Cuộc Sống Xuyên Thư Của Thanh Niên Trí Thức Điền Mật Mật Niên Đại 70
Điền Tranh Tran...
2024-10-01 08:56:39
Điền Mật Mật nghĩ nghĩ rồi nói: “Trưa ba ngày nữa tại chỗ
này, tôi sẽ mang hàng đến.”
Vui vẻ tạm biệt với tên nhóc xong, Điền Mật Mật cũng không ở lại thêm, đi ra khỏi khu rừng nhỏ, Điền Mật Mật lấy KFC từ trong không gian ra ngoài, vừa tiện lợi lại nhanh gọn, chủ yếu là Điền Mật Mật thật sự rất thèm, tuy cô ăn uống cũng tốt, nhưng không chịu nổi nguyên thân đã hơn nửa tháng cũng không được ăn thịt rồi, vả lại nửa tháng trước người tên là Điền Mật Mật cũng không có ăn thịt gì, ăn hai miếng thịt rồi mang theo một ít thịt xào với rau, chính là cái gọi là ăn thịt, Điền Mật Mật chỉ một hơi ăn hết một suất ăn cho gia đình, không thể chịu nổi.
Nhìn thấy trời vẫn còn sớm, tình hình này là buổi tối không thể ăn cơm nổi, chuẩn bị đi bộ về nhà, đúng lúc có thể tiêu cơm, nhà của Điền Mật Mật cách ga xe lửa khá xa, đi bộ phải mất hai tiếng, Điền Mật Mật vừa đi vừa ngắm nhìn, lúc gần đến nhà thì trời cũng đã tối, nhìn trời có vẻ tầm sáu giờ tối, lúc này ba mẹ Điền và em trai chắc cũng đều tới nhà cả rồi, nhưng mà Điền Mật Mật không hề biết rằng, cả ngày cô đi ra ngoài này ở trong nhà đã xảy ra chuyện lớn.
Sáng sớm Điền Mật Mật ra ngoài đi dạo, nhưng Điền Tranh Tranh vẫn ở nhà, lại bởi vì đến kì kinh nguyệt khó chịu trong người, vẫn luôn nằm ở trong phòng không ra ngoài, cho nên chị dâu thứ Lý Lai Nam nghe thấy tiếng cửa đóng thì tưởng rằng cả hai người họ đều ra ngoài, dù sao thì bình thường hai người bọn họ lúc nào cũng như hình với bóng không tách ra bao giờ.
Cho nên buổi trưa lúc em trai Lý Bảo Khố của chị dâu thứ Lý Lai Nam đến, hai người nói chuyện với nhau mà không phòng bị gì, chị dâu thứ trực tiếp cho em trai ăn cơm trưa mà mẹ Điền làm cho Điền Tranh Tranh và Điền Mật Mật, hai người vừa ăn vừa nói chuyện, nói chuyện về Điền Tranh Tranh, Điền Mật Mật còn có em trai Điền về làng.
Lý Lai Nam nói chị ta đã báo danh cho ba chị em nhà họ lên núi xuống làng, Lý Bảo Khố hỏi Lý Lai Nam khi nào thì hỏi mẹ Điền chuyện hôn sự của cậu ta và Điền Mật Mật, Lý Lai Nam nói đợi khi nào người nhà họ Điền biết bọn họ phải lên núi xuống làng rồi mới nói, nếu không mẹ Điền sẽ không đồng ý đâu.
Điền Tranh Tranh nghe đến đây còn nhịn làm sao được nữa, tính tình cô ấy vốn đã nóng nảy, xông ra ngoài là lập tức cùng Lý Lai Nam, Lý Bảo Khố cãi tay đôi. Lý Lai Nam thấy cô ấy đã biết chuyện rồi liền không giả vờ nữa, nói cô vô cùng khó nghe.
“Mày chỉ là cái thứ đồ đem bán, mà còn muốn ở nhà ăn ngon mặc đẹp, còn muốn gạt ba quan hệ ba tiền ra tìm việc, sao mặt có thể dày như thế cơ chứ.”
Vui vẻ tạm biệt với tên nhóc xong, Điền Mật Mật cũng không ở lại thêm, đi ra khỏi khu rừng nhỏ, Điền Mật Mật lấy KFC từ trong không gian ra ngoài, vừa tiện lợi lại nhanh gọn, chủ yếu là Điền Mật Mật thật sự rất thèm, tuy cô ăn uống cũng tốt, nhưng không chịu nổi nguyên thân đã hơn nửa tháng cũng không được ăn thịt rồi, vả lại nửa tháng trước người tên là Điền Mật Mật cũng không có ăn thịt gì, ăn hai miếng thịt rồi mang theo một ít thịt xào với rau, chính là cái gọi là ăn thịt, Điền Mật Mật chỉ một hơi ăn hết một suất ăn cho gia đình, không thể chịu nổi.
Nhìn thấy trời vẫn còn sớm, tình hình này là buổi tối không thể ăn cơm nổi, chuẩn bị đi bộ về nhà, đúng lúc có thể tiêu cơm, nhà của Điền Mật Mật cách ga xe lửa khá xa, đi bộ phải mất hai tiếng, Điền Mật Mật vừa đi vừa ngắm nhìn, lúc gần đến nhà thì trời cũng đã tối, nhìn trời có vẻ tầm sáu giờ tối, lúc này ba mẹ Điền và em trai chắc cũng đều tới nhà cả rồi, nhưng mà Điền Mật Mật không hề biết rằng, cả ngày cô đi ra ngoài này ở trong nhà đã xảy ra chuyện lớn.
Sáng sớm Điền Mật Mật ra ngoài đi dạo, nhưng Điền Tranh Tranh vẫn ở nhà, lại bởi vì đến kì kinh nguyệt khó chịu trong người, vẫn luôn nằm ở trong phòng không ra ngoài, cho nên chị dâu thứ Lý Lai Nam nghe thấy tiếng cửa đóng thì tưởng rằng cả hai người họ đều ra ngoài, dù sao thì bình thường hai người bọn họ lúc nào cũng như hình với bóng không tách ra bao giờ.
Cho nên buổi trưa lúc em trai Lý Bảo Khố của chị dâu thứ Lý Lai Nam đến, hai người nói chuyện với nhau mà không phòng bị gì, chị dâu thứ trực tiếp cho em trai ăn cơm trưa mà mẹ Điền làm cho Điền Tranh Tranh và Điền Mật Mật, hai người vừa ăn vừa nói chuyện, nói chuyện về Điền Tranh Tranh, Điền Mật Mật còn có em trai Điền về làng.
Lý Lai Nam nói chị ta đã báo danh cho ba chị em nhà họ lên núi xuống làng, Lý Bảo Khố hỏi Lý Lai Nam khi nào thì hỏi mẹ Điền chuyện hôn sự của cậu ta và Điền Mật Mật, Lý Lai Nam nói đợi khi nào người nhà họ Điền biết bọn họ phải lên núi xuống làng rồi mới nói, nếu không mẹ Điền sẽ không đồng ý đâu.
Điền Tranh Tranh nghe đến đây còn nhịn làm sao được nữa, tính tình cô ấy vốn đã nóng nảy, xông ra ngoài là lập tức cùng Lý Lai Nam, Lý Bảo Khố cãi tay đôi. Lý Lai Nam thấy cô ấy đã biết chuyện rồi liền không giả vờ nữa, nói cô vô cùng khó nghe.
“Mày chỉ là cái thứ đồ đem bán, mà còn muốn ở nhà ăn ngon mặc đẹp, còn muốn gạt ba quan hệ ba tiền ra tìm việc, sao mặt có thể dày như thế cơ chứ.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro