Cùng Phản Diện Nói Chuyện Yêu Đương
Ngủ với nhau
Vương Khiết Băng (Yu)
2024-07-08 11:42:14
Mặc dù Tạ Triết bây giờ đã bị chọc giận rồi, nhưng anh cũng không muốn bỏ lỡ một cô gái như Khương Tuệ Lương được. Nói sao đi nữa thì cô cũng có gương mặt rất xinh đẹp, cũng rất vừa ý anh... Nếu như trước đó không phải Phó Âu Trực và cô đang hẹn hò thì người anh muốn cưới là Khương Tuệ Lương chứ không phải Khương Tuệ Tĩnh.
Bây giờ anh đã biết Phó Âu Trực có quan hệ bất chính với Khương Tuệ Tĩnh rồi, vậy anh cũng chẳng cần nghĩ đến đạo đức nữa, cứ trực tiếp nhốt Khương Tuệ Lương ở bên cạnh mình là được rồi chứ gì.
- Lương Lương, vậy chúng ta "ngủ" với nhau đi.
Gương mặt của cô đầy sự ngơ ngác... Ủa? Ý là vừa rồi cô khích tướng anh đến mức đó rồi mà vẫn có tâm trạng làm tềnh á? Tên này có thật sự là hôn phu của Khương Tuệ Tĩnh không vậy? Là do cô nói không rõ hay Tạ Triết nghe không hiểu? Ý là... Ý là Tạ Triết bị Khương Tuệ Tĩnh cắm sừng đó... Bị hôn thê cắm sừng mà vẫn ung dung ghê bây? Lạ đời...
Nhưng nếu như bây giờ Khương Tuệ Lương từ chối thì anh sẽ nghi ngờ, cơ mà nếu cô đồng ý thì chắc chắn sẽ chết dưới thân của anh mất... Bây giờ cô trốn ở đâu đây?
- Lương Lương?
- A... Hả?
- Chúng ta "ngủ" với nhau có được không? Như Phó Âu Trực và Khương Tuệ Tĩnh đấy. truyện xuyên nhanh
- À à... À được chứ... Ngủ thôi mà.
Nụ cười của Khương Tuệ Lương cũng trở nên gượng gạo, bây giờ chỉ có thần tiên mới cứu được cô thôi chứ ai mà cô được cô nữa chứ. Thôi rồi lượm ơi, lần này cô phải chết dưới thân của anh thật rồi... Vừa mới sống dậy đã sắp chết tiếp lần hai, xem ra đời này của cô còn ngắn hơn đời trước... Ủa vậy rồi ông Trời cho cô sống lại chi vậy không biết nữa... Thật vô nghĩa, nếu biết có kết quả như thế này thì tội tình phải đấu đá làm gì... Vô nghĩa... Quá vô nghĩa!
[...]
Vì đây là lần đầu tiên của Khương Tuệ Lương nên Tạ Triết cũng chuẩn bị rất chu đáo, tất cả sự dịu dàng của anh đều dồn vào cô hết rồi. Đến khi Khương Tuệ Lương nhìn thấy người huynh đệ bất ly thân của anh thì chỉ biết cười đầy khờ khạo, thôi rồi... Lần này là bị làm tới chết luôn nè... Cái giống gì mà to vậy chứ? Có thật sự là size của con người không đó? Hay mình lấy nhầm size con gì rồi... Cứu với... Cứu tui với...
Nhưng ở trong hoàn cảnh này cũng không phải chỉ có Khương Tuệ Lương khẩn trương lo sợ đâu, ngay cả Tạ Triết cũng là lần đầu đó, nhìn anh mạnh miệng vậy thôi chứ anh sợ sẽ làm người con gái nhỏ này bị thương lắm.
Khi này, anh đem hạ bộ đặt ở trước nơi tư mật, vì hành vi đụng chạm nên Khương Tuệ Lương có run lên một cái, mà sau đó lại được Tạ Triết ôm lấy, anh dịu dàng hôn lên môi cô. Chẳng biết là vì nụ hôn này quá đỗi dịu dàng nên khiến cô ảo tưởng, hay thật sự là do anh đang dịu dàng với mình nữa...
Vừa lúc cô không chú ý là anh liền đem thứ to lớn kia đẩy vào bên trong. Cái giác ẩm ướt, nóng ran lại còn chật chội và đau nhói, hoàn toàn làm cho Khương Tuệ Lương phải rơi nước mắt, nhưng Tạ Triết vẫn nhẹ nhàng hôn môi cô, bao nhiêu tiếng kêu cũng bị anh nuốt hết vào bụng.
Không biết sau đó trải qua bao lâu, nhưng mà Khương Tuệ Lương cảm nhận được Tạ Triết vẫn còn rất lo lắng cho mình, bây giờ anh vẫn chưa dám cử động, vì mỗi lần anh động là nơi đó sẽ di chuyển khiến cô cảm thấy khó thở... Nhìn thấy cũng tội, Khương Tuệ Lương liền ôm lấy tấm lưng rộng lớn của anh, sau đó lại nhỏ giọng nói:
- Chú ơi... To quá...
Cũng chẳng biết là câu nói của cô kích thích anh ở chỗ nào, mà Khương Tuệ Lương cảm nhận được cái thứ đang nóng rực và kêu gào đói khát kia lại dày lên không ít. Ngay lúc này Tạ Triết mới bắt đầu luân động.
Mỗi lần va chạm là căn phòng sẽ phát ra âm thanh khiến người ta phải ngại ngùng, nhưng còn Tạ Triết thì vẫn còn đê mê với cơ thể xinh đẹp của cô, nói sao đi nữa thì Khương Tuệ Lương quả thật là một tuyệt sắc mỹ nhân... Chỉ có kẻ ngu mới từ bỏ mà thôi.
- Chú... Chú ơi... Ha...a...ưm... Chú ơi...ah...ha...
- Gọi Tạ Triết, tôi không phải chú của em.
- Ha...a... Tạ Triết... Tạ... Tạ Triết... Đừng đẩy nữa...a...a... Đừng đẩy vào nữa... Lương Lương... Lương Lương khó thở quá...
Dù rằng cô có cầu xin đến mấy thì cũng chẳng thể xoa dịu được cơn khát tình của Tạ Triết đâu, làm gì có chuyện súng đã lên nồng mà còn đem cất đi đúng không? Hơn nữa bây giờ anh đã có thể cắm vào bên trong rồi thì mơ mà anh lấy ra.
Đến đây Tạ Triết cũng bắt đầu hôn lên môi cô, phía trên thì bị anh hôn đến sưng đỏ, bên dưới cũng bị anh làm đến mức không ngừng lại được. Mỗi lần va chạm là lại khiến cho cô cảm thấy choáng váng hơn.
Bỗng chốc Tạ Triết lại ôm cơ thể của cô dậy, để cô ngồi lên người mình, còn đưa tay ôm chặt lấy cô gái nhỏ ở trong lòng, bắt đầu điên cuồng nhấp hông lên xuống, vì ơ tư thế này càng làm cho hạ bộ đi sâu hơn, nơi vách thịt cũng cảm nhận được cực khoái mà siết chặt lấy anh. Nhưng Tạ Triết lại bắt đầu cắn nhẹ lên vai cô, thấp giọng nói:
- Lương Lương ngoan, nếu em siết chặt như vậy sẽ lớn chuyện đây!
Yu~
Bây giờ anh đã biết Phó Âu Trực có quan hệ bất chính với Khương Tuệ Tĩnh rồi, vậy anh cũng chẳng cần nghĩ đến đạo đức nữa, cứ trực tiếp nhốt Khương Tuệ Lương ở bên cạnh mình là được rồi chứ gì.
- Lương Lương, vậy chúng ta "ngủ" với nhau đi.
Gương mặt của cô đầy sự ngơ ngác... Ủa? Ý là vừa rồi cô khích tướng anh đến mức đó rồi mà vẫn có tâm trạng làm tềnh á? Tên này có thật sự là hôn phu của Khương Tuệ Tĩnh không vậy? Là do cô nói không rõ hay Tạ Triết nghe không hiểu? Ý là... Ý là Tạ Triết bị Khương Tuệ Tĩnh cắm sừng đó... Bị hôn thê cắm sừng mà vẫn ung dung ghê bây? Lạ đời...
Nhưng nếu như bây giờ Khương Tuệ Lương từ chối thì anh sẽ nghi ngờ, cơ mà nếu cô đồng ý thì chắc chắn sẽ chết dưới thân của anh mất... Bây giờ cô trốn ở đâu đây?
- Lương Lương?
- A... Hả?
- Chúng ta "ngủ" với nhau có được không? Như Phó Âu Trực và Khương Tuệ Tĩnh đấy. truyện xuyên nhanh
- À à... À được chứ... Ngủ thôi mà.
Nụ cười của Khương Tuệ Lương cũng trở nên gượng gạo, bây giờ chỉ có thần tiên mới cứu được cô thôi chứ ai mà cô được cô nữa chứ. Thôi rồi lượm ơi, lần này cô phải chết dưới thân của anh thật rồi... Vừa mới sống dậy đã sắp chết tiếp lần hai, xem ra đời này của cô còn ngắn hơn đời trước... Ủa vậy rồi ông Trời cho cô sống lại chi vậy không biết nữa... Thật vô nghĩa, nếu biết có kết quả như thế này thì tội tình phải đấu đá làm gì... Vô nghĩa... Quá vô nghĩa!
[...]
Vì đây là lần đầu tiên của Khương Tuệ Lương nên Tạ Triết cũng chuẩn bị rất chu đáo, tất cả sự dịu dàng của anh đều dồn vào cô hết rồi. Đến khi Khương Tuệ Lương nhìn thấy người huynh đệ bất ly thân của anh thì chỉ biết cười đầy khờ khạo, thôi rồi... Lần này là bị làm tới chết luôn nè... Cái giống gì mà to vậy chứ? Có thật sự là size của con người không đó? Hay mình lấy nhầm size con gì rồi... Cứu với... Cứu tui với...
Nhưng ở trong hoàn cảnh này cũng không phải chỉ có Khương Tuệ Lương khẩn trương lo sợ đâu, ngay cả Tạ Triết cũng là lần đầu đó, nhìn anh mạnh miệng vậy thôi chứ anh sợ sẽ làm người con gái nhỏ này bị thương lắm.
Khi này, anh đem hạ bộ đặt ở trước nơi tư mật, vì hành vi đụng chạm nên Khương Tuệ Lương có run lên một cái, mà sau đó lại được Tạ Triết ôm lấy, anh dịu dàng hôn lên môi cô. Chẳng biết là vì nụ hôn này quá đỗi dịu dàng nên khiến cô ảo tưởng, hay thật sự là do anh đang dịu dàng với mình nữa...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vừa lúc cô không chú ý là anh liền đem thứ to lớn kia đẩy vào bên trong. Cái giác ẩm ướt, nóng ran lại còn chật chội và đau nhói, hoàn toàn làm cho Khương Tuệ Lương phải rơi nước mắt, nhưng Tạ Triết vẫn nhẹ nhàng hôn môi cô, bao nhiêu tiếng kêu cũng bị anh nuốt hết vào bụng.
Không biết sau đó trải qua bao lâu, nhưng mà Khương Tuệ Lương cảm nhận được Tạ Triết vẫn còn rất lo lắng cho mình, bây giờ anh vẫn chưa dám cử động, vì mỗi lần anh động là nơi đó sẽ di chuyển khiến cô cảm thấy khó thở... Nhìn thấy cũng tội, Khương Tuệ Lương liền ôm lấy tấm lưng rộng lớn của anh, sau đó lại nhỏ giọng nói:
- Chú ơi... To quá...
Cũng chẳng biết là câu nói của cô kích thích anh ở chỗ nào, mà Khương Tuệ Lương cảm nhận được cái thứ đang nóng rực và kêu gào đói khát kia lại dày lên không ít. Ngay lúc này Tạ Triết mới bắt đầu luân động.
Mỗi lần va chạm là căn phòng sẽ phát ra âm thanh khiến người ta phải ngại ngùng, nhưng còn Tạ Triết thì vẫn còn đê mê với cơ thể xinh đẹp của cô, nói sao đi nữa thì Khương Tuệ Lương quả thật là một tuyệt sắc mỹ nhân... Chỉ có kẻ ngu mới từ bỏ mà thôi.
- Chú... Chú ơi... Ha...a...ưm... Chú ơi...ah...ha...
- Gọi Tạ Triết, tôi không phải chú của em.
- Ha...a... Tạ Triết... Tạ... Tạ Triết... Đừng đẩy nữa...a...a... Đừng đẩy vào nữa... Lương Lương... Lương Lương khó thở quá...
Dù rằng cô có cầu xin đến mấy thì cũng chẳng thể xoa dịu được cơn khát tình của Tạ Triết đâu, làm gì có chuyện súng đã lên nồng mà còn đem cất đi đúng không? Hơn nữa bây giờ anh đã có thể cắm vào bên trong rồi thì mơ mà anh lấy ra.
Đến đây Tạ Triết cũng bắt đầu hôn lên môi cô, phía trên thì bị anh hôn đến sưng đỏ, bên dưới cũng bị anh làm đến mức không ngừng lại được. Mỗi lần va chạm là lại khiến cho cô cảm thấy choáng váng hơn.
Bỗng chốc Tạ Triết lại ôm cơ thể của cô dậy, để cô ngồi lên người mình, còn đưa tay ôm chặt lấy cô gái nhỏ ở trong lòng, bắt đầu điên cuồng nhấp hông lên xuống, vì ơ tư thế này càng làm cho hạ bộ đi sâu hơn, nơi vách thịt cũng cảm nhận được cực khoái mà siết chặt lấy anh. Nhưng Tạ Triết lại bắt đầu cắn nhẹ lên vai cô, thấp giọng nói:
- Lương Lương ngoan, nếu em siết chặt như vậy sẽ lớn chuyện đây!
Yu~
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro