Cuộc Sống Điền Văn Của Tình Nhi

PN28, đường lui

Ngàn Năm Thư Nhất Đồng

2024-01-18 18:22:32

PN28, đường lui

Không nói Phương thị cùng mẫu thân nàng nói chuyện ở trong phòng, Sở Sở lúc này cũng ở trong phòng nói đùa cùng Thư Duệ, vừa nói một chút đã nói đến Phương mẫu, Sở Sở nói: "Tướng công, ta không thích mẫu thân của Nhị đệ muội, cảm giác tính tình nàng không khác Hạ thái thái bao nhiêu."

"Hạ thái thái?" Thư Duệ hỏi một tiếng, hắn biết đám người trong nhà đều không thích nàng, ghét nàng khôn khéo tính toán quá mức.

"Ừm, nói như thế nào đây? Chính là nhìn ngươi, tựa như nhìn một thứ đồ vật, cái đồ vật này, có thể mang đến cho mình chỗ tốt gì. Ta không thích người như vậy, còn có Phó phu nhân kia cũng như vậy, chẳng qua, nàng hơi tốt hơn Hạ thái thái một chút."

Không thể không nói, tâm tư của nữ nhân vẫn là rất nhạy cảm, đối với Phó phu nhân, Thư Duệ cũng không phải là rất thích, mặc dù không có thâm giao.

"Biết rồi, ngươi cũng đừng nói mò, để cho ta và Nhị đệ khó xử." Thư Duệ dặn dò.

"Biết, ta cảm thấy được Nhị đệ muội cũng không tệ lắm, hì hì." Sở Sở cười đáp một câu.

"Đúng rồi, sinh nhật muội muội sắp đến rồi, cha nương cũng không biết lúc này đến chỗ nào rồi? Đến cả lễ vật cũng không chuẩn bị kịp cho muội muội." Sở Sở đổi đề tài.

"Cái này không sao, cha nương tự có sắp xếp, hàng năm những người này làm sinh nhật cũng là làm không hết, lễ vật đưa tới đưa đi cũng là mấy thứ này, không có ý gì mới, có lẽ lần này ra ngoài, cha nương còn có thể cho muội muội một vui mừng ngoài ý muốn đấy." Nói đến đây , Thư Duệ cũng là có mấy phần tò mò, bọn họ lúc này, sẽ đến đâu rồi?

Lại nói đến Lý Dực, Lý Dực biết Yên Nhiên đi, liền đoán được là vì chuyện bị đâm, trong lòng Tử Tình còn chưa tha thứ cho hắn, hơn nữa, đi lần này, chỉ sợ còn không phải là trong thời gian ngắn có thể trở về, đột nhiên hắn nhớ lại đề nghị của Thư Duệ và Thư Ngạn lần đó, nói là muốn đưa Yên Nhiên đi quốc gia Tây Dương, chẳng lẽ, bọn họ thật sự là xuất dương rồi?

Không thể không nói, phản ứng của Lý Dực vẫn là rất nhanh , hắn phái tâm phúc trực tiếp đi phủ Tùng Giang cùng Việt Thành thăm dò tin tức.

Về mặt khác, trong cung Lý Dực cũng tăng nhanh động tác, khi kế hoạch của hắn bắt đầu. Lý Tường cũng chuyển ra hoàng cung, bởi vì Lý Tường cũng mười tám rồi, cũng đã thành hôn. Vì thế, Hoàng hậu cũng là sinh hờn dỗi chừng mấy ngày, nhưng là, nàng cũng không dám làm ầm ĩ. Một quy củ của tổ tông, ai dám không thuận theo?

Lý Dực, Lý Tường mấy năm này đi theo Lý Hãn, đã bắt đầu tiếp xúc triều chính, thỉnh thoảng, Lý Hãn cũng sẽ phái một ít việc cho bọn họ làm. Nói là để cho bọn họ học hỏi kinh nghiệm, đại khái là muốn thử xem trình độ và nông sâu của hai người, chẳng qua. Lý Dực là càng ngày càng làm cho Lý Hãn hài lòng.

Ngày hôm đó, bãi triều, trong thượng thư phòng, Lý Hãn đột nhiên hỏi: "Nha đầu Lâm gia này năm nay mười bốn rồi nhỉ? Có thể thành thân rồi nhỉ?"

"Còn phải chờ thêm, cô cô nói, phải mười sáu cơ."

"Mười sáu, đợi thêm hai năm nữa? Lý Tường kia, hình như có hai đứa con rồi nhỉ. Nghe nói đích thê cũng đã có bầu ba tháng, ngươi định đợi đến lúc nào mới có thể có con?"

Lý Dực hiểu ý Lý Hãn, nếu như con nối dòng của Lý Dực khó khăn. Lý Dực lại không chịu để cho trắc phi sinh, vị trí thái tử này, vẫn thật là phải cân nhắc cẩn thận một chút.

"Dạ biết. Phụ hoàng, nhi thần chờ cô cô trở lại, thương nghị với nàng một chút."

"Ừm? Nàng lại ra ngoài?"

"Dạ, nói là muốn nhìn phong cảnh thảo nguyên và đại mạc một chút, dượng và Yên Nhiên đều cùng đi rồi." Lý Dực không thể nói thật với Lý Hãn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thấy trong phòng không có người khác, Lý Hãn hỏi một câu: "Nha đầu Lâm gia kia đã học những thứ gì?"

"Không có gì, chỉ là đương gia quản lý tài sản, còn có châm tuyến, nữ nhi gia nên học, đều học chút ít, bây giờ đi theo sư phụ học y thuật. Những thứ kia của cô cô, nàng học toán học Tây Dương, cái khác, hình như không có gì."

"Lần này Lâm Thư Ngạn làm báo, là ý tưởng của ai?"

"Là của Thư Ngạn, từ Đại Anh Quốc trở về liền trù hoạch."

"Không tệ, ảnh hưởng trong Kinh thành không nhỏ rồi, như vậy, triều đình có những việc lớn việc nhỏ gì, dân chúng cũng là đều rõ ràng, cũng có thể hiểu rõ ý nghĩ của chúng ta, cách này không tệ. Lão Tam kia, hình như cũng sắp trở về nhỉ? Hắn muốn làm cái gì?"

"Hắn, muốn làm công thương nghiệp, nói là muốn thành lập công nghiệp dân tộc của mình, có thể không lệ thuộc vào người nước ngoài , cố gắng hết mức không lệ thuộc vào người nước ngoài."

"Mấy đứa nhỏ này, cũng là có tiền đồ cả, tương lai sẽ là trợ lực tốt của ngươi, chẳng qua là, có một điều, ngươi nhớ lấy, ngươi nhất định phải để cho bọn họ phục ngươi, nếu không, bọn họ chưa chắc chịu lấy ra bản lĩnh giữ nhà, động một tí là sẽ mặc kệ." Lý Hãn đối với điểm này của Lâm Khang Bình và Tử Tình thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ.

"Vinh hoa phú quý không hấp dẫn được người của Lâm gia, có thể hấp dẫn bọn họ, là tình thân, ngươi vẫn là sớm chút làm nữ tế của bọn họ mới thỏa đáng." Lý Hãn bổ sung một câu.

Lý Dực thở dài từ trong lòng, chuyện thành thân, cũng không phải là hắn có thể định đoạt, huống chi, Yên Nhiên đến cả bóng người còn không sờ được đấy, sao có thể thành thân? Tử Tình và Lâm Khang Bình, bây giờ nghĩ như thế nào, Lý Dực còn không dám xác định đâu. Nhưng lời nói này, bây giờ hắn còn không có cách nào nói với Lý Hãn.

Ngày hôm đó, nghe được Tử Phúc cùng Tử Lộc, Tử Hỉ bọn họ đã từ An Châu trở lại, Lý Dực vội chạy tới Tăng gia.

Lần này là một nhà Tử Thọ ở lại An Châu, còn có Vĩnh Phong nhà Tử Hỉ, Vĩnh Phong là muốn thi tú tài. Vĩnh Huyên đã đến tuổi làm mai, Thầm thị và Tăng Thụy Tường đều nghĩ tới người khác đều gả ở Kinh thành, một mình nàng gả ở An châu, cũng không thích hợp, bởi vậy, chờ qua ba tháng, Thầm thị liền để cho Tử Lộc và Trần thị mang nàng về kinh.

Lúc Lý Dực vào cửa, Tử Phúc đang từ trong miệng Sở Sở cùng Phương thị biết được Tử Tình cùng Lâm Khang Bình đã ra cửa, hỏi: "Đã xảy ra chuyện, bọn họ còn dám ra ngoài?"

"Đại cữu, không có chuyện gì rồi, đó là ngoài ý muốn." Lý Dực vội giải thích một câu. "Ngoài ý muốn? Đây chính là chính giữa ngực, sao có thể là ngoài ý muốn?" Lưu thị hỏi một câu.

Tử Phúc biết có một vài lời, không thể tùy ý lấy ra nói, bèn dẫn Lý Dực vào thư phòng.

Nơi này, Lưu thị chuẩn bị các loại đặc sản quê, cho mấy người Sở Sở mang về, có cái là Tiểu Thanh Tiểu Lam bọn họ gửi riêng tới cho Tử Tình.

"Vẫn là nương ngươi biết hưởng phúc, Đại nàng dâu mang thai bỏ ở nhà cũng đành, giờ Nhị nàng dâu mang thai cũng ném ở trong nhà, trái lại không thiên vị, bớt cho chị em dâu các ngươi có ý kiến." Lưu thị cười nói.

"Nhìn Đại cữu Nương nói kìa, chúng ta nào dám có ý kiến gì? Chúng ta không nói phân ưu cho cha nương, đâu thể để cho cha nương bận tâm lo nghĩ cho chúng ta? Chỉ cầu không liên lụy đến cha nương đã không tệ rồi." Phương thị vội cười nói.

"Nhìn coi đứa nhỏ này, thật biết nói chuyện, không sao, cữu nương cũng là nương, có cái gì muốn ăn, chỉ phụ trách mở miệng, cữu nương bây giờ thật đúng là quá rảnh rỗi, thật đúng là khó chịu rồi."

"Cữu nương mới gọi là biết nói chuyện đó. Nói làm cho trong lòng chúng ta nóng hầm hập. Chờ ta nghĩ tới, nhất định phái người đến xin cữu nương." Phương thị vội nói cám ơn trước.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sở Sở cũng ở một bên nói đùa hùa theo hai câu, bèn nói: "Chúng ta cáo từ, đi thăm Nhị cữu bọn họ một chút. Đại cữu nương và Đại cữu một lát nữa tới nhà ta, ta đón gió cho mấy vị cữu cữu cữu nương."

Sở Sở nói xong đỡ Phương thị cũng đứng dậy, nha hoàn của Phương thị vội lên trước, Sở Sở và Phương thị cùng đi nhà Tử Lộc, sau đó là nhà Tử Hỉ, Tử Hỉ biết Lý Dực cùng Tử Phúc đang nói chuyện ở thư phòng, vội chạy đi qua.

Trong thư phòng, Lý Dực nói với Tử Phúc lý do muốn thành thân sớm, Tử Phúc đang cúi đầu trầm tư, Tử Hỉ tiến vào.

"Tỷ ta rốt cuộc là bởi vì sao điều tra ra chưa?" Tử Hỉ vào cửa là hỏi ngay.

"Biết, chủ yếu là lời tiên đoán của Tuệ Quang đại sư về Yên Nhiên, bị mẫu hậu biết được, chẳng qua, phụ hoàng đã cảnh cáo nàng, thời gian tới không dám có động tác nữa."

"Việc này liên quan gì đến tỷ ta?" Tử Hỉ hỏi tới.

"Cô cô sinh ra Yên Nhiên, là bị dính líu rồi." Lý Dực lúc này không nói thật, hắn mơ hồ cảm giác được Lý Hãn đối với Tử Tình có chút quan tâm và hảo cảm không nói ra. Chẳng qua, cũng vẻn vẹn chỉ là quan tâm và hảo cảm mà thôi.

"Thôi đừng nói cái này, nói đến chuyện của Yên Nhiên, việc thành thân, sớm nhất cũng phải sang năm, chờ bọn họ trở lại, ta khuyên nàng một chút. Chẳng qua là, ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa, Yên Nhiên, nếu là hai thai đầu không sinh ra nhi tử, ngươi định làm sao bây giờ?" Tử Phúc hỏi.

Lưu thị chẳng phải là một hơi sinh ba nữ tử, chuyện con cái này, là phải xem ý trời.

"Ta chờ muội muội. Ta tin tưởng muội muội sẽ không để cho ta thất vọng."

"A, thành thân, Thư Ngọc cùng Thư Vĩ đều chưa thành thân, tỷ tỷ có thể đồng ý để cho Yên Nhiên gả trước? Tại sao gấp gáp như vậy?" Tử Hỉ không nghe thấy lời trước khi đến.

Lý Dực chỉ đành phải lại giải thích một lần, vấn đề này quan hệ trọng đại, Tử Hỉ cũng không nói ra ý kiến phản đối, "Cũng được, đã là ý trời, hôn đã định rồi, còn để ý thời gian một năm này, gả thì gả đi."

"Đa tạ hai vị cữu cữu thành toàn."

Giải quyết Tử Phúc cùng Tử Hỉ, Tử Lộc căn bản không thành vấn đề, những chuyện này, hắn rất ít tham dự ý kiến, trong lòng Lý Dực sự thật nhẹ nhõm đi rất nhiều, còn dư lại chính là chờ chuyện trong cung dẹp yên rồi, kết thúc những nhân tố không ổn định bên cạnh, toàn tâm toàn ý chờ Yên Nhiên về nhà, hắn tin tưởng, bằng tình cảm của bọn họ, Yên Nhiên sẽ trở lại bên cạnh hắn.

Sau khi Lý Dực đi ra ngoài, Tử Phúc nói với Tử Hỉ: "Ngươi nói sự việc của Yên Nhiên, rốt cuộc là phúc hay là họa? Hắn là thân phận đó, không tranh giành cũng phải tranh giành, nếu không, người khác cũng sẽ không bỏ qua cho hắn, aiz, ngươi nói, chúng ta đang yên lành là gia đình trung thần, lại cứ phải cuốn vào trong những chuyện này, có Yên Nhiên ở đây, chúng ta không muốn đứng thành đội cũng phải đứng thành đội rồi."

Tử Hỉ nói: "Đại ca, ngươi là quan địa phương, những chuyện này, hết thảy ngươi không cần ra mặt, có chuyện gì, cứ đẩy lên người ta, ta ở bên cạnh Hoàng thượng, những chuyện này, muốn gạt bỏ cũng là không gạt bỏ sạch sẽ. Nhà chúng ta, vốn nên giữ lại một đường lui."

"Đường lui? Có Yên Nhiên ở đây, đường lui duy nhất chính là Lý Dực, cái khác, không có ích lợi gì. Nếu như tương lai, ta nói lỡ như, lỡ như vị trí thái tử không phải là Lý Dực, chúng ta tìm lý do, từ quan, có lẽ, còn có thể có một con đường sống. Ngươi ở bên cạnh Hoàng thượng thời gian dài, ngươi cảm thấy tâm tư Hoàng thượng là gì?"

"Cái này, thật đúng là không dễ nói, nhìn tâm tư của Hoàng thượng đối với Tăng gia cùng Lâm gia, hẳn là đối với Lý Dực tương đối coi trọng hơn một chút, nhưng là, chuyện này, không tới cuối cùng ngồi lên vị trí kia, cũng là treo lơ lửng." Tử Hỉ châm chước nói.

"Đường lui, đường lui, đường lui này thật đúng là khó tìm. Tăng gia chúng ta hôm nay, cũng đã chen vào hàng ngũ cao môn đại hộ ở Kinh thành, thế hệ tiếp theo, Vĩnh Tùng và Thư Duệ cũng đều mắt thấy muốn đứng lên rồi, chuyện này, thật đúng là phải thận trọng suy tính." Tử Phúc lẩm bẩm nói.

"Nhưng là, tỷ tỷ tỷ phu mang theo Yên Nhiên ra ngoài, rốt cuộc là có ý gì? Mà Lý Dực muốn thành thân, hắn không chờ tỷ tỷ trở lại nói trước, ngược lại tìm chúng ta trước, ngươi không cảm thấy chỗ này, có cái gì kỳ lạ?" Tử Hỉ hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cuộc Sống Điền Văn Của Tình Nhi

Số ký tự: 0