Cuộc Sống Xuyên Thư Của Thanh Niên Trí Thức Điền Mật Mật Niên Đại 70
Kế Hoạch Lớn Củ...
2024-10-01 08:56:39
“Hơn nữa thân thích với nhau xa thơm gần thối mà, cứ ở với
nhau rồi có mâu thuẫn thì không tốt đâu.”
Em trai Điền hiểu ra liền gật gật đầu.
Điền Tranh Tranh thấy em trai Điền cũng tán thành quan điểm của cô, vui vẻ nói: “Chúng ta cũng không thể xây ngay bây giờ, một là, em trai nói cũng đúng, chúng ta không xây bây giờ, hai là, sắp tới mùa vụ rồi cũng không cách nào xây được, đợi qua mùa thu hoạch rồi chúng ta xây cũng được.”
Điền Mật Mật nghĩ một lát rồi hỏi: “Chị, chị nói xem chúng ta xây cái nhà rộng bao nhiêu thì được.”
Điền Tranh Tranh sợ nói to quá Điền Mật Mật sẽ không đồng ý, liền nói: “Cứ xây 2 căn là được, hai chị em ta một gian, em trai một gian, xây nhà đất cũng không tốn bao nhiêu tiền đâu.”
Điền Mật Mật nghe Điền Tranh Tranh nói vẫn muốn ở chung phòng với mình, như thế sao được chứ, vội nói: “Chị, em nghĩ là dùng vải ngăn cũng không ít hơn xây thêm một gian, vấn là xây ba gian chúng ta mỗi người một gian đi. Đến lúc đó phòng tuy nhỏ hơn chút, nhưng cũng tốn không nhiều hơn xây hai gian là bao.
Điền Tranh Tranh không ngờ em gái muốn ở một mình, giả bộ bị thương nói: “Sao thế, em ghét bỏ chị à.”
Điền Mật Mật ngượng ngùng trả lời: “Không có, em chỉ là muốn thử ở một mình, muốn ở một mình xem sao.”
Điền Tranh Tranh thấy cô nói vậy cũng hiểu cho, liền đồng ý ý kiến của cô. Việc xây nhà như vậy coi như xong, Điền Tranh Tranh lại nghĩ đến một chuyện khác, liền nói: “Chị còn có một chuyện nữa muốn thương lượng với hai đứa.”
“Ba chúng ta cũng chưa từng làm việc nông bao giờ, việc nông quá mệt mỏi, bây giờ chưa tới vụ mùa còn nhẹ nhàng, chỉ sợ đến mùa sẽ càng nặng nhọc hơn, cho nên chị nghĩ có phải chúng ta nên suy nghĩ lại trong thôn còn việc gì khác để làm không, chúng ta cũng có thể nhẹ nhàng hơn chút.”
Điền Mật Mật nghe Điền Tranh Tranh nói vậy thì biết chắc cô ấy đã nghĩ được ngành nghề rồi nên cũng không chen vào tiếp tục nghe cô nói: “Chị hỏi qua Tiếu Tiếu rồi, trong thôn chúng ta vốn dĩ là có máy kéo, nhưng bởi vì không biết thao tác máy kéo nên bị hỏng mất rồi, đi trạm
máy móc nông nghiệp trên huyện vài lần cũng chưa sửa được. Chị muốn viết thư cho ba, nhờ ba mời chú Chu đến sửa giúp máy kéo một chút, kỹ thuật của chú Chu hai đứa cũng biết đấy, chắc chắn là dễ như trở bàn tay.”
“Không phải em trai đã từng hở trong xưởng lén học lái xe với chú Chu sao, học lái máy kéo chắc chắn sẽ rất nhanh, đến lúc đó nhờ chú Chu chỉ lại cho, hẳn là có thể tự làm được.”
Em trai Điền nghe mình có khả năng lái được máy kéo liền rất vui vẻ, chờ mong nhìn Điền Mật Mật.
Em trai Điền hiểu ra liền gật gật đầu.
Điền Tranh Tranh thấy em trai Điền cũng tán thành quan điểm của cô, vui vẻ nói: “Chúng ta cũng không thể xây ngay bây giờ, một là, em trai nói cũng đúng, chúng ta không xây bây giờ, hai là, sắp tới mùa vụ rồi cũng không cách nào xây được, đợi qua mùa thu hoạch rồi chúng ta xây cũng được.”
Điền Mật Mật nghĩ một lát rồi hỏi: “Chị, chị nói xem chúng ta xây cái nhà rộng bao nhiêu thì được.”
Điền Tranh Tranh sợ nói to quá Điền Mật Mật sẽ không đồng ý, liền nói: “Cứ xây 2 căn là được, hai chị em ta một gian, em trai một gian, xây nhà đất cũng không tốn bao nhiêu tiền đâu.”
Điền Mật Mật nghe Điền Tranh Tranh nói vẫn muốn ở chung phòng với mình, như thế sao được chứ, vội nói: “Chị, em nghĩ là dùng vải ngăn cũng không ít hơn xây thêm một gian, vấn là xây ba gian chúng ta mỗi người một gian đi. Đến lúc đó phòng tuy nhỏ hơn chút, nhưng cũng tốn không nhiều hơn xây hai gian là bao.
Điền Tranh Tranh không ngờ em gái muốn ở một mình, giả bộ bị thương nói: “Sao thế, em ghét bỏ chị à.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Điền Mật Mật ngượng ngùng trả lời: “Không có, em chỉ là muốn thử ở một mình, muốn ở một mình xem sao.”
Điền Tranh Tranh thấy cô nói vậy cũng hiểu cho, liền đồng ý ý kiến của cô. Việc xây nhà như vậy coi như xong, Điền Tranh Tranh lại nghĩ đến một chuyện khác, liền nói: “Chị còn có một chuyện nữa muốn thương lượng với hai đứa.”
“Ba chúng ta cũng chưa từng làm việc nông bao giờ, việc nông quá mệt mỏi, bây giờ chưa tới vụ mùa còn nhẹ nhàng, chỉ sợ đến mùa sẽ càng nặng nhọc hơn, cho nên chị nghĩ có phải chúng ta nên suy nghĩ lại trong thôn còn việc gì khác để làm không, chúng ta cũng có thể nhẹ nhàng hơn chút.”
Điền Mật Mật nghe Điền Tranh Tranh nói vậy thì biết chắc cô ấy đã nghĩ được ngành nghề rồi nên cũng không chen vào tiếp tục nghe cô nói: “Chị hỏi qua Tiếu Tiếu rồi, trong thôn chúng ta vốn dĩ là có máy kéo, nhưng bởi vì không biết thao tác máy kéo nên bị hỏng mất rồi, đi trạm
máy móc nông nghiệp trên huyện vài lần cũng chưa sửa được. Chị muốn viết thư cho ba, nhờ ba mời chú Chu đến sửa giúp máy kéo một chút, kỹ thuật của chú Chu hai đứa cũng biết đấy, chắc chắn là dễ như trở bàn tay.”
“Không phải em trai đã từng hở trong xưởng lén học lái xe với chú Chu sao, học lái máy kéo chắc chắn sẽ rất nhanh, đến lúc đó nhờ chú Chu chỉ lại cho, hẳn là có thể tự làm được.”
Em trai Điền nghe mình có khả năng lái được máy kéo liền rất vui vẻ, chờ mong nhìn Điền Mật Mật.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro