ĐI XEM MẮT
2024-08-10 00:46:34
Trong lúc Âu Mạn Ny và Hứa Khải Uy tình ái mặn nồng, lãng quên mọi người, mọi thứ, thì Đoàn Liễu Như đã từng ở bên phòng anh lại ngơ ngác như nai tơ bị lừa.
Nơi cô đứng là phòng ngủ của Hứa Khải Uy, nhưng người thì không thấy ở đây. Rõ ràng anh say, anh bị hạ thuốc, nhưng anh lại không về phòng.Lúc đó, cô mang theo nghi vấn quay trở ra ngoài, khi đi ngang phòng ngủ của Âu Mạn Ny mới tình cờ nghe thấy những âm thanh nhạy cảm khẽ khàng phát ra từ bên trong. Đứng lặng người một chút, Đoàn Liễu Như vì tò mò mà đưa tay mở hé cửa phòng và những gì cần thấy, cô đã thấy.
Người đàn ông ấy đã thật sự làm tình, nhưng người làm cùng anh lại là Âu Mạn Ny. Giây phút ấy, cô mới nhận ra bản thân bị lừa đến đây để nhìn họ chính thức thành đôi.
Âm thầm khép nhẹ cửa phòng, lệ rưng khoé mắt nhưng gắng gượng không để rơi khỏi bờ mi mà lững thững ra về.
Lúc cô từ trong nhà vội vã bước ra và thẳng đường tiến về hướng cổng chính, vô tình đã để Trần Triết Văn nhìn thấy. Nhìn điệu bộ kích động của cô, anh liền lo lắng đuổi theo.
“Bác sĩ Đoàn chờ đã.”
Nghe có người gọi, Đoàn Liễu Như có dừng bước nán lại và khi đối mặt với Trần Triết Văn thì nét mặt của cô đã trở nên điềm tĩnh hơn.
“Có chuyện gì không Trần tổng?”
“Tôi thấy hình như tâm trạng cô không tốt, vừa rồi cũng có uống rượu, hay để tôi đưa cô về cho an toàn, chứ giờ này cũng khuya rồi.”
Trước lời đề nghị của anh chàng, Liễu Như đã có vài giây để suy nghĩ rồi mới gật đầu đồng ý.
“Vậy đành làm phiền anh.
Sau đó cả hai cũng lên xe, Trần Triết Văn cầm lái, Liễu Như ngồi ghế phụ cạnh bên. Không gian yên tĩnh kéo dài được một lúc lâu, thì anh lên tiếng:“Tôi biết cô có tình cảm đặc biệt với Khải Uy
“Và anh định khuyên tôi từ bỏ chuyện đó?”
“Ừm, bởi vì cậu ấy sẽ không thể đáp lại tình cảm của cô khi trong lòng đã có bóng hình người khác... Cậu ấy yêu Mạn Ny.
Đoàn Liễu Như hơi cười khi nghe xong những lời đó của anh, rồi vẫn bình thản trả lời:
“Tôi biết chứ, nhưng tôi không lụy đâu, thậm chí còn đang nghĩ xem anh có độc thân hay không để chúng ta tìm hiểu nhau.” Cô nói mà cười, biết là đùa nhưng anh vẫn hơi bối rối.
“Ừ thì... Thì ba mẹ tôi cũng đang trông ngóng con dâu, nếu được thì chúng ta cứ tìm hiểu thử xem, biết đâu lại hợp.” Trần Triết Văn cười cười.
Sau đó, lại là một khoảng lặng vô hình ập tới, cuốn hai người vào một lúc lâu, rồi Đoàn Liễu Như mới đưa ra đề nghị:
“Hay là ghé quán lề đường uống thêm vài ly bia cho mát rồi hãy về... Chứ giờ này về nhà cũng ngủ không được.
“Ừm, vậy cô nhìn đường chọn quán đi, chỗ nào vừa ý thì nói tôi tấp xe vào.
Tiệc tàn và sáng hôm sau cả nhà Hứa gia cũng một phen dậy sóng khi ông bà Hứa biết chuyện Âu Mạn Ny và Hứa Khải Uy ngủ chung giường vào tối qua. Vừa biết, là bà lập tức gọi hai người họ sang phòng riêng hỏi chuyện.
Lúc này, cô lo lắm. Vừa lo vừa sợ ba mẹ sẽ phản đối rồi nổi trận lôi đình, sợ la rầy, cô lo lắm. Vừa lo vừa sợ ba mẹ sẽ phản đối rồi nổi trận lôi đình, sợ
nhất là cảnh chia cắt với người mình thương.
“Khải Uy, con nói cho mẹ biết tại sao tối qua con lại ở trong phòng tiểu Ng?
Hai đứa còn dám ngủ chung trên giường để sáng nay người làm vào nhìn thấy, rồi họ bàn ra tán vào um sùm hết.” Hứa phu nhân đanh giọng.
Chưa bao giờ cô thấy bà nghiêm nghị tới mức này, nên tâm tư càng rén hơn.
“Thật ra con cũng có chuyện này muốn nói với ba mẹ... Chuyện là...
“Dạ chuyện là tối qua con uống say tới hết biết gì nên anh Khải Uy mới ở lại chăm sóc con nguyên đêm. Trong lúc say mất lý trí con cứ tưởng anh là gối ôm, nên cứ theo quán tính mà kéo anh nằm xuống rồi ôm chặt tới sáng. Chuyện chỉ có vậy thôi mẹ, chứ tụi con không có xảy ra gì khác hết.
Hứa Khải Uy định thành thật khai báo, nhưng Âu Mạn Ny chưa chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, nên lại nhanh miệng cướp lời anh và bịa chuyện sai sự thật trong tâm thế hồi hộp.
“Nếu vậy thì con hư thân lắm đó tiểu Ny, cũng may người tối qua là anh con chứ lỡ như là người khác thì sao đây?”
Và Hứa phu nhân đã tin lời cô nói, còn nói may khi người ngủ với cô tối qua là Hứa Khải Uy, nghe xong đôi trẻ chỉ biết nén cười.
“Dạ con xin lỗi, sau này con không dám vậy nữa đâu ạ!”
“Ừm, lỡ lần này thôi nha. Chuyện này coi như mẹ bỏ qua, còn Khải Uy nghe mẹ nói nè. Con sắp xếp thời gian tối nay để cùng mẹ đi xem mắt”
Nơi cô đứng là phòng ngủ của Hứa Khải Uy, nhưng người thì không thấy ở đây. Rõ ràng anh say, anh bị hạ thuốc, nhưng anh lại không về phòng.Lúc đó, cô mang theo nghi vấn quay trở ra ngoài, khi đi ngang phòng ngủ của Âu Mạn Ny mới tình cờ nghe thấy những âm thanh nhạy cảm khẽ khàng phát ra từ bên trong. Đứng lặng người một chút, Đoàn Liễu Như vì tò mò mà đưa tay mở hé cửa phòng và những gì cần thấy, cô đã thấy.
Người đàn ông ấy đã thật sự làm tình, nhưng người làm cùng anh lại là Âu Mạn Ny. Giây phút ấy, cô mới nhận ra bản thân bị lừa đến đây để nhìn họ chính thức thành đôi.
Âm thầm khép nhẹ cửa phòng, lệ rưng khoé mắt nhưng gắng gượng không để rơi khỏi bờ mi mà lững thững ra về.
Lúc cô từ trong nhà vội vã bước ra và thẳng đường tiến về hướng cổng chính, vô tình đã để Trần Triết Văn nhìn thấy. Nhìn điệu bộ kích động của cô, anh liền lo lắng đuổi theo.
“Bác sĩ Đoàn chờ đã.”
Nghe có người gọi, Đoàn Liễu Như có dừng bước nán lại và khi đối mặt với Trần Triết Văn thì nét mặt của cô đã trở nên điềm tĩnh hơn.
“Có chuyện gì không Trần tổng?”
“Tôi thấy hình như tâm trạng cô không tốt, vừa rồi cũng có uống rượu, hay để tôi đưa cô về cho an toàn, chứ giờ này cũng khuya rồi.”
Trước lời đề nghị của anh chàng, Liễu Như đã có vài giây để suy nghĩ rồi mới gật đầu đồng ý.
“Vậy đành làm phiền anh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau đó cả hai cũng lên xe, Trần Triết Văn cầm lái, Liễu Như ngồi ghế phụ cạnh bên. Không gian yên tĩnh kéo dài được một lúc lâu, thì anh lên tiếng:“Tôi biết cô có tình cảm đặc biệt với Khải Uy
“Và anh định khuyên tôi từ bỏ chuyện đó?”
“Ừm, bởi vì cậu ấy sẽ không thể đáp lại tình cảm của cô khi trong lòng đã có bóng hình người khác... Cậu ấy yêu Mạn Ny.
Đoàn Liễu Như hơi cười khi nghe xong những lời đó của anh, rồi vẫn bình thản trả lời:
“Tôi biết chứ, nhưng tôi không lụy đâu, thậm chí còn đang nghĩ xem anh có độc thân hay không để chúng ta tìm hiểu nhau.” Cô nói mà cười, biết là đùa nhưng anh vẫn hơi bối rối.
“Ừ thì... Thì ba mẹ tôi cũng đang trông ngóng con dâu, nếu được thì chúng ta cứ tìm hiểu thử xem, biết đâu lại hợp.” Trần Triết Văn cười cười.
Sau đó, lại là một khoảng lặng vô hình ập tới, cuốn hai người vào một lúc lâu, rồi Đoàn Liễu Như mới đưa ra đề nghị:
“Hay là ghé quán lề đường uống thêm vài ly bia cho mát rồi hãy về... Chứ giờ này về nhà cũng ngủ không được.
“Ừm, vậy cô nhìn đường chọn quán đi, chỗ nào vừa ý thì nói tôi tấp xe vào.
Tiệc tàn và sáng hôm sau cả nhà Hứa gia cũng một phen dậy sóng khi ông bà Hứa biết chuyện Âu Mạn Ny và Hứa Khải Uy ngủ chung giường vào tối qua. Vừa biết, là bà lập tức gọi hai người họ sang phòng riêng hỏi chuyện.
Lúc này, cô lo lắm. Vừa lo vừa sợ ba mẹ sẽ phản đối rồi nổi trận lôi đình, sợ la rầy, cô lo lắm. Vừa lo vừa sợ ba mẹ sẽ phản đối rồi nổi trận lôi đình, sợ
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
nhất là cảnh chia cắt với người mình thương.
“Khải Uy, con nói cho mẹ biết tại sao tối qua con lại ở trong phòng tiểu Ng?
Hai đứa còn dám ngủ chung trên giường để sáng nay người làm vào nhìn thấy, rồi họ bàn ra tán vào um sùm hết.” Hứa phu nhân đanh giọng.
Chưa bao giờ cô thấy bà nghiêm nghị tới mức này, nên tâm tư càng rén hơn.
“Thật ra con cũng có chuyện này muốn nói với ba mẹ... Chuyện là...
“Dạ chuyện là tối qua con uống say tới hết biết gì nên anh Khải Uy mới ở lại chăm sóc con nguyên đêm. Trong lúc say mất lý trí con cứ tưởng anh là gối ôm, nên cứ theo quán tính mà kéo anh nằm xuống rồi ôm chặt tới sáng. Chuyện chỉ có vậy thôi mẹ, chứ tụi con không có xảy ra gì khác hết.
Hứa Khải Uy định thành thật khai báo, nhưng Âu Mạn Ny chưa chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, nên lại nhanh miệng cướp lời anh và bịa chuyện sai sự thật trong tâm thế hồi hộp.
“Nếu vậy thì con hư thân lắm đó tiểu Ny, cũng may người tối qua là anh con chứ lỡ như là người khác thì sao đây?”
Và Hứa phu nhân đã tin lời cô nói, còn nói may khi người ngủ với cô tối qua là Hứa Khải Uy, nghe xong đôi trẻ chỉ biết nén cười.
“Dạ con xin lỗi, sau này con không dám vậy nữa đâu ạ!”
“Ừm, lỡ lần này thôi nha. Chuyện này coi như mẹ bỏ qua, còn Khải Uy nghe mẹ nói nè. Con sắp xếp thời gian tối nay để cùng mẹ đi xem mắt”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro