Cuộc Sống Hàng Ngày Đầy Rủi Ro Của Ta Bên Vai Ác
Buộc Chặt Ta Sẽ
Nhất Giang Thính Nguyệt
2024-10-01 19:33:03
Trong lòng hắn đã là chờ không kịp, chạy tới Tử Hư Kiếm Tông.
Nhưng tới chân núi, lại bị đại trận phòng ngự của kiếm tông bức lui 3 mét.
Hắn sắc mặt âm trầm, nhìn thoáng qua tay áo bởi vì không chú ý mà bị cắt hư.
Chỉ có thể chờ giờ Thìn ngày mai.
……
Thiên La không nghĩ tới, chính mình thế nhưng một chút tính cảnh giác đều không có, buổi sáng lại là bị Tô Miên Đường đánh thức.
Một mình nàng buồn bực cả buổi, âm thầm thề về sau ngàn vạn không thể như vậy, sao có thể ngủ say như chết như vậy được!
Từ trong phòng ra tới, vừa thấy sắc trời bên ngoài, cách đó không xa mây tía vừa lên, thoạt nhìn mới giờ Mẹo, còn chưa tới giờ Thìn.
Thiên La nghiêng đầu nhìn về phía trong sân, thôi được, kiếm tu thật sự hấp dẫn, Tô sư huynh đã ở trong sân luyện kiếm đến mồ hôi đầm đìa.
Biểu tình hắn nghiêm túc chuyên chú, đường kiếm bay vừa nhanh vừa dày.
Trên bàn đá bày biện một ít thức ăn nóng hầm hập, Vô Dận Tử đang ngồi ở kia ăn uống thỏa thích.
Hắn nhìn Thiên La, vẫy tay: “Chạy nhanh tới ăn, Cẩu Đản sáng sớm xếp hàng nửa canh giờ mới lấy được cơm sáng!”
Thiên La bước nhanh qua, nàng đã nghe nói qua, thực đường nội môn rất phong phú, đặc biệt hấp dẫn nhóm kiếm tu, 3, 4 giờ sáng đã thức dậy xếp hàng, đi chậm cũng chỉ có thể ăn Tích Cốc Đan.
Thứ đồ kia rất khó ăn, hương vị giống như là ăn lẩu Tứ Xuyên lại uống lên một lọ rượu trắng!
Nàng ăn qua một lần liền chết cũng không chịu ăn nữa!
“Mau ăn đi, ăn xong ta sẽ đưa các con đi bí cảnh Bích Tẩy, còn có thời gian một chén trà nhỏ nữa thôi!” Trong miệng Vô Dận Tử nhét đầy bánh bao thịt, thúc giục Thiên La.
Thiên La ngây người, “Không phải nói giờ Thìn sao?”
Vô Dận Tử quẳng cho nàng một cái biểu tình ‘ tiểu cô nương chính là ngây thơ! ’, nói: “Đương nhiên là gạt người nha!”
Thiên La: thực đáng giận!
Nhất định là lừa đệ tử ngoại môn như nàng, đệ tử nội môn khẳng định đã sớm biết!
Còn may nàng cơ trí lại lợi hại, nửa đêm liền chạy lên núi, còn ngủ lại đây một đêm!
Thiên La vùi đầu ăn, ăn no thì lát nữa mới làm việc được!
Ăn cơm sáng xong, Thiên La đứng ở trên thân kiếm Tô Miên Đường, đi theo phía sau Vô Dận Tử, đến đại điện kiếm tông —— chính là tòa đại điện nguy nga nhất kiếm tông kia, bên ngoài đại điện có một cái quảng trường rất lớn.
Lúc này trên quảng trường đã đứng đầy người.
Thiên La: Xác định, đệ tử nội môn thật sự đều biết!
Y phục của đệ tử nội môn Tử Hư Kiếm Tông thống nhất là màu xanh lơ, Thiên La hạ xuống đất, vừa nhấc mắt thấy đến đều là kiếm tu tuấn tú mạo mỹ, nhìn lại chính mình thật sự là một con gấu béo—— thực rõ ràng, nàng là ngoại môn tới.
“Muội chính là tiểu sư muội ngoại môn đi, hôm qua ta ở trên tiên đàn thấy được, nghe nói một kiếm của muội đã đánh ngã tên Hoàng Nhân kia, thực không tồi nha!”
Một nữ tu xinh đẹp tiến lên sờ sờ mũ gấu của Thiên La, ngữ khí thân thiết, “Ta là Nam Dung, là đại sư tỷ của muội, chờ sau khi tiến bí cảnh, muội hãy đi theo ta đi, ta bảo hộ muội.”
Khi nàng nói chuyện, một đôi mắt thu thủy cong cong, bên trong đựng đầy nhu tình và lương thiện.
“Vâng vâng, sư tỷ, muội tên Thiên La!” Thiên La ngoan ngoãn gật đầu, hai con mắt đều sắp toát ra ngôi sao.
Trời ạ, đại tỷ tỷ ôn nhu này chính là nữ chủ sao?! Nàng rất thích!
Vậy nam chủ là……
Nhưng tới chân núi, lại bị đại trận phòng ngự của kiếm tông bức lui 3 mét.
Hắn sắc mặt âm trầm, nhìn thoáng qua tay áo bởi vì không chú ý mà bị cắt hư.
Chỉ có thể chờ giờ Thìn ngày mai.
……
Thiên La không nghĩ tới, chính mình thế nhưng một chút tính cảnh giác đều không có, buổi sáng lại là bị Tô Miên Đường đánh thức.
Một mình nàng buồn bực cả buổi, âm thầm thề về sau ngàn vạn không thể như vậy, sao có thể ngủ say như chết như vậy được!
Từ trong phòng ra tới, vừa thấy sắc trời bên ngoài, cách đó không xa mây tía vừa lên, thoạt nhìn mới giờ Mẹo, còn chưa tới giờ Thìn.
Thiên La nghiêng đầu nhìn về phía trong sân, thôi được, kiếm tu thật sự hấp dẫn, Tô sư huynh đã ở trong sân luyện kiếm đến mồ hôi đầm đìa.
Biểu tình hắn nghiêm túc chuyên chú, đường kiếm bay vừa nhanh vừa dày.
Trên bàn đá bày biện một ít thức ăn nóng hầm hập, Vô Dận Tử đang ngồi ở kia ăn uống thỏa thích.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn nhìn Thiên La, vẫy tay: “Chạy nhanh tới ăn, Cẩu Đản sáng sớm xếp hàng nửa canh giờ mới lấy được cơm sáng!”
Thiên La bước nhanh qua, nàng đã nghe nói qua, thực đường nội môn rất phong phú, đặc biệt hấp dẫn nhóm kiếm tu, 3, 4 giờ sáng đã thức dậy xếp hàng, đi chậm cũng chỉ có thể ăn Tích Cốc Đan.
Thứ đồ kia rất khó ăn, hương vị giống như là ăn lẩu Tứ Xuyên lại uống lên một lọ rượu trắng!
Nàng ăn qua một lần liền chết cũng không chịu ăn nữa!
“Mau ăn đi, ăn xong ta sẽ đưa các con đi bí cảnh Bích Tẩy, còn có thời gian một chén trà nhỏ nữa thôi!” Trong miệng Vô Dận Tử nhét đầy bánh bao thịt, thúc giục Thiên La.
Thiên La ngây người, “Không phải nói giờ Thìn sao?”
Vô Dận Tử quẳng cho nàng một cái biểu tình ‘ tiểu cô nương chính là ngây thơ! ’, nói: “Đương nhiên là gạt người nha!”
Thiên La: thực đáng giận!
Nhất định là lừa đệ tử ngoại môn như nàng, đệ tử nội môn khẳng định đã sớm biết!
Còn may nàng cơ trí lại lợi hại, nửa đêm liền chạy lên núi, còn ngủ lại đây một đêm!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thiên La vùi đầu ăn, ăn no thì lát nữa mới làm việc được!
Ăn cơm sáng xong, Thiên La đứng ở trên thân kiếm Tô Miên Đường, đi theo phía sau Vô Dận Tử, đến đại điện kiếm tông —— chính là tòa đại điện nguy nga nhất kiếm tông kia, bên ngoài đại điện có một cái quảng trường rất lớn.
Lúc này trên quảng trường đã đứng đầy người.
Thiên La: Xác định, đệ tử nội môn thật sự đều biết!
Y phục của đệ tử nội môn Tử Hư Kiếm Tông thống nhất là màu xanh lơ, Thiên La hạ xuống đất, vừa nhấc mắt thấy đến đều là kiếm tu tuấn tú mạo mỹ, nhìn lại chính mình thật sự là một con gấu béo—— thực rõ ràng, nàng là ngoại môn tới.
“Muội chính là tiểu sư muội ngoại môn đi, hôm qua ta ở trên tiên đàn thấy được, nghe nói một kiếm của muội đã đánh ngã tên Hoàng Nhân kia, thực không tồi nha!”
Một nữ tu xinh đẹp tiến lên sờ sờ mũ gấu của Thiên La, ngữ khí thân thiết, “Ta là Nam Dung, là đại sư tỷ của muội, chờ sau khi tiến bí cảnh, muội hãy đi theo ta đi, ta bảo hộ muội.”
Khi nàng nói chuyện, một đôi mắt thu thủy cong cong, bên trong đựng đầy nhu tình và lương thiện.
“Vâng vâng, sư tỷ, muội tên Thiên La!” Thiên La ngoan ngoãn gật đầu, hai con mắt đều sắp toát ra ngôi sao.
Trời ạ, đại tỷ tỷ ôn nhu này chính là nữ chủ sao?! Nàng rất thích!
Vậy nam chủ là……
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro