Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Long Tổ 1

Cực Địa Phong Nhận

2024-11-17 23:44:44

“Ầm!” Một tia chớp lóe lên, sau đó là những tiếng sấm đinh tai nhức óc. Tiếp theo đó, một trận mưa tầm tã như trút nước ập đến!

“Trời mưa?” Mọi người đã sớm tuyệt vọng với công tác dập lửa đột nhiên cảm giác được nước mưa rơi lên mặt. Những giọt nước mưa to như hạt đậu, rơi xuống mặt đau rát!

“Ôi ôi! Trời mưa rồi! Tốt quá!” Trong đám đông liên tục vang lên những tiếng hoan hô và những tràng pháo tay giòn giã.

“Tăng cường sức nước! Tranh thủ thời gian dập tắt đám cháy!” Thư ký thành ủy Hình Chính Giang và những người khác mừng rỡ như điên, vội vàng phân phó.

Cơn mưa này tới đúng lúc quá! Đánh thức trái tim tuyệt vọng của bọn họ!

“Ào ào!” Cơn mưa dường như không biết mệt mỏi, cùng với sấm sét ầm ầm, cố gắng dập tắt con rồng lửa hung bạo trên mặt đất.

Mọi người đều không ai rời đi, cũng không che ô gì cả. Tất cả đều lấy chậu thấy thau hứng nước mưa hất vào ngọn lửa, muốn góp một phần sức lực nhỏ bé để dập tắt đám cháy.

Đúng là một nhóm nhân dân đáng yêu!

Nửa giờ sau, cơn mưa cuối cùng cũng tạnh, ngọn lửa cuối cùng cũng được dập tắt.

“Mau cứu người!” Các thành viên trong đội cứu hỏa lập tức tràn vào trong đống đổ nát, cố gắng tìm kiếm những người sống sót.

Rầm!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Một ngôi nhà bị lật tung lên, cả gia đình bốn người ôm chặt lấy nhau, chỉ là thân thể cả bốn đã biến thành than đen!

Nhìn thấy mà giật mình!

“Này! Anh không sao chứ?” Mưa đã ngừng rơi, mà Dương Thiên đứng dưới hố sâu vẫn không có động tĩnh gì.

Long Thiên Y đành phải nhảy xuống xem thế nào, nhưng lại thấy Dương Thiên nằm dưới mạch nước ngầm, sắc mặt tái nhợt, cả người không còn chút sức lực nào.

“Ngọn lửa đã được dập tắt chưa?” Dương Thiên nhìn thấy Long Thiên Y đi tới thì vội vàng hỏi.

“Dập tắt rồi.” Long Thiên Y gật đầu, nhưng vẻ mặt lại không mấy vui vẻ.

Hỏa hoạn lớn như vậy, ước tính xác suất sống sót của những người bên trong không nhiều lắm.

Sắc mặt của Dương Thiên cũng trở nên ảm đạm. Một lúc lâu sau hắn mới lấy lại được chút sức lực, ngồi dậy nhìn về phía Long Thiên Y: “Có thể nói cho tôi biết cô là người như thế nào không? Còn cả người đánh nhau với cô nữa.”

Long Thiên Y gật đầu, trong mắt cô, Dương Thiên là người có dị năng hệ thủy, đã được xem là một thành viên trong tổ chức của bọn họ rồi.

“Không biết anh đã từng nghe nói đến Long tổ chưa?” Long Thiên Y sắp xếp lại suy nghĩ của mình, chậm rãi nói.

“Long tổ?” Dương Thiên suy nghĩ một chút, không khỏi kinh ngạc nói: “Đó chẳng phải là lực lượng bộ đội đặc chủng trong truyền thuyết của Hoa Hạ sao?”

Long Thiên Y gật đầu, rồi lại lắc đầu: “Anh nói đúng rồi, chẳng qua lực lượng này không phải truyền thuyết, mà là thực sự tồn tại!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chống lại ánh mắt nghi ngờ của Dương Thiên, Long Thiên Y chậm rãi nói: “Long tổ của Hoa Hạ thuộc về quân đội, nhưng lại không cần phải phục tùng mệnh lệnh của quân đội. Tất cả mọi thành viên của Long tổ đều là những dị năng giả. Ví dụ như tôi là dị năng giả hệ hỏa, còn anh là dị năng giả hệ thủy. Mỗi thành viên Long tổ đều có dị năng đặc biệt, chuyên môn xử lý những vấn đề mà quốc gia khó giải quyết.”

“Vậy người chiến đấu với cô là ai?” Dương Thiên hỏi.

“Người đó là một Ninja đến từ một tiểu quốc đảo! Giống như Hoa Hạ chúng ta có Long tổ thì mấy quốc gia khác đều có một tổ chức đặc thù của quốc gia mình! Tiểu quốc đảo có Thần xã Ninja, Hợp chủng quốc có Liên minh chúng thần, Liên minh châu Âu có tổ chức Quỷ hút máu... Tất cả đều đại diện cho một lực lượng đặc biệt của quốc gia đó! Tên Ninja kia vào Hoa Hạ nhằm mục đích ăn cắp bài luận văn của một vị giáo sư sinh vật của nước ta. Tôi được phái đến đây từ tháng trước, nhưng tên Ninja đó lại vô cùng giảo hoạt, luôn tránh né được sự điều tra của tổ chức. Hôm nay cuối cùng cũng lộ ra tung tích, không ngờ vì để chạy trốn mà ông ta lại dám do nổ một nhà máy hóa dầu, dẫn đến sự kiện đêm nay!” Long Thiên Y nói.

“Thực lực của tên Ninja kia thế nào?” Dương Thiên hỏi. Dựa theo cách nói của Long Thiên Y thì thực lực của gã Ninja kia chắc là không bằng cô.

“Xét về thực lực thì trong thế giới ngầm sẽ có những tiêu chuẩn tỉ mỉ và chi tiết. Thực lực được chia làm bảy cấp bậc: F, E, D, C, B, A, S! Bây giờ thực lực của tôi đang ở cấp D đỉnh phong, còn gã Ninja kia mới chỉ ở cấp D thôi. Nhưng điểm mạnh của những Ninja của tiểu quốc đảo đó không phải là chiến đấu, mà là ẩn nấp. Thế nên một khi bọn họ cố gắng che giấu bản thân thì tôi cũng không thể phát hiện ra tung tích của bọn họ được.” Long Thiên Y nói.

“Vậy tại sao không cử thêm vài người đến giải quyết gã Ninja đó?” Dương Thiên suy nghĩ một chút, nói ra suy nghĩ của mình. Nếu như một người không được, vậy cử thêm vài người thì chắc chắn có thể!

“Anh tưởng chúng tôi không nghĩ đến chuyện đó à? Nhưng mà so với những quốc gia khác mà nói thì thành viên của Long tổ quá ít! Tôi cũng đã nói với anh rồi đó, các thành viên của Long tổ chưa thể trải khắp các thành thị!”

Hoa Hạ có gần một nghìn thành phố, nhưng các thành viên của Long tổ làm sao có thể lên tới gần một nghìn người chứ?

Dương Thiên âm thầm khiếp sợ!

Hoa Hạ có dân số bình quân khoảng 1,4 tỷ người. Trung bình cứ 1,4 triệu người mới có được một dị năng giả! Đây là một xác suất nhỏ như thế nào chứ? Chẳng trách nhân tài không đủ!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Số ký tự: 0