà họ Thẩm biết chuyện này không?”
“Không cần đâu, gọi người đi theo bọn họ về đây đi.”
Anh nhắc nhở Thẩm Yến Chi đã là hết lòng rồi, nếu Thẩm Yến Chi cũng hồ đồ như mẹ mình thì đừng hòng tiếp quản Thẩm thị.
Thẩm Yến Chi chạy về nhà cha mẹ, thấy Tần Tri Ý và Trần Tuyết Dung đang ngồi vừa nói vừa cười, anh ta không giấu được vẻ lạnh lùng trong mắt. Bây giờ anh ta ghét người phụ nữ này tới mức tận cùng. Trước đó, Tần Tri Ý cầm tiền của anh ta rồi chạy theo đường cửa sau bệnh viện, sau đó chơi trò mất tích.
Sau đó, Tần Tri Ý lại nói cho Quý Dĩ Ninh nghe chuyện cô ta mang thai ngay khi Thẩm Yến Chi đang đi công tác, khiến Quý Dĩ Ninh ghét anh ta hơn. Bây giờ Tần Tri Ý còn chạy tới chỗ Trần Tuyết Dung, có vẻ mấy hôm nay cô ta đã dỗ dành Trần Tuyết Dung lắm đây.
“Mẹ, ý mẹ là sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro