Phó Tổng, xét n...
2024-10-16 14:08:51
“ Anh thì không thể, nhưng Kim Nguyên sẽ không bỏ qua cho anh đâu. Em cho anh thời gian giải quyết ổn thỏa mọi chuyện. Hi vọng anh sẽ không làm em thất vọng.”
“ Anh chắc chắn sẽ không làm em thất vọng. Tin anh. Mọi chuyện sẽ đâu vào đó.”
Cô gật đầu đồng ý, thấy tình trạng lúc này của anh, cô cũng không nỡ. Cô chỉ biết hi vọng rằng đứa bé đó không phải.
Hai người lên xe cùng nhau về nhà. Anh ngồi ghế lái còn cô ở ghế phụ.
“ Khi nào thì anh nhận kết quả kiểm tra?”_cô hỏi.
“ Có lẽ tuần sau sẽ có kết quả.”
“ Ừm.”
Anh tưởng cô sẽ nói gì đó nhưng chỉ ậm ực có một câu. Huỳnh Thiên Minh thì lại muốn bắt chuyện hơn. Chính vì thế anh liên tục nói.
“ Mấy hôm nay em ít nói quá.”
“ Em…em không biết nên nói gì hết.”
“ Cuối tuần này anh đưa em ra ngoài chơi nhé. Lâu rồi chúng ta không ra ngoài cùng nhau.”
“ Ừm.”_cô đồng ý.
Về đến nhà.
Anh để cô vào phòng tắm trước, còn mình thì loay hoay chuẩn bị một vài món ăn dưới bếp, cô tắm xong đi xuống thì thấy một bàn đồ ăn khá thịnh soạn.
“ Em tắm xong rồi à. Mau xuống dùng bữa.”
Từ lúc nào mà anh lại học nấu ăn chứ?
“ Anh biết nấu ăn sao? Mấy món này là anh chuẩn bị à?”
Dạo gần đây là anh thấy tâm trạng cô không vui, nên mới tự mình học nấu vài món nấu cho cô ăn. Anh cũng không biết cô có vui hơn không, nhưng đây cũng là tâm ý mà anh dành cho cô.
“ Không biết có hợp khẩu vị em không? Hay là em ngồi xuống nếm thử xem.”
Cô cũng ngồi xuống múc vài vá canh mà nếm thử, không tồi, mới học nấu ăn mà nêm nếm được như vậy là giỏi lắm rồi.
“ Ngon lắm.”_cô khen.
“ Thật sao? Em đừng cố tình an ủi anh đấy nhé.”
“ Thật mà, anh có thể tự mình thử.”
Anh cũng kéo ghế ngồi xuống bên cạnh cô, ý của anh là muốn cô đúc cho mình, cô cũng hiểu nên vội bón cho anh thử.
“ Anh nấu ăn cho em. Em có vui hơn không?”_anh chủ động hỏi cô.
“ Em bất ngờ.”
“ Gần đây, anh biết mình làm em không vui, anh cũng không biết nên làm sao để bù đắp cho em hết. Thật sự xin lỗi em, gây cho em nhiều rắc rối rồi.“. ngôn tình tổng tài
Thấy anh cúi đầu nhận lỗi, tim cô cũng có chút nhói đau. Rõ là hai người yêu nhau đến vậy, nhưng lại nói những lời tổn thương nhau thôi.
“ Xin lỗi. Là em nhất thời nổi nóng, nên có những lời nói khiến anh suy nghĩ nhiều.”
“ Em nổi nóng cũng đúng mà. Tất cả là do anh thôi, anh không nên làm chuyện có lỗi với em.”
“ Cũng không trách được anh, lúc đó chúng ta vẫn chưa yêu nhau.”
…
Một tuần sau…
Hôm nay anh làm việc ở văn phòng, đang sử lý một ít văn kiện thì nhận được cuộc gọi từ bệnh viện.
“ Phó Tổng, xét nghiệm của anh đã có kết quả.”
“ Tôi biết rồi. Tôi sẽ cho người qua lấy.”
Anh cúp máy sau đó ra lệnh cho Tông Trạch đến bệnh viện nhận giấy xét nghiệm.
“ Cậu qua đó lấy báo cáo xét nghiệm về giúp tôi.”
“ Vâng thưa Phó Tổng.”
Anh cũng rất hồi hợp chờ xem kết quả, nhưng có ra sao thì cũng phải chấp nhận, tất cả là ý trời.
Mấy ngày trước.
Kim Nguyên chắc chắn sẽ không ngồi yên để mọi thứ bị vạch trần, cô ta tự mình đến bệnh viện mua chuộc vị bác sĩ hôm đó làm xét nghiệm cho cô. Ban đầu anh ta còn e ngại, không muốn làm, nhưng cái giá mà Kim Nguyên đưa ra lại ngày càng cao, rất hời, bằng cả mức lương cả năm của anh ta cộng lại.
“ Anh chỉ cần làm giả kết quả xét nghiệm, toàn bộ số tiền này sẽ thuộc về anh.”_cô ta đẩy một chiếc thẻ ngân hàng lại phía vị bác sĩ.
“ Nhưng chuyện này…nếu bị lộ ra ngoài, Phó Tổng sẽ không tha cho tôi, ngay cả công việc này e rằng khó mà giữ được.”
“ Tôi không nói, anh cũng không nói. Thì làm sao anh ấy biết được sự thật? Tôi đảm bảo sẽ bảo mật tất cả cho anh, nếu lộ ra…tôi cũng sẽ không liên lụy đến anh.”
Cô ta dùng mấy lời đánh vào tâm lý vị bác sĩ kia, anh ta không còn cảm thấy lo lắng nữa mà liền đồng ý, dù gì số tiền này cũng rất lớn.
“ Được. Tôi sẽ làm một bản cáo báo xét nghiệm giả.”
“ Tốt. Khi nào Thiên Minh nhận kết quả kiểm tra. Tôi sẽ chuyển toàn bộ tiền vào tài khoản của anh.”_nói rồi cô ta bỏ đi.
…
Một tiếng sau Tông Trạch mang kết quả đến trước mặt Huỳnh Thiên Minh.
“ Phó Tổng, thứ mà anh nhờ tôi lấy.”
Anh đưa tay nhận lấy kết quả, trong lòng đột nhiên có chút lo lắng.
“ Cậu nói xem, nếu thật sự là con của tôi. Có phải tôi là người cha tồi không? Ngay cả con của mình cũng không tin tưởng.”
“ Phó Tổng. Tôi hi vọng không phải.”
Ngay cả Tông Trạch cũng nói vậy, anh từ từ mở kết quả ra xem. Lật đến trang cuối cùng, kết quả cho thấy là quan hệ huyết thống giống nhau đến 99,9%
Huỳnh Thiên Minh hẫng một nhịp, anh có chút vui, nhưng lại pha một chút buồn. Là anh nghi ngờ Kim Nguyên vô căn cứ, bây giờ biết là con của anh rồi, anh phải có trách nhiệm hơn với đứa bé này.
“ Anh chắc chắn sẽ không làm em thất vọng. Tin anh. Mọi chuyện sẽ đâu vào đó.”
Cô gật đầu đồng ý, thấy tình trạng lúc này của anh, cô cũng không nỡ. Cô chỉ biết hi vọng rằng đứa bé đó không phải.
Hai người lên xe cùng nhau về nhà. Anh ngồi ghế lái còn cô ở ghế phụ.
“ Khi nào thì anh nhận kết quả kiểm tra?”_cô hỏi.
“ Có lẽ tuần sau sẽ có kết quả.”
“ Ừm.”
Anh tưởng cô sẽ nói gì đó nhưng chỉ ậm ực có một câu. Huỳnh Thiên Minh thì lại muốn bắt chuyện hơn. Chính vì thế anh liên tục nói.
“ Mấy hôm nay em ít nói quá.”
“ Em…em không biết nên nói gì hết.”
“ Cuối tuần này anh đưa em ra ngoài chơi nhé. Lâu rồi chúng ta không ra ngoài cùng nhau.”
“ Ừm.”_cô đồng ý.
Về đến nhà.
Anh để cô vào phòng tắm trước, còn mình thì loay hoay chuẩn bị một vài món ăn dưới bếp, cô tắm xong đi xuống thì thấy một bàn đồ ăn khá thịnh soạn.
“ Em tắm xong rồi à. Mau xuống dùng bữa.”
Từ lúc nào mà anh lại học nấu ăn chứ?
“ Anh biết nấu ăn sao? Mấy món này là anh chuẩn bị à?”
Dạo gần đây là anh thấy tâm trạng cô không vui, nên mới tự mình học nấu vài món nấu cho cô ăn. Anh cũng không biết cô có vui hơn không, nhưng đây cũng là tâm ý mà anh dành cho cô.
“ Không biết có hợp khẩu vị em không? Hay là em ngồi xuống nếm thử xem.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô cũng ngồi xuống múc vài vá canh mà nếm thử, không tồi, mới học nấu ăn mà nêm nếm được như vậy là giỏi lắm rồi.
“ Ngon lắm.”_cô khen.
“ Thật sao? Em đừng cố tình an ủi anh đấy nhé.”
“ Thật mà, anh có thể tự mình thử.”
Anh cũng kéo ghế ngồi xuống bên cạnh cô, ý của anh là muốn cô đúc cho mình, cô cũng hiểu nên vội bón cho anh thử.
“ Anh nấu ăn cho em. Em có vui hơn không?”_anh chủ động hỏi cô.
“ Em bất ngờ.”
“ Gần đây, anh biết mình làm em không vui, anh cũng không biết nên làm sao để bù đắp cho em hết. Thật sự xin lỗi em, gây cho em nhiều rắc rối rồi.“. ngôn tình tổng tài
Thấy anh cúi đầu nhận lỗi, tim cô cũng có chút nhói đau. Rõ là hai người yêu nhau đến vậy, nhưng lại nói những lời tổn thương nhau thôi.
“ Xin lỗi. Là em nhất thời nổi nóng, nên có những lời nói khiến anh suy nghĩ nhiều.”
“ Em nổi nóng cũng đúng mà. Tất cả là do anh thôi, anh không nên làm chuyện có lỗi với em.”
“ Cũng không trách được anh, lúc đó chúng ta vẫn chưa yêu nhau.”
…
Một tuần sau…
Hôm nay anh làm việc ở văn phòng, đang sử lý một ít văn kiện thì nhận được cuộc gọi từ bệnh viện.
“ Phó Tổng, xét nghiệm của anh đã có kết quả.”
“ Tôi biết rồi. Tôi sẽ cho người qua lấy.”
Anh cúp máy sau đó ra lệnh cho Tông Trạch đến bệnh viện nhận giấy xét nghiệm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“ Cậu qua đó lấy báo cáo xét nghiệm về giúp tôi.”
“ Vâng thưa Phó Tổng.”
Anh cũng rất hồi hợp chờ xem kết quả, nhưng có ra sao thì cũng phải chấp nhận, tất cả là ý trời.
Mấy ngày trước.
Kim Nguyên chắc chắn sẽ không ngồi yên để mọi thứ bị vạch trần, cô ta tự mình đến bệnh viện mua chuộc vị bác sĩ hôm đó làm xét nghiệm cho cô. Ban đầu anh ta còn e ngại, không muốn làm, nhưng cái giá mà Kim Nguyên đưa ra lại ngày càng cao, rất hời, bằng cả mức lương cả năm của anh ta cộng lại.
“ Anh chỉ cần làm giả kết quả xét nghiệm, toàn bộ số tiền này sẽ thuộc về anh.”_cô ta đẩy một chiếc thẻ ngân hàng lại phía vị bác sĩ.
“ Nhưng chuyện này…nếu bị lộ ra ngoài, Phó Tổng sẽ không tha cho tôi, ngay cả công việc này e rằng khó mà giữ được.”
“ Tôi không nói, anh cũng không nói. Thì làm sao anh ấy biết được sự thật? Tôi đảm bảo sẽ bảo mật tất cả cho anh, nếu lộ ra…tôi cũng sẽ không liên lụy đến anh.”
Cô ta dùng mấy lời đánh vào tâm lý vị bác sĩ kia, anh ta không còn cảm thấy lo lắng nữa mà liền đồng ý, dù gì số tiền này cũng rất lớn.
“ Được. Tôi sẽ làm một bản cáo báo xét nghiệm giả.”
“ Tốt. Khi nào Thiên Minh nhận kết quả kiểm tra. Tôi sẽ chuyển toàn bộ tiền vào tài khoản của anh.”_nói rồi cô ta bỏ đi.
…
Một tiếng sau Tông Trạch mang kết quả đến trước mặt Huỳnh Thiên Minh.
“ Phó Tổng, thứ mà anh nhờ tôi lấy.”
Anh đưa tay nhận lấy kết quả, trong lòng đột nhiên có chút lo lắng.
“ Cậu nói xem, nếu thật sự là con của tôi. Có phải tôi là người cha tồi không? Ngay cả con của mình cũng không tin tưởng.”
“ Phó Tổng. Tôi hi vọng không phải.”
Ngay cả Tông Trạch cũng nói vậy, anh từ từ mở kết quả ra xem. Lật đến trang cuối cùng, kết quả cho thấy là quan hệ huyết thống giống nhau đến 99,9%
Huỳnh Thiên Minh hẫng một nhịp, anh có chút vui, nhưng lại pha một chút buồn. Là anh nghi ngờ Kim Nguyên vô căn cứ, bây giờ biết là con của anh rồi, anh phải có trách nhiệm hơn với đứa bé này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro