Cưỡng Chế Người Yêu

Chương 2

Tiểu Lục Quế

2024-11-19 03:57:04

Tề Thư chớp chớp mắt.

“Ồ, hay uống say rồi?” Hàn Bách trêu chọc cậu.

Tề Thư cũng cảm thấy rằng mình đã say.

Mãi cho đến khi lên xe, làn gió ấm áp mới mang lý trí đã mất của cậu trở lại, hơi rượu phả ra, hai gò má hiện lên rặng mây hồng, sau lưng rịn mồ hôi mỏng, cảm giác châm chích xâm nhập mỗi một tấc da thịt, Tề Thư ngửi được trên áo khoác nhàn nhạt mùi thuốc lá, không nhịn được mà hít thở chậm lại, say càng thêm say.

Cậu quay đầu nhìn sang, quản lý Hàn đang nhắm mắt gác tay lên trán nghỉ ngơi bên cửa sổ, ánh đèn nê-ông sáng chói bên đường xuyên qua kính xe hắt lên mặt hắn những đốm sáng loang lổ.

Tề Thư nhìn chằm chằm bóng mi của hắn.

Mọi chuyện xảy ra đêm nay nằm ngoài dự liệu của cậu, Tề Thư vẫn không thể hiểu được ý nghĩa trong hành động của đối phương, cậu chỉ coi đó là sự dịu dàng nhất thời, đặt ở trong lòng niêm phong lại, đôi lúc nhấm nháp lại một chút dư vị của nó.

Tề Thu vén góc áo lại quấn chặt người, dựa đầu vào lưng ghế, đưa mắt dò xét dung mạo của đối phương.

Xe vừa dừng, Hàn Bách lập tức mở mắt, hắn chỉ là quá mệt mỏi nên nhắm mắt nghỉ ngơi một chút, không đến mức ngủ quên luôn trên xe.

Tề Thư cởi áo khoác ngoài đặt trên ghế ngồi, định nhẹ nhàng mở cửa xuống xe thì bị ai đó nắm lấy cổ tay kéo lại.

Cậu quay đầu nhìn, Hàn Bách nhận ra mình hơi quá nên nhanh chóng buông cậu ra, chỉ vào áo khoác mỉm cười nói: "Bên ngoài khá lạnh đấy, mặc áo vào đi!"



"Không cần đâu, chỉ vài bước chân là tới nhà rồi, hẹn gặp lại quản lý Hàn!"

Tề Thư dứt lời liền nhanh chóng xuống xe như chạy trốn, nếu ở lại nữa, chỉ sợ cậu sẽ hoàn toàn chìm đắm trong ảo tưởng về sự dịu dàng của đối phương.

Hàn Bách cầm áo khoác rồi xuống xe, chỉ thấy bóng người vội vàng chạy vào tòa nhà.

Trong tiểu khu, tầng cao nhất cũng chỉ tới tầng năm, Hàn Bách quan sát một hồi, ước chừng thời gian nhưng không có căn nhà nào bật đèn. Hắn bất đắc dĩ lắc đầu cố nén cười, vẫy tay với cả tòa nhà mà không có mục đích rõ ràng, rồi quay người trở lại xe.

Tề Thư thở hổn hển từ chỗ khuất trên ban công đi ra, trong bóng đêm đèn hậu của xe rẽ vào một góc rồi hoàn toàn biến mất, cậu hít một hơi thật sâu rồi vào phòng bật đèn lên.

Bởi vì căng thẳng, cộng với trong thời gian ngắn vận động với cường độ cao khiến quần áo nóng ẩm dính vào người nhớp nháp, ẩm ướt, ngửi kỹ còn bị ám mùi thuốc lá và rượu từ bữa tối trộn lẫn vào.

Tề Thư cau mày nhanh chóng cởi hết quần áo, do dự một hồi mới cởi nội y ra.

Căn phòng bỏ trống cả ngày lạnh lẽo làm cậu nổi cả da gà, Tề Thư ngừng suy nghĩ, đi chân trần vào phòng tắm.

Sau khi đóng cửa lại cẩn thận, thừa dịp nước trong bồn tắm vẫn còn nóng, Tề Thư cởi chiếc quần lót duy nhất còn sót lại, đặt chúng lên kệ. Động tác của cậu rất chậm, tựa như không muốn làm chuyện gì đó nhưng lại không thể không làm, vẻ mặt rất không tình nguyện.

Trên chiếc quần lót màu trắng có một vệt nước mờ nhạt, dưới ánh đèn phòng tắm sáng chói rất dễ thấy, phút chốc đã bị tụt xuống đầu gối. Tề Thư khom người nhấc chân trái lên, từ trong khe quần bên trái rút chân mình ra, hạ chân xuống, sau đó cũng rút chân phải ra, lúc cúi xuống nhấc chân lên, một màu đỏ tươi khác thường xuất hiện dưới phần thân dưới của cậu.

Tề Thư đứng thẳng dậy, bước vào bồn tắm, co ro ôm gối dựa vào trong đó ngây người.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cưỡng Chế Người Yêu

Số ký tự: 0