Cuộc Sống Điền Văn Của Tình Nhi
Đầy tháng
Ngàn Năm Thư Nhất Đồng
2024-01-18 18:22:32
Ngày mười bảy tháng mười, Thẩm thị dậy sớm, mở cửa sổ ra, đổi drap giường mới, nấu một nồi nước ấm, tắm rửa sạch sẽ, tìm thân quần áo mới mặc vào, lại thay đồ mới cho Tử Vũ, Tử Tình cũng mặc cho Tử Hỉ, Tử Thọ: "Biết vì sao tỷ tỷ mặc quần áo mới cho các ngươi không? Đây gọi là thua người nhưng không thua trận, tuy rằng cha mẹ không tranh nỗi bọn họ, nhưng đầu tiên chúng ta phải lấy khí thế áp đảo bọn họ, chúng ta không cần, trong lòng nghĩ ‘cho dù các ngươi chèn ép thế nào, chúng ta đều làm tốt hơn các ngươi’, nhớ kỹ chưa?" Tử Tình hỏi Tử Thọ, Tử Hỉ.
"Đã biết, nương cùng muội muội cũng thay quần áo mới, chúng ta tốt hơn bọn họ." Tử Lộc trả lời.
Tiểu Tử Hỉ cũng nghiêm túc gật gật đầu.
Thẩm thị ôm đứa nhỏ, dẫn cả nhà cùng đến lão phòng tham gia Tử Hà trăng tròn, Thẩm thị còn làm cho Tử Hà một bộ đồ mới. Lúc đến, Tăng Thụy Khánh cùng Chu thị đang vui vẻ ôm con đón khách, Tử Tình thấy đại cha cùng đại nương cũng mặc đồ mới, Tử Hà thì không cần phải nói, mới hoàn toàn, hơn nữa trên cổ còn có một dây chuyền bạc nhỏ.
"A, nhìn nhà nhị tẩu đi, thật sự là chỉnh tề, người không biết còn tưởng rằng hôm nay nhị tẩu mới là chủ nhân đấy!" Xuân Ngọc chua chát nói. Tử Tình có chút ngoài ý muốn, cả nhà đại cô chưa đi, đại cha không thích nhà đại cô, sao có chuyện mời ở lại uống rượu được?
Tử Tình thấy Tăng Thụy Khánh cùng Chu thị nhíu mày một chút, liếc mắt Thẩm thị bọn họ vài cái, lúc này, mấy khách trong phòng đều đến xem, Hạ Ngọc cùng Thu Ngọc đang nói chuyện cùng nữ quyến Tăng gia, còn có không ít thân thích của Chu thị, Tử Tình không quen.
"Lời của đại muội không đúng rồi, đại ca và đại tẩu khó khăn lắm mới có Tử Hà, làm tiệc trăn tròn cho đứa nhỏ, chúng ta làm trưởng bối của đứa nhỏ, cũng phải đến, mà đến sự tiệc thì đương nhiên không thể qua loa, bản thân mặc thể diện một chút cũng là coi trọng đứa nhỏ, cho đứa nhỏ một cái thể diện, đại ca đại tẩu, các ngươi xem ta nói đúng không?" Thẩm thị nói xong, Tử Tình đem lễ vật lên.
"Nhị tẩu nói đúng, để ta xem tiểu nha đầu lớn lên giống ai nào?" Thu Ngọc tiến lên nhìn Tử Hà, còn đẩy Xuân Ngọc một chút.
Chu thị tiếp nhận lễ vật mà Tử Tình đưa, thấy sắc mặt Tăng Thụy Khánh tốt hơn, vội kéo Thẩm thị tìm chỗ ngồi, Tử Tình liếc mắt một cái, thấy Tử Bình, cực kì không tình nguyện ngồi trong phòng bếp nhóm lửa, người xào rau là cậu của Tử Bình, là người tên Cẩu Tể Lý kia, là đại trù (ý như đầu bếp) giỏi nhất trong thôn.
Cũng may một lúc liền bắt đầu mở tiếc, Thẩm thị không cần hao tâm tốn sức làm gì, nhưng không hay ho là, một nhà Tử Tình bị an bày ngồi cùng bàn chung với nhà đại cô, đồ ăn thật sung túc, cũng thấy đại cha bọn họ vừa ra bạc vừa ra sức, đáng tiếc bọn Tử Tình ăn đến miệng rất ít, cũng may Tử Thọ, Tử Hỉ cực kì biết chuyện, tùy ý ăn một ít rồi bỏ bát đũa xuống.
Cơm xong, mọi người bình luận món ăn hôm nay, lại khen con của Chu thị, thuận tiện Thẩm thị mời Tam bà bà cùng Tứ bà bà cùng các thân thích ngày mai lại nhà uống rượu. Mọi người nói xong thì về.
Trên đường về nhà, Tử Tình hỏi: "Nương, không phải đại cha không quan tâm đến đại cô sao? Sao nhà đại cô bọn lại ở đấy?"
"Đứa nhỏ à, ai mà chẳng muốn thể diện muốn thanh danh. Dù đại cha của con có ý kiến thế nào với đại cô, mời hết mà không mời nhà đại cô, người ngoài biết được thì không biết nói nhăng nói cuội cai gì đâu? Về đại cha, người biết thì nói đại cô đắc tội với đại cha của con, người không biết còn tưởng rằng đại cha cao ngạo, không thèm coi trọng nhà muội tử, về bên đại cô, người ta sẽ nghĩ rằng nàng ngỗ nghịch, nên đại ca làm tiệc cho con cugnx không thèm mời, mặc kệ thế nào, thì truyền ra ngoài đều làm tổn hại thanh danh của đại cha cùng đại cô con." Thẩm thị kiên nhẫn dạy các con.
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Kiến Sơn liền dẫn người của Thẩm gia đến, trừ bỏ tặng một bộ đồi mới cho em bé, Hứa thị còn lấy ra một đôi vòng chân bạc đeo cho Tử Vũ, Triệu thị lấy một đôi vòng tay bạc, trên cổ Tử Vũ còn mang vòng mà Hà thị cho. Tử Vũ đã nẩy nở, mặt mày thanh tú, trắng trắng mềm mềm, cực kì dễ thương, Tử Tình thấy đẹp hơn Tử Hà nhiều.
Thẩm thị lấy 2 lượng, nhờ Thẩm Kiến Sơn cùng Thẩm Kiến Thủy đi mua ít đồ ăn, Hứa thị cùng Triệu thị thì giết gà nhổ lông, vợ chồng Thẩm Vạn Phúc bắt đầu vo gạo nấu cơm, sửa sang lại bàn và bát đũa, Tử Tình dẫn Tử Thọ, Tử Hỉ cùng nữ nhi Hồng Ngọc mới hai tuổi của Thẩm Vạn Phúc chơi trong sân, Thẩm thị nthif chuẩn bị làm năm bàn ở ngoài sân.
Lúc Lão gia tử bọn họ tới, Tử Tình ngẩng đầu nhìn mặt trời, chắc cũng hơn mười giờ, biết rõ hôm nay nhà mình chuẩn bị tiệc rượu, không có người làm việc giùm, lại không ai đến đây hỗ trợ, mặc dù đến, cũng giống khách, ngồi trong phòng khách uống trà nói chuyện phiếm, Tử Tình nghĩ người nhà thế này đúng là bạc bẽo.
Tăng Thụy Khánh cùng Chu thị không đến, Tăng Thụy Khánh đi làm, Chu thị nói sợ đứa nhỏ trúng gió, chỉ bảo Tử Bình đưa lễ là một khối vải bông, Hạ Ngọc cùng Thu Ngọc mỗi người tặng một bộ quần áo, các đường thẩm tặng vải hoặc quần áo hoặc giày.
Thẩm thị ôm tiểu hài tử ra, đi một vòng, mọi người thấy toàn thân đứa nhỏ có vòng cổ vòng tay vòng chân bạc, đều cười nói: "Đứa nhỏ này đúng là có phúc, vừa sinh ra đã có nhiều người thương như vậy. Mặt mày cũng được, tương lai chắc chắn sẽ xinh xắn."
"Đúng rồi, tướng từ tâm sinh (đẹp hay không đều do có lòng), các ngươi nhìn Ngọc Mai đi, hiền lành hiểu lẽ, cho tới bây giờ không tranh không đoạt, vừa thấy là người phúc hậu, đối xử người khác tốt, nên con cái sao mà xấu xí được." Tam bà bà nói.
"Đúng đấy, tương lai của mấy đứa con nhà nàng chắc chắn không kém, mà bé này càng có phúc, ngươi xem này, vòng tay vòng chân đủ hết."
"Thì điều kiện nhà ngoại người ta tốt, hôm qua Tử Hà mang đồ đó, chắc chắn không phải bên nội cho." Cũng không biết ai lanh mồm lanh miệng nói một câu.
Thẩm thị thấy mọi người ngạc nhiên, ôm đứa nhỏ, miễn cưỡng đáp vài câu, rồi nhanh chóng chuyển đề tài.
Tử Tình mới biết, thì ra đứa nhỏ trăng tròn hoặc đầy tuổi, khách nhân tặng trang sức gì đều phải mang, một là biểu hiện đứa nhỏ có phúc bao nhiêu, có người yêu thương, hai là để người tặng được khen.
Điền thị cũng thấy trang sức trên người Tử Vũ cực kì chói mắt, nhưng có mấy thân thích và người Thẩm gia ở đấy, mới nuốt lời xuống. Tử Tình thấy bà nhìn Tử Vũ, lại nhìn Ngũ Mao, một hồi đau lòng, một hồi hâm mộ, một hồi bất bình, khuôn mặt rối rắm, làm Tử Tình vụng trộm vui vẻ thật lâu.
Đồ ăn của buổi tiệc còn phong phú hơn hôm qua, Thẩm thị cũng mất một phen tâm tư, muốn để mọi người ăn ngon và nhiều, lại không muốn quá mức nhiều hơn hôm qua, chọc Tăng Thụy Khánh bọn họ mất hứng, đành phải bỏ nhiều công sức vào chất lượng. Cho nên chuẩn bị nhiều món chính đứng đắn, thịt nướng, gà kho tàu, cá kho tàu, làm mấy đứa Đại Mao ăn đã đời.
Cơm xong, Thẩm thị rốt nước trà cho mọi người, mọi người hồi chút rồi về cả, lúc gần đi, Thẩm thị còn không quên dặn dò Tăng Thụy Ngọc tìm người hỗ trợ thu hoạch dương khoai. Lão gia tử cùng Điền thị bọn họ cũng đều ra về.
Hứa thị cùng Triệu thị thu dọn xong, cả nhà ngồi ở trong viện nghỉ tạm, Thẩm Kiến Sơn đột nhiên nói có một việc lớn muốn thương lượng cùng Thẩm thị.
"Đã biết, nương cùng muội muội cũng thay quần áo mới, chúng ta tốt hơn bọn họ." Tử Lộc trả lời.
Tiểu Tử Hỉ cũng nghiêm túc gật gật đầu.
Thẩm thị ôm đứa nhỏ, dẫn cả nhà cùng đến lão phòng tham gia Tử Hà trăng tròn, Thẩm thị còn làm cho Tử Hà một bộ đồ mới. Lúc đến, Tăng Thụy Khánh cùng Chu thị đang vui vẻ ôm con đón khách, Tử Tình thấy đại cha cùng đại nương cũng mặc đồ mới, Tử Hà thì không cần phải nói, mới hoàn toàn, hơn nữa trên cổ còn có một dây chuyền bạc nhỏ.
"A, nhìn nhà nhị tẩu đi, thật sự là chỉnh tề, người không biết còn tưởng rằng hôm nay nhị tẩu mới là chủ nhân đấy!" Xuân Ngọc chua chát nói. Tử Tình có chút ngoài ý muốn, cả nhà đại cô chưa đi, đại cha không thích nhà đại cô, sao có chuyện mời ở lại uống rượu được?
Tử Tình thấy Tăng Thụy Khánh cùng Chu thị nhíu mày một chút, liếc mắt Thẩm thị bọn họ vài cái, lúc này, mấy khách trong phòng đều đến xem, Hạ Ngọc cùng Thu Ngọc đang nói chuyện cùng nữ quyến Tăng gia, còn có không ít thân thích của Chu thị, Tử Tình không quen.
"Lời của đại muội không đúng rồi, đại ca và đại tẩu khó khăn lắm mới có Tử Hà, làm tiệc trăn tròn cho đứa nhỏ, chúng ta làm trưởng bối của đứa nhỏ, cũng phải đến, mà đến sự tiệc thì đương nhiên không thể qua loa, bản thân mặc thể diện một chút cũng là coi trọng đứa nhỏ, cho đứa nhỏ một cái thể diện, đại ca đại tẩu, các ngươi xem ta nói đúng không?" Thẩm thị nói xong, Tử Tình đem lễ vật lên.
"Nhị tẩu nói đúng, để ta xem tiểu nha đầu lớn lên giống ai nào?" Thu Ngọc tiến lên nhìn Tử Hà, còn đẩy Xuân Ngọc một chút.
Chu thị tiếp nhận lễ vật mà Tử Tình đưa, thấy sắc mặt Tăng Thụy Khánh tốt hơn, vội kéo Thẩm thị tìm chỗ ngồi, Tử Tình liếc mắt một cái, thấy Tử Bình, cực kì không tình nguyện ngồi trong phòng bếp nhóm lửa, người xào rau là cậu của Tử Bình, là người tên Cẩu Tể Lý kia, là đại trù (ý như đầu bếp) giỏi nhất trong thôn.
Cũng may một lúc liền bắt đầu mở tiếc, Thẩm thị không cần hao tâm tốn sức làm gì, nhưng không hay ho là, một nhà Tử Tình bị an bày ngồi cùng bàn chung với nhà đại cô, đồ ăn thật sung túc, cũng thấy đại cha bọn họ vừa ra bạc vừa ra sức, đáng tiếc bọn Tử Tình ăn đến miệng rất ít, cũng may Tử Thọ, Tử Hỉ cực kì biết chuyện, tùy ý ăn một ít rồi bỏ bát đũa xuống.
Cơm xong, mọi người bình luận món ăn hôm nay, lại khen con của Chu thị, thuận tiện Thẩm thị mời Tam bà bà cùng Tứ bà bà cùng các thân thích ngày mai lại nhà uống rượu. Mọi người nói xong thì về.
Trên đường về nhà, Tử Tình hỏi: "Nương, không phải đại cha không quan tâm đến đại cô sao? Sao nhà đại cô bọn lại ở đấy?"
"Đứa nhỏ à, ai mà chẳng muốn thể diện muốn thanh danh. Dù đại cha của con có ý kiến thế nào với đại cô, mời hết mà không mời nhà đại cô, người ngoài biết được thì không biết nói nhăng nói cuội cai gì đâu? Về đại cha, người biết thì nói đại cô đắc tội với đại cha của con, người không biết còn tưởng rằng đại cha cao ngạo, không thèm coi trọng nhà muội tử, về bên đại cô, người ta sẽ nghĩ rằng nàng ngỗ nghịch, nên đại ca làm tiệc cho con cugnx không thèm mời, mặc kệ thế nào, thì truyền ra ngoài đều làm tổn hại thanh danh của đại cha cùng đại cô con." Thẩm thị kiên nhẫn dạy các con.
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Kiến Sơn liền dẫn người của Thẩm gia đến, trừ bỏ tặng một bộ đồi mới cho em bé, Hứa thị còn lấy ra một đôi vòng chân bạc đeo cho Tử Vũ, Triệu thị lấy một đôi vòng tay bạc, trên cổ Tử Vũ còn mang vòng mà Hà thị cho. Tử Vũ đã nẩy nở, mặt mày thanh tú, trắng trắng mềm mềm, cực kì dễ thương, Tử Tình thấy đẹp hơn Tử Hà nhiều.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thẩm thị lấy 2 lượng, nhờ Thẩm Kiến Sơn cùng Thẩm Kiến Thủy đi mua ít đồ ăn, Hứa thị cùng Triệu thị thì giết gà nhổ lông, vợ chồng Thẩm Vạn Phúc bắt đầu vo gạo nấu cơm, sửa sang lại bàn và bát đũa, Tử Tình dẫn Tử Thọ, Tử Hỉ cùng nữ nhi Hồng Ngọc mới hai tuổi của Thẩm Vạn Phúc chơi trong sân, Thẩm thị nthif chuẩn bị làm năm bàn ở ngoài sân.
Lúc Lão gia tử bọn họ tới, Tử Tình ngẩng đầu nhìn mặt trời, chắc cũng hơn mười giờ, biết rõ hôm nay nhà mình chuẩn bị tiệc rượu, không có người làm việc giùm, lại không ai đến đây hỗ trợ, mặc dù đến, cũng giống khách, ngồi trong phòng khách uống trà nói chuyện phiếm, Tử Tình nghĩ người nhà thế này đúng là bạc bẽo.
Tăng Thụy Khánh cùng Chu thị không đến, Tăng Thụy Khánh đi làm, Chu thị nói sợ đứa nhỏ trúng gió, chỉ bảo Tử Bình đưa lễ là một khối vải bông, Hạ Ngọc cùng Thu Ngọc mỗi người tặng một bộ quần áo, các đường thẩm tặng vải hoặc quần áo hoặc giày.
Thẩm thị ôm tiểu hài tử ra, đi một vòng, mọi người thấy toàn thân đứa nhỏ có vòng cổ vòng tay vòng chân bạc, đều cười nói: "Đứa nhỏ này đúng là có phúc, vừa sinh ra đã có nhiều người thương như vậy. Mặt mày cũng được, tương lai chắc chắn sẽ xinh xắn."
"Đúng rồi, tướng từ tâm sinh (đẹp hay không đều do có lòng), các ngươi nhìn Ngọc Mai đi, hiền lành hiểu lẽ, cho tới bây giờ không tranh không đoạt, vừa thấy là người phúc hậu, đối xử người khác tốt, nên con cái sao mà xấu xí được." Tam bà bà nói.
"Đúng đấy, tương lai của mấy đứa con nhà nàng chắc chắn không kém, mà bé này càng có phúc, ngươi xem này, vòng tay vòng chân đủ hết."
"Thì điều kiện nhà ngoại người ta tốt, hôm qua Tử Hà mang đồ đó, chắc chắn không phải bên nội cho." Cũng không biết ai lanh mồm lanh miệng nói một câu.
Thẩm thị thấy mọi người ngạc nhiên, ôm đứa nhỏ, miễn cưỡng đáp vài câu, rồi nhanh chóng chuyển đề tài.
Tử Tình mới biết, thì ra đứa nhỏ trăng tròn hoặc đầy tuổi, khách nhân tặng trang sức gì đều phải mang, một là biểu hiện đứa nhỏ có phúc bao nhiêu, có người yêu thương, hai là để người tặng được khen.
Điền thị cũng thấy trang sức trên người Tử Vũ cực kì chói mắt, nhưng có mấy thân thích và người Thẩm gia ở đấy, mới nuốt lời xuống. Tử Tình thấy bà nhìn Tử Vũ, lại nhìn Ngũ Mao, một hồi đau lòng, một hồi hâm mộ, một hồi bất bình, khuôn mặt rối rắm, làm Tử Tình vụng trộm vui vẻ thật lâu.
Đồ ăn của buổi tiệc còn phong phú hơn hôm qua, Thẩm thị cũng mất một phen tâm tư, muốn để mọi người ăn ngon và nhiều, lại không muốn quá mức nhiều hơn hôm qua, chọc Tăng Thụy Khánh bọn họ mất hứng, đành phải bỏ nhiều công sức vào chất lượng. Cho nên chuẩn bị nhiều món chính đứng đắn, thịt nướng, gà kho tàu, cá kho tàu, làm mấy đứa Đại Mao ăn đã đời.
Cơm xong, Thẩm thị rốt nước trà cho mọi người, mọi người hồi chút rồi về cả, lúc gần đi, Thẩm thị còn không quên dặn dò Tăng Thụy Ngọc tìm người hỗ trợ thu hoạch dương khoai. Lão gia tử cùng Điền thị bọn họ cũng đều ra về.
Hứa thị cùng Triệu thị thu dọn xong, cả nhà ngồi ở trong viện nghỉ tạm, Thẩm Kiến Sơn đột nhiên nói có một việc lớn muốn thương lượng cùng Thẩm thị.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro