Cuộc Sống Xuyên Thư Của Thanh Niên Trí Thức Điền Mật Mật Niên Đại 70
Đại Náo Nhà Họ...
2024-10-01 08:56:39
Người nhà họ Điền thấy anh hai Điền đi rồi, cũng vội vàng
theo sau sợ anh hai Điền chịu thua thiệt.
Điền Mật Mật nghe anh hai Điền nói vậy, liền biết anh hai Đường là đã tin có chuyện giữa Lý Lai Nam và Trương Đại Dũng rồi, Điền Mật Mật ngược lại không lo lắng, bởi vì cô nhớ trong nguyên tác có nói anh hai Điền sau đó ly hôn với Lý Lai Nam, nhà họ Lý trả lại tiền sính lễ cho nhà họ Điền, nhưng Điền Mật Mật biết tiền riêng của anh hai Điền, còn có những thứ đồ mà nhà họ Điền mua cho Lý Lai Nam, anh hai Điền chê là đồ Lý Lai Nam đã dùng qua nên không thèm, ba Điền mẹ Điền thương anh hai Điền chịu kích thích lớn, nên cũng không nhắc đến chuyện này.
Nhưng mà Điền Mật Mật không chê bẩn đâu, cho dù là có chê thì Điền Mật Mật cũng phải thu về lại, đương nhiên đến lúc đó xem tình huống thế nào, có thể đổi thành tiền là tốt nhất.
Điền Tranh Tranh cũng muốn đi theo xem, nhưng là mẹ Điền sao có thể để cho cô ấy đi chứ, còn giao cho Điền Mật Mật ở nhà trông coi Điền Tranh Tranh.
Điền Mật Mật nhớ trong nguyên tác Điền Tranh Tranh vì không đòi lại những đồ đó nên rất tiếc hận, thế là bèn thương lượng chuyện này với Điền Tranh Tranh, Điền Tranh Tranh cũng sợ nhà họ Lý chiếm của hời, vốn dĩ tưởng rằng với tính cách của em gái cô ấy, cô ấy có cầu xin em gái thế nào cũng không có khả năng con bé sẽ để cô đi nhà họ Lý đâu, không ngờ em gái cô lại cũng lo lắng chuyện này, vội xin: “Em gái à, chúng ta cùng đi xem đi, bố chúng ta ở đó thì có anh trai em trai chúng ta không cần quá lo lắng, nhưng mẹ chúng ta chỉ có một mình, nhỡ lúc đó phải chửi phải đánh thì không có ai giúp sẽ chịu thiệt thòi mất.”
Điền Mật Mật nghe cô ấy đầu đã thành ra như vậy rồi vẫn còn muốn đi đánh nhau giúp, trong lòng cũng không muốn đồng ý cho cô ấy đi nữa, muốn cái gì cũng không quan trọng bằng người, cho dù là để nhà họ Lý được hời.
“Chị còn muốn đánh nhau giúp mẹ á, nghĩ gì vậy, em sẽ ở nhà coi chị, chúng ta không đi nữa.”
Điền Tranh Tranh thầm trách mình nhanh mồm nhanh miệng, sao mà vừa gấp gáp là nói tuột cả lời thật lòng ra thế, vội vã sửa miệng nói: “Ý chị là nhỡ đâu có đánh nhau, mẹ đi đánh nhau em giúp mẹ chút, nhỡ đâu chửi nhau hay gì đó, mồm mép em cũng không ổn, chị giúp mọi người chửi, em yên tâm, nếu thật sự có đánh nhau, chị chắc chắn sẽ không xông lên, chị chắc chắn chỉ động mồm không động tay!”
Điền Mật Mật nghe Điền Tranh Tranh nói cũng có đạo lý, bèn đồng ý ý kiến của cô ấy, hai chị em đều lo lắng chuyện này, vừa thương lượng xong thì vội vàng xuất phát ngay, sợ đến muộn thì mẹ Điền lại chịu thiệt nữa.
Điền Mật Mật nghe anh hai Điền nói vậy, liền biết anh hai Đường là đã tin có chuyện giữa Lý Lai Nam và Trương Đại Dũng rồi, Điền Mật Mật ngược lại không lo lắng, bởi vì cô nhớ trong nguyên tác có nói anh hai Điền sau đó ly hôn với Lý Lai Nam, nhà họ Lý trả lại tiền sính lễ cho nhà họ Điền, nhưng Điền Mật Mật biết tiền riêng của anh hai Điền, còn có những thứ đồ mà nhà họ Điền mua cho Lý Lai Nam, anh hai Điền chê là đồ Lý Lai Nam đã dùng qua nên không thèm, ba Điền mẹ Điền thương anh hai Điền chịu kích thích lớn, nên cũng không nhắc đến chuyện này.
Nhưng mà Điền Mật Mật không chê bẩn đâu, cho dù là có chê thì Điền Mật Mật cũng phải thu về lại, đương nhiên đến lúc đó xem tình huống thế nào, có thể đổi thành tiền là tốt nhất.
Điền Tranh Tranh cũng muốn đi theo xem, nhưng là mẹ Điền sao có thể để cho cô ấy đi chứ, còn giao cho Điền Mật Mật ở nhà trông coi Điền Tranh Tranh.
Điền Mật Mật nhớ trong nguyên tác Điền Tranh Tranh vì không đòi lại những đồ đó nên rất tiếc hận, thế là bèn thương lượng chuyện này với Điền Tranh Tranh, Điền Tranh Tranh cũng sợ nhà họ Lý chiếm của hời, vốn dĩ tưởng rằng với tính cách của em gái cô ấy, cô ấy có cầu xin em gái thế nào cũng không có khả năng con bé sẽ để cô đi nhà họ Lý đâu, không ngờ em gái cô lại cũng lo lắng chuyện này, vội xin: “Em gái à, chúng ta cùng đi xem đi, bố chúng ta ở đó thì có anh trai em trai chúng ta không cần quá lo lắng, nhưng mẹ chúng ta chỉ có một mình, nhỡ lúc đó phải chửi phải đánh thì không có ai giúp sẽ chịu thiệt thòi mất.”
Điền Mật Mật nghe cô ấy đầu đã thành ra như vậy rồi vẫn còn muốn đi đánh nhau giúp, trong lòng cũng không muốn đồng ý cho cô ấy đi nữa, muốn cái gì cũng không quan trọng bằng người, cho dù là để nhà họ Lý được hời.
“Chị còn muốn đánh nhau giúp mẹ á, nghĩ gì vậy, em sẽ ở nhà coi chị, chúng ta không đi nữa.”
Điền Tranh Tranh thầm trách mình nhanh mồm nhanh miệng, sao mà vừa gấp gáp là nói tuột cả lời thật lòng ra thế, vội vã sửa miệng nói: “Ý chị là nhỡ đâu có đánh nhau, mẹ đi đánh nhau em giúp mẹ chút, nhỡ đâu chửi nhau hay gì đó, mồm mép em cũng không ổn, chị giúp mọi người chửi, em yên tâm, nếu thật sự có đánh nhau, chị chắc chắn sẽ không xông lên, chị chắc chắn chỉ động mồm không động tay!”
Điền Mật Mật nghe Điền Tranh Tranh nói cũng có đạo lý, bèn đồng ý ý kiến của cô ấy, hai chị em đều lo lắng chuyện này, vừa thương lượng xong thì vội vàng xuất phát ngay, sợ đến muộn thì mẹ Điền lại chịu thiệt nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro