Cùng Phản Diện Nói Chuyện Yêu Đương
Giữ mạng quan trọng hơn
Vương Khiết Băng (Yu)
2024-07-08 11:42:14
Trải qua một thời gian lăn giường thì Khương Tuệ Lương đã chịu thua hoàn toàn rồi, cô bây giờ không còn chút sức lực và chỉ có thể nằm dài trên giường vì quá mệt mỏi.
Lúc này Oa Oa mới ở bên tai lải nhải, nói:
- Lương Lương yêu dấu à, cô có muốn dùng bình hồi phục thể lực không?
Nếu như không phải Tạ Triết đang ở bên cạnh thì Khương Tuệ Lương đã hét vào mặt con thú nhồi bông đó rồi, tuy nhiên bây giờ cô đâu có cần tới cái bình hồi phục đó chứ, chẳng phải bây giờ cô đã mở khóa được chức năng mới của Tạ Triết rồi. Nếu đã là "Cưng chiều vô độ" thì chuyện anh ôm cô hiên ngang đi ra khỏi nơi này cũng đâu có quá đáng nhỉ?
Khương Tuệ Lương lúc này mới ngước mắt lên nhìn Tạ Triết, bây giờ trong mắt của Tạ Triết đã bắt đầu thay đổi, nếu như là trước kia thì anh chỉ tính chiếm hữu cô mà thôi, nhưng hiện tại trong ánh mắt của anh còn có một chút tình cảm. Thấy cô đang nhìn mình thì Tạ Triết cũng nhẹ nhàng ôm lấy eo của cô, nhẹ nhàng nói:
- Em mệt sao? Muốn ngủ một chút hay về nhà nhé?
- Em muốn về nhà. Nhưng anh phải bế em cơ!
Nếu là Tạ Triết trước kia là anh sẽ đá cô ra chuồng gà, nhưng bây giờ đã khác xưa rồi, không chỉ đồng ý mà còn dịu dàng tìm một chiếc áo khác vừa người của cô, để cô mặc vào, sau đó mới ôm cô lên và đi ra khỏi phòng.
Lúc đi ngang qua người của Phó Âu Trực và Khương Tuệ Tĩnh thì cô còn cười khẩy một cái, nếu là những người khác chỉ nghe âm thanh nhỏ thôi, nhưng riêng hai con người này thì lại được nghe âm thanh vô cùng chuẩn HD thiếu điều là xem trực tiếp thôi đó. Nghĩ lại gương mặt méo mó, nhăn nhó của cả hai cũng đủ khiến cho Khương Tuệ Lương thấy vui vẻ rồi.
Tuy nhiên, cô vui một ngày thì đâu có đủ, lúc này Khương Tuệ Lương lại nhẹ nhàng ôm lấy cổ của Tạ Triết nói:
- Tạ Triết, anh thả Tĩnh Tĩnh về nhà đi, nếu cha và dì Oánh không thấy em ấy sẽ tìm Lương Lương mất...
- Em muốn anh thả họ thật sao?
- Thật mà, Lương Lương không muốn gặp cha và dì đâu, họ hung dữ lắm... Lỡ như họ đánh Tạ Triết thì sao? Không chỉ vậy còn đánh Lương Lương nữa... Lương Lương sợ lắm...
Đột nhiên lúc này trong ánh mắt của Tạ Triết lóe lên một tia máu, không chỉ vậy mà anh còn lạnh giọng nói:
- Vậy để anh giết họ nhé? Chỉ như vậy thì họ sẽ không đến tìm em nữa!
Uầy mẹ ơi, cô chỉ đơn thuần là muốn trả Khương Tuệ Tĩnh về nhà, khi Khương Đạt Lệnh và Vũ Oánh nhìn thấy con gái cưng bị đối xử như thế chắc chắn sẽ tức đến xì khói, hơn nữa cô còn muốn thả hổ về rừng, để cho Khương Tuệ Tĩnh chính miệng nói với gia đình rằng hiện tại Khương Tuệ Lương đã là người của Tạ Triết, cô thật sự muốn xem sự thay đổi tiếp theo của người cha đáng kính là như thế nào.
Cơ mà ai đâu có ngờ, cái tên tâm thần này lại chiều chuộng cô ấy đà như vậy, chỉ vì hai người họ tìm cô mà giết hai người họ á? Ôi trời, đại boss đúng là đáng sợ quá đi.
Nghĩ tới nghĩ lui, lúc này Khương Tuệ Lương lại tựa đầu vào lòng của Tạ Triết, cô có chút run rẩy nói:
- Không được... Nếu giết người thì Tạ Triết phải vào tù... Lương Lương không muốn Tạ Triết vào tù đâu.
Với một người lớn lên thiếu thốn tình thương như Tạ Triết thì nghe qua những lời này giống như có một dòng nước ấm chảy qua tim, anh càng ôm chặt Khương Tuệ Lương hơn, sau đó lại nói:
- Được, sẽ thả Khương Tuệ Tĩnh và Phó Âu Trực về nhà. Em đừng sợ.
Nghe anh nói thế thì Khương Tuệ Lương mới gật đầu, sau đó còn hôn lên gương mặt của anh một cái, cười rất vui vẻ, nói:
- Cảm ơn Tạ Triết nha.
Tạ Triết lúc này có hơi đứng hình một chút, sau đó anh lại mỉm cười, dịu dàng hôn lên trán của cô, nói:
- Nếu muốn cảm ơn thì đừng gọi là Tạ Triết nữa. Từ nay gọi anh là "chồng", biết chưa?
Khương Tuệ Lương hơi ngơ ngác một chút, cái này tiến triển hơi nhanh nhỉ? Chưa gì đã muốn cô gọi là chồng rồi á? Đúng là dụ con nít, đừng thấy cô giả ngốc rồi nghĩ là cô ngốc thật chứ?
- Chồng ạ!
Thôi, đừng nhắc đến hai chữ liêm sỉ ở đây, Khương Tuệ Lương không có nhé! Bây giờ có liêm sỉ mà mất cái mạng cũng như không, trước mắt thì cô phải giữ cái mạng nhỏ của mình trước đã, sau đó cái liêm sỉ thì mình tính sau đi.
Khỏi phải nói cũng biết Tạ Triết vui vẻ như thế nào khi dụ được trẻ em là cô rồi.
Cả hai người cứ thế mà vui vẻ phát cơm chó cho những người còn lại, mặc kệ họ có muốn ăn hay không. Chẳng những vậy mà sau khi lên xe thì Tạ Triết cũng không buông Khương Tuệ Lương, anh hoàn toàn xem cô là bảo bối mà nâng niu, ngay cả Khương Tuệ Lương cũng thấy... Mức độ hảo cảm của Tạ Triết đối với mình đã tăng lên 45 điểm... Ôi mẹ ơi, sao mà hôm nay thu hoạch được nhiều quá vậy?
Tự nhiên... Cô thấy hơi lo cho tương lai của mình quá đi.
#Yu~
Lúc này Oa Oa mới ở bên tai lải nhải, nói:
- Lương Lương yêu dấu à, cô có muốn dùng bình hồi phục thể lực không?
Nếu như không phải Tạ Triết đang ở bên cạnh thì Khương Tuệ Lương đã hét vào mặt con thú nhồi bông đó rồi, tuy nhiên bây giờ cô đâu có cần tới cái bình hồi phục đó chứ, chẳng phải bây giờ cô đã mở khóa được chức năng mới của Tạ Triết rồi. Nếu đã là "Cưng chiều vô độ" thì chuyện anh ôm cô hiên ngang đi ra khỏi nơi này cũng đâu có quá đáng nhỉ?
Khương Tuệ Lương lúc này mới ngước mắt lên nhìn Tạ Triết, bây giờ trong mắt của Tạ Triết đã bắt đầu thay đổi, nếu như là trước kia thì anh chỉ tính chiếm hữu cô mà thôi, nhưng hiện tại trong ánh mắt của anh còn có một chút tình cảm. Thấy cô đang nhìn mình thì Tạ Triết cũng nhẹ nhàng ôm lấy eo của cô, nhẹ nhàng nói:
- Em mệt sao? Muốn ngủ một chút hay về nhà nhé?
- Em muốn về nhà. Nhưng anh phải bế em cơ!
Nếu là Tạ Triết trước kia là anh sẽ đá cô ra chuồng gà, nhưng bây giờ đã khác xưa rồi, không chỉ đồng ý mà còn dịu dàng tìm một chiếc áo khác vừa người của cô, để cô mặc vào, sau đó mới ôm cô lên và đi ra khỏi phòng.
Lúc đi ngang qua người của Phó Âu Trực và Khương Tuệ Tĩnh thì cô còn cười khẩy một cái, nếu là những người khác chỉ nghe âm thanh nhỏ thôi, nhưng riêng hai con người này thì lại được nghe âm thanh vô cùng chuẩn HD thiếu điều là xem trực tiếp thôi đó. Nghĩ lại gương mặt méo mó, nhăn nhó của cả hai cũng đủ khiến cho Khương Tuệ Lương thấy vui vẻ rồi.
Tuy nhiên, cô vui một ngày thì đâu có đủ, lúc này Khương Tuệ Lương lại nhẹ nhàng ôm lấy cổ của Tạ Triết nói:
- Tạ Triết, anh thả Tĩnh Tĩnh về nhà đi, nếu cha và dì Oánh không thấy em ấy sẽ tìm Lương Lương mất...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Em muốn anh thả họ thật sao?
- Thật mà, Lương Lương không muốn gặp cha và dì đâu, họ hung dữ lắm... Lỡ như họ đánh Tạ Triết thì sao? Không chỉ vậy còn đánh Lương Lương nữa... Lương Lương sợ lắm...
Đột nhiên lúc này trong ánh mắt của Tạ Triết lóe lên một tia máu, không chỉ vậy mà anh còn lạnh giọng nói:
- Vậy để anh giết họ nhé? Chỉ như vậy thì họ sẽ không đến tìm em nữa!
Uầy mẹ ơi, cô chỉ đơn thuần là muốn trả Khương Tuệ Tĩnh về nhà, khi Khương Đạt Lệnh và Vũ Oánh nhìn thấy con gái cưng bị đối xử như thế chắc chắn sẽ tức đến xì khói, hơn nữa cô còn muốn thả hổ về rừng, để cho Khương Tuệ Tĩnh chính miệng nói với gia đình rằng hiện tại Khương Tuệ Lương đã là người của Tạ Triết, cô thật sự muốn xem sự thay đổi tiếp theo của người cha đáng kính là như thế nào.
Cơ mà ai đâu có ngờ, cái tên tâm thần này lại chiều chuộng cô ấy đà như vậy, chỉ vì hai người họ tìm cô mà giết hai người họ á? Ôi trời, đại boss đúng là đáng sợ quá đi.
Nghĩ tới nghĩ lui, lúc này Khương Tuệ Lương lại tựa đầu vào lòng của Tạ Triết, cô có chút run rẩy nói:
- Không được... Nếu giết người thì Tạ Triết phải vào tù... Lương Lương không muốn Tạ Triết vào tù đâu.
Với một người lớn lên thiếu thốn tình thương như Tạ Triết thì nghe qua những lời này giống như có một dòng nước ấm chảy qua tim, anh càng ôm chặt Khương Tuệ Lương hơn, sau đó lại nói:
- Được, sẽ thả Khương Tuệ Tĩnh và Phó Âu Trực về nhà. Em đừng sợ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghe anh nói thế thì Khương Tuệ Lương mới gật đầu, sau đó còn hôn lên gương mặt của anh một cái, cười rất vui vẻ, nói:
- Cảm ơn Tạ Triết nha.
Tạ Triết lúc này có hơi đứng hình một chút, sau đó anh lại mỉm cười, dịu dàng hôn lên trán của cô, nói:
- Nếu muốn cảm ơn thì đừng gọi là Tạ Triết nữa. Từ nay gọi anh là "chồng", biết chưa?
Khương Tuệ Lương hơi ngơ ngác một chút, cái này tiến triển hơi nhanh nhỉ? Chưa gì đã muốn cô gọi là chồng rồi á? Đúng là dụ con nít, đừng thấy cô giả ngốc rồi nghĩ là cô ngốc thật chứ?
- Chồng ạ!
Thôi, đừng nhắc đến hai chữ liêm sỉ ở đây, Khương Tuệ Lương không có nhé! Bây giờ có liêm sỉ mà mất cái mạng cũng như không, trước mắt thì cô phải giữ cái mạng nhỏ của mình trước đã, sau đó cái liêm sỉ thì mình tính sau đi.
Khỏi phải nói cũng biết Tạ Triết vui vẻ như thế nào khi dụ được trẻ em là cô rồi.
Cả hai người cứ thế mà vui vẻ phát cơm chó cho những người còn lại, mặc kệ họ có muốn ăn hay không. Chẳng những vậy mà sau khi lên xe thì Tạ Triết cũng không buông Khương Tuệ Lương, anh hoàn toàn xem cô là bảo bối mà nâng niu, ngay cả Khương Tuệ Lương cũng thấy... Mức độ hảo cảm của Tạ Triết đối với mình đã tăng lên 45 điểm... Ôi mẹ ơi, sao mà hôm nay thu hoạch được nhiều quá vậy?
Tự nhiên... Cô thấy hơi lo cho tương lai của mình quá đi.
#Yu~
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro