Cuộc Sống Xuyên Thư Của Thanh Niên Trí Thức Điền Mật Mật Niên Đại 70
Chuẩn Bị Trước...
2024-10-01 08:56:39
Hai cô gái nói nói cười cười đi đến kho, Cao Tú Hồng bảo Điền Mật Mật tự đi vào chọn, cô ấy đợi ở ngoài cửa.
Điền Mật Mật đi vào trong xem, chọn lấy 6 ly sứ hơi sứt một chút, 4 cái ca lọ sứ lớn, 6 cái đĩa sứ, 4 bình giữ nhiệt in sai hoa văn, 4 cái hộp xà phòng hỏng khoá, 4 hộp cơm bị móp một chút, ba cái đèn pin hơi mẻ, hai hộp pin bị đóng gói hỏng, lại thêm 4 cuộn giấy vệ sinh bao bì in hỏng, 6 chiếc khăn lông hơi sứt chỉ, cô thấy khăn lông chất lượng tốt như vậy, ai mà nỡ để lau chân, và 8 cái khăn nguyệt sự bị lỏng dây, tuy rằng cô định lén dùng băng vệ sinh, nhưng cô cũng không thể đem băng vệ sinh cho Điền Tranh Tranh dùng được, Điền Tranh Tranh là người trọng sinh, lấy ra nhất định sẽ bị bại lộ, chỉ có thể để cô ấy dùng khăn nguyệt sự vậy.
Điền Mật Mật thấy đã chọn được nhiều như vậy rồi, cũng không nên chọn thêm nữa, vội gọi Cao Tú Hồng để cô ấy tính xem bao nhiêu tiền.
Cao Tú Hồng biết cô mua cho ba người dùng nên cũng không thấy cô mua nhiều, còn bảo cô chọn thêm mấy tấm vải lỗi, may quần áo hay may chăn đều được, Điền Mật Mật nghĩ trong không gian có một đống các loại vải nữa cơ, nên từ chối rồi.
Hàng lỗi quả thực rất rẻ, tính hết mấy thứ này mới 95 tệ, còn chưa tới 100, mấy thứ này mà là đồ tốt cũng phải hơn 150, mà mẹ Điền cũng không cho cô nhiều các loại phiếu như vậy.
Điền Mật Mật nhanh chóng lấy ra 95 tệ đưa cho Cao Tú Hồng. Cao Tú Hồng viết xong hoá đơn cho cô, lại tìm cho cô một cái bao tải to đựng những thứ đồ đó, Điền Mật Mật thấy Cao Tú Hồng lấy ra bao tải thì hơi động tâm chút, vội hỏi: “Bọn mình có nhiều hành lý, cậu có còn dư bao tải không?”
Cao Tú Hồng lại tìm cho cô hơn 10 cái bao tải, nghĩ đến có thể sẽ có ích với cô nên lại tìm thêm cho 10 cái túi lớn nữa, ở Cung Tiêu Xã mấy cái túi xách tay hay bao tải kiểu này nhiều lắm.
Điền Mật Mật nhìn thấy Cung Tiêu Xã có xe đẩy lại mượn Cao Tú Hồng cái xe đẩy, đẩy đồ ra ngoài Cung Tiêu Xã, tìm cái ngõ nhỏ không có người thu hết đồ vật vào không gian, lại lấy gạo từ không gian ra đổ vào bao tải, bột mì cho vào túi quai xách rồi lại thu vào trong không gian, chuẩn bị một lát nữa bán cho thanh niên kia.
Mắt thấy đã sắp giữa trưa rồi, Điền Mật Mật trực tiếp đi khu rừng nhỏ ở trạm xe lửa, đến rừng nhỏ nhìn trước nhìn sau thấy không có người thì khăn trùm đầu lên, lấy từ trong không gian ra xe đẩy, 2 túi bột mì, hai bao tải gạo, một túi mười loại vải hoa các màu, một túi đựng 4 cái đùi heo, rồi đi đến địa điểm hẹn, vừa đến nơi liến thấy cậu thanh niên đó đi về hướng cô, cậu thanh niên thấy các loại bao tải trên xe đẩy hai mắt sáng ngời, hưng phấn hỏi: “Nhiều như vậy, đều là vải hoa sao?”
Điền Mật Mật đi vào trong xem, chọn lấy 6 ly sứ hơi sứt một chút, 4 cái ca lọ sứ lớn, 6 cái đĩa sứ, 4 bình giữ nhiệt in sai hoa văn, 4 cái hộp xà phòng hỏng khoá, 4 hộp cơm bị móp một chút, ba cái đèn pin hơi mẻ, hai hộp pin bị đóng gói hỏng, lại thêm 4 cuộn giấy vệ sinh bao bì in hỏng, 6 chiếc khăn lông hơi sứt chỉ, cô thấy khăn lông chất lượng tốt như vậy, ai mà nỡ để lau chân, và 8 cái khăn nguyệt sự bị lỏng dây, tuy rằng cô định lén dùng băng vệ sinh, nhưng cô cũng không thể đem băng vệ sinh cho Điền Tranh Tranh dùng được, Điền Tranh Tranh là người trọng sinh, lấy ra nhất định sẽ bị bại lộ, chỉ có thể để cô ấy dùng khăn nguyệt sự vậy.
Điền Mật Mật thấy đã chọn được nhiều như vậy rồi, cũng không nên chọn thêm nữa, vội gọi Cao Tú Hồng để cô ấy tính xem bao nhiêu tiền.
Cao Tú Hồng biết cô mua cho ba người dùng nên cũng không thấy cô mua nhiều, còn bảo cô chọn thêm mấy tấm vải lỗi, may quần áo hay may chăn đều được, Điền Mật Mật nghĩ trong không gian có một đống các loại vải nữa cơ, nên từ chối rồi.
Hàng lỗi quả thực rất rẻ, tính hết mấy thứ này mới 95 tệ, còn chưa tới 100, mấy thứ này mà là đồ tốt cũng phải hơn 150, mà mẹ Điền cũng không cho cô nhiều các loại phiếu như vậy.
Điền Mật Mật nhanh chóng lấy ra 95 tệ đưa cho Cao Tú Hồng. Cao Tú Hồng viết xong hoá đơn cho cô, lại tìm cho cô một cái bao tải to đựng những thứ đồ đó, Điền Mật Mật thấy Cao Tú Hồng lấy ra bao tải thì hơi động tâm chút, vội hỏi: “Bọn mình có nhiều hành lý, cậu có còn dư bao tải không?”
Cao Tú Hồng lại tìm cho cô hơn 10 cái bao tải, nghĩ đến có thể sẽ có ích với cô nên lại tìm thêm cho 10 cái túi lớn nữa, ở Cung Tiêu Xã mấy cái túi xách tay hay bao tải kiểu này nhiều lắm.
Điền Mật Mật nhìn thấy Cung Tiêu Xã có xe đẩy lại mượn Cao Tú Hồng cái xe đẩy, đẩy đồ ra ngoài Cung Tiêu Xã, tìm cái ngõ nhỏ không có người thu hết đồ vật vào không gian, lại lấy gạo từ không gian ra đổ vào bao tải, bột mì cho vào túi quai xách rồi lại thu vào trong không gian, chuẩn bị một lát nữa bán cho thanh niên kia.
Mắt thấy đã sắp giữa trưa rồi, Điền Mật Mật trực tiếp đi khu rừng nhỏ ở trạm xe lửa, đến rừng nhỏ nhìn trước nhìn sau thấy không có người thì khăn trùm đầu lên, lấy từ trong không gian ra xe đẩy, 2 túi bột mì, hai bao tải gạo, một túi mười loại vải hoa các màu, một túi đựng 4 cái đùi heo, rồi đi đến địa điểm hẹn, vừa đến nơi liến thấy cậu thanh niên đó đi về hướng cô, cậu thanh niên thấy các loại bao tải trên xe đẩy hai mắt sáng ngời, hưng phấn hỏi: “Nhiều như vậy, đều là vải hoa sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro