Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng Lên Giường
.1: Trúc Mã Đán...
Phù Dung Dạ Vũ
2024-08-18 16:39:44
Một năm trước--
Hôm đó là lễ hội Thất tịch và cũng là sinh nhật lần thứ mười bảy của Ôn Xảo, Kỳ Tri Du và Ôn Xảo đã hẹn nhau đến khu vui chơi để tổ chức sinh nhật cho cô, nhưng Kỳ Tri Du đã đợi Ôn Xảo hơn một tiếng đồng hồ, nhưng anh không đợi được Ôn Xảo đến, ngược lại là một trận mưa lớn.
Lúc đầu mưa không to lắm, chỉ là mưa phùn, còn không ướt cả tóc.
Nhưng chưa đầy hai phút, cơn mưa đột nhiên nặng hạt hơn, cơn mưa như trút nước gột rửa mặt đất trước đó bị nắng thiêu đốt, phả ra hơi thở ẩm ướt, tiếng mưa lách tách bao trùm lấy tiếng nói chuyện của người qua đường bên cạnh, nước mưa phớt qua hàng mi khiến cho tầm nhìn mờ dần, lại tình cờ có một cặp đôi đi ngang qua thân mật đi bên nhau dưới cùng một chiếc ô khiến bóng dáng của Kỳ Tri Du càng thêm cô đơn.
Nhưng Kỳ Tri Du không có ý định quay về nhà, anh vẫn ở đó đợi Ôn Xảo, anh chỉ đi vài bước đến một tòa nhà gần đó để tránh mưa, và mãi đến hơn một tiếng đồng hồ sau anh mới bắt đầu lo lắng.
Anh gửi rất nhiều tin nhắn cho Ôn Xảo, nhưng dù là QQ hay WeChat thì cô đều không trả lời, anh gọi hết cuộc này đến cuộc khác đều hiển thị số anh gọi không nằm trong vùng phủ sóng.
Ngay khi Kỳ Tri Du nghĩ rằng có chuyện gì đó đã xảy ra với Ôn Xảo và định liên lạc với cha mẹ của Ôn Xảo, anh phát hiện ra trong nhóm lớp rằng Ôn Xảo đang xem phim với Hà Ngạn.
"Tin hot tin hot, tôi vừa thấy Ôn Xảo đang đi xem phim cùng với bá vương vườn trường người của lớp bên cạnh trong rạp chiếu phim, có hình ảnh có sự thật! 【Hình ảnh】【Hình ảnh】"
Bá vương vườn trường được nhắc đến trong bản tin này chính là Hà Ngạn, mặc dù Hà Ngạn và họ không học cùng lớp nhưng vì Hà Ngạn quá kiêu ngạo dám ngang ngược với giáo viên nên rất nổi tiếng trong toàn trường, cho nên anh ta được nổi tiếng trong khắp trường, cho dù là người chưa từng gặp anh ta nhưng cũng đều từng nghe danh qua, chưa kể anh ta còn theo đuổi Ôn Xảo, người trong lớp của họ và đến lớp của họ mỗi ngày.
Có chuyện lớn để bàn tán như vậy, trong nhóm này lại không có giáo viên, khiến nhóm lớp vốn yên tĩnh lập tức đăng hơn 99 tin.
"Chết tiệt, cùng nhau xem phim vào ngày lễ Thất tịch, tôi nói bọn họ có quan hệ tình cảm, @Kỳ Tri Du, thanh mai nhà bạn đã chạy theo thằng khác."
Khi tin tức @Kỳ Tri Du xuất hiện, các học sinh trong nhóm lần lượt bắt đầu @Kỳ Tri Du, vì vậy Kỳ Tri Du cũng đã nhấp vào nhóm lớp để đọc tin tức.
Lật qua những tin tức bàn tán về quan hệ của Ôn Xảo và Hà Ngạn trong nhóm, sắc mặt Kỳ Tri Du càng trở nên u ám, không biết là do trời mưa lạnh hay là vì nguyên nhân gì khác mà thân thể của anh đã không tự chủ được mà cứ run rẩy.
Anh bấm vào bức ảnh chụp Ôn Xảo và Hà Ngạn cùng nhau được gửi ra trong nhóm, liên tục phóng to thu nhỏ bóng dáng Ôn Xảo trong ảnh, nhìn chằm chằm trong thời gian hơn một phút, sau đó đóng bức ảnh lại như cam chịu số phận và nhấp vào hội thoại để trả lời @ của các bạn cùng lớp của anh.
"Tôi và Ôn Xảo chỉ là bạn bè thôi, các cậu không cần @ tôi, hơn nữa Ôn Xảo và anh ta chỉ là cùng nhau xem phim thôi, có lẽ là tình cờ gặp nhau."
Sau khi gửi tin nhắn này, Kỳ Tri Du ngã quỵ xuống đất như người mất hồn, môi dưới mím chặt, hai mắt đỏ hoe, trông như sắp khóc, nước mắt không rơi ra, không ngừng rưng rưng trong khóe mắt, và phải mất vài giây anh mới lau nước mắt và từ từ đứng dậy.
ANh không có lựa chọn rời đi, vẫn cố chấp ở đó chờ đợi Ôn Xảo, một giây, hai giây, ba giây, một phút, hai phút, ba phút...
Không biết đợi bao lâu, cuối cùng anh cũng nhìn thấy cô gái mà anh vẫn nghĩ đến đang cầm ô chạy về phía anh: “Tri Du... Tớ xin lỗi, trước đó tớ đã có chút việc, nên mới bậ tới giờ mới tới được, có lẽ là bởi vì trời mưa chăng, điện thoại lúc đó của tớ cũng đột nhiên mất sóng, cậu sao lại thật sự chờ tớ ở chỗ này lâu như vậy làm gì?"
Kỳ Tri Du không tỏ ra buồn bực về điều này, và cười nhẹ nói: "Tớ đã nói sẽ đợi cậu đến, tớ không thể nói mà giữ lời được?"
Thực ra anh rất muốn hỏi Ôn Xảo, tại sao cô lại đến đây vào lúc này, và cô có quan hệ như thế nào với Hà Ngạn.
Nhưng anh biết bản thân không có tư cách đòi hỏi, nên chỉ có thể cười nói không sao, đưa quà sinh nhật mà anh đã chuẩn bị cho cô, nhẹ nhàng nói chúc mừng sinh nhật cô, giả vờ lãnh đạm như không có chuyện gì xảy ra cả.
"Lần sau còn gặp phải tình huống này, đừng chờ tớ nữa, nhìn cậu kìa quần áo ướt sũng, mau về nhà tắm nước nóng thay quần áo khô, đừng để cảm lạnh. "
Hôm đó là lễ hội Thất tịch và cũng là sinh nhật lần thứ mười bảy của Ôn Xảo, Kỳ Tri Du và Ôn Xảo đã hẹn nhau đến khu vui chơi để tổ chức sinh nhật cho cô, nhưng Kỳ Tri Du đã đợi Ôn Xảo hơn một tiếng đồng hồ, nhưng anh không đợi được Ôn Xảo đến, ngược lại là một trận mưa lớn.
Lúc đầu mưa không to lắm, chỉ là mưa phùn, còn không ướt cả tóc.
Nhưng chưa đầy hai phút, cơn mưa đột nhiên nặng hạt hơn, cơn mưa như trút nước gột rửa mặt đất trước đó bị nắng thiêu đốt, phả ra hơi thở ẩm ướt, tiếng mưa lách tách bao trùm lấy tiếng nói chuyện của người qua đường bên cạnh, nước mưa phớt qua hàng mi khiến cho tầm nhìn mờ dần, lại tình cờ có một cặp đôi đi ngang qua thân mật đi bên nhau dưới cùng một chiếc ô khiến bóng dáng của Kỳ Tri Du càng thêm cô đơn.
Nhưng Kỳ Tri Du không có ý định quay về nhà, anh vẫn ở đó đợi Ôn Xảo, anh chỉ đi vài bước đến một tòa nhà gần đó để tránh mưa, và mãi đến hơn một tiếng đồng hồ sau anh mới bắt đầu lo lắng.
Anh gửi rất nhiều tin nhắn cho Ôn Xảo, nhưng dù là QQ hay WeChat thì cô đều không trả lời, anh gọi hết cuộc này đến cuộc khác đều hiển thị số anh gọi không nằm trong vùng phủ sóng.
Ngay khi Kỳ Tri Du nghĩ rằng có chuyện gì đó đã xảy ra với Ôn Xảo và định liên lạc với cha mẹ của Ôn Xảo, anh phát hiện ra trong nhóm lớp rằng Ôn Xảo đang xem phim với Hà Ngạn.
"Tin hot tin hot, tôi vừa thấy Ôn Xảo đang đi xem phim cùng với bá vương vườn trường người của lớp bên cạnh trong rạp chiếu phim, có hình ảnh có sự thật! 【Hình ảnh】【Hình ảnh】"
Bá vương vườn trường được nhắc đến trong bản tin này chính là Hà Ngạn, mặc dù Hà Ngạn và họ không học cùng lớp nhưng vì Hà Ngạn quá kiêu ngạo dám ngang ngược với giáo viên nên rất nổi tiếng trong toàn trường, cho nên anh ta được nổi tiếng trong khắp trường, cho dù là người chưa từng gặp anh ta nhưng cũng đều từng nghe danh qua, chưa kể anh ta còn theo đuổi Ôn Xảo, người trong lớp của họ và đến lớp của họ mỗi ngày.
Có chuyện lớn để bàn tán như vậy, trong nhóm này lại không có giáo viên, khiến nhóm lớp vốn yên tĩnh lập tức đăng hơn 99 tin.
"Chết tiệt, cùng nhau xem phim vào ngày lễ Thất tịch, tôi nói bọn họ có quan hệ tình cảm, @Kỳ Tri Du, thanh mai nhà bạn đã chạy theo thằng khác."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khi tin tức @Kỳ Tri Du xuất hiện, các học sinh trong nhóm lần lượt bắt đầu @Kỳ Tri Du, vì vậy Kỳ Tri Du cũng đã nhấp vào nhóm lớp để đọc tin tức.
Lật qua những tin tức bàn tán về quan hệ của Ôn Xảo và Hà Ngạn trong nhóm, sắc mặt Kỳ Tri Du càng trở nên u ám, không biết là do trời mưa lạnh hay là vì nguyên nhân gì khác mà thân thể của anh đã không tự chủ được mà cứ run rẩy.
Anh bấm vào bức ảnh chụp Ôn Xảo và Hà Ngạn cùng nhau được gửi ra trong nhóm, liên tục phóng to thu nhỏ bóng dáng Ôn Xảo trong ảnh, nhìn chằm chằm trong thời gian hơn một phút, sau đó đóng bức ảnh lại như cam chịu số phận và nhấp vào hội thoại để trả lời @ của các bạn cùng lớp của anh.
"Tôi và Ôn Xảo chỉ là bạn bè thôi, các cậu không cần @ tôi, hơn nữa Ôn Xảo và anh ta chỉ là cùng nhau xem phim thôi, có lẽ là tình cờ gặp nhau."
Sau khi gửi tin nhắn này, Kỳ Tri Du ngã quỵ xuống đất như người mất hồn, môi dưới mím chặt, hai mắt đỏ hoe, trông như sắp khóc, nước mắt không rơi ra, không ngừng rưng rưng trong khóe mắt, và phải mất vài giây anh mới lau nước mắt và từ từ đứng dậy.
ANh không có lựa chọn rời đi, vẫn cố chấp ở đó chờ đợi Ôn Xảo, một giây, hai giây, ba giây, một phút, hai phút, ba phút...
Không biết đợi bao lâu, cuối cùng anh cũng nhìn thấy cô gái mà anh vẫn nghĩ đến đang cầm ô chạy về phía anh: “Tri Du... Tớ xin lỗi, trước đó tớ đã có chút việc, nên mới bậ tới giờ mới tới được, có lẽ là bởi vì trời mưa chăng, điện thoại lúc đó của tớ cũng đột nhiên mất sóng, cậu sao lại thật sự chờ tớ ở chỗ này lâu như vậy làm gì?"
Kỳ Tri Du không tỏ ra buồn bực về điều này, và cười nhẹ nói: "Tớ đã nói sẽ đợi cậu đến, tớ không thể nói mà giữ lời được?"
Thực ra anh rất muốn hỏi Ôn Xảo, tại sao cô lại đến đây vào lúc này, và cô có quan hệ như thế nào với Hà Ngạn.
Nhưng anh biết bản thân không có tư cách đòi hỏi, nên chỉ có thể cười nói không sao, đưa quà sinh nhật mà anh đã chuẩn bị cho cô, nhẹ nhàng nói chúc mừng sinh nhật cô, giả vờ lãnh đạm như không có chuyện gì xảy ra cả.
"Lần sau còn gặp phải tình huống này, đừng chờ tớ nữa, nhìn cậu kìa quần áo ướt sũng, mau về nhà tắm nước nóng thay quần áo khô, đừng để cảm lạnh. "
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro